Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-427
Chương 427
“Ô, Chủ tịch Hứa, lâu quá không gặp, thân thể ông vẫn khỏe mạnh như vậy”
“Chân ông giờ đã khỏi hản rồi nhỉ, có thể chạy nhảy rồi chứ”
Thôi Thiên Tứ vừa xuất hiện, bầu không khí hòa thuận trong nhà lập tức bị phá vỡ.
Thôi Thiên Tứ mặc âu phục hàng hiệu, đầu tóc chải chuốt bóng loáng. Z^ So với lúc trước, hấn trông càng tinh tế hơn, mỗi chỉ tiết trên người đều được tu sửa kỹ lưỡng.
Khi Hứa Hiếu Dương nhìn thấy Thôi Thiên Tứ, trên mặt ông lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Thôi Thiên Tứ, cậu vẫn còn dám về Ninh Châu?”
Nghe Hứa Hiếu Dương nói vậy, Thôi Thiên Tứ phá lên cười lớn: “Tại sao tôi không thể về?”
“Ninh Châu là quê nhà của tôi!”
‘Vừa nói, Thôi Thiên Tứ vừa phẩy tay.
Hai vệ sĩ phía sau lập tức đặt thuốc bổ xuống đất.
Thôi Thiên Tứ vênh mặt, cao ngạo nói: “Hôm nay tôi về đây là muốn nói cho các người một chuyện.”
“Tôi sẽ lấy lại những gì đã mất, từng thứ một từ trên người các ngươi.”
“Bao gồm cả mối thù của ba tôi cũng vậy!”
Thôi Thiên Tứ nghiến răng nghiến lợi, giọng nói cũng ngày càng chói tai.
“Tôi sẽ khiến các người sống đau khổ hơn tôi.”
“Tôi sẽ đoạt lấy tất cả của các người, khiến các người sống thê thảm hơn cả ăn mày!”
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên vừa đi từ trên lầu xuống.
Vừa nhìn thấy Thôi Thiên Tứ, cậu ta thình lình hỏi một câu: “Thôi Thiên Tứ, lâu không gặp, có phải anh đi bán mông rồi không?”
Câu nói này của Hứa Hạo Nhiên như kim chọc vào mông hản, khiến hắn nhảy dựng lên.
Thôi Thiên Tứ bắt tay thành hình hoa lan, chỉ vào Hứa Hạo Nhiên chửi mắng: “Mày nói cái gì? Đồ chó mất dạy!”
“Ây da! Ây da trời đất ơi!”
Hứa Hạo Nhiên vội vã từ trên lầu đi xuống, cẩn thận đánh giá Thôi Thiên Tứ.
Ánh mắt của cậu ta khiến Thôi Thiên Tứ phát hoảng trong lòng.
“Mày nhìn tao làm gì?”
Hứa Hạo Nhiên cười nham nhở nói: “Lúc trước tôi thấy anh hơi có tiềm năng làm trai bao.”
“Bây giờ tôi mới phát hiện, anh đã vượt qua trai bao, trở thành pê đê luôn rồi.”
“Lúc anh bỏ trốn, trên người không còn gì hết.”
“Bây giờ vừa trở về đã cố tỏ vẻ có tiền, mạo nhận làm cậu ấm”
iều này cho thấy, nếu không phải anh bán mông, thì là lấy bà vợ bảy chục tuổi!”
Nói trúng tim đenI Hứa Hạo Nhiên nói bừa vài câu mà lại hoàn toàn nói trúng tình cảnh hiện giờ của Thôi Thiên Tứ!
Thôi Thiên Tứ đột nhiên trở thành bộ dạng như bây giờ, quả thật chính xác như những gì Hứa Hạo Nhiên nói.
Sau khi hắn trốn thoát, đi nhầm vào một khu giải trí.
Kết quả bị hai gã công tử say rượu lôi vào trong xe “làm thịt”.
Sau đó, hai gã công tử này phát hiện Thôi Thiên Tứ có tiềm năng ở mặt đó, liền tiến hành cải tạo hắn.
Đồng thời dẫn Thôi Thiên Tứ bên cạnh, thường xuyên tham gia các cuộc họp mặt của giới nhà giàu.
Sau này, Thôi Thiên Tứ may mắn tham gia tiệc mừng đại thọ của một bà lão bảy mươi tuổi.
Cuối cùng bị bà lão này để ý, sau đó hai người kết hôn.
Và bà lão này chính là Chu Mỹ Trân – em gái của Chu Minh Thiều – gia chủ hiện tại của gia tộc Chu Thị.
Sau khi kết hôn với Chu Mỹ Trân, địa vị của Thôi Thiên Tứ lập tức một bước lên trời.
Sau khi phục vụ Chu Mỹ Trân hài lòng, hắn mang theo số vốn một trăm tỷ về Ninh Châu.
Dù chuyện này đã lên trang nhất tin tức ở phương nam từ lâu.
Nhưng Thôi Thiên Tứ không hi vọng người ở quê nhà biết đến.
Đặc biệt là đám người trước mắt này.
Hắn buông lời độc địa.
“Các người cứ đợi đó đi, những lời tôi nói lúc nãy đều sẽ thành hiện thực!”
“Bây giờ các ngươi cứ ăn uống thỏa thích đi.”
“Đến lúc đó, tôi sẽ khiến các người đều phải ngủ đầu đường xó chợ”
“Đồng thời mỗi ngày sẽ tìm một đám lang thang đến chăm sóc các ngươi.”
“Ha ha ha hai”
“Ô, Chủ tịch Hứa, lâu quá không gặp, thân thể ông vẫn khỏe mạnh như vậy”
“Chân ông giờ đã khỏi hản rồi nhỉ, có thể chạy nhảy rồi chứ”
Thôi Thiên Tứ vừa xuất hiện, bầu không khí hòa thuận trong nhà lập tức bị phá vỡ.
Thôi Thiên Tứ mặc âu phục hàng hiệu, đầu tóc chải chuốt bóng loáng. Z^ So với lúc trước, hấn trông càng tinh tế hơn, mỗi chỉ tiết trên người đều được tu sửa kỹ lưỡng.
Khi Hứa Hiếu Dương nhìn thấy Thôi Thiên Tứ, trên mặt ông lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Thôi Thiên Tứ, cậu vẫn còn dám về Ninh Châu?”
Nghe Hứa Hiếu Dương nói vậy, Thôi Thiên Tứ phá lên cười lớn: “Tại sao tôi không thể về?”
“Ninh Châu là quê nhà của tôi!”
‘Vừa nói, Thôi Thiên Tứ vừa phẩy tay.
Hai vệ sĩ phía sau lập tức đặt thuốc bổ xuống đất.
Thôi Thiên Tứ vênh mặt, cao ngạo nói: “Hôm nay tôi về đây là muốn nói cho các người một chuyện.”
“Tôi sẽ lấy lại những gì đã mất, từng thứ một từ trên người các ngươi.”
“Bao gồm cả mối thù của ba tôi cũng vậy!”
Thôi Thiên Tứ nghiến răng nghiến lợi, giọng nói cũng ngày càng chói tai.
“Tôi sẽ khiến các người sống đau khổ hơn tôi.”
“Tôi sẽ đoạt lấy tất cả của các người, khiến các người sống thê thảm hơn cả ăn mày!”
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên vừa đi từ trên lầu xuống.
Vừa nhìn thấy Thôi Thiên Tứ, cậu ta thình lình hỏi một câu: “Thôi Thiên Tứ, lâu không gặp, có phải anh đi bán mông rồi không?”
Câu nói này của Hứa Hạo Nhiên như kim chọc vào mông hản, khiến hắn nhảy dựng lên.
Thôi Thiên Tứ bắt tay thành hình hoa lan, chỉ vào Hứa Hạo Nhiên chửi mắng: “Mày nói cái gì? Đồ chó mất dạy!”
“Ây da! Ây da trời đất ơi!”
Hứa Hạo Nhiên vội vã từ trên lầu đi xuống, cẩn thận đánh giá Thôi Thiên Tứ.
Ánh mắt của cậu ta khiến Thôi Thiên Tứ phát hoảng trong lòng.
“Mày nhìn tao làm gì?”
Hứa Hạo Nhiên cười nham nhở nói: “Lúc trước tôi thấy anh hơi có tiềm năng làm trai bao.”
“Bây giờ tôi mới phát hiện, anh đã vượt qua trai bao, trở thành pê đê luôn rồi.”
“Lúc anh bỏ trốn, trên người không còn gì hết.”
“Bây giờ vừa trở về đã cố tỏ vẻ có tiền, mạo nhận làm cậu ấm”
iều này cho thấy, nếu không phải anh bán mông, thì là lấy bà vợ bảy chục tuổi!”
Nói trúng tim đenI Hứa Hạo Nhiên nói bừa vài câu mà lại hoàn toàn nói trúng tình cảnh hiện giờ của Thôi Thiên Tứ!
Thôi Thiên Tứ đột nhiên trở thành bộ dạng như bây giờ, quả thật chính xác như những gì Hứa Hạo Nhiên nói.
Sau khi hắn trốn thoát, đi nhầm vào một khu giải trí.
Kết quả bị hai gã công tử say rượu lôi vào trong xe “làm thịt”.
Sau đó, hai gã công tử này phát hiện Thôi Thiên Tứ có tiềm năng ở mặt đó, liền tiến hành cải tạo hắn.
Đồng thời dẫn Thôi Thiên Tứ bên cạnh, thường xuyên tham gia các cuộc họp mặt của giới nhà giàu.
Sau này, Thôi Thiên Tứ may mắn tham gia tiệc mừng đại thọ của một bà lão bảy mươi tuổi.
Cuối cùng bị bà lão này để ý, sau đó hai người kết hôn.
Và bà lão này chính là Chu Mỹ Trân – em gái của Chu Minh Thiều – gia chủ hiện tại của gia tộc Chu Thị.
Sau khi kết hôn với Chu Mỹ Trân, địa vị của Thôi Thiên Tứ lập tức một bước lên trời.
Sau khi phục vụ Chu Mỹ Trân hài lòng, hắn mang theo số vốn một trăm tỷ về Ninh Châu.
Dù chuyện này đã lên trang nhất tin tức ở phương nam từ lâu.
Nhưng Thôi Thiên Tứ không hi vọng người ở quê nhà biết đến.
Đặc biệt là đám người trước mắt này.
Hắn buông lời độc địa.
“Các người cứ đợi đó đi, những lời tôi nói lúc nãy đều sẽ thành hiện thực!”
“Bây giờ các ngươi cứ ăn uống thỏa thích đi.”
“Đến lúc đó, tôi sẽ khiến các người đều phải ngủ đầu đường xó chợ”
“Đồng thời mỗi ngày sẽ tìm một đám lang thang đến chăm sóc các ngươi.”
“Ha ha ha hai”
Bình luận facebook