- thật ạ - Ngọc Anh cúi xuống giọng lí nhí, 2 bàn tay đan vào nhau, làn tóc mái của e khẽ đung đưa trong gió như muốn che đi 2 bờ má đang ửng hồng
- ừ, thật mà, e nhìn dễ thương lắm
- e bắt đầu lấy lại sự tự tin vốn có
- e cám ơn ạ - NA vẫn cúi mặt không dám nhìn e
- hì, mình đi chơi thôi, à a tặng e này - e chìa hộp quà được gói ghém cẩn thận đưa cho Ngọc Anh
- e cám ơn ạ hihi - NA cười nụ cười tỏa nắng để lộ ra chiếc răng khểnh cực duyên e đơ lần 2
- mình đi thôi a ngố
- ờ...ờ mình đi
Em chở Ngọc Anh qua Tràng Tiền vì theo e thấy kem ở đây là ngon nhất lại có tiếng nữa, e mua cho Ngọc Anh cây ốc quế còn e kem chanh. Trời nóng ăn kem là thích rồi, nhìn e ấy ăn từng tí từng tí như mèo mà dễ thương ghê, chốc chốc e liếm lên môi những chỗ bị dính kem. Mỗi lần như vậy tim e lại 1 lần nhanh lên 1 nhịp
- sao a cứ nhìn e vậy, mặt e có dính kem ạ - NA tròn mắt chu môi chun cái mũi nhỏ nhắn nhìn e
giật thót cả tờ rym à nhầm tim, mải ngắm e quá quên béng mất con gái có giác quan thứ 6 cực mạnh
- đâu có, nhìn e ăn hơi buồn cười thôi hì
- thế ạ - e lại ngai
- sao lại buồn cười ạ - NA nhìn chằm chằm vào cây kem trên tay
- e ăn trông ngộ ngộ giống mèo ý - e trêu
- ứ phải, a trêu e ý gì
- thật mà giống lắm ý
- ứ phải, ứ chơi với a nữa, ghét - NA làm mặt giận vùng vằng bỏ ra ngoài
bỏ mợ rồi làm e ý giận rồi, chết cái tội thích đùa dai
e chạy theo kéo tay NA lại
- a xin lỗi, a chỉ đùa tí thôi...mà....
Thế bất nào NA tỉnh bơ còn bụm miệng cười khúc khích, á à hóa ra e ý trêu ngược lại e các bác ạ
- dám trêu a nhá, cho chừa cái tội trêu a này, chừa này - e thọc lét vào eo NA
- a..a...a thôi e chừa rồi...tha cho e...e đi - NA vừa cười vừa chạy ra cửa TT
- thế còn muốn trêu a nữa không hả - e giơ ngón tay cười gian tiến lại gần NA
- e xin, e có nhiều máu buồn lắm hic
- NA giương ánh mắt long lanh cầu xin
- he he cho chừa nhá
- xí, tại a trêu e trước ý - lại dỗi
- hì thôi a xin lỗi, lần sau a không thế nữa
- tạm tha hứ, giờ a đền e đi - con gái luôn đúng các bác ạ
- vậy đi xem phim đi, có phim mới ra hay lắm
- phim gì vậy a, nhưng e ứ xem phim kinh dị đâu sợ lắm - bắt đầu làm nũng đây
- lớn rồi còn sợ à cô bé
- lớn thì vẫn sợ chứ, e ứ xem kinh dị đâu
- thôi được rồi vậy xem hoạt hình nhé - đành phải xuống nước thôi
- dạ - mắt e sáng lên
Thế là buổi chiều hôm đấy e cố gắng chống chọi lại cơn buồn ngủ trong cái rạp Keangnam này, còn NA thì hớn hở cười cười nói nói theo tình tiết trong phim. Thi thoảng thấy e ngủ gật NA lại "cốc" cho e 1 cái rồi lườm cháy da mặt vì cái tội mua vé xem phim để vào mắc màn ngủ
. Càng tiếp xúc nhiều e càng thấy ngoài cái vẻ dịu dàng, nữ tính kia trong NA còn 1 chút gì đó tinh nghịch, trẻ con đáng yêu chứ không chảnh chọe đành hành như các cô gái tiểu thư nhà giàu khác. Chắc e là ngoại lệ.
Hết phim, hết buổi đi chơi đầu tiên với NA, chở e về mà lòng e thấy tiếc tiếc các thím ạ. Chỉ muốn được ở bên e thật lâu thật lâu để ngắm nhìn khuôn mặt ngây thơ của e được thấy e cười e tung tăng tay trong tay đi dạo bờ hồ với mình mà không được. Thôi có lẽ để lần sau, NA phải về rồi, là con gái chẳng bố mẹ nào muốn con mình đi chơi quá lâu cả, muốn rủ e tạt vào 1 cái quán nào đó ăn tối cơ mà chẳng được. Đến nhà e rồi
- hi, cảm ơn a vì ngày hôm nay nha cả món quà nữa, e vui lắm -
- có gì đâu, e vui là được rồi, e vào nhà đi không bố mẹ mong
- dạ, a ngố về cẩn thận nhé hi
- ừ, a về nhé
Tối hôm đấy về NA có nhắn tin cho e đại loại là cảm ơn e và thích món quà lắm, e chúc e ấy ngủ ngon rồi đi ngủ sáng hôm sau còn phải đi học nữa. Lúc về phòng Nhung có hỏi e đi đâu mà không ăn cơm nhà, khá lo các bác ạ sợ e ấy biết. E chối quanh là sang nhà thằng bạn liên hoan
. May mà N tin không lại rắc rối
mong là mọi chuyện sẽ êm đẹp
stop hẹn các thím ngày mai nhớ
Bình luận facebook