• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Hạng Chí Viễn - Giang Ninh Phiến (6 Viewers)

  • Chương 481: An Vũ Dương và mẹ Giang rời đi

Hạng Diêu Linh đã thức dậy từ sớm.
Giang Ninh Phiến rửa mặt cho cô bé xong, tết hai bím tóc xinh đẹp, Hạng Diêu Linh nhảy nhót đi ra ngoài, lớn tiếng gọi: "Bà ngoại, bà ngoại, dậy thôi!"
"Đừng quấy rầy bà ngoại, để bà ngủ thêm một lát, mẹ đi làm bữa sáng."
Giang Ninh Phiến nói với con gái, sau đó đi về phía phòng bếp.
Vừa đập được một quả trứng, Hạng Diêu Linh đã đi tới, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ngập tràn vẻ lo lắng: "Mẹ, bà ngoại mất rồi, mất thật rồi!"
"Mất rồi?"
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên, muốn bảo cô bé đừng nói lung tung.
Hạng Diêu Linh bước tới túm lấy quần ngủ có đường kẻ màu hồng của cô rồi kéo ra bên ngoài, Giang Ninh Phiến đành phải đi theo.
Thấy cửa phòng ngủ của Hạ Tư Duệ bị đẩy ra một chút, cô đi vào, người ngây ra, chỉ thấy chăn gối ở trên giường được xếp gọn gàng, dấu vết như thể tối hôm qua không hề có ai ngủ.
Giang Ninh Phiến nhìn sững sờ, đang muốn gọi điện thoại thì phát hiện trên tủ đầu giường có đặt một tờ giấy.
Cô cầm lên, là thư mà Hạ Tư Duệ để lại...
[Cô nhóc:
Mẹ về Cảng Biển đây.
Đừng trách hai năm nay mẹ luôn ép con, tuổi tác của mẹ càng lúc càng lớn, ngày càng vô dụng, đã làm lạc mất Chuông nhỏ hai lần, tiếp tục ở lại sẽ chỉ liên lụy đến con.
Lập một gia đình cho Chuông nhỏ đi, ở trong một gia đình không trọn vẹn, đừng nói là trẻ con, đến người lớn cũng không bình thường được.
Mẹ đã khiến con phải chịu khổ một lần, con đừng để Chuông nhỏ phải chịu khổ lần nữa.
Mẹ con chúng ta không còn cơ hội làm lại, nhưng con và Chuông nhỏ vẫn còn.]
Giang Ninh Phiến đọc bức thư này, trong lòng cảm thấy khó chịu, lông mày nhíu lại.
Không ngờ mẹ lại rời đi, thảo nào tối hôm qua giọng điệu lại nặng nề như vậy, bà ấy đang tự trách mình không trông Chuông nhỏ cẩn thận.
"Mẹ, bà ngoại đâu?" Hạng Diêu Linh lo lắng hỏi.
"Chúng ta đi tìm bà ngoại nhé con?"
Giang Ninh Phiến nói, cô không yên tâm để Hạ Tư Duệ sống một mình.
Hạ Tư Duệ đã có tuổi, sống cùng bà ấy còn có thể chăm sóc được.
Giang Ninh Phiến vừa thu dọn đồ đạc vừa gọi điện thoại cho An Vũ Dương, báo tin tức rời đi.
An Vũ Dương ở bên kia im lặng nghe máy, một hồi lâu sau mới nhàn nhạt mở miệng: "Ninh Phiến, em đừng đi nữa, để tôi đi Cảng Biển một chuyến."
"Tôi không thể làm phiền anh mãi được, dù sao bây giờ tôi cũng đang nghỉ phép, có thể đi được." Giang Ninh Phiến ngồi ở trên ghế sô pha nói vào điện thoại.
Hạng Diêu Linh ngồi ở bên cạnh ngoan ngoãn gấp quần áo theo, gấp chẳng đâu vào đâu.
"Hạng Diêu Linh còn nhỏ, đi Cảng Biển vừa phải ngồi máy bay vừa phải ngồi xe trong thời gian rất lâu, đối với cô bé mà nói thì quá mệt mỏi." An Vũ Dương nói, "Còn nữa, có lần nào em khuyên được cái tính tình đó của bác gái đâu."
"..."
Giang Ninh Phiến im lặng, không thể không thừa nhận những điều mà An Vũ Dương nói đều là sự thật.
Hạng Diêu Linh còn quá nhỏ, thái độ của Hạ Tư Duệ đối với cô lại quá nóng nảy, lần nào cũng nhờ An Vũ Dương nói chuyện mới có tác dụng.
Nghe thấy cô không lên tiếng, An Vũ Dương biết cô đã bắt đầu lung lay, bèn nói tiếp: "Cũng không phải là tôi đặc biệt đi một chuyến, mà ở bên đó tôi còn có công việc của AN cần phải đi làm, tiện thể thuyết phục bác gái trở về. Hiếm khi em được nghỉ ngơi, hãy ở bên Chuông nhỏ thật nhiều đi."
Giang Ninh Phiến dừng động tác thu dọn lại, cắn môi, hồi lâu sau mới khẽ nói: "An Vũ Dương, tôi nợ anh ngày càng nhiều."
Nghe thấy cô không lên tiếng, An Vũ Dương biết cô đã bắt đầu lung lay, bèn nói tiếp: "Cũng không phải là tôi đặc biệt đi một chuyến, mà ở bên đó tôi còn có công việc của AN cần phải đi làm, tiện thể thuyết phục bác gái trở về. Hiếm khi em được nghỉ ngơi, hãy ở bên Chuông nhỏ thật nhiều đi."
Giang Ninh Phiến dừng động tác thu dọn lại, cắn môi, hồi lâu sau mới khẽ nói: "An Vũ Dương, tôi nợ anh ngày càng nhiều."
Cô thật sự không thích như vậy.
Cô nợ anh ta năm lần bảy lượt, ngay cả chuyện nhà cũng phải nhờ anh ta đến giải quyết.
"Tôi không muốn nghe thấy em nói mấy lời không có dinh dưỡng này nữa." An Vũ Dương nói ở đầu bên kia điện thoại, mấy giây sau mới nói trầm thấp: "Ninh Phiến, nếu như em thật sự cảm thấy nợ tôi, đồng ý với tôi, hãy suy nghĩ kỹ càng một chuyện."
"Chuyện gì?"
Giang Ninh Phiến ngẩn ra.
"Hạng Chí Viễn không thiếu thứ gì, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ có con của mình." An Vũ Dương nói: "Trong khoảng thời gian tôi rời đi này, em hãy suy nghĩ thật kỹ, em có thật sự bỏ lại Chuông nhỏ được hay không, Chuông nhỏ có thể rời khỏi em được hay không."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

MẠC TỔNG CƯNG CHIỀU CÔ VỢ SÁT THỦ
  • 4.00 star(s)
  • Lee Min Hu - Dịch giả: Nhất cầu lông vũ
Chương 20
Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá full
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân full
Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế Convert
  • 5.00 star(s)
  • Ngân Tiểu Bảo
Link Dịch
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
  • 4.50 star(s)
  • Huỳnh Hạ
Chương 2593

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom