Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1574
Chương 1574:
“Nhìn bộ dạng ông bây giờ, chắc là không thể dẫm lên xác tôi được nữa rồi” Trương Thác đứng trên khán đài, nhìn xuống Đức Lăng đang nằm trên mặt đất hấp hối với bộ ngực bị dập nát và cơ thể bị thương nặng: “Đã thành dáng vẻ thế này thì ông cũng chẳng thể đi được nữa rồi Trương Thác nói xong, khoát khoát tay, hai tên Địa ngục hành giả bước ra từ đám đông rồi lôi Đức Lăng đi như một con chó chết.
Nhìn thấy Đức Lăng bị kéo đi theo cách này, người đứng đầu của các thế lực lớn đều không lộ ra một chút biểu cảm nào, tất cả bọn họ đều đang tỏ ra bình tính. Theo bọn họ, đã xúc phạm đến Quân vương ngục mà chỉ thành bộ dạng như vậy đã là rất may mắn rồi.
Thiệu Khang quỳ trên đài, thân thể run rẩy dữ dội. Anh ta không dám nói một lời nào.
Trương Thác nói với Thiệu Khang: “Cậu cứ chờ đi, lát nữa tôi có chuyện muốn hỏi cậu”
“Vâng!” Thiệu Khang không dám ngẩng đầu nhìn lên, chỉ đành quỳ xuống và di chuyển bằng hai đầu gối, anh ta dùng đầu gối đi từng bước từng bước một rời khỏi khán đài.
“Anh An, xin mời đi sang hướng này.” Tên Địa ngục hành giả kia đi đến bên cạnh khán đài, nói với An Đông Hưng.
Giờ phút này, An Đông Hưng vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Quân vương gì cơ? Có ý gì?
“Anh An!” Vị Địa ngục hành giả kia lặp lại một lần nữa.
*ồ, xin lỗi, xin lỗi! Tôi có hơi mất tập trung” An Đông Hưng nói, rồi anh ta bước ra khỏi khán đài.
Trên đài cao, Trương Thác liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó nói: “Lần này tôi gọi tất cả mọi người đến đây là vì có một việc muốn thông báo, đó là… Nghi thức nối ngôi.”
“Nghi thức nối ngôi ư?”
Mọi người dưới đài đều cảm thấy khó hiểu trước lời nói của Trương Thác.
“Một nghi thức nối ngôi nho nhỏ”
Trương Thác vừa nói vừa tháo chiếc nhãn thánh trên ngón trỏ, rồi ném về phía sau.
Chiếc nhẫn thánh màu vàng sẫm này là đại diện cho toàn bộ thế giới địa ngục, chiếc nhãn thánh danh giá nhất, cứ như vẽ một vòng cung trên không trung rồi rơi vào tay Tổ Lâm.
Từ đầu đến cuối, Tổ Lâm đứng phía sau Trương Thác mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu ta nhìn chiếc nhãn vàng sẵm trên tay mà cả người sững sờ.
Trương Thác lùi lại một bước, đặt tay phải ra sau lưng Tổ Lâm, rồi nhẹ nhàng đẩy cậu ta lên.
Tổ Lâm bị Trương Thác đẩy, loạng choạng bước về phía trước.
“Từ hôm nay, người cai trị của đảo Ánh Sáng tên là Tổ Lâm!”
Trương Thác quát một tiếng, tất cả mọi người dưới đài đều chưa kịp phục hồi tinh thần thì người cai trị đảo Ánh Sáng – Người nắm giữ chiếc nhẫn thánh đã thay đổi rồi!
Tổ Lâm gì cơ? Tổ Lâm là ai, là nhân vật phương nào, từ trước đến nay chưa bao giờ nghe nói về cậu ta!
Những người đứng đầu thế lực ngầm đều quay qua nhìn nhau, trong mắt họ đều lộ rõ vẻ nghỉ ngờ.
Tại sao lại người cai trị của đảo Ánh Sáng lại đột nhiên bị thay đổi? Tất cả mọi người đều cho rằng trong mấy chục năm tới, thế giới dưới lòng đất này có lẽ sẽ luôn năm dưới sự cai trị của Quân vương địa ngục, nhưng hôm nay, khi đảo Ánh Sáng đang ở thời kỳ phát triển mạnh mẽ nhất, lại đột nhiên thay người cai quản, việc này khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc Sự im lặng trên khán đài đã kéo dài vài phút. Trong suốt quá trình này, Trương Thác không nói một lời nào, anh chỉ im lặng quan sát mọi người trên khán đài.
Trong giữa đám đông, người đứng đầu một thế lực hạng hai quỳ gối xuống một lần nữa, nhưng lần này không phải là quỳ xuống trước Trương Thác, mà là quỳ xuống trước Tổ Lâm, anh ta lớn tiếng nói: “Dòng họ Kim ở Tây Tấn xin ra mắt Quân vương!”
Ngay sau khi người đứng đầu nhà họ Kim vừa lên tiếng, khi nãy người đứng đầu của các thế lực lớn khác vẫn còn đang kinh ngạc thì bây giờ cũng đã dần dần ổn định lại.
Tổ Lâm nhìn xuống dưới khán đài, những người đứng đầu của các thế lực lớn đang quỳ gối trước cậu ta. Dù mới cách đây không lâu, Tổ Lâm vẫn còn là một cậu học sinh bị bắt nạt ở trường và bị người bạn gái mà cậu ta đã yêu nhiều năm bỏ rơi, nhưng hôm nay, mọi thứ đã thay đổi.
Hàng trăm người đang quỳ gối trước mặt Tổ Lâm. Mặc dù Tổ Lâm không hiểu ngôi vị Quân vương này có ý nghĩa gì, nhưng cậu ta lại có một trực giác mạnh mẽ rằng rằng, bắt đầu từ hôm nay, cuộc sống của cậu ta sẽ trải qua những thay đổi vô cùng to lớn!
“Đây cũng là sự lựa chọn mà anh Trương mong muốn mình chọn sao?” Tổ Lâm lẩm bẩm rồi lại nhìn vào chiếc nhẫn trên tay mình, sau đó cậu ta quay lại và cúi đầu thật thấp trước Trương Thác.
“Nhìn bộ dạng ông bây giờ, chắc là không thể dẫm lên xác tôi được nữa rồi” Trương Thác đứng trên khán đài, nhìn xuống Đức Lăng đang nằm trên mặt đất hấp hối với bộ ngực bị dập nát và cơ thể bị thương nặng: “Đã thành dáng vẻ thế này thì ông cũng chẳng thể đi được nữa rồi Trương Thác nói xong, khoát khoát tay, hai tên Địa ngục hành giả bước ra từ đám đông rồi lôi Đức Lăng đi như một con chó chết.
Nhìn thấy Đức Lăng bị kéo đi theo cách này, người đứng đầu của các thế lực lớn đều không lộ ra một chút biểu cảm nào, tất cả bọn họ đều đang tỏ ra bình tính. Theo bọn họ, đã xúc phạm đến Quân vương ngục mà chỉ thành bộ dạng như vậy đã là rất may mắn rồi.
Thiệu Khang quỳ trên đài, thân thể run rẩy dữ dội. Anh ta không dám nói một lời nào.
Trương Thác nói với Thiệu Khang: “Cậu cứ chờ đi, lát nữa tôi có chuyện muốn hỏi cậu”
“Vâng!” Thiệu Khang không dám ngẩng đầu nhìn lên, chỉ đành quỳ xuống và di chuyển bằng hai đầu gối, anh ta dùng đầu gối đi từng bước từng bước một rời khỏi khán đài.
“Anh An, xin mời đi sang hướng này.” Tên Địa ngục hành giả kia đi đến bên cạnh khán đài, nói với An Đông Hưng.
Giờ phút này, An Đông Hưng vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Quân vương gì cơ? Có ý gì?
“Anh An!” Vị Địa ngục hành giả kia lặp lại một lần nữa.
*ồ, xin lỗi, xin lỗi! Tôi có hơi mất tập trung” An Đông Hưng nói, rồi anh ta bước ra khỏi khán đài.
Trên đài cao, Trương Thác liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó nói: “Lần này tôi gọi tất cả mọi người đến đây là vì có một việc muốn thông báo, đó là… Nghi thức nối ngôi.”
“Nghi thức nối ngôi ư?”
Mọi người dưới đài đều cảm thấy khó hiểu trước lời nói của Trương Thác.
“Một nghi thức nối ngôi nho nhỏ”
Trương Thác vừa nói vừa tháo chiếc nhãn thánh trên ngón trỏ, rồi ném về phía sau.
Chiếc nhẫn thánh màu vàng sẫm này là đại diện cho toàn bộ thế giới địa ngục, chiếc nhãn thánh danh giá nhất, cứ như vẽ một vòng cung trên không trung rồi rơi vào tay Tổ Lâm.
Từ đầu đến cuối, Tổ Lâm đứng phía sau Trương Thác mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu ta nhìn chiếc nhãn vàng sẵm trên tay mà cả người sững sờ.
Trương Thác lùi lại một bước, đặt tay phải ra sau lưng Tổ Lâm, rồi nhẹ nhàng đẩy cậu ta lên.
Tổ Lâm bị Trương Thác đẩy, loạng choạng bước về phía trước.
“Từ hôm nay, người cai trị của đảo Ánh Sáng tên là Tổ Lâm!”
Trương Thác quát một tiếng, tất cả mọi người dưới đài đều chưa kịp phục hồi tinh thần thì người cai trị đảo Ánh Sáng – Người nắm giữ chiếc nhẫn thánh đã thay đổi rồi!
Tổ Lâm gì cơ? Tổ Lâm là ai, là nhân vật phương nào, từ trước đến nay chưa bao giờ nghe nói về cậu ta!
Những người đứng đầu thế lực ngầm đều quay qua nhìn nhau, trong mắt họ đều lộ rõ vẻ nghỉ ngờ.
Tại sao lại người cai trị của đảo Ánh Sáng lại đột nhiên bị thay đổi? Tất cả mọi người đều cho rằng trong mấy chục năm tới, thế giới dưới lòng đất này có lẽ sẽ luôn năm dưới sự cai trị của Quân vương địa ngục, nhưng hôm nay, khi đảo Ánh Sáng đang ở thời kỳ phát triển mạnh mẽ nhất, lại đột nhiên thay người cai quản, việc này khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc Sự im lặng trên khán đài đã kéo dài vài phút. Trong suốt quá trình này, Trương Thác không nói một lời nào, anh chỉ im lặng quan sát mọi người trên khán đài.
Trong giữa đám đông, người đứng đầu một thế lực hạng hai quỳ gối xuống một lần nữa, nhưng lần này không phải là quỳ xuống trước Trương Thác, mà là quỳ xuống trước Tổ Lâm, anh ta lớn tiếng nói: “Dòng họ Kim ở Tây Tấn xin ra mắt Quân vương!”
Ngay sau khi người đứng đầu nhà họ Kim vừa lên tiếng, khi nãy người đứng đầu của các thế lực lớn khác vẫn còn đang kinh ngạc thì bây giờ cũng đã dần dần ổn định lại.
Tổ Lâm nhìn xuống dưới khán đài, những người đứng đầu của các thế lực lớn đang quỳ gối trước cậu ta. Dù mới cách đây không lâu, Tổ Lâm vẫn còn là một cậu học sinh bị bắt nạt ở trường và bị người bạn gái mà cậu ta đã yêu nhiều năm bỏ rơi, nhưng hôm nay, mọi thứ đã thay đổi.
Hàng trăm người đang quỳ gối trước mặt Tổ Lâm. Mặc dù Tổ Lâm không hiểu ngôi vị Quân vương này có ý nghĩa gì, nhưng cậu ta lại có một trực giác mạnh mẽ rằng rằng, bắt đầu từ hôm nay, cuộc sống của cậu ta sẽ trải qua những thay đổi vô cùng to lớn!
“Đây cũng là sự lựa chọn mà anh Trương mong muốn mình chọn sao?” Tổ Lâm lẩm bẩm rồi lại nhìn vào chiếc nhẫn trên tay mình, sau đó cậu ta quay lại và cúi đầu thật thấp trước Trương Thác.