• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát (3 Viewers)

  • chap-44

Chương 44: Tống Tử Lam




Cô ngạc nhiên khi nghe Tô Hoan nói như thế



Cái gì? Anh ấy xuống xe đi cùng với một người phụ nữ lạ ư? Không! Không thể nào được, chắc chắn là có sự nhầm lẫn gì rồi!



" Cậu đang nói gì thế Hoan Hoan? Sao lại có thể được! "



" Chính mắt mình đã nhìn thấy Cố Duật Hành xuống xe, theo sau đó là một người phụ nữ xinh đẹp khác nữa! "



" Chắc cô ấy là đối tác làm ăn của anh ấy. Cậu đừng lo, bọn họ cùng nhau đến nhà hàng vừa ăn vừa bàn chuyện thôi!



Cô tin tưởng anh! Anh chắc chắn sẽ không làm điều gì có lỗi với cô đâu. Vì...cô yêu anh cũng như tin tưởng anh nên Cố Duật Hành chắc chắn sẽ không phụ lòng tin của cô



" Mình thì không nghĩ như vậy! Đối tác làm ăn? Lẽ nào nhà lại không có xe à? Lại ngồi cùng chung một xe với anh ta?! "



Đổi lại với sự cảm thông của cô đối với Cố Duật Hành thì Tô Hoan bất mãn vô cùng



Cô ấy chính vì lo sợ cô vì quá yêu Cố Duật Hành cũng như đặt niềm tin vào anh ta quá nhiều nên một ngày nào đó anh ta sẽ phụ lòng tin của cô và làm tổn thương cô đến sâu sắc



" Có lẽ là do xe của cô ấy có vấn đề gì đó đúng lúc gặp anh ấy tiện đường đi qua nên anh ấy mới cho cô ấy quá giang! "



Lâm Tĩnh từ tốn giải thích cho Tô Hoan hiểu và cô cũng mong rằng phán đoán của mình là đúng!



" Vậy còn vấp té rồi ôm lấy chồng cậu thì sao? Đó chắc chắn không phải là vô tình mà là do cô ta cố ý! Hơn thế nữa nhìn bọn họ lại có chút thân với nhau. Cố Duật Hành không gần nữ nhân! Ngoài cậu ra, dù cho có người phụ nữ nào tiếp cận đều bị anh ta từ chối thẳng ra mặt, lí nào lại cho ngồi cùng xe và " ôm " cô ta thế kia?! "



" Cậu có cần nói quá lên như thế kia hay không? "



Cô có chút xúc động khi nghe Tô Hoan nói như thế nhưng bản thân cô vẫn cứ một lòng tin tưởng anh chắc chắn anh sẽ không làm điều gì có lỗi đối với cô!



" Mình nói quá? Mình thật sự là nói thật đó Tĩnh Tĩnh! Mình không đổ oan cho anh ta đâu, cậu cũng đừng nên tin tưởng anh ta quá mức. Ngộ nhỡ... "



" Hoan Hoan, cảm ơn cậu đã nói cho mình nghe những điều này. Mình tin cậu và mình cũng tin anh ấy! "



Vẫn chưa để Tô Hoan nói hết câu cô lập tức đã chen vào khiến những câu sau Tô Hoan muốn thốt ra liền nuốt hết vào cổ họng



" Cậu hoàn toàn không có tin những lời mình nói! "



"...phải! Mình xin lỗi nhưng mình tin chắc chắn rằng anh ấy không phải như loại người đó! Mình rất hiểu anh ấy, anh ấy là một người như thế nào mình lẽ nào mình còn không nhận ra? Hoan Hoan, anh ấy sẽ không phản bội mình...Duật Hành, anh ấy rất yêu mình và mình cũng rất yêu anh ấy. Mình tin chắc rằng có chuyện gì đó nên anh ấy mới phải làm như thế! "



Cô khẽ cười nói



Tô Hoan ở đầu dây bên này khẽ thở dài. Nên nói rằng cô ngốc hay là cô thật sự là quá ngây thơ đây?



Đúng là tình yêu, luôn khiến con người ta mù quáng yêu đương như thế...có nên mắng cậu ấy không có tiền tài hay không?



" Tĩnh Tĩnh...thôi được rồi! Tùy cậu vậy, không quản cậu nữa. Vậy đi mình cúp máy đây! "



" Ừ...! "



Nói rồi Tô Hoan cúp máy của cô



Thật ra vừa nãy sau khi nói chuyện cùng Tô Hoan qua điện thoại, ngay lúc cô ấy kể toàn bộ sự việc bản thân cô ấy biết đều kể hết ra cho cô cũng khiến cô trong lòng có chút lo lắng. Cô sợ sự việc của cô và Mạc Thiếu Khanh sẽ một lần nữa tái diễn lại đối với anh và cô, cô sợ bản thân cô sẽ lại bị tổn thương một lần nữa



Hiện tại người cô yêu thương và đặt niềm tin lớn nhất chính là anh, Cố Duật Hành. Liệu...liệu rằng cô có thể thật sự tin tưởng ở anh hay không? Rằng anh sẽ một lòng chung thủy yêu thương cô cả một quãng đời còn lại...



" Thiếu phu nhân! "



" Mọi người cứ việc ăn đi! Tôi cảm thấy có chút khó chịu nên lên phòng nghỉ ngơi một chút đây "



Quản gia vì thấy cô ở ngoài nói chuyện xong đi vào liền gặp mặt ông. Vì không muốn ông lo lắng nên cô cố tỏ ra tươi cười nhìn họ nói sau đó lại chạy nhanh về phòng đóng cửa tự nhốt mình ở trong đó



Quản gì nhìn thấy biểu hiện cô có chút khác sau khi nghe điện thoại xong liền có chút lo lắng...



Thiếu phu nhân thật sự là không sao chứ?



Lúc này ở trên phòng, một mình cô ngồi trên chiếc giường lớn. Xung quanh là một màn bóng tối vây quanh, ngoài ánh trăng bên ngoài chiếu vào phòng thì hầu như cô không bật đèn dù chỉ một cái. Cô cứ ôm gối trong lòng, úp mặt vào cái gối mà khóc, lẽ nào....lẽ nào sẽ anh lại giống như Mạc Thiếu Khanh ư? Sẽ lại không cần cô mà bỏ rơi cô sẽ ở bên cạnh với một người phụ nữ khác? Cô không dám nghĩ, không dám nghĩ đến chuyện sau này nó sẽ xảy ra như thế nào, cô không muốn biết nó sẽ xảy ra ra sao. Không muốn biết! Thật sự không muốn...



Cố Duật Hành về nhà cũng là tám giờ đúng



" Thiếu gia mừng cậu đã về! "



" Cô ấy đâu? "



" Đang ở trên phòng ngủ ạ! "



" Vừa rồi cô ấy có ăn cơm cùng mọi người chứ? "



" Có ạ! Nhưng cô ấy ăn rất ít. Từ sau khi nghe điện thoại của Tô tiểu thư xong thì bảo khó chịu lại không muốn ăn nữa vì thế cho nên thiếu phu nhân mới trở về phòng



Cố Duật Hành nghe quản gia báo cáo tình trạng của cô như thế, ánh mắt liền hướng lên tầng trên hướng phòng ngủ của cả hai



Lại sao thế không biết?



" Ừ! tôi biết rồi, bác và mọi người cũng về nghỉ ngơi đi. Mọi người hôm nay về sớm "



" Vâng, thiếu gia! "



Quản gia nói xong cũng bỏ đi, anh cũng đi lên phòng xem cô thế nào



Cạch...cánh cửa vừa được Cố Duật Hành mở ra thì thấy bóng tối bao trùm xung quanh. Thầm nghĩ vì sao cô lại không bật đèn mà để phòng tối thui thế xong anh lập tức tìm tới công tắt mở đèn lên, ánh mắt đột nhiên nhanh chóng ngừng lại phía trên chiếc giường to đang có một cô gái nằm ngủ say sưa trên đó



Cố Duật Hành khẽ cười nhìn cô sau đó anh chậm rãi đi tới. Anh nhẹ nhàng đến mức chú ý cố không gây tiếng động tránh gây ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô



" Ưm... "



Cô có cảm giác như có ai đó đang ngắm nhìn mình ngủ, có chút khó chịu khẽ nhíu mày. Cố Duật Hành biết bản thân anh đã bất cẩn đánh thức cô dậy nên cô gái này lại có chút không vui nhíu mày biểu đạt điều đó khiến anh có chút bật cười



Đúng là heo lười! Nhưng heo lười thì lại có chút đáng yêu...



" Em sao thế? Khó chịu trong người ư? "



Cố Duật Hành ôn nhu hỏi thăm, thuận tiện cúi đầu đặt nụ hôn lên môi cô



" Hành?...anh về rồi ư



Cô lười biếng nói



Chắc anh ấy là vừa mới về nhà...



" Nói anh nghe, em bị làm sao? "



" Em chỉ là cảm thấy mệt trong người mà thôi, hoàn toàn không sao cả! "



" Đói không? Muốn ăn gì, anh đi mua! "



Cô khẽ lắc đầu



" Thôi, không ăn đâu! "



" Em ăn ít như thế sao mà có đủ dưỡng chất? Mai này chúng ta phải cố gắng sinh ra một đứa trẻ thật khỏe mạnh đấy! "



Cố Duật Hành yêu chiều nói lại hôn lên môi cô thêm một nụ hôn



" Anh này! "



Cô do dự khẽ gọi anh



" Huh? "



"...thôi! Không có gì đâu, anh mau đi tắm đi! "



Tối đêm đó. Cô đã không tài nào ngủ được vì cứ trằn trọc mãi cả đêm vì chuyện của anh và người phụ nữ ấy



Cô quay mặt sang nhìn anh thì thấy anh đã ngủ rồi, cô vươn tay vòng qua thắt lưng mà ôm chặt lấy anh, Cố Duật Hành nhận thấy được hành động này cũng quay sang ôm lấy cô, mắt tuy vẫn nhắm. Anh cúi đầu hôn lên tóc cô một nụ hôn



" Ngoan ngủ đi! "



" Vâng...! "



Cô áp mặt vào lòng ngực rắn chắc của anh, dưới đáy mắt hiện lên tia phức tạp



Duật Hành, có phải là anh muốn giấu em chuyện gì hay không? Người phụ nữ ấy rốt cuộc là ai? Vì sao hai người lại đi chung một xe?



...



Ngày hôm sau, Cố Duật Hành lúc này đang ở công ty làm việc còn cô thì ở nhà làm mấy việc lặt vặt của mình sau đó mới ra ngoài dạo chơi mua sắm với Tô Hoan



" Này Tĩnh Tĩnh, hôm nay cậu làm sao thế? Cứ thẫn thờ như thế kia! Cậu là đang lo lắng chuyện của anh ta và người phụ nữ kia? "



Cô không nói gì khẽ gật đầu



" Tĩnh Tĩnh à..."



...



" Này này cậu xem tin tức gì chưa! "



" Tin tức gì cơ? "



" Là Cố tổng chủ tịch của tập đoàn Cố thị đó, nghe nói " bạn gái " của anh ấy đã lộ diện rồi! "



Lâm Tĩnh và Tô Hoan ngồi lại một chỗ dừng chân để nghỉ ngơi nói chuyện với nhau một chút đột nhiên hai thiếu nữ kia ngồi đằng sau họ chỉ cách mỗi vườn hoa kia mà bàn chuyện với nhau về anh



" Cái gì? Không phải anh ấy không gần nữ sắc sao? Vậy làm sao lại có thể có bạn gái được? "



" Ai nói không gần nữ sắc sẽ ế đến già? Người ta cũng cần yêu đấy thôi. Người phụ nữ lần trước cùng anh ấy đến dự lễ cưới của Lâm gia và Mạc gia cứ ngỡ là bạn gái của anh ấy, mà cô ta có lai lịch cũng rất kín nha, không thấy báo chí đưa tin về người đó. Hôm nau trên mạng lại tràn lan tin tức " Cố tổng lộ diện bạn gái cùng cô ấu đi ăn cơm tại nhà hành Alomo "



" Thật sao? Mình vẫn chưa xem tin tức ấy! "



" Mình thì không nghĩ cô gái ấy là bạn gái của anh ấy, nhưng báo chí họ lại chụp được những cảnh rất thân mật của hai người bọn họ. Mà quan trong hơn là người con gái đó lại là thiên kim của Tống gia, Tống Tử Lam! "



" Là cô ta ư? Nghe bảo ngày xưa họ là thanh mai trúc mã của nhau, Tống gia lại vì thấy cô ta thích Cố Duật Hành như vậy nên đã sang nhà hỏi cưới cho cả hai "



Cái gì? Thanh mai trúc mã? Hỏi cưới nhau? Vậy, người phụ nữ mà Tô Hoan thấy ngày hôm qua cùng anh bước xuống xe và những hành động " thân mật " ấy là thật ư? Cô ấy là vị hôn thê của anh ư?! Không thể nào, cô không tin.... Nếu như đã có vị hôn thê rồi vậy vì sao lại muốn cưới cô? Muốn ở bên cạnh cô?



" Rồi sao nữa? "



" Còn lại thì mình không biết, mình nghĩ anh ấy không thích cô ta đâu! "



" Vì sao? Tống Tử Lam là người phụ nữ vừa xinh đẹp lại giỏi giang. Gia thế lại giàu có nữa, vì sao anh ấy lại không thích? "



" Mình chắc chắn rằng anh ấy không đồng ý. Đâu phải ai hoàn hảo như cô ta cũng là anh ấy thích? Người ta cũng có biết đâu lại thích người khác thì sao? Chẳng hạn như là người bình thường như chúng ta vậy cũng có "



" Không thể nào! Nếu như là người bình thường thì mình không tin, như thế thì làm sao xứng với anh ấy? Người xứng đôi với anh ấy phải là người có gia thế giàu có, lại phải giỏi giang và xinh đẹp. Có thể giúp anh ấy được trong công việc và là một người vợ hiền dâu tốt "



" Nói như cậu thì trên đời này còn tình yêu nữa chăng? Người ta là xuất phát từ tình yêu chân thành của họ mà ra, cứ cho là cậu nói đúng đi nhưng mà anh ấy lại thích người bình thường thì sao? "



" Xời làm như ngôn tình, thôi đoán già đoán mon. Không đoán nữa, sau này có tin rồi cũng biết thôi. Chúng ta đừng nói chuyện nữa mình đi chơi đi "



" Cũng được! "



Nói rồi hai cô gái ấy đứng dậy lại rời đi. Cô lúc này lấy điện thoại ra lướt xem tin tức. Tô Hoan cũng ghé đầu vào xem theo, trên mạng tràn lan tin tức của anh và người phụ nữ họ Tống đó




" Bạn gái Cố tổng của chủ tịch tập đoàn Cố thị xuất đầu lộ diện "




" Thiên kim tiểu thư Tống gia có thật là bạn gái của Cố tổng? Vậy còn cô gái trước kia đi cùng Cố tổng là ai? "




" Cố tổng và Tống Tử Lam đang hẹn hò bí mật? "




" Rốt thì Tống tiểu thư có phải là bạn gái của Cố tổng, chủ tịch của tập đoàn Cố thị? "



Những tin tức lại còn kèm theo hình ảnh của bọn họ cùng nhau ra khỏi xe và vào nhà hàng, có cả hình ảnh Tống Tử Lam lại " ôm " anh nhưng anh lại không làm gì chỉ đứng yên đó mặc cho cô ta ôm mình. Tim cô đau quặn lại, ban đầu cô vốn không muốn tin. Nhưng khi nhìn thấy được những tấm hình này thì cô mới dám tin



" Tĩnh Tĩnh! "



Cô không nói gì mà lấy điện thoại nhấn số gọi cho anh. Nhưng anh lại không bắt máy, cô đã gọi lần thứ hai. Anh cuối cùng cũng chịu bắt máy, nhưng người trong đó không phải là anh mà là giọng của một người phụ nữ khác



" Alo? "



Bên đầu dây điện thoại của Cố Duật Hành bỗng phát lên giọng nói của người phụ nữ khiến cô có chút kinh ngạc



" Cô...cô là ai? Duật Hành anh ấy đâu? "



Rốt cuộc đang có chuyện gì xảy ra? Trước giờ Duật Hành luôn mang điện thoại bên mình vậy thì vì sao khi cô gọi đến anh lại không bắt máy trái lại lại có giọng nói của một người phụ nữ?



" Tôi là vị hôn thê của anh ấy! Cô là ai vì sao anh ấy lại đặt biệt hiệu cho cô là " Vợ yêu "?



Người phụ nữ ở đầu dây bên kia có chút không khách khí nói, qua lời nói có thể nhận thấy rằng cô ta là đang có thành kiến với cô?



" Cô là Tống Tử Lam? "



" Phải! Cô tốt nhất là nên tránh xa anh ấy ra cho tôi. Anh ấy hiện nay đang ở trong phòng tắm rồi "



Cái gì?



" Ở trong phòng tắm? Cô và anh ấy muốn làm gì! "



" Làm gì thì cô phải là người hiểu rõ chứ nhỉ? "



Tống Tử Lam nhếch môi cười nói



" Này! Cô... "



Cô vừa chưa nói hết lời bỗng đầu dây điện thoại bên kia tắt đi khiến lòng cô bỗng nặng trĩu xuống



Chưa kịp nói xong thì cô ta đã cúp máy của cô. Thật ra mà nói thì Cố Duật Hành đang bận họp, vì đi gấp nên anh lại để quên điện thoại của mình ở trong phòng, Tống Tử Lam là đếm tìm anh nào ngờ lại thấy điện thoại của anh reng lên. Cô ta nhíu mày khi nhìn thấy hai dòng chữ trên màn hình " Vợ Yêu ". Cái gì mà vợ yêu?! Cô ta là ai mà dám tranh giành Duật Hành của mình kia chứ?! Cô ta cố tình tắt máy của cô sau đó cô lại gọi lại nên cô ta " buộc phải " bắt máy và nói ra những lời " sự thật " đó với cô. Cô ta xóa dòng lịch sử sau đó đặt điện thoại vào vị trí ban đầu của nó...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom