Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3: Chương 3
[ 1 tháng trước khi Uyển Nhi xảy ra tai nạn ]
< Biệt Thự Tân Vinh >
Trợ lý kiêm quản gia gõ cửa phòng làm việc của Mặc Đình
" Thiếu gia! Lão phu nhân đến rồi!" _ Lâm Trạch cung kính.
" Sao đột nhiên bà nội lại đến đây?" _ Mặc Đình ngạc nhiên
Mặc Đình đi xuống lầu thì nhìn thấy bà nội Triệu Lam đang ngồi ở ghế sofa.
" Sao hôm nay nội rảnh rỗi đến thăm con vậy?" _ Mặc Đình tiến đến ngồi xuống cạnh bà nội
" Ta không đến thì bao giờ con mới chịu về thăm ta?" _ Triệu Lam đặt ly trà xuống bàn, quay sang nhìn cháu trai của mình
" Xin lỗi bà nội! Do cháu dạo này bận quá!"
" Không sao! Vậy cháu kết hôn đi! Ta có cháu dâu rồi thì không cần đến thằng cháu vô tâm như cháu!" _ Triệu Lam có ý hờn dỗi.
" Cháu cũng không còn trẻ nữa! Cũng đến lúc nên thực hiện hôn ước đó với Hạ Gia rồi!" _ Triệu Lam đặt tay lên tay Mặc Đình
" Bà nội đừng lo! Tự cháu sẽ có sắp xếp!"
Triệu Lam rời đi sau khi dùng bữa trưa với Mặc Đình.
Anh trở lên phòng làm việc, ngồi trầm ngâm một lúc nghĩ về Uyển Nhi.
****************
Năm đó ở trường học danh tiếng nhất nước Y, Mặc Đình là học sinh cuối cấp 3 còn Uyển Nhi chỉ vừa bước vào trung học.
Đêm hôm ấy là lễ hội kỷ niệm ngày thành lập trường.
Uyển Nhi bị Cẩn Mai và Mộng Kha lừa vào nhà ma của lớp Mặc Đình rồi bỏ lại cô một mình trong đó.
Uyển Nhi sợ sệt, đưa tay mò mẫm xung quanh tìm đường ra nhưng không tìm được.
Cô sợ quá liền bật khóc nức nở trong đó.
Mặc Đình đưa tay chống cằm nhìn vào camera.
Uyển Nhi đưa tay lau nước mắt rồi sợ hãi đi tiếp.
Mặc Đình nhìn thấy cô gái này rất thú vị nên đã tập trung dõi theo cô.
Một người giả dạng làm ma nhảy ra dọa Uyển Nhi.
Cô sợ hãi hét thất thanh " Aaaaaaaa" rồi vớ được cái cây, đánh liên tục vào người đó.
" Aaaa! Đau quá! Dừng lại! Dừng lại! Đừng đánh nữa! Aaa!" _ con ma hét thất thanh.
Mặc Đình, Thiên Hàn và Vũ Phong vội chạy đến cản Uyển Nhi.
Họ đưa Uyển Nhi và người đó ra ngoài, Mặc Đình và bạn anh thấy cô nước mắt nước mũi chảy dài mà vẫn dám đánh trả con ma liền bật cười.
" Có gì mà các anh cười chứ?" _ Uyển Nhi ấm ức.
" Em đã sợ đến như vậy mà sao không đi ngược ra? Tại sao lại phải tiếp tục đi tiếp?" _ Vũ Phong hỏi
" Họ nói nếu em thành công thì sau này họ sẽ không bắt nạt em nữa!" _ Uyển Nhi cúi mặt.
Ba người bỗng nhiên im lặng
" Em dũng cảm lắm!" _ Mặc Đình xoa đầu Uyển Nhi
" Thật không?" _ Uyển Nhi ngước lên nhìn anh với đôi mắt long lanh.
" Đúng vậy!" _ Mặc Đình mỉm cười.
" Cám ơn anh! Vậy là em làm được rồi!" _ Uyển Nhi nắm lấy tay Mặc Đình, cười tươi mừng rỡ.
Mặc Đình đỏ mặt vội quay sang chỗ khác.
Tim của anh bỗng dưng đập mạnh liên hồi.
- ---------------
" Thiếu gia!" _ Lâm Trạch lớn tiếng làm Mặc Đình giật mình.
" Có chuyện gì? Cậu nói đi!" _ Mặc Đình ngồi lại vào bàn tiếp tục làm việc.
" Đây là những gì tôi vừa điều tra được về Hạ tiểu thư!" _ Lâm Trạch đặt xấp tài liệu xuống bàn.
Mặc Đình nhìn xấp tài liệu rồi cầm lên xem, đột nhiên mặt mũi tối sầm lại.
Trước mặt anh là hình ảnh vị hôn thê của anh đang nắm tay người đàn ông khác.
Gương mặt cười tươi rạng rỡ.
" Còn một thông tin nữa, tôi không biết có nên nói không..." _ Lâm Trạch ngập ngừng
" Nói đi!"
" Hạ tiểu thư...!có...!thai rồi!" _ Lâm Trạch cẩn trọng.
Nét mặt của anh thay đổi đột ngột.
" Có cần tôi cho người xử lý cái thai rồi mang tiểu thư về đây không ạ?" _ Lâm Trạch nói nhỏ
" Không cần! Tự tôi sẽ đi đón cô ấy!" _ Mặc Đình ném xấp tài liệu xuống bàn.
" Vậy có cần xử lý Hạ Gia không ạ? Họ như vậy là làm trái với hôn ước của chúng ta!!"
" Không cần vội! Cậu cho người nhanh chóng thu xếp công ty mới của Nghiêm Thị ở nước A.
Chúng ta sẽ qua đó một chuyến!"
" Vâng! Tôi sẽ sắp xếp ngay!" _ Lâm Trạch cúi người lui xuống.
Mặc Đình đan mười ngón tay vào nhau, nhìn chằm chằm vào ảnh của Uyển Nhi
" Vốn chỉ muốn để em chơi đùa một chút ở bên ngoài thôi mà em đã để chuyện xảy ra như vậy rồi!"
" Hạ Uyển Nhi! Em chơi đủ chưa? Đến lúc về nhà rồi!".
< Biệt Thự Tân Vinh >
Trợ lý kiêm quản gia gõ cửa phòng làm việc của Mặc Đình
" Thiếu gia! Lão phu nhân đến rồi!" _ Lâm Trạch cung kính.
" Sao đột nhiên bà nội lại đến đây?" _ Mặc Đình ngạc nhiên
Mặc Đình đi xuống lầu thì nhìn thấy bà nội Triệu Lam đang ngồi ở ghế sofa.
" Sao hôm nay nội rảnh rỗi đến thăm con vậy?" _ Mặc Đình tiến đến ngồi xuống cạnh bà nội
" Ta không đến thì bao giờ con mới chịu về thăm ta?" _ Triệu Lam đặt ly trà xuống bàn, quay sang nhìn cháu trai của mình
" Xin lỗi bà nội! Do cháu dạo này bận quá!"
" Không sao! Vậy cháu kết hôn đi! Ta có cháu dâu rồi thì không cần đến thằng cháu vô tâm như cháu!" _ Triệu Lam có ý hờn dỗi.
" Cháu cũng không còn trẻ nữa! Cũng đến lúc nên thực hiện hôn ước đó với Hạ Gia rồi!" _ Triệu Lam đặt tay lên tay Mặc Đình
" Bà nội đừng lo! Tự cháu sẽ có sắp xếp!"
Triệu Lam rời đi sau khi dùng bữa trưa với Mặc Đình.
Anh trở lên phòng làm việc, ngồi trầm ngâm một lúc nghĩ về Uyển Nhi.
****************
Năm đó ở trường học danh tiếng nhất nước Y, Mặc Đình là học sinh cuối cấp 3 còn Uyển Nhi chỉ vừa bước vào trung học.
Đêm hôm ấy là lễ hội kỷ niệm ngày thành lập trường.
Uyển Nhi bị Cẩn Mai và Mộng Kha lừa vào nhà ma của lớp Mặc Đình rồi bỏ lại cô một mình trong đó.
Uyển Nhi sợ sệt, đưa tay mò mẫm xung quanh tìm đường ra nhưng không tìm được.
Cô sợ quá liền bật khóc nức nở trong đó.
Mặc Đình đưa tay chống cằm nhìn vào camera.
Uyển Nhi đưa tay lau nước mắt rồi sợ hãi đi tiếp.
Mặc Đình nhìn thấy cô gái này rất thú vị nên đã tập trung dõi theo cô.
Một người giả dạng làm ma nhảy ra dọa Uyển Nhi.
Cô sợ hãi hét thất thanh " Aaaaaaaa" rồi vớ được cái cây, đánh liên tục vào người đó.
" Aaaa! Đau quá! Dừng lại! Dừng lại! Đừng đánh nữa! Aaa!" _ con ma hét thất thanh.
Mặc Đình, Thiên Hàn và Vũ Phong vội chạy đến cản Uyển Nhi.
Họ đưa Uyển Nhi và người đó ra ngoài, Mặc Đình và bạn anh thấy cô nước mắt nước mũi chảy dài mà vẫn dám đánh trả con ma liền bật cười.
" Có gì mà các anh cười chứ?" _ Uyển Nhi ấm ức.
" Em đã sợ đến như vậy mà sao không đi ngược ra? Tại sao lại phải tiếp tục đi tiếp?" _ Vũ Phong hỏi
" Họ nói nếu em thành công thì sau này họ sẽ không bắt nạt em nữa!" _ Uyển Nhi cúi mặt.
Ba người bỗng nhiên im lặng
" Em dũng cảm lắm!" _ Mặc Đình xoa đầu Uyển Nhi
" Thật không?" _ Uyển Nhi ngước lên nhìn anh với đôi mắt long lanh.
" Đúng vậy!" _ Mặc Đình mỉm cười.
" Cám ơn anh! Vậy là em làm được rồi!" _ Uyển Nhi nắm lấy tay Mặc Đình, cười tươi mừng rỡ.
Mặc Đình đỏ mặt vội quay sang chỗ khác.
Tim của anh bỗng dưng đập mạnh liên hồi.
- ---------------
" Thiếu gia!" _ Lâm Trạch lớn tiếng làm Mặc Đình giật mình.
" Có chuyện gì? Cậu nói đi!" _ Mặc Đình ngồi lại vào bàn tiếp tục làm việc.
" Đây là những gì tôi vừa điều tra được về Hạ tiểu thư!" _ Lâm Trạch đặt xấp tài liệu xuống bàn.
Mặc Đình nhìn xấp tài liệu rồi cầm lên xem, đột nhiên mặt mũi tối sầm lại.
Trước mặt anh là hình ảnh vị hôn thê của anh đang nắm tay người đàn ông khác.
Gương mặt cười tươi rạng rỡ.
" Còn một thông tin nữa, tôi không biết có nên nói không..." _ Lâm Trạch ngập ngừng
" Nói đi!"
" Hạ tiểu thư...!có...!thai rồi!" _ Lâm Trạch cẩn trọng.
Nét mặt của anh thay đổi đột ngột.
" Có cần tôi cho người xử lý cái thai rồi mang tiểu thư về đây không ạ?" _ Lâm Trạch nói nhỏ
" Không cần! Tự tôi sẽ đi đón cô ấy!" _ Mặc Đình ném xấp tài liệu xuống bàn.
" Vậy có cần xử lý Hạ Gia không ạ? Họ như vậy là làm trái với hôn ước của chúng ta!!"
" Không cần vội! Cậu cho người nhanh chóng thu xếp công ty mới của Nghiêm Thị ở nước A.
Chúng ta sẽ qua đó một chuyến!"
" Vâng! Tôi sẽ sắp xếp ngay!" _ Lâm Trạch cúi người lui xuống.
Mặc Đình đan mười ngón tay vào nhau, nhìn chằm chằm vào ảnh của Uyển Nhi
" Vốn chỉ muốn để em chơi đùa một chút ở bên ngoài thôi mà em đã để chuyện xảy ra như vậy rồi!"
" Hạ Uyển Nhi! Em chơi đủ chưa? Đến lúc về nhà rồi!".
Bình luận facebook