Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1202
Chương 1202
Ở đầu bên kia, Bạc Nhan thở hổn hển rất nhanh đã ngôi lên xe của Vinh Sở
Vĩnh Sở một bên lái xe, một bên liếc mắt nhìn Bạc Nhan qua kính xe, sau đó hỏi: “Em có chuyện gì vậy?”
Bạc Nhan không nói gì, nhưng ánh mắt sâu thẩm, cô giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó thu hồi tầm mắt, thì thào: “Không có gì, chỉ là
Quá trình vượt qua quá khứ để tìm lại chính mình là một quá trình dài và đau đớn, mỗi bước chân tiến lên, cần thật nhiều sự dũng cảm.
Chỉ khi nhìn thẳng vào quá khứ, khoan dung, tha thứ cho tất cả những tổn thương, sửa lại những thứ chưa hoàn thiện của bản thân, cô mới tự tin vào cuộc sống hiện tại, chậm rãi từng chút một, thay đổi bản thân mình. “Nếu lần này thăng được Đường Duy, mới chứng minh được công sức hai năm qua không hề bị bỏ phí
Vinh Sở vẫn nhìn thẳng về phía trước, chỉ là anh ta đã nhận ra tâm trạng thất thường của Bạc Nhan, thản nhiên nói một câu: “ít nhất cũng không uổng phí hai năm. Từng nỗi khổ đấy, cũng có thể đúc thành áo giáp của em”
“Em sẽ không khuất phục trước anh ấy nữa.
Như một lời tuyên thệ, Bạc Nhan gắt gao năm chặt lấy ngón tay của mình: “Cho dù không có ai để dựa vào
Thật ra Đường Duy nói rất đúng. Năm đó tuy có yếu đuối, nhưng cũng không phải ngốc, tất cả mọi thứ, trong lòng cô đều hiểu hết. Sự việc suýt hủy hoại cô vào hai năm trước, người đứng sau vụ bạo lực học đường đó, trong lòng Bạc Nhan biết rõ là ai.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô ấy muốn trốn tránh, sự thật đã cho cô một cái tát thật mạnh, càng muốn dựa vào ai, lại càng có thể sẽ bị lừa gạt. Chi bảng, đừng dựa vào ai “Đi ăn ở đâu?”
“Đâu cũng được, anh chọn bừa đi, đến nơi nào quen thuộc Bạc Nhan cười ngả người vào lưng ghế nói. “Em sẽ bắt đầu cũng được. tập luyện để trở thành người nối nghiệp của ba em, em không biết sẽ có bao nhiêu khó khăn nữa. “Anh không thể tưởng tượng ra viễn cảnh em sẽ biến thành bộ dạng của một người phụ nữ mạnh mẽ.
Vinh Sở vui vẻ, lúc đảo tay lái, tiền miệng nói một câu: “Khi em đi làm, thực ra có thể sẽ gặp một số chuyện phức tạp. Ví dụ như ác ý của những người phụ nữ khác, hay là mấy người đàn ông sẽ làm phiên em “Cảm ơn anh đã nâng giá trị nhan sắc của em.”
Bạc Nhan và anh ta vui vẻ nói chuyện: “Nói thật là em cũng không để ý đến những chuyện này, em chỉ sợ về sau sẽ thường xuyên gặp Đường Duy “Càng sợ cái gì thì cái đấy càng xảy ra, chỉ bằng cứ bình tĩnh xử lý.”
Vinh Sở giọng điệu thản nhiên nói: “Tin anh đi, khẳng định khi em đi làm sẽ có một đống việc lớn nhỏ xảy ra, căn bản em sẽ không còn rảnh để quan tâm đến Đường Duy nữa.
Coi như anh ta nói đúng đi vậy.
Bạc Nhân dựa vào sau ghế, từ từ lâm vào trầm mặc. “Bạc Nhan?”
“Lam That That?”
Bạc Nhan và Vinh Sở vừa mới ngồi xuống ăn cơm không bao lâu, liền nhìn thấy Lam Thất Thất và Từ Thánh Mẫn đi dạo phố vừa bước vào nhà hàng. Từ Thánh Mẫn tâm trạng không vui vẻ. Vừa lúc đi vào nhà hàng, bốn người cùng không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy nhau.
Nhất là Từ Thánh Mẫn: “Wow, đây là bạn trai mới của cậu sao?” Bạc Nhan ra vẻ đứng đắn: “Sai rồi, chỉnh lại một chút, đây là người yêu cũ”
Từ Thánh Mẫn im lặng sau đó nói một câu: “Xong rồi, vợ Đường Duy ngoại tình.”
Câu này nghĩa là sao?
Lam Thất Thất nhìn biểu cảm của Vinh Sở, Kéo Từ Thánh Mẫn nói: “Không nên nói bừa như vậy, đã qua bao nhiêu thập kỷ rồi, mà còn dám gần Bạc Nhan và với Đường Duy “Không phải tôi ”
Từ Thánh Mẫn than thở: “Cảm giác Đường Duy cả ngày không ngừng nhớ thương Bạc Nhan… Vì suy nghĩ của anh ấy.”
“Thôi đi, không ngừng nhớ thương mà vậy sao? So sánh với người khác xem.
ngôn tình ngược
Sau khi kéo Từ Thánh Mẫn ngồi xuống bàn bọn họ, Lam Thất Thất hào phóng nói: Trùng hợp quả, hay chúng ta ngôi ăn cùng nhau đi?”
Ở đầu bên kia, Bạc Nhan thở hổn hển rất nhanh đã ngôi lên xe của Vinh Sở
Vĩnh Sở một bên lái xe, một bên liếc mắt nhìn Bạc Nhan qua kính xe, sau đó hỏi: “Em có chuyện gì vậy?”
Bạc Nhan không nói gì, nhưng ánh mắt sâu thẩm, cô giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó thu hồi tầm mắt, thì thào: “Không có gì, chỉ là
Quá trình vượt qua quá khứ để tìm lại chính mình là một quá trình dài và đau đớn, mỗi bước chân tiến lên, cần thật nhiều sự dũng cảm.
Chỉ khi nhìn thẳng vào quá khứ, khoan dung, tha thứ cho tất cả những tổn thương, sửa lại những thứ chưa hoàn thiện của bản thân, cô mới tự tin vào cuộc sống hiện tại, chậm rãi từng chút một, thay đổi bản thân mình. “Nếu lần này thăng được Đường Duy, mới chứng minh được công sức hai năm qua không hề bị bỏ phí
Vinh Sở vẫn nhìn thẳng về phía trước, chỉ là anh ta đã nhận ra tâm trạng thất thường của Bạc Nhan, thản nhiên nói một câu: “ít nhất cũng không uổng phí hai năm. Từng nỗi khổ đấy, cũng có thể đúc thành áo giáp của em”
“Em sẽ không khuất phục trước anh ấy nữa.
Như một lời tuyên thệ, Bạc Nhan gắt gao năm chặt lấy ngón tay của mình: “Cho dù không có ai để dựa vào
Thật ra Đường Duy nói rất đúng. Năm đó tuy có yếu đuối, nhưng cũng không phải ngốc, tất cả mọi thứ, trong lòng cô đều hiểu hết. Sự việc suýt hủy hoại cô vào hai năm trước, người đứng sau vụ bạo lực học đường đó, trong lòng Bạc Nhan biết rõ là ai.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô ấy muốn trốn tránh, sự thật đã cho cô một cái tát thật mạnh, càng muốn dựa vào ai, lại càng có thể sẽ bị lừa gạt. Chi bảng, đừng dựa vào ai “Đi ăn ở đâu?”
“Đâu cũng được, anh chọn bừa đi, đến nơi nào quen thuộc Bạc Nhan cười ngả người vào lưng ghế nói. “Em sẽ bắt đầu cũng được. tập luyện để trở thành người nối nghiệp của ba em, em không biết sẽ có bao nhiêu khó khăn nữa. “Anh không thể tưởng tượng ra viễn cảnh em sẽ biến thành bộ dạng của một người phụ nữ mạnh mẽ.
Vinh Sở vui vẻ, lúc đảo tay lái, tiền miệng nói một câu: “Khi em đi làm, thực ra có thể sẽ gặp một số chuyện phức tạp. Ví dụ như ác ý của những người phụ nữ khác, hay là mấy người đàn ông sẽ làm phiên em “Cảm ơn anh đã nâng giá trị nhan sắc của em.”
Bạc Nhan và anh ta vui vẻ nói chuyện: “Nói thật là em cũng không để ý đến những chuyện này, em chỉ sợ về sau sẽ thường xuyên gặp Đường Duy “Càng sợ cái gì thì cái đấy càng xảy ra, chỉ bằng cứ bình tĩnh xử lý.”
Vinh Sở giọng điệu thản nhiên nói: “Tin anh đi, khẳng định khi em đi làm sẽ có một đống việc lớn nhỏ xảy ra, căn bản em sẽ không còn rảnh để quan tâm đến Đường Duy nữa.
Coi như anh ta nói đúng đi vậy.
Bạc Nhân dựa vào sau ghế, từ từ lâm vào trầm mặc. “Bạc Nhan?”
“Lam That That?”
Bạc Nhan và Vinh Sở vừa mới ngồi xuống ăn cơm không bao lâu, liền nhìn thấy Lam Thất Thất và Từ Thánh Mẫn đi dạo phố vừa bước vào nhà hàng. Từ Thánh Mẫn tâm trạng không vui vẻ. Vừa lúc đi vào nhà hàng, bốn người cùng không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy nhau.
Nhất là Từ Thánh Mẫn: “Wow, đây là bạn trai mới của cậu sao?” Bạc Nhan ra vẻ đứng đắn: “Sai rồi, chỉnh lại một chút, đây là người yêu cũ”
Từ Thánh Mẫn im lặng sau đó nói một câu: “Xong rồi, vợ Đường Duy ngoại tình.”
Câu này nghĩa là sao?
Lam Thất Thất nhìn biểu cảm của Vinh Sở, Kéo Từ Thánh Mẫn nói: “Không nên nói bừa như vậy, đã qua bao nhiêu thập kỷ rồi, mà còn dám gần Bạc Nhan và với Đường Duy “Không phải tôi ”
Từ Thánh Mẫn than thở: “Cảm giác Đường Duy cả ngày không ngừng nhớ thương Bạc Nhan… Vì suy nghĩ của anh ấy.”
“Thôi đi, không ngừng nhớ thương mà vậy sao? So sánh với người khác xem.
ngôn tình ngược
Sau khi kéo Từ Thánh Mẫn ngồi xuống bàn bọn họ, Lam Thất Thất hào phóng nói: Trùng hợp quả, hay chúng ta ngôi ăn cùng nhau đi?”
Bình luận facebook