-
Chương 6
7.
Tôi ngày nào cũng video call nói chuyện với Thẩm Mộng Ảnh.
Có thể thấy được phần diễn của bà trong phim này rất nặng.
Mặt bà trông rất mệt mỏi, có điều ánh mắt sáng rực rỡ.
Bà rất thích bộ phim này, bà xem nó là một đứa con khác của mình.
Cũng may sáu năm nay bà dựa vào ‘đám con’ của mình để đi tới hôm nay.
“Mẹ, con tin mẹ có thể làm được, mẹ giỏi nhất!!”
Thẩm Mộng Ảnh cười nói, nghe giọng của tôi thì đã thấy hết mệt mỏi.
Nói tôi phải ngủ sớm một chút, nếu không sẽ không cao.
Lần gọi điện nào bà cũng đợi tôi tắt máy trước.
Tôi đột nhiên nghĩ đến, người cúp máy sau là người yêu nhiều hơn.
Cho nên tôi muốn tắt máy sau.
“Mẹ tắt máy trước đi!”
Thẩm Mộng Ảnh khó hiểu.
“Trong đầu nhỏ của con lại nghĩ cái gì nữa thế?”
Tôi lắc đầu không chịu nói ra.
Trong giây phút tắt máy kia, trên màn hình cứ như có dòng chữ viết
Con rất yêu mẹ.
Không để tôi đắm chìm trong tình yêu mẹ con với Thẩm Mộng Ảnh bao lâu thì Tiếu Nhu gõ cửa.
“Nhiên Nhiên nói chuyện với mẹ xong chưa? Dì có thể vào không?”
Tôi gật đầu.
“Dì Tiếu vào đi.”
Có vẻ như Tiếu Nhu muốn nói chuyện với tôi.
“Nhiên Nhiên, dì hỏi con một câu, sao con vẫn gọi ba là chú Cố thế?”
Tôi nghiêng đầu.
“Sao con không được gọi ông ấy là chú Cố?”
Tiếu Nhu nghẹn họng.
“Con nên gọi ông ấy là ba, nếu con gọi ông ấy là ba thì ông ấy sẽ vui lắm.”
?
Tôi đâu có quan tâm ông ta vui hay buồn đâu trời.
Nhưng mà nói thật, Tiếu Nhu rất thương ông ấy.
Tôi không ghét Tiếu Nhu nhưng tôi nghĩ lời của tôi sẽ làm cô ấy bị tổn thương.
“Dì, con ở với mẹ sáu năm.”
“Con cho rằng, tiếng gọi ba cũng nặng như tiếng gọi mẹ vậy.”
“Con chỉ quen chú Cố có một tháng thôi, con không thấy ông ấy quan trọng bằng mẹ tí nào.”
“Dì Tiếu đã ở với chú Cố bao lâu rồi?”
Tiếu Nhu nói: “Sáu năm.”
Tôi gật đầu.
“Con ở với mẹ sáu năm, con cảm thấy con sẽ ở với mẹ cả đời, còn dì thì sao? Dì sẽ ở chung với chú Cố cả đời ạ?”
Tiếu Nhu chần chờ.
Cô yêu Cố Gia Vinh nhưng cô không phải đứa ngốc.
Sáu năm ở cạnh nhau nhưng Cố Gia Vinh chưa bao giờ nói chuyện tương lai với cô.
Cho dù lúc trước cô thấy có gì không ổn nhưng không dám nghĩ nhiều.
Cô sao lại dám nghĩ ‘Cố Gia Vinh không yêu cô như cô nghĩ’ đâu chứ?
Chỉ có thể không ngừng thôi miên bản thân, anh ấy yêu mình.
Sáu năm trước, Cố Gia Vinh từ bỏ người phụ nữ mang thai con mình để nói lời yêu với cô.
Cho nên cô cứ thôi miên bản thân không ngừng.
Tôi ngày nào cũng video call nói chuyện với Thẩm Mộng Ảnh.
Có thể thấy được phần diễn của bà trong phim này rất nặng.
Mặt bà trông rất mệt mỏi, có điều ánh mắt sáng rực rỡ.
Bà rất thích bộ phim này, bà xem nó là một đứa con khác của mình.
Cũng may sáu năm nay bà dựa vào ‘đám con’ của mình để đi tới hôm nay.
“Mẹ, con tin mẹ có thể làm được, mẹ giỏi nhất!!”
Thẩm Mộng Ảnh cười nói, nghe giọng của tôi thì đã thấy hết mệt mỏi.
Nói tôi phải ngủ sớm một chút, nếu không sẽ không cao.
Lần gọi điện nào bà cũng đợi tôi tắt máy trước.
Tôi đột nhiên nghĩ đến, người cúp máy sau là người yêu nhiều hơn.
Cho nên tôi muốn tắt máy sau.
“Mẹ tắt máy trước đi!”
Thẩm Mộng Ảnh khó hiểu.
“Trong đầu nhỏ của con lại nghĩ cái gì nữa thế?”
Tôi lắc đầu không chịu nói ra.
Trong giây phút tắt máy kia, trên màn hình cứ như có dòng chữ viết
Con rất yêu mẹ.
Không để tôi đắm chìm trong tình yêu mẹ con với Thẩm Mộng Ảnh bao lâu thì Tiếu Nhu gõ cửa.
“Nhiên Nhiên nói chuyện với mẹ xong chưa? Dì có thể vào không?”
Tôi gật đầu.
“Dì Tiếu vào đi.”
Có vẻ như Tiếu Nhu muốn nói chuyện với tôi.
“Nhiên Nhiên, dì hỏi con một câu, sao con vẫn gọi ba là chú Cố thế?”
Tôi nghiêng đầu.
“Sao con không được gọi ông ấy là chú Cố?”
Tiếu Nhu nghẹn họng.
“Con nên gọi ông ấy là ba, nếu con gọi ông ấy là ba thì ông ấy sẽ vui lắm.”
?
Tôi đâu có quan tâm ông ta vui hay buồn đâu trời.
Nhưng mà nói thật, Tiếu Nhu rất thương ông ấy.
Tôi không ghét Tiếu Nhu nhưng tôi nghĩ lời của tôi sẽ làm cô ấy bị tổn thương.
“Dì, con ở với mẹ sáu năm.”
“Con cho rằng, tiếng gọi ba cũng nặng như tiếng gọi mẹ vậy.”
“Con chỉ quen chú Cố có một tháng thôi, con không thấy ông ấy quan trọng bằng mẹ tí nào.”
“Dì Tiếu đã ở với chú Cố bao lâu rồi?”
Tiếu Nhu nói: “Sáu năm.”
Tôi gật đầu.
“Con ở với mẹ sáu năm, con cảm thấy con sẽ ở với mẹ cả đời, còn dì thì sao? Dì sẽ ở chung với chú Cố cả đời ạ?”
Tiếu Nhu chần chờ.
Cô yêu Cố Gia Vinh nhưng cô không phải đứa ngốc.
Sáu năm ở cạnh nhau nhưng Cố Gia Vinh chưa bao giờ nói chuyện tương lai với cô.
Cho dù lúc trước cô thấy có gì không ổn nhưng không dám nghĩ nhiều.
Cô sao lại dám nghĩ ‘Cố Gia Vinh không yêu cô như cô nghĩ’ đâu chứ?
Chỉ có thể không ngừng thôi miên bản thân, anh ấy yêu mình.
Sáu năm trước, Cố Gia Vinh từ bỏ người phụ nữ mang thai con mình để nói lời yêu với cô.
Cho nên cô cứ thôi miên bản thân không ngừng.
Bình luận facebook