Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 491
Chương 491
Nếu như không phải anh vô liêm sỉ, Đường Hoa Nguyệt có như thế nào sẽ chịu những đau khổ khi phải xa xứ khia không?
Anh trừng mắt nhìn xua tan ý ướt trong hốc mắt, không muốn nhắc lại những chuyện này, anh thừa nhận bản thân không có dũng khí.
Hoắc Anh Tuấn giả vờ vui vẻ nói “Đi thôi, lần đầu tiền anh đến dẫn đi thăm qua một chút?”
Đường Hoa Nguyệt cũng cảm nhận được người đàn ông này vẻ đột nhiên trầm xuống, lại không có nhiều lời chỉ là gật đầu dẫn Hoắc Anh Tuấn thăm quan.
Trong phòng sách của Đường Hoa Nguyệt, có một bức ảnh treo trên tường vô cùng đồ sô, trên mặt lộ ra mấy trăm bước ảnh Đường Hoa Nguyệt sau khi đến Mỹ.
Mới đầu đến, cô cả người gầy gò đến mức trơ xương ra hình hạt dẻ, trên mặt bao phủ một sự đau thương không có cách nào xóa đi; sau khi đứa trẻ lớn, Đường Hoa Nguyệt bụng dưới từ từ nhô lên trên mặt cũng dần dần có nụ cười mãi cho.
đến khi sinh đứa bé ra lớn lên cho đến tận khi cô quyết định mang bọn trẻ trở về Hà nội, Đường Hoa Nguyệt ở các thời kỳ cứ như vậy mà nổi lên trong hình, sau này trước mặt Hoắc Anh Tuấn chắp vá nổi lên các loại năm tháng kia.
Hoắc Anh Tuấn ngón tay khẽ vuốt sờ người con gái bên trong những bức hình kia, lân này vẫn không thể kìm chế được, một giọt nước mắt lăn xuống.
Hoắc Anh Tuấn có chút bối rối lâu đi nước mắt, không muốn ở trạng thái như này trước mặt Đường Hoa Nguyệt, liền vội vàng đi đến bức ảnh trên tường khác mặt trên lại nhìn thấy nhiều ngoại trừ Đường Hoa Nguyệt và con những người khác bất ngờ, tần suất cao nhất là Đường Hàn Khiết, thậm chí còn có lúc anh vừa mới thẩm mỹ xong.
Ngoài anh ra xuất hiện nhiều nhất chính là Tân Kỳ Tân.
Hoắc Anh Tuấn yết hầu khẽ nhúc nhích cố nèn bản thân lại có hình của anh kéo xuống tới kích động … anh những ngày này nhất định phải chụp nhiều anh phải chụp ảnh chung nhiều hơn so với Tân Kỳ Tân lưu lại! Sau đó toàn bọ đều đóng ở đây!
Để cho tất cả mọi người đến đây có thể vừa nhìn đã thấy, rốt cuộc ai và ai mới là người một nhà!
Đang nghĩ ngợi, tầm mắt của Hoắc Anh Tuấn rơi vào một cô gái nước ngoài có chút quen quen vô cùng xinh đẹp “… đây là, đại tiểu thư của gia tộc Rutgers?”
Đường Hoa Nguyệt nhìn bức ảnh của Elly gật đầu.
“Thực ra nhìn qua như thế, cô ấy và anh em thực sự rất xứng”
Đường Hoa Nguyệt thấy buồn cười, thực sự muốn đi hỏi Đường Hàn Khiết có nghe thấy không? Ngay đến cả Hoắc Anh Tuấn cũng nói như vậy, người chị dâu này anh bao giờ mới có thể cưới về nhà đây?
Cả một căn biệt thự tổng cộng to như vậy, trên dưới mười mấy phút không có gì thăm quan nữa, Đường Hoa Nguyệt cũng có chút buồn ngủ, lại không để ý đến Hoắc Anh Tuấn lên thẳng phòng của mình.
Nào ngờ, quay người đóng cửa lúc đó thì Hoắc Anh Tuấn liền không một tiếng động lẻn mình cũng theo vào trong cửa.
Đường Hoa Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh ở giường, bất đắc dĩ xoa ấn đường “Anh làm gì vậy? Không nhìn thấy em chuẩn bị xong cho anh đệm chăn gối rồi sao? Ngay ở sô pha phòng khách bên ngoài đó mới là chỗ anh nên nằm ngủ”
Hoắc Anh Tuấn chẹp miệng “Thự sự không thể thương lượng?”
“Có, anh có thể cút đi ngủ ở khách sạn.”
“…Ngủ ngon” hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, Hoắc trợ lý quyết định vẫn là chưồn là thượng sách.
Thế nhưng nửa đêm 12 giờ, Đường Hoa Nguyệt bị gió lạnh bên ngoài đánh thức.
Nếu như không phải anh vô liêm sỉ, Đường Hoa Nguyệt có như thế nào sẽ chịu những đau khổ khi phải xa xứ khia không?
Anh trừng mắt nhìn xua tan ý ướt trong hốc mắt, không muốn nhắc lại những chuyện này, anh thừa nhận bản thân không có dũng khí.
Hoắc Anh Tuấn giả vờ vui vẻ nói “Đi thôi, lần đầu tiền anh đến dẫn đi thăm qua một chút?”
Đường Hoa Nguyệt cũng cảm nhận được người đàn ông này vẻ đột nhiên trầm xuống, lại không có nhiều lời chỉ là gật đầu dẫn Hoắc Anh Tuấn thăm quan.
Trong phòng sách của Đường Hoa Nguyệt, có một bức ảnh treo trên tường vô cùng đồ sô, trên mặt lộ ra mấy trăm bước ảnh Đường Hoa Nguyệt sau khi đến Mỹ.
Mới đầu đến, cô cả người gầy gò đến mức trơ xương ra hình hạt dẻ, trên mặt bao phủ một sự đau thương không có cách nào xóa đi; sau khi đứa trẻ lớn, Đường Hoa Nguyệt bụng dưới từ từ nhô lên trên mặt cũng dần dần có nụ cười mãi cho.
đến khi sinh đứa bé ra lớn lên cho đến tận khi cô quyết định mang bọn trẻ trở về Hà nội, Đường Hoa Nguyệt ở các thời kỳ cứ như vậy mà nổi lên trong hình, sau này trước mặt Hoắc Anh Tuấn chắp vá nổi lên các loại năm tháng kia.
Hoắc Anh Tuấn ngón tay khẽ vuốt sờ người con gái bên trong những bức hình kia, lân này vẫn không thể kìm chế được, một giọt nước mắt lăn xuống.
Hoắc Anh Tuấn có chút bối rối lâu đi nước mắt, không muốn ở trạng thái như này trước mặt Đường Hoa Nguyệt, liền vội vàng đi đến bức ảnh trên tường khác mặt trên lại nhìn thấy nhiều ngoại trừ Đường Hoa Nguyệt và con những người khác bất ngờ, tần suất cao nhất là Đường Hàn Khiết, thậm chí còn có lúc anh vừa mới thẩm mỹ xong.
Ngoài anh ra xuất hiện nhiều nhất chính là Tân Kỳ Tân.
Hoắc Anh Tuấn yết hầu khẽ nhúc nhích cố nèn bản thân lại có hình của anh kéo xuống tới kích động … anh những ngày này nhất định phải chụp nhiều anh phải chụp ảnh chung nhiều hơn so với Tân Kỳ Tân lưu lại! Sau đó toàn bọ đều đóng ở đây!
Để cho tất cả mọi người đến đây có thể vừa nhìn đã thấy, rốt cuộc ai và ai mới là người một nhà!
Đang nghĩ ngợi, tầm mắt của Hoắc Anh Tuấn rơi vào một cô gái nước ngoài có chút quen quen vô cùng xinh đẹp “… đây là, đại tiểu thư của gia tộc Rutgers?”
Đường Hoa Nguyệt nhìn bức ảnh của Elly gật đầu.
“Thực ra nhìn qua như thế, cô ấy và anh em thực sự rất xứng”
Đường Hoa Nguyệt thấy buồn cười, thực sự muốn đi hỏi Đường Hàn Khiết có nghe thấy không? Ngay đến cả Hoắc Anh Tuấn cũng nói như vậy, người chị dâu này anh bao giờ mới có thể cưới về nhà đây?
Cả một căn biệt thự tổng cộng to như vậy, trên dưới mười mấy phút không có gì thăm quan nữa, Đường Hoa Nguyệt cũng có chút buồn ngủ, lại không để ý đến Hoắc Anh Tuấn lên thẳng phòng của mình.
Nào ngờ, quay người đóng cửa lúc đó thì Hoắc Anh Tuấn liền không một tiếng động lẻn mình cũng theo vào trong cửa.
Đường Hoa Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh ở giường, bất đắc dĩ xoa ấn đường “Anh làm gì vậy? Không nhìn thấy em chuẩn bị xong cho anh đệm chăn gối rồi sao? Ngay ở sô pha phòng khách bên ngoài đó mới là chỗ anh nên nằm ngủ”
Hoắc Anh Tuấn chẹp miệng “Thự sự không thể thương lượng?”
“Có, anh có thể cút đi ngủ ở khách sạn.”
“…Ngủ ngon” hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, Hoắc trợ lý quyết định vẫn là chưồn là thượng sách.
Thế nhưng nửa đêm 12 giờ, Đường Hoa Nguyệt bị gió lạnh bên ngoài đánh thức.
Bình luận facebook