Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-96
Công Lược Boss Phản Diện - Quyển 6 - Chương 28: Vai ác ngụy bạch liên hoa (Chương kết)
Quả như dự đoán chứng kiến bộ dáng trợn mắt của cô, trong lòng hắn cũng không nhịn được ngứa ngáy.
"Anh có biết mình đang làm cái gì không?", cô nhỏ giọng, nhíu mày trừng hắn.
Hắn khẽ cong môi, tròng mắt hổ phách dưới ánh đèn flash không ngừng phát ra tia sáng lạ thường, mỉm cười nhìn cô: "Anh cảm thấy lúc này so với bất cứ lúc nào đều rõ ràng hơn". Còn cô chỉ biết sửng sốt nhìn hắn.
"Cố tiên sinh, xin hỏi cậu cùng An tiểu thư có quan hệ thế nào?"
"Xin hỏi có phải cậu đang cùng An tiểu thư hẹn hò không?"
"Xin hỏi..."
"Yên lặng, tôi đang chuẩn bị nói." Liếc mắt nhìn đám phóng viên, Cố Trạch Thần hơi nhấc môi, sau đó sủng nịnh nhéo nhéo má An Tình. Khoảng khắc cô còn chưa kịp phản ứng, hắn liền xoay người, giọng nói mang theo tâm tình vui sướng. Dưới ánh đèn flash không ngừng lóe lên, hắn vòng tay ôm eo cô, kéo vào trong lồng ngực, khẽ cúi đầu nhìn cô không giữ được thăng bằng mà bổ nhào vào hắn.
"Tôi cùng An Tình đã hẹn hò được một thời gian, vì vậy, những lời đồn cùng chửi bới trên mạng đều là vô căn cứ, không cần nhắc lại gây tổn thương cô ấy", vừa nói hắn vừa chăm chú nhìn cô, tươi cười càng thêm sủng nịnh.
Trước mặt người ngoài cô sẽ tỏ ra điềm tĩnh lạnh nhạt, trước mắt người quen lại vô cùng làm càn, luôn thích chu môi cùng tươi cười ôn nhu nhìn hắn. Lúc cô ăn thì trên miệng lúc nào cũng dính chút bơ cùng mứt trái cây. Cô cũng sẽ làm nũng ghé vào bên đùi hắn, ôm hắn, cũng rất ôn nhu một bên xoa tóc hắn một bên nỉ non vào tai hắn.
Làm cách nào hắn có thể ngăn được đối với cô nhớ mãi không quên?
Hắn có mục tiêu cũng gánh trên lưng mối thù của bản thân, nhưng vào khoảnh khắc thấy cô, trái tim vẫn không nhịn được rung động.
Hắn trốn tránh, tách khỏi cô một thời gian sau đó, thậm chí không dám nghĩ tới cô một phút giây nào, bởi vì hắn biết, hắn sẽ mềm lòng, rồi hắn lại dặn lòng đó chỉ là một trò chơi.
Nhưng...
An Tình chỉ cảm thấy phía trước một trận ánh sáng chói mắt, nhịn không được giơ tay che mắt. Cố Trạch Thần cúi mắt, mỉm cười nhìn hành động thất thố của cô.
"An Tình là bạn gái tôi."
Anh vẫn luôn cho rằng tình yêu chỉ là những câu chuyện cổ tích, nhưng bản thân anh lại quên mất, ở trong tình yêu, mỗi người đều có khắc tinh của riêng mình!
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +20, tổng độ hảo cảm +100]
......
Chỉ vài giờ đồng hồ sau, giới giải trí bùng nổ. Tin tức không ngừng oanh tạc trên khắp các mặt báo lớn nhỏ.
"Minh tinh nổi tiếng Cố Trạch Thần cùng hoa đán An Tình bí mật hẹn hò, tin tức vào buổi chiều hôm nay đã được hai người tiết lộ..."- người đại diện tay không ngừng run rẩy, cúi đầu đọc tờ báo trên tay.
Người đang ngồi tức giận đứng dậy, "bịch" một tiếng- hất tay liền xô ngã đống tạp chí bát quái xuống đất.
"Ngay lập tức liên hệ với Cố Trạch Thần cho tôi! Mau lên!"
......
An Tình buồn bực thở hắt ra, cô giơ tay xốc một góc màn nhìn ra phía ngoài, quả nhiên liền thấy không ít phóng viên cầm máy ảnh đang ngồi xổm dưới bãi đất trống.
Trên vai chợt nặng, thanh âm dịu dàng phát ra từ đỉnh đầu: "Đang nhìn gì vậy?"
Mang theo mùi hương quen thuộc, hắn tựa đầu lên vai cô, cánh tay vòng qua gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ của cô.
"Em còn chưa đồng ý hẹn hò cùng anh đâu."
Cố Trạch Thần mắt điếc tai ngơ, nhanh chóng hôn một chút bên má cô, nâng ngón tay khẽ vuốt mái tóc mềm mại của cô, hai mắt lim dim, bộ dáng lười biếng có chút giống như một chú mèo nhỏ.
Cô bị người nào đó cưỡng chế tắt máy tính nên tạm thời chưa nắm được thông tin sự việc -"Anh định cứ trốn tránh như vậy à?"
Cô nhướng mày, nghiêng mặt liếc mắt nhìn hắn, không nhịn được chất vấn. Hắn chỉ cười cũng không trả lời cô.
"Chắc hẳn người đại diện đã tìm anh muốn phát điên rồi, hay là anh gọi lại đi?"
Cố Trạch Thần nhíu chặt mày, đôi tay đặt trên vai cô, đem cô xoay lại nhìn đối mặt với hắn. Hắn chậm rãi nhắm mắt, hơi cúi xuống——
An Tình nâng ngón tay đặt lên môi hắn: "Em nói còn chưa có tha thứ——"
Thanh âm đột nhiên im bặt. Cố Trạch Thừa kéo tay cô nắm trong tay, bá đạo hôn xuống.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Quả như dự đoán chứng kiến bộ dáng trợn mắt của cô, trong lòng hắn cũng không nhịn được ngứa ngáy.
"Anh có biết mình đang làm cái gì không?", cô nhỏ giọng, nhíu mày trừng hắn.
Hắn khẽ cong môi, tròng mắt hổ phách dưới ánh đèn flash không ngừng phát ra tia sáng lạ thường, mỉm cười nhìn cô: "Anh cảm thấy lúc này so với bất cứ lúc nào đều rõ ràng hơn". Còn cô chỉ biết sửng sốt nhìn hắn.
"Cố tiên sinh, xin hỏi cậu cùng An tiểu thư có quan hệ thế nào?"
"Xin hỏi có phải cậu đang cùng An tiểu thư hẹn hò không?"
"Xin hỏi..."
"Yên lặng, tôi đang chuẩn bị nói." Liếc mắt nhìn đám phóng viên, Cố Trạch Thần hơi nhấc môi, sau đó sủng nịnh nhéo nhéo má An Tình. Khoảng khắc cô còn chưa kịp phản ứng, hắn liền xoay người, giọng nói mang theo tâm tình vui sướng. Dưới ánh đèn flash không ngừng lóe lên, hắn vòng tay ôm eo cô, kéo vào trong lồng ngực, khẽ cúi đầu nhìn cô không giữ được thăng bằng mà bổ nhào vào hắn.
"Tôi cùng An Tình đã hẹn hò được một thời gian, vì vậy, những lời đồn cùng chửi bới trên mạng đều là vô căn cứ, không cần nhắc lại gây tổn thương cô ấy", vừa nói hắn vừa chăm chú nhìn cô, tươi cười càng thêm sủng nịnh.
Trước mặt người ngoài cô sẽ tỏ ra điềm tĩnh lạnh nhạt, trước mắt người quen lại vô cùng làm càn, luôn thích chu môi cùng tươi cười ôn nhu nhìn hắn. Lúc cô ăn thì trên miệng lúc nào cũng dính chút bơ cùng mứt trái cây. Cô cũng sẽ làm nũng ghé vào bên đùi hắn, ôm hắn, cũng rất ôn nhu một bên xoa tóc hắn một bên nỉ non vào tai hắn.
Làm cách nào hắn có thể ngăn được đối với cô nhớ mãi không quên?
Hắn có mục tiêu cũng gánh trên lưng mối thù của bản thân, nhưng vào khoảnh khắc thấy cô, trái tim vẫn không nhịn được rung động.
Hắn trốn tránh, tách khỏi cô một thời gian sau đó, thậm chí không dám nghĩ tới cô một phút giây nào, bởi vì hắn biết, hắn sẽ mềm lòng, rồi hắn lại dặn lòng đó chỉ là một trò chơi.
Nhưng...
An Tình chỉ cảm thấy phía trước một trận ánh sáng chói mắt, nhịn không được giơ tay che mắt. Cố Trạch Thần cúi mắt, mỉm cười nhìn hành động thất thố của cô.
"An Tình là bạn gái tôi."
Anh vẫn luôn cho rằng tình yêu chỉ là những câu chuyện cổ tích, nhưng bản thân anh lại quên mất, ở trong tình yêu, mỗi người đều có khắc tinh của riêng mình!
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +20, tổng độ hảo cảm +100]
......
Chỉ vài giờ đồng hồ sau, giới giải trí bùng nổ. Tin tức không ngừng oanh tạc trên khắp các mặt báo lớn nhỏ.
"Minh tinh nổi tiếng Cố Trạch Thần cùng hoa đán An Tình bí mật hẹn hò, tin tức vào buổi chiều hôm nay đã được hai người tiết lộ..."- người đại diện tay không ngừng run rẩy, cúi đầu đọc tờ báo trên tay.
Người đang ngồi tức giận đứng dậy, "bịch" một tiếng- hất tay liền xô ngã đống tạp chí bát quái xuống đất.
"Ngay lập tức liên hệ với Cố Trạch Thần cho tôi! Mau lên!"
......
An Tình buồn bực thở hắt ra, cô giơ tay xốc một góc màn nhìn ra phía ngoài, quả nhiên liền thấy không ít phóng viên cầm máy ảnh đang ngồi xổm dưới bãi đất trống.
Trên vai chợt nặng, thanh âm dịu dàng phát ra từ đỉnh đầu: "Đang nhìn gì vậy?"
Mang theo mùi hương quen thuộc, hắn tựa đầu lên vai cô, cánh tay vòng qua gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ của cô.
"Em còn chưa đồng ý hẹn hò cùng anh đâu."
Cố Trạch Thần mắt điếc tai ngơ, nhanh chóng hôn một chút bên má cô, nâng ngón tay khẽ vuốt mái tóc mềm mại của cô, hai mắt lim dim, bộ dáng lười biếng có chút giống như một chú mèo nhỏ.
Cô bị người nào đó cưỡng chế tắt máy tính nên tạm thời chưa nắm được thông tin sự việc -"Anh định cứ trốn tránh như vậy à?"
Cô nhướng mày, nghiêng mặt liếc mắt nhìn hắn, không nhịn được chất vấn. Hắn chỉ cười cũng không trả lời cô.
"Chắc hẳn người đại diện đã tìm anh muốn phát điên rồi, hay là anh gọi lại đi?"
Cố Trạch Thần nhíu chặt mày, đôi tay đặt trên vai cô, đem cô xoay lại nhìn đối mặt với hắn. Hắn chậm rãi nhắm mắt, hơi cúi xuống——
An Tình nâng ngón tay đặt lên môi hắn: "Em nói còn chưa có tha thứ——"
Thanh âm đột nhiên im bặt. Cố Trạch Thừa kéo tay cô nắm trong tay, bá đạo hôn xuống.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook