Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2127
Chương 2127:
Sau khi mà Hạ Hòa Mi ngồi xuống, cô ta lại di chuyển chiếc ghế đẩu, cách Trương Thác một chút.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, toàn bộ chỗ ngồi trong đại sảnh, cũng đều đã ngồi đủ được tám phần rồi, còn có một số chỗ trống, thì dần dân sau đó cũng được bổ sung.
Trương Thác nhìn thấy, không ít người đang niềm nở nở một nụ cười về hướng của mình, bởi vì trên cái ghế mà anh đang ngồi có viết bốn chữ tập đoàn Nhất Lâm to vô cùng.
Mà người thanh niên vừa rồi vì để lấy lòng với Hạ Hòa Mi mà chế nhạo Trương Thác đang ngồi ở hàng ghế xếp thứ năm, điều này cho thấy giữa địa vị của gia đình anh ta và gia của Nhất Lâm có khoảng cách to lớn như thế nào.
Từ đầu đến cuối, người thanh niên đều nhìn về phía cái ghế mà Trương Thác đang ngồi, rất mong đợi Trương Thác đột nhiên quay lại, có thể nhìn thấy mình, mà bản thân cũng có thể nhân cơ hội này mà biểu hiện cho thật tốt.
Nhưng điều khiến cho người thanh niên thất vọng chính là Trương Thác từ đầu đến cuối không hề quay đầu lại.
Đèn trong sảnh tiệc cũng dần dần mờ đi, một ánh đèn chiếu vào sân khấu phía trước của sảnh yến hội, tấm rèm màu đỏ được kéo lên, một người phụ nữ trạc ba mươi tuổi, mặc sườn xám xẻ sâu đến đùi thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Người phụ nữ mặc sườn xám này vừa là người dẫn chương trình vừa là người chủ trì cuộc đấu giá cho buổi đấu giá từ thiện hôm nay, sau một hồi phát biểu khai mạc thành thạo, sản phẩm đầu tiên, cũng đã được trình ra.
“Mọi người đều biết bí ẩn về Lâu Lan, chính giữa Lâu Lan, ẩn chứa rất nhiều những điều thần bí chưa được tiết lộ. Thanh kiếm đồng này được khai quật thế giới ngầm cách địa điểm cũ của Lâu Lan là ba mươi hai mét, đã được xác minh là sản phẩm của Lâu Lan cổ đại và có giá trị cất giữ rất lớn. Tất cả số tiền thu được từ cuộc đấu giá sẽ được sử dụng cho phúc lợi công cộng, vì vậy giá khởi điểm của mỗi sản phẩm đều là ba nghìn đồng, và các vị có thể tự mình ra giá”
Ngay khi người đẹp sườn xám vừa nói xong, thì trên hiện trường liền có người lên tiếng.
“Ba trăm triệu đồng!”
Tuy rằng nói giá khởi điểm là ba nghìn, nhưng những người có mặt tại hiện trường này có quá ít kim ngạch, bọn họ cũng sẽ không kêu gọi được.
Sau khi cái giá ba trăm triệu đồng này được đưa ra, thì cũng không ai trả giá nữa.
Tất cả mọi người đều biết bản chất của cuộc đấu giá này là cái gì, trừ khi gặp phải thứ mà bản thân đặc biệt thích, nếu không thì, sẽ không có ai cố ý tăng giá nữa, dù sao những người có mặt ở đây hôm nay, có thể nói là ai cũng phải mua về một thứ gì đó, bây giờ mà tăng giá lên, thì chính là kết hận về đấy.
Cứ như vậy, sản phẩm đầu tiên đã được bán với giá là ba trăm triệu đồng.
Trương Thác liếc về phía Toàn Cảnh Thiên đang ngồi ở ngay bên cạnh, thấp giọng mà hỏi: “Đây là đồ của tổ tiên các cậu sao?”
“Không phải” Toàn Cảnh Thiên lắc đầu nguầy nguậy: “Nhưng mà chắc là được để cùng đồ của tổ tiên tôi cũng được một thời gian rồi, trên đó còn có chút mùi cơ, nhưng mà không phải của đồ của tổ tiên tôi”
“Nếu như phát hiện được thứ gì của tổ tiên các cậu, thì tức báo cho tôi biết”
“Được”
Cuộc đấu giá vẫn đang diễn ra, đối với những sản phẩm này, Trương Thác cũng không có hứng thú lắm, anh không có ý định đấu giá, ngày hôm nay, mỗi người đều sẽ chỉ lấy một sản phẩm thôi, Trương Thác vẫn trong phải dùng đến cơ hội này để kiểm chứng một chút suy nghĩ của chính mình ở tỏng lòng.
Hạ Hòa Mi, người đang ngồi cạnh Trương Thác, cũng vẫn luôn không có ra giá, ánh mắt của cô ta thỉnh thoảng sẽ liếc về hướng Trương Thác đang ngồi mà lườm cho một cái, trong ánh mắt mang theo tia căm hận, không biết được là đang nghĩ đến cái gì.
Tối nay có rất nhiều vật đấu giá được chuẩn bị, sau khi sản phẩm thứ mười hai được mang ra đấu giá, thì một đĩa đá hình tròn đã xuất hiện ở trong tầm mắt của Trương Thác.
Khoảnh khắc chiếc đĩa tròn này được lấy ra, đồng tử của Toàn Cảnh Thiên co rút lại, nhanh chóng nói: “Anh, đây là đồ vật của tổ tiên chúng tôi!”
Ngay khi lời nói của Toàn Cảnh Thiên vừa rơi xuống, Trương Thác liền vung tay lên: “Ba tỉ đồng”
Nhất Lâm, trực tiếp ra một cái giá là ba tỉ đồng!
Sau khi mà Hạ Hòa Mi ngồi xuống, cô ta lại di chuyển chiếc ghế đẩu, cách Trương Thác một chút.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, toàn bộ chỗ ngồi trong đại sảnh, cũng đều đã ngồi đủ được tám phần rồi, còn có một số chỗ trống, thì dần dân sau đó cũng được bổ sung.
Trương Thác nhìn thấy, không ít người đang niềm nở nở một nụ cười về hướng của mình, bởi vì trên cái ghế mà anh đang ngồi có viết bốn chữ tập đoàn Nhất Lâm to vô cùng.
Mà người thanh niên vừa rồi vì để lấy lòng với Hạ Hòa Mi mà chế nhạo Trương Thác đang ngồi ở hàng ghế xếp thứ năm, điều này cho thấy giữa địa vị của gia đình anh ta và gia của Nhất Lâm có khoảng cách to lớn như thế nào.
Từ đầu đến cuối, người thanh niên đều nhìn về phía cái ghế mà Trương Thác đang ngồi, rất mong đợi Trương Thác đột nhiên quay lại, có thể nhìn thấy mình, mà bản thân cũng có thể nhân cơ hội này mà biểu hiện cho thật tốt.
Nhưng điều khiến cho người thanh niên thất vọng chính là Trương Thác từ đầu đến cuối không hề quay đầu lại.
Đèn trong sảnh tiệc cũng dần dần mờ đi, một ánh đèn chiếu vào sân khấu phía trước của sảnh yến hội, tấm rèm màu đỏ được kéo lên, một người phụ nữ trạc ba mươi tuổi, mặc sườn xám xẻ sâu đến đùi thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
Người phụ nữ mặc sườn xám này vừa là người dẫn chương trình vừa là người chủ trì cuộc đấu giá cho buổi đấu giá từ thiện hôm nay, sau một hồi phát biểu khai mạc thành thạo, sản phẩm đầu tiên, cũng đã được trình ra.
“Mọi người đều biết bí ẩn về Lâu Lan, chính giữa Lâu Lan, ẩn chứa rất nhiều những điều thần bí chưa được tiết lộ. Thanh kiếm đồng này được khai quật thế giới ngầm cách địa điểm cũ của Lâu Lan là ba mươi hai mét, đã được xác minh là sản phẩm của Lâu Lan cổ đại và có giá trị cất giữ rất lớn. Tất cả số tiền thu được từ cuộc đấu giá sẽ được sử dụng cho phúc lợi công cộng, vì vậy giá khởi điểm của mỗi sản phẩm đều là ba nghìn đồng, và các vị có thể tự mình ra giá”
Ngay khi người đẹp sườn xám vừa nói xong, thì trên hiện trường liền có người lên tiếng.
“Ba trăm triệu đồng!”
Tuy rằng nói giá khởi điểm là ba nghìn, nhưng những người có mặt tại hiện trường này có quá ít kim ngạch, bọn họ cũng sẽ không kêu gọi được.
Sau khi cái giá ba trăm triệu đồng này được đưa ra, thì cũng không ai trả giá nữa.
Tất cả mọi người đều biết bản chất của cuộc đấu giá này là cái gì, trừ khi gặp phải thứ mà bản thân đặc biệt thích, nếu không thì, sẽ không có ai cố ý tăng giá nữa, dù sao những người có mặt ở đây hôm nay, có thể nói là ai cũng phải mua về một thứ gì đó, bây giờ mà tăng giá lên, thì chính là kết hận về đấy.
Cứ như vậy, sản phẩm đầu tiên đã được bán với giá là ba trăm triệu đồng.
Trương Thác liếc về phía Toàn Cảnh Thiên đang ngồi ở ngay bên cạnh, thấp giọng mà hỏi: “Đây là đồ của tổ tiên các cậu sao?”
“Không phải” Toàn Cảnh Thiên lắc đầu nguầy nguậy: “Nhưng mà chắc là được để cùng đồ của tổ tiên tôi cũng được một thời gian rồi, trên đó còn có chút mùi cơ, nhưng mà không phải của đồ của tổ tiên tôi”
“Nếu như phát hiện được thứ gì của tổ tiên các cậu, thì tức báo cho tôi biết”
“Được”
Cuộc đấu giá vẫn đang diễn ra, đối với những sản phẩm này, Trương Thác cũng không có hứng thú lắm, anh không có ý định đấu giá, ngày hôm nay, mỗi người đều sẽ chỉ lấy một sản phẩm thôi, Trương Thác vẫn trong phải dùng đến cơ hội này để kiểm chứng một chút suy nghĩ của chính mình ở tỏng lòng.
Hạ Hòa Mi, người đang ngồi cạnh Trương Thác, cũng vẫn luôn không có ra giá, ánh mắt của cô ta thỉnh thoảng sẽ liếc về hướng Trương Thác đang ngồi mà lườm cho một cái, trong ánh mắt mang theo tia căm hận, không biết được là đang nghĩ đến cái gì.
Tối nay có rất nhiều vật đấu giá được chuẩn bị, sau khi sản phẩm thứ mười hai được mang ra đấu giá, thì một đĩa đá hình tròn đã xuất hiện ở trong tầm mắt của Trương Thác.
Khoảnh khắc chiếc đĩa tròn này được lấy ra, đồng tử của Toàn Cảnh Thiên co rút lại, nhanh chóng nói: “Anh, đây là đồ vật của tổ tiên chúng tôi!”
Ngay khi lời nói của Toàn Cảnh Thiên vừa rơi xuống, Trương Thác liền vung tay lên: “Ba tỉ đồng”
Nhất Lâm, trực tiếp ra một cái giá là ba tỉ đồng!