Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-409
Chương 409
Chương 409: Hiện trường địa ngục
Vạn Thanh Thanh vội vàng nói, “Không có! Tôi mua người phụ nữ đẹp hơn tôi gấp trăm lần cho các anh, thật sự không được, các anh đi tìm Thương Trăn! Cô ta đẹp hơn tôi! Cô ta đẹp hơn tôi nhiều!”
Nhưng hai người đàn ông mặc kệ cô ta.
“Cô ta đợi chúng tôi tìm được, sẽ là của chúng tôi, cô không thoát được đâu!”
Nói xong, hai người trói Vạn Thanh Thanh lại, Vạn Thanh Thanh không ngừng thét chói tai, cô ta chưa từng hối hận như bây giờ! Cô ta không nên tới, cô ta không nên tới!
Cô ta bị hai người đàn ông đưa tới khu đất trống giữa sơn trại, giữa đất trống là một vùng lửa trại lớn, không khí hơi lạnh đều trở nên khô nóng, mà Vạn Thanh Thanh bị lột sạch, nhốt ở trong một cái lồng sắt như nhốt thú.
Nếu không có lửa, cô ta tuyệt đối sẽ bị đông chết, nhưng cho dù không lạnh, cô ta cũng không muốn ở đây một giây!
Tất cả phụ nữ đều bị đuổi trở về phòng, lục tục có đàn ông nhận được tin trở về, ở bên ngoài lồng sắt của cô ta, vẻ mặt tham lam.
Bọn họ có bộ dạng xấu xí, cơ thể dơ dáy bẩn thỉu, khiến Vạn Thanh Thanh cảm thấy buồn nôn!
Đừng mà, cô ta không muốn bị đám đàn ông này chạm vào! Cô ta thà ngồi tù còn hơn! Hay chết đi!
Lúc này cô ta hi vọng người còn chưa trở về bắt được Thương Trăn, chỉ cần tóm được Thương Trăn, những người đó thấy Thương Trăn đẹp hơn cô ta, nhất định sẽ cưỡng bức Thương Trăn! Nói không chừng cô ta sẽ có cơ hội chạy thoát!
Cho nên cô ta co rúm trong lồng, khi sợ hãi tới cực điểm, sẽ kêu to tên Thương Trăn, gọi cô ra!
“Thương Trăn! ! Chị ra đây! Tôi biết chị đang ở gần đây! Chị ra đây đi! ! !”
Hai tay cô ta nắm lấy lan can gỗ, vẻ mặt tiều tụy, ánh mắt điên cuồng!
Mà khi giọng nói của cô ta truyền tới tai Thương Trăn, vẻ mặt Thương Trăn bình tĩnh mài nhẵn một cái dao chẻ củi.
Sức lực của cô muốn khôi phục cần một khoảng thời gian, hơn nữa chỉ có một cái châm bạc không thể tự bảo vệ mình, cô nhất định phải có một vũ khí thuận tay, mới lao ra khỏi sơn trại vài trăm người.
Còn Vạn Thanh Thanh, tuy cùng là phụ nữ, cô rất đồng tình với cảnh ngộ Vạn Thanh Thanh gặp phải, nhưng dù sao Vạn Thanh Thanh cũng là tự làm tự chịu, ỷ vào chút can đảm dám đi cùng đám buôn người, không biết nói cô ta khờ dại không nhìn thấy hiểm ác ở nhân gian, hay là nên nói cô ta quá kiêu ngạo, cho rằng trừ mình ra, người khác đều là kẻ ngốc.
Nhưng dù sao Vạn Thanh Thanh mới chỉ hai mươi tuổi, làm ra chuyện như vậy cũng rất bình thường, còn không có người dạy cô ta.
Nhưng cho dù có người dạy, chỉ sợ cô ta vẫn cố chấp.
Nếu cô ta sắp đặt hết mọi chuyện, nhất định phải tìm đường chết, vậy đừng trách cô thấy chết mà không cứu!
Vừa nghe có thể ăn mặn, rất nhiều đàn ông ra ngoài tìm người, không tìm người nữa, lập tức chạy trở về, nhìn thấy cơ thể Vạn Thanh Thanh trắng nõn, đang cuộn mình trong lồng, huyết dịch của cả đám sôi trào, còn vui hơn qua năm mới!
“Hàng này đúng là tươi ngon mọng nước, mới đầu dơ dáy bẩn thỉu còn không nhìn ra.”
“Ừ, nghe Hoàng lão đại nói, cô nhóc kia là cô chủ của gia tộc lớn đấy! Lén chạy tới đây, là quý tộc!”
“Ôi mẹ ơi, ôi, không ngờ đời này còn có thể ngủ với người phụ nữ nhà có tiền, đáng giá!”
“Cuối cùng người phụ nữ này thuộc về ai?”
“Ai cũng đừng nghĩ, trại chủ muốn, nhưng sau này anh muốn chơi, đợi lúc trại chủ không có ở đây, kéo vào rừng cây chơi là được!”
Vạn Thanh Thanh nghe thấy vậy, đã có ý nghĩ tự sát rồi, trại chủ kia có hàm răng vàng khè, bốn năm mươi tuổi, vậy mà muốn cười cô ta làm vợ?
Không, nơi này không có khái niệm vợ, phụ nữ ở nơi này đều là đồ chơi, càng là phụ nữ xinh đẹp càng thảm! Mà đây vốn là kết cục cô ta chuẩn bị cho Thương Trăn, không ngờ cuối cùng lại hại mình…
“Hu hu hu…” Vạn Thanh Thanh khóc to, lúc này cô ta rất nhớ Lâm Tuyết Hàm, nếu Lâm Tuyết Hàm ở đây, nhất định sẽ cứu cô ta!
Cô ta càng khóc càng to, mà cô ta khóc, người xung quanh liền cười, dù sao Vạn Thanh Thanh bị cưỡng bức một vòng xong nếu còn quậy tiếp, lại thêm một vòng nữa, ngược đãi cô ta, đến khi cô ta điên là được, bọn họ rất thích quá trình này, hơn nữa biết cô ta là con gái của gia đình giàu có, bình thường bọn họ ngay cả nhìn cũng đừng nghĩ, hiện giờ có thể chơi, năm nay đúng là năm tốt.
Trại chủ thấy mọi người gần trở về đông đủ, trên gương mặt đen gầy là nụ cười rực rỡ, lộ ra hàm răng vàng.
“Người phụ nữ này là Hoàng lão đại cho tôi, nhưng của tôi là của mọi người, muốn chơi, hôm nay mọi người chơi thoải mái đi!”
Ông ta vừa nói như vậy, tất cả đàn ông đều hoan hô, tiếng la khóc của Vạn Thanh Thanh rất rõ ràng ở trong hỗn loạn.
Mọi người xoa tay, nhưng ai là người đầu tiên đây?
Người đầu tiên chắc chắn là trại chủ rồi! Đàn ông ở ngọn núi này, không có thứ gì khác, chỉ có sức lực, tuy trại chủ 50, nhưng hàng phục một cô gái, vẫn không thành vấn đề gì, vì thế mọi người mở lồng ra, để trại chủ đi vào, lồng sắt mở ra, Vạn Thanh Thanh liều mạng xông ra ngoài! Nhưng bị người đàn ông nắm tóc kéo trở về!
Phụ nữ vào nơi này đều bị một lần như vậy, hơn nữa càng tàn bạo với bọn họ càng tốt, tàn bạo bọn họ mới biết sợ, mới không có tâm tư khác, ngoan ngoãn sống yên.
Vạn Thanh Thanh bị nắm tóc, nước mắt liền chảy ra như gió bão, cô ta bị đàn ông đạp ngã, còn chưa phản ứng kịp, đã bị xuyên qua không lưu tình rồi!
Lúc đó, cô ta tuyệt vọng tới mức không khóc được, mùi thối trên người người đàn ông khiến cô ta muốn nôn, đây rõ ràng không phải chuyện cô ta nên nhận, đều tại Thương Trăn! Nếu không vì Thương Trăn chạy linh tinh, bây giờ cô ta đã sớm trốn ra nước ngoài rồi! Đều tại Thương Trăn! Đều tại Thương Trăn!
Trại chủ mắng một câu, “Mẹ kiếp! Không phải xử nữ!”
Mà động tác của ông ta còn rất bất mãn, nói, “Còn bị người ta chơi lỏng rồi!”
Nhưng nói tới nói lui, Vạn Thanh Thanh trẻ tuổi cơ thể nõn nà vẫn có thể thỏa mãn ông ta, khiến ông ta cảm thấy mình trẻ lại không ít.
Ông ta chơi một lát liền không chịu đựng nổi, cười nói, “Cô bé, sinh một đứa con trai cho tôi đi! Sinh con trai, tôi sẽ cho cô ăn thịt!”
Vạn Thanh Thanh vừa khóc vừa lắc đầu, cô ta không muốn ở nơi này, không muốn sinh con cho đám người ghê tởm này! Cứu mạng!
Thương Trăn nghe thấy tiếng khóc của cô ta, trong lòng khẽ run lên, bởi vì bất luận người bình thường nào thấy một màn này đều không thoải mái, nhưng mà, bây giờ cô tự thân khó bảo toàn, không có biện pháp làm anh hùng.
Cô lặng lẽ đi từ trong nhà ra, tìm kiếm đường ra, nhưng cô hơi tuyệt vọng phát hiện, trong sơn trại không rộng này, chỉ có mấy chục hộ gia đình, nhưng là một vòng tròn, cửa ra duy nhất ở chỗ Vạn Thanh Thanh.
Cô rất muốn trèo từ trong sơn trại ra ngoài, nhưng lúc tới cô đã nhìn rồi, bên ngoài hàng rào đầy gai nhọn, đều là vì đề phòng dã thú, cho nên trèo ra ngoài là không được.
Nhỡ đâu bị phụ nữ trong phòng phát hiện, kêu lên, cô không thể chạy thoát được, một khi bị phát hiện, kết cục lúc này của Vạn Thanh Thanh sẽ là kết cục của cô, cô thật sự không dám mạo hiểm, lại càng không dám đánh cược phụ nữ ở đây sẽ giúp cô.
Dù sao phụ nữ sinh tồn được ở nơi này, không phải thành đồng lõa, thì thành kẻ điên.
——————–
Bình luận facebook