• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cô Dâu Gả Thay Của Tô Thiếu (3 Viewers)

  • Chương 93-94


Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Ngày hôn lễ giữa Tô Dĩ Thần và Vương Hân Nghiên diễn ra, bầu trời dường như oi bức hơn mọi ngày, nhưng không khí ở hôn lễ vô cùng náo nhiệt, khách khứa tranh thủ đến rất đông.
Vương Hân Nghiên đã trang điểm và mặc váy cưới xong xuôi, chỉ đợi dàn siêu xe của Tô Dĩ Thần đến đón. Đây sẽ là ngày cô ta tỏa sáng nhất.
"Nghiên Nghiên của mẹ hôm nay đẹp quá, còn đẹp hơn cả hoa hậu thế giới."
Vương Lan Chân tranh thủ khen nức nở, tâng bốc con gái lên mười chín tầng mây cũng không thấy quá. Nhưng Vương Hân Nghiên cũng không biết ngại, cho rằng đó là thật, nhìn ngắm mình trong gương, cô ta chẳng thấy mình thua kém ai cả.
Cô ta vô cùng háo hức, mong đợi đến giây phút được đi trên lễ đường. Cơn nôn nóng không thể kiềm chế, cô ta liền vội vã hỏi.
"Mẹ, xe của Thần đã đến chưa vậy?"
"Ai da, xem con vội vàng chưa kìa, đều đến cả rồi. Đang đậu dưới nhà đợi con đó."
Vương Hân Nghiên nghe xong, đôi mắt bừng sáng, ngay lập tức đứng bật dậy, xách váy lên chạy vội ra cửa ban công.

Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Cô ta nhìn xuống, quả là có một dàn siêu xe sang xịn mịn đang đợi cô ta. Nghĩ đến cảnh mình được tháp tùng bởi dàn siêu xe này đến đám cưới thì có thể quyền lực đến mức nào chứ. Cô ta không thể đợi được nữa.
"Mẹ à, mau đi thôi, đừng để Thần đợi."
Sắp sửa chạm vào bước ngoặt mới, Vương Lan Chân lẫn Vương Hân Nghiên đều phấn kích, cả buổi cười vui đến mức chẳng khép được mồm.
"À, khoan đã."
Vương Hân Nghiên đột nhiên chững bước lại làm Vương Lan Chân khó hiểu.
"Còn chuyện gì nữa."
Lúc này, ánh mắt của Vương Hân Nghiên bất chợt lóe lên vẻ nham hiểm, trên môi nở một nụ cười quỷ dị.
"Đám cưới hôm nay sẽ có rất nhiều phóng viên đến, còn phát trực tiếp nữa. Thiết nghĩ, nên sai bọn canh gác, canh đến lúc phát sóng hôn lễ mà đưa cảnh này cho Đường Thiên Tuyết xem. Nghĩ đến biểu cảm méo mó của cô ta lúc nhìn thấy con và Thần trao nhẫn thôi cũng thấy sướng tê người rồi, còn món quà cưới nào tuyệt vời bằng."

Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Vương Lan Chân tặc lưỡi, đá xéo mắt nhìn Vương Hân Nghiên, nụ cười ẩn ý nhoẻn lên, trong đầu cũng có cùng suy nghĩ.
"Ý tưởng tuyệt đấy, đúng là con gái của mẹ."
Sau khi Vương Hân Nghiên gọi cho đám người kia để dặn dò những gì vừa nói, cô ta mới thong thả bước ra xe trong bộ dạng vô cùng kiêu ngạo
Tại điểm tổ chức đám cưới, khách khứa đều đã đến đông đủ, ngồi chật kín không thừa ghế trống nào, bởi Tô Dĩ Thần là nhân vật lớn, được anh mời đến là một vinh dự, không ai muốn mình đến trễ trong ngày trọng đại này của anh cả.
Nhưng có một điều kỳ lạ xuất hiện trong đám cưới mà ai cũng thắc mắc, đó chính là mỗi vị trí chỗ ngồi của khách đều chuẩn bị một chậu nước nhỏ cỡ chậu cá cảnh, mà những chậu nước này đều được làm bằng pha lê, trong vô cùng tinh xảo, quý giá.
Nó đẹp thật, nhưng không ai hiểu nó được để đó làm gì. Những chiếc chậu pha lê chứa nước này cũng nhanh chóng trở thành một trong những đề tài bàn tán sôi nổi trong dàn khách mời khi chưa tới giờ cử hành hôn lễ.
Hai mươi phút sau và chỉ ít phút nữa là đến giờ làm lễ, Tô Dĩ Thần đã đứng sẵn ở cuối lễ đường, anh đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Vương Hân Nghiên.

Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Hai mươi phút sau và chỉ ít phút nữa là đến giờ làm lễ, Tô Dĩ Thần đã đứng sẵn ở cuối lễ đường, anh đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Vương Hân Nghiên.
"Thần à, đường hôm nay đột nhiên tắc quá, em chắc sẽ đến không kịp giờ mất, anh đi bảo khách mời đợi thêm một lúc nữa đi."
Bên ngoài xe chở Vương Hân Nghiên, tứ phía đều là xe ô tô, làn xe chật cứng, chỉ có thể di chuyển chậm chạp.
Trời vừa nóng nực, lại mặc lễ phục dày mấy lớp, cộng với tâm trạng căng thẳng, Vương Hân Nghiên ngồi trong xe hơi mà toát mồ hôi ròng, làm phai dần cả lớp trang điểm.
Vương Lan Chân bức bối, không nhịn được than vãn liên tục.
"Bình thường không kẹt xe, mà giờ lại kẹt vào đúng ngày này, giờ này, đúng là xúi quẩy chết đi được."
Vương Lan Chân nói lớn không ý tứ, sợ Tô Dĩ Thần ở đầu dây bên kia sẽ nghe được nên Vương Hân Nghiên nhanh chóng nói tiếp để lấn át ngay những câu vừa rồi của bà ta.
"A Thần à, khách mời đã đến đủ hết chưa, họ có phàn nàn gì không?"

Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Tô Dĩ Thần vẫn rất ôn hoà trả lời, không nôn nóng, cũng không gấp gáp, trong giọng nói còn có thể nhận ra anh đang hơi cười.
"Cứ thong thả mà đến, đừng căng thẳng quá, ngày vui còn dài mà. Khách mời cũng mới chỉ đến thưa thớt thôi, bọn họ cũng báo lại là bị tắc đường."
Giọng nói ấm áp của Tô Dĩ Thần như xua tan mọi căng thẳng trong lòng Vương Hân Nghiên. Sau khi tắt máy mặt của cô ta cũng đỏ ửng lên.
"Đúng là người đàn ông mà mình chọn. Nếu trước đây biết anh ấy cũng có mặt tốt như vậy thì Đường Thiên Tuyết đã không có cửa với mình rồi. Nhưng không sao, dù gì bây giờ mình cũng là vợ của Tô Dĩ Thần rồi, không ai giành anh ấy khỏi mình được nữa."
Vương Hân Nghiên nghĩ thầm rồi bất chợt cười lớn làm ai nghe thấy cũng giật bắn người. Tài xế nhìn khuôn mặt của cô ta qua gương chiếu hậu mà đôi mắt cũng nhíu lại khó hiểu cực kỳ.
Nơi lễ đường, Tô Dĩ Thần hạ điện thoại xuống rồi nhìn xung quanh ồn ào náo nhiệt không hề thưa thớt như anh vừa nói với Vương Hân Nghiên qua điện thoại.

Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Có thể thấy được khuôn mặt anh hoàn toàn tươi tỉnh, thậm chí là mong chờ không giống như người đang trong một cuộc hôn nhân ép buộc. Có lẽ Vương Hân Nghiên đã lén lút cho anh uống một loại bùa ngải gì khiến anh mê mệt cô ta rồi chẳng hạn.
Anh trông rất hồi hộp mà nhìn đồng hồ liên tục, rồi lại nhìn ra cánh cửa lớn trước mặt, nơi một lúc nữa thôi, cô dâu của anh sẽ tiến vào.
Khi thời khắc mong đợi đã đến, bỗng nhiên, tất cả khách mời được yêu cầu bỏ thiệp cưới vào trong chậu nước trước mặt, ai cũng khó hiểu nhưng là vì yêu cầu bắt buộc nên bọn họ đều phải làm theo.
Tất cả thiệp mời đều thấm đẫm nước, điều bất ngờ khác đột nhiên lại xảy đến làm tất cả những con người ở đó thêm một phen tập trung sự chú ý nữa.
Cánh cửa lớn mở ra, cô dâu trong bộ váy cưới trắng tinh khôi, chiếc khăn trải đầu dài hơn váy che đi mặt cô dâu. Nhưng chỉ nhìn vẻ ngoài thế này ai cũng trầm trồ đoán được cô dâu chắc hẳn là một cực phẩm. Từ đầu đến chân toàn là nhung lụa, hoa cưới cũng là loại được đặt kết có một không hai. Có thể thấy, Tô Dĩ Thần cực kỳ coi trọng cuộc hôn nhân này.
Những cô gái bên dưới, từ người trẻ đến trung niên, ai nấy ngước lên nhìn cũng phải ngưỡng mộ.

Chương 93: Nhân vật bất ngờ
Trong những tiếng vỗ tay không ngớt, đột nhiên, dưới hàng khách mời bỗng có tiếng xì xào bàn tán, có người chỉ về phía cô dâu với ánh mắt kinh ngạc.
"Kia… không phải là chủ tịch Hoắc sao, sao ông ta lại ở đây chứ? Còn đang dắt tay cô dâu nữa?"
"Phải ha, người dắt tay phải là bố của cô dâu mới phải…"
"Vương Hân Nghiên trở thành con gái của Hoắc Diêm từ khi nào thế?"
"Mà chẳng phải Tô Dĩ Thần và Hoắc Diêm đối nghịch như nước với lửa rồi sao? Rốt cuộc chuyện này là sao đây?"
Trong lúc bọn họ nói ra nói vào, thì tay của cô dâu đã được trao vào tay của Tô Dĩ Thần.
Anh chỉ chăm chú nhìn vào cô dâu của mình mà không để ý đến bất kỳ điều gì khác.
Buổi lễ vẫn được tiếp tục mà không hề bị gián đoạn chỉ vì một vài thắc mắc. Tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn thấy cô dâu và chú rể đã trao nhẫn cưới cho nhau, bọn họ mặc kệ mà cứ vỗ tay chúc mừng trước đã.
Tới phần chú rể vén khăn che mặt, trao cho cô dâu một nụ hôn trước đám đông là phần được mong đợi nhất. Mọi người tạm thời quên hết mọi điều nghi hoặc, chỉ hoàn toàn tập trung vào hai nhân vật chính của ngày hôm nay.

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Tô Dĩ Thần đặt tay lên chiếc khăn che mỏng manh, nóng lòng được nhìn thấy trọn vẹn khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ sẽ cùng anh đi hết quãng thời gian còn lại.
Thời khắc anh chầm chậm vén lên chiếc khăn che mặt, khi vẻ đẹp của của cô dâu hoàn toàn được phô bày, cũng là thời khắc cả khán phòng ồ lên, lại một lần xì xầm bàn tán nữa.
"Người đó chẳng phải là vợ cũ của chủ tịch Tô sao? Không thể tin được mà."
"Trời ơi, tôi không biết mình có đi nhầm đám cưới không nữa. Nhưng có Tô Dĩ Thần ở đây thì chắc chắn là không nhầm rồi, nhưng làm sao có thể…"
Đột nhiên, có người la toán lên thu hút mọi sự chú ý. Cô ta chỉ tay vào chậu pha lê, ánh mắt vô cùng thảng thốt.
"Tên… tên của cô dâu trong thiệp cưới đổi rồi kìa. Chính là… Đường Thiên Tuyết."
Lúc này, mọi người mới để ý đến mà nhìn lại thiệp cưới của mình. Không biết từ khi nào, phần tên cô dâu trong thiệp cưới không còn là Vương Hân Nghiên nữa, hoạ tiết trong thiệp cưới cũng bị biến đổi hoàn toàn khác.
Từng nét chữ, từng đường vẽ trong thiệp cưới bỗng nhiên sáng lên trong nước, nhìn lấp lánh và kỳ diệu vô cùng.

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Từng nét chữ, từng đường vẽ trong thiệp cưới bỗng nhiên sáng lên trong nước, nhìn lấp lánh và kỳ diệu vô cùng.
Thật ra cũng không có gì là thần bí ở đây cả, Tô Dĩ Thần chỉ áp dụng một chút thủ thuật nhỏ mà thôi.
Mặc kệ đám đông náo loạn, Tô Dĩ Thần vẫn nhìn Đường Thiên Tuyết, ánh mắt như bị dán chặt, có cố tách cũng không thể rời nếu như anh không muốn.
Đối với những người khách bên dưới, chiếc thiệp cưới đó có thể là điều kỳ diệu, nhưng đối với anh, việc kỳ diệu chính là Đường Thiên Tuyết đang đứng đây, đứng trước mặt anh ngay lúc này.
"Đường Thiên Tuyết, từ giờ em đã đường đường chính chính được sở hữu anh rồi, em có vui không?"
Đường Thiên Tuyết ngước nhìn anh, nửa vui, nửa lại nghiêm túc túc nói.
"Lần thứ hai thay người khác gả cho chủ tịch Tô, vui, vui chết đi được."
Tô Dĩ Thần đưa hai tay lên áp vào má của cô, anh hạ thấp người xuống mà nói nhỏ.
"Anh xin lỗi, anh lại nợ em rồi, vậy… anh dùng cả đời này trả có được không?"

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
"Anh xin lỗi, anh lại nợ em rồi, vậy… anh dùng cả đời này trả có được không?"
Đường Thiên Tuyết chậm nhịp vài giây, cô cũng đang rất căng thẳng vì xung quanh toàn là người, cô đỏ cả mặt vì ngại. Nhưng dù sao cũng phải hoàn thành hôn lễ, cô mỉm cười đưa tay đặt lên hông của anh đáp lại.
"Được."
Tô Dĩ Thần chậm rãi tiến tới, Đường Thiên Tuyết cũng từ từ nhắm mắt lại, trong vỏn vẹn chưa đầy một giây, hai đôi môi đã chạm vào nhau, không nồng nhiệt, nhưng lại khó cưỡng.
Mặc dù bên dưới sôi nổi bàn tán, nhưng khi thời khắc hai người hôn nhau, những tiếng vỗ tay chúc phúc vẫn vang lên, ban đầu là một vài người, nhưng sau đó là cả hội trường.
Có người còn hét lớn.
"Dù không biết chuyện là thế nào là, nhưng chúc chủ tịch Tô và phu nhân trăm năm hạnh phúc."
Sau đó những tiếng vỗ tay càng lớn hơn, bầu không khí đã trở lại hân hoan như ban đầu, đúng với một buổi hôn lễ.
Nhưng nó chỉ kéo dài được một chốc, còn chưa đến một phút thì cánh cửa lớn kia bất chợt mở ra lần nữa.

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Vương Hân Nghiên là người mở toang cánh cửa, cô ta vẫn mặc bộ váy cưới trên người nhưng tóc tai có phần rối xù, người đổ đầy mồ hôi, lớp trang điểm thì vón cục trông rất ghê.
Vốn khi đến nơi cô ta định chỉnh trang lại, nhưng màn hình chiếu trực tiếp trong hôn lễ của cô ta đã bắt đầu phát sóng ngay giữa sảnh của khách sạn, cô ta ngớ người ra, đến khi thấy một người khác không phải là cô ta bước vào lễ đường cùng với Tô Dĩ Thần, cô ta đã phát điên mà chạy thẳng đến đây.
Ngay lúc này, chứng kiến Tô Dĩ Thần đang hôn một người khác trong hôn lễ của chính mình, cô ta méo mó mặt mày, không thể kiềm chế được mà hét cực lớn.
"Tô Dĩ Thần, anh đang làm cái quái gì vậy?"
Tiếng hét của cô ta khủng khiếp đến mức loa phát thanh cũng phải chào thua. Có người bị nổi da gà vì tiếng thét của cô ta, có người còn giật mình suýt ngã.
Tô Dĩ Thần chậm rãi rời môi Đường Thiên Tuyết, anh vuốt mặt cô, thái độ vẫn điềm tĩnh nói.
"Hôm nay em cứ là cô dâu xinh đẹp, mọi chuyện còn lại để anh giải quyết."

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Nói rồi, anh quay người lại, cố ý đi lên phía trước che chắn cho Đường Thiên Tuyết khỏi ánh mắt như muốn lột da rút xương của Vương Hân Nghiên, anh vẫn bình thản đáp lời.
"Vương Hân Nghiên, cô có nhầm không? Đám cưới của cô theo tôi biết thì nó ở hội trường bên cạnh chứ không phải ở đây. Tôi cũng không có mời cô đến, cô hét lớn như vậy là muốn gây rối hôn lễ này sao?"
Vương Hân Nghiên trợn mắt không thể tin được, vì chạy bộ hơn năm tầng lầu do không chờ nổi thang máy, chân của cô ta muốn nhũn ra, cô ta chầm chậm lê bước lên phía trước.
"Tô Dĩ Thần, anh nói gì vậy? Em mới là cô dâu của anh mà. Đây là hôn lễ của chúng ta mà."
Vương Hân Nghiên thần trí trở nên bấn loạn, mình xuống dàn khách mời, chỉ tay loạn xạ.
"Thiệp cưới mời bọn họ là tên của em và anh. Trên báo đài cũng thông báo hôn lễ của em và anh. Nhân chứng, vật chứng đều có đủ, anh muốn chối bỏ nhanh như vậy sao? Ha, đâu có dễ. Để em xem gương mặt của ả hồ ly tinh kia thế nào mà dám cướp vị trí của em, em phải cào nát mặt cô ta."
Vương Hân Nghiên nghiến răng, xách váy dữ dằn xông lên. Nhưng cô ta đi hướng nào, Tô Dĩ Thần cũng nghiêng về hướng đó, căn bản là không muốn cho cô ta tiến lên.

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Vương Hân Nghiên nghiến răng, xách váy dữ dằn xông lên. Nhưng cô ta đi hướng nào, Tô Dĩ Thần cũng nghiêng về hướng đó, căn bản là không muốn cho cô ta tiến lên.
Anh nhếch miệng, sự ấm áp, nhẹ nhàng trước đó của anh đối với cô ta đều tan biến không còn một vết tích. Anh lại giống trước kia, cao ngạo nhìn cô ta bằng ánh mắt khinh miệt, anh buông lời cười cợt vì đối với hạng người bản tính đã ngấm bùn sình như cô ta, anh không cần phải tử tế.
"Vương Hân Nghiên, cô mới vừa ngủ mơ dậy đó à. Tô Dĩ Thần tôi mà phải cưới loại người mạt hèn, bẩn thỉu như cô? Cô còn không xứng làm người rửa chân của người làm trong nhà tôi nữa là."
Câu nói chạm đến điểm cực hạn của sự khinh bỉ, Vương Hân Nghiên trừng to mắt như muốn nổ tung vì cơn tức giận đang phun trào. Nhưng cô ta vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra xung quanh có rất nhiều người, thế nên cô ta chỉ gằn giọng, kìm nén cơn giận mà nghiến răng nói nhỏ.
"Tô Dĩ Thần, anh quên Đường Thiên Tuyết đang nằm trong tay ai rồi sao, anh đối xử với em như vậy là không sợ cô ta gặp nguy hiểm?"
"Cảm ơn vì lo cho an nguy của tôi, nhưng tôi đã ở đây rồi cô cũng không cần lo làm gì nữa."
Giọng nói của Đường Thiên Tuyết vang lên từ phía sau Tô Dĩ Thần, bước chân của cô cũng di chuyển lên dần lộ ra trước sự không ngờ của Vương Hân Nghiên.

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Cô ta ngay ngay lập tức hốt hoảng, cổ họng chỉ phát ra được mấy tiếng lắp bắp.
"Cô… cô sao lại…"
Đường Thiên Tuyết nhìn bộ dạng không thể khép miệng của Vương Hân Nghiên mà nén cười, cô khoát tay Tô Dĩ Thần thân mật, ngước nhìn anh bằng ánh mắt thâm tình.
"Hôm nay là ngày cưới của chúng tôi, nên tôi sẽ không nổi giận với cô đâu. Hơn nữa, tôi cũng chúc mừng cô, hôm nay cũng là ngày cô kết hôn nhỉ?"
Đường Thiên Tuyết không nói điều gì nặng nề, nhưng từng câu từng chữ, đến cả hành động đều là sỉ nhục Vương Hân Nghiên. Từ tận tâm can cô ta không chịu nổi liền la lớn.
"Đúng đó, hôm nay là ngày tôi kết hôn cùng Tô Dĩ Thần, cô là cái thá gì mà dám thay thế tôi, hôm nay tôi phải cho cô biết tay."
Vương Hân Nghiên đưa bộ móng dài ngoằn nhọn hoắt ra và nhào bổ đến Đường Thiên Tuyết như một con linh cẩu hung tợn, nhưng còn chưa kịp chạm đến Đường Thiên Tuyết đã có một bàn tay to lớn từng đâu xuất hiện, giáng thẳng vào mặt cô ta một cách không thương tiếc.

Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
Cú tát làm cô ta ngã lăn quay, trong lúc đầu óc choáng váng đang dần khôi phục, cô ta nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông mà không phải Tô Dĩ Thần đứng trước mặt cô ta. Khi đôi mắt dần nhìn rõ người này, mặt của cô ta càng thêm tái xanh, cô ta rụt người lại hèn nhát.
"Hoắc… Hoắc Diêm, tại sao ông lại đánh tôi. Không lẽ ông cũng bênh cho ả cướp chồng đó, ông quên rằng cô ta đã làm gì con… gái ông…"
"Nó là con gái tôi, tôi không bênh nó chẳng lẽ lại đi bênh cô? Nực cười thật đấy, kẻ như cô, lừa được tài sản của một ông già, có được chút tiền liền lên mặt nghĩ mình thông minh? Đúng là ngu dốt."
"Ông… ông điều tra tôi?"
Hoắc Diêm trừng to mắt, khí thế đáng sợ dồn hết vào cô ta, ông ta nói với một vẻ phẫn nộ kìm nén.
"Muốn tìm được con gái thì cũng phải điều tra chút đỉnh về người đã bắt cóc nó chứ? Có đúng không?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom