Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Chương 346: Bí cảnh sắp mở
“Lý Mộ Viên? Ngươi dám?”. Đáp lại, La Thiên ánh mắt lộ rõ sự tức giận và ánh mắt không kiềm chế được sát ý thốt ra. “Nơi này là La gia chứ không phải Lý gia mà ngươi muốn làm gì thì làm?”.
“La Thiên, ngươi đừng để ta phải nói hai lời?”. Lý Mộ Viên tức giận bộc phát toàn bộ khí tức của bản thân ra ngoài rồi quát lớn một tiếng. “Nhanh chóng giao tên đó ra bằng không thì đừng trách ta?”.
“Ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?”. La Thiên cũng không hề yếu kém mà bộc phát toàn bộ khí tức của bản thân ra ngoài rồi đứng chắn ở trước người Lý Mộ Viên và nói. “Ngươi đừng tưởng rằng, bản thân trở thành gia chủ của một đại gia tộc ở trong thành mà quên đi những chuyện trước đây? Chẳng qua ta nhẫn nhịn mọi chuyện vì không muốn gây thêm phiền phức cho gia tộc nên không tính toán với ngươi?”.
“Còn ngươi thì đừng tưởng ta không làm tới thì nghĩ rằng ta sợ ngươi, sợ Lý gia các ngươi? Ngươi cũng đừng quên, ngươi chỉ là một kẻ bại dưới trướng của ta?”.
“Nếu ngươi muốn quyết một trận tử chiến với ta thì đến đây? Ta muốn xem thời gian này ngươi đã mạnh được tới đâu?”.
“...”. Lý Viễn Trình nghe thấy vậy thì sắc mặt đột nhiên trầm xuống và ánh mắt hắn dần lộ rõ sự e ngại. Nhưng bị La Thiên nói ra những người hạ thấp trước mặt những người ở trong gia tộc khiến hắn ta cảm thấy tức giận vô cùng. “La Thiên, ngươi tưởng lần trước đánh bại ta thì lần nãy cũng có thể? Ngay sau ngày bị ngươi hạ nhục đó thì ta đã chú tâm vào tu luyện và thực lực của ta hiện tại đã mạnh hơn trước nhiều lần? Ngươi nghĩ những lời nói đó của ngươi có thể khiến ta e ngại?”.
“Nếu thực lực của ngươi đã mạnh lên thì có muốn quyết với ta một trận sinh tử?”. Đáp lại, La Thiên không một chút sợ hãi liền chỉ tay về phía Lý Mộ Viên rồi quát lớn một tiếng. “Nếu ngươi không sợ chết thì đến đây?”.
“Được… Được…”. Lý Mộ Viên vẻ mặt âm trầm cùng giọng nói lạnh lẽo vang lên. “Nếu ngươi đã muốn chết đến thể thì ta thanh toàn cho ngươi?”.
Lời nói vừa dứt, Lý Mộ Viên toàn lực bộc phát khí tức của bản thân rồi đánh ra một đạo chưởng ấn hướng thẳng về phía La Thanh với một uy lực mạnh mẽ vô cùng. Đứng ở bên ngoài quan sát, Đế Nguyên Quân cảm tưởng thiên địa chi khi cả một vùng rộng lớn đều bị một chưởng này kéo phăng đi hết toàn bộ.
Nhìn chưởng ấn đánh tới, La Thiên đồng thời bộc phát thực lực rồi đánh ra một quyền với uy lực không hề thua kém. Chỉ thấy hai đại chiêu kinh khủng va chạm bộc phát một tiếng động lớn cùng với đó là một đợt sóng xung kích quét phăng tất cả mọi thứ ở khu vực xung quanh hai người.
Bị dư ba của va chạm đẩy lùi ra xa, cả hai người một lần nữa bộc phát toàn bộ thực lực rồi giẫm mạnh chân xông lên. Ngay khi cả hai người chuẩn bị tung ra đại chiêu tiếp theo thì đột nhiên, ở trên cao bỗng có một thân ảnh xuất hiện rồi thình lình đứng chắn trước mặt của hai người.
Chỉ thấy người này vươn hai tay ra liền dễ dàng ngăn chặn công kích của hai người rồi lên tiếng. “Lý Mộ Viên? Ngươi bình tĩnh lại cho ta?”.
“Đại trưởng lão, ngươi đừng cản ta?”. Đáp lại, Lý Mộ Viên ánh mắt tràn đầy sự tức giận và sát ý nhìn lão giả rồi lớn giọng nói. “Chính tay ta sẽ giết chết tên tiểu tử đớ và huyết tẩy La gia để chấm dứt tất?”.
Dùng lực đẩy La Thanh lùi ra sau mấy bước, lão giả nắm chặt cổ tay Lý Mộ Viên rồi đạp không bay lên và kéo theo hắn ta rời khỏi La gia và nói. “Rồi sẽ có một ngày ta sẽ thanh toán tất cả mọi chuyện với La gia nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc?”.
Bị kéo bay đi, Lý Mộ Viên liếc mắt nhìn xuống phía bên dưới rồi quát lớn một tiếng. “La Thiên? Ngươi cứ đợi đó, rồi sẽ có ngày ta sẽ giết chết ngươi?”.
Nhìn hai người Lý gia rời đi, ánh mắt La Thiên nhìn theo bóng lưng của lão giả rồi lên tiếng. “Đây chính là thực lực của Tinh Cực cảnh sao? Không được, nếu như muốn đối phó lão già này và cả Lý gia thì ta phải đột phá càng sớm càng tốt?”.
Quay người nhìn về phía Thanh Lương các chủ, La Thiên hạ thấp giọng nói. “Thời gian này nhờ ngươi quản lý La gia giúp ta, ta muốn bế quan đột phá”.
Đáp lại, Thanh Lương các chủ gật đầu nhẹ, đáp. “Ngươi cứ thoải mái mà bế quan, thời gian này ta sẽ giúp ngươi quản lý”.
“Đa tạ”. La Thiên gật đầu một cái rồi quay người đi về phía phủ đệ của mình rồi đóng cửa bế quan cầu đột phá.
Nhìn bóng lưng La Thiên rời đi, Thanh Lương các chủ quay qua nhìn Đế Nguyên Quân rồi lên tiếng. “Ngươi có tính toán gì chưa?”.
Đế Nguyên Quân thở ra một hơi rồi lên tiếng đáp lời. “Thời gian này ta cũng muốn bế quan, ta dự định sẽ luyện lại vũ khí”.
“Vậy thì ngươi nên tranh thủ càng sớm càng tốt”. Thanh Lương các chủ gật đầu đáp. “Theo như những lời nói của Lý Mộ Viên thì Lý gia sẽ ra tay với La gia sớm thôi? Ta cũng mong đến La Thiên và các vị trưởng lão sớm ngày đột phá cảnh giới, chỉ có như vậy thì mới có thể đối mặt trực tiếp được với Lý gia”.
“Nếu chuyện đó thực sự xảy ra thì ta tin rằng ngươi chính là một trong những mục tiêu bị Lý gia cần phải tiêu diệt”.
“Chuyện đó thì ta biết”. Đế Nguyên Quân gật đầu đáp. “Thời gian không còn sớm nữa, ta bây giờ sẽ quay về bế quan”.
Quay trở về phòng của mình, Đế Nguyên Quân bày ra hai vòng trận pháp bao bọc xung quanh căn phòng và lấy ra một lò luyện đã chuẩn bị từ trước đặt chính giữa trận pháp rồi đặt Tử Huyền vào bên trong, sau đó lấy ra từng mai tinh thạch ném thẳng vào trong lò luyện.
Đánh ra một đạo linh hỏa thiêu đốt ở phía dưới đáy lò luyện, Đế Nguyên Quân nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt một cách mãnh liệt thì lên tiếng. “Uy lực của hỏa diễm lúc này đã tăng hơn trước không ít, dựa vào uy lực của Thiên Ma Thần Hỏa thì trong vòng một tháng là có thể hoàn thành”.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân đã túc trực ở bên cạnh lò luyện và dùng chân nguyên, tinh thần lực lên đến đỉnh điểm để có thể thu hẹp thời gian luyện khí mà không có một giây phút nghỉ ngơi.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân dùng chính tinh huyết của bản thân để nuôi dưỡng và sớm ngày đánh thức Tử Huyền. Chớp mắt một cái, Đế Nguyên Quân bế quan luyện khí ở trong phòng đã hơn hai mươi ngày và Tử Huyền sớm ngày đã thành hình.
Đó là một thanh trường thương dài hơn hai thước và toàn thân nó ánh lên một màu đen đầy huyền bí cùng với đó là từng sợi vân màu đỏ máu do tinh huyết Đế Nguyên Quân trích ra để nuôi dưỡng và ở phần cuối chuôi thương là một đầu nhọn hình lục giác trông sắc nhọn vô cùng. Còn lưỡi thương hình chữ thập ánh lên từng đạo sáng chói sắc bén ở bốn đầu.
Nhìn Tử Huyền đang trôi nổ ở trước mắt, Đế Nguyên Quân nhìn ngắm nó một lúc rồi thở dài một hơi. “Đáng tiếc, những loại tinh thạch trân quý này chỉ có thể luyện Tử Huyên đạt tới Linh Khí thượng phẩm mà thôi. Nhưng với phẩm cấp này cũng đủ để ta sử dụng trong một đoạn thời gian rồi”.
Vuốt nhẹ đầu ngón tay dọc theo thanh trường thương, Đế Nguyên Quân dùng đầu mũi thương đâm nhẹ lên ngón tay khiến máu tươi chảy ra rồi dùng đầu ngón tay vẽ lên một đạo phù văn bao bọc xung quanh Tử Huyền rồi đưa tay ra kết ấn ở trước ngực.
“Trong thời gian ta hôn mê thì Tử Huyền chắc đã hồi phục lại được một chút và bây giờ ta dùng Thức Tỉnh phù văn thì chắc có thể đánh thức?”. Đế Nguyên Quân vừa nói vừa truyền một lượng nguyên thần khủng bố xông thẳng vào trong thành trường thương và nói. “Chỉ mong là nó có thể thức tỉnh toàn vẹn?”.
Lời nói vừa dứt thì đột nhiên, ở trên thân trường thương đột nhiên ánh lên một đạo tinh quang sáng chói và cùng với đó là một cỗ khí tức thương khí mãnh liệt bộc phát ra ngoài. Ngay sau đó, toàn thân thanh trường thương run lên rồi phát ra từng thanh âm “Tê minh” trông có vẻ vui mừng vô cùng.
Nhìn Tử Huyền trôi nổi ở trước mắt, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ, nói. “Chào mừng ngươi tỉnh lại?”.
Nhìn Tử Huyền rêu rao vui mừng rồi ngoan ngoãn thu nhỏ và bay về thắt lưng thì Đế Nguyên Quân không khỏi bật cười. Nhưng đúng lúc này, toàn thân hắn đột nhiên run lên một cái và trên khóe miệng ẩn ẩn có một dòng máu tươi chảy ra.
Đưa tay lên lau đi vệt máu ở trên khóe miệng, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi thốt ra. “Vẫn là hơi quá sức”.
Nhanh chóng ngồi xuống, Đế Nguyên Quân lấy ra gần mười bình đan dược rồi một hơi nuốt xuống và bắt đầu luyện hóa. Cảm nhận lượng dược lực nồng đậm đang tản mát khắp nơi trong cơ thể, Đế Nguyên Quân vận lực và bắt đầu luyện hóa triệt để. Dần dần, thương thế trên người hắn ngày càng ổn định và khí tức cũng đang dần hồi phục.
Qua ngày hôm sau, Đế Nguyên Quân sau khi hồi phục được hơn phân nữa thì đẩy cửa đi ra ngoài thì nhìn thấy Lâm Tuyết Nhi đang tích cực luyện kiếm ở sân trước và khí tức ở trên người cô bộc phát ra khiến hắn không khỏi kinh ngạc. “Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã đột phá Ngưng Hải cảnh tầng chín, tốc độ này đúng là không thể đùa được?”.
“Nếu Lâm Tuyết Nhi là đệ tử của một đại tông môn thì việc đột phá cảnh giới còn nhanh hơn thế này nhiều?”.
Đúng lúc này, Thanh Lương các chủ nhìn thấy Đế Nguyên Quân xuất quan thì hớt ha hớt hải chạy lại và nói với một giọng nói nghe gấp gáp vô cùng. “Sắp rồi, bí cảnh sắp mở ra rồi?”.
- --
“La Thiên, ngươi đừng để ta phải nói hai lời?”. Lý Mộ Viên tức giận bộc phát toàn bộ khí tức của bản thân ra ngoài rồi quát lớn một tiếng. “Nhanh chóng giao tên đó ra bằng không thì đừng trách ta?”.
“Ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?”. La Thiên cũng không hề yếu kém mà bộc phát toàn bộ khí tức của bản thân ra ngoài rồi đứng chắn ở trước người Lý Mộ Viên và nói. “Ngươi đừng tưởng rằng, bản thân trở thành gia chủ của một đại gia tộc ở trong thành mà quên đi những chuyện trước đây? Chẳng qua ta nhẫn nhịn mọi chuyện vì không muốn gây thêm phiền phức cho gia tộc nên không tính toán với ngươi?”.
“Còn ngươi thì đừng tưởng ta không làm tới thì nghĩ rằng ta sợ ngươi, sợ Lý gia các ngươi? Ngươi cũng đừng quên, ngươi chỉ là một kẻ bại dưới trướng của ta?”.
“Nếu ngươi muốn quyết một trận tử chiến với ta thì đến đây? Ta muốn xem thời gian này ngươi đã mạnh được tới đâu?”.
“...”. Lý Viễn Trình nghe thấy vậy thì sắc mặt đột nhiên trầm xuống và ánh mắt hắn dần lộ rõ sự e ngại. Nhưng bị La Thiên nói ra những người hạ thấp trước mặt những người ở trong gia tộc khiến hắn ta cảm thấy tức giận vô cùng. “La Thiên, ngươi tưởng lần trước đánh bại ta thì lần nãy cũng có thể? Ngay sau ngày bị ngươi hạ nhục đó thì ta đã chú tâm vào tu luyện và thực lực của ta hiện tại đã mạnh hơn trước nhiều lần? Ngươi nghĩ những lời nói đó của ngươi có thể khiến ta e ngại?”.
“Nếu thực lực của ngươi đã mạnh lên thì có muốn quyết với ta một trận sinh tử?”. Đáp lại, La Thiên không một chút sợ hãi liền chỉ tay về phía Lý Mộ Viên rồi quát lớn một tiếng. “Nếu ngươi không sợ chết thì đến đây?”.
“Được… Được…”. Lý Mộ Viên vẻ mặt âm trầm cùng giọng nói lạnh lẽo vang lên. “Nếu ngươi đã muốn chết đến thể thì ta thanh toàn cho ngươi?”.
Lời nói vừa dứt, Lý Mộ Viên toàn lực bộc phát khí tức của bản thân rồi đánh ra một đạo chưởng ấn hướng thẳng về phía La Thanh với một uy lực mạnh mẽ vô cùng. Đứng ở bên ngoài quan sát, Đế Nguyên Quân cảm tưởng thiên địa chi khi cả một vùng rộng lớn đều bị một chưởng này kéo phăng đi hết toàn bộ.
Nhìn chưởng ấn đánh tới, La Thiên đồng thời bộc phát thực lực rồi đánh ra một quyền với uy lực không hề thua kém. Chỉ thấy hai đại chiêu kinh khủng va chạm bộc phát một tiếng động lớn cùng với đó là một đợt sóng xung kích quét phăng tất cả mọi thứ ở khu vực xung quanh hai người.
Bị dư ba của va chạm đẩy lùi ra xa, cả hai người một lần nữa bộc phát toàn bộ thực lực rồi giẫm mạnh chân xông lên. Ngay khi cả hai người chuẩn bị tung ra đại chiêu tiếp theo thì đột nhiên, ở trên cao bỗng có một thân ảnh xuất hiện rồi thình lình đứng chắn trước mặt của hai người.
Chỉ thấy người này vươn hai tay ra liền dễ dàng ngăn chặn công kích của hai người rồi lên tiếng. “Lý Mộ Viên? Ngươi bình tĩnh lại cho ta?”.
“Đại trưởng lão, ngươi đừng cản ta?”. Đáp lại, Lý Mộ Viên ánh mắt tràn đầy sự tức giận và sát ý nhìn lão giả rồi lớn giọng nói. “Chính tay ta sẽ giết chết tên tiểu tử đớ và huyết tẩy La gia để chấm dứt tất?”.
Dùng lực đẩy La Thanh lùi ra sau mấy bước, lão giả nắm chặt cổ tay Lý Mộ Viên rồi đạp không bay lên và kéo theo hắn ta rời khỏi La gia và nói. “Rồi sẽ có một ngày ta sẽ thanh toán tất cả mọi chuyện với La gia nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc?”.
Bị kéo bay đi, Lý Mộ Viên liếc mắt nhìn xuống phía bên dưới rồi quát lớn một tiếng. “La Thiên? Ngươi cứ đợi đó, rồi sẽ có ngày ta sẽ giết chết ngươi?”.
Nhìn hai người Lý gia rời đi, ánh mắt La Thiên nhìn theo bóng lưng của lão giả rồi lên tiếng. “Đây chính là thực lực của Tinh Cực cảnh sao? Không được, nếu như muốn đối phó lão già này và cả Lý gia thì ta phải đột phá càng sớm càng tốt?”.
Quay người nhìn về phía Thanh Lương các chủ, La Thiên hạ thấp giọng nói. “Thời gian này nhờ ngươi quản lý La gia giúp ta, ta muốn bế quan đột phá”.
Đáp lại, Thanh Lương các chủ gật đầu nhẹ, đáp. “Ngươi cứ thoải mái mà bế quan, thời gian này ta sẽ giúp ngươi quản lý”.
“Đa tạ”. La Thiên gật đầu một cái rồi quay người đi về phía phủ đệ của mình rồi đóng cửa bế quan cầu đột phá.
Nhìn bóng lưng La Thiên rời đi, Thanh Lương các chủ quay qua nhìn Đế Nguyên Quân rồi lên tiếng. “Ngươi có tính toán gì chưa?”.
Đế Nguyên Quân thở ra một hơi rồi lên tiếng đáp lời. “Thời gian này ta cũng muốn bế quan, ta dự định sẽ luyện lại vũ khí”.
“Vậy thì ngươi nên tranh thủ càng sớm càng tốt”. Thanh Lương các chủ gật đầu đáp. “Theo như những lời nói của Lý Mộ Viên thì Lý gia sẽ ra tay với La gia sớm thôi? Ta cũng mong đến La Thiên và các vị trưởng lão sớm ngày đột phá cảnh giới, chỉ có như vậy thì mới có thể đối mặt trực tiếp được với Lý gia”.
“Nếu chuyện đó thực sự xảy ra thì ta tin rằng ngươi chính là một trong những mục tiêu bị Lý gia cần phải tiêu diệt”.
“Chuyện đó thì ta biết”. Đế Nguyên Quân gật đầu đáp. “Thời gian không còn sớm nữa, ta bây giờ sẽ quay về bế quan”.
Quay trở về phòng của mình, Đế Nguyên Quân bày ra hai vòng trận pháp bao bọc xung quanh căn phòng và lấy ra một lò luyện đã chuẩn bị từ trước đặt chính giữa trận pháp rồi đặt Tử Huyền vào bên trong, sau đó lấy ra từng mai tinh thạch ném thẳng vào trong lò luyện.
Đánh ra một đạo linh hỏa thiêu đốt ở phía dưới đáy lò luyện, Đế Nguyên Quân nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt một cách mãnh liệt thì lên tiếng. “Uy lực của hỏa diễm lúc này đã tăng hơn trước không ít, dựa vào uy lực của Thiên Ma Thần Hỏa thì trong vòng một tháng là có thể hoàn thành”.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân đã túc trực ở bên cạnh lò luyện và dùng chân nguyên, tinh thần lực lên đến đỉnh điểm để có thể thu hẹp thời gian luyện khí mà không có một giây phút nghỉ ngơi.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân dùng chính tinh huyết của bản thân để nuôi dưỡng và sớm ngày đánh thức Tử Huyền. Chớp mắt một cái, Đế Nguyên Quân bế quan luyện khí ở trong phòng đã hơn hai mươi ngày và Tử Huyền sớm ngày đã thành hình.
Đó là một thanh trường thương dài hơn hai thước và toàn thân nó ánh lên một màu đen đầy huyền bí cùng với đó là từng sợi vân màu đỏ máu do tinh huyết Đế Nguyên Quân trích ra để nuôi dưỡng và ở phần cuối chuôi thương là một đầu nhọn hình lục giác trông sắc nhọn vô cùng. Còn lưỡi thương hình chữ thập ánh lên từng đạo sáng chói sắc bén ở bốn đầu.
Nhìn Tử Huyền đang trôi nổ ở trước mắt, Đế Nguyên Quân nhìn ngắm nó một lúc rồi thở dài một hơi. “Đáng tiếc, những loại tinh thạch trân quý này chỉ có thể luyện Tử Huyên đạt tới Linh Khí thượng phẩm mà thôi. Nhưng với phẩm cấp này cũng đủ để ta sử dụng trong một đoạn thời gian rồi”.
Vuốt nhẹ đầu ngón tay dọc theo thanh trường thương, Đế Nguyên Quân dùng đầu mũi thương đâm nhẹ lên ngón tay khiến máu tươi chảy ra rồi dùng đầu ngón tay vẽ lên một đạo phù văn bao bọc xung quanh Tử Huyền rồi đưa tay ra kết ấn ở trước ngực.
“Trong thời gian ta hôn mê thì Tử Huyền chắc đã hồi phục lại được một chút và bây giờ ta dùng Thức Tỉnh phù văn thì chắc có thể đánh thức?”. Đế Nguyên Quân vừa nói vừa truyền một lượng nguyên thần khủng bố xông thẳng vào trong thành trường thương và nói. “Chỉ mong là nó có thể thức tỉnh toàn vẹn?”.
Lời nói vừa dứt thì đột nhiên, ở trên thân trường thương đột nhiên ánh lên một đạo tinh quang sáng chói và cùng với đó là một cỗ khí tức thương khí mãnh liệt bộc phát ra ngoài. Ngay sau đó, toàn thân thanh trường thương run lên rồi phát ra từng thanh âm “Tê minh” trông có vẻ vui mừng vô cùng.
Nhìn Tử Huyền trôi nổi ở trước mắt, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ, nói. “Chào mừng ngươi tỉnh lại?”.
Nhìn Tử Huyền rêu rao vui mừng rồi ngoan ngoãn thu nhỏ và bay về thắt lưng thì Đế Nguyên Quân không khỏi bật cười. Nhưng đúng lúc này, toàn thân hắn đột nhiên run lên một cái và trên khóe miệng ẩn ẩn có một dòng máu tươi chảy ra.
Đưa tay lên lau đi vệt máu ở trên khóe miệng, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi thốt ra. “Vẫn là hơi quá sức”.
Nhanh chóng ngồi xuống, Đế Nguyên Quân lấy ra gần mười bình đan dược rồi một hơi nuốt xuống và bắt đầu luyện hóa. Cảm nhận lượng dược lực nồng đậm đang tản mát khắp nơi trong cơ thể, Đế Nguyên Quân vận lực và bắt đầu luyện hóa triệt để. Dần dần, thương thế trên người hắn ngày càng ổn định và khí tức cũng đang dần hồi phục.
Qua ngày hôm sau, Đế Nguyên Quân sau khi hồi phục được hơn phân nữa thì đẩy cửa đi ra ngoài thì nhìn thấy Lâm Tuyết Nhi đang tích cực luyện kiếm ở sân trước và khí tức ở trên người cô bộc phát ra khiến hắn không khỏi kinh ngạc. “Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã đột phá Ngưng Hải cảnh tầng chín, tốc độ này đúng là không thể đùa được?”.
“Nếu Lâm Tuyết Nhi là đệ tử của một đại tông môn thì việc đột phá cảnh giới còn nhanh hơn thế này nhiều?”.
Đúng lúc này, Thanh Lương các chủ nhìn thấy Đế Nguyên Quân xuất quan thì hớt ha hớt hải chạy lại và nói với một giọng nói nghe gấp gáp vô cùng. “Sắp rồi, bí cảnh sắp mở ra rồi?”.
- --