Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1486
Chương 1486:
Nhưng mà tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng này chính là người luyện võ, không phải Tổ Lâm nói đánh lén là có thể đánh lén thành công, dao găm của Tổ Lâm đang đâm ra thì đồng thời cũng bị tên đàn ông này đá bay.
Vẻ mặt Tổ Lâm kinh ngạc, vội trở mình muốn đi nhặt dao găm, kết quả bị tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng đá một cước vào xương sườn và bay ra ngoài. Hoàn toàn không có khả năng nhặt được dao găm.
“Cây dao găm này là cậu ta trộm trên xe bọn cướp sa mạc, nó giả bộ hôn mê rồi trộm dao găm, vẫn luôn giấu trong giày”
Trương Thác bên cạnh, Địa Ngục Hành Giả giải thích cho.
Trương Thác.
Trương Thác nhẹ gật đầu, mở miệng lên tiếng: “Được rồi, tất cả đứng lên thôi, chuẩn bị làm việc, không thể trơ mắt nhìn bạn bị người ta đánh chết ở nơi công khai được”
Những Địa Ngục Hành Giảcũng đều cười, nhao nhao đứng dậy.
Một bên, sau khi tên đàn ông cường tráng kia đá bay Tổ Lâm, lại dùng một chân đá lăn Tổ Lâm, Tổ Lâm dừng sức cầm đất cát trên mặt đất, giơ lên nhắm về phía tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng, cố nén đau đớn kịch liệt trên thân tấn công tên đàn ông cường tráng.
“Tao giết mày!” Tổ Lâm hét lớn, trên mặt dần hiện ra sự điên cuồng.
“Cút!” Lại là một tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng khác đứng ở cách đó không xa, thấy người mình đánh nhau với người ta, vội vàng xông lên, đạp bay Tổ Lâm.
Đồng thời, tên đàn ông bị Tổ Lâm dùng cát ném vào mắt phục hồi tinh thần lại, tức giận vì không ngờ bản thân vậy mà bị một kẻ đánh lén ăn thua thiệt, mang tức giận trên mặt: “Mẹ nó, thằng nhãi ranh, hôm nay nếu như không giết chết mày thì ông đây sẽ theo họ mày!”
Hai tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng bất chấp tất cả đi về hướng Tổ Lâm, trên mặt hai người bọn họ lộ ra sát ý rất rõ ràng.
Tổ Lâm lại một lần nữa bị người ta gạt ngã, thân thể cậu ta vốn đã suy yếu, lần nữa bị thương nặng, lần này dẫu cho muốn đứng lên để dốc sức liều mạng thì thân thể của cậu ta cũng không cho phép, cậu ta cảm thấy đầu mình rất mơ màng, ngay cả năng lực suy nghĩ cũng không có.
Hai gã đàn ông cường tráng của Hựu Hùng đi đến trước người Tổ Lâm, thống nhất vươn tay nắm thành quyền, nhằm vào mặt Tổ Lâm đánh tới.
“Hai vị, hai đánh một, chỉ e không ổn lắm nhỉ?”
Hai tên cao to vạm vỡ Hựu Hùng phát hiện tay của mình sắp đánh xuống bị người ta tóm lấy, nhìn lại phát hiện là Trương Thác, lúc này buột miệng mắng.
“Nhóc con, con mẹ nó mày muốn ra mặt?”
“Sao hả, chuyện Hựu Hùng bọn tao làm thế nào còn cần máy đến dạy?”
Bên này xảy ra đánh nhau, một chút đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.
Mấy người Hựu Hùng bên kia ngay lập tức đi tới, sải bước đi về phía Trương Thác bọn họ.
“Sao nào? Sao hả? Muốn đánh nhau?” Tào Chung lung la lung lay đi tới, nói với Trương Thác: “Tổng giám đốc Trương, anh đây là tính nết đâu ra, không sống chung được với thuộc hạ của tôi thì có chuyện gì nói với tôi là được.”
“Ha ha” Trương Thác cười một tiếng: “Giám đốc Tào, tôi nghĩ loại chuyện nhỏ nhặt này cũng không cần thiết đặc biệt làm phiền ông thêm, có chút mâu thuẫn với tên thuộc hạ này thôi”
“Mâu thuẫn thì mâu thuẫn thôi” Vẻ mặt Tào Chung không quan tâm: “Tôi cũng làm bảo vệ, hơn nữa là đàn ông, có phiền phức thì cứ dùng nắm đấm giải quyết, trừ khi tổng giám đốc.
Trương anh thừa nhận người của các anh đều là một đám rác rưởi, không dám dùng nắm đấm”
Trương Thác nở nụ cười trên mặt, nhún vai: “Đối với chuyện đánh nhau này, tôi ngược lại không phản đối lắm, chỉ là giám đốc Tào, các ông bên này, hai người đánh một người, chỉ sợ không hợp quy củ nhỉ?”
“Quy củ?” Vẻ mặt Tào Chung tỏ ra cười nhạo: “Vậy tôi cũng phải nói một chút với tổng giám đốc Trương xem cái gì là quy củ, ở nơi này của Tào Chung tôi, nắm đấm chính là quy củ, Hằng Minh các anh nếu bằng lòng cũng có thể hai người đánh một người chúng tôi, thậm chí mọi người chúng ta đều có thể thoải mái đánh nhau, hôm nay Tào Chung tôi có chết ở đây cũng không hề oán giận, đây chính là quy củ của Tào Chung tôi, không biết tổng giám đốc Trương anh nghe hiểu không?”
Trương Thác nghe nói như thế, lộ ra dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “A, hiểu rồi, hiểu rồi, giám đốc Tào nói kiểu này thì tôi hiểu, giám đốc Tào ông chờ một lát, quy củ này tôi phải giải thích cho thuộc hạ tôi nghe một chút.”
Trương Thác nói xong, đi đến trước mặt Tổ Lâm, nhìn chằm chăm vào mắt Tổ Lâm.
Tổ Lâm cũng nhìn chằm chằm Trương Thác.
Nhưng mà tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng này chính là người luyện võ, không phải Tổ Lâm nói đánh lén là có thể đánh lén thành công, dao găm của Tổ Lâm đang đâm ra thì đồng thời cũng bị tên đàn ông này đá bay.
Vẻ mặt Tổ Lâm kinh ngạc, vội trở mình muốn đi nhặt dao găm, kết quả bị tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng đá một cước vào xương sườn và bay ra ngoài. Hoàn toàn không có khả năng nhặt được dao găm.
“Cây dao găm này là cậu ta trộm trên xe bọn cướp sa mạc, nó giả bộ hôn mê rồi trộm dao găm, vẫn luôn giấu trong giày”
Trương Thác bên cạnh, Địa Ngục Hành Giả giải thích cho.
Trương Thác.
Trương Thác nhẹ gật đầu, mở miệng lên tiếng: “Được rồi, tất cả đứng lên thôi, chuẩn bị làm việc, không thể trơ mắt nhìn bạn bị người ta đánh chết ở nơi công khai được”
Những Địa Ngục Hành Giảcũng đều cười, nhao nhao đứng dậy.
Một bên, sau khi tên đàn ông cường tráng kia đá bay Tổ Lâm, lại dùng một chân đá lăn Tổ Lâm, Tổ Lâm dừng sức cầm đất cát trên mặt đất, giơ lên nhắm về phía tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng, cố nén đau đớn kịch liệt trên thân tấn công tên đàn ông cường tráng.
“Tao giết mày!” Tổ Lâm hét lớn, trên mặt dần hiện ra sự điên cuồng.
“Cút!” Lại là một tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng khác đứng ở cách đó không xa, thấy người mình đánh nhau với người ta, vội vàng xông lên, đạp bay Tổ Lâm.
Đồng thời, tên đàn ông bị Tổ Lâm dùng cát ném vào mắt phục hồi tinh thần lại, tức giận vì không ngờ bản thân vậy mà bị một kẻ đánh lén ăn thua thiệt, mang tức giận trên mặt: “Mẹ nó, thằng nhãi ranh, hôm nay nếu như không giết chết mày thì ông đây sẽ theo họ mày!”
Hai tên đàn ông cường tráng Hựu Hùng bất chấp tất cả đi về hướng Tổ Lâm, trên mặt hai người bọn họ lộ ra sát ý rất rõ ràng.
Tổ Lâm lại một lần nữa bị người ta gạt ngã, thân thể cậu ta vốn đã suy yếu, lần nữa bị thương nặng, lần này dẫu cho muốn đứng lên để dốc sức liều mạng thì thân thể của cậu ta cũng không cho phép, cậu ta cảm thấy đầu mình rất mơ màng, ngay cả năng lực suy nghĩ cũng không có.
Hai gã đàn ông cường tráng của Hựu Hùng đi đến trước người Tổ Lâm, thống nhất vươn tay nắm thành quyền, nhằm vào mặt Tổ Lâm đánh tới.
“Hai vị, hai đánh một, chỉ e không ổn lắm nhỉ?”
Hai tên cao to vạm vỡ Hựu Hùng phát hiện tay của mình sắp đánh xuống bị người ta tóm lấy, nhìn lại phát hiện là Trương Thác, lúc này buột miệng mắng.
“Nhóc con, con mẹ nó mày muốn ra mặt?”
“Sao hả, chuyện Hựu Hùng bọn tao làm thế nào còn cần máy đến dạy?”
Bên này xảy ra đánh nhau, một chút đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.
Mấy người Hựu Hùng bên kia ngay lập tức đi tới, sải bước đi về phía Trương Thác bọn họ.
“Sao nào? Sao hả? Muốn đánh nhau?” Tào Chung lung la lung lay đi tới, nói với Trương Thác: “Tổng giám đốc Trương, anh đây là tính nết đâu ra, không sống chung được với thuộc hạ của tôi thì có chuyện gì nói với tôi là được.”
“Ha ha” Trương Thác cười một tiếng: “Giám đốc Tào, tôi nghĩ loại chuyện nhỏ nhặt này cũng không cần thiết đặc biệt làm phiền ông thêm, có chút mâu thuẫn với tên thuộc hạ này thôi”
“Mâu thuẫn thì mâu thuẫn thôi” Vẻ mặt Tào Chung không quan tâm: “Tôi cũng làm bảo vệ, hơn nữa là đàn ông, có phiền phức thì cứ dùng nắm đấm giải quyết, trừ khi tổng giám đốc.
Trương anh thừa nhận người của các anh đều là một đám rác rưởi, không dám dùng nắm đấm”
Trương Thác nở nụ cười trên mặt, nhún vai: “Đối với chuyện đánh nhau này, tôi ngược lại không phản đối lắm, chỉ là giám đốc Tào, các ông bên này, hai người đánh một người, chỉ sợ không hợp quy củ nhỉ?”
“Quy củ?” Vẻ mặt Tào Chung tỏ ra cười nhạo: “Vậy tôi cũng phải nói một chút với tổng giám đốc Trương xem cái gì là quy củ, ở nơi này của Tào Chung tôi, nắm đấm chính là quy củ, Hằng Minh các anh nếu bằng lòng cũng có thể hai người đánh một người chúng tôi, thậm chí mọi người chúng ta đều có thể thoải mái đánh nhau, hôm nay Tào Chung tôi có chết ở đây cũng không hề oán giận, đây chính là quy củ của Tào Chung tôi, không biết tổng giám đốc Trương anh nghe hiểu không?”
Trương Thác nghe nói như thế, lộ ra dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “A, hiểu rồi, hiểu rồi, giám đốc Tào nói kiểu này thì tôi hiểu, giám đốc Tào ông chờ một lát, quy củ này tôi phải giải thích cho thuộc hạ tôi nghe một chút.”
Trương Thác nói xong, đi đến trước mặt Tổ Lâm, nhìn chằm chăm vào mắt Tổ Lâm.
Tổ Lâm cũng nhìn chằm chằm Trương Thác.