Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1959
Chương 1959:
Trương Thác không để ý tới lời nói của gã râu quai nón, trực tiếp đẩy đám người ra, đi về phía Lâm Ngữ Lam. Một người bị Trương Thác đụng trúng vai, sắc mặt thay đổi, đang định ra tay thì bị gã râu quai nón ngăn cản. Người này hít sâu một hơi, cũng biết bây giờ còn chưa phải là lúc ra tay. Đại nhân Hội Thần Ẩn sắp tới đây, chờ đại nhân Hội Thần Ẩn tới nơi thì lại xử lý thằng nhóc này!
Trương Thác đi đến vị trí cách Lâm Ngữ Lam chưa đầy hai mươi centimet, quan sát Lâm Ngữ Lam: “Vợ, có ai đụng vào em không? Cho dù chỉ đụng vào góc áo, em cứ nói với anh, anh sẽ chặt đầu tên đó”
Lời nói của Trương Thác khiến người của các thế lực ẩn giấu chung quanh đều âm thần tức giận bất bình. Thằng nhóc này nói khoác mà không biết ngượng. Nếu không phải mọi người không thể ra tay vì kế hoạch thì tùy tiện một người Ngưng Khí Cảnh cũng đủ để bẻ đầu cậu ta, chẳng qua là tát bay một tên Biến Hóa Cảnh sơ kỳ thôi mà dám ngang ngược như vậy sao? Cho rằng mình mạnh lắm à? Chờ đi, đại nhân Hội Thần Ẩn sắp tới rồi, chờ giải quyết Cửu Cục xong, xem thử thằng nhóc mày còn dám kiêu căng kiểu gì!
Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Em không sao, anh yên tâm”
“Vậy là tốt rồi” Trương Thác gật đầu, sau đó dắt tay Lâm Ngữ Lam, nhìn lướt qua đám người lại tiếp tục bao vây chung quanh, nói: “Tôi chỉ nói một lần thôi, bây giờ tôi muốn dẫn vợ tôi rời đi. Kẻ nào cản đường tôi, cho dù chỉ vươn tay ra, tôi cũng sẽ làm thịt kẻ đó”
“Thằng nhóc! Bọn tao không quan tâm mày, có phải mày tự cho mình giỏi lắm không?” Một cao thủ Ngưng Khí Cảnh sơ kỳ đứng ra, đồng thời giơ tay chặn trước mặt Trương Thác: “Tao đang đứng ở đây, tay của tao cũng đang chặn mày đấy.
Để tao xem thử mày làm thịt tao kiểu gì! Tao nói trước nhé, mày ra tay trước, tao răn dạy mày thì không làm trái với quy tắc của Hội Thần Ẩn đâu, cho dù là Cửu Cục cũng không thể nhúng tay vào!”
Cao thủ Ngưng Khí Cảnh nói vậy chẳng những là nói với Trương Thác, mà còn nói cho Bạch Bào Khách nghe.
Bạch Bào Khách chống ngân thương xuống mặt đất, thong thả như xem kịch vui.
Trương Thác nhìn người trước mắt, lại nhìn cánh tay hắn †a chặn trước mặt mình, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Trương Thác, đột nhiên anh nâng tay, ảo ảnh thanh kiếm màu tím lập tức hình thành trong tay anh. Thanh kiếm màu tím này mặc dù dài chưa đến 30 cm, còn rất mờ ảo, nhưng lại được tạo ra dựa trên cơ sở của Diệt Thế Ma Kiếm, gặp thực lực Ngưng Khí Cảnh sơ kỳ, nói không hề khoa trương, một kiếm chém eo một cách dễ dàng.
Trương Thác không muốn vô nghĩa. Ngay khi anh đang định ra tay thì một tiếng hét lớn truyền tới từ trên không trung: “To gan! Hội Thần Ẩn có quy củ, ai dám tùy ý ra tay!”
Nghe thấy tiếng quát này, đám người râu quai nón đều lộ vẻ vui mừng. Người của Hội Thần Ẩn đã tới rồi. Còn Bạch Bào Khách thì cau mày. Tên ngốc cũng biết rõ các thế lực che giấu này làm những chuyện như vậy chắc chắn có liên quan tới Hội Thần Ẩn!
Hai bóng người mặc áo đỏ từ trên cao hạ xuống, xuất hiện trước mắt mọi người.
“Ta là Kiểm Soát Sử của Hội Thần Ẩn, Markham”
“Ta là Kiểm Soát Sử của Hội Thần Ẩn, Bitton”
Hai Kiểm Soát Sử của Hội Thần Ẩn có gương mặt phương †ây hạ cánh xuống đất. Sau đó Markham lên tiếng: “Cửu Cục, các người thân là tổ chức bản thổ của Đông Hòa mà lại ngang nhiên bao che cho tội phạm, trái với quy định của Hội Thần Ẩn.
Dựa theo quy tắc của Hội Thần Ẩn, chúng ta sẽ nhúng tay vào chuyện này, các người không được quản nữa. Nếu có dị nghị thì có thể báo cáo với cao tầng của Hội Thần Ẩn!”
Markham nói chuyện cực kỳ khí phách, hoàn toàn không hỏi ý kiến của Bạch Bào Khách, một câu ra lệnh cho Cửu Cục không được nhúng tay vào chuyện này.
Ông ta ngang ngược như vậy không phải là không có nguyên nhân. So với Cửu Cục là thế lực bản thổ ở Đông Hòa, Hội Thần Ẩn rõ ràng hùng mạnh hơn nhiều.
Tên cao thủ Biến Hóa Cảnh sơ kỳ nước ngoài vừa bị Trương Thác tát bay ra ngoài vội vàng kêu lên: “Markham đai nhân, Cửu Cục dung túng một người Đông Hòa đánh chúng tôi, làm trái với quy tắc!”
Trương Thác không để ý tới lời nói của gã râu quai nón, trực tiếp đẩy đám người ra, đi về phía Lâm Ngữ Lam. Một người bị Trương Thác đụng trúng vai, sắc mặt thay đổi, đang định ra tay thì bị gã râu quai nón ngăn cản. Người này hít sâu một hơi, cũng biết bây giờ còn chưa phải là lúc ra tay. Đại nhân Hội Thần Ẩn sắp tới đây, chờ đại nhân Hội Thần Ẩn tới nơi thì lại xử lý thằng nhóc này!
Trương Thác đi đến vị trí cách Lâm Ngữ Lam chưa đầy hai mươi centimet, quan sát Lâm Ngữ Lam: “Vợ, có ai đụng vào em không? Cho dù chỉ đụng vào góc áo, em cứ nói với anh, anh sẽ chặt đầu tên đó”
Lời nói của Trương Thác khiến người của các thế lực ẩn giấu chung quanh đều âm thần tức giận bất bình. Thằng nhóc này nói khoác mà không biết ngượng. Nếu không phải mọi người không thể ra tay vì kế hoạch thì tùy tiện một người Ngưng Khí Cảnh cũng đủ để bẻ đầu cậu ta, chẳng qua là tát bay một tên Biến Hóa Cảnh sơ kỳ thôi mà dám ngang ngược như vậy sao? Cho rằng mình mạnh lắm à? Chờ đi, đại nhân Hội Thần Ẩn sắp tới rồi, chờ giải quyết Cửu Cục xong, xem thử thằng nhóc mày còn dám kiêu căng kiểu gì!
Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Em không sao, anh yên tâm”
“Vậy là tốt rồi” Trương Thác gật đầu, sau đó dắt tay Lâm Ngữ Lam, nhìn lướt qua đám người lại tiếp tục bao vây chung quanh, nói: “Tôi chỉ nói một lần thôi, bây giờ tôi muốn dẫn vợ tôi rời đi. Kẻ nào cản đường tôi, cho dù chỉ vươn tay ra, tôi cũng sẽ làm thịt kẻ đó”
“Thằng nhóc! Bọn tao không quan tâm mày, có phải mày tự cho mình giỏi lắm không?” Một cao thủ Ngưng Khí Cảnh sơ kỳ đứng ra, đồng thời giơ tay chặn trước mặt Trương Thác: “Tao đang đứng ở đây, tay của tao cũng đang chặn mày đấy.
Để tao xem thử mày làm thịt tao kiểu gì! Tao nói trước nhé, mày ra tay trước, tao răn dạy mày thì không làm trái với quy tắc của Hội Thần Ẩn đâu, cho dù là Cửu Cục cũng không thể nhúng tay vào!”
Cao thủ Ngưng Khí Cảnh nói vậy chẳng những là nói với Trương Thác, mà còn nói cho Bạch Bào Khách nghe.
Bạch Bào Khách chống ngân thương xuống mặt đất, thong thả như xem kịch vui.
Trương Thác nhìn người trước mắt, lại nhìn cánh tay hắn †a chặn trước mặt mình, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Trương Thác, đột nhiên anh nâng tay, ảo ảnh thanh kiếm màu tím lập tức hình thành trong tay anh. Thanh kiếm màu tím này mặc dù dài chưa đến 30 cm, còn rất mờ ảo, nhưng lại được tạo ra dựa trên cơ sở của Diệt Thế Ma Kiếm, gặp thực lực Ngưng Khí Cảnh sơ kỳ, nói không hề khoa trương, một kiếm chém eo một cách dễ dàng.
Trương Thác không muốn vô nghĩa. Ngay khi anh đang định ra tay thì một tiếng hét lớn truyền tới từ trên không trung: “To gan! Hội Thần Ẩn có quy củ, ai dám tùy ý ra tay!”
Nghe thấy tiếng quát này, đám người râu quai nón đều lộ vẻ vui mừng. Người của Hội Thần Ẩn đã tới rồi. Còn Bạch Bào Khách thì cau mày. Tên ngốc cũng biết rõ các thế lực che giấu này làm những chuyện như vậy chắc chắn có liên quan tới Hội Thần Ẩn!
Hai bóng người mặc áo đỏ từ trên cao hạ xuống, xuất hiện trước mắt mọi người.
“Ta là Kiểm Soát Sử của Hội Thần Ẩn, Markham”
“Ta là Kiểm Soát Sử của Hội Thần Ẩn, Bitton”
Hai Kiểm Soát Sử của Hội Thần Ẩn có gương mặt phương †ây hạ cánh xuống đất. Sau đó Markham lên tiếng: “Cửu Cục, các người thân là tổ chức bản thổ của Đông Hòa mà lại ngang nhiên bao che cho tội phạm, trái với quy định của Hội Thần Ẩn.
Dựa theo quy tắc của Hội Thần Ẩn, chúng ta sẽ nhúng tay vào chuyện này, các người không được quản nữa. Nếu có dị nghị thì có thể báo cáo với cao tầng của Hội Thần Ẩn!”
Markham nói chuyện cực kỳ khí phách, hoàn toàn không hỏi ý kiến của Bạch Bào Khách, một câu ra lệnh cho Cửu Cục không được nhúng tay vào chuyện này.
Ông ta ngang ngược như vậy không phải là không có nguyên nhân. So với Cửu Cục là thế lực bản thổ ở Đông Hòa, Hội Thần Ẩn rõ ràng hùng mạnh hơn nhiều.
Tên cao thủ Biến Hóa Cảnh sơ kỳ nước ngoài vừa bị Trương Thác tát bay ra ngoài vội vàng kêu lên: “Markham đai nhân, Cửu Cục dung túng một người Đông Hòa đánh chúng tôi, làm trái với quy tắc!”