Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-47
Chương 47 Các vị đại ca có phải bắt nhầm người rồi không
“Nếu mày tên là Hứa Hạo Nhiên, vậy thì bát đúng mày.
rồi, đánh cho tao!”
Lập tức hai người xông lên tay đấm chân đá Hứa Hạo.
Nhiên.
Hứa Hạo Nhiên vừa kêu khóc vừa cầu xin tha mạng.
Sau khi đánh xong, người đàn ông túm tóc Hứa Hạo Nhiên lôi mặt cậu ta sát lại.
Đồng thời hãn cầm dao găm kề lên mặt Hứa Hạo Nhiên.
“Bây giờ có một cơ hội sống sót bày ra trước mắt mày.”
“Chỉ cần mày làm theo những gì tao nói, tao sẽ lập tức thả mày”
“Đại ca, em thật sự không có làm sai gì hết, chắc chắn có hiểu lầm ở đây”
Đối phương cười lạnh một tiếng, lấy từ trong túi ra một cái chai nhỏ “Bây giờ mày lập tức về nhà, trộn thứ trong cái chai này vào trà cho anh rể mày uống”
“Hả?”
Hứa Hạo Nhiên vội vã lắc đầu như trống bỏi.
“Không được, không được. Tôi không làm được việc này.”
Người đàn ông cười rồi lùi lại, lúc này lập tức có người lại xông lên tẩn cho Hứa Hạo Nhiên một trận.
“Thằng nhãi! Bây giờ mày chỉ có hai lựa chọn, hoặc là mày chết, hoặc là anh rể mày chết!”
“Mạng của mày với anh rể mày cái nào quan trọng hơn?
Mày tự suy nghĩ đi.”
Lúc nói chuyện, con dao găm sắc nhọn trong tay người đàn ông liên tục đung đưa trước mặt Hứa Hạo Nhiên.
“Tao đếm đến ba, nếu mày còn chưa đồng ý thì con dao nãy sẽ cám vào cổ họng mày!”
Bình thường Hứa Hạo Nhiên đối với ai cũng khách sáo tươi cười niềm nở, thế mà lúc này lại trở nên cứng rắn.
Cậu ta cứng giọng nghiến răng nói: “Không cần đếm nữa! Có bản lĩnh bây giờ giết tao luôn đi! Đến đi! Đến đi!”
Người đàn ông võ tay: “Khá lắm! Ương bướng hơn tao tưởng tượng nhiều!”
Vừa nói xong người bên cạnh lấy ra một gói tăm.
“Tiếp tới tao sẽ chọc chỗ tăm này vào kẽ móng chân móng tay của mày, xem mày còn gồng được đến bao.
giờ?”
“Cốc cốc cốc!”
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Tên côn đồ cầm đầu cau mày.
“Ai đó?”
“Ship đồ ăn”
Tên côn đồ cầm đầu nhìn người bên cạnh ra hiệu, lập tức có hai người từ từ bước đến gần cửa.
“Chúng tao không có gọi thức ăn, mày ship nhầm chỗ rồi.”
“Không thể nhầm được, địa chỉ là ở đây mà, các anh mau mở ra mà xem, tôi đang vội lắm”
“Tao đã nói rồi, tụi tao không có ai gọi đồ ăn cả…”
“Rầm!”
Còn chưa nói xong thì một cú va chạm cực mạnh đập.
vào cửa chống trộm.
Cánh cửa chống trộm bằng sắt này trực tiếp rơi khỏi tường đập mạnh lên người tên côn đồ ở phía sau cánh cửa.
Tên côn đồ cùng cửa chống trộm văng lên bức tường đối diện, một người một cửa khảm vào trong tường!
Lý Hàng bước đi cuốn theo gió lạnh đi vào, tay anh xách một thùng bia.
Tên côn đồ đứng bên cạnh đột nhiên gầm lên một tiếng, vung con dao găm đâm mạnh vào Lý Hàng.
“Rầm!”
Chai bia màu xanh cắt một đường vòng cung đẹp đế trên không trung, rồi đập mạnh lên đầu tên côn đồ.
Bọt bia trắng xóa.
Màu vàng tươi của bia.
Bắn tung tóe rực rỡ dưới ánh sáng của bóng đèn!
Tất cả đàn ông ở trong phòng đều đồng loạt cầm vũ khí bên cạnh chen chúc xông lên.
Trong lúc Lý Hàng dạo bước.
Đón từng chai bia tung lên!
Chớp mắt, hoa bia vàng tươi!
Hỗn hợp bia hòa với máu tuôn xối xả!
Khi Lý Hàng ném thùng bia rỗng đã dùng hết trong tay xuống đất.
Thì trong phòng chỉ còn sót lại tên cầm đầu đám côn đồ.
Ánh mắt Lý Hàng lạnh như sương!
Khiến tên cầm đầu đám côn đồ sợ hãi vứt con dao găm quay người bỏ chạy.
Có điều hán mới chạy được vài bước thì một đôi tay giống như gọng kìm kẹp chặt cổ họng hắn, xách hản lên và mang ra ngoài cửa sổ.
Chỗ này là tầng bảy.
Tên cầm đầu giống như một con gà bị siết cổ, cả người lơ lửng trên không trung.
Chỉ cần Lý Hàng nới lỏng tay thì hắn sẽ rơi xuống thành thịt băm viên!
“Nếu mày tên là Hứa Hạo Nhiên, vậy thì bát đúng mày.
rồi, đánh cho tao!”
Lập tức hai người xông lên tay đấm chân đá Hứa Hạo.
Nhiên.
Hứa Hạo Nhiên vừa kêu khóc vừa cầu xin tha mạng.
Sau khi đánh xong, người đàn ông túm tóc Hứa Hạo Nhiên lôi mặt cậu ta sát lại.
Đồng thời hãn cầm dao găm kề lên mặt Hứa Hạo Nhiên.
“Bây giờ có một cơ hội sống sót bày ra trước mắt mày.”
“Chỉ cần mày làm theo những gì tao nói, tao sẽ lập tức thả mày”
“Đại ca, em thật sự không có làm sai gì hết, chắc chắn có hiểu lầm ở đây”
Đối phương cười lạnh một tiếng, lấy từ trong túi ra một cái chai nhỏ “Bây giờ mày lập tức về nhà, trộn thứ trong cái chai này vào trà cho anh rể mày uống”
“Hả?”
Hứa Hạo Nhiên vội vã lắc đầu như trống bỏi.
“Không được, không được. Tôi không làm được việc này.”
Người đàn ông cười rồi lùi lại, lúc này lập tức có người lại xông lên tẩn cho Hứa Hạo Nhiên một trận.
“Thằng nhãi! Bây giờ mày chỉ có hai lựa chọn, hoặc là mày chết, hoặc là anh rể mày chết!”
“Mạng của mày với anh rể mày cái nào quan trọng hơn?
Mày tự suy nghĩ đi.”
Lúc nói chuyện, con dao găm sắc nhọn trong tay người đàn ông liên tục đung đưa trước mặt Hứa Hạo Nhiên.
“Tao đếm đến ba, nếu mày còn chưa đồng ý thì con dao nãy sẽ cám vào cổ họng mày!”
Bình thường Hứa Hạo Nhiên đối với ai cũng khách sáo tươi cười niềm nở, thế mà lúc này lại trở nên cứng rắn.
Cậu ta cứng giọng nghiến răng nói: “Không cần đếm nữa! Có bản lĩnh bây giờ giết tao luôn đi! Đến đi! Đến đi!”
Người đàn ông võ tay: “Khá lắm! Ương bướng hơn tao tưởng tượng nhiều!”
Vừa nói xong người bên cạnh lấy ra một gói tăm.
“Tiếp tới tao sẽ chọc chỗ tăm này vào kẽ móng chân móng tay của mày, xem mày còn gồng được đến bao.
giờ?”
“Cốc cốc cốc!”
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Tên côn đồ cầm đầu cau mày.
“Ai đó?”
“Ship đồ ăn”
Tên côn đồ cầm đầu nhìn người bên cạnh ra hiệu, lập tức có hai người từ từ bước đến gần cửa.
“Chúng tao không có gọi thức ăn, mày ship nhầm chỗ rồi.”
“Không thể nhầm được, địa chỉ là ở đây mà, các anh mau mở ra mà xem, tôi đang vội lắm”
“Tao đã nói rồi, tụi tao không có ai gọi đồ ăn cả…”
“Rầm!”
Còn chưa nói xong thì một cú va chạm cực mạnh đập.
vào cửa chống trộm.
Cánh cửa chống trộm bằng sắt này trực tiếp rơi khỏi tường đập mạnh lên người tên côn đồ ở phía sau cánh cửa.
Tên côn đồ cùng cửa chống trộm văng lên bức tường đối diện, một người một cửa khảm vào trong tường!
Lý Hàng bước đi cuốn theo gió lạnh đi vào, tay anh xách một thùng bia.
Tên côn đồ đứng bên cạnh đột nhiên gầm lên một tiếng, vung con dao găm đâm mạnh vào Lý Hàng.
“Rầm!”
Chai bia màu xanh cắt một đường vòng cung đẹp đế trên không trung, rồi đập mạnh lên đầu tên côn đồ.
Bọt bia trắng xóa.
Màu vàng tươi của bia.
Bắn tung tóe rực rỡ dưới ánh sáng của bóng đèn!
Tất cả đàn ông ở trong phòng đều đồng loạt cầm vũ khí bên cạnh chen chúc xông lên.
Trong lúc Lý Hàng dạo bước.
Đón từng chai bia tung lên!
Chớp mắt, hoa bia vàng tươi!
Hỗn hợp bia hòa với máu tuôn xối xả!
Khi Lý Hàng ném thùng bia rỗng đã dùng hết trong tay xuống đất.
Thì trong phòng chỉ còn sót lại tên cầm đầu đám côn đồ.
Ánh mắt Lý Hàng lạnh như sương!
Khiến tên cầm đầu đám côn đồ sợ hãi vứt con dao găm quay người bỏ chạy.
Có điều hán mới chạy được vài bước thì một đôi tay giống như gọng kìm kẹp chặt cổ họng hắn, xách hản lên và mang ra ngoài cửa sổ.
Chỗ này là tầng bảy.
Tên cầm đầu giống như một con gà bị siết cổ, cả người lơ lửng trên không trung.
Chỉ cần Lý Hàng nới lỏng tay thì hắn sẽ rơi xuống thành thịt băm viên!
Bình luận facebook