• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi - Hoắc Tư Duệ (1 Viewer)

  • Chương 84-86

Chương 84: Hải tặc xông vào

Còn Lục Hi lẳng lặng nhìn cửa đại sảnh, không có bất kỳ biểu hiện gì.

Không bao lâu lại có một đám hải tặc vọt tới, đám hải tặc này có chừng khoảng hơn bốn mươi năm mươi tên, chúng đi đến cửa, vừa bắn phá vừa xông vào.

Hai tên thuộc hạ của Hoắc Hướng Anh đồng thời ra tay, nhưng dù sao đối phương cũng đông người, trong tay lại có vũ khí, đột nhiên có mười mấy tên hải tặc đã chọc thủng phòng tuyến của hai người.

Nhưng phía sau hai người còn có mấy chục vệ sĩ, trong đó không thiếu những cao thủ năng lực tương đương, mười mấy tên hải tặc này trong nháy mắt bị chém chết.

Nhìn vào đó, mọi người rối rít bày tỏ tán thưởng về kế sách của Hoắc Hướng Anh.

Lấy khe hẹp chống lại địch chính là phương pháp có một không hai của lấy ít địch nhiều.

Đây cũng là kinh nghiệm mà Hoắc Hướng Anh dùng xương máu đúc kết ra trong các cuộc tranh đấu bang phái hồi còn trẻ.

Còn Lục Hi thấy cảnh này, chân mày cũng nhíu thật chặt.

Sau khi động viên Nhan Phi Hoa tránh sang một bên xong, anh đứng lên đi đến trước mặt mọi người nói.

“Các ông à, như vậy không được, chỗ các ông đứng quá dày, mọi người đứng tản ra một chút sẽ tốt hơn đấy”.

“Cậu là ai?”

“Thằng nhóc con tóc còn để chỏm kia đi sang một bên”.

“Đừng làm trở ngại bọn tao giết địch, mau tránh ra”.

Nhìn một thằng nhóc con mới ngoài hai mươi tuổi đến giáo huấn bọn họ, đám vệ sĩ lập tức mặt đầy khó chịu.

Bọn họ đều là cận vệ và cao thủ được tuyển chọn rất kỹ lưỡng của các lão đại, thái độ rất ngạo mạn, nào có thể chịu được một thằng nhóc miệng còn hôi sữa chỉ đạo mình.

Hơn nữa, Hoắc Hướng Anh lập ra kế sách hết sức hữu hiệu, bọn họ dựa vào cái gì mà nghe theo một thằng nhóc con vắt mũi chưa sạch.

Thấy mọi người không để ý tới mình, Lục Hi kiên nhẫn nói.

“Kẻ địch tấn công hồi lâu không được, nhất định sẽ sử dụng một vài vũ khí mang tính sát thương quy mô lớn, các ông đứng đông đúc như vậy sẽ thua thiệt”.

“Thằng nhóc, không biết gì thì tránh sang một bên bú tí mẹ đi, đừng lải nhải ở đây nữa”.

Một người đàn ông phương tây cao to tay cầm một cây gậy lớn bằng bàn tay, không biết là ống thép tháo từ đâu, hắn ta cười nói.

Lời của hắn ta khiến mọi người được một trận cười ầm.

Lục Hi liếc nhìn rồi lắc đầu một cái, anh lặng lẽ quay lại bên cạnh Nhan Phi Hoa.

Nhan Phi Hoa an ủi anh: “Đừng tức giận, anh cũng chỉ muốn tốt cho bọn họ thôi mà, bọn họ không cảm kích thì kệ đi”.

Lục Hi cười một tiếng nói: “Tôi không sao, nếu bọn họ muốn chết thì tôi cũng không thể làm gì”.

Hai người im lặng.

Một lát sau lại có một nhóm hải tặc xông vào, số người đếm được hơn trăm, xem từ hình ảnh trên vách tường, thủy thủ vũ trang đã hoàn toàn bị đánh tan tác.

Đám vệ sĩ biết rằng đại chiến thật sự đã đến, ai ai cũng chuẩn bị sẵn sàng tinh thần.

Nhưng đám người xông vào cửa này không lỗ mãng vọt tới như đám hải tặc trước đó, mà bọn chúng đứng cửa ở cửa cầm súng canh gác.

Một lát sau, từ phía sau bọn họ liền ném tới mấy chục trái lựu đạn.

“Lựu đạn, tránh mau”.

Sau khi nhìn thấy rõ là lựu đạn, bọn họ lập tức sợ hãi kêu khắp nơi né tránh.

Hai thuộc hạ của Hoắc Hướng Anh bởi vì đứng ngoài cùng, muốn tránh cũng không được, họ lập tức ngưng tụ chân khí, toàn thân biến thành một mảng trắng xóa.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Cùng với một chuỗi tiếng nổ, hai thuộc hạ của Hoắc Hướng Anh và các vệ sĩ đều đang cứng rắn chống lại sự công phá của lựu đạn.

Cao thủ tiên thiên như bọn họ vẫn ổn, có tồn tại chân khí bảo vệ cơ thể, chỉ là khí huyết bị nổ gây nên choáng váng ù tai, cũng không có gì đáng ngại.

Còn một vài vệ sĩ kém hơn chút, chân khí của bọn họ cũng không thể phòng ngự hiệu quả, loại lựu đạn này vô cùng có uy lực, bọn họ bị nổ đến mức máu tươi chảy ròng ròng.

Cũng may người kém nhất cũng là cao thủ nội gia đã tu luyện ra nội kình, cùng lắm bị chút vết thương ngoài da, không có tổn thương đến nội tạng.

Chỉ là đám hải tặc này nhân lúc có khe hở đã xông vào, giơ súng tiến hành bắn phá những tên vệ sĩ này.

Lúc này, người đàn ông phương tây cao lớn cầm ống thép quát lớn một tiếng, trên người tỏa ra một tầng ánh sáng vàng, hắn ta đón đạn, xông về phía hải tặc.

Đạn dày đặc bắn trên người, tiếng lộp bộp vang dội, nhưng cũng không đâm thủng được đấu khí bảo vệ cơ thể của hắn ta.

Chỉ nhìn thấy hắn ta xông vào đám hải tặc, ống thép trong tay tích thêm một tầng đấu khí màu vàng, trong nháy mắt có mấy tên hải tặc bị hắn ta đập đến mức toàn thân xương gãy gân đứt dẫn tới toi mạng.

Người đàn ông dũng mãnh kia đã kích động lòng hăng hái của mọi người, họ nhao nhao thúc giục chân khí và đấu khí, tay cầm các loại vũ khí đánh nhau với hải tặc.

Ngoại trừ hai thuộc hạ của Hoắc Hướng Anh và người đàn ông cao lớn tay cầm ống thép, còn có một người phương tây ăn mặc phong cách cao bồi khiến người khác rất chú ý.

Chỉ nhìn thấy bên hông anh ta có một chiếc túi da cỡ bằng lá bài poker, anh ta đưa tay sờ vào túi, nháy mắt xuất hiện mấy lá bài poker trong tay.

Anh ta vung tay lên, bài poker liền mang theo đấu khí tản ra xung quanh, gần như mỗi lá bài poker đều sẽ cắt đứt cổ một tên hải tặc.

Hơn nữa, mỗi lần bài poker anh ta phóng ra là màu vàng, ngoại trừ người bị đánh trúng ra, những tên hải tặc trong phạm vi năm mét đều sẽ bị chóng mặt trong giây lát, tạo thuận lợi cực lớn cho bên phía anh ta.

Đương nhiên đây là một lại kỹ năng bí mật không thể sử dụng liên tục, người đàn ông cao bồi lâu lâu mới sử dụng một lần.

Một lần nữa, thế cục gần như được ổn định trong chốc lát.

Nhưng không bao lâu lại nghe thấy một tiếng nổ bùm rất lớn.

Ngay sau đó chỉ thấy người đàn ông cao lớn tay cầm ống thép đang nhìn lỗ máu lớn trên ngực với vẻ không thể tin được, hắn ta không cam lòng chậm rãi ngã xuống.

“Đạn xuyên giáp hình xoắn ốc”, Lục Hi thở dài trong lòng nói.

Loại đạn này chuyên dùng để đối phó với vũ khí hạng nặng, thường được dùng trên chiến trường, đối phó với các loại trang bị như xe tăng, nó có thể được gọi là đại bác.

Lục Hi cũng từng dùng loại đạn này, bắn xuyên qua được một cao thủ đấu khí phương tây, anh biết rõ sự lợi hại của nó.Chương 85: Những vệ sĩ trung thành

Loại vũ khí đạn bắn này vốn là một loại đại bác đường kính nhỏ có giá đỡ, Lục Hi bọn họ đã cải tạo loại vũ khí này, lắp nó thành dạng giống súng bắn tỉa có thể một người sử dụng, trở thành vũ khí của từng binh sĩ.

Nhưng người sử dụng vũ khí này tối thiểu phải có cảnh giới võ giả nội gia, nếu không thì lực đàn hồi của nó sẽ gây tổn thương nặng đến người sử dụng, sức mạnh không đủ sẽ trực tiếp bỏ mạng.

Mà cây súng này đã gây kinh hãi đến mọi người.

Lúc này, hải tặc nhân cơ hội xông vào, mấy trăm tên hải tặc vừa vào đã giơ súng bắn.

Đám vệ sĩ lập tức tháo chạy.

Nhưng phía sau bọn họ chính là chủ nhân của mình, bọn họ đã không còn đường lui nào nữa.

Không còn cách nào khác, bọn họ chỉ đành dùng tấm thân máu thịt chống lại súng đạn, liều chết xung phong một lần nữa.

Lục Hi nhìn theo lắc đầu, đến bây giờ bọn hải tặc đã chiếm được thế chủ động, bên ngoài còn có cao thủ sử dụng pháo bắn tỉa, nếu chiến đấu tiếp thì chỉ tăng thêm thương vong mà thôi.

Nhưng anh biết lời mình nói bị coi khinh, nói rồi cũng chẳng ai nghe, vì vậy anh vẫn tiếp tục giữ im lặng. Anh còn có kế hoạch phải làm, cũng chẳng buồn để ý mấy người tự tìm đường chết này.

Lúc này trong tiếng súng vang lên một giọng nói già nua.

“Các ông ơi, từ bỏ đi, chúng ta đầu hàng, tiếp tục kiên trì chỉ có chết nhiều người hơn thôi, phản kháng đã không còn ý nghĩa gì rồi”.

Đám đại lão ngây ra, cuối cùng thở dài một tiếng, ra lệnh cho thuộc hạ dừng phản kháng.

Bọn họ cũng biết trong tình hình xấu này nếu để đám vệ sĩ tiếp tục chiến đấu thì họ sẽ tự sát mà thôi, mình cũng sẽ rơi vào tay hải tặc, kết cục cũng không có gì khác biệt.

Đám vệ sĩ nghe lời ông chủ, cuối cùng đã dừng chống cự, họ lần lượt lui về phía sau, đi tới bên cạnh chủ nhân của mình, thở hổn hển một hơi, chuẩn bị sẵn sàng hy sinh lần cuối cùng.

Chỉ là ngoại trừ những người đã tử trận ra, còn lại đều mang vết thương, toàn thân đều là máu.

Ngay cả hai thuộc hạ của Hoắc Hướng Anh cũng đã bị súng bắn phá, cơ thế trúng rất nhiều đạn.

Hai người họ ở gần cửa nhất, vừa cố gắng hết sức chống cự vừa giết địch, đó cũng là nơi súng đạn dày đặc nhất, chân khí bảo vệ cơ thể cũng không dừng lại.

Dù hai người đã là cao thủ tiên thiên, chân khí bảo vệ thân thể chống lại súng đạn được vận dụng trong thời gian dài cũng đã không chịu nổi, đến cuối cùng chân khí càng ngày càng yếu đi, không thể ngăn cản đạn một cách hữu hiệu, họ đã bị đánh trúng mấy chỗ.

Cũng may hai người đều là cao thủ, mặc dù mấy loại đạn này đâm xuyên vào chân khí bảo vệ cơ thể, nhưng cũng không tạo thành vết thương trí mạng, chỉ là sức chiến đấu của hai người đã giảm nhanh, ước chừng ngay cả một phần ba sức chiến đấu thông thường cũng không còn.

Mà người vẫn còn hoàn hảo không sứt mẻ ở đây chỉ có người đàn ông cao bồi kia, anh ta vẫn luôn đứng phía sau cùng dùng thẻ bài công kích hải tặc, hơn nữa thân pháp nhanh nhẹn, lướt qua như con thoi, không hề bị thương chút nào.

Chỉ là nhìn dáng vẻ anh ta thở hổn hển cùng mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, Lục Hi liền biết anh ta cũng đang suy yếu dần, không còn bao nhiêu đấu khí có thể sử dụng.

Lúc này, hải tặc đã dọn dẹp xong, tất cả lực lượng phản kháng vòng ngoài đã khống chế du thuyền, ngoại trừ số lượng cực ít hải tặc trông coi tù binh và khống chế buồng lái ra, tất cả hải tặc đều đã vào đại sảnh, số lượng hơn bảy tám trăm người.

Bây giờ bọn chúng đã xếp hàng đứng ngay ngắn, Adolf và Ackles thản nhiên đi vào.

Hai người quần áo chỉnh tề giống như đi du lịch, bọn chúng vượt qua núi thây biển máu, đi tới trước mặt đám lão đại.

Adolf nhẹ nhàng vỗ tay nói: “Bản lĩnh chống cự của các ông quả thật khiến tôi kinh ngạc đấy, không hổ danh đều là nhân vật hùng bá một phương”.

“Nhưng mà kết cục cũng chẳng có gì khác”, Ackles cười to nói.

Đối mặt với hai kẻ phách lối này, một đám lão đại vô cùng tức giận. Ngày thường bọn họ được nhiều người ủng hộ, làm chủ sống chết, từ lúc nào phải chịu uất ức như vậy.

Nhưng khi bị người khác đàn áp phải biết tạm thời nhân nhượng, ưu thế người ta mạnh hơn, không còn cách nào khác, bọn họ chỉ đành im hơi lặng tiếng.

Lúc này John đứng dậy đi ra trước mặt hai người, ông ta nói.

“Thưa hai cậu, dù hai cậu có mục đích gì thì xin đừng làm ai bị thương ở đây nữa, họ đã từ bỏ chống cự rồi, nếu các cậu làm ra chuyện gì phi nhân đạo đối với bọn họ, tôi thề gia tộc Rockefeller sẽ coi các cậu là địch, không chết không thôi”.

Nghe thấy lời của John, Adolf và Ackles nhìn nhau cười một tiếng.

Adolf nói.

“Đương nhiên, chuyện này ông cứ yên tâm, bọn tôi chỉ cần tiền thôi, bây giờ các ông bị hạn chế tự do, đồng thời được chuyển đến một nơi an toàn, chắc hẳn mọi người không có ý kiến chứ?”

Mọi người im lặng không nói, bởi vì người ta là dao thớt mình là thịt cá, có thể có ý kiến gì chứ!

Thấy mọi người im lặng, Adolf chỉnh lại âu phục, cười nói.

“Bây giờ xin mời mọi người xuống thuyền theo trình tự, dưới sự hướng dẫn của binh lính bên ngoài, chúng tôi sẽ đưa mọi người đến một nơi khác”.

Mọi người than thở một tiếng, biết như vậy cũng không còn cách nào khác.

Hải tặc cũng không thể cho phép bọn họ ở trên du thuyền nữa.

Bởi vì chiếc du thuyền này thân hình to lớn, tốc độ quá chậm, rất dễ dàng bị phát hiện.

Nếu kéo dài thời gian lâu sẽ bị chi viện của gia tộc Rockefeller đuổi kịp, có thể lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn chúng đương nhiên sẽ không làm như vậy.

Lúc này, Ackles nói: “Tất cả vệ sĩ ở lại, các lão đại xin mời theo chúng tôi”.

Mọi người nghe xong, trong lòng lại kinh sợ.

Có vệ sĩ ở bên cạnh, bọn họ còn có chút cảm giác an toàn, một khi vệ sĩ không ở đây, an toàn của bọn họ sẽ hoàn toàn mất đi bảo đảm, đây là điều bọn họ không hề mong muốn, cho nên nhất thời không ai nhúc nhích.

Lúc này, một đám vệ sĩ sắc mặt trầm xuống, đứng trước mặt chủ nhân của mình nói.

“Tồn tại của chúng tôi chính là bảo vệ an toàn của chủ nhân, bảo chúng tôi từ bỏ chủ nhân, vậy thì các người giết chết chúng tôi trước đi”.

Những lão đại này thấy cảnh tượng như vậy liền rưng rưng nước mắt.

Đám vệ sĩ này đã biểu hiện ra bọn họ có đầy đủ tư chất, Lục Hi nhìn mà liên tục gật đầu.

Những người này không hổ danh là người được các lão đại tuyển chọn kỹ lưỡng, không nói đến võ lực, chỉ riêng lòng trung thành này cũng đủ khiến cho bọn họ tự hào về tầm nhìn của mình. Chương 86: Gặp lại kẻ thù cũ

Lúc này, sắc mặt Ackles trầm xuống, gã nói: “Chúng mày muốn tìm cái chết, vậy thì đừng trách tao”.

Nói xong, gã vung tay lên, đám hải tặc sau lưng gã lập tức dùng súng hướng về những vệ sĩ này.

Những vệ sĩ này đều mang theo vết thương, nhưng không một ai chịu lui về phía sau, bọn họ ưỡn ngực đối mặt với họng súng.

Ackles giơ thật cao tay phải.

Một lát sau nhìn thấy không ai chịu lui về phía sau, tay phải của Ackles chuẩn bị hạ xuống, một cảnh tượng chết chóc bắt đầu.

Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng vang lên.

“Mấy người muốn dẫn họ đi mà chưa hỏi qua ý kiến của tôi”.

Tất cả mọi người kinh hãi, lúc này còn ai dám ăn nói mạnh miệng trước mặt đám người này chứ, đây không phải muốn tìm cái chết sao?

Mọi người theo tiếng nói nhìn sang, chỉ thấy Lục Hi ngồi ở một bên lắc lắc ly rượu sâm banh trong tay, anh mỉm cười nhìn về phía Adolf và Ackles.

Còn Adolf và Ackles nhìn thấy Lục Hi, ánh mắt hai người đồng thời nheo lại.

Lúc này Phùng Tích Phạm ở sau lưng Lục Hi cách đó không xa, hắn ta nghiến răng nghiến lợi mắng.

“Con mẹ nó cái thằng thiểu năng ngu dốt này, mày muốn chọc giận đám hải tặc này để chúng giết bọn tao à, cái thằng đần này chứ”.

Lục Hi quay đầu nhìn dáng vẻ căm thù sâu sắc của Phùng Tích Phạm, đột nhiên anh cười một tiếng, chậm rãi đi tới bên cạnh Phùng Tích Phạm, anh bỗng đưa tay túm hắn ta ném ra xa, vừa hay người Phùng Tích Phạm bị ném ngay dưới chân Adolf và Ackles.

Hai tên vệ sĩ của Phùng Tích Phạm kinh hãi, bọn họ không hề nhìn rõ Lục Hi ra tay, chứ đừng nói gì đến ngăn cản.

Mắt thấy thiếu gia nhà mình nằm dưới chân hai tên thủ lĩnh hải tặc, hai hộ vệ đều bị dọa cho mất hồn, nhưng cũng không dám di chuyển.

Lúc này, Lục Hi nói với Adolf và Ackles.

“Tặng cho chúng mày một phần quà, tên này là con trai của người giàu nhất Hoa Hạ, cứ bắt hắn đi, nhất định sẽ nhận được không ít tiền chuộc đấy”.

Lời của Lục Hi lập tức khơi dậy bất mãn của không ít người, nhất là Hoắc Hướng Anh.

Ông ta cau mày nói với Lục Hi: “Cùng là đồng bào Hoa Hạ, làm người đâu cần quá đáng như vậy chứ”.

Lục Hi nhìn Hoắc Hướng Anh cười một tiếng, cũng không nói lời nào.

Còn Adolf và Ackles cũng chẳng thèm nhìn Phùng Tích Phạm một cái.

Chỉ là một cước đá hắn ta sang một bên.

Bị ngã đến choáng váng, Phùng Tích Phạm đang giả chết cũng phải đau đớn hét lên một tiếng thảm thiết.

Sau đó hai người nhìn Lục Hi chậm rãi nói: “Lục Thiên Hành”.

“Đúng là đã lâu không gặp hai người”, Lục Hi cười nói.

Ackles nhìn chằm chằm Lục Hi, hung hãn nói: “Không ngờ có thể gặp được mày ở đây, vừa hay để tao báo thù cho các anh em đã chết”.

Còn Adolf chắp hai tay sau lưng, nhưng cũng lặng lẽ làm động tác tay.

Lúc này người trong đại sảnh đều kinh ngạc đến ngây người, chàng thanh niên này nhìn thì tầm thường nhưng lại có ân oán với hai tên hải tặc lớn, nhìn dáng vẻ thì ân oán này cũng không nhỏ.

Lục Hi cười ha ha một tiếng nói: “Bại tướng dưới tay cũng dám nói dũng cảm, lần trước chưa bị đánh đau đúng không?”

Đám người trong đại sảnh nghe thấy lời này thiếu chút nữa phun ra máu tươi.

Bây giờ người ta đang có trăm khẩu súng nhắm vào anh, vậy mà anh cũng dám nói lời này?

Nghe thấy Lục Hi nói xong, sắc mặt Adolf và Ackles tối sầm.

Ở trong chiến dịch Cự Long, hai binh đoàn lính đánh thuê của bọn họ bị đội của một mình Lục Hi thống lĩnh đánh cho tàn phế lụi bại, đây sẽ là nỗi đau và sự sỉ nhục mãi mãi của bọn họ.

Bây giờ, bị Lục Hi nhắc lại ngay trước mặt, thiếu chút nữa bọn họ phun ra máu đen.

Lúc này, chỉ thấy Lục Hi nghênh ngang đi tới trước mặt hai người, anh nói.

“Bây giờ bảo thuộc hạ của mày buông vũ khí đầu hàng vô điều kiện, bồi thường cho tao mấy tỷ tiền tổn thất tinh thần, tao sẽ tha cho chúng mày không chết”.

Lời Lục Hi vừa dứt, tất cả đám người trong đại sảnh đều kinh hãi, họ rối rít mắng.

“Mày điên rồi sao?”

Tất cả mọi người ở đại sảnh nghe thấy Lục Hi còn dám mở miệng nói ngông cuồng trong tình hình này, không khỏi mắng xối xả.

Làm như vậy, ngoài chọc giận đám hải tặc này ra thì còn có thể có tác dụng gì, đúng là đồ ngu!

“Cái thằng thiểu năng này muốn hại chết chúng ta đấy”.

Nghe thấy mọi người rối rít trách móc Lục Hi, Phùng Tích Phạm vốn nằm một bên giả chết cũng bò dậy, hắn ta tránh ở sau lưng mọi người làm ầm ĩ.

Vừa rồi Lục Hi đá một cái khiến hắn ta ngã gần chết, còn ném tới trước mặt hai tên thủ lĩnh hải tặc.

Hơn nữa Lục Hi lại nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của hắn ta, ngoài miệng còn chiếm ưu thế của mình, Phùng Tích Phạm đã hận Lục Hi thấu xương, nóng lòng muốn những người này xông lên băm anh thành thịt nát.

Mọi người nhìn Lục Hi ăn nói giống như thiểu năng trí tuệ, không khỏi lắc đầu.

Vừa rồi lúc đại chiến, thằng nhãi này trốn ở đằng sau, bây giờ mọi người bị bắt rồi hắn ta lại nhảy ra kêu gào, đây không phải thiểu năng trí tuệ thì là cái gì? Mọi người quả thật khó hiểu với hành động của Lục Hi.

Nhưng lúc này Adolf lại nói với Lục Hi: “Tối nay chắc hẳn sẽ là thời điểm giải quyết ân oán của chúng ta”.

Đồng thời khi gã nói, tay phải chắp sau lưng liền nắm chặt thành quyền.

Lời gã chưa dứt đã nghe thấy một tiếng bùm rất lớn, đó chính là tiếng gào thét sắc nhọn hướng thẳng về phía Lục Hi.

Lục Hi cười một tiếng, đột nhiên tay phải thắp lên một tầng kim quang, anh đưa tay về phía trước.

“Ầm!”

Âm thanh kim loại đụng nhau.

Sau đó, Lục Hi chậm rãi đưa tay ra, chỉ nhìn thấy trong tay anh có thêm một mảnh đồng vụn.

Tiếp theo, hai tay anh nhẹ nhàng vặn lại, mảnh đồng vụn này được trả lại thành hình dáng viên đạn, nói là đạn nhưng dùng đạn đại bác cỡ nhỏ để hình dung cũng không quá đáng.

Chỉ thấy Lục Hi phất tay một cái, viên đạn cỡ lớn này bắn ngược lại với tốc độ còn nhanh hơn lúc tới.

“A ~”

Cùng với tiếng hét thảm thiết, ở trong góc có một tên cao to đang vác súng bắn tỉa cỡ lớn đã ngã xuống đất, khẩu súng bắn tỉa ở vị trí cao hơn kia cũng rơi xuống.

“Mày tưởng rằng dùng cái này có thể đối phó được với tao sao?”, Lục Hi lạnh nhạt nói.

Adolf và Ackles trong lòng trầm xuống, súng bắn tỉa đã được cải tạo qua này có thể nói là pháo bắn tỉa, chuyên dùng để đối phó với cao thủ võ đạo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 206-210
Long Đế Bất Diệt
  • Hoa Tiến Tửu
Chương 1071-1075
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom