Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 99-100
Chương 99: A Chư
Sau một chặng đường dài thì Đường Thiên Tuyết và Tô Dĩ Thần đã đặt chân đến nơi nghỉ dưỡng. Thật tiếc vì không thể đưa Tiểu Di đi cùng, nhưng đây là khoảng thời gian dài đầu tiên mà cô được nghỉ ngơi kể từ khi cô vào đại học đến giờ, cô sẽ tranh thủ để tận hưởng thật tốt khoảng thời gian này.
Không khí gió biển và bầu trời xanh ngắt khiến cô vừa bước xuống xe đã cảm nhận được sự thoải mái. Cô không nén được sự thích thú mà mà nhìn ngó đủ hướng.
"Cuối cùng cũng đến nơi rồi, nhưng sao ở đây vắng vẻ quá vậy? Hình như chẳng có ai ngoài chúng ta."
"Anh bao hết nơi này rồi."
Tô Dĩ Thần đưa vali xuống, thong dong choàng eo cô tiến vào bên trong, anh rất tự nhiên thú nhận.
Đường Thiên Tuyết há hốc kinh ngạc.
"Nơi này rộng như vậy, chúng ta cũng đâu ở hết, anh bao hết làm gì?"
"Anh không thích bị ai làm làm phiền hết. Anh chỉ muốn làm em thoải mái thôi."
Việc bao cả một khu nghỉ dưỡng rộng mấy hecta mà Tô Dĩ Thần nói ra nhẹ như bay, đúng là tính cách của anh trước giờ vẫn vậy. Đường Thiên Tuyết còn biết nói thêm gì nữa.
Chương 99: A Chư
"Được rồi, xem như anh giàu anh thích làm gì cũng được."
Cô nói trong sự bất lực. Vậy mà Tô Dĩ Thần nhìn rất có tâm trạng, anh vuốt tóc làm ra vẻ rất tự tin nói.
"Không, em mới là người giàu, bởi vì em có được anh, một tài sản vô giá."
"Anh thôi tự tâng bốc bản thân đi."
Đường Thiên Tuyết đúng thật là chẳng biết nói gì hơn với anh, cô cười thầm nghĩ anh giống một thanh niên mới lớn hơn là một ông chú ba mươi tuổi. Nhưng đôi khi sự tự tin thái quá này của anh cũng là một tính hài hước, ít nhất đối với cô là vậy.
Vì Tô Dĩ Thần đã bao toàn bộ khu này nên anh và cô đi thẳng một mạch vào phòng nghỉ ngơi mà không cần thông qua lễ tân.
Cảnh tượng đôi vợ chồng đang trong chuyến trăng mật nói cười vui vẻ đang thu hút sự chú ý của các nhân viên ở đây. Đa phần đều bày sự ngưỡng mộ cùng cực.
"A Chư cô nhìn xem, cũng nhờ hai người họ mà mấy ngày tới chúng ta không phải làm gì nhiều đấy. Thật ngưỡng mộ mấy người giàu quá đi mà."
Chương 99: A Chư
Một nhân viên không giấu được cảm xúc ái mộ trên mặt, nhưng người mà cô ta vừa thúc tay nói chuyện cùng thì lại tỏ thái độ rất hời hợt.
"Hứ, ngưỡng mộ gì chứ, chỉ toàn là người giàu thích thể hiện thôi."
Cô nhân viên biểu môi, vì đã quá hiểu tính khí của A Chư này nên cô ta cũng không quá ngạc nhiên khi nghe được câu nói như vậy.
"Ai cũng thích trở thành người giàu có, chỉ có cô là không thôi. Cô lạ thật đấy."
Còn nghĩ A Chư này không ham hư vinh, thấy người giàu có cũng không mảy may lay động, nhưng tất cả đã lầm. Thực chất, cô ta cũng như bao người, nhưng khác là cô ta biết che giấu tốt cảm xúc của mình.
Bề ngoài thì chê bai người giàu chỉ thích bày trò phun phí, bên trong thì cặp mắt dõi theo sát không khác gì camera giám sát 24/7.
"Ai nói tôi không thích giàu có chứ? Chỉ là tôi không thể hiện ra ngoài mặt như lũ ngu ngốc các cô thôi. Người giàu càng giàu thì càng có hứng thú với người không màng vật chất cơ."
A Chư vừa mới đến đây làm được vài tháng và vẫn đang chực chờ cơ hội. Nhưng có vẻ như hôm nay, cơ hội hiếm có mà cô ta tìm kiếm đã xuất hiện, nên trong đầu cô ta hiện lên một vài suy tính, môi nhếch lên gian xảo.
Chương 99: A Chư
A Chư vừa mới đến đây làm được vài tháng và vẫn đang chực chờ cơ hội. Nhưng có vẻ như hôm nay, cơ hội hiếm có mà cô ta tìm kiếm đã xuất hiện, nên trong đầu cô ta hiện lên một vài suy tính, môi nhếch lên gian xảo.
…
Tại phòng nghỉ của Tô Dĩ Thần và Đường Thiên Tuyết. Lúc này đã vào tầm bảy giờ tối, cô vừa mới tắm xong để chuẩn bị cùng anh đi ăn tối.
Vừa mới bước ra, trên người cô chỉ mặt chiếc áo choàng tắm, tóc vừa gội xong nên vẫn còn đẫm ướt. Cô vừa lau đầu vừa nhìn anh đang nằm thảnh thơi trên giường mà nói.
"Tô Dĩ Thần, anh mau đi tắm đi."
Tô Dĩ Thần lại không trả lời cô, anh ngồi dậy ngay đầu giường, vắt chéo chân và khoanh tay nhìn cô đăm đăm như đang suy xét gì vậy.
"Sao thế, định làm trò gì nữa à?"
"Đường Thiên Tuyết, em còn nhớ lần nhảy thoát y cho anh xem không?"
Chương 99: A Chư
Đột nhiên Tô Dĩ Thần lên tiếng mà lại nhắc đến chuyện cũ đáng quên mấy nghìn lần của cô, khiến cô trong phút chốc nóng cả khuôn mặt, tưởng như muốn toé cả khói.
"Anh… anh nhắc lại chuyện đó làm gì?"
Tô Dĩ Thần chuyển sang ánh mắt có màu thâm thúy, giảo hoạt liền đáp một cách vô tư.
"Hôm đó cũng là em bước từ trong phòng tắm ra, anh vẫn nhớ như in, nên khi em bước ra thế này, trùng hợp anh tự dưng... muốn được xem lại. Hay là em…"
"Tô Dĩ Thần, anh còn nói nữa là tối nay em cho anh ngủ riêng đấy."
Đường Thiên không ngờ anh chỉ vì một chi tiết vụn vặt mà anh lại nhớ đến chuyện đó. Nghĩ thôi cô còn thấy nổi cả da gà da vịt huống chi nói đến việc lặp lại việc đó một lần nữa.
Nhìn cô lúng túng, vứt cả khăn lau tóc xuống sàn mà chạy đến bịt miệng anh thế này, thay vì lo cô sẽ cho anh ngủ riêng thật, anh lại càng muốn trêu chọc cô.
"Được rồi, anh xin lỗi. Anh không muốn xem nữa, anh tự tưởng tượng lại là được rồi."
Chương 99: A Chư
Tô Dĩ Thần rõ rành rành là đang trêu tức cô, cô nổi đoá nói lớn, hai bàn tay chuyển sang giữ chặt trên đầu anh.
"Không được tưởng tượng, em cấm anh đấy."
Đường Thiên Tuyết không biết bộ dạng của cô hiện giờ như thế nào đâu, cứ như bị bắt tại trận lúc lén lút làm việc xấu vậy, cứ thấp thỏm, ngượng ngùng vì sợ mất mặt.
Chọc cho cô đứng ngồi không yên xong lại cong môi lên cười, Đường Thiên Tuyết nhíu mày hờn dỗi đánh vào vai anh.
"Anh còn cười?"
Tô Dĩ Thần đặt tay lên hông của Đường Thiên Tuyết, kéo cô ngồi xuống đùi của mình rồi vòng tay ôm cô lại. Anh kê sát mặt nói như muốn đốt cháy bầu không khí đã sẵn nóng rực này.
"Vì nhìn em hiện giờ đáng yêu quá đi mà, anh không chịu được nữa."
Ngồi trên người anh, Đường Thiên Tuyết ít nhiều cảm nhận được cơ thể của anh có vấn đề, mặt của cô lúc này có thể đem so sánh với quả cà chua đỏ chín mọng là được rồi, nó chẳng khác nhau là mấy.
Chương 99: A Chư
Nhưng việc này đến có hơi sớm, cô liền đưa tay lên đẩy vai anh ta, cố ý ngăn anh lại bằng giọng điệu ngập ngừng.
"Tô Dĩ Thần, đợi… đợi đã, còn sớm mà."
"Vậy trễ hơn thì được sao?"
Hai mắt của Tô Dĩ Thần nhìn cô mà long lanh không thể cưỡng lại, nói thật cô cũng bị rung động rồi nên cũng không nỡ làm cho anh thất vọng. Cô quay mặt sang hướng khác, lưỡng lự một vài giây cô mới nói.
"Chắc thế."
Tô Dĩ Thần hào hứng nhấc bổng cả Đường Thiên tuyết lên ôm kiểu công chúa. Anh không giấu được sự hào hứng đang hiện hết trên mặt.
"Vậy anh đợi. Anh đi tắm đây. Em mà tìm cớ né tránh là biết tay anh."
Bị anh nhìn thấu suy nghĩ, Đường Thiên Tuyết có hơi khựng người, nhưng rồi cũng chỉ cười cho qua, dù sao không sớm thì muộn cô đều không thể tránh khỏi được.
Bên ngoài cửa, từ lâu đang có người đứng nghe toàn bộ những gì diễn ra bên trong. Là A Chư, cô ta vừa nghe xong cuộc trò chuyện của hai người, khoé môi liền nhóm tia xảo quyệt.
"Thì ra… anh ấy thích xem múa thoát y à? Đúng là đàn ông, haha."
A Chư liếc mắt vào bên trong, trong đầu dường như đang toan tính điều gì đó. Cô ta lại tiếp tục nghe lén, đến một lúc sau, khi không còn nghe thấy tiếng gì nữa cô ta mới ưỡn ngực cùng với nụ cười nửa miệng mà rời đi.
Chương 100: Kẻ phá đám
Chương 100: Kẻ phá đám
Ngày hôm sau, A Chư nghe thấy một đồng nghiệp đang than vãn về việc có cuộc hẹn với người yêu nhưng phải trực ca đêm không đi được, cô ta ngay lập tức đưa ra đề nghị trực thay người nhân viên đó.
Bề ngoài thì làm ra vẻ rất nhiệt tình, hào phóng giúp đỡ đồng nghiệp. Nhưng thực chất bên trong, A Chư đều đã có tính toán cả.
Chờ đợi bao nhiêu lâu nay, cuối cùng cũng có một đại gia đáp ứng đủ điều kiện của cô ta đã xuất hiện. Mục tiêu của cô ta chính là Tô Dĩ Thần, là người đàn ông vừa có tiền, tài và sắc. Mặc dù anh đã có vợ, nhưng cô ta không quan tâm.
Là một người yêu thích cuộc sống sang chảnh và quyền quý, A Chư luôn tìm hiểu rất kỹ về giới thượng lưu và cô ta cũng biết rõ việc tiểu tam có thể đánh bại chính thất là điều không hiếm nữa.
"Có vợ thì có vợ, nhưng gặp của lạ thì phải ham thôi."
Trong phòng thay đồ, chỉ có một mình A Chư ở đó, cô ta nhìn mình qua gương trong bộ đồ mỏng đến mức có thể nhìn xuyên thấu, tự ngắm nghía bản thân mà cười thầm.
"Em trẻ trung, xinh đẹp hơn vợ của anh có đúng không?"
Chương 100: Kẻ phá đám
A Chư đang tưởng tượng đến cảnh Tô Dĩ Thần nhìn cô ta múa thoát y đến mê mệt, cô ta cũng đang chìm trong cơn mộng tưởng đến quên mất thực tại.
Bất ngờ, tiếng đập cửa vang lên đã kéo A Chư hoàn hồn, cô ta tỉnh mộng ngay lập tức cởi đồ ra mặt lại đồng phục sao đó vội đi mở cửa.
"Làm gì mà ầm ĩ thế?"
A Chư tức giận để che đi vẻ hốt hoảng, người đồng nghiệp nhìn cô ta có một chút gì đó kỳ lạ.
"Tôi nên hỏi cô làm gì mới đúng. Nơi này chỉ có nhân viên nữ ra vào, cô khoá cửa làm gì?"
A Chư ngông nghênh đáp lại.
"Làm gì kệ tôi. Tôi đang thay đồ, không thích người khác nhìn thấy cơ thể của mình, được chưa?"
Người đồng nghiệp lại nhìn cô ta bằng một ánh mắt nghi hoặc hơn. Rõ ràng lần trước cô ta còn diện bikini hai mảnh đi tắm biển khi tổ chức liên hoan, vậy mà giờ lại làm ra vẻ như thiếu nữ mới lớn. Người đồng nghiệp cảm thấy có gì đó mờ ám, nhưng cũng chỉ lầm bầm.
Chương 100: Kẻ phá đám
"Cô lạ thật đấy."
Vì A Chư có phần kỳ quặc làm người đồng nghiệp suýt quên cả việc chính, cô ta sực nhớ ra liền nói.
"À đúng rồi, chủ tịch Tô và phu nhân sắp đi dạo trở về, họ sẽ đi ngâm mình thư giãn ở hồ nước nóng, quản lý bảo cô chuẩn bị đem trái cây và rượu mang đến đó cho họ. Tôi phải tan ca rồi."
A Chư biết trước chuyện này nên không có gì ngạc nhiên, miệng của cô ta lúc nào cũng tủm tỉm cười, nhìn xuống túi đồ cô ta đã chuẩn bị.
"Mình sắp đổi đời rồi."
…
Tại hồ nước nóng, A Chư đến đó giấu túi đồ đi trước rồi cô ta mang khay trái cây vào, nói chuyện còn rất lịch sự.
"Chủ tịch Tô, phu nhân, trái cây và rượu hoa đào đã đến rồi, mời hai người dùng."
A Chư ra dáng vẻ thuỳ mị, đặt nhẹ nhàng chiếc khay xuống bên cạnh hai người. Tô Dĩ Thần mãi nhắm mắt thư giãn không để ý, chỉ có Đường Thiên Tuyết là đáp lại.
Chương 100: Kẻ phá đám
A Chư ra dáng vẻ thuỳ mị, đặt nhẹ nhàng chiếc khay xuống bên cạnh hai người. Tô Dĩ Thần mãi nhắm mắt thư giãn không để ý, chỉ có Đường Thiên Tuyết là đáp lại.
"Cảm ơn cô, cô cứ để đấy đi."
Đường Thiên Tuyết quay người ngước lên nói với cô ta, chiếc khăn tắm cô quấn trên người không thể che đi những dấu hôn trên cổ và vai, tuy đã nhạt bớt nhưng lại khiến A Chư rất để ý.
Cô ta siết chặt tay vào váy, cô gắng cười lên hỏi tiếp.
"Hai người có cần gì nữa không?"
Đường Thiên Tuyết lại từ tốn trả lời.
"Hiện tại thì không, một lát cần gì tôi sẽ gọi."
A Chư tiếp tục giữ nụ cười, cô ta cũng không có lý do gì để nán lại nữa, đành phải tiếc nuối liếc nhìn lén dáng vai của Tô Dĩ Thần trước khi rời đi.
"Tô Dĩ Thần, đợi thêm một chút nữa, chúng ta sẽ làm quen sớm thôi."
Đường Thiên Tuyết quay sang Tô Dĩ Thần, thấy anh đang nhíu mày, cô nhận ra hình như anh đang khó chịu.
Chương 100: Kẻ phá đám
"Anh làm sao thế, cứ im lặng từ nãy đến giờ."
Tô Dĩ Thần khoanh tay, mắt vẫn nhắm như đang cố bình tĩnh vậy, giọng anh quả thật khó tính.
"Anh đã bao nơi này mà vẫn bị làm phiền, thật muốn chỉ ở một nơi không có một bóng người."
Nghe là biết ngay anh ám chỉ đến cô nhân viên vừa rồi, nhưng chuyện này rất bình thường, mà có lẽ anh chỉ mong muốn có không gian riêng tư của hai người nên mới như thế.
Cô chủ động cầm lấy ly rượu, đưa đến cho anh, nhẹ nhàng nói.
"Anh nói vậy thì còn ai hướng dẫn chúng ta đi những chỗ có cảnh đẹp, ai mang sẵn món ăn cho chúng ta thế này? Anh cũng phải để cho họ làm việc của mình chứ."
Tô Dĩ Thần cuối cùng cũng chịu mở mắt ra nhìn, anh đột nhiên giật lấy rượu trong tay Đường Thiên Tuyết tu một hơi hết ly, nhưng anh không nuốt mà bất chợt cúi xuống hôn lên môi.
Anh giữ chặt gáy của cô, truyền rượu bằng đường miệng, Đường Thiên Tuyết bất ngờ không thể kháng cự chỉ đành bất lực nhận lấy.
Chương 100: Kẻ phá đám
Dòng rượu đỏ bị tràn ra bên ngoài, chảy xuống chiếc cổ trắng nõn của Đường Thiên Tuyết. Đầu óc bị anh làm cho mơ hồ, tay bám chặt trên ngực anh như có lực nam châm hút.
Nhưng ngay lúc này, A Chư đang đứng bên ngoài lén nhìn vào quan sát, nhìn thấy cảnh tượng quấn quýt này mà cô ta nóng mắt không chịu nổi. Cơn ghen tị như sắp bùng nổ, cô ta vội vã chạy vào, hớt ha hớt hãi.
"Phu nhân, điện thoại của cô có người gọi đến."
A Chư đột ngột xuất hiện, Đường Thiên Tuyết giật mình vội đẩy anh ra, lúng túng lau đi vết rượu vương trên cổ. Bị người khác nhìn thấy cảnh này, cô xấu hổ chết đi được.
Tô Dĩ Thần thì thở dài, gương mặt bắt đầu lộ rõ khó chịu, anh nói nhỏ.
"Đấy, em thấy anh nói đúng chưa?"
Tô Dĩ Thần nói đúng thì có đúng thật, nhưng mọi chuyện cũng không đến mức làm quá lên như thế, cô liền tươi cười để hạ bớt cơn bốc hoả trong người anh.
"Thôi nào, em đi xem ai gọi một lát rồi quay lại. Anh ở lại tiếp tục ngâm người đi."
Chương 100: Kẻ phá đám
Đường Thiên Tuyết đứng dậy, Tô Dĩ Thần thần bắt tay cô lại, vẻ mặt chèo kéo.
"Anh đi cùng em, không ngâm người nữa."
"Anh còn chưa ngồi được mười phút, em sẽ quay lại sớm mà."
Đường Thiên Tuyết cử chỉ nhẹ nhàng, còn nói thêm một lời cam kết để anh yên tâm.
Tô Dĩ Thần rốt cuộc cũng để cô đi. A Chư thành công tách đôi được hai người họ, vẻ mặt nén vui mừng.
Đường Thiên Tuyết đến phòng để vật dụng, thấy điện thoại chẳng ai gọi tới liền cảm thấy kỳ lạ.
"Điện thoại rõ ràng không có cuộc gọi nhỡ nào, cô…"
A Chư vội vàng cắt ngang lời cô mà giải thích một cách ngây ngô như nhân viên mới đến chưa có kinh nghiệm vậy.
"Vừa rồi rõ ràng tôi nghe được tiếng chuông từ bên trong tủ của phu nhân, nên mới vội chạy vào báo, chắc tôi đã nghe nhầm. Tôi xin lỗi đã gây phiền phức cho phu nhân, tôi xin lỗi."
Chương 100: Kẻ phá đám
"Điện thoại rõ ràng không có cuộc gọi nhỡ nào, cô…"
A Chư vội vàng cắt ngang lời cô mà giải thích một cách ngây ngô như nhân viên mới đến chưa có kinh nghiệm vậy.
"Vừa rồi rõ ràng tôi nghe được tiếng chuông từ bên trong tủ của phu nhân, nên mới vội chạy vào báo, chắc tôi đã nghe nhầm. Tôi xin lỗi đã gây phiền phức cho phu nhân, tôi xin lỗi."
A Chư hạ mình cúi thấp người xin lỗi, ra vẻ rất thành khẩn. Chuyện cũng không có gì, Đường Thiên Tuyết định cho qua thì cô ta đột nhiên lại nói tiếp.
"A, phu nhân, khách sạn có dịch vụ mát xa thư giãn, phu nhân vừa ngâm mình xong nên rất thích hợp để mát xa. Để tôi đưa phu nhân tới đó."
Đường Thiên Tuyết còn nghĩ cô ta vừa phạm lỗi nên mới trở nên nhiệt tình hơn như vậy, nhưng khi cô đáp lại mới thấy biểu hiện của cô ta có điều đáng ngờ.
"Một lát nữa đi, tôi và chồng tôi sẽ đi cùng."
"Phu nhân cứ đến đó trước đi, tôi sẽ vào gọi chủ tịch đến ngay đây. Để phu nhân cất công đi ra đi vào như vậy tôi rất ngại."
Chương 99: A Chư
Sau một chặng đường dài thì Đường Thiên Tuyết và Tô Dĩ Thần đã đặt chân đến nơi nghỉ dưỡng. Thật tiếc vì không thể đưa Tiểu Di đi cùng, nhưng đây là khoảng thời gian dài đầu tiên mà cô được nghỉ ngơi kể từ khi cô vào đại học đến giờ, cô sẽ tranh thủ để tận hưởng thật tốt khoảng thời gian này.
Không khí gió biển và bầu trời xanh ngắt khiến cô vừa bước xuống xe đã cảm nhận được sự thoải mái. Cô không nén được sự thích thú mà mà nhìn ngó đủ hướng.
"Cuối cùng cũng đến nơi rồi, nhưng sao ở đây vắng vẻ quá vậy? Hình như chẳng có ai ngoài chúng ta."
"Anh bao hết nơi này rồi."
Tô Dĩ Thần đưa vali xuống, thong dong choàng eo cô tiến vào bên trong, anh rất tự nhiên thú nhận.
Đường Thiên Tuyết há hốc kinh ngạc.
"Nơi này rộng như vậy, chúng ta cũng đâu ở hết, anh bao hết làm gì?"
"Anh không thích bị ai làm làm phiền hết. Anh chỉ muốn làm em thoải mái thôi."
Việc bao cả một khu nghỉ dưỡng rộng mấy hecta mà Tô Dĩ Thần nói ra nhẹ như bay, đúng là tính cách của anh trước giờ vẫn vậy. Đường Thiên Tuyết còn biết nói thêm gì nữa.
Chương 99: A Chư
"Được rồi, xem như anh giàu anh thích làm gì cũng được."
Cô nói trong sự bất lực. Vậy mà Tô Dĩ Thần nhìn rất có tâm trạng, anh vuốt tóc làm ra vẻ rất tự tin nói.
"Không, em mới là người giàu, bởi vì em có được anh, một tài sản vô giá."
"Anh thôi tự tâng bốc bản thân đi."
Đường Thiên Tuyết đúng thật là chẳng biết nói gì hơn với anh, cô cười thầm nghĩ anh giống một thanh niên mới lớn hơn là một ông chú ba mươi tuổi. Nhưng đôi khi sự tự tin thái quá này của anh cũng là một tính hài hước, ít nhất đối với cô là vậy.
Vì Tô Dĩ Thần đã bao toàn bộ khu này nên anh và cô đi thẳng một mạch vào phòng nghỉ ngơi mà không cần thông qua lễ tân.
Cảnh tượng đôi vợ chồng đang trong chuyến trăng mật nói cười vui vẻ đang thu hút sự chú ý của các nhân viên ở đây. Đa phần đều bày sự ngưỡng mộ cùng cực.
"A Chư cô nhìn xem, cũng nhờ hai người họ mà mấy ngày tới chúng ta không phải làm gì nhiều đấy. Thật ngưỡng mộ mấy người giàu quá đi mà."
Chương 99: A Chư
Một nhân viên không giấu được cảm xúc ái mộ trên mặt, nhưng người mà cô ta vừa thúc tay nói chuyện cùng thì lại tỏ thái độ rất hời hợt.
"Hứ, ngưỡng mộ gì chứ, chỉ toàn là người giàu thích thể hiện thôi."
Cô nhân viên biểu môi, vì đã quá hiểu tính khí của A Chư này nên cô ta cũng không quá ngạc nhiên khi nghe được câu nói như vậy.
"Ai cũng thích trở thành người giàu có, chỉ có cô là không thôi. Cô lạ thật đấy."
Còn nghĩ A Chư này không ham hư vinh, thấy người giàu có cũng không mảy may lay động, nhưng tất cả đã lầm. Thực chất, cô ta cũng như bao người, nhưng khác là cô ta biết che giấu tốt cảm xúc của mình.
Bề ngoài thì chê bai người giàu chỉ thích bày trò phun phí, bên trong thì cặp mắt dõi theo sát không khác gì camera giám sát 24/7.
"Ai nói tôi không thích giàu có chứ? Chỉ là tôi không thể hiện ra ngoài mặt như lũ ngu ngốc các cô thôi. Người giàu càng giàu thì càng có hứng thú với người không màng vật chất cơ."
A Chư vừa mới đến đây làm được vài tháng và vẫn đang chực chờ cơ hội. Nhưng có vẻ như hôm nay, cơ hội hiếm có mà cô ta tìm kiếm đã xuất hiện, nên trong đầu cô ta hiện lên một vài suy tính, môi nhếch lên gian xảo.
Chương 99: A Chư
A Chư vừa mới đến đây làm được vài tháng và vẫn đang chực chờ cơ hội. Nhưng có vẻ như hôm nay, cơ hội hiếm có mà cô ta tìm kiếm đã xuất hiện, nên trong đầu cô ta hiện lên một vài suy tính, môi nhếch lên gian xảo.
…
Tại phòng nghỉ của Tô Dĩ Thần và Đường Thiên Tuyết. Lúc này đã vào tầm bảy giờ tối, cô vừa mới tắm xong để chuẩn bị cùng anh đi ăn tối.
Vừa mới bước ra, trên người cô chỉ mặt chiếc áo choàng tắm, tóc vừa gội xong nên vẫn còn đẫm ướt. Cô vừa lau đầu vừa nhìn anh đang nằm thảnh thơi trên giường mà nói.
"Tô Dĩ Thần, anh mau đi tắm đi."
Tô Dĩ Thần lại không trả lời cô, anh ngồi dậy ngay đầu giường, vắt chéo chân và khoanh tay nhìn cô đăm đăm như đang suy xét gì vậy.
"Sao thế, định làm trò gì nữa à?"
"Đường Thiên Tuyết, em còn nhớ lần nhảy thoát y cho anh xem không?"
Chương 99: A Chư
Đột nhiên Tô Dĩ Thần lên tiếng mà lại nhắc đến chuyện cũ đáng quên mấy nghìn lần của cô, khiến cô trong phút chốc nóng cả khuôn mặt, tưởng như muốn toé cả khói.
"Anh… anh nhắc lại chuyện đó làm gì?"
Tô Dĩ Thần chuyển sang ánh mắt có màu thâm thúy, giảo hoạt liền đáp một cách vô tư.
"Hôm đó cũng là em bước từ trong phòng tắm ra, anh vẫn nhớ như in, nên khi em bước ra thế này, trùng hợp anh tự dưng... muốn được xem lại. Hay là em…"
"Tô Dĩ Thần, anh còn nói nữa là tối nay em cho anh ngủ riêng đấy."
Đường Thiên không ngờ anh chỉ vì một chi tiết vụn vặt mà anh lại nhớ đến chuyện đó. Nghĩ thôi cô còn thấy nổi cả da gà da vịt huống chi nói đến việc lặp lại việc đó một lần nữa.
Nhìn cô lúng túng, vứt cả khăn lau tóc xuống sàn mà chạy đến bịt miệng anh thế này, thay vì lo cô sẽ cho anh ngủ riêng thật, anh lại càng muốn trêu chọc cô.
"Được rồi, anh xin lỗi. Anh không muốn xem nữa, anh tự tưởng tượng lại là được rồi."
Chương 99: A Chư
Tô Dĩ Thần rõ rành rành là đang trêu tức cô, cô nổi đoá nói lớn, hai bàn tay chuyển sang giữ chặt trên đầu anh.
"Không được tưởng tượng, em cấm anh đấy."
Đường Thiên Tuyết không biết bộ dạng của cô hiện giờ như thế nào đâu, cứ như bị bắt tại trận lúc lén lút làm việc xấu vậy, cứ thấp thỏm, ngượng ngùng vì sợ mất mặt.
Chọc cho cô đứng ngồi không yên xong lại cong môi lên cười, Đường Thiên Tuyết nhíu mày hờn dỗi đánh vào vai anh.
"Anh còn cười?"
Tô Dĩ Thần đặt tay lên hông của Đường Thiên Tuyết, kéo cô ngồi xuống đùi của mình rồi vòng tay ôm cô lại. Anh kê sát mặt nói như muốn đốt cháy bầu không khí đã sẵn nóng rực này.
"Vì nhìn em hiện giờ đáng yêu quá đi mà, anh không chịu được nữa."
Ngồi trên người anh, Đường Thiên Tuyết ít nhiều cảm nhận được cơ thể của anh có vấn đề, mặt của cô lúc này có thể đem so sánh với quả cà chua đỏ chín mọng là được rồi, nó chẳng khác nhau là mấy.
Chương 99: A Chư
Nhưng việc này đến có hơi sớm, cô liền đưa tay lên đẩy vai anh ta, cố ý ngăn anh lại bằng giọng điệu ngập ngừng.
"Tô Dĩ Thần, đợi… đợi đã, còn sớm mà."
"Vậy trễ hơn thì được sao?"
Hai mắt của Tô Dĩ Thần nhìn cô mà long lanh không thể cưỡng lại, nói thật cô cũng bị rung động rồi nên cũng không nỡ làm cho anh thất vọng. Cô quay mặt sang hướng khác, lưỡng lự một vài giây cô mới nói.
"Chắc thế."
Tô Dĩ Thần hào hứng nhấc bổng cả Đường Thiên tuyết lên ôm kiểu công chúa. Anh không giấu được sự hào hứng đang hiện hết trên mặt.
"Vậy anh đợi. Anh đi tắm đây. Em mà tìm cớ né tránh là biết tay anh."
Bị anh nhìn thấu suy nghĩ, Đường Thiên Tuyết có hơi khựng người, nhưng rồi cũng chỉ cười cho qua, dù sao không sớm thì muộn cô đều không thể tránh khỏi được.
Bên ngoài cửa, từ lâu đang có người đứng nghe toàn bộ những gì diễn ra bên trong. Là A Chư, cô ta vừa nghe xong cuộc trò chuyện của hai người, khoé môi liền nhóm tia xảo quyệt.
"Thì ra… anh ấy thích xem múa thoát y à? Đúng là đàn ông, haha."
A Chư liếc mắt vào bên trong, trong đầu dường như đang toan tính điều gì đó. Cô ta lại tiếp tục nghe lén, đến một lúc sau, khi không còn nghe thấy tiếng gì nữa cô ta mới ưỡn ngực cùng với nụ cười nửa miệng mà rời đi.
Chương 100: Kẻ phá đám
Chương 100: Kẻ phá đám
Ngày hôm sau, A Chư nghe thấy một đồng nghiệp đang than vãn về việc có cuộc hẹn với người yêu nhưng phải trực ca đêm không đi được, cô ta ngay lập tức đưa ra đề nghị trực thay người nhân viên đó.
Bề ngoài thì làm ra vẻ rất nhiệt tình, hào phóng giúp đỡ đồng nghiệp. Nhưng thực chất bên trong, A Chư đều đã có tính toán cả.
Chờ đợi bao nhiêu lâu nay, cuối cùng cũng có một đại gia đáp ứng đủ điều kiện của cô ta đã xuất hiện. Mục tiêu của cô ta chính là Tô Dĩ Thần, là người đàn ông vừa có tiền, tài và sắc. Mặc dù anh đã có vợ, nhưng cô ta không quan tâm.
Là một người yêu thích cuộc sống sang chảnh và quyền quý, A Chư luôn tìm hiểu rất kỹ về giới thượng lưu và cô ta cũng biết rõ việc tiểu tam có thể đánh bại chính thất là điều không hiếm nữa.
"Có vợ thì có vợ, nhưng gặp của lạ thì phải ham thôi."
Trong phòng thay đồ, chỉ có một mình A Chư ở đó, cô ta nhìn mình qua gương trong bộ đồ mỏng đến mức có thể nhìn xuyên thấu, tự ngắm nghía bản thân mà cười thầm.
"Em trẻ trung, xinh đẹp hơn vợ của anh có đúng không?"
Chương 100: Kẻ phá đám
A Chư đang tưởng tượng đến cảnh Tô Dĩ Thần nhìn cô ta múa thoát y đến mê mệt, cô ta cũng đang chìm trong cơn mộng tưởng đến quên mất thực tại.
Bất ngờ, tiếng đập cửa vang lên đã kéo A Chư hoàn hồn, cô ta tỉnh mộng ngay lập tức cởi đồ ra mặt lại đồng phục sao đó vội đi mở cửa.
"Làm gì mà ầm ĩ thế?"
A Chư tức giận để che đi vẻ hốt hoảng, người đồng nghiệp nhìn cô ta có một chút gì đó kỳ lạ.
"Tôi nên hỏi cô làm gì mới đúng. Nơi này chỉ có nhân viên nữ ra vào, cô khoá cửa làm gì?"
A Chư ngông nghênh đáp lại.
"Làm gì kệ tôi. Tôi đang thay đồ, không thích người khác nhìn thấy cơ thể của mình, được chưa?"
Người đồng nghiệp lại nhìn cô ta bằng một ánh mắt nghi hoặc hơn. Rõ ràng lần trước cô ta còn diện bikini hai mảnh đi tắm biển khi tổ chức liên hoan, vậy mà giờ lại làm ra vẻ như thiếu nữ mới lớn. Người đồng nghiệp cảm thấy có gì đó mờ ám, nhưng cũng chỉ lầm bầm.
Chương 100: Kẻ phá đám
"Cô lạ thật đấy."
Vì A Chư có phần kỳ quặc làm người đồng nghiệp suýt quên cả việc chính, cô ta sực nhớ ra liền nói.
"À đúng rồi, chủ tịch Tô và phu nhân sắp đi dạo trở về, họ sẽ đi ngâm mình thư giãn ở hồ nước nóng, quản lý bảo cô chuẩn bị đem trái cây và rượu mang đến đó cho họ. Tôi phải tan ca rồi."
A Chư biết trước chuyện này nên không có gì ngạc nhiên, miệng của cô ta lúc nào cũng tủm tỉm cười, nhìn xuống túi đồ cô ta đã chuẩn bị.
"Mình sắp đổi đời rồi."
…
Tại hồ nước nóng, A Chư đến đó giấu túi đồ đi trước rồi cô ta mang khay trái cây vào, nói chuyện còn rất lịch sự.
"Chủ tịch Tô, phu nhân, trái cây và rượu hoa đào đã đến rồi, mời hai người dùng."
A Chư ra dáng vẻ thuỳ mị, đặt nhẹ nhàng chiếc khay xuống bên cạnh hai người. Tô Dĩ Thần mãi nhắm mắt thư giãn không để ý, chỉ có Đường Thiên Tuyết là đáp lại.
Chương 100: Kẻ phá đám
A Chư ra dáng vẻ thuỳ mị, đặt nhẹ nhàng chiếc khay xuống bên cạnh hai người. Tô Dĩ Thần mãi nhắm mắt thư giãn không để ý, chỉ có Đường Thiên Tuyết là đáp lại.
"Cảm ơn cô, cô cứ để đấy đi."
Đường Thiên Tuyết quay người ngước lên nói với cô ta, chiếc khăn tắm cô quấn trên người không thể che đi những dấu hôn trên cổ và vai, tuy đã nhạt bớt nhưng lại khiến A Chư rất để ý.
Cô ta siết chặt tay vào váy, cô gắng cười lên hỏi tiếp.
"Hai người có cần gì nữa không?"
Đường Thiên Tuyết lại từ tốn trả lời.
"Hiện tại thì không, một lát cần gì tôi sẽ gọi."
A Chư tiếp tục giữ nụ cười, cô ta cũng không có lý do gì để nán lại nữa, đành phải tiếc nuối liếc nhìn lén dáng vai của Tô Dĩ Thần trước khi rời đi.
"Tô Dĩ Thần, đợi thêm một chút nữa, chúng ta sẽ làm quen sớm thôi."
Đường Thiên Tuyết quay sang Tô Dĩ Thần, thấy anh đang nhíu mày, cô nhận ra hình như anh đang khó chịu.
Chương 100: Kẻ phá đám
"Anh làm sao thế, cứ im lặng từ nãy đến giờ."
Tô Dĩ Thần khoanh tay, mắt vẫn nhắm như đang cố bình tĩnh vậy, giọng anh quả thật khó tính.
"Anh đã bao nơi này mà vẫn bị làm phiền, thật muốn chỉ ở một nơi không có một bóng người."
Nghe là biết ngay anh ám chỉ đến cô nhân viên vừa rồi, nhưng chuyện này rất bình thường, mà có lẽ anh chỉ mong muốn có không gian riêng tư của hai người nên mới như thế.
Cô chủ động cầm lấy ly rượu, đưa đến cho anh, nhẹ nhàng nói.
"Anh nói vậy thì còn ai hướng dẫn chúng ta đi những chỗ có cảnh đẹp, ai mang sẵn món ăn cho chúng ta thế này? Anh cũng phải để cho họ làm việc của mình chứ."
Tô Dĩ Thần cuối cùng cũng chịu mở mắt ra nhìn, anh đột nhiên giật lấy rượu trong tay Đường Thiên Tuyết tu một hơi hết ly, nhưng anh không nuốt mà bất chợt cúi xuống hôn lên môi.
Anh giữ chặt gáy của cô, truyền rượu bằng đường miệng, Đường Thiên Tuyết bất ngờ không thể kháng cự chỉ đành bất lực nhận lấy.
Chương 100: Kẻ phá đám
Dòng rượu đỏ bị tràn ra bên ngoài, chảy xuống chiếc cổ trắng nõn của Đường Thiên Tuyết. Đầu óc bị anh làm cho mơ hồ, tay bám chặt trên ngực anh như có lực nam châm hút.
Nhưng ngay lúc này, A Chư đang đứng bên ngoài lén nhìn vào quan sát, nhìn thấy cảnh tượng quấn quýt này mà cô ta nóng mắt không chịu nổi. Cơn ghen tị như sắp bùng nổ, cô ta vội vã chạy vào, hớt ha hớt hãi.
"Phu nhân, điện thoại của cô có người gọi đến."
A Chư đột ngột xuất hiện, Đường Thiên Tuyết giật mình vội đẩy anh ra, lúng túng lau đi vết rượu vương trên cổ. Bị người khác nhìn thấy cảnh này, cô xấu hổ chết đi được.
Tô Dĩ Thần thì thở dài, gương mặt bắt đầu lộ rõ khó chịu, anh nói nhỏ.
"Đấy, em thấy anh nói đúng chưa?"
Tô Dĩ Thần nói đúng thì có đúng thật, nhưng mọi chuyện cũng không đến mức làm quá lên như thế, cô liền tươi cười để hạ bớt cơn bốc hoả trong người anh.
"Thôi nào, em đi xem ai gọi một lát rồi quay lại. Anh ở lại tiếp tục ngâm người đi."
Chương 100: Kẻ phá đám
Đường Thiên Tuyết đứng dậy, Tô Dĩ Thần thần bắt tay cô lại, vẻ mặt chèo kéo.
"Anh đi cùng em, không ngâm người nữa."
"Anh còn chưa ngồi được mười phút, em sẽ quay lại sớm mà."
Đường Thiên Tuyết cử chỉ nhẹ nhàng, còn nói thêm một lời cam kết để anh yên tâm.
Tô Dĩ Thần rốt cuộc cũng để cô đi. A Chư thành công tách đôi được hai người họ, vẻ mặt nén vui mừng.
Đường Thiên Tuyết đến phòng để vật dụng, thấy điện thoại chẳng ai gọi tới liền cảm thấy kỳ lạ.
"Điện thoại rõ ràng không có cuộc gọi nhỡ nào, cô…"
A Chư vội vàng cắt ngang lời cô mà giải thích một cách ngây ngô như nhân viên mới đến chưa có kinh nghiệm vậy.
"Vừa rồi rõ ràng tôi nghe được tiếng chuông từ bên trong tủ của phu nhân, nên mới vội chạy vào báo, chắc tôi đã nghe nhầm. Tôi xin lỗi đã gây phiền phức cho phu nhân, tôi xin lỗi."
Chương 100: Kẻ phá đám
"Điện thoại rõ ràng không có cuộc gọi nhỡ nào, cô…"
A Chư vội vàng cắt ngang lời cô mà giải thích một cách ngây ngô như nhân viên mới đến chưa có kinh nghiệm vậy.
"Vừa rồi rõ ràng tôi nghe được tiếng chuông từ bên trong tủ của phu nhân, nên mới vội chạy vào báo, chắc tôi đã nghe nhầm. Tôi xin lỗi đã gây phiền phức cho phu nhân, tôi xin lỗi."
A Chư hạ mình cúi thấp người xin lỗi, ra vẻ rất thành khẩn. Chuyện cũng không có gì, Đường Thiên Tuyết định cho qua thì cô ta đột nhiên lại nói tiếp.
"A, phu nhân, khách sạn có dịch vụ mát xa thư giãn, phu nhân vừa ngâm mình xong nên rất thích hợp để mát xa. Để tôi đưa phu nhân tới đó."
Đường Thiên Tuyết còn nghĩ cô ta vừa phạm lỗi nên mới trở nên nhiệt tình hơn như vậy, nhưng khi cô đáp lại mới thấy biểu hiện của cô ta có điều đáng ngờ.
"Một lát nữa đi, tôi và chồng tôi sẽ đi cùng."
"Phu nhân cứ đến đó trước đi, tôi sẽ vào gọi chủ tịch đến ngay đây. Để phu nhân cất công đi ra đi vào như vậy tôi rất ngại."