Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1919
Chương 1919:
“Vâng” Hạ Hầu Nguyệt gật đầu: “Cũng phải có người làm chuyện này. So với chờ đến sau này gây ra khủng hoảng, chỉ bằng đề phòng trước. Nó vốn chỉ là một kế hoạch bình thường, không ngờ Phản Tổ Minh lại tìm đến gia tộc Middlieton xúi giục họ, đồng thời còn kêu họ liên lạc với người của Hội Thần Ẩn”
Trương Thác cười nói: “Xem ra các cô định chiêu cáo khắp thiên hạ chuyện mà các thế lực lớn muốn che giấu”
“Lão đại, đây là chuyện sớm hay muộn thôi” Hạ Hầu Nguyệt hơi kích động: “anh cũng biết rồi đấy, thế giới này đang thay đổi, cho người đời dần dần tiếp thụ chuyện này mới là sự lựa chọn tốt nhất”
Trương Thác lắc đầu: “Mặc dù nói là người mở đường, nhưng theo tôi thấy thì hành động này có thể nói theo cách khác”
Hạ Hầu Nguyệt ngây người: “Nói thế nào?”
“Các cô, muốn chế định lại quy tắc của thế giới này trước tất cả mọi người!”
Trương Thác đứng dậy, để lại câu này rồi để Hạ Hầu Nguyệt ở lại một mình trong phòng bệnh.
Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Trương Thác thở dài, nói: “Còn chuyện của cô, tôi sẽ không nói cho đám Bạch Trình biết.
Cô có sự lựa chọn của cô, tôi tôn trọng điều đó. Quan hệ giữa hai người cũng đã nhiều năm, hiếm lắm mới gặp nhau được một lần, tán gãu nhiều một chút. Lần sau gặp lại không biết thân phận hai bên sẽ thế nào đâu”
Nhìn quả táo đã gọt vỏ trên tay, Hạ Hầu Nguyệt im lặng không lên tiếng.
Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Trương Thác cũng không để ý Liên Bang Italy níu giữ mà kêu gia tộc Norman chuẩn bị chuyên cơ cho mình rồi trở về Đông Hòa.
Hai quốc gia nằm ở hai múi giờ khác nhau. Khi Trương Thác trở về Châu Xuyên thì vừa lúc là ba giờ chiều.
“Ngày ba mươi mốt tháng năm” Trương Thác nhìn số ngày trên di động, nở nụ cười, bắt một chiếc taxi đi thẳng tới cao ốc Lâm thị.
Khoảng thời gian gần đây, Châu Xuyên phát triển rất tốt, biểu hiện trực quan nhất là về mặt giao thông. Đường cái vốn thông thoáng bây giờ tới giờ tan tâm hay đi làm đã bắt đầu kẹt xe tới nửa tiếng.
Căn cứ theo thống kê, tại thành thị cấp bậc như Châu Xuyên, tổng lượng tiêu thụ của một cửa hàng 4S hùn vốn bình thường có thể đạt tới hai trăm chiếc xe hơi, chỉ riêng số lượng xe hơi tăng thêm mỗi tháng đã đạt tới mấy ngàn chiếc. Điều này càng ngày càng khiến xe trên đường phố càng thêm chen chúc, đồng thời cũng chứng minh mức sống của người dân đang được đề cao.
Mười mấy năm trước, có lẽ đại đa số mọi người sẽ không ngờ rằng ngày nay, xe hơi lại biến thành nhu yếu phẩm trong cuộc sống, mà lái xe cũng đã trở thành kỹ năng sống thiết yếu.
Bạn có thể không biết nấu cơm, nhưng nhất định phải biết lái xe.
Chờ Trương Thác từ sân bay chạy tới cao ốc Lâm thị thì đã là năm giờ chiều. Trương Thác đi thẳng lên tâng cao nhất của cao ốc Lâm thị, chạy vào văn phòng của Lâm Ngữ Lam, thấy Lâm Ngữ Lam đã sẵn sàng thức đêm tăng ca hôm nay.
Thấy Trương Thác đột nhiên vào cửa, Lâm Ngữ Lam cũng rất kinh ngạc, đôi mắt tràn đầy vui sướng: “Chồng, anh về khi nào vậy?”
“Vừa về. Đi thôi, tối nay đừng tăng ca nữa” Trương Thác nắm tay Lâm Ngữ Lam: “Đi dạo phố với anh đi”
“Dạo phố?” Lâm Ngữ Lam rất kinh ngạc. Cô không nhớ Trương Thác có sở thích này.
“Đúng rồi” Trương Thác gật đầu: “Mai là tết thiếu nhi, mua quà cho bọn nhỏ chứ” Trương Thác chuyên môn trở về là để ăn tết với bọn trẻ.
Lâm Ngữ Lam che miệng cười: “Vậy thì đi thôi”
Hai người cùng nhau rời khỏi tòa nhà công ty, nhân tiện kêu Mễ Thanh, kết quả là hôm nay Lâm Ngữ Lam quyết định không tăng ca, Mễ Thanh lại nhiệt tình hết mức. Cô vừa dấn thân vào cương vị nên đang rất hăng máu, thậm chí đã chuẩn bị sẵn bữa khuya cho mình, kiên quyết sống chết ở công ty đêm nay.
Ở Châu Xuyên có ba trung tâm thương mại bản địa cỡ lớn, không lâu trước đó đều đã bị Nhất Lâm thu mua.
“Vâng” Hạ Hầu Nguyệt gật đầu: “Cũng phải có người làm chuyện này. So với chờ đến sau này gây ra khủng hoảng, chỉ bằng đề phòng trước. Nó vốn chỉ là một kế hoạch bình thường, không ngờ Phản Tổ Minh lại tìm đến gia tộc Middlieton xúi giục họ, đồng thời còn kêu họ liên lạc với người của Hội Thần Ẩn”
Trương Thác cười nói: “Xem ra các cô định chiêu cáo khắp thiên hạ chuyện mà các thế lực lớn muốn che giấu”
“Lão đại, đây là chuyện sớm hay muộn thôi” Hạ Hầu Nguyệt hơi kích động: “anh cũng biết rồi đấy, thế giới này đang thay đổi, cho người đời dần dần tiếp thụ chuyện này mới là sự lựa chọn tốt nhất”
Trương Thác lắc đầu: “Mặc dù nói là người mở đường, nhưng theo tôi thấy thì hành động này có thể nói theo cách khác”
Hạ Hầu Nguyệt ngây người: “Nói thế nào?”
“Các cô, muốn chế định lại quy tắc của thế giới này trước tất cả mọi người!”
Trương Thác đứng dậy, để lại câu này rồi để Hạ Hầu Nguyệt ở lại một mình trong phòng bệnh.
Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Trương Thác thở dài, nói: “Còn chuyện của cô, tôi sẽ không nói cho đám Bạch Trình biết.
Cô có sự lựa chọn của cô, tôi tôn trọng điều đó. Quan hệ giữa hai người cũng đã nhiều năm, hiếm lắm mới gặp nhau được một lần, tán gãu nhiều một chút. Lần sau gặp lại không biết thân phận hai bên sẽ thế nào đâu”
Nhìn quả táo đã gọt vỏ trên tay, Hạ Hầu Nguyệt im lặng không lên tiếng.
Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Trương Thác cũng không để ý Liên Bang Italy níu giữ mà kêu gia tộc Norman chuẩn bị chuyên cơ cho mình rồi trở về Đông Hòa.
Hai quốc gia nằm ở hai múi giờ khác nhau. Khi Trương Thác trở về Châu Xuyên thì vừa lúc là ba giờ chiều.
“Ngày ba mươi mốt tháng năm” Trương Thác nhìn số ngày trên di động, nở nụ cười, bắt một chiếc taxi đi thẳng tới cao ốc Lâm thị.
Khoảng thời gian gần đây, Châu Xuyên phát triển rất tốt, biểu hiện trực quan nhất là về mặt giao thông. Đường cái vốn thông thoáng bây giờ tới giờ tan tâm hay đi làm đã bắt đầu kẹt xe tới nửa tiếng.
Căn cứ theo thống kê, tại thành thị cấp bậc như Châu Xuyên, tổng lượng tiêu thụ của một cửa hàng 4S hùn vốn bình thường có thể đạt tới hai trăm chiếc xe hơi, chỉ riêng số lượng xe hơi tăng thêm mỗi tháng đã đạt tới mấy ngàn chiếc. Điều này càng ngày càng khiến xe trên đường phố càng thêm chen chúc, đồng thời cũng chứng minh mức sống của người dân đang được đề cao.
Mười mấy năm trước, có lẽ đại đa số mọi người sẽ không ngờ rằng ngày nay, xe hơi lại biến thành nhu yếu phẩm trong cuộc sống, mà lái xe cũng đã trở thành kỹ năng sống thiết yếu.
Bạn có thể không biết nấu cơm, nhưng nhất định phải biết lái xe.
Chờ Trương Thác từ sân bay chạy tới cao ốc Lâm thị thì đã là năm giờ chiều. Trương Thác đi thẳng lên tâng cao nhất của cao ốc Lâm thị, chạy vào văn phòng của Lâm Ngữ Lam, thấy Lâm Ngữ Lam đã sẵn sàng thức đêm tăng ca hôm nay.
Thấy Trương Thác đột nhiên vào cửa, Lâm Ngữ Lam cũng rất kinh ngạc, đôi mắt tràn đầy vui sướng: “Chồng, anh về khi nào vậy?”
“Vừa về. Đi thôi, tối nay đừng tăng ca nữa” Trương Thác nắm tay Lâm Ngữ Lam: “Đi dạo phố với anh đi”
“Dạo phố?” Lâm Ngữ Lam rất kinh ngạc. Cô không nhớ Trương Thác có sở thích này.
“Đúng rồi” Trương Thác gật đầu: “Mai là tết thiếu nhi, mua quà cho bọn nhỏ chứ” Trương Thác chuyên môn trở về là để ăn tết với bọn trẻ.
Lâm Ngữ Lam che miệng cười: “Vậy thì đi thôi”
Hai người cùng nhau rời khỏi tòa nhà công ty, nhân tiện kêu Mễ Thanh, kết quả là hôm nay Lâm Ngữ Lam quyết định không tăng ca, Mễ Thanh lại nhiệt tình hết mức. Cô vừa dấn thân vào cương vị nên đang rất hăng máu, thậm chí đã chuẩn bị sẵn bữa khuya cho mình, kiên quyết sống chết ở công ty đêm nay.
Ở Châu Xuyên có ba trung tâm thương mại bản địa cỡ lớn, không lâu trước đó đều đã bị Nhất Lâm thu mua.