Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1727
Chương 1727
Có nghe thấy không! Có nghe thấy không!
Khắc Lý Tư đột nhiên vội vàng đứng dậy, đang nghĩ tới chuyện trò chuyện với Đường Thỉ thì nghe thấy Tô Nhan tiếp tục nói: “Tuy nhiên đúng là em đã làm phiền họ rồi, lần này là em đã tuỳ hứng, chú Khắc Lý Tư, cháu sẽ trở.
Trên người Trì Liệt mặc một lồ ngủ rộng rãi, phần lớn cố áo buông xuống, lộ ra nửa bờ vai rắn chắc nhỏ nhản, cậu ta nói: “Giường của anh để cho em ngủ”
“Em xin lỗi”
Tô Nhan áy náy nhìn Trì Liệt: “Em giống như một đứa trẻ nghịch ngợm, mải mê chơi đùa. Sau khi đi một vòng lớn như vậy, em lại còn làm phiền mọi người vào nửa đêm…
Cô vốn là như vậy, khi có chuyện xảy ra thì dứt khoát ôm hết trách nhiệm lên mình, chỉ muốn tự đâm vào chính mình.
Sét có đánh xuống cũng muốn làm thế thân cho người ta.
Đường Duy không nhìn được nhất chính là bộ dáng này của Tô Nhan, cậu nói: “Rõ ràng Trì Liệt mới chơi đùa lung tung như một đứa trẻ, là do cậu ta bắt đầu, không liên quan đến em”
Trì Liệt bị nhắc đến tên cũng chỉ có thể nhìn lên trần nhà, Khắc Lý Tư nhìn con mình hỏi: “Con đã làm cái gì?”
“Không có gì, con vừa nói trước mặt anh ta rằng con muốn đưa Nhan Nhan về nhà ngủ” Trên mặt Trì Liệt nở một nụ cười ranh mãnh: “Dù sao thì cũng có người nào đó không chịu thừa nhận mình đang.
quan tâm, con chỉ có thể bổ sung thêm chút dầu vào lửa. Buổi tối hôm nay chán quá, mở đầu bằng một hành động gây rối, coi như là trợ giúp một tiết mục kịch tính hơn”
Khắc Lý Tư và Vưu Kim cảm thấy một cơn gió lạnh sau lưng, hoá ra con của họ lại có một cái bụng đen tối như vậy ư…
Rốt cuộc là học ai…
Khắc Lý Tư nói: “Nhất định là học eml”
‘Vưu Kim đáp: “Nói láo, học theo em là học cái tốt, học anh mới là học xấu!”
Hai ông ba chối đây chối đẩy.
“Đừng nói nữa..” Tô Nhan dường như muốn ngăn cản Trì Liệt nói gì đó, nhưng Trì Liệt lại phát hiện ra, cậu liếc mắt nhìn Đường Thi đứng ở bên ngoài, trong lòng chợt hiểu tất cả hành động của Tô Nhan.
A, còn muốn giấu cho Đường Duy sao?
Nếu vậy, hãy để cậu ta làm điều đó.
Trì Liệt cười nhẹ một tiếng: “Còn không phải vì một người phụ nữ không hiểu sao lôi kéo Đường Duy, không biết từ đâu xuất hiện. Kết quả cô gái này vì đuổi Nhan Nhan đi mà ở trước mặt Đường Duy nói những lời rất quá đáng. Con thật sự không nhịn được nên mới trả thù lại?
Lời này có nghĩa là nếu Sakahara Sakurako không vì Đường Duy mà công kích Tô Nhan thì đêm nay Trì Liệt cũng sẽ không đối nghịch với Đường Duy như vậy.
Sắc mặt Tô Nhan tái nhợt: “Đủ rồi, em về còn không được sao…
Hôm nay không có chuyện gì để nói nữa”
“Đợi một chút”
Đường Thi đứng ở bên ngoài lên tiếng, giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ, trong nháy mắt đó Đường Duy thấy được trên người cô bóng dáng của vị nữ chủ tịch xử lý công vụ trong văn phòng. Đường Thi tiến lên một bước nói: “Là aï? Tình huống như thế nào? Cô ta với Tô Nhan nói… cái gì?”
Có nghe thấy không! Có nghe thấy không!
Khắc Lý Tư đột nhiên vội vàng đứng dậy, đang nghĩ tới chuyện trò chuyện với Đường Thỉ thì nghe thấy Tô Nhan tiếp tục nói: “Tuy nhiên đúng là em đã làm phiền họ rồi, lần này là em đã tuỳ hứng, chú Khắc Lý Tư, cháu sẽ trở.
Trên người Trì Liệt mặc một lồ ngủ rộng rãi, phần lớn cố áo buông xuống, lộ ra nửa bờ vai rắn chắc nhỏ nhản, cậu ta nói: “Giường của anh để cho em ngủ”
“Em xin lỗi”
Tô Nhan áy náy nhìn Trì Liệt: “Em giống như một đứa trẻ nghịch ngợm, mải mê chơi đùa. Sau khi đi một vòng lớn như vậy, em lại còn làm phiền mọi người vào nửa đêm…
Cô vốn là như vậy, khi có chuyện xảy ra thì dứt khoát ôm hết trách nhiệm lên mình, chỉ muốn tự đâm vào chính mình.
Sét có đánh xuống cũng muốn làm thế thân cho người ta.
Đường Duy không nhìn được nhất chính là bộ dáng này của Tô Nhan, cậu nói: “Rõ ràng Trì Liệt mới chơi đùa lung tung như một đứa trẻ, là do cậu ta bắt đầu, không liên quan đến em”
Trì Liệt bị nhắc đến tên cũng chỉ có thể nhìn lên trần nhà, Khắc Lý Tư nhìn con mình hỏi: “Con đã làm cái gì?”
“Không có gì, con vừa nói trước mặt anh ta rằng con muốn đưa Nhan Nhan về nhà ngủ” Trên mặt Trì Liệt nở một nụ cười ranh mãnh: “Dù sao thì cũng có người nào đó không chịu thừa nhận mình đang.
quan tâm, con chỉ có thể bổ sung thêm chút dầu vào lửa. Buổi tối hôm nay chán quá, mở đầu bằng một hành động gây rối, coi như là trợ giúp một tiết mục kịch tính hơn”
Khắc Lý Tư và Vưu Kim cảm thấy một cơn gió lạnh sau lưng, hoá ra con của họ lại có một cái bụng đen tối như vậy ư…
Rốt cuộc là học ai…
Khắc Lý Tư nói: “Nhất định là học eml”
‘Vưu Kim đáp: “Nói láo, học theo em là học cái tốt, học anh mới là học xấu!”
Hai ông ba chối đây chối đẩy.
“Đừng nói nữa..” Tô Nhan dường như muốn ngăn cản Trì Liệt nói gì đó, nhưng Trì Liệt lại phát hiện ra, cậu liếc mắt nhìn Đường Thi đứng ở bên ngoài, trong lòng chợt hiểu tất cả hành động của Tô Nhan.
A, còn muốn giấu cho Đường Duy sao?
Nếu vậy, hãy để cậu ta làm điều đó.
Trì Liệt cười nhẹ một tiếng: “Còn không phải vì một người phụ nữ không hiểu sao lôi kéo Đường Duy, không biết từ đâu xuất hiện. Kết quả cô gái này vì đuổi Nhan Nhan đi mà ở trước mặt Đường Duy nói những lời rất quá đáng. Con thật sự không nhịn được nên mới trả thù lại?
Lời này có nghĩa là nếu Sakahara Sakurako không vì Đường Duy mà công kích Tô Nhan thì đêm nay Trì Liệt cũng sẽ không đối nghịch với Đường Duy như vậy.
Sắc mặt Tô Nhan tái nhợt: “Đủ rồi, em về còn không được sao…
Hôm nay không có chuyện gì để nói nữa”
“Đợi một chút”
Đường Thi đứng ở bên ngoài lên tiếng, giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ, trong nháy mắt đó Đường Duy thấy được trên người cô bóng dáng của vị nữ chủ tịch xử lý công vụ trong văn phòng. Đường Thi tiến lên một bước nói: “Là aï? Tình huống như thế nào? Cô ta với Tô Nhan nói… cái gì?”
Bình luận facebook