-
Chương 136-140
Chương 136 Chương 136: Sở Tích Nguyệt - Ma Quân Xuất Hiện.
Chương 136: Sở Tích Nguyệt - Ma Quân Xuất Hiện.
"Bọn họ đã chết hết rồi, chỉ còn lại một mình ngươi, đã chuẩn bị chết hay chưa?" Sở Tích Nguyệt cầm Hồng Huyền Táng trên tay, tiếp tục ngưng tụ Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm một lần nữa, lần này nàng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, kiếm này chém xuống Mạc Vấn Thiến hắn chết là không thể nghi ngờ.
Phía Sơn Phong nơi Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm đang đứng quan chiến.
"Điện Chủ, Sở cô nương thật sự muốn giết Mạc Vấn Thiên" Cao Phàm mở miệng nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Mạc Vấn Thiên chết là do hắn ngu ngốc không phải chuyện gì quá quang trọng, ta chỉ sợ Ma Đình không bỏ qua chuyện này mà thôi!" Cao Xuyên Tuyệt khuôn mặt có một chút lo lắng.
"Chúng ta có nên ngăn cản Sở cô nương hay không?"
"Không cần, với thực lực của Sở cô nương, Ma Đình muốn bắt cũng không phải nói bắt là bắt!"
Trên Cửu Thiên.
"Ngươi cũng nên đi chết rồi" Sở Tích Nguyệt ánh mắt tràn ngập sát khí, khuôn mặt lạnh lùng như băng, trên tay Hồng Huyền Táng trảm xuống.
"Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm".
Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm chém xuống, lần này Mạc Vấn Thiên đã không còn đường lui, hắn phải chết tại một nơi khỉ ho cò gáy là không nghi ngờ. Nhưng mà lúc này một cái chưởng ấn từ đầu xuất hiện đánh tan Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm của Sở Tích Nguyệt cứu Mạc Vấn Thiên một mạng.
"Đạo hữu, sao phải dồn người khác vào đường cùng như vậy?" Giọng nói từ đầu vang vọng đến gần Sở Tích Nguyệt không biết rõ là ai.
Lúc này trên bầu trời xuất hiện một thanh niên tuổi tầm 20, cả người mang một thân Hắc Bào, trên Hắc Bào có vô số hình rồng ẩn hiện, người thanh niên mang Hắc Bào này không rõ là ai, nhưng thoạt nhìn qua hắn có mệnh Đế Vương.
"Ngươi lại là ai? Từ đầu xuất hiện, cản trở việc của bổn Đế" Sở Tích Nguyệt nhìn người thần bí không rõ lai lịch này hỏi? Nàng tuy không biết người này là thần thánh phương nào, nhưng có thể thấy được thân phận của hắn không tầm thường.
"Bệ Hạ, cứu mạng!" Mạc Vấn Thiên nhìn thanh niên Hắc Bào này cầu cứu, có thể nhìn ra Mạc Vấn Thiên đối với người này vô cùng cung kính.
"Đại Tướng Quân, Trẫm đã từng nói không nên lỗ mãng xuất thủ hay sao? Cớ gì ngươi lại cùng vị Nữ Đế này xảy ra xung đột" Ma Quân vừa đến, hắn không rõ mọi chuyện xảy ra ở nơi này, hắn cũng không hiểu vì lý do gì Mạc Vấn Thiên cùng vị này Nữ Đế xảy ra xung đột, Mạc Vấn Thiên làm người rất ổn trọng, nếu không đụng phải lợi ích của hắn hay Ma Đình cho dù là Hoàng Tử cũng không làm cho hắn dao động một chút nào, rốt cuộc là thứ gì làm cho Mạc Vấn Thiên bất chấp nguy hiểm như vậy.
"Bẩm Bệ Hạ, người này nắm giữ trong tay Hồng Liên Nghiệp Hỏa nằm thứ 8 bên trong Thập Đại Thần Hỏa. Hồng Liên Nghiệp Hỏa uy lực vô cùng, không gì là không thể đốt cháy, sức mạnh vô biên to lớn, nếu như có thể để cho Bệ Hạ luyện hóa chắc chắn chiến lực sẽ tăng lên rất nhiều" Mạc Vấn Thiên nói tất cả những gì hắn biết cho Ma Quân, hắn không có một chút giấu diếm.
"Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy chưa từng nghe qua, nhưng danh tự đúng là không tầm thường" Ma Quân cảm khái một chút sau đó nhìn Sở Tích Nguyệt.
"Đạo hữu, có thể nhường lại Hồng Liên Nghiệp Hỏa cho bổn Tọa" Ma Quân Ma Khí tỏa ra, như đang cảnh cáo Sở Tích Nguyệt, nếu như không nguyện ý liền giết.
"Ngươi rất tự tin về thực lực của mình?"
"Haha, ở Ma Giới này bổn Tọa chưa từng thua bất luận kẻ nào, đạo hữu nói xem bổn Tọa có tự tin hay không" Ma Quân cười lớn, nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt.
"Ồ, vậy sao? Trước kia cũng có những kẻ tự tin giống như ngươi, những mộ bọn chúng đến hôm nay cỏ có lẽ đã lên được ba tất".
"Đạo hữu có thể thử".
"Ngươi cản trở ta giết người, chuyện đó ta sẽ tính sổ rõ ràng với ngươi sau, còn kẻ nên chết thì phải chết" Sở Tích Nguyệt vừa dứt lời, Tiên Ma Lực từ trong cơ thể bộc phát mà ra, tốc độ tăng đến cực hạn chém một kiếm kinh thiên động địa về phía Mạc Vấn Thiên.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Lôi Vân Trảm"
Với một tốc độ cực nhanh của Lôi Vân Trảm, Hồng Tuyền Táng trên tay Sở Tích Nguyệt đã chém bay đầu của Mạc Vấn Thiên trong tích tắc, nếu như Sở Tích Nguyệt dùng đến Tiên Ma Lực từ sớm thì mọi chuyện đã không phiền phức như hiện tại, nàng lúc trước sợ bại lộ thân phận Tiên Ma Đồng Tu nên mới chỉ dùng Ma Lực. Hiện giờ nàng không nghỉ được nhiều như vậy, phải nhanh chóng kết thúc mọi chuyện sau đó rời đi.
"Ngươi, ngươi dám giết người của bổn Tọa trước mặt bổn Tọa" Ma Quân cực kỳ tức giận, hắn không thể tin được lại có người dám ở trước mặt hắn làm như vậy, từ khi đăng cơ đến nay chưa từng có một kẻ nào dám làm như vậy, nữ nhân này là người đầu tiên.
"Ngươi đã muốn chết, bổn Tọa liền giúp ngươi".
"Ma Long Đế Vương Chưởng"
Một chưởng ấn từ trên bầu trời xuất hiện, chưởng này uy lực vô cùng, trùng trùng điệp điệp từ trên bầu trời mà giáng xuống, nếu như trúng phải người bình thường hẳn phải chết không nghi ngờ.
Đúng lúc này từ đâu xuất hiện một luồng đao khí vô cùng cương mãnh xé tan chưởng ấn mà Ma Quân đánh ra, người xuất đao không ai khác chính là Cao Xuyên Tuyệt.
"Ma Quân, đã lâu không gặp, bổn Điện Chủ rất nhớ ngươi!" Cao Xuyên Tuyệt cầm theo Ma Hồn Đao xuất hiện, hắn nhìn Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng cười một cái, sau đó quay sang nói chuyện cùng Ma Quân.
"Hừ, Cao Xuyên Tuyệt, Tru Tiên Điện muốn xen vào chuyện của bổn Tọa?" Ma Quân cực kỳ tức giận khi nhìn thấy Cao Xuyên Tuyệt, hắn cùng Cao Xuyên Tuyệt là người cùng một thời đại, trước đây hắn luôn bị Cao Xuyên Tuyệt lấn át, chèn ép đến không thở nổi, nếu không phải hắn đăng cơ làm Ma Quân hắn cũng không có thực lực vượt qua Cao Xuyên Tuyệt như hiện tại.
"Sở cô nương là bằng hữu của ta, ta ra tay cứu giúp bằng hữu mà thôi, chuyện này không liên quan đến Tru Tiên Điện".
"Cao Xuyên Tuyệt, ngươi nghỉ ta và ngươi vẫn còn như năm đó, ngươi nghĩ ngươi vẫn có thể trấn áp được ta".
"Ma Quân, chúng ta đều đã không còn là những thiếu niên như ngày xưa nữa rồi, ngươi đã là Ma Quân chưởng khống Ma Đình, mà ta đã là Điện Chủ của Tru Tiên Điện, thực lực của ta tuy không bằng ngươi, nhưng chưa xuất thủ còn chưa biết được".
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt ngươi vẫn tự đại như vậy, ngươi đúng là không một chút thay đổi, vậy bổn Tọa sẽ cho ngươi nhìn thấy ta của ta hiện tại và ta của ta năm đó khác nhau như thế nào" Ma Quân cực kỳ tức giận, trên tay Đế Vương Kiếm xuất hiện.
"Cao huynh, chuyện này không liền quan đến huynh, huynh nên rời đi là được, chuyện này ta có thể giải quyết" Sở Tích Nguyệt không ngờ Cao Xuyên Tuyệt sẽ ra tay giúp nàng, từ trước đến nay nàng gặp rất nhiều người, những người như Cao Xuyên Tuyệt cũng chỉ có Ngưu Ma Vương và Minh Hà Lão Tổ mà thôi.
"Sở cô nương đừng lo lắng, lâu rồi không gặp bằng hữu cũ, cũng muốn xem hắn đã mạnh đến chừng nào!" Cao Xuyên Tuyệt nhẹ nhàng cười, hắn không biết Sở Tích Nguyệt có phải đối thủ của Ma Quân hay không, nhưng ra tay giúp đỡ lấy một chút thiện cảm cũng không tệ.
"Điện Chủ chuyện này có ổn không? Ma Quân hắn tu vi đã cao hơn năm xưa rất nhiều" Cao Phàm có một chút lo lắng cho Điện Chủ nhà hắn, lần này đi ra ngoài Điện Chủ nhà hắn không mang theo quá nhiều pháp bảo hộ thân, nếu như có mệnh hệ gì thì hắn phải biết ăn nói làm sao với các vị Thái Thượng Trưởng Lão.
"Cao Phàm không cần lo lắng, ta và Sở cô nương chẳng lẽ không thắng được hắn, ngươi cũng đừng quá xem thường ta như vậy chứ" Cao Xuyên Tuyệt nở một nụ cười, sau đó bảo Cao Phàm rời đi, nơi này không phải là nơi mà một tên Thần Đế Hậu Kỳ như hắn có thể ở được.
"Cao huynh vậy ta cùng huynh hợp lực trấn áp hắn!" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Được."
"Hừ, hai người các ngươi đáng chết, hôm nay bổn Tọa sẽ dạy cho các ngươi một bài học" Ma Quân trên tay cầm Đế Vương Kiếm, xung quanh xuất hiện thân ảnh Ma Long hiện lên, bầu trời lúc này đen kịt, cuồng phong nổi lên, sấm sét chớp động khắp nơi.
"Đế Vương Kiếm: Ma Long Hoàng Vũ" Đế Vương Kiếm mang theo Ma Long Chí Khí cực kỳ cuồng bạo đánh xuống.
Ma Long Chi Khí giáng xuống, hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt cũng không ngồi im, trên tay Hồng Huyền Táng cùng Ma Hồn Đao cũng bắt đầu xuất chiêu.
"Đoạn Hồn Đao Pháp: Truy Hồn".
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm"
Truy Hồn Đao cùng Nguyệt Hồng Trảm thay phiên nhau công kích Ma Long Chi Khí, nhưng không đánh tan được bao nhiêu, vẫn có mấy đầu Ma Long đánh hai người lui ra mấy bước.
Phụt!
Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi, chỉ trúng một đòn liền làm cả hai bị thương không nhẹ.
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt, ngươi cũng quá yếu rồi, vậy hôm nay chết tại đây đi" Ma Quân giọng nói vô cùng ác độc, cầm theo Đế Vương Kiếm lao đến tấn công Cao Xuyên Tuyệt.
Sở Tích Nguyệt lúc này đang suy nghĩ điều gì đó, nàng mở miệng nói.
"Cao huynh, cầm chân hắn một chút, cho ta một hơi thở, ta liền có thể giết hắn" Sở Tích Nguyệt ánh mắt tràn đầy tự tin nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Được, ta cầm chân hắn!"
Cao Xuyên Tuyệt cầm theo Ma Hồn Đao lao lên cùng Ma Quân giao chiến.
"Haha, đến Ma Quân hôm nay ta và ngươi đánh một trận thật sảng khoái" Cao Xuyên Tuyệt cười lớn.
"Hừ, muốn chết!" Ma Quân hừ một tiếng, Đế Vương Kiếm liên tục cùng Ma Hồn Đao va chạm.
KENG! KENG!
KENG! KENG!
Một bên khác Sở Tích Nguyệt ngưng tụ Tiên Ma Lực lượng chuẩn bị xuất kiếm, kiếm này liền trảm Tiên, trảm Ma, kiếm này vừa ra không người nào có thể sống.
Hồng Huyền Táng công dụng của nó lần này cũng sẽ được phát huy hết tác dụng của một thành Ngụy Tiên Thiên Linh Bảo, trảm nhân quả, trảm địa, trảm thiên, trảm luân hồi.
Chương 137 Chương 137: Sở Tích Nguyệt - Tiên Ma Trảm.
Chương 137: Sở Tích Nguyệt - Tiên Ma Trảm.
Trên Cửu Thiên.
Cao Xuyên Tuyệt cùng Ma Quân liên tục giao chiến không ngừng nghỉ, tốc độ của hai người quá nhanh, mỗi một lần vung kiếm, vung đao đều như một vệt ánh sáng lướt qua, nhưng mỗi khi bọn họ đi đến nơi nào thì nơi đó đều trở thành bình địa, vết kiếm vết đao loang lỗ xuất hiện khắp nơi, người bên trong Ma Vân Thành cũng rùng mình một trận, sợ rằng Ma Vân Thành bị phá hủy bởi trận chiến của hai người.
"Cao Xuyên Tuyệt, ngươi hiện tại không phải đối thủ của ta, mau rời đi bổn Tọa nể tình ngươi từng là đối thủ, tha cho ngươi một mạng"
"Ma Quân, ngươi từ khi nào trở nên nhiều lời như vậy? Ăn một đao của bổn Đế!"
"Đoạn Hồn Đao Pháp: Chùy Tâm"
"Hừ, thứ không biết sống chết!"
"Đế Vương Kiếm: Ma Long Trảm Tiên"
Chùy Tâm Đao cùng Ma Long Kiếm Khí chạm vào nhau, sấm sét từ Chùy Tâm Đao phát ra một phần chém bay Ma Long Kiếm Khí, nhưng sức mạnh của Ma Long Kiếm Khí không phải tầm thường chém lên người Cao Xuyên Tuyệt một nhát.
"Cao Xuyên Tuyệt ngươi cũng quá thảm hại rồi!"
"Ma Quân, mấy vạn năm không gặp, thực lực của ngươi đã tiến bộ như thế này rồi sao?"
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt, năm đó bổn Tọa đăng cơ nhờ có Ma Long Khí đột phá cực hạn của bản thân mới có như ngày hôm nay, Cao Xuyên Tuyệt ngươi chết đi cho ta"
"Hừ, Ma Quân ngươi được lắm, để bốn Đế xem ngươi có thể đỡ được Đao tiếp theo của ta hay không" Cao Xuyên Tuyệt đã rất lâu rồi không rơi vào thế yếu như thế này, hắn không ngờ chỉ mới mấy vạn năm Ma Quân đã mạnh đến như vậy, khi trở về hắn phải bế quan tu luyện đột phá cảnh giới mới, hắn hiện tại không ổn chút nào.
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt bổn tọa cũng muốn xem, Đao pháp của ngươi tiến bộ như thế nào" Ma Quân rất tự tin về sức mạnh hiện tại của mình, hắn mấy vạn năm luôn khổ luyện bên trong mật thất hoàng cung, tu vi của hắn đã tiến bộ gấp trăm lần ngày xưa.
"Hừ" Cao Xuyên Tuyệt hừ lạnh một tiếng, Ma Hồn Đao chuyển sang màu đỏ, Ma Khí từ từ kéo đến tụ lại trên thân đao, đao khí xuất hiện khắp nơi, trên bầu trời lôi vân hiện lên, cuồng phong bắt đầu chập chờn, đao khí từ tay trái điên cuồng phát ra.
"Đoạn Hồn Đao Phát: Thị Huyết Cuồng Đao"
Thị Huyết Cuồng Đao điều kỳ diệu của Đao này là sẽ làm cho người bị chém trúng đao pháp này sẽ liên tục chảy máu, Ma Khí liên tục bị hút ra ngoài, cho dù là cảnh giới cao cỡ nào cũng không thể loại bỏ tác dụng của nó, nhưng điểm yếu của đao pháp này là cực kỳ chậm chạp, tuy mang theo lôi vân cùng cuồng phong, nhưng cũng chỉ tạo nên thêm một chút sức mạnh mà thôi.
"Haha, lại là Thị Huyết Cuồng Đao, Cao Xuyên Tuyệt ngươi đã không còn đao pháp nào lợi hại hơn hay sao?" Ma Quân cười lớn, khi còn trẻ hắn đã từng trúng phải Thị Huyết Cuồng Đao, hắn biết rõ điểm yếu của đao pháp này như thế nào, muốn tránh né đối với hắn mà nói quá đơn giản.
Ma Quân sử dụng Tật Ảnh Ma Long Bộ tăng tốc độ lên một tầng cao mới, mỗi một lần di chuyển sẽ để lại Ma Long Tàn Ảnh, Ma Long Tàng Ảnh còn có tác dụng là công kích và phản đòn, bộ pháp này vô cùng cao cấp, vô cùng lợi hại ở Ma Đình, chỉ có những người đứng đầu Hoàng Tộc mới có thể tu luyện.
Tật Ảnh Ma Long Bộ dễ dàng né tránh Thị Huyết Cuồng Đao, tàn ảnh của Ma Long Bộ trên tay cũng cầm theo Đế Vương Kiếm, tất cả các tàn ảnh Ma Quân đều chém ra Kiếm Khí vô cùng mạnh mẽ về phía Cao Xuyên Tuyệt.
"Tật Ảnh Ma Long Kiếm: Ma Long Xuất Khiếu"
Hơn mười tàn ảnh của Ma Quân liên tục vung kiếm về phía Cao Xuyên Tuyệt.
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
Phụt!
Cao Xuyên Tuyệt phun ra một ngụm máu lớn, Cao Xuyên Tuyệt bị thương khá là nặng, hắn nếu như tiếp tục chiến đấu với Ma Quân thêm một chút nữa, hắn thua sẽ là không nghi ngờ.
"Sở cô nương, tại hạ không thể cầm cự thêm được nữa"
Sở Tích Nguyệt lúc này đang tỏa ra Tiên Ma Lực cực kỳ kinh khủng, cảnh tưởng rất giống với việc tung ra Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm, nhưng khác một điều là lần này không sử dụng Chí Dương Chi Lực cùng Thuần Âm Chi Lực nữa.
Mà lần này một bên tay trái của Sở Tích Nguyệt tỏa ra Ma Lực cực kỳ mạnh mẽ, bên tay phải tỏa ra Tiên Lực cực kỳ kinh khủng, Tiên Ma Lực lượng tỏa ra cuối cùng hòa làm một.
Từ trên bầu trời của Ma Vân Thành xuất hiện một thanh cự kiếm, một bên trắng sáng bóng loáng, một bên đen kịt tối đen như mực, bầu trời cũng chia ra làm hai nữa, một nữa là ánh sáng, một nữa là bóng tối.
Tuy nói ở Ma Giới nhưng cũng có không ít Tiên Lực chỉ là ở Ma Giới Ma Khí quá nhiều, nó hoàn toàn lấn át đi Tiên Lực mà thôi, vậy nên Sở Tích Nguyệt mới có thể ngưng tụ Tiên Ma Lực lượng một cách bình thường, nếu như không có cả Tiên Lực, Ma Lực ở cùng một nơi nàng hoàn toàn không thể sử dụng Tiên Ma Lực.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Tiên Ma Trảm"
Thanh Cự Kiếm trên bầu trời trảm xuống, Ma Quân lúc này vẫn đang điên cuồng cùng Cao Xuyên Tuyệt đánh nhau, hắn không chú ý đến việc Sở Tích Nguyệt đang làm gì, thế nên Sở Tích Nguyệt mới có thời gian ngưng tụ thành công Tiên Ma Trảm.
Tiên Ma Trảm mang theo Tiên Ma Lực lượng vô cùng cuồng bạo xuất hiện trên đầu của Ma Quân, Tiên Ma Trảm thanh thế không lớn, chỉ là một thanh Cự Kiếm to lớn cứ thể trảm xuống mà thôi.
Nhưng mà thanh Cự Kiếm này mang theo vô thượng kiếm ý trùng kích mà xuống đánh vào người Ma Quân.
"Thứ gì, từ đâu đến?" Ma Quân đang giao chiến cùng Cao Xuyên Tuyệt cảm nhận được nguy hiểm, hắn sử dụng Tật Ảnh Ma Long bộ để tránh thoát, nhưng đã muộn, Cự Kiếm đã trảm xuống.
Thanh Cự Kiếm mang theo Tiên Ma Lực trảm xuống, chém xuyên qua người của Ma Quân.
Ma Quân trúng nhát chém từ Tiên Ma Trảm xuống, cả người cứng đờ, máu me đầm đìa, thương thế vô cùng nặng.
XOẸT!
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaa!".
"Đáng chết, dám đánh lén bổn Tọa" Ma Quân cả người máu me đầm đìa, vết thương vô cùng nặng, sự dụng Tật Ảnh Ma Long Bộ mở ra cổng không gian chạy trốn.
Nhìn thấy Ma Quân rời đi, Sở Tích Nguyệt cũng nhẹ nhõm phần nào, trong miệng nàng cũng phun ra một ngụm máu lớn, ngưng tụ Tiên Ma Trảm đã quá sức với nàng, trước kia khi tu vi không đủ nàng chỉ có thể phát huy ra 40% sức mạnh của Tiên Ma Trảm, lần này nàng lại cưỡng ép dùng đến 70% sức mạnh. Tiên Ma Lực trong cơ thể nàng đã không còn như lúc toàn thịnh, khó mà chịu đựng được sức mạnh cuồng bạo như thế.
Cao Xuyên Tuyệt cũng không khá hơn nàng là bao, cả ngươi máu me đầm đìa, khắp nơi vết kiếm loang lỗ khắp nơi, trên vết thương còn bị Ma Long Chí Khí ăn mòn, may mắn hắn nhục thân cường đại, nên đối với một chút Ma Long Chi Khí này không thành vấn đề.
"Điện Chủ, ngài không sao chứ?" Cao Phàm đi lại gần quan tâm, đã rất lâu rồi hắn không thấy Điện Chủ nhà hắn chật vật như vậy.
"Cao Phàm, ta không sao!" Cao Xuyên Tuyệt khó khăn đứng dậy, sau đó nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.
"Cao Phàm, Sở cô nương đi đâu rồi?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn xung quanh không nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đâu, hắn có một chút lo lắng.
"Sở cô nương bị thương không nhẹ, nhưng khi Ma Quân vừa rời đi, Sở cô nương liền tiến về Ma Vân Thành như muốn làm điều gì đó" Cao Phàm lúc đó không quá quan tâm đến Sở Tích Nguyệt, nên hắn cũng không rõ cho lắm.
"Mau đến Ma Vân Thành, ta muốn xem Sở cô nương muốn làm gì" Cao Xuyên Tuyệt không nhiều lời, với tốc độ nhanh nhất của mình chạy đến Ma Vân Thành.
Bên trong Ma Vân Thành.
Sở Tích Nguyệt xuất hiện bên trong khách sạn nơi mà đám người của Ma Đình đang ở bên trong, trận chiến vừa rồi quá đáng sợ bọn hắn không dám rời đi, bọn hắn sợ chỉ cần ra khỏi Ma Vân Thành liền không còn mạng mà trở về, nhưng bọn chúng đâu biết có ở lại Ma Vân Thành bọn chúng cũng không thể sống.
Một mái tóc đỏ, một đôi mắt đen tràn ngập lạnh lùng áp bách, một thân sát khí khiến chúng sinh run sợ xuất hiện. Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng đằng đằng sát khí đi vào khách sạn.
"Nghiệp Hỏa Nữ Đế ngươi muốn làm gì? Ngươi dám giết bổn Hoàng Tử?" Lục Hoàng Tử sợ sệt lui lại, hắn lần đầu tiên sợ sệt như thế, lần đầu tiên hắn cảm nhận được tử vong đang đến gần.
"Ma Quân của các ngươi ta còn đánh cho hắn chạy như chó, ngươi là cái thá gì bổn Đế không dám giết" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng càng ngày càng đến gần.
Sở Tích Nguyệt vung kiếm, mỗi lần vung kiếm liền người của Ma Đình liền chết một người, cả khách sạn tràn ngập mùi chết chóc, tràn ngập máu tươi, cả người Sở Tích Nguyệt nhuộm đỏ máu tươi khắp cả người.
Sở Tích Nguyệt lúc này như hung thần ác sát, kẻ nào hiện tại dám chọc đến nàng, nàng liền chém chúng thành trăm, ngàn mảnh.
Lúc này Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm cũng xuất hiện ở bên trong khách sạn, cả hai người nhìn thấy cảnh tượng nàng cầm Hồng Huyền Táng chém giết hơn trăm người của Ma Đình, trong đó có Lục Hoàng Tử.
"Sở cô nương thật đáng sợ, đánh chạy Ma Quân sau đó liền lập tức giết Lục Hoàng Tử" Cao Phàm cảm thấy rùng mình một chút, trước nay hắn làm điều này rất nhiều với Tiên Tu, nhưng chưa từng làm điều này với Ma Tu lần nào, hắn có chút sợ nữ nhân này.
"Sở cô nương, vết thương chưa khỏi, cần gì phải chấp nhặt bọn tiểu bối" Cao Xuyên Tuyệt đi lại gần Sở Tích Nguyệt cùng nàng nói chuyện.
"Cao huynh, huynh không biết nếu như ta tha cho hắn, ta liền không phải là Sở Tích Nguyệt" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng nói.
"Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi dưỡng thương một chút, cả ta và Sở cô nương đều bị thương không nhẹ" Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Ừm, Cao huynh dưỡng thương đi, ngày mai chúng ta tiếp tục uống rượu!"
Chương 138 Chương 138: Sở Tích Nguyêt - Rời Đi.
Chương 138: Sở Tích Nguyệt - Rời Đi.
Sở Tích Nguyệt trở lại Vân Bảo Lâu, cả người nàng toàn là vết máu, có thể nhìn thấy nàng bị thương không nhẹ, sau trận chiến này cái tên Nghiệp Hỏa Nữ Đế sẽ vang danh Ma Giới một lần nữa.
Bước vào bên trong Vân Bảo Lâu, Sở Tích Nguyệt cảm nhận được rất nhiều ánh mắt nhìn nàng, hôm nay Vân Bảo Lâu rất đông người, đa số người đến mua tin tức về nàng, nàng cũng không quá để ý liền đi lên trên lầu, trở về phòng của mình.
"Tiền bối, người bị thương có nặng hay không?" Lý Hoàng từ xa chạy đến hỏi.
"Ngươi luyện kiếm đến đâu rồi? Lại có thời gian lo cho ta" Sở Tích Nguyệt ánh mắt sắt lạnh từ từ trở lại rất ôn nhu nhìn Lý Hoàng hỏi.
"Tiền bối, ta đã vung kiếm đủ mười ngàn lần như ngài dặn rồi, mới dám chạy đến đây" Lý Hoàng cười thật tươi nhìn Sở Tích Nguyệt, trong đôi mắt hắn có vài phần vui mừng khi được nàng chiếu cố.
"Vậy thì tốt, được rồi trở về đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát"
"Vâng, vậy ta không làm phiền tiền bối nghỉ ngơi" Lý Hoàng chắp hai tay hành lễ, sau đó rời đi.
Sở Tích Nguyệt bước vào phòng, nàng cởi bỏ y phục dính đầy máu tươi sang một bên, kiểm tra vết thương một chút, vết thương đúng là rất nặng, nhưng chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày nàng liền có thể khỏi hẳn, trước khi trở lại Vân Bảo Lâu nàng đã trở lại chiến trường thôn phệ mấy cái thi thể vừa nãy, trong đó có một tên Thần Đế Cảnh làm cho tu vi của nàng tăng lên một đoạn lớn, hiện tại nàng chỉ còn cách một bước nhỏ liền có thể đột phá Chung Cực Thần Đế Cảnh.
Sở Tích Nguyệt thân thể uyển chuyển bước vào bồn tắm, nàng ngâm mình trong dòng nước ấm, nàng suy nghĩ thời gian tiếp theo phải làm gì, sau trận chiến này nàng đã rõ thực lực của mình nằm ở mức nào, nhưng hiện tại muốn đối đầu với Thiên Đình thật sự còn rất khó. Thiên Đình thế lực không kém Ma Đình là bao, Ma Quân mạnh như vậy một mình nàng không phải đối thủ của hắn, nếu không có Cao Xuyên Tuyệt trợ giúp nàng khó mà chiến thắng.
Nàng còn không biết Thiên Đế thực lực ra sao, nhưng nàng cũng nghe ngóng được dưới trướng của Thiên Đế có không ít người mạnh như Mạc Vấn Thiên, nếu với số lượng Thần Đế Cảnh nhiều như vậy, nàng khó mà có thể toàn vẹn trở về nếu hiện tại tấn công Thiên Đình.
Sở Tích Nguyệt cũng không muốn nghỉ nhiều như vậy nữa, nàng nhắm mắt lại nằm trong dòng nước ấm cứ thế thiếp đi ngủ lúc nào không hay.
.......................
.......................
Thâm Ma Cự Uyên.
Ma Đình.
Ma Quân mở ra cổng không gian chạy thoát khỏi tay Sở Tích Nguyệt cùng Cao Xuyên Tuyệt, vừa đến nơi hắn đã ngã khụy xuống dưới, vết chém mà Sở Tích Nguyệt để lại làm cho hắn đau đớn không thôi, hắn đã gắng gượng mới có thể trở về Ma Đình, nếu như còn kéo dài thêm một chút thời gian nữa, hắn liền toi đời trên tay Sở Tích Nguyệt cùng Cao Xuyên Tuyệt.
"Chết tiệt, nữ nhân khốn kiếp, Nghiệp Hỏa Nữ Đế thù này không báo, ta không gọi Ma Quân" Ma Quân rống lớn, hắn làm sao có thể chịu nổi nhục nhã mà hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt ngày hôm nay gây ra.
Vết thương mang theo Tiên Khí cùng Ma Khí trong đó có một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa đang đốt cháy vết thương của Ma Quân, làm cho hắn như chết đi sống lại, ánh mắt đỏ ngầu cực kỳ đáng sợ.
"Người đâu, người đâu" Ma Quân rống lớn gọi người.
"Bệ hạ có chuyện gì sao?" Lý Công Công từ xa chạy đến, nhìn thấy Ma Quân vết thương cực nặng hỏi.
"Mau mang ta đến Ma Long Hồ, nhanh lên nếu chậm một bước bổn Tọa liền mất đi một nửa tu vi" Khuôn mặt của Ma Quân càng ngày càng nhợt nhạt, cho dù là Sở Tích Nguyệt cũng không biết Tiên Ma Trảm của nàng lợi hại đến mức này, có thể làm cho Ma Quân mất đi một nửa tu vi.
Ma Quân hét lớn, tiếng gào thét của hắn vang vọng khắp Ma Đình đây là lần đầu tiên nhiều người nhìn thấy Ma Quân của bọn họ đau đớn đến như vậy, bọn họ vô cùng lo lắng, vô cùng sợ hãi, nếu như Ma Quân có mệnh hệ nào, Ma Đình liền không ổn, kẻ địch sẽ tấn công bất cứ lúc nào.
...................
...................
Ma Vân Thành.
Bên trong một khách sạn nhỏ.
Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm trở lại phòng của mình nghỉ ngơi, Cao Xuyên Tuyệt bị thương nặng hơn Sở Tích Nguyệt rất nhiều, nhưng hẳn có bí pháp khôi phục thương thế rất nhanh, chỉ mấy ngày hắn liền có thể khỏi hắn, không như Ma Quân bị trúng một nhát kiếm của Sở Tích Nguyệt hiện tại không biết sống chết ra sao.
"Điện Chủ, ngài không sao chứ?" Cao Phàm lo lắng nhìn Cao Xuyên Tuyệt vết kiếm loang lổ khắp cả người hỏi.
"Ta không sao, có mang theo Băng Linh Tuyền hay không? Đưa cho ta một ít, phối hợp với Thuần Ma Thần Công vết thương này mấy ngày liền khỏi, không cần quá lo lắng!" Cao Xuyên Tuyệt khuôn mặt vẫn bình tĩnh, không hiện lên chút nào mệt mỏi, từ khi trở thành Điện Chủ của Tru Tiên Điện đến nay hắn đã quá quen với việc phải bình tĩnh mọi lúc mọi nơi.
"Băng Linh Tuyền, chỉ mang theo một ít, nhưng có lẽ đủ cho Điện Chủ ngài trị thương" Cao Phàm lấy từ trong nhẫn trữ vật của mình ra một lọ thủy tinh, bên trong chứa một loại nước nào đó vô cùng nồng đậm Ma Khí, Tiên Khí.
"Có nên mang cho Sở cô nương một ít hay không nhỉ?" Cao Xuyên Tuyệt nghĩ ngợi một hồi lâu, liền mở miệng hỏi Cao Phàm.
"Điện Chủ, Sở cô nương thực lực cường đại như vậy, chẳng lẽ không có đan dược trị thương sao!" Cao Phàm mở miệng nhắc nhở, hắn cười cười nhìn Điện Chủ nhà mình.
"Cũng phải, ngay cả Tiên Thiên Linh Bảo nàng ấy cũng có, một chút đan dược nhỏ chắc không có vấn đề gì!" Cao Xuyên Tuyệt nghe lời nói của Cao Phàm, có mấy phần yên tâm.
"Điện Chủ, chẳng lẽ ngài thích Sở Cô Nương rồi?" Cao Phàm nhân lúc này trả đũa lại việc Điện Chủ hay đùa cợt hắn.
"Haha, Cao Phàm ngươi cũng biết lợi dụng thời cơ để trêu chọc bổn Điện Chủ!" Cao Xuyên Tuyệt nhìn Cao Phàm cười nói.
"Được rồi, thuộc hạ không làm phiền Điện Chủ ngài trị thương, phải mau chóng khỏe lại mới có thể gặp được Sở cô nương chứ!" Cao Phàm lời nói vừa dứt, hắn liền rời khỏi phòng của Cao Xuyên Tuyệt.
Cao Xuyên Tuyệt lắc đầu một cái, nhìn Cao Phàm rời đi, vết thương của hắn khá nặng, đã mấy vạn năm hắn mới cùng người khác động thủ, không ngờ lần này lại bị thương nặng như thế này.
...................
...................
Nháy mắt đã trôi qua mấy ngày, Ma Vân Thành người đến, người đi rất nhiều, mấy ngày trước Ma Vân Thành rất nhộn nhịp sôi nổi, nhưng trải qua mấy ngày, không thấy động tĩnh gì quá lớn, người cũng rời đi rất nhiều, chỉ còn sót lại một số nhỏ hiếu kì muốn xem vị Nữ Đế lừng danh mấy ngày nay đã rời đi hay chưa.
Khách sạn nhỏ nơi mà Sở Tích Nguyệt vẫn thường ăn cơm, hôm nay nàng lại đến, nàng vẫn ngồi ở chổ cũ, không thay đổi chút nào, nhìn thấy nàng Tiểu Nhị có một chút lưỡng lự không dám tiếng đến, nhưng hắn cũng không do dự được bao lâu, liền chạy đến nơi Sở Tích Nguyệt đang ngồi hỏi.
"Sở cô nương, hôm nay muốn ăn cái gì?" Tiểu Nhị nhìn nàng cười thật tươi, Tiểu Nhị không một chút thay đổi nhìn nàng.
"Ngươi không biết ta là ai sao? Không sợ ta sao?" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Tiểu Nhị vẫn đối đãi với mình một cách bình thường hiếu kì hỏi.
"Sở cô nương đã là khách quan, ta chỉ là một tiểu nhị nho nhỏ, Sở cô nương chắc chắn sẽ không làm khó ta" Tiểu Nhị khuôn mặt có chút lo lắng, nhưng hắn vẫn bình tĩnh trả lời.
"Haha, được rồi tiểu nhị ta không dọa ngươi nữa, cho ta thức ăn như cũ là được" Sở Tích Nguyệt cười lớn nhìn Tiểu Nhị, sau đó cũng gọi món ăn.
Trong khách sạn nhiều khách nhân nhìn thấy nàng cũng có chút lo lắng, lại có người hai mắt tỏa sáng mà ngưỡng mộ, bọn họ lại có thể nhìn thấy dung mạo tuyệt trần của vị này Nữ Đế ngay tại chỗ này, không uổng công bọn họ lưu lại mấy ngày nay.
Từ dưới lầu hai thanh niên đi lên, hai người này tự tiện ngồi cùng bàn với Sở Tích Nguyệt mà không nói lời nào, cứ như vậy tự tiện lấy bình trà, tự rót cho mình một ly rồi uống cạn.
"Sở cô nương, vết thương vừa khỏi liền chạy đến đây thưởng thức đồ ăn sao?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng liền hỏi.
"Cao huynh đã khỏe rồi sao? Hôm nay ta muốn ăn một bữa cuối liền rời đi!"
"Sở cô nương muốn đi nơi nào, không biết tại hạ có thể cùng cô nương đi một chuyến?" Cao Xuyên Tuyệt muốn tiếp xúc với Sở Tích Nguyệt thêm một chút, biết đâu nàng cùng hắn có thể nên duyên.
"Đi Tiên Giới, Cao huynh có muốn đi cùng!" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt cười nói.
"Sao lại đi Tiên Giới, Diệt Ma Điện sẽ không để yên cho Ma Tu chúng ta" Cao Xuyên Tuyệt lộ ra một chút lo lắng.
"Cao huynh đừng lo, ta là một Tiên Ma Đồng Tu, có thể lộ ra Ma Lực cùng Tiên Lực là một điều rất bình thường, Diệt Ma Điện sẽ không nhận ra điều bất thường" Sở Tích Nguyệt từ sau trận chiến với Ma Quân, nàng đã xem Cao Xuyên Tuyệt như bằng hữu, nàng không chút nào dấu diếm về thân phận của mình.
"Tiên Ma Đồng Tu trong truyền thuyết?"
"Đúng vậy!"
"Haizz, vậy mong Sở cô nương mau chóng hoàn thành mục tiêu của mình!" Cao Xuyên Tuyệt thở dài một cái, tuy có chút đáng tiếc nhưng không còn cách nào.
"Thực ra, ta không phải là người của Ma Giới, ta sinh ra ở Kiếm Vực, là người của Tiên Giới. Thiên Đình có thù với ta lần này trở về là muốn trả lại mối thù trước kia, huynh và ta là bằng hữu ta không muốn dấu huynh điều gì" Sở Tích Nguyệt nói ra thân phận của mình là người Tiên Giới, không biết phản ứng của Cao Xuyên Tuyệt như thế nào.
"Cô nương chúng ta là người của Tru Tiên Điện, cô nương lại dám nói mình là người của Tiên Giới, không sợ chúng ta bắt cô nương sao?" Cao Phàm đang uống trà gặng hỏi.
"Ngươi bắt được ta sao?" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Phàm hỏi.
"Chuyện này.........".
"Được rồi Cao Phàm đừng đùa như vậy, Sở cô nương chuyến này đi Tiên Giới nếu như không ổn, liền có thể liên lạc với tại hạ!" Cao Xuyên Tuyệt đưa cho Sở Tích Nguyệt một cái lệnh bài màu đen.
Sau một hồi trò chuyện thức ăn cũng đã lên, ba người cứ thế ngồi ăn, uống rất vui vẻ, cứ như thế một ngày trôi qua rất nhanh. Sở Tích Nguyệt cũng không nán lại Ma Giới thêm chút nào nữa, nàng từ biệt hai người Cao Xuyên Tuyệt sau đó đi đến Vân Bảo Lâu từ biệt hai cha con Lý Thiên Vũ liền rời khỏi Ma Giới.
Chương 139 Chương 139: Sở Tích Nguyệt - Diệt Ma Điện.
Chương 139: Sở Tích Nguyệt - Diệt Ma Điện.
Sở Tích Nguyệt đằng không mà lên, bay thẳng lên không trung, đi ra khỏi vùng tinh không to lớn của Ma Giới, cuối cùng sau một canh giờ phi hành thì nàng cũng đã thoát khỏi lãnh thổ của Ma Giới.
Đứng bên ngoài Tinh Không bao la vô tận nhìn xuống, nàng cảm thấy tuy Ma Giới âm u tĩnh mịch nhưng cũng có những nét đẹp riêng của nó, bên cạnh Ma Giới to lớn còn có những Giới Vực nhỏ xung quanh, nơi này có lẽ là những Giới Vực nhỏ hơn phụ thuộc vào Ma Giới, cũng phải thôi một Giới to lớn như vậy, có thêm những Giới Vực nhỏ hơn cung phụng cũng là điều dễ hiểu.
Sở Tích Nguyệt cũng không nhìn Ma Giới thêm nữa, liền quay đầu rời khỏi, nàng cũng rất cẩn thận đã ra khỏi Ma Giới nàng liền lộ ra tu vi Bất Hủ Tiên Đế, biết đâu được sẽ có người tập kích nàng khi nàng là thân phận Ma Tu thì sao.
Phi hành được một giờ bên ngoài Tinh Không to lớn, Sở Tích Nguyệt thực sự không biết Tiên Giới nằm ở nơi nào, đây là lần đầu tiên nàng phi hành ngoài vũ trụ, nàng đánh mất phương hướng cũng là điều dễ hiểu.
"Phía trước có người, nên tiến đến hỏi đường một chút" Sở Tích Nguyệt đang phi hành với tốc độ rất nhanh, nàng cảm nhận được cũng có vài người đang di chuyển trong Tinh Không rộng lớn này không biết để làm gì, nàng liền phi hành đến gần hỏi chuyện.
"Ba vị đạo hữu, tiểu nữ có việc muốn hỏi? Có làm phiền ba vị hay không?" Sở Tích Nguyệt phi hành lại gần, nhìn ba lão giả hỏi.
"Bất Hủ Tiên Đế, ngươi là người ở đâu, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?" Tam Trưởng Lão của Diệt Ma Điện nhìn Sở Tích Nguyệt hỏi.
"Ba vị tiền bối, vãn bối truy bắt một tên Ma Tu, một đường truy sát chạy đến Ma Giới, bây giờ đánh mất phương hướng không biết đường trở lại Tiên Giới, nên muốn làm phiền ba vị tiền bối một chút!" Sở Tích Nguyệt vô cùng cung kính với ba người này, nàng không muốn gây thêm phiền phức cho bản thân, cũng như muốn trở lại Tiên Giới sớm nhất có thể.
"Bọn ta cũng không phải cái gì tiền bối, tu vi của ngươi cũng không kém chúng ta bao nhiêu, cũng không cần câu nệ như vậy, đúng lúc bọn ta cũng đang trở về Tiên Giới, ngươi có thể đi cùng" Tam Trưởng Lão mở miệng nói.
"Tam ca, người này lai lịch không rõ ràng, chúng ta cho nàng đi cùng có phải tùy tiện quá hay không?" Tứ Trưởng Lão không nhịn được mà nhắc nhở.
"Đúng vậy, Tam ca, người này không rõ lai lịch, cũng có thể là Ma Tu trà trộn vào Tiên Giới chúng ta thì làm sao? Phải hỏi cho rõ ràng" Ngũ Trưởng Lão tiếp lời, hắn cũng không tin Sở Tích Nguyệt vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này.
"Các ngươi không nhìn ra trên người nàng Tiên Nguyên vô cùng hùng hậu sao? Làm sao Ma Tu có thể tu luyện Tiên Nguyên đến trình độ đó, đúng là lũ ngu xuẩn" Tam Trưởng Lão nhìn hai vị đệ đệ của mình trách mắng.
"Nhưng mà Tam ca, hỏi rõ không phải tốt hơn một chút sao, dù sao đây cũng là chức trách của Diệt Ma Điện chúng ta" Ngũ Trưởng Lão lần nữa lên tiếng nói.
"Thôi được rồi!" Tam Trưởng Lão cũng hết cách với hai tên đệ đệ, bọn chúng đúng là chuyện gì cũng quá cận thận, nhưng đây cũng là một việc tốt.
"Cô nương, trước khi trở lại Tiên Giới chúng ta có thể hỏi cô nương một vài điều hay không?" Tam Trưởng Lão nhìn thấy tu vi của Sở Tích Nguyệt tuy chỉ là Bất Hủ Tiên Đế, nhưng Tiên Nguyên cực kỳ hùng hậu cũng có một chút đề phòng.
"Các vị tiền bối khách sáo rồi, có chuyện gì cứ hỏi, vãn bối biết liền sẽ trả lời!" Sở Tích Nguyệt cũng đồng ý chuyện này, nàng tuy không biết thân phận của ba lão giả này, nhưng từ thực lực cho thấy bọn họ ít nhất cũng là Chung Cực Tiên Đế.
"Ngươi tên họ là gì? Xuất thân từ đâu" Tam Trưởng Lão không ngại ngùng mà hỏi toàn bộ về tên tuổi của nàng.
"Tiểu nữ gọi là Sở Tích Nguyệt, sinh ra ở Đạo Vực" Sở Tích Nguyệt tuy nói ra tên thật, nhưng nàng không nói ra rõ ràng nơi xuất sinh của nàng, cái tên Sở Tích Nguyệt ở Kiếm Vực cũng có chút danh tiếng, nếu như để đám người này biết nàng liền không ổn.
"Thì ra là tu sĩ của Đạo Vực, vậy ngươi biết thiên kiêu số một ở Đạo Vực là ai hay không?" Tam Trưởng Lão tuy đã tin tưởng nàng là Tiên Tu, nhưng hắn vẫn muốn hỏi rõ thêm một chút về nơi xuất sinh của nàng, nếu như không rõ ràng, nàng liền không thành thật khai báo.
"Thiên kiêu số một của Đạo Vực trong suốt mấy ngàn năm nay có lẽ là Vân Mộc Đạo Tổ đi, không biết có đúng hay không, người này danh tiếng rất lớn ở Đạo Vực" Sở Tích Nguyệt nghỉ đến Đạo Vực liền hiện ra cái tên Vân Mộc, cái tên này nàng vẫn chưa bao giờ quên.
"Haha, được rồi, Sở cô nương không hỏi nữa, không hỏi nửa, nếu là tu sĩ của Đạo Vực liền rõ ràng danh tính của Vân Mộc Đạo Tổ" Tam Trưởng Lão cười lớn nhìn nàng.
"Được rồi không nhiều lời nữa, chúng ta trở về Tiên Giới thôi!" Tam Trưởng Lão cũng không nói quá nhiều chuyện, liền tăng tốc phi hành mà đi.
Cứ như thế Sở Tích Nguyệt đi theo ba vị lão giả phi thành một đường trở về Tiên Giới, Tiên Giới cách Ma Giới rất xa, với tốc độ phi hành của bọn họ có lẽ cũng mất hơn nửa tháng mới có thể đến nơi.
"Ba vị tiền bối, không biết ba vị từ đầu đến?" Sở Tích Nguyệt cũng không muốn im lặng quá lâu, nàng liền mở miệng hỏi chuyện để biết thêm một chút tin tức hiện tại ở Tiên Giới.
"Ba người bọn ta sao, nói ra Sở cô nương chắc chắn sẽ giật mình đấy, Haha" Ngũ Trưởng Lão cười lớn nói.
"Chẳng lẽ ba vị là người của Thiên Đình!" Sở Tích Nguyệt bán tin bán nghi hỏi, nếu như thực sự là người của Thiên Đình thì gần đến nơi nàng liền động thủ giết sạch.
"Haha, không phải, Thiên Đình là cái thá gì chứ, huynh đệ chúng ta đến từ Diệt Ma Điện, đỉnh cấp thế lực bậc nhất ở Tiên Giới, cho dù Thiên Đình cũng không dám không nể mặc" Ngũ Trưởng Lão cười lớn, hắn vô cùng kiêu ngạo về thực lực của mình.
"Diệt Ma Điện, không ngờ ba vị là người của Diệt Ma Điện, hạnh ngộ, hạnh ngộ" Sở Tích Nguyệt không tin rằng nàng vừa ra khỏi Ma Giới, nàng liền gặp người của Diệt Ma Điện đợi sẳn ở nơi này.
"Haha, Sở cô nương bất ngờ cũng phải, không phải lúc nào cũng có thể gặp Trưởng Lão của Diệt Ma Điện chúng ta như vậy đâu" Ngũ Trưởng Lão lại lần nữa lên tiếng trò chuyện cùng nàng.
Với dung mạo tuyệt trần của nàng, người nào mà không muốn cùng nàng nói chuyện, chưa kể tu vi của nàng cũng rất cao, các cường giả lại càng thích các cường giả, đặc biệt là các cường giả xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành động lòng người như Sở Tích Nguyệt.
"Sở cô nương không biết phong hiệu của cô nương là gì? Ở Đạo Vực tại hạ quen không ít người, biết đâu có lẽ sẽ giúp được Sở cô nương chút ít" Ngũ Trưởng Lão muốn lấy lòng nàng, nàng xinh đẹp như vậy, hắn có chút động lòng, nếu như chinh phục được nàng thì tốt biết mấy.
Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão cũng hết cách với Ngũ Đệ của mình, bản tính háo sắc đúng là khó bỏ, phải biết người hắn đang nói chuyện là tu vi Bất Hủ Tiên Đế chứ không phải mấy nữ nhân Tiên Tôn, Tiên Đế tầm thường, chưa biết được thực lực của người ta thế nào mà lại dám tán tỉnh, đúng là ngu xuẩn.
"Người đời thường gọi tiểu nữ bằng cái tên Kiếm Ma Sở Tích Nguyệt" Sở Tích Nguyệt không tiếp tục lấy tên Nghiệp Hỏa Nữ Đế, cái tên này ở Ma Giới uy danh quá cao, lại có không ít thế lực để ý đến, nàng đổi một cái tên mới cũng được.
"Kiếm Ma, không phải Kiếm Tiên mà là Kiếm Ma sao?" Ngũ Trưởng Lão không hiểu lý do liền hỏi.
"Đúng vậy, chính là Kiếm Ma!"
"Tại sao lại gọi bằng cái tên này? Cái tên này hình như không hay cho lắm" Ngũ Trưởng Lão lúc này đã bắt đầu đề phòng, tuy hắn dòm ngó sắc đẹp của nàng, nhưng nghe đến chữ Ma hắn rất là không thích.
"Tiểu nữ là kiếm đạo tu sĩ, dùng kiếm trảm yêu trừ ma, từ đó cái tên Kiếm Ma cũng xuất hiện" Sở Tích Nguyệt trả lời.
"Chỉ như vậy thôi sao?" Ngũ Trưởng Lão có mấy phần không tin, hắn đã chuẩn bị xuất thủ nếu như nàng không giải thích rõ nàng.
Sở Tích Nguyệt nhìn điệu bộ của Ngũ Trưởng Lão nàng biết rõ nếu như không giải thích kỹ càng liền không ổn, nàng cũng thật ngu ngốc trước mặt người của Diệt Ma Điện lại đi xưng Kiếm Ma đúng là không biết sống chết, nhưng cũng hết cách, lời đã nói ra cũng không thể thu lại, nàng đành giải thích rõ chuyện này.
"Thật ra trước đây khi tiểu nữ còn là một tên Thiên Tôn Cảnh, từng chém giết một tên Bất Hủ Ma Đế, nên người đời thường hay gọi tiểu nữ là Kiếm Ma Sở Tích Nguyệt, nếu như tiền bối không tin, có thể cùng tiểu nữ so chiêu" Sở Tích Nguyệt liền bịa ra chiến tích của mình, Thiên Tôn trảm Bất Hủ Ma Đế là chiến lực kinh người chừng nào.
Ba vị Trưởng Lão nghe đến chiến tích của nàng liền nuốt một ngụm nước bọt, khi còn Thiên Tôn đã trảm một tên Bất Hủ Ma Đế, vậy thì tu vi hiện tại của nàng là Bất Hủ Tiên Đế vậy thì thực lực phải mạnh cỡ nào.
Ngũ Trưởng Lão nghe tới chiến tích này cũng giật mình một chút, nhưng hắn cũng không tin, với thực lực của hắn hiện tại đã là Chung Cực Tiên Đế đánh cùng một Bất Hủ Tiên Tôn vẫn có tự tin ứng phó.
"Được, mời Sở cô nương tiếp chiêu" Ngũ Trưởng Lão lao đến tung quyền về phía Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt đứng im bất động cười một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng búng một cái lên trán của Ngũ Trưởng Lão, Ngũ Trưởng Lão liền vô lực phản kháng mà văng ra xa mấy ngàn dặm.
"Ba vị chê cười rồi" Sở Tích Nguyệt hiểu rõ thực lực của mình như thế nào, nàng muốn giải quyết ba người này vô cùng đơn giản, thực lực của bọn họ còn kém hơn một chút đám người ở Ma Giới nàng từng đối đầu rất nhiều.
Hai vị Trưởng Lão nhìn thấy Ngũ Đệ của mình bị nhẹ nhàng giải quyết như vậy cũng khó tin, phải biết Ngũ Đệ của bọn hắn là Chung Cực Tiên Đế, trong Diệt Ma Điện cũng thuộc hàng đứng đầu, ấy vậy mà chỉ một cái búng tay liền đánh văng Ngũ Đệ của bọn hắn ra xa mấy ngàn dặm.
Ba người của Diệt Ma Điện cũng không nghi ngờ thân phận hay thực lực của nàng nữa, chuyện vừa rồi bọn họ cũng rõ, Sở Tích Nguyệt mạnh như thế nào.
Nửa tháng sau cuối cùng bọn họ cũng đã gần đến Tiên Giới, chỉ cần phi hành mấy canh giờ nửa liền tới nơi, cuối cùng Sở Tích Nguyệt cũng trở lại Tiên Giới.
Chương 140 Chương 140: Sở Tích Nguyệt - Tiên Giới Đế Đô.
Chương 140: Sở Tích Nguyệt - Tiên Giới Đế Đô.
Phi hành mấy giờ sau cuối cùng cũng đã đến Tiên Giới, vừa đáp xuống Sở Tích Nguyệt liền kinh ngạc với nồng độ Tiên Khí ở nơi này, không ngờ Tiên Khí ở nơi này dày đặc đến như vậy, nàng cũng rất tò mò không biết nơi này là nơi nào, nàng cũng không dám mở miệng hỏi lung tung, hiện tại nàng vẫn còn đi cùng ba người của Diệt Ma Điện.
"Sở cô nương, đã đến Tiên Giới, ba huynh đệ chúng ta còn có việc, phải trở Diệt Ma Điện một chuyến, không thể đi cùng cô nương được nữa" Tam Trưởng Lão mở miệng nói chuyện, sau nửa tháng phi hành cùng nàng trở lại Tiên Giới, hắn chứng kiến sức mạnh của nàng rất kinh khủng, Tinh Không Đạo Tặc đối với nàng mà nói giống như con kiến, muốn bóp chết bất cứ lúc nào đều được.
Nửa tháng trước, khi trở về Tiên Giới có mấy lần bốn người bọn họ bị Tinh Không Đạo Tắc bao vây, nàng chỉ phất tay một cái mấy trăm tên Tiên Đế, Tiên Tôn đều chết một cách bất đắc kỳ tử, thực lực của nàng đúng là không phải dạng tầm thường. Ba người bọn họ cũng có tự tin để làm việc đó, nhưng bọn họ tu vi là Chung Cực Tiên Đế, còn nàng chỉ mới Bất Hủ Tiên Đế mà thôi.
"Đa tạ, tiểu nữ nửa tháng nay đã làm phiền rồi!" Sở Tích Nguyệt cười nói, thật ra đối với ba người này nàng cũng không có ác ý, bọn họ dù sao cũng đã giúp nàng đến Tiên Giới.
Ba người Diệt Ma Điện cùng nàng tạm biệt, sau đó phi hành rời đi, hiện tại nàng ở đây một mình cũng không ai làm phiền nàng tìm hiểu tin tức.
"Các ngươi thấy gì không? Nữ nhân này quen biết với ba vị Trưởng Lão của Diệt Ma Điện" Một vị Tiên Đế từ xa nhìn thấy nàng cùng ba vị Trưởng Lão của Diệt Ma Điện nói.
"Ừm, người này chắc chắn thân phận không tầm thường, tu vi cũng rất cao, chúng ta lại không nhìn ra nàng tu vi là gì" Một vị Tiên Đế khác tiếp lời.
"Chúng ta có nên lại chào hỏi một chút hay không?"
"Vậy, ngươi lại chào hỏi đi, đừng lỗ mãng hiểu chưa!"
Tô Minh cũng không ngại ngùng phi hành mà chạy tới nơi Sở Tích Nguyệt đang đứng, hắn nhìn liền biết nàng lần đầu tiên đến Đế Đô, liền không biết thông tin gì của nơi này.
"Xin chào, cô nương là người từ nơi khác đến?" Tô Minh nhìn nàng, khuôn mặt tươi cười liền hỏi.
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?" Sở Tích Nguyệt cũng rất là hiếu kì, không biết người này là ai, từ đâu đến.
"Tại hạ Tô Minh, là ngươi của Đế Đô ở Tiên Giới , tất cả mọi chuyện ở nơi này tại hạ đều nắm rõ như lòng bàn tay, không biết cô nương có muốn cùng tại hạ kết bạn hay không?"
"Là người mua bán tin tức?" Sở Tích Nguyệt nhìn một cái liền biết.
"Haha, để cô nương nhìn ra rồi!" Tô Minh gãi đầu cười nói.
"Bao nhiêu?"
"100 viên Tiên Thạch Hạ Phẩm là được"
"Ta không có Tiên Thạch Hạ Phẩm ngược lại Tiên Thạch Cực Phẩm lại có một vài viên"
Tô Minh nghe đến Tiên Thạch Cực Phẩm hai mắt liền sáng lên, không ngờ lần này hắn lại gặp một con dê cực kỳ béo.
"Vậy 10 viên Tiên Thạch Cực Phẩm là được" Tô Minh nhìn Sở Tích Nguyệt có lẽ không biết giá trị của Tiên Thạch Cực Phẩm lớn như thế nào, liền hét giá trên trời.
"Ngươi tưởng ta không biết rõ giá trị của Tiên Thạch" Sở Tích Nguyệt dứt lời liền bỏ đi.
Nàng cũng không quá quan tâm đám người này, nếu như không hỏi được gì nàng liền tìm đến Vân Bảo Lâu, tin tức của Vân Bảo Lâu chính xác hơn đám người này nhiều.
Tô Minh nhìn thấy Sở Tích Nguyệt không thèm để ý đến hắn nữa, hắn liền vội vã đuổi theo, hắn đúng là ngu ngốc, tu luyện đến cảnh giới Tiên Đế như hắn lý nào không hiểu rõ Tiên Thạch Cực Phẩm giá trị như thế nào.
"Cô nương, dừng bước, dừng bước" Tô Minh vội vã đuổi theo hét lớn.
"Chuyện gì nữa?"
"5 viên Tiên Thạch Cực Phẩm cô nương muốn biết thứ gì, tại hạ liền nói cho cô nương biết tất cả" Tô Minh liền ra giá cuối cùng, hắn biết Tiên Thạch Cực Phẩm khó tìm thế nào, lần này không thể bỏ lỡ.
"Được!" Sở Tích Nguyệt mỉm cười, nàng biết trước sau gì người này cũng sẽ chạy lại trả giả, dù sao người cần Tiên Thạch cũng là hắn không phải nàng.
Sở Tích Nguyệt từ trong trữ vật lấy ra 5 viên Tiên Thạch Cực Phẩm giao cho Tô Minh, sau đó hỏi hắn một chút về nơi này.
"Nơi này là nơi nào?"
"Nơi này là Đế Đô, là nơi giao nhau giữa ba vực lớn nhất Tiên Giới là Đạo Vực, Võ Vực, Thương Vực" Tô Minh liền không hiểu, tại sao Sở Tích Nguyệt tu luyện đến trình độ này, nhưng lại không biết Đế Đô của Tiên Giới.
"Vậy ở đây có những gia tộc nào lớn mạnh hay không?" Sở Tích Nguyệt muốn tìm hiểu một chút thông tin vể nơi này, sau đó mới hỏi về chuyện của Thiên Đình.
"Ở Đế Đô này có Ngũ Đại Thế Gia, các thế gia cường giả nhiều như mây, mỗi thế gia càng là có Chung Cực Tiên Đế tọa trấn"
"Vậy kể một chút về Ngũ Đại Thế Gia đi!"
"Ngũ Đại Thế Gia gồm Diệp Gia, Trần Gia, Phạm Gia, Bạch Y Môn, Đế Vương Môn "
"Diệp Gia nằm ở hướng Bắc Đế Đô, nhân thủ vượt qua vạn người, tu vi gia chủ càng là một vị Thiên Đế"
"Trần Gia nằm ở hướng Đông Đế Đô, nhân thủ không kém Diệp Gia, Trần Gia lại là thiên tài lớp lớp, nghe nói trong mấy ngàn năm nay có không ít đệ tử tiếng vào Thiên Đình học tập, gia chủ của Trần Gia là càng bí ẩn khó dò".
"Phạm Gia nằm ở hướng Nam Đế Dô, nhân thủ cũng là rất đông, Phạm Gia thiên kiêu cũng không kém Trần Gia, mấy năm nay cũng tiếng vào Thiên Đình không ít người, gia chủ của Phạm Gia là một vị Thiên Đế".
"Bạch Y Môn nằm ở hướng Tây Đế Đô, Bạch Y Môn chỉ có nữ tử, không có một nam nhân nào, nữ chủ nhân của Bạch Y Môn còn là một vị Bất Hủ Tiên Đế càng là một vị đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành".
"Đế Vương Môn nằm ở trung tâm của Đế Đô, là một trong những thế lực bậc nhất ở Tiên Giới, cho dù các Tông Môn khác cũng không thể sánh bằng, nghe nói Đế Vương Môn là gia tộc của Thiên Đế trước khi thành lập Thiên Đình, với thực lực đó Đế Vương Môn chính là người đứng đầu trong Ngũ Đại Thế Gia".
"Tin tức của người đúng là không tệ, còn có tin tức gì đáng giá hay không?" Sở Tích Nguyệt nhìn Tô Minh cười.
"Tin tức cũng không phải không có, nhưng chúng ta chỉ có thể trả lời câu hỏi cô nương hỏi ra thôi!" Tô Minh cũng liếc sang Sở Tích Nguyệt cười, đây cũng là thứ mà bọn họ làm nên tên tuổi của mình ở Đế Đô, không có tin tức gì bọn hô không biết, chỉ là các ngươi có thể hỏi ra hay không mà thôi.
"Ồ vậy sao? Vậy ngươi nói cho ta một chút về tình hình của Thiên Đình, nếu như không trả lời đượcc đừng trách ta hạ thủ" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt thay đổi, ánh mắt trở nên sắc bén, trên người khí cơ cũng lộ ra một ít.
"Chuyện này......." Tô Mình nhìn thấy sắc mặt của Sở Tích Nguyệt thay đổi, nếu như hắn không trả lời câu hỏi của nàng, hắn liền không xong, hắn nhìn liền biết nàng tu vi cực kỳ cao cường, không phải chỉ là mấy tên Địa Đế như hắn có thể đối phó, hai vị huynh đệ của hắn có xuất hiện cũng không thay đổi gì.
"Thế nào, không trả lời được?" Sở Tích Nguyệt trên tay lấy ra Hồng Huyền Táng, khóe miệng cười cười, càng ngày càng đi lại gần.
"Nói, nói, cô nương bớt giận" Tô Minh liền cắn răng nói ra tin tức.
"Thiên Đình có 33 vị Thiên Tướng tu vi tại hạ đều không rõ, có lẽ nằm ở Chung Cực Tiên Đế".
"Trên 33 vị Thiên Tướng, còn có 12 vị Thần Tướng tu vi nghe nói đã siêu việt Chung Cực Tiên Đế".
"Trên 12 vị Thần Tướng, còn có 4 vị Thiên Vương, nghe nói những vị cường giả này đều đã siêu thoát thế gian".
"Người đừng đầu thiên đình là Thiên Đế cùng Thiên Hậu, nghe nói tu vi cực kỳ kinh người, cho dù 4 vị Thiên Vương cũng không có tư cách cùng Thiên Đế cùng Thiên Hậu giao thủ".
"Thiên Đế nắm giữ pháp bảo nhiều vô kể, nghe nói Thiên Đế còn nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền thuyết"
"Vị kia Thiên Hậu cũng là không phải tầm thường, trong tay nắm giữ Bàn Đào Thụ, Bàn Đào Thụ nằm trong Thập Đại Thần Thụ hiếm có bậc nhất Tiên Giới".
"Bàn Đào Thụ, 9 vạn năm mới kết 36 trái, 9000 năm mới chín một lần, chính là Tiên Gia kỳ vật của Tiên Giới".
"Nghe nói ăn một quả Bàn Đào tu vi liền bước vào Tiên Cảnh, tuổi thọ tăng vạn năm, lại tăng lên tư chất của người sử dụng, Bàn Đào đúng là báu vật khó mà có thể mua được" Tô Minh lời nói vô cùng hâm mộ, Bàn Đào tất cả các Tu Tiên Giả đều mong muốn có được.
"Bàn Đào Thụ lợi hại như vậy, có cơ hội phải thử một phen mới được" Ánh mắt Sở Tích Nguyệt lộ ra ham muốn, nàng đã biết kế hoạch tiếp theo nên làm thế nào, vừa có thể tăng lên tu vi, vừa có thể đủ sức chống lại Thiên Đình, tin tức này đúng là đáng giá.
"Cô nương, tin tức ta cũng đã nói hết cho cô nương, hiện tại tại hạ có thể rời đi hay không?" Tô Minh lo lắng sợ rằng Sở Tích Nguyệt không cho mình rời đi.
"Được rồi, coi như ngươi thức thời, có thể rời đi" Sở Tích Nguyệt thu lại Hồng Huyền Táng, sau đó thả Tô Minh rời đi.
Tô Minh nhìn thấy Sở Tích Nguyệt cất đi Hồng Huyền Táng, hắn liền ba chân bốn cẳng chạy khỏi Sở Tích Nguyệt, nàng đúng là đáng sợ, nếu như không nói ra tin tức của Thiên Đình hắn liền có thể mất mạng dưới tay của nàng.
Sở Tích Nguyệt mỉm cười, sau đó đi dạo một vòng ở Đế Đô, nàng cũng muốn xác nhận một chút tin tức của Tô Minh nói cho nàng có đúng hay không, sau một ngày tìm hiểu cảm thấy tin tức đáng tin nàng liền yên tâm.
Sở Tích Nguyệt bước vào Linh Văn Khách Sạn, nơi này đúng là lớn, so với những nơi nàng từng ở thì đúng là lớn hơn ngàn lần, nàng cũng muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi sau nửa tháng phi hành vất vả đến Tiên Giới.
Chương 136: Sở Tích Nguyệt - Ma Quân Xuất Hiện.
"Bọn họ đã chết hết rồi, chỉ còn lại một mình ngươi, đã chuẩn bị chết hay chưa?" Sở Tích Nguyệt cầm Hồng Huyền Táng trên tay, tiếp tục ngưng tụ Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm một lần nữa, lần này nàng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, kiếm này chém xuống Mạc Vấn Thiến hắn chết là không thể nghi ngờ.
Phía Sơn Phong nơi Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm đang đứng quan chiến.
"Điện Chủ, Sở cô nương thật sự muốn giết Mạc Vấn Thiên" Cao Phàm mở miệng nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Mạc Vấn Thiên chết là do hắn ngu ngốc không phải chuyện gì quá quang trọng, ta chỉ sợ Ma Đình không bỏ qua chuyện này mà thôi!" Cao Xuyên Tuyệt khuôn mặt có một chút lo lắng.
"Chúng ta có nên ngăn cản Sở cô nương hay không?"
"Không cần, với thực lực của Sở cô nương, Ma Đình muốn bắt cũng không phải nói bắt là bắt!"
Trên Cửu Thiên.
"Ngươi cũng nên đi chết rồi" Sở Tích Nguyệt ánh mắt tràn ngập sát khí, khuôn mặt lạnh lùng như băng, trên tay Hồng Huyền Táng trảm xuống.
"Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm".
Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm chém xuống, lần này Mạc Vấn Thiên đã không còn đường lui, hắn phải chết tại một nơi khỉ ho cò gáy là không nghi ngờ. Nhưng mà lúc này một cái chưởng ấn từ đầu xuất hiện đánh tan Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm của Sở Tích Nguyệt cứu Mạc Vấn Thiên một mạng.
"Đạo hữu, sao phải dồn người khác vào đường cùng như vậy?" Giọng nói từ đầu vang vọng đến gần Sở Tích Nguyệt không biết rõ là ai.
Lúc này trên bầu trời xuất hiện một thanh niên tuổi tầm 20, cả người mang một thân Hắc Bào, trên Hắc Bào có vô số hình rồng ẩn hiện, người thanh niên mang Hắc Bào này không rõ là ai, nhưng thoạt nhìn qua hắn có mệnh Đế Vương.
"Ngươi lại là ai? Từ đầu xuất hiện, cản trở việc của bổn Đế" Sở Tích Nguyệt nhìn người thần bí không rõ lai lịch này hỏi? Nàng tuy không biết người này là thần thánh phương nào, nhưng có thể thấy được thân phận của hắn không tầm thường.
"Bệ Hạ, cứu mạng!" Mạc Vấn Thiên nhìn thanh niên Hắc Bào này cầu cứu, có thể nhìn ra Mạc Vấn Thiên đối với người này vô cùng cung kính.
"Đại Tướng Quân, Trẫm đã từng nói không nên lỗ mãng xuất thủ hay sao? Cớ gì ngươi lại cùng vị Nữ Đế này xảy ra xung đột" Ma Quân vừa đến, hắn không rõ mọi chuyện xảy ra ở nơi này, hắn cũng không hiểu vì lý do gì Mạc Vấn Thiên cùng vị này Nữ Đế xảy ra xung đột, Mạc Vấn Thiên làm người rất ổn trọng, nếu không đụng phải lợi ích của hắn hay Ma Đình cho dù là Hoàng Tử cũng không làm cho hắn dao động một chút nào, rốt cuộc là thứ gì làm cho Mạc Vấn Thiên bất chấp nguy hiểm như vậy.
"Bẩm Bệ Hạ, người này nắm giữ trong tay Hồng Liên Nghiệp Hỏa nằm thứ 8 bên trong Thập Đại Thần Hỏa. Hồng Liên Nghiệp Hỏa uy lực vô cùng, không gì là không thể đốt cháy, sức mạnh vô biên to lớn, nếu như có thể để cho Bệ Hạ luyện hóa chắc chắn chiến lực sẽ tăng lên rất nhiều" Mạc Vấn Thiên nói tất cả những gì hắn biết cho Ma Quân, hắn không có một chút giấu diếm.
"Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy chưa từng nghe qua, nhưng danh tự đúng là không tầm thường" Ma Quân cảm khái một chút sau đó nhìn Sở Tích Nguyệt.
"Đạo hữu, có thể nhường lại Hồng Liên Nghiệp Hỏa cho bổn Tọa" Ma Quân Ma Khí tỏa ra, như đang cảnh cáo Sở Tích Nguyệt, nếu như không nguyện ý liền giết.
"Ngươi rất tự tin về thực lực của mình?"
"Haha, ở Ma Giới này bổn Tọa chưa từng thua bất luận kẻ nào, đạo hữu nói xem bổn Tọa có tự tin hay không" Ma Quân cười lớn, nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt.
"Ồ, vậy sao? Trước kia cũng có những kẻ tự tin giống như ngươi, những mộ bọn chúng đến hôm nay cỏ có lẽ đã lên được ba tất".
"Đạo hữu có thể thử".
"Ngươi cản trở ta giết người, chuyện đó ta sẽ tính sổ rõ ràng với ngươi sau, còn kẻ nên chết thì phải chết" Sở Tích Nguyệt vừa dứt lời, Tiên Ma Lực từ trong cơ thể bộc phát mà ra, tốc độ tăng đến cực hạn chém một kiếm kinh thiên động địa về phía Mạc Vấn Thiên.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Lôi Vân Trảm"
Với một tốc độ cực nhanh của Lôi Vân Trảm, Hồng Tuyền Táng trên tay Sở Tích Nguyệt đã chém bay đầu của Mạc Vấn Thiên trong tích tắc, nếu như Sở Tích Nguyệt dùng đến Tiên Ma Lực từ sớm thì mọi chuyện đã không phiền phức như hiện tại, nàng lúc trước sợ bại lộ thân phận Tiên Ma Đồng Tu nên mới chỉ dùng Ma Lực. Hiện giờ nàng không nghỉ được nhiều như vậy, phải nhanh chóng kết thúc mọi chuyện sau đó rời đi.
"Ngươi, ngươi dám giết người của bổn Tọa trước mặt bổn Tọa" Ma Quân cực kỳ tức giận, hắn không thể tin được lại có người dám ở trước mặt hắn làm như vậy, từ khi đăng cơ đến nay chưa từng có một kẻ nào dám làm như vậy, nữ nhân này là người đầu tiên.
"Ngươi đã muốn chết, bổn Tọa liền giúp ngươi".
"Ma Long Đế Vương Chưởng"
Một chưởng ấn từ trên bầu trời xuất hiện, chưởng này uy lực vô cùng, trùng trùng điệp điệp từ trên bầu trời mà giáng xuống, nếu như trúng phải người bình thường hẳn phải chết không nghi ngờ.
Đúng lúc này từ đâu xuất hiện một luồng đao khí vô cùng cương mãnh xé tan chưởng ấn mà Ma Quân đánh ra, người xuất đao không ai khác chính là Cao Xuyên Tuyệt.
"Ma Quân, đã lâu không gặp, bổn Điện Chủ rất nhớ ngươi!" Cao Xuyên Tuyệt cầm theo Ma Hồn Đao xuất hiện, hắn nhìn Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng cười một cái, sau đó quay sang nói chuyện cùng Ma Quân.
"Hừ, Cao Xuyên Tuyệt, Tru Tiên Điện muốn xen vào chuyện của bổn Tọa?" Ma Quân cực kỳ tức giận khi nhìn thấy Cao Xuyên Tuyệt, hắn cùng Cao Xuyên Tuyệt là người cùng một thời đại, trước đây hắn luôn bị Cao Xuyên Tuyệt lấn át, chèn ép đến không thở nổi, nếu không phải hắn đăng cơ làm Ma Quân hắn cũng không có thực lực vượt qua Cao Xuyên Tuyệt như hiện tại.
"Sở cô nương là bằng hữu của ta, ta ra tay cứu giúp bằng hữu mà thôi, chuyện này không liên quan đến Tru Tiên Điện".
"Cao Xuyên Tuyệt, ngươi nghỉ ta và ngươi vẫn còn như năm đó, ngươi nghĩ ngươi vẫn có thể trấn áp được ta".
"Ma Quân, chúng ta đều đã không còn là những thiếu niên như ngày xưa nữa rồi, ngươi đã là Ma Quân chưởng khống Ma Đình, mà ta đã là Điện Chủ của Tru Tiên Điện, thực lực của ta tuy không bằng ngươi, nhưng chưa xuất thủ còn chưa biết được".
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt ngươi vẫn tự đại như vậy, ngươi đúng là không một chút thay đổi, vậy bổn Tọa sẽ cho ngươi nhìn thấy ta của ta hiện tại và ta của ta năm đó khác nhau như thế nào" Ma Quân cực kỳ tức giận, trên tay Đế Vương Kiếm xuất hiện.
"Cao huynh, chuyện này không liền quan đến huynh, huynh nên rời đi là được, chuyện này ta có thể giải quyết" Sở Tích Nguyệt không ngờ Cao Xuyên Tuyệt sẽ ra tay giúp nàng, từ trước đến nay nàng gặp rất nhiều người, những người như Cao Xuyên Tuyệt cũng chỉ có Ngưu Ma Vương và Minh Hà Lão Tổ mà thôi.
"Sở cô nương đừng lo lắng, lâu rồi không gặp bằng hữu cũ, cũng muốn xem hắn đã mạnh đến chừng nào!" Cao Xuyên Tuyệt nhẹ nhàng cười, hắn không biết Sở Tích Nguyệt có phải đối thủ của Ma Quân hay không, nhưng ra tay giúp đỡ lấy một chút thiện cảm cũng không tệ.
"Điện Chủ chuyện này có ổn không? Ma Quân hắn tu vi đã cao hơn năm xưa rất nhiều" Cao Phàm có một chút lo lắng cho Điện Chủ nhà hắn, lần này đi ra ngoài Điện Chủ nhà hắn không mang theo quá nhiều pháp bảo hộ thân, nếu như có mệnh hệ gì thì hắn phải biết ăn nói làm sao với các vị Thái Thượng Trưởng Lão.
"Cao Phàm không cần lo lắng, ta và Sở cô nương chẳng lẽ không thắng được hắn, ngươi cũng đừng quá xem thường ta như vậy chứ" Cao Xuyên Tuyệt nở một nụ cười, sau đó bảo Cao Phàm rời đi, nơi này không phải là nơi mà một tên Thần Đế Hậu Kỳ như hắn có thể ở được.
"Cao huynh vậy ta cùng huynh hợp lực trấn áp hắn!" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Được."
"Hừ, hai người các ngươi đáng chết, hôm nay bổn Tọa sẽ dạy cho các ngươi một bài học" Ma Quân trên tay cầm Đế Vương Kiếm, xung quanh xuất hiện thân ảnh Ma Long hiện lên, bầu trời lúc này đen kịt, cuồng phong nổi lên, sấm sét chớp động khắp nơi.
"Đế Vương Kiếm: Ma Long Hoàng Vũ" Đế Vương Kiếm mang theo Ma Long Chí Khí cực kỳ cuồng bạo đánh xuống.
Ma Long Chi Khí giáng xuống, hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt cũng không ngồi im, trên tay Hồng Huyền Táng cùng Ma Hồn Đao cũng bắt đầu xuất chiêu.
"Đoạn Hồn Đao Pháp: Truy Hồn".
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm"
Truy Hồn Đao cùng Nguyệt Hồng Trảm thay phiên nhau công kích Ma Long Chi Khí, nhưng không đánh tan được bao nhiêu, vẫn có mấy đầu Ma Long đánh hai người lui ra mấy bước.
Phụt!
Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi, chỉ trúng một đòn liền làm cả hai bị thương không nhẹ.
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt, ngươi cũng quá yếu rồi, vậy hôm nay chết tại đây đi" Ma Quân giọng nói vô cùng ác độc, cầm theo Đế Vương Kiếm lao đến tấn công Cao Xuyên Tuyệt.
Sở Tích Nguyệt lúc này đang suy nghĩ điều gì đó, nàng mở miệng nói.
"Cao huynh, cầm chân hắn một chút, cho ta một hơi thở, ta liền có thể giết hắn" Sở Tích Nguyệt ánh mắt tràn đầy tự tin nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Được, ta cầm chân hắn!"
Cao Xuyên Tuyệt cầm theo Ma Hồn Đao lao lên cùng Ma Quân giao chiến.
"Haha, đến Ma Quân hôm nay ta và ngươi đánh một trận thật sảng khoái" Cao Xuyên Tuyệt cười lớn.
"Hừ, muốn chết!" Ma Quân hừ một tiếng, Đế Vương Kiếm liên tục cùng Ma Hồn Đao va chạm.
KENG! KENG!
KENG! KENG!
Một bên khác Sở Tích Nguyệt ngưng tụ Tiên Ma Lực lượng chuẩn bị xuất kiếm, kiếm này liền trảm Tiên, trảm Ma, kiếm này vừa ra không người nào có thể sống.
Hồng Huyền Táng công dụng của nó lần này cũng sẽ được phát huy hết tác dụng của một thành Ngụy Tiên Thiên Linh Bảo, trảm nhân quả, trảm địa, trảm thiên, trảm luân hồi.
Chương 137 Chương 137: Sở Tích Nguyệt - Tiên Ma Trảm.
Chương 137: Sở Tích Nguyệt - Tiên Ma Trảm.
Trên Cửu Thiên.
Cao Xuyên Tuyệt cùng Ma Quân liên tục giao chiến không ngừng nghỉ, tốc độ của hai người quá nhanh, mỗi một lần vung kiếm, vung đao đều như một vệt ánh sáng lướt qua, nhưng mỗi khi bọn họ đi đến nơi nào thì nơi đó đều trở thành bình địa, vết kiếm vết đao loang lỗ xuất hiện khắp nơi, người bên trong Ma Vân Thành cũng rùng mình một trận, sợ rằng Ma Vân Thành bị phá hủy bởi trận chiến của hai người.
"Cao Xuyên Tuyệt, ngươi hiện tại không phải đối thủ của ta, mau rời đi bổn Tọa nể tình ngươi từng là đối thủ, tha cho ngươi một mạng"
"Ma Quân, ngươi từ khi nào trở nên nhiều lời như vậy? Ăn một đao của bổn Đế!"
"Đoạn Hồn Đao Pháp: Chùy Tâm"
"Hừ, thứ không biết sống chết!"
"Đế Vương Kiếm: Ma Long Trảm Tiên"
Chùy Tâm Đao cùng Ma Long Kiếm Khí chạm vào nhau, sấm sét từ Chùy Tâm Đao phát ra một phần chém bay Ma Long Kiếm Khí, nhưng sức mạnh của Ma Long Kiếm Khí không phải tầm thường chém lên người Cao Xuyên Tuyệt một nhát.
"Cao Xuyên Tuyệt ngươi cũng quá thảm hại rồi!"
"Ma Quân, mấy vạn năm không gặp, thực lực của ngươi đã tiến bộ như thế này rồi sao?"
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt, năm đó bổn Tọa đăng cơ nhờ có Ma Long Khí đột phá cực hạn của bản thân mới có như ngày hôm nay, Cao Xuyên Tuyệt ngươi chết đi cho ta"
"Hừ, Ma Quân ngươi được lắm, để bốn Đế xem ngươi có thể đỡ được Đao tiếp theo của ta hay không" Cao Xuyên Tuyệt đã rất lâu rồi không rơi vào thế yếu như thế này, hắn không ngờ chỉ mới mấy vạn năm Ma Quân đã mạnh đến như vậy, khi trở về hắn phải bế quan tu luyện đột phá cảnh giới mới, hắn hiện tại không ổn chút nào.
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt bổn tọa cũng muốn xem, Đao pháp của ngươi tiến bộ như thế nào" Ma Quân rất tự tin về sức mạnh hiện tại của mình, hắn mấy vạn năm luôn khổ luyện bên trong mật thất hoàng cung, tu vi của hắn đã tiến bộ gấp trăm lần ngày xưa.
"Hừ" Cao Xuyên Tuyệt hừ lạnh một tiếng, Ma Hồn Đao chuyển sang màu đỏ, Ma Khí từ từ kéo đến tụ lại trên thân đao, đao khí xuất hiện khắp nơi, trên bầu trời lôi vân hiện lên, cuồng phong bắt đầu chập chờn, đao khí từ tay trái điên cuồng phát ra.
"Đoạn Hồn Đao Phát: Thị Huyết Cuồng Đao"
Thị Huyết Cuồng Đao điều kỳ diệu của Đao này là sẽ làm cho người bị chém trúng đao pháp này sẽ liên tục chảy máu, Ma Khí liên tục bị hút ra ngoài, cho dù là cảnh giới cao cỡ nào cũng không thể loại bỏ tác dụng của nó, nhưng điểm yếu của đao pháp này là cực kỳ chậm chạp, tuy mang theo lôi vân cùng cuồng phong, nhưng cũng chỉ tạo nên thêm một chút sức mạnh mà thôi.
"Haha, lại là Thị Huyết Cuồng Đao, Cao Xuyên Tuyệt ngươi đã không còn đao pháp nào lợi hại hơn hay sao?" Ma Quân cười lớn, khi còn trẻ hắn đã từng trúng phải Thị Huyết Cuồng Đao, hắn biết rõ điểm yếu của đao pháp này như thế nào, muốn tránh né đối với hắn mà nói quá đơn giản.
Ma Quân sử dụng Tật Ảnh Ma Long Bộ tăng tốc độ lên một tầng cao mới, mỗi một lần di chuyển sẽ để lại Ma Long Tàn Ảnh, Ma Long Tàng Ảnh còn có tác dụng là công kích và phản đòn, bộ pháp này vô cùng cao cấp, vô cùng lợi hại ở Ma Đình, chỉ có những người đứng đầu Hoàng Tộc mới có thể tu luyện.
Tật Ảnh Ma Long Bộ dễ dàng né tránh Thị Huyết Cuồng Đao, tàn ảnh của Ma Long Bộ trên tay cũng cầm theo Đế Vương Kiếm, tất cả các tàn ảnh Ma Quân đều chém ra Kiếm Khí vô cùng mạnh mẽ về phía Cao Xuyên Tuyệt.
"Tật Ảnh Ma Long Kiếm: Ma Long Xuất Khiếu"
Hơn mười tàn ảnh của Ma Quân liên tục vung kiếm về phía Cao Xuyên Tuyệt.
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
Phụt!
Cao Xuyên Tuyệt phun ra một ngụm máu lớn, Cao Xuyên Tuyệt bị thương khá là nặng, hắn nếu như tiếp tục chiến đấu với Ma Quân thêm một chút nữa, hắn thua sẽ là không nghi ngờ.
"Sở cô nương, tại hạ không thể cầm cự thêm được nữa"
Sở Tích Nguyệt lúc này đang tỏa ra Tiên Ma Lực cực kỳ kinh khủng, cảnh tưởng rất giống với việc tung ra Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm, nhưng khác một điều là lần này không sử dụng Chí Dương Chi Lực cùng Thuần Âm Chi Lực nữa.
Mà lần này một bên tay trái của Sở Tích Nguyệt tỏa ra Ma Lực cực kỳ mạnh mẽ, bên tay phải tỏa ra Tiên Lực cực kỳ kinh khủng, Tiên Ma Lực lượng tỏa ra cuối cùng hòa làm một.
Từ trên bầu trời của Ma Vân Thành xuất hiện một thanh cự kiếm, một bên trắng sáng bóng loáng, một bên đen kịt tối đen như mực, bầu trời cũng chia ra làm hai nữa, một nữa là ánh sáng, một nữa là bóng tối.
Tuy nói ở Ma Giới nhưng cũng có không ít Tiên Lực chỉ là ở Ma Giới Ma Khí quá nhiều, nó hoàn toàn lấn át đi Tiên Lực mà thôi, vậy nên Sở Tích Nguyệt mới có thể ngưng tụ Tiên Ma Lực lượng một cách bình thường, nếu như không có cả Tiên Lực, Ma Lực ở cùng một nơi nàng hoàn toàn không thể sử dụng Tiên Ma Lực.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Tiên Ma Trảm"
Thanh Cự Kiếm trên bầu trời trảm xuống, Ma Quân lúc này vẫn đang điên cuồng cùng Cao Xuyên Tuyệt đánh nhau, hắn không chú ý đến việc Sở Tích Nguyệt đang làm gì, thế nên Sở Tích Nguyệt mới có thời gian ngưng tụ thành công Tiên Ma Trảm.
Tiên Ma Trảm mang theo Tiên Ma Lực lượng vô cùng cuồng bạo xuất hiện trên đầu của Ma Quân, Tiên Ma Trảm thanh thế không lớn, chỉ là một thanh Cự Kiếm to lớn cứ thể trảm xuống mà thôi.
Nhưng mà thanh Cự Kiếm này mang theo vô thượng kiếm ý trùng kích mà xuống đánh vào người Ma Quân.
"Thứ gì, từ đâu đến?" Ma Quân đang giao chiến cùng Cao Xuyên Tuyệt cảm nhận được nguy hiểm, hắn sử dụng Tật Ảnh Ma Long bộ để tránh thoát, nhưng đã muộn, Cự Kiếm đã trảm xuống.
Thanh Cự Kiếm mang theo Tiên Ma Lực trảm xuống, chém xuyên qua người của Ma Quân.
Ma Quân trúng nhát chém từ Tiên Ma Trảm xuống, cả người cứng đờ, máu me đầm đìa, thương thế vô cùng nặng.
XOẸT!
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaa!".
"Đáng chết, dám đánh lén bổn Tọa" Ma Quân cả người máu me đầm đìa, vết thương vô cùng nặng, sự dụng Tật Ảnh Ma Long Bộ mở ra cổng không gian chạy trốn.
Nhìn thấy Ma Quân rời đi, Sở Tích Nguyệt cũng nhẹ nhõm phần nào, trong miệng nàng cũng phun ra một ngụm máu lớn, ngưng tụ Tiên Ma Trảm đã quá sức với nàng, trước kia khi tu vi không đủ nàng chỉ có thể phát huy ra 40% sức mạnh của Tiên Ma Trảm, lần này nàng lại cưỡng ép dùng đến 70% sức mạnh. Tiên Ma Lực trong cơ thể nàng đã không còn như lúc toàn thịnh, khó mà chịu đựng được sức mạnh cuồng bạo như thế.
Cao Xuyên Tuyệt cũng không khá hơn nàng là bao, cả ngươi máu me đầm đìa, khắp nơi vết kiếm loang lỗ khắp nơi, trên vết thương còn bị Ma Long Chí Khí ăn mòn, may mắn hắn nhục thân cường đại, nên đối với một chút Ma Long Chi Khí này không thành vấn đề.
"Điện Chủ, ngài không sao chứ?" Cao Phàm đi lại gần quan tâm, đã rất lâu rồi hắn không thấy Điện Chủ nhà hắn chật vật như vậy.
"Cao Phàm, ta không sao!" Cao Xuyên Tuyệt khó khăn đứng dậy, sau đó nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.
"Cao Phàm, Sở cô nương đi đâu rồi?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn xung quanh không nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đâu, hắn có một chút lo lắng.
"Sở cô nương bị thương không nhẹ, nhưng khi Ma Quân vừa rời đi, Sở cô nương liền tiến về Ma Vân Thành như muốn làm điều gì đó" Cao Phàm lúc đó không quá quan tâm đến Sở Tích Nguyệt, nên hắn cũng không rõ cho lắm.
"Mau đến Ma Vân Thành, ta muốn xem Sở cô nương muốn làm gì" Cao Xuyên Tuyệt không nhiều lời, với tốc độ nhanh nhất của mình chạy đến Ma Vân Thành.
Bên trong Ma Vân Thành.
Sở Tích Nguyệt xuất hiện bên trong khách sạn nơi mà đám người của Ma Đình đang ở bên trong, trận chiến vừa rồi quá đáng sợ bọn hắn không dám rời đi, bọn hắn sợ chỉ cần ra khỏi Ma Vân Thành liền không còn mạng mà trở về, nhưng bọn chúng đâu biết có ở lại Ma Vân Thành bọn chúng cũng không thể sống.
Một mái tóc đỏ, một đôi mắt đen tràn ngập lạnh lùng áp bách, một thân sát khí khiến chúng sinh run sợ xuất hiện. Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng đằng đằng sát khí đi vào khách sạn.
"Nghiệp Hỏa Nữ Đế ngươi muốn làm gì? Ngươi dám giết bổn Hoàng Tử?" Lục Hoàng Tử sợ sệt lui lại, hắn lần đầu tiên sợ sệt như thế, lần đầu tiên hắn cảm nhận được tử vong đang đến gần.
"Ma Quân của các ngươi ta còn đánh cho hắn chạy như chó, ngươi là cái thá gì bổn Đế không dám giết" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng càng ngày càng đến gần.
Sở Tích Nguyệt vung kiếm, mỗi lần vung kiếm liền người của Ma Đình liền chết một người, cả khách sạn tràn ngập mùi chết chóc, tràn ngập máu tươi, cả người Sở Tích Nguyệt nhuộm đỏ máu tươi khắp cả người.
Sở Tích Nguyệt lúc này như hung thần ác sát, kẻ nào hiện tại dám chọc đến nàng, nàng liền chém chúng thành trăm, ngàn mảnh.
Lúc này Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm cũng xuất hiện ở bên trong khách sạn, cả hai người nhìn thấy cảnh tượng nàng cầm Hồng Huyền Táng chém giết hơn trăm người của Ma Đình, trong đó có Lục Hoàng Tử.
"Sở cô nương thật đáng sợ, đánh chạy Ma Quân sau đó liền lập tức giết Lục Hoàng Tử" Cao Phàm cảm thấy rùng mình một chút, trước nay hắn làm điều này rất nhiều với Tiên Tu, nhưng chưa từng làm điều này với Ma Tu lần nào, hắn có chút sợ nữ nhân này.
"Sở cô nương, vết thương chưa khỏi, cần gì phải chấp nhặt bọn tiểu bối" Cao Xuyên Tuyệt đi lại gần Sở Tích Nguyệt cùng nàng nói chuyện.
"Cao huynh, huynh không biết nếu như ta tha cho hắn, ta liền không phải là Sở Tích Nguyệt" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng nói.
"Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi dưỡng thương một chút, cả ta và Sở cô nương đều bị thương không nhẹ" Cao Xuyên Tuyệt nói.
"Ừm, Cao huynh dưỡng thương đi, ngày mai chúng ta tiếp tục uống rượu!"
Chương 138 Chương 138: Sở Tích Nguyêt - Rời Đi.
Chương 138: Sở Tích Nguyệt - Rời Đi.
Sở Tích Nguyệt trở lại Vân Bảo Lâu, cả người nàng toàn là vết máu, có thể nhìn thấy nàng bị thương không nhẹ, sau trận chiến này cái tên Nghiệp Hỏa Nữ Đế sẽ vang danh Ma Giới một lần nữa.
Bước vào bên trong Vân Bảo Lâu, Sở Tích Nguyệt cảm nhận được rất nhiều ánh mắt nhìn nàng, hôm nay Vân Bảo Lâu rất đông người, đa số người đến mua tin tức về nàng, nàng cũng không quá để ý liền đi lên trên lầu, trở về phòng của mình.
"Tiền bối, người bị thương có nặng hay không?" Lý Hoàng từ xa chạy đến hỏi.
"Ngươi luyện kiếm đến đâu rồi? Lại có thời gian lo cho ta" Sở Tích Nguyệt ánh mắt sắt lạnh từ từ trở lại rất ôn nhu nhìn Lý Hoàng hỏi.
"Tiền bối, ta đã vung kiếm đủ mười ngàn lần như ngài dặn rồi, mới dám chạy đến đây" Lý Hoàng cười thật tươi nhìn Sở Tích Nguyệt, trong đôi mắt hắn có vài phần vui mừng khi được nàng chiếu cố.
"Vậy thì tốt, được rồi trở về đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát"
"Vâng, vậy ta không làm phiền tiền bối nghỉ ngơi" Lý Hoàng chắp hai tay hành lễ, sau đó rời đi.
Sở Tích Nguyệt bước vào phòng, nàng cởi bỏ y phục dính đầy máu tươi sang một bên, kiểm tra vết thương một chút, vết thương đúng là rất nặng, nhưng chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày nàng liền có thể khỏi hẳn, trước khi trở lại Vân Bảo Lâu nàng đã trở lại chiến trường thôn phệ mấy cái thi thể vừa nãy, trong đó có một tên Thần Đế Cảnh làm cho tu vi của nàng tăng lên một đoạn lớn, hiện tại nàng chỉ còn cách một bước nhỏ liền có thể đột phá Chung Cực Thần Đế Cảnh.
Sở Tích Nguyệt thân thể uyển chuyển bước vào bồn tắm, nàng ngâm mình trong dòng nước ấm, nàng suy nghĩ thời gian tiếp theo phải làm gì, sau trận chiến này nàng đã rõ thực lực của mình nằm ở mức nào, nhưng hiện tại muốn đối đầu với Thiên Đình thật sự còn rất khó. Thiên Đình thế lực không kém Ma Đình là bao, Ma Quân mạnh như vậy một mình nàng không phải đối thủ của hắn, nếu không có Cao Xuyên Tuyệt trợ giúp nàng khó mà chiến thắng.
Nàng còn không biết Thiên Đế thực lực ra sao, nhưng nàng cũng nghe ngóng được dưới trướng của Thiên Đế có không ít người mạnh như Mạc Vấn Thiên, nếu với số lượng Thần Đế Cảnh nhiều như vậy, nàng khó mà có thể toàn vẹn trở về nếu hiện tại tấn công Thiên Đình.
Sở Tích Nguyệt cũng không muốn nghỉ nhiều như vậy nữa, nàng nhắm mắt lại nằm trong dòng nước ấm cứ thế thiếp đi ngủ lúc nào không hay.
.......................
.......................
Thâm Ma Cự Uyên.
Ma Đình.
Ma Quân mở ra cổng không gian chạy thoát khỏi tay Sở Tích Nguyệt cùng Cao Xuyên Tuyệt, vừa đến nơi hắn đã ngã khụy xuống dưới, vết chém mà Sở Tích Nguyệt để lại làm cho hắn đau đớn không thôi, hắn đã gắng gượng mới có thể trở về Ma Đình, nếu như còn kéo dài thêm một chút thời gian nữa, hắn liền toi đời trên tay Sở Tích Nguyệt cùng Cao Xuyên Tuyệt.
"Chết tiệt, nữ nhân khốn kiếp, Nghiệp Hỏa Nữ Đế thù này không báo, ta không gọi Ma Quân" Ma Quân rống lớn, hắn làm sao có thể chịu nổi nhục nhã mà hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt ngày hôm nay gây ra.
Vết thương mang theo Tiên Khí cùng Ma Khí trong đó có một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa đang đốt cháy vết thương của Ma Quân, làm cho hắn như chết đi sống lại, ánh mắt đỏ ngầu cực kỳ đáng sợ.
"Người đâu, người đâu" Ma Quân rống lớn gọi người.
"Bệ hạ có chuyện gì sao?" Lý Công Công từ xa chạy đến, nhìn thấy Ma Quân vết thương cực nặng hỏi.
"Mau mang ta đến Ma Long Hồ, nhanh lên nếu chậm một bước bổn Tọa liền mất đi một nửa tu vi" Khuôn mặt của Ma Quân càng ngày càng nhợt nhạt, cho dù là Sở Tích Nguyệt cũng không biết Tiên Ma Trảm của nàng lợi hại đến mức này, có thể làm cho Ma Quân mất đi một nửa tu vi.
Ma Quân hét lớn, tiếng gào thét của hắn vang vọng khắp Ma Đình đây là lần đầu tiên nhiều người nhìn thấy Ma Quân của bọn họ đau đớn đến như vậy, bọn họ vô cùng lo lắng, vô cùng sợ hãi, nếu như Ma Quân có mệnh hệ nào, Ma Đình liền không ổn, kẻ địch sẽ tấn công bất cứ lúc nào.
...................
...................
Ma Vân Thành.
Bên trong một khách sạn nhỏ.
Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm trở lại phòng của mình nghỉ ngơi, Cao Xuyên Tuyệt bị thương nặng hơn Sở Tích Nguyệt rất nhiều, nhưng hẳn có bí pháp khôi phục thương thế rất nhanh, chỉ mấy ngày hắn liền có thể khỏi hắn, không như Ma Quân bị trúng một nhát kiếm của Sở Tích Nguyệt hiện tại không biết sống chết ra sao.
"Điện Chủ, ngài không sao chứ?" Cao Phàm lo lắng nhìn Cao Xuyên Tuyệt vết kiếm loang lổ khắp cả người hỏi.
"Ta không sao, có mang theo Băng Linh Tuyền hay không? Đưa cho ta một ít, phối hợp với Thuần Ma Thần Công vết thương này mấy ngày liền khỏi, không cần quá lo lắng!" Cao Xuyên Tuyệt khuôn mặt vẫn bình tĩnh, không hiện lên chút nào mệt mỏi, từ khi trở thành Điện Chủ của Tru Tiên Điện đến nay hắn đã quá quen với việc phải bình tĩnh mọi lúc mọi nơi.
"Băng Linh Tuyền, chỉ mang theo một ít, nhưng có lẽ đủ cho Điện Chủ ngài trị thương" Cao Phàm lấy từ trong nhẫn trữ vật của mình ra một lọ thủy tinh, bên trong chứa một loại nước nào đó vô cùng nồng đậm Ma Khí, Tiên Khí.
"Có nên mang cho Sở cô nương một ít hay không nhỉ?" Cao Xuyên Tuyệt nghĩ ngợi một hồi lâu, liền mở miệng hỏi Cao Phàm.
"Điện Chủ, Sở cô nương thực lực cường đại như vậy, chẳng lẽ không có đan dược trị thương sao!" Cao Phàm mở miệng nhắc nhở, hắn cười cười nhìn Điện Chủ nhà mình.
"Cũng phải, ngay cả Tiên Thiên Linh Bảo nàng ấy cũng có, một chút đan dược nhỏ chắc không có vấn đề gì!" Cao Xuyên Tuyệt nghe lời nói của Cao Phàm, có mấy phần yên tâm.
"Điện Chủ, chẳng lẽ ngài thích Sở Cô Nương rồi?" Cao Phàm nhân lúc này trả đũa lại việc Điện Chủ hay đùa cợt hắn.
"Haha, Cao Phàm ngươi cũng biết lợi dụng thời cơ để trêu chọc bổn Điện Chủ!" Cao Xuyên Tuyệt nhìn Cao Phàm cười nói.
"Được rồi, thuộc hạ không làm phiền Điện Chủ ngài trị thương, phải mau chóng khỏe lại mới có thể gặp được Sở cô nương chứ!" Cao Phàm lời nói vừa dứt, hắn liền rời khỏi phòng của Cao Xuyên Tuyệt.
Cao Xuyên Tuyệt lắc đầu một cái, nhìn Cao Phàm rời đi, vết thương của hắn khá nặng, đã mấy vạn năm hắn mới cùng người khác động thủ, không ngờ lần này lại bị thương nặng như thế này.
...................
...................
Nháy mắt đã trôi qua mấy ngày, Ma Vân Thành người đến, người đi rất nhiều, mấy ngày trước Ma Vân Thành rất nhộn nhịp sôi nổi, nhưng trải qua mấy ngày, không thấy động tĩnh gì quá lớn, người cũng rời đi rất nhiều, chỉ còn sót lại một số nhỏ hiếu kì muốn xem vị Nữ Đế lừng danh mấy ngày nay đã rời đi hay chưa.
Khách sạn nhỏ nơi mà Sở Tích Nguyệt vẫn thường ăn cơm, hôm nay nàng lại đến, nàng vẫn ngồi ở chổ cũ, không thay đổi chút nào, nhìn thấy nàng Tiểu Nhị có một chút lưỡng lự không dám tiếng đến, nhưng hắn cũng không do dự được bao lâu, liền chạy đến nơi Sở Tích Nguyệt đang ngồi hỏi.
"Sở cô nương, hôm nay muốn ăn cái gì?" Tiểu Nhị nhìn nàng cười thật tươi, Tiểu Nhị không một chút thay đổi nhìn nàng.
"Ngươi không biết ta là ai sao? Không sợ ta sao?" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Tiểu Nhị vẫn đối đãi với mình một cách bình thường hiếu kì hỏi.
"Sở cô nương đã là khách quan, ta chỉ là một tiểu nhị nho nhỏ, Sở cô nương chắc chắn sẽ không làm khó ta" Tiểu Nhị khuôn mặt có chút lo lắng, nhưng hắn vẫn bình tĩnh trả lời.
"Haha, được rồi tiểu nhị ta không dọa ngươi nữa, cho ta thức ăn như cũ là được" Sở Tích Nguyệt cười lớn nhìn Tiểu Nhị, sau đó cũng gọi món ăn.
Trong khách sạn nhiều khách nhân nhìn thấy nàng cũng có chút lo lắng, lại có người hai mắt tỏa sáng mà ngưỡng mộ, bọn họ lại có thể nhìn thấy dung mạo tuyệt trần của vị này Nữ Đế ngay tại chỗ này, không uổng công bọn họ lưu lại mấy ngày nay.
Từ dưới lầu hai thanh niên đi lên, hai người này tự tiện ngồi cùng bàn với Sở Tích Nguyệt mà không nói lời nào, cứ như vậy tự tiện lấy bình trà, tự rót cho mình một ly rồi uống cạn.
"Sở cô nương, vết thương vừa khỏi liền chạy đến đây thưởng thức đồ ăn sao?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng liền hỏi.
"Cao huynh đã khỏe rồi sao? Hôm nay ta muốn ăn một bữa cuối liền rời đi!"
"Sở cô nương muốn đi nơi nào, không biết tại hạ có thể cùng cô nương đi một chuyến?" Cao Xuyên Tuyệt muốn tiếp xúc với Sở Tích Nguyệt thêm một chút, biết đâu nàng cùng hắn có thể nên duyên.
"Đi Tiên Giới, Cao huynh có muốn đi cùng!" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt cười nói.
"Sao lại đi Tiên Giới, Diệt Ma Điện sẽ không để yên cho Ma Tu chúng ta" Cao Xuyên Tuyệt lộ ra một chút lo lắng.
"Cao huynh đừng lo, ta là một Tiên Ma Đồng Tu, có thể lộ ra Ma Lực cùng Tiên Lực là một điều rất bình thường, Diệt Ma Điện sẽ không nhận ra điều bất thường" Sở Tích Nguyệt từ sau trận chiến với Ma Quân, nàng đã xem Cao Xuyên Tuyệt như bằng hữu, nàng không chút nào dấu diếm về thân phận của mình.
"Tiên Ma Đồng Tu trong truyền thuyết?"
"Đúng vậy!"
"Haizz, vậy mong Sở cô nương mau chóng hoàn thành mục tiêu của mình!" Cao Xuyên Tuyệt thở dài một cái, tuy có chút đáng tiếc nhưng không còn cách nào.
"Thực ra, ta không phải là người của Ma Giới, ta sinh ra ở Kiếm Vực, là người của Tiên Giới. Thiên Đình có thù với ta lần này trở về là muốn trả lại mối thù trước kia, huynh và ta là bằng hữu ta không muốn dấu huynh điều gì" Sở Tích Nguyệt nói ra thân phận của mình là người Tiên Giới, không biết phản ứng của Cao Xuyên Tuyệt như thế nào.
"Cô nương chúng ta là người của Tru Tiên Điện, cô nương lại dám nói mình là người của Tiên Giới, không sợ chúng ta bắt cô nương sao?" Cao Phàm đang uống trà gặng hỏi.
"Ngươi bắt được ta sao?" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Phàm hỏi.
"Chuyện này.........".
"Được rồi Cao Phàm đừng đùa như vậy, Sở cô nương chuyến này đi Tiên Giới nếu như không ổn, liền có thể liên lạc với tại hạ!" Cao Xuyên Tuyệt đưa cho Sở Tích Nguyệt một cái lệnh bài màu đen.
Sau một hồi trò chuyện thức ăn cũng đã lên, ba người cứ thế ngồi ăn, uống rất vui vẻ, cứ như thế một ngày trôi qua rất nhanh. Sở Tích Nguyệt cũng không nán lại Ma Giới thêm chút nào nữa, nàng từ biệt hai người Cao Xuyên Tuyệt sau đó đi đến Vân Bảo Lâu từ biệt hai cha con Lý Thiên Vũ liền rời khỏi Ma Giới.
Chương 139 Chương 139: Sở Tích Nguyệt - Diệt Ma Điện.
Chương 139: Sở Tích Nguyệt - Diệt Ma Điện.
Sở Tích Nguyệt đằng không mà lên, bay thẳng lên không trung, đi ra khỏi vùng tinh không to lớn của Ma Giới, cuối cùng sau một canh giờ phi hành thì nàng cũng đã thoát khỏi lãnh thổ của Ma Giới.
Đứng bên ngoài Tinh Không bao la vô tận nhìn xuống, nàng cảm thấy tuy Ma Giới âm u tĩnh mịch nhưng cũng có những nét đẹp riêng của nó, bên cạnh Ma Giới to lớn còn có những Giới Vực nhỏ xung quanh, nơi này có lẽ là những Giới Vực nhỏ hơn phụ thuộc vào Ma Giới, cũng phải thôi một Giới to lớn như vậy, có thêm những Giới Vực nhỏ hơn cung phụng cũng là điều dễ hiểu.
Sở Tích Nguyệt cũng không nhìn Ma Giới thêm nữa, liền quay đầu rời khỏi, nàng cũng rất cẩn thận đã ra khỏi Ma Giới nàng liền lộ ra tu vi Bất Hủ Tiên Đế, biết đâu được sẽ có người tập kích nàng khi nàng là thân phận Ma Tu thì sao.
Phi hành được một giờ bên ngoài Tinh Không to lớn, Sở Tích Nguyệt thực sự không biết Tiên Giới nằm ở nơi nào, đây là lần đầu tiên nàng phi hành ngoài vũ trụ, nàng đánh mất phương hướng cũng là điều dễ hiểu.
"Phía trước có người, nên tiến đến hỏi đường một chút" Sở Tích Nguyệt đang phi hành với tốc độ rất nhanh, nàng cảm nhận được cũng có vài người đang di chuyển trong Tinh Không rộng lớn này không biết để làm gì, nàng liền phi hành đến gần hỏi chuyện.
"Ba vị đạo hữu, tiểu nữ có việc muốn hỏi? Có làm phiền ba vị hay không?" Sở Tích Nguyệt phi hành lại gần, nhìn ba lão giả hỏi.
"Bất Hủ Tiên Đế, ngươi là người ở đâu, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?" Tam Trưởng Lão của Diệt Ma Điện nhìn Sở Tích Nguyệt hỏi.
"Ba vị tiền bối, vãn bối truy bắt một tên Ma Tu, một đường truy sát chạy đến Ma Giới, bây giờ đánh mất phương hướng không biết đường trở lại Tiên Giới, nên muốn làm phiền ba vị tiền bối một chút!" Sở Tích Nguyệt vô cùng cung kính với ba người này, nàng không muốn gây thêm phiền phức cho bản thân, cũng như muốn trở lại Tiên Giới sớm nhất có thể.
"Bọn ta cũng không phải cái gì tiền bối, tu vi của ngươi cũng không kém chúng ta bao nhiêu, cũng không cần câu nệ như vậy, đúng lúc bọn ta cũng đang trở về Tiên Giới, ngươi có thể đi cùng" Tam Trưởng Lão mở miệng nói.
"Tam ca, người này lai lịch không rõ ràng, chúng ta cho nàng đi cùng có phải tùy tiện quá hay không?" Tứ Trưởng Lão không nhịn được mà nhắc nhở.
"Đúng vậy, Tam ca, người này không rõ lai lịch, cũng có thể là Ma Tu trà trộn vào Tiên Giới chúng ta thì làm sao? Phải hỏi cho rõ ràng" Ngũ Trưởng Lão tiếp lời, hắn cũng không tin Sở Tích Nguyệt vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này.
"Các ngươi không nhìn ra trên người nàng Tiên Nguyên vô cùng hùng hậu sao? Làm sao Ma Tu có thể tu luyện Tiên Nguyên đến trình độ đó, đúng là lũ ngu xuẩn" Tam Trưởng Lão nhìn hai vị đệ đệ của mình trách mắng.
"Nhưng mà Tam ca, hỏi rõ không phải tốt hơn một chút sao, dù sao đây cũng là chức trách của Diệt Ma Điện chúng ta" Ngũ Trưởng Lão lần nữa lên tiếng nói.
"Thôi được rồi!" Tam Trưởng Lão cũng hết cách với hai tên đệ đệ, bọn chúng đúng là chuyện gì cũng quá cận thận, nhưng đây cũng là một việc tốt.
"Cô nương, trước khi trở lại Tiên Giới chúng ta có thể hỏi cô nương một vài điều hay không?" Tam Trưởng Lão nhìn thấy tu vi của Sở Tích Nguyệt tuy chỉ là Bất Hủ Tiên Đế, nhưng Tiên Nguyên cực kỳ hùng hậu cũng có một chút đề phòng.
"Các vị tiền bối khách sáo rồi, có chuyện gì cứ hỏi, vãn bối biết liền sẽ trả lời!" Sở Tích Nguyệt cũng đồng ý chuyện này, nàng tuy không biết thân phận của ba lão giả này, nhưng từ thực lực cho thấy bọn họ ít nhất cũng là Chung Cực Tiên Đế.
"Ngươi tên họ là gì? Xuất thân từ đâu" Tam Trưởng Lão không ngại ngùng mà hỏi toàn bộ về tên tuổi của nàng.
"Tiểu nữ gọi là Sở Tích Nguyệt, sinh ra ở Đạo Vực" Sở Tích Nguyệt tuy nói ra tên thật, nhưng nàng không nói ra rõ ràng nơi xuất sinh của nàng, cái tên Sở Tích Nguyệt ở Kiếm Vực cũng có chút danh tiếng, nếu như để đám người này biết nàng liền không ổn.
"Thì ra là tu sĩ của Đạo Vực, vậy ngươi biết thiên kiêu số một ở Đạo Vực là ai hay không?" Tam Trưởng Lão tuy đã tin tưởng nàng là Tiên Tu, nhưng hắn vẫn muốn hỏi rõ thêm một chút về nơi xuất sinh của nàng, nếu như không rõ ràng, nàng liền không thành thật khai báo.
"Thiên kiêu số một của Đạo Vực trong suốt mấy ngàn năm nay có lẽ là Vân Mộc Đạo Tổ đi, không biết có đúng hay không, người này danh tiếng rất lớn ở Đạo Vực" Sở Tích Nguyệt nghỉ đến Đạo Vực liền hiện ra cái tên Vân Mộc, cái tên này nàng vẫn chưa bao giờ quên.
"Haha, được rồi, Sở cô nương không hỏi nữa, không hỏi nửa, nếu là tu sĩ của Đạo Vực liền rõ ràng danh tính của Vân Mộc Đạo Tổ" Tam Trưởng Lão cười lớn nhìn nàng.
"Được rồi không nhiều lời nữa, chúng ta trở về Tiên Giới thôi!" Tam Trưởng Lão cũng không nói quá nhiều chuyện, liền tăng tốc phi hành mà đi.
Cứ như thế Sở Tích Nguyệt đi theo ba vị lão giả phi thành một đường trở về Tiên Giới, Tiên Giới cách Ma Giới rất xa, với tốc độ phi hành của bọn họ có lẽ cũng mất hơn nửa tháng mới có thể đến nơi.
"Ba vị tiền bối, không biết ba vị từ đầu đến?" Sở Tích Nguyệt cũng không muốn im lặng quá lâu, nàng liền mở miệng hỏi chuyện để biết thêm một chút tin tức hiện tại ở Tiên Giới.
"Ba người bọn ta sao, nói ra Sở cô nương chắc chắn sẽ giật mình đấy, Haha" Ngũ Trưởng Lão cười lớn nói.
"Chẳng lẽ ba vị là người của Thiên Đình!" Sở Tích Nguyệt bán tin bán nghi hỏi, nếu như thực sự là người của Thiên Đình thì gần đến nơi nàng liền động thủ giết sạch.
"Haha, không phải, Thiên Đình là cái thá gì chứ, huynh đệ chúng ta đến từ Diệt Ma Điện, đỉnh cấp thế lực bậc nhất ở Tiên Giới, cho dù Thiên Đình cũng không dám không nể mặc" Ngũ Trưởng Lão cười lớn, hắn vô cùng kiêu ngạo về thực lực của mình.
"Diệt Ma Điện, không ngờ ba vị là người của Diệt Ma Điện, hạnh ngộ, hạnh ngộ" Sở Tích Nguyệt không tin rằng nàng vừa ra khỏi Ma Giới, nàng liền gặp người của Diệt Ma Điện đợi sẳn ở nơi này.
"Haha, Sở cô nương bất ngờ cũng phải, không phải lúc nào cũng có thể gặp Trưởng Lão của Diệt Ma Điện chúng ta như vậy đâu" Ngũ Trưởng Lão lại lần nữa lên tiếng trò chuyện cùng nàng.
Với dung mạo tuyệt trần của nàng, người nào mà không muốn cùng nàng nói chuyện, chưa kể tu vi của nàng cũng rất cao, các cường giả lại càng thích các cường giả, đặc biệt là các cường giả xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành động lòng người như Sở Tích Nguyệt.
"Sở cô nương không biết phong hiệu của cô nương là gì? Ở Đạo Vực tại hạ quen không ít người, biết đâu có lẽ sẽ giúp được Sở cô nương chút ít" Ngũ Trưởng Lão muốn lấy lòng nàng, nàng xinh đẹp như vậy, hắn có chút động lòng, nếu như chinh phục được nàng thì tốt biết mấy.
Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão cũng hết cách với Ngũ Đệ của mình, bản tính háo sắc đúng là khó bỏ, phải biết người hắn đang nói chuyện là tu vi Bất Hủ Tiên Đế chứ không phải mấy nữ nhân Tiên Tôn, Tiên Đế tầm thường, chưa biết được thực lực của người ta thế nào mà lại dám tán tỉnh, đúng là ngu xuẩn.
"Người đời thường gọi tiểu nữ bằng cái tên Kiếm Ma Sở Tích Nguyệt" Sở Tích Nguyệt không tiếp tục lấy tên Nghiệp Hỏa Nữ Đế, cái tên này ở Ma Giới uy danh quá cao, lại có không ít thế lực để ý đến, nàng đổi một cái tên mới cũng được.
"Kiếm Ma, không phải Kiếm Tiên mà là Kiếm Ma sao?" Ngũ Trưởng Lão không hiểu lý do liền hỏi.
"Đúng vậy, chính là Kiếm Ma!"
"Tại sao lại gọi bằng cái tên này? Cái tên này hình như không hay cho lắm" Ngũ Trưởng Lão lúc này đã bắt đầu đề phòng, tuy hắn dòm ngó sắc đẹp của nàng, nhưng nghe đến chữ Ma hắn rất là không thích.
"Tiểu nữ là kiếm đạo tu sĩ, dùng kiếm trảm yêu trừ ma, từ đó cái tên Kiếm Ma cũng xuất hiện" Sở Tích Nguyệt trả lời.
"Chỉ như vậy thôi sao?" Ngũ Trưởng Lão có mấy phần không tin, hắn đã chuẩn bị xuất thủ nếu như nàng không giải thích rõ nàng.
Sở Tích Nguyệt nhìn điệu bộ của Ngũ Trưởng Lão nàng biết rõ nếu như không giải thích kỹ càng liền không ổn, nàng cũng thật ngu ngốc trước mặt người của Diệt Ma Điện lại đi xưng Kiếm Ma đúng là không biết sống chết, nhưng cũng hết cách, lời đã nói ra cũng không thể thu lại, nàng đành giải thích rõ chuyện này.
"Thật ra trước đây khi tiểu nữ còn là một tên Thiên Tôn Cảnh, từng chém giết một tên Bất Hủ Ma Đế, nên người đời thường hay gọi tiểu nữ là Kiếm Ma Sở Tích Nguyệt, nếu như tiền bối không tin, có thể cùng tiểu nữ so chiêu" Sở Tích Nguyệt liền bịa ra chiến tích của mình, Thiên Tôn trảm Bất Hủ Ma Đế là chiến lực kinh người chừng nào.
Ba vị Trưởng Lão nghe đến chiến tích của nàng liền nuốt một ngụm nước bọt, khi còn Thiên Tôn đã trảm một tên Bất Hủ Ma Đế, vậy thì tu vi hiện tại của nàng là Bất Hủ Tiên Đế vậy thì thực lực phải mạnh cỡ nào.
Ngũ Trưởng Lão nghe tới chiến tích này cũng giật mình một chút, nhưng hắn cũng không tin, với thực lực của hắn hiện tại đã là Chung Cực Tiên Đế đánh cùng một Bất Hủ Tiên Tôn vẫn có tự tin ứng phó.
"Được, mời Sở cô nương tiếp chiêu" Ngũ Trưởng Lão lao đến tung quyền về phía Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt đứng im bất động cười một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng búng một cái lên trán của Ngũ Trưởng Lão, Ngũ Trưởng Lão liền vô lực phản kháng mà văng ra xa mấy ngàn dặm.
"Ba vị chê cười rồi" Sở Tích Nguyệt hiểu rõ thực lực của mình như thế nào, nàng muốn giải quyết ba người này vô cùng đơn giản, thực lực của bọn họ còn kém hơn một chút đám người ở Ma Giới nàng từng đối đầu rất nhiều.
Hai vị Trưởng Lão nhìn thấy Ngũ Đệ của mình bị nhẹ nhàng giải quyết như vậy cũng khó tin, phải biết Ngũ Đệ của bọn hắn là Chung Cực Tiên Đế, trong Diệt Ma Điện cũng thuộc hàng đứng đầu, ấy vậy mà chỉ một cái búng tay liền đánh văng Ngũ Đệ của bọn hắn ra xa mấy ngàn dặm.
Ba người của Diệt Ma Điện cũng không nghi ngờ thân phận hay thực lực của nàng nữa, chuyện vừa rồi bọn họ cũng rõ, Sở Tích Nguyệt mạnh như thế nào.
Nửa tháng sau cuối cùng bọn họ cũng đã gần đến Tiên Giới, chỉ cần phi hành mấy canh giờ nửa liền tới nơi, cuối cùng Sở Tích Nguyệt cũng trở lại Tiên Giới.
Chương 140 Chương 140: Sở Tích Nguyệt - Tiên Giới Đế Đô.
Chương 140: Sở Tích Nguyệt - Tiên Giới Đế Đô.
Phi hành mấy giờ sau cuối cùng cũng đã đến Tiên Giới, vừa đáp xuống Sở Tích Nguyệt liền kinh ngạc với nồng độ Tiên Khí ở nơi này, không ngờ Tiên Khí ở nơi này dày đặc đến như vậy, nàng cũng rất tò mò không biết nơi này là nơi nào, nàng cũng không dám mở miệng hỏi lung tung, hiện tại nàng vẫn còn đi cùng ba người của Diệt Ma Điện.
"Sở cô nương, đã đến Tiên Giới, ba huynh đệ chúng ta còn có việc, phải trở Diệt Ma Điện một chuyến, không thể đi cùng cô nương được nữa" Tam Trưởng Lão mở miệng nói chuyện, sau nửa tháng phi hành cùng nàng trở lại Tiên Giới, hắn chứng kiến sức mạnh của nàng rất kinh khủng, Tinh Không Đạo Tặc đối với nàng mà nói giống như con kiến, muốn bóp chết bất cứ lúc nào đều được.
Nửa tháng trước, khi trở về Tiên Giới có mấy lần bốn người bọn họ bị Tinh Không Đạo Tắc bao vây, nàng chỉ phất tay một cái mấy trăm tên Tiên Đế, Tiên Tôn đều chết một cách bất đắc kỳ tử, thực lực của nàng đúng là không phải dạng tầm thường. Ba người bọn họ cũng có tự tin để làm việc đó, nhưng bọn họ tu vi là Chung Cực Tiên Đế, còn nàng chỉ mới Bất Hủ Tiên Đế mà thôi.
"Đa tạ, tiểu nữ nửa tháng nay đã làm phiền rồi!" Sở Tích Nguyệt cười nói, thật ra đối với ba người này nàng cũng không có ác ý, bọn họ dù sao cũng đã giúp nàng đến Tiên Giới.
Ba người Diệt Ma Điện cùng nàng tạm biệt, sau đó phi hành rời đi, hiện tại nàng ở đây một mình cũng không ai làm phiền nàng tìm hiểu tin tức.
"Các ngươi thấy gì không? Nữ nhân này quen biết với ba vị Trưởng Lão của Diệt Ma Điện" Một vị Tiên Đế từ xa nhìn thấy nàng cùng ba vị Trưởng Lão của Diệt Ma Điện nói.
"Ừm, người này chắc chắn thân phận không tầm thường, tu vi cũng rất cao, chúng ta lại không nhìn ra nàng tu vi là gì" Một vị Tiên Đế khác tiếp lời.
"Chúng ta có nên lại chào hỏi một chút hay không?"
"Vậy, ngươi lại chào hỏi đi, đừng lỗ mãng hiểu chưa!"
Tô Minh cũng không ngại ngùng phi hành mà chạy tới nơi Sở Tích Nguyệt đang đứng, hắn nhìn liền biết nàng lần đầu tiên đến Đế Đô, liền không biết thông tin gì của nơi này.
"Xin chào, cô nương là người từ nơi khác đến?" Tô Minh nhìn nàng, khuôn mặt tươi cười liền hỏi.
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?" Sở Tích Nguyệt cũng rất là hiếu kì, không biết người này là ai, từ đâu đến.
"Tại hạ Tô Minh, là ngươi của Đế Đô ở Tiên Giới , tất cả mọi chuyện ở nơi này tại hạ đều nắm rõ như lòng bàn tay, không biết cô nương có muốn cùng tại hạ kết bạn hay không?"
"Là người mua bán tin tức?" Sở Tích Nguyệt nhìn một cái liền biết.
"Haha, để cô nương nhìn ra rồi!" Tô Minh gãi đầu cười nói.
"Bao nhiêu?"
"100 viên Tiên Thạch Hạ Phẩm là được"
"Ta không có Tiên Thạch Hạ Phẩm ngược lại Tiên Thạch Cực Phẩm lại có một vài viên"
Tô Minh nghe đến Tiên Thạch Cực Phẩm hai mắt liền sáng lên, không ngờ lần này hắn lại gặp một con dê cực kỳ béo.
"Vậy 10 viên Tiên Thạch Cực Phẩm là được" Tô Minh nhìn Sở Tích Nguyệt có lẽ không biết giá trị của Tiên Thạch Cực Phẩm lớn như thế nào, liền hét giá trên trời.
"Ngươi tưởng ta không biết rõ giá trị của Tiên Thạch" Sở Tích Nguyệt dứt lời liền bỏ đi.
Nàng cũng không quá quan tâm đám người này, nếu như không hỏi được gì nàng liền tìm đến Vân Bảo Lâu, tin tức của Vân Bảo Lâu chính xác hơn đám người này nhiều.
Tô Minh nhìn thấy Sở Tích Nguyệt không thèm để ý đến hắn nữa, hắn liền vội vã đuổi theo, hắn đúng là ngu ngốc, tu luyện đến cảnh giới Tiên Đế như hắn lý nào không hiểu rõ Tiên Thạch Cực Phẩm giá trị như thế nào.
"Cô nương, dừng bước, dừng bước" Tô Minh vội vã đuổi theo hét lớn.
"Chuyện gì nữa?"
"5 viên Tiên Thạch Cực Phẩm cô nương muốn biết thứ gì, tại hạ liền nói cho cô nương biết tất cả" Tô Minh liền ra giá cuối cùng, hắn biết Tiên Thạch Cực Phẩm khó tìm thế nào, lần này không thể bỏ lỡ.
"Được!" Sở Tích Nguyệt mỉm cười, nàng biết trước sau gì người này cũng sẽ chạy lại trả giả, dù sao người cần Tiên Thạch cũng là hắn không phải nàng.
Sở Tích Nguyệt từ trong trữ vật lấy ra 5 viên Tiên Thạch Cực Phẩm giao cho Tô Minh, sau đó hỏi hắn một chút về nơi này.
"Nơi này là nơi nào?"
"Nơi này là Đế Đô, là nơi giao nhau giữa ba vực lớn nhất Tiên Giới là Đạo Vực, Võ Vực, Thương Vực" Tô Minh liền không hiểu, tại sao Sở Tích Nguyệt tu luyện đến trình độ này, nhưng lại không biết Đế Đô của Tiên Giới.
"Vậy ở đây có những gia tộc nào lớn mạnh hay không?" Sở Tích Nguyệt muốn tìm hiểu một chút thông tin vể nơi này, sau đó mới hỏi về chuyện của Thiên Đình.
"Ở Đế Đô này có Ngũ Đại Thế Gia, các thế gia cường giả nhiều như mây, mỗi thế gia càng là có Chung Cực Tiên Đế tọa trấn"
"Vậy kể một chút về Ngũ Đại Thế Gia đi!"
"Ngũ Đại Thế Gia gồm Diệp Gia, Trần Gia, Phạm Gia, Bạch Y Môn, Đế Vương Môn "
"Diệp Gia nằm ở hướng Bắc Đế Đô, nhân thủ vượt qua vạn người, tu vi gia chủ càng là một vị Thiên Đế"
"Trần Gia nằm ở hướng Đông Đế Đô, nhân thủ không kém Diệp Gia, Trần Gia lại là thiên tài lớp lớp, nghe nói trong mấy ngàn năm nay có không ít đệ tử tiếng vào Thiên Đình học tập, gia chủ của Trần Gia là càng bí ẩn khó dò".
"Phạm Gia nằm ở hướng Nam Đế Dô, nhân thủ cũng là rất đông, Phạm Gia thiên kiêu cũng không kém Trần Gia, mấy năm nay cũng tiếng vào Thiên Đình không ít người, gia chủ của Phạm Gia là một vị Thiên Đế".
"Bạch Y Môn nằm ở hướng Tây Đế Đô, Bạch Y Môn chỉ có nữ tử, không có một nam nhân nào, nữ chủ nhân của Bạch Y Môn còn là một vị Bất Hủ Tiên Đế càng là một vị đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành".
"Đế Vương Môn nằm ở trung tâm của Đế Đô, là một trong những thế lực bậc nhất ở Tiên Giới, cho dù các Tông Môn khác cũng không thể sánh bằng, nghe nói Đế Vương Môn là gia tộc của Thiên Đế trước khi thành lập Thiên Đình, với thực lực đó Đế Vương Môn chính là người đứng đầu trong Ngũ Đại Thế Gia".
"Tin tức của người đúng là không tệ, còn có tin tức gì đáng giá hay không?" Sở Tích Nguyệt nhìn Tô Minh cười.
"Tin tức cũng không phải không có, nhưng chúng ta chỉ có thể trả lời câu hỏi cô nương hỏi ra thôi!" Tô Minh cũng liếc sang Sở Tích Nguyệt cười, đây cũng là thứ mà bọn họ làm nên tên tuổi của mình ở Đế Đô, không có tin tức gì bọn hô không biết, chỉ là các ngươi có thể hỏi ra hay không mà thôi.
"Ồ vậy sao? Vậy ngươi nói cho ta một chút về tình hình của Thiên Đình, nếu như không trả lời đượcc đừng trách ta hạ thủ" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt thay đổi, ánh mắt trở nên sắc bén, trên người khí cơ cũng lộ ra một ít.
"Chuyện này......." Tô Mình nhìn thấy sắc mặt của Sở Tích Nguyệt thay đổi, nếu như hắn không trả lời câu hỏi của nàng, hắn liền không xong, hắn nhìn liền biết nàng tu vi cực kỳ cao cường, không phải chỉ là mấy tên Địa Đế như hắn có thể đối phó, hai vị huynh đệ của hắn có xuất hiện cũng không thay đổi gì.
"Thế nào, không trả lời được?" Sở Tích Nguyệt trên tay lấy ra Hồng Huyền Táng, khóe miệng cười cười, càng ngày càng đi lại gần.
"Nói, nói, cô nương bớt giận" Tô Minh liền cắn răng nói ra tin tức.
"Thiên Đình có 33 vị Thiên Tướng tu vi tại hạ đều không rõ, có lẽ nằm ở Chung Cực Tiên Đế".
"Trên 33 vị Thiên Tướng, còn có 12 vị Thần Tướng tu vi nghe nói đã siêu việt Chung Cực Tiên Đế".
"Trên 12 vị Thần Tướng, còn có 4 vị Thiên Vương, nghe nói những vị cường giả này đều đã siêu thoát thế gian".
"Người đừng đầu thiên đình là Thiên Đế cùng Thiên Hậu, nghe nói tu vi cực kỳ kinh người, cho dù 4 vị Thiên Vương cũng không có tư cách cùng Thiên Đế cùng Thiên Hậu giao thủ".
"Thiên Đế nắm giữ pháp bảo nhiều vô kể, nghe nói Thiên Đế còn nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền thuyết"
"Vị kia Thiên Hậu cũng là không phải tầm thường, trong tay nắm giữ Bàn Đào Thụ, Bàn Đào Thụ nằm trong Thập Đại Thần Thụ hiếm có bậc nhất Tiên Giới".
"Bàn Đào Thụ, 9 vạn năm mới kết 36 trái, 9000 năm mới chín một lần, chính là Tiên Gia kỳ vật của Tiên Giới".
"Nghe nói ăn một quả Bàn Đào tu vi liền bước vào Tiên Cảnh, tuổi thọ tăng vạn năm, lại tăng lên tư chất của người sử dụng, Bàn Đào đúng là báu vật khó mà có thể mua được" Tô Minh lời nói vô cùng hâm mộ, Bàn Đào tất cả các Tu Tiên Giả đều mong muốn có được.
"Bàn Đào Thụ lợi hại như vậy, có cơ hội phải thử một phen mới được" Ánh mắt Sở Tích Nguyệt lộ ra ham muốn, nàng đã biết kế hoạch tiếp theo nên làm thế nào, vừa có thể tăng lên tu vi, vừa có thể đủ sức chống lại Thiên Đình, tin tức này đúng là đáng giá.
"Cô nương, tin tức ta cũng đã nói hết cho cô nương, hiện tại tại hạ có thể rời đi hay không?" Tô Minh lo lắng sợ rằng Sở Tích Nguyệt không cho mình rời đi.
"Được rồi, coi như ngươi thức thời, có thể rời đi" Sở Tích Nguyệt thu lại Hồng Huyền Táng, sau đó thả Tô Minh rời đi.
Tô Minh nhìn thấy Sở Tích Nguyệt cất đi Hồng Huyền Táng, hắn liền ba chân bốn cẳng chạy khỏi Sở Tích Nguyệt, nàng đúng là đáng sợ, nếu như không nói ra tin tức của Thiên Đình hắn liền có thể mất mạng dưới tay của nàng.
Sở Tích Nguyệt mỉm cười, sau đó đi dạo một vòng ở Đế Đô, nàng cũng muốn xác nhận một chút tin tức của Tô Minh nói cho nàng có đúng hay không, sau một ngày tìm hiểu cảm thấy tin tức đáng tin nàng liền yên tâm.
Sở Tích Nguyệt bước vào Linh Văn Khách Sạn, nơi này đúng là lớn, so với những nơi nàng từng ở thì đúng là lớn hơn ngàn lần, nàng cũng muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi sau nửa tháng phi hành vất vả đến Tiên Giới.