Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 86
Rất hiển nhiên lần này Lâm Dịch đã thất bại, sau khi đá gió lái một cái, Lâm Dịch rơi xuống trên mặt đất, ngực gần như muốn bạo tạc nổ tung, hít thở không thông làm cho hắn lại bất chấp khống chế hô hấp bắt đầu thở dốc.
- Lại kém một chút...Xem ra, về sau còn phải thường xuyên tu hành mới được...
Lâm Dịch vừa thở dốc vừa nghĩ đến. Bất quá hắn cũng không uể oải. Thể năng tu hành, vốn cũng không phải chuyện một lần là xong.
- Thật đẹp trai!
Sau lưng đột nhiên truyền đến một thanh âm sợ hãi thán phục, Lâm Dịch nghe tiếng quay đầu lại...Vừa rồi quá mức tập trung tu hành nên căn bản không chú ý đến sau lưng có người.
Xuất hiện sau lưng chính là một gã thiếu niên tướng mạo rất anh tuấn. Thiếu niên mặc một bộ quần áo thoạt nhìn đã biết không thấp, xem ra gia thế không tệ. nhìn thấy Lâm Dịch xoay người lại, trên mặt hiện lên một vòng đỏ ửng, nhưng chợt lộ ra một dáng tươi cười.
Vừa rồi nhìn cú đá giò lái cuối cùng của Lâm Dịch, sau đó động tác lưu loát dứt khoát xoay người rơi xuống đất, thiếu niên kia lập tức mở to hai mắt nhìn, nhịn không được tán thưởng, lúc này mới khiến Lâm Dịch phát hiện.
Đã bị phát hiện rồi, thiếu niên kia lại cười nói:
- Ngươi tốt. Ta gọi Lỗ Tây, động tác vừa rồi...Là thể thuật sao?
Đại bộ phận Dị Năng Giả thời gian thức tỉnh đều tương đối sớm, ước chừng mười tuổi đã thức tỉnh rồi. Chỉ có số rất ít người bởi vì đủ loại nhân tố tiên thiên hậu thiên mà thời gian thức tỉnh bị kéo dài ra. Bởi vậy có một bộ phận lớn Dị Năng Giả đều chỉ thấy qua thể thuật, nhưng tới bây giờ vẫn chưa từng tiếp xúc qua. Rất hiển nhiên, Lỗ Tây trước mặt này, có lẽ chính là người thời gian thức tỉnh rất sớm, chưa tiếp xúc qua thể thuật.
Trên thực tế Lỗ Tây đã thấy qua thể thuật, chỉ có điều...Trong số thể thuật hắn thấy, động tác có thể tiêu sái và suất khí như Lâm Dịch, dứt khoát mà lưu loát, lại không có mấy người. Đây cũng là vì sao khi nhìn thấy động tác của Lâm Dịch lại sợ hãi thán phục như thế.
Dáng tươi cười của Lỗ Tây rất là chân thành, lúc cười lộ ra hàm rằng chỉnh tề, khiến người rất khó sinh ra ác cảm với hắn. Lâm Dịch lập tức cũng vò đầu cười cười, sau đó nhẹ gật đầu
- Ta gọi Lâm Dịch.
- Rất hân hạnh được biết ngươi, Lâm Dịch.
Lỗ Tây tự nhiên cười cười, duỗi tay phải ra, ở trong Tông Phạm Lâm Dịch đã có học qua lễ nghi giao tế, tự nhiên hiểu rõ đây là lễ nghi giao tế giữa nhân sĩ thượng lưu trên đại lục, tỏ vẻ hữu hảo, cùng không có địch ý.
Sau khi ngẩng người, Lâm Dịch cũng vươn tay phải của mình, nắm chặt tay Lỗ Tây, cười nói:
- Ta cũng rất hân hạnh được biết ngươi.
Hai tay nắm chặt, liền tách ra. Lỗ Tây tán thán nói:
- Thể thuật của ngươi thật khí thế a.
Lâm Dịch ngẩn người, chợt gãi gãi đầu, không có ý tứ cười nói:
- Khiến ngươi chê cười.
Nhìn ra Lâm Dịch tương đối dễ nói chuyện, lập tức Lỗ Tây nói thẳng:
- Ngươi có thể dạy ta thể thuật không? Chính là những động tác rất anh tuấn ban nãy ấy.
Lâm Dịch lập tức sững sờ, không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này. Sau khi ngẩng người, Lâm Dịch không có ý tứ vò đầu nói:
- Nhưng ta chưa từng dạy người khác...
Lỗ Tây lập tức tiếp lời nói:
- Không có sao không có sao! Ta chỉ muốn học mấy động tác vừa rồi là được...
Lâm Dịch lại ngẩn người, cảm thấy hoàn toàn không rõ đối phương muốn học những động tác đơn giản như ban nãy làm gì...Nhưng nếu đối phương đã nói ra rồi, Lâm Dịch ngược lại cũng không nên cự tuyệt. Dù sao mỗi ngày đều phải ra ngoài tu hành, nhiều thêm một người cũng không sao cả.
Lập tức nhẹ gật đầu, nói:
- Vậy được rồi.
Lỗ Tây lập tức lộ ra biểu lộ vui vẻ cười nói:
- Chúng ta chừng nào thì bắt đầu đây?
Lâm Dịch nghĩ nghĩ, nói:
- Về sau mỗi sáng sớm 6h chờ ta ở ngay chỗ này.
Lỗ Tây nghĩ nghĩ. Việc học tập của học phủ kỳ thật cũng tương đối thả lỏng, 6h cũng không sớm lắm. Lập tức cười gật đầu nói:
- Cứ quyết định như vậy nhé, ngày mai ta tới tìm ngươi!
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, Lỗ Tây liền vẫy tay với Lâm Dịch, bên ngoài thân thể bỗng nhiên lóe lên hoàng mang, trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Dịch, sáp nhập vào dưới mặt đất...Lâm Dịch sửng sốt tốt hồi lâu mới lấy lại tinh thần...
- Dị năng...Quả nhiên rất thần kỳ...
Lấy tiến độ tu hành của Lâm Dịch trước mắt, tuy rằng đã học xong cách làm thế nào để điều khiển dị năng, nhưng khoảng cách sử dụng như tay chân vẫn còn một đoạn chênh lệch, chớ đừng nói chi đến Ngũ Hành độn thuật như thế này, lập tức có chút sợ hãi thán phục. Lại nghĩ tới tình cảnh Khắc Lí Tư theo gió phiêu tán trên không trung, cộng thêm bộ dạng Lỗ Tây mới quen đột nhiên dung nhập vào lòng đất, càng làm cho Lâm Dịch không ngừng hâm mộ...
Bất quá hâm mộ vẫn là hâm mộ, Lâm Dịch ngược lại vẫn rất rõ ràng đạo lý ăn một miếng lớn cũng không thể mập ngay được. Sau khi nhúc nhích thân thể, liền về tới gian phòng.
Mãi cho đến 6, 7h chiều, Thủy Linh Lung mới từ bên ngoài về đến nhà, mà Lâm Dịch sớm đã làm tốt bữa tối.
Cái gọi là hài tử nhà nghèo sớm biết lo liệu việc nhà. Từ lúc đến Hi Mạn trấn, Lâm Dịch đã nấu ăn rất ngon, lúc trong rừng rậm, lại càng tự mình động thủ. Sau khi tinh thần lực Lâm Dịch khôi phục lại, hắn liền ôm chuyện nấu cơm vào người mình. Trên thực tế, đây cũng là một phương thức biểu đạt cảm kích của Lâm Dịch đối với Thủy Linh Lung a. Dù sao đối phương và mình vô thân vô cố, nhưng chịu thu mình làm đệ tử, cũng dốc túi truyền thụ phương pháp sử dụng dị năng, việc này khiến Lâm Dịch thật sự rất cảm kích.
- Lão sư, người trở về rồi.
Thấy Thủy Linh Lung từ ngoài phòng tiến đến, Lâm Dịch liền đứng lên.
Nhìn thấy đồ ăn tràn đầy cả bàn, Thủy Linh Lung lập tức lộ ra dáng cười vui vẻ nói:
- Ngươi lại tự mình xuống bếp rồi sao? Ha ha, xem ra hôm nay lại có lộc ăn rồi.
Lâm Dịch lại không có ý tứ gãi gãi đầu, không nói gì.
Thủy Linh Lung đến phòng bếp theo múc nước rửa mặt mũi tay chân, lúc này mới đi đến phòng khách, ngồi vào vị trí.
Nhìn bộ dáng có vẻ đói bụng lắm...Ngẫm lại cũng đúng, hôm nay trường học vừa mới khai giảng, rất nhiều chuyện cần nàng đi an bài. Dù sao, nàng với tư cách là phó tổ trưởng thủy hệ, chung quy vẫn phải phụ trách một chút. Lập tức cũng không khách khí nữa, sau khi mời Lâm Dịch một tiếng liền bắt đầu động bát đũa.
Không thể không nói, Thủy Linh Lung quả thật là một mỹ nhân hiếm có, mặc dù là lúc ăn, tư thái bộ dạng thùy mị cũng cực kỳ ưu nhã.
Sau khi Lâm Dịch ăn vài miếng, đột nhiên buông chén xuống nói:
- Lão sư, có thể nhờ người giúp đệ tử nghe ngóng một người được không?
Thủy Linh Lung ngẩn người, sau đó lau dầu mỡ nơi khóe miệng một chút:
- Sao thế, ở chỗ này ngươi có người quen sao?
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó có chút chờ mong nói:
- Là muội muội của ta, nàng vào lúc...n...Hẳn là ba năm trước đây đã từ hành tỉnh Lí Khắc xuất phát, hẳn là đến học viện Ngũ Hành rồi. Bởi vì muội ấy cũng giống ta, cũng là thủy hệ Dị Năng Giả, trừ đi thời gian đi đường...Hẳn là vào năm trước đã vào trường học.
Lâm Dịch vẫn không quên nghe ngóng nơi hạ lạc của Lâm Yến, lúc vừa đến đây, biết rõ trường học còn chưa khai giảng, mà đang trong thời gian nghỉ, trường học lại không ủng hộ việc ở lại. Nói cách khác, Lâm Yến lúc ấy khẳng định không ở trong trường học. Vốn định sau khi khai giảng sẽ hỏi Thủy Linh Lung...Nhưng ai biết lần này lại chìm đắm vào trong học tập dị năng, ngược lại đã quên đi mất chuyện này...Nếu không phải hôm nay đi ra ngoài tu hành thể thuật, Lâm Dịch còn không biết trường học đã đi học nữa.
Thủy Linh Lung kinh ngạc nói:
- Muội muội của ngươi cũng là thủy hệ dị năng?
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng vậy...Lão sư, có gì không đúng sao?
Chứng kiến biểu lộ kinh ngạc trên mặt Thủy Linh Lung, Lâm Dịch không khỏi hỏi.
Thủy Linh Lung lắc đầu cười nói:
- Thật cũng không có không đúng...Chỉ là bình thường tình huống hai huynh muội ruột thịt đều có dị năng có chút hiếm thấy thôi...Ha ha. Không có vấn đề, muội muội của ngươi tên gọi là gì? Ta xem đã nghe qua chưa.
- Lâm Yến, muội ấy gọi là Lâm Yến.
Lâm Dịch có chút chờ mong nhìn Thủy Linh Lung. Mà Thủy Linh Lung thì trầm tư một chút, sau đó lắc đầu nói:
- Ta chưa từng nghe qua...Bất quá nàng nếu là đệ tử của trường chúng ta thì nhất định sẽ rất dễ tìm. Yên tâm đi, trước ngày mai ta sẽ mang nàng đến gặp ngươi.
Thủy Linh Lung cuối cùng cười nói.
Con mắt Lâm Dịch phát sáng lên, nhưng đột nhiên nói:
- Lão sư...Người sau khi tìm được muội ấy thì trực tiếp nói cho đệ tử biết muội ấy học lớp nào là được rồi...Đệ tử muốn cho muội ấy một sự bất ngờ.
Nhìn Lâm Dịch có chút chờ mong và nét mặt hưng phấn, Thủy Linh Lung lại lắc đầu bật cười nói:
- Xem ra, cảm tình của huynh muội các ngươi rất tốt a? Ha ha...Được rồi. Ta đáp ứng ngươi.
- Tạ ơn Thủy lão sư!
Lâm Dịch lập tức lộ ra dáng tươi cười vui vẻ...
Đã là đêm khuya nhưng Lâm Dịch lại có chút hưng phấn ngủ không yên. Ngày mai có thể biết rõ vị trí của Lâm Yến, hắn sao có thể ngủ được?
Đương nhiên, đồng thời chờ mong, Lâm Dịch còn cảm thấy một tia lo lắng...Vạn nhất, vạn nhất phụ thân và muội muội cũng không tới đây, hắn nên làm gì bây giờ?
Bất quá cái vạn nhất này rất nhanh bị hắn đè ép xuống, bởi vì hắn tin tưởng, chỉ cần Lâm Yến thật sự là thủy hệ Dị Năng Giả, vậy thì bọn họ nhất định sẽ đến Ngũ Hành Học Phủ. Bởi vì trong toàn bộ đại lục, ngoại trừ nơi này, lhông có nơi thứ hai dạy bảo Ngũ Hành thuật pháp nữa.
Ngày tiếp theo Lâm Dịch vượt qua trong cảm xúc hồi hộp và chờ mong. Tu hành Dị năng cũng bởi vì cảm xúc xao động mà không thể không đình chỉ một ngày...Bất quá buổi sáng vẫn không có thất ước mà đi đến đường băng, mà Lỗ Tây cũng đang chờ ở đó. Hôm nay Lâm Dịch cũng không tiến hành tu hành cực hạn, chỉ là tùy tiện tu hành một chút, sau khi dạy Lỗ Tây mấy động tác liền về nhà chờ đợi.
Mãi cho đến buổi tối Thủy Linh Lung mới vào cửa, con mắt Lâm Dịch lập tức sáng ngời, lập tức không thể chờ đợi được mà hỏi:
- Lão sư, có tin tức không? Có tin tức không?
Thủy Linh Lung mới vừa vào cửa chứng kiến biểu lộ sốt ruột của Lâm Dịch, lập tức xùy cười:
- Có cần phải gấp gáp như vậy không?
Bị Thủy Linh Lung cười cười, Lâm Dịch lại có chút không có ý tứ gãi gãi đầu, nhưng trong lòng vẫn vội vàng vô cùng. Lập tức vẫn nhịn không được lại hỏi:
- Lão sư, đến cùng có tin tức không...
Thủy Linh Lung chứng kiến biểu lộ sốt ruột của Lâm Dịch, cũng không có ý tiếp tục trêu chọc hắn nữa, lập tức gật đầu nói:
- Đã tìm được.
Lâm Dịch lập tức kinh hỉ mở to hai mắt nhìn! Một ngày vội vàng xao động lập tức biến mất không thấy gì nữa, trong đầu lập tức hiện ra bộ dáng mập mạp đáng yêu của Lâm Yến khi còn bé, lập tức cấp thiết hỏi:
- Lão sư, muội ấy ở nơi nào? Ở nơi nào thế?
Thủy Linh Lung cười nói:
- Nàng phải đi nhập học, hôm nay ở lớp Giáp năm hai thủy hệ.
Lâm Dịch lập tức đại hỉ nói:
- Lão sư, ta đi tìm muội ấy!
Nói xong, cũng không đợi Thủy Linh Lung nói chuyện, Lâm Dịch đã chạy ra khỏi cửa phòng.
- Aizzz!...
Khi Thủy Linh Lung kịp phản ứng hô một tiếng, Lâm Dịch cũng sớm đã không còn bóng dáng.
Thủy Linh Lung lập tức không khỏi một hồi buồn cười. Đây là lần đầu tiên nàng thấy bộ dáng Lâm Dịch gấp gáp như vậy đấy, bất quá...
- Hắn biết lớp Giáp năm hai thủy hệ ở nơi nào sao? Hơn nữa...
Thủy Linh Lung nhìn nhìn sắc trời đen kịt ngoài cửa sổ.
- Trời đã tối rồi...
Thủy Linh Lung chỉ phải lắc đầu bật cười.
- Lại kém một chút...Xem ra, về sau còn phải thường xuyên tu hành mới được...
Lâm Dịch vừa thở dốc vừa nghĩ đến. Bất quá hắn cũng không uể oải. Thể năng tu hành, vốn cũng không phải chuyện một lần là xong.
- Thật đẹp trai!
Sau lưng đột nhiên truyền đến một thanh âm sợ hãi thán phục, Lâm Dịch nghe tiếng quay đầu lại...Vừa rồi quá mức tập trung tu hành nên căn bản không chú ý đến sau lưng có người.
Xuất hiện sau lưng chính là một gã thiếu niên tướng mạo rất anh tuấn. Thiếu niên mặc một bộ quần áo thoạt nhìn đã biết không thấp, xem ra gia thế không tệ. nhìn thấy Lâm Dịch xoay người lại, trên mặt hiện lên một vòng đỏ ửng, nhưng chợt lộ ra một dáng tươi cười.
Vừa rồi nhìn cú đá giò lái cuối cùng của Lâm Dịch, sau đó động tác lưu loát dứt khoát xoay người rơi xuống đất, thiếu niên kia lập tức mở to hai mắt nhìn, nhịn không được tán thưởng, lúc này mới khiến Lâm Dịch phát hiện.
Đã bị phát hiện rồi, thiếu niên kia lại cười nói:
- Ngươi tốt. Ta gọi Lỗ Tây, động tác vừa rồi...Là thể thuật sao?
Đại bộ phận Dị Năng Giả thời gian thức tỉnh đều tương đối sớm, ước chừng mười tuổi đã thức tỉnh rồi. Chỉ có số rất ít người bởi vì đủ loại nhân tố tiên thiên hậu thiên mà thời gian thức tỉnh bị kéo dài ra. Bởi vậy có một bộ phận lớn Dị Năng Giả đều chỉ thấy qua thể thuật, nhưng tới bây giờ vẫn chưa từng tiếp xúc qua. Rất hiển nhiên, Lỗ Tây trước mặt này, có lẽ chính là người thời gian thức tỉnh rất sớm, chưa tiếp xúc qua thể thuật.
Trên thực tế Lỗ Tây đã thấy qua thể thuật, chỉ có điều...Trong số thể thuật hắn thấy, động tác có thể tiêu sái và suất khí như Lâm Dịch, dứt khoát mà lưu loát, lại không có mấy người. Đây cũng là vì sao khi nhìn thấy động tác của Lâm Dịch lại sợ hãi thán phục như thế.
Dáng tươi cười của Lỗ Tây rất là chân thành, lúc cười lộ ra hàm rằng chỉnh tề, khiến người rất khó sinh ra ác cảm với hắn. Lâm Dịch lập tức cũng vò đầu cười cười, sau đó nhẹ gật đầu
- Ta gọi Lâm Dịch.
- Rất hân hạnh được biết ngươi, Lâm Dịch.
Lỗ Tây tự nhiên cười cười, duỗi tay phải ra, ở trong Tông Phạm Lâm Dịch đã có học qua lễ nghi giao tế, tự nhiên hiểu rõ đây là lễ nghi giao tế giữa nhân sĩ thượng lưu trên đại lục, tỏ vẻ hữu hảo, cùng không có địch ý.
Sau khi ngẩng người, Lâm Dịch cũng vươn tay phải của mình, nắm chặt tay Lỗ Tây, cười nói:
- Ta cũng rất hân hạnh được biết ngươi.
Hai tay nắm chặt, liền tách ra. Lỗ Tây tán thán nói:
- Thể thuật của ngươi thật khí thế a.
Lâm Dịch ngẩn người, chợt gãi gãi đầu, không có ý tứ cười nói:
- Khiến ngươi chê cười.
Nhìn ra Lâm Dịch tương đối dễ nói chuyện, lập tức Lỗ Tây nói thẳng:
- Ngươi có thể dạy ta thể thuật không? Chính là những động tác rất anh tuấn ban nãy ấy.
Lâm Dịch lập tức sững sờ, không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này. Sau khi ngẩng người, Lâm Dịch không có ý tứ vò đầu nói:
- Nhưng ta chưa từng dạy người khác...
Lỗ Tây lập tức tiếp lời nói:
- Không có sao không có sao! Ta chỉ muốn học mấy động tác vừa rồi là được...
Lâm Dịch lại ngẩn người, cảm thấy hoàn toàn không rõ đối phương muốn học những động tác đơn giản như ban nãy làm gì...Nhưng nếu đối phương đã nói ra rồi, Lâm Dịch ngược lại cũng không nên cự tuyệt. Dù sao mỗi ngày đều phải ra ngoài tu hành, nhiều thêm một người cũng không sao cả.
Lập tức nhẹ gật đầu, nói:
- Vậy được rồi.
Lỗ Tây lập tức lộ ra biểu lộ vui vẻ cười nói:
- Chúng ta chừng nào thì bắt đầu đây?
Lâm Dịch nghĩ nghĩ, nói:
- Về sau mỗi sáng sớm 6h chờ ta ở ngay chỗ này.
Lỗ Tây nghĩ nghĩ. Việc học tập của học phủ kỳ thật cũng tương đối thả lỏng, 6h cũng không sớm lắm. Lập tức cười gật đầu nói:
- Cứ quyết định như vậy nhé, ngày mai ta tới tìm ngươi!
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, Lỗ Tây liền vẫy tay với Lâm Dịch, bên ngoài thân thể bỗng nhiên lóe lên hoàng mang, trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Dịch, sáp nhập vào dưới mặt đất...Lâm Dịch sửng sốt tốt hồi lâu mới lấy lại tinh thần...
- Dị năng...Quả nhiên rất thần kỳ...
Lấy tiến độ tu hành của Lâm Dịch trước mắt, tuy rằng đã học xong cách làm thế nào để điều khiển dị năng, nhưng khoảng cách sử dụng như tay chân vẫn còn một đoạn chênh lệch, chớ đừng nói chi đến Ngũ Hành độn thuật như thế này, lập tức có chút sợ hãi thán phục. Lại nghĩ tới tình cảnh Khắc Lí Tư theo gió phiêu tán trên không trung, cộng thêm bộ dạng Lỗ Tây mới quen đột nhiên dung nhập vào lòng đất, càng làm cho Lâm Dịch không ngừng hâm mộ...
Bất quá hâm mộ vẫn là hâm mộ, Lâm Dịch ngược lại vẫn rất rõ ràng đạo lý ăn một miếng lớn cũng không thể mập ngay được. Sau khi nhúc nhích thân thể, liền về tới gian phòng.
Mãi cho đến 6, 7h chiều, Thủy Linh Lung mới từ bên ngoài về đến nhà, mà Lâm Dịch sớm đã làm tốt bữa tối.
Cái gọi là hài tử nhà nghèo sớm biết lo liệu việc nhà. Từ lúc đến Hi Mạn trấn, Lâm Dịch đã nấu ăn rất ngon, lúc trong rừng rậm, lại càng tự mình động thủ. Sau khi tinh thần lực Lâm Dịch khôi phục lại, hắn liền ôm chuyện nấu cơm vào người mình. Trên thực tế, đây cũng là một phương thức biểu đạt cảm kích của Lâm Dịch đối với Thủy Linh Lung a. Dù sao đối phương và mình vô thân vô cố, nhưng chịu thu mình làm đệ tử, cũng dốc túi truyền thụ phương pháp sử dụng dị năng, việc này khiến Lâm Dịch thật sự rất cảm kích.
- Lão sư, người trở về rồi.
Thấy Thủy Linh Lung từ ngoài phòng tiến đến, Lâm Dịch liền đứng lên.
Nhìn thấy đồ ăn tràn đầy cả bàn, Thủy Linh Lung lập tức lộ ra dáng cười vui vẻ nói:
- Ngươi lại tự mình xuống bếp rồi sao? Ha ha, xem ra hôm nay lại có lộc ăn rồi.
Lâm Dịch lại không có ý tứ gãi gãi đầu, không nói gì.
Thủy Linh Lung đến phòng bếp theo múc nước rửa mặt mũi tay chân, lúc này mới đi đến phòng khách, ngồi vào vị trí.
Nhìn bộ dáng có vẻ đói bụng lắm...Ngẫm lại cũng đúng, hôm nay trường học vừa mới khai giảng, rất nhiều chuyện cần nàng đi an bài. Dù sao, nàng với tư cách là phó tổ trưởng thủy hệ, chung quy vẫn phải phụ trách một chút. Lập tức cũng không khách khí nữa, sau khi mời Lâm Dịch một tiếng liền bắt đầu động bát đũa.
Không thể không nói, Thủy Linh Lung quả thật là một mỹ nhân hiếm có, mặc dù là lúc ăn, tư thái bộ dạng thùy mị cũng cực kỳ ưu nhã.
Sau khi Lâm Dịch ăn vài miếng, đột nhiên buông chén xuống nói:
- Lão sư, có thể nhờ người giúp đệ tử nghe ngóng một người được không?
Thủy Linh Lung ngẩn người, sau đó lau dầu mỡ nơi khóe miệng một chút:
- Sao thế, ở chỗ này ngươi có người quen sao?
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó có chút chờ mong nói:
- Là muội muội của ta, nàng vào lúc...n...Hẳn là ba năm trước đây đã từ hành tỉnh Lí Khắc xuất phát, hẳn là đến học viện Ngũ Hành rồi. Bởi vì muội ấy cũng giống ta, cũng là thủy hệ Dị Năng Giả, trừ đi thời gian đi đường...Hẳn là vào năm trước đã vào trường học.
Lâm Dịch vẫn không quên nghe ngóng nơi hạ lạc của Lâm Yến, lúc vừa đến đây, biết rõ trường học còn chưa khai giảng, mà đang trong thời gian nghỉ, trường học lại không ủng hộ việc ở lại. Nói cách khác, Lâm Yến lúc ấy khẳng định không ở trong trường học. Vốn định sau khi khai giảng sẽ hỏi Thủy Linh Lung...Nhưng ai biết lần này lại chìm đắm vào trong học tập dị năng, ngược lại đã quên đi mất chuyện này...Nếu không phải hôm nay đi ra ngoài tu hành thể thuật, Lâm Dịch còn không biết trường học đã đi học nữa.
Thủy Linh Lung kinh ngạc nói:
- Muội muội của ngươi cũng là thủy hệ dị năng?
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng vậy...Lão sư, có gì không đúng sao?
Chứng kiến biểu lộ kinh ngạc trên mặt Thủy Linh Lung, Lâm Dịch không khỏi hỏi.
Thủy Linh Lung lắc đầu cười nói:
- Thật cũng không có không đúng...Chỉ là bình thường tình huống hai huynh muội ruột thịt đều có dị năng có chút hiếm thấy thôi...Ha ha. Không có vấn đề, muội muội của ngươi tên gọi là gì? Ta xem đã nghe qua chưa.
- Lâm Yến, muội ấy gọi là Lâm Yến.
Lâm Dịch có chút chờ mong nhìn Thủy Linh Lung. Mà Thủy Linh Lung thì trầm tư một chút, sau đó lắc đầu nói:
- Ta chưa từng nghe qua...Bất quá nàng nếu là đệ tử của trường chúng ta thì nhất định sẽ rất dễ tìm. Yên tâm đi, trước ngày mai ta sẽ mang nàng đến gặp ngươi.
Thủy Linh Lung cuối cùng cười nói.
Con mắt Lâm Dịch phát sáng lên, nhưng đột nhiên nói:
- Lão sư...Người sau khi tìm được muội ấy thì trực tiếp nói cho đệ tử biết muội ấy học lớp nào là được rồi...Đệ tử muốn cho muội ấy một sự bất ngờ.
Nhìn Lâm Dịch có chút chờ mong và nét mặt hưng phấn, Thủy Linh Lung lại lắc đầu bật cười nói:
- Xem ra, cảm tình của huynh muội các ngươi rất tốt a? Ha ha...Được rồi. Ta đáp ứng ngươi.
- Tạ ơn Thủy lão sư!
Lâm Dịch lập tức lộ ra dáng tươi cười vui vẻ...
Đã là đêm khuya nhưng Lâm Dịch lại có chút hưng phấn ngủ không yên. Ngày mai có thể biết rõ vị trí của Lâm Yến, hắn sao có thể ngủ được?
Đương nhiên, đồng thời chờ mong, Lâm Dịch còn cảm thấy một tia lo lắng...Vạn nhất, vạn nhất phụ thân và muội muội cũng không tới đây, hắn nên làm gì bây giờ?
Bất quá cái vạn nhất này rất nhanh bị hắn đè ép xuống, bởi vì hắn tin tưởng, chỉ cần Lâm Yến thật sự là thủy hệ Dị Năng Giả, vậy thì bọn họ nhất định sẽ đến Ngũ Hành Học Phủ. Bởi vì trong toàn bộ đại lục, ngoại trừ nơi này, lhông có nơi thứ hai dạy bảo Ngũ Hành thuật pháp nữa.
Ngày tiếp theo Lâm Dịch vượt qua trong cảm xúc hồi hộp và chờ mong. Tu hành Dị năng cũng bởi vì cảm xúc xao động mà không thể không đình chỉ một ngày...Bất quá buổi sáng vẫn không có thất ước mà đi đến đường băng, mà Lỗ Tây cũng đang chờ ở đó. Hôm nay Lâm Dịch cũng không tiến hành tu hành cực hạn, chỉ là tùy tiện tu hành một chút, sau khi dạy Lỗ Tây mấy động tác liền về nhà chờ đợi.
Mãi cho đến buổi tối Thủy Linh Lung mới vào cửa, con mắt Lâm Dịch lập tức sáng ngời, lập tức không thể chờ đợi được mà hỏi:
- Lão sư, có tin tức không? Có tin tức không?
Thủy Linh Lung mới vừa vào cửa chứng kiến biểu lộ sốt ruột của Lâm Dịch, lập tức xùy cười:
- Có cần phải gấp gáp như vậy không?
Bị Thủy Linh Lung cười cười, Lâm Dịch lại có chút không có ý tứ gãi gãi đầu, nhưng trong lòng vẫn vội vàng vô cùng. Lập tức vẫn nhịn không được lại hỏi:
- Lão sư, đến cùng có tin tức không...
Thủy Linh Lung chứng kiến biểu lộ sốt ruột của Lâm Dịch, cũng không có ý tiếp tục trêu chọc hắn nữa, lập tức gật đầu nói:
- Đã tìm được.
Lâm Dịch lập tức kinh hỉ mở to hai mắt nhìn! Một ngày vội vàng xao động lập tức biến mất không thấy gì nữa, trong đầu lập tức hiện ra bộ dáng mập mạp đáng yêu của Lâm Yến khi còn bé, lập tức cấp thiết hỏi:
- Lão sư, muội ấy ở nơi nào? Ở nơi nào thế?
Thủy Linh Lung cười nói:
- Nàng phải đi nhập học, hôm nay ở lớp Giáp năm hai thủy hệ.
Lâm Dịch lập tức đại hỉ nói:
- Lão sư, ta đi tìm muội ấy!
Nói xong, cũng không đợi Thủy Linh Lung nói chuyện, Lâm Dịch đã chạy ra khỏi cửa phòng.
- Aizzz!...
Khi Thủy Linh Lung kịp phản ứng hô một tiếng, Lâm Dịch cũng sớm đã không còn bóng dáng.
Thủy Linh Lung lập tức không khỏi một hồi buồn cười. Đây là lần đầu tiên nàng thấy bộ dáng Lâm Dịch gấp gáp như vậy đấy, bất quá...
- Hắn biết lớp Giáp năm hai thủy hệ ở nơi nào sao? Hơn nữa...
Thủy Linh Lung nhìn nhìn sắc trời đen kịt ngoài cửa sổ.
- Trời đã tối rồi...
Thủy Linh Lung chỉ phải lắc đầu bật cười.
Bình luận facebook