Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1083
Chương 1083:
Ngày hôm qua Trương Thác đã đặc biệt hỏi Lý Thanh về câu hỏi này, và để Li Thanh chú ý đến nó.
Trương Thác nhờ Lý Thanh sắp xếp vị trí tuyển dụng cho mình, liếc mắt nhìn trước cửa công ty không có người, Trương Thác lắc đầu, khóa cửa lại, đi đến Nhất Lâm tìm Lâm Ngữ Lam.
Khi Trương Thác đến Nhất Lâm cũng vừa lúc là thời gian ăn trưa, mấy người ngồi cùng chỗ ăn cơm với nhau.
“Đúng rồi, ông xã” Trong bữa trưa, Lâm Ngữ Lam lấy file giấy ra đặt ở trên bàn trước mặt Trương Thác: “Công ty bảo vệ của anh vừa vặn mới khai trương, giúp em bảo vệ người này nhé?”
“Được rồi” Trương Thác không chút suy nghĩ trả lời, nhìn lướt qua tài liệu Lâm Ngữ Lam đưa, trên tài liệu Lâm Ngữ Lam lấy ra, có một bức ảnh chụp một người phụ nữ với đường nét tinh xảo, thân hình cũng coi là cao gầy trên thảm đỏ, sau lưng là biểu tượng của một liên hoan phim nào đó.
“Oa, đây là Thượng Mạn Ly sao? Là ngôi sao tuyến đầu đó!” Tân Như kinh ngạc thốt lên khi nhìn thấy tập tài liệu trong tay Trương Thác.
“Thượng Mạn Ly? Ngôi sao tuyến đầu? Chưa từng nghe nói đến đó?” Vẻ mặt Trương Thác bối rối. Anh hầu như không xem phim truyền hình và chương trình tạp kỹ, vì vậy anh cũng không biết những người nổi tiếng tuyến một là gì.
Lâm Ngữ Lam che miệng cười: “Tại anh vì Thiên Linh mà chạy ngược chạy xuôi, đến vua màn ảnh bày ra trước mắt anh anh còn không biết. Lần này công ty phát hành sản phẩm mới và đặc biệt mời Thượng Mạn Ly làm đại diện. Tuy rằng bên kia mang theo vệ sĩ, nhưng công ty vẫn hy vọng rằng chúng ta sẽ cung cấp cho cô ấy sự bảo vệ.
“Bảo vệ kiểu gì cơ? Một người diễn kịch cũng có người muốn bắt cóc à?” Trương Thác nhất thời không nói nên lời, nếu anh là kẻ bắt cóc thì thà bắt cóc nhà giàu còn hơn bắt cóc một ngôi sao.
Lâm Ngữ Lam trợn tròn mắt nói: “Hai công ty chúng ta đang hợp tác, bọn họ có yêu cầu này, vậy chúng ta cứ làm theo đi. Em đã gửi thông tin hành trình của bên kia đến điện thoại di động của anh, vậy phiền anh chuyện này rồi tổng giám đốc Trương!”
Trương Thác che trán: “Tuân lệnh, tổng giám đốc Lâm”
Trương Thác nhìn lướt qua, máy bay Thượng Mạn Ly sắp tới, đã hai giờ rưỡi chiều rồi, ăn trưa xong anh liền vội vàng ra sân bay.
Khi Trương Thác đến sân bay, anh nhìn thoáng qua đã thấy có quá nhiều người đã tập trung ở sảnh chờ sân bay, tất cả đều là những gương mặt trẻ, những người này giơ cao biểu ngữ trong sảnh chờ nói rằng Thượng Mạn Ly, em yêu chị và những thứ tương tự.
“Oal Hai giờ trước cô có xem tin tức do Thượng Mạn Ly đặc biệt đăng không, nói rằng cô ấy sẽ có thể xuống máy bay vào lúc hai giờ ba mươi phút. Ngay lập tức có thể được gặp cô ấy rồi, thật vui mừng!” Một cô gái trẻ cầm điện thoại di động, nói chuyện hào hứng với những người bên cạnh.
“Không biết mình có cơ hội bắt tay với Thượng Mạn Ly hay không”
“Hồi hộp quá!”
Tiếng của một nhóm người lọt vào tai Trương Thác.
Trương Thác liếc mắt nhìn vị trí cổng nhập cảnh, người đông chật cứng người, nếu trong môi trường này, có người muốn làm gì Thượng Mạn Ly, ví dụ là Trương Thác chẳng hạn, anh có đến hai mươi phương pháp không để người khác phát hiện.
“Một bên hô hào người khác bảo vệ, một bên lại tuyên truyền hành tung của mình trên phạm vi lớn, thật là mâu thuãn” Trương Thác tìm một chiếc ghế mát xa, thoải mái nằm xuống, yên lặng chờ thời gian trôi qua.
Nửa giờ sau, ngay khi Trương Thác cảm thấy buồn ngủ trên ghế mát xa, một tiếng hét vang lên từ lối ra cửa nhập cảnh.
Trương Thác đứng dậy khỏi ghế massage và nhìn về phía lối ra sảnh chờ.
Tại cửa ra máy bay, một nhóm người đang phát cuồng la hét chói tai, trên tay vẫy biểu ngữ có chữ Thượng Mạn Ly một cách hưng phấn.
Khi cánh cổng nhập cảnh mở ra, bốn vệ sĩ đeo kính râm, mặc vest đen, vẻ mặt đừng ai lại gần, đi dẫn đầu phía trước.
Ngày hôm qua Trương Thác đã đặc biệt hỏi Lý Thanh về câu hỏi này, và để Li Thanh chú ý đến nó.
Trương Thác nhờ Lý Thanh sắp xếp vị trí tuyển dụng cho mình, liếc mắt nhìn trước cửa công ty không có người, Trương Thác lắc đầu, khóa cửa lại, đi đến Nhất Lâm tìm Lâm Ngữ Lam.
Khi Trương Thác đến Nhất Lâm cũng vừa lúc là thời gian ăn trưa, mấy người ngồi cùng chỗ ăn cơm với nhau.
“Đúng rồi, ông xã” Trong bữa trưa, Lâm Ngữ Lam lấy file giấy ra đặt ở trên bàn trước mặt Trương Thác: “Công ty bảo vệ của anh vừa vặn mới khai trương, giúp em bảo vệ người này nhé?”
“Được rồi” Trương Thác không chút suy nghĩ trả lời, nhìn lướt qua tài liệu Lâm Ngữ Lam đưa, trên tài liệu Lâm Ngữ Lam lấy ra, có một bức ảnh chụp một người phụ nữ với đường nét tinh xảo, thân hình cũng coi là cao gầy trên thảm đỏ, sau lưng là biểu tượng của một liên hoan phim nào đó.
“Oa, đây là Thượng Mạn Ly sao? Là ngôi sao tuyến đầu đó!” Tân Như kinh ngạc thốt lên khi nhìn thấy tập tài liệu trong tay Trương Thác.
“Thượng Mạn Ly? Ngôi sao tuyến đầu? Chưa từng nghe nói đến đó?” Vẻ mặt Trương Thác bối rối. Anh hầu như không xem phim truyền hình và chương trình tạp kỹ, vì vậy anh cũng không biết những người nổi tiếng tuyến một là gì.
Lâm Ngữ Lam che miệng cười: “Tại anh vì Thiên Linh mà chạy ngược chạy xuôi, đến vua màn ảnh bày ra trước mắt anh anh còn không biết. Lần này công ty phát hành sản phẩm mới và đặc biệt mời Thượng Mạn Ly làm đại diện. Tuy rằng bên kia mang theo vệ sĩ, nhưng công ty vẫn hy vọng rằng chúng ta sẽ cung cấp cho cô ấy sự bảo vệ.
“Bảo vệ kiểu gì cơ? Một người diễn kịch cũng có người muốn bắt cóc à?” Trương Thác nhất thời không nói nên lời, nếu anh là kẻ bắt cóc thì thà bắt cóc nhà giàu còn hơn bắt cóc một ngôi sao.
Lâm Ngữ Lam trợn tròn mắt nói: “Hai công ty chúng ta đang hợp tác, bọn họ có yêu cầu này, vậy chúng ta cứ làm theo đi. Em đã gửi thông tin hành trình của bên kia đến điện thoại di động của anh, vậy phiền anh chuyện này rồi tổng giám đốc Trương!”
Trương Thác che trán: “Tuân lệnh, tổng giám đốc Lâm”
Trương Thác nhìn lướt qua, máy bay Thượng Mạn Ly sắp tới, đã hai giờ rưỡi chiều rồi, ăn trưa xong anh liền vội vàng ra sân bay.
Khi Trương Thác đến sân bay, anh nhìn thoáng qua đã thấy có quá nhiều người đã tập trung ở sảnh chờ sân bay, tất cả đều là những gương mặt trẻ, những người này giơ cao biểu ngữ trong sảnh chờ nói rằng Thượng Mạn Ly, em yêu chị và những thứ tương tự.
“Oal Hai giờ trước cô có xem tin tức do Thượng Mạn Ly đặc biệt đăng không, nói rằng cô ấy sẽ có thể xuống máy bay vào lúc hai giờ ba mươi phút. Ngay lập tức có thể được gặp cô ấy rồi, thật vui mừng!” Một cô gái trẻ cầm điện thoại di động, nói chuyện hào hứng với những người bên cạnh.
“Không biết mình có cơ hội bắt tay với Thượng Mạn Ly hay không”
“Hồi hộp quá!”
Tiếng của một nhóm người lọt vào tai Trương Thác.
Trương Thác liếc mắt nhìn vị trí cổng nhập cảnh, người đông chật cứng người, nếu trong môi trường này, có người muốn làm gì Thượng Mạn Ly, ví dụ là Trương Thác chẳng hạn, anh có đến hai mươi phương pháp không để người khác phát hiện.
“Một bên hô hào người khác bảo vệ, một bên lại tuyên truyền hành tung của mình trên phạm vi lớn, thật là mâu thuãn” Trương Thác tìm một chiếc ghế mát xa, thoải mái nằm xuống, yên lặng chờ thời gian trôi qua.
Nửa giờ sau, ngay khi Trương Thác cảm thấy buồn ngủ trên ghế mát xa, một tiếng hét vang lên từ lối ra cửa nhập cảnh.
Trương Thác đứng dậy khỏi ghế massage và nhìn về phía lối ra sảnh chờ.
Tại cửa ra máy bay, một nhóm người đang phát cuồng la hét chói tai, trên tay vẫy biểu ngữ có chữ Thượng Mạn Ly một cách hưng phấn.
Khi cánh cổng nhập cảnh mở ra, bốn vệ sĩ đeo kính râm, mặc vest đen, vẻ mặt đừng ai lại gần, đi dẫn đầu phía trước.