Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-439
Chương 439
Chương 439: Trừng phạt ngọt ngào
Phong Hành Diễm chỉ cười, ôm cô nói: “Anh phải ôm em mới ngủ được, ở công ty, lúc nghỉ trưa, anh đều ngủ không ngon.”
Trong lòng Thương Trăn an tâm hơn, nhưng một giây sau, Phong Hành Diễm hôn cô một cái! Trong lòng cô lộp bộp, nguy rồi!
Vốn dĩ trên mặt Phong Hành Diễm còn mang theo ý cười, nhưng một giây sau liền thay đổi, anh cảm thấy kỳ lạ, lại hôn Thương Trăn một cái.
“Vì sao môi em lại lạnh như thế?”
Trong lòng Thương Trăn hoảng sợ, sắc mặt xoắn xuýt, không biết làm sao để xoay chuyển tình thế.
Phong Hành Diễm trầm xuống, nhìn thấy chiếc bát trên tủ đầu giường, anh ngồi dậy muốn đi xem, lại bị Thương Trăn ôm chặt! Cô lớn tiếng nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, có đúng không? Em ăn kem, nhưng em chỉ ăn một ít thôi!”
Phong Hành Diễm khó có thể tin, nổi giận: “Em bị sốt còn dám ăn kem?”
Thương Trăn ôm tay anh, dùng sức cọ lên, trên gương mặt nhỏ nhắn hiện lên biểu cảm cầu xin tha thứ: “Em muốn ăn, nhưng em ăn không nhiều, em quả thật chỉ ăn một chút xíu thôi!”
Thấy cô tỏ vẻ đáng yêu, Phong Hành Diễm có chút không kiềm chế được, nhưng thói quen này tuyệt đối không thể dung túng! Anh trầm mặt nói: “Em biết mình không thể ăn, còn cố ý lừa anh, ăn ngay dưới mí mắt anh, chẳng lẽ người bị bệnh là anh sao?”
“Em xin lỗi, em không ăn nữa! Anh tha thứ cho em đi! Em thật sự biết sai rồi!”
Thái độ nhận sai của Thương Trăn rất tốt, khiến cho Phong Hành Diễm không giận được.
Anh nhìn cô, hừ một tiếng: “Lần này xem như xong, nhưng đợi lát nữa nếu em sốt cao hơn, xem anh xử lý em như thế nào!”
Thương Trăn vội vàng cam đoan: “Anh yên tâm đi! Em nhất định sẽ không sốt, em cảm thấy mình sắp khỏi ốm rồi, nếu như nghiêm trọng, tùy anh muốn phạt như thế nào cũng được!”
Lúc này Phong Hành Diễm mới xem như bỏ qua, ôm cô dự định ngủ một lúc, Thương Trăn cười lấy lòng: “Anh ngủ đi! Đợi lát nữa đến giờ cơm trưa, em sẽ gọi anh.”
Phong Hành Diễm yên tâm ngủ, Thương Trăn cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó vô thức cùng anh ngủ thiếp đi.
Phong Hành Diễm bị nóng tỉnh, anh mở mắt ra, lại phát hiện nhiệt độ trên người Thương Trăn rất cao! Anh giật mình, vội vàng sờ lên trán cô, nguy rồi!
Phong Hành Diễm nhanh chóng rung chuông gọi ông cụ Nghiêm đến, nhìn thoáng qua thời gian, lúc này đã một giờ.
Từ sau khi bọn họ kết hôn, vì tôn trọng cuộc sống của vợ chồng bọn họ, bình thường Lý Uyển Oánh sẽ không tùy ý quấy rầy, người làm cũng thế, chỉ khi được gọi, bọn họ mới đến, bình thường sẽ không quấy rầy.
Hơn nữa, đối với chuyện vợ chồng mới cưới bởi vì một số xúc động nào đó không thể miêu tả, bỏ lỡ giờ ăn cơm cũng là bình thường, Lý Uyển Oánh vừa hâm mộ, đồng thời cũng tùy ý bọn họ, cho nên Phong Hành Diễm ngủ thiếp đi không ai gọi, anh cũng không biết Thương Trăn bị sốt bao lâu! Thật sự quá sơ sót!
“Sao rồi?” Ông cụ Nghiêm khám qua, anh vội vàng hỏi.
Ông cụ Nghiêm nhẹ nhàng thở ra, nói: “Không sao, may mắn phát hiện kịp thời, cho nên không nghiêm trọng, chẳng qua trước đó không phải đã sắp khỏi rồi à, sao lại bị sốt?”
Lúc này ông ta mới nghiêng người nhìn chỗ kem đã tan chảy trong bát, mở to hai mắt ra nhìn: “Không phải chứ? Sao cậu còn cho cô ấy ăn kem? Như thế sẽ làm bệnh nặng hơn!”
Ông ta theo bản năng đem trách nhiệm ném cho cậu chủ nhà mình, dù sao mợ chủ là người bình tĩnh, biết kiềm chế như vậy, sao có thể biết rõ chính mình phát sốt còn ăn kem, nhất định là cậu chủ cho cô ăn!
Nhìn thấy bát kem, Phong Hành Diễm hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng ở bên ngoài, anh vẫn giữ hình tượng cho vợ, lẳng lặng thừa nhận oan khuất này, chỉ hỏi: “Khi nào cô ấy có thể tỉnh?”
Ông cụ Nghiêm hừ một tiếng, nói: “Rất nhanh sẽ tỉnh, nhưng lần này cậu phải chăm sóc tốt cho cô ấy, không thể chủ quan nữa! Dù sao loại chuyện như phát sốt này, có thể nặng có thể nhẹ! Chẳng qua chỉ cần cậu đừng cho cô ấy ăn một số thứ không nên ăn, cô ấy sẽ nhanh khỏi lại.”
Bị dạy dỗ như thế, Phong Hành Diễm cũng yên lặng chịu đựng, dù sao chờ Trăn Trăn khỏe lại, nhìn xem anh có xử lý cô hay không!
Sau khi ông cụ Nghiêm đi, anh vẫn luôn dựa theo những điều cần chú ý mà ông cụ Nghiêm đã nói, tỉ mỉ chăm sóc cho cô, thỉnh thoảng còn dùng nước ấm và cồn làm giảm nhiệt độ bằng phương pháp vật lý cho cô, hội nghị cũng được lùi lại.
Lúc Thương Trăn tỉnh lại liền biết mình nguy rồi, vì thế rõ ràng đầu óc cô đã tỉnh táo nhưng vẫn giả bộ đáng thương: “Chồng ơi.”
Chỉ có khi cô làm sai, cô mới gọi anh là chồng ơi, bình thường đều là cả tên họ.
Chẳng qua lúc này Phong Hành Diễm đâu còn tâm tư lo lắng đến chuyện khác, nhìn thấy cô tỉnh, trong lòng anh liền vui vẻ.
“Em tỉnh rồi? Nào, đến uống chút nước ấm, em muốn ăn gì?”
Sau khi Thương Trăn uống nước liền ôm anh làm nũng, ra tay trước để chiếm lợi thế: “Chồng à, em xin lỗi, em sai rồi, em không nên ăn kem, hại anh phải lo lắng.”
Phong Hành Diễm hơi dừng lại, sau đó im lặng thở dài, sờ lên tóc cô, dịu dàng nói: “Không sao, chỉ cần em không sao, mọi chuyện đều tốt!”
Giây phút này, trong lòng Thương Trăn rất cảm động, Phong Hành Diễm nhanh như thế liền tha thứ cho cô, chính là bởi vì yêu thương cô, đồng thời cô cũng cảm thấy tự trách, không nên nhất thời vì thèm ăn, ăn linh tinh gì đó.
Phong Hành Diễm vỗ về cô, nhẹ giọng hỏi: “Em muốn ăn gì? Anh đi lấy.”
Thương Trăn lắc đầu: “Em không thấy ngon miệng, anh thì sao, anh ăn chưa?”
Lúc này Phong Hành Diễm mới nhớ đến bản thân còn chưa ăn cơm, chẳng qua lúc này đã bốn giờ, anh dứt khoát chờ đến cơm tối.
Thương Trăn thấy anh chỉ biết chăm sóc cho cô, không để ý đến bản thân, trong lòng càng thêm áy náy, hơn nữa buổi chiều hôm nay anh còn mấy hội nghị, hiện tại chỉ sợ đều lùi lại, đây đều là do kem gây họa!
Cho nên, cô lên tinh thần, nói: “Bây giờ em đói bụng, chúng ta ăn một chút gì đó được không?” Bởi vì cô biết, cô không ăn, Phong Hành Diễm nhất định cũng sẽ không ăn, anh nhất định sẽ chăm sóc cho cô, sau đó chịu đựng đến giờ cơm tối.
Lúc này Phong Hành Diễm mới gật đầu, sau đó chuẩn bị rất nhiều thức ăn đến, quả thật đút cho cô ăn không ít.
Thật ra trong lòng anh đang mừng thầm, anh thích nhất là nhìn thấy dáng vẻ Thương Trăn đau lòng cho anh, dáng vẻ cô vì anh mà miễn cưỡng ăn chút gì đó, thật đáng yêu!
Thương Trăn không thể tránh khỏi việc ăn quá no, sau đó cô tiếp tục ngủ, cuối cùng, qua hai ngày, Thương Trăn hoàn toàn khỏe lại, mà Phong Hành Diễm nhẫn nhịn chịu đựng lửa nóng suốt mấy ngày cũng đến lúc phát tiết!
Thấy ánh mắt Phong Hành Diễm không đúng, Thương Trăn ôm chăn lùi lại: “Anh làm gì thế? Em còn đang bị bệnh!”
Sau khi nói xong còn giả bộ ho.
Phong Hành Diễm biết cô đã hoàn toàn khỏe, cho nên sẽ không bị lừa, anh cười lạnh, đi đến gần, đồng thời đưa tay cởi từng cúc áo của mình, theo động tác của anh, xương quai xanh tinh xảo và cơ bắp rắn chắc lần lượt hiện ra, động tác kia vừa trêu chọc người, lại vừa nguy hiểm.
“Là ai nói nếu ăn kem làm cho bệnh tình nghiêm trọng sẽ để cho anh tùy ý trừng phạt?”
Trong nháy mắt, Thương Trăn chột dạ.
“Là ai không nghe lời, hại anh lo lắng?”
Thương Trăn cúi đầu xuống.
Phong Hành Diễm đi đến bên người cô, anh giữ lấy cằm Thương Trăn, ép buộc cô ngẩng đầu lên, Thương Trăn vừa ngẩng đầu liền thấy ngọn lửa trong đôi mắt màu tím của anh, giống như có thể thiêu đốt cô.
“Là do em tự nói, em có nên bị trừng phạt không?”
Bình luận facebook