Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Chương 296: Lời mời
Đó là kiếm ý?!
Vừa kinh ngạc và vừa kinh hãi trước uy lực của kiếm ý bộc phát liền khiến vũ khí trong tay họ run lên kịch liệt giống như cảm ứng được thứ gì đó.
Không đợi đám người hết kinh hãi thì thanh đại kiếm khổng lồ từ trong bạch vân dần hiển hiện ở trên không trung và bộc phát một cổ chi ý khủng khiếp bao trùm cả một vùng rộng lớn.
Ngay sau đó, thanh đại kiếm từ trên cao thình lình rơi xuống và đâm thẳng về phía lôi vân thì bộc phát một tiếng nổ lớn cùng với đó là từng tiếng thanh âm kiêu reo vang vọng khắp nơi.
Bỗng, khu vực ngoài của Nam Hoang Sơn Mạnh bỗng nhiên trở nên yên tỉnh và thình lình, từ trên cao thổi xuống từng làn gió siết mang theo chi ý quét ra xung quanh và cùng với đó là mang theo dư âm của lôi quang mạnh bạo.
Chứng kiến tòa lôi vân bị đại kiếm đâm xuyên qua và phá tan thành trăm ngàn mảnh thì đám người không khỏi sợ hãi và thốt ra. “Kiếm ý hóa hình lại phá được lôi vân? Rốt cuộc cấp bậc của loại kiếm ý này đạt ở đẳng cấp nào? Người đứng sau thi triển ra kiếm ý này là ai?”.
“Người này chắc chắn là tuyệt thế kiếm tu?”.
Ở phía bên kia trận chiến, Đế Nguyên Quân toàn lực thúc đẩy kiếm ý phá tan lôi vân và ngăn chặn huyết chung đột phá. Và chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân tiếp tục điều khiển đại kiếm cực tốc đánh xuống với một tốc độ nhanh vô cùng.
Chỉ trong giây lát, mũi kiếm phá tan toàn bộ lôi vân và xông thẳng về phía huyết chung mà đánh. Và nó dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm rồi bắn ra liên tiếp từng đạo sóng âm công kích hướng về phía đại kiếm.
Nhưng trước lực lượng tuyệt đối của kiếm ý thì công kích của nó trở nên yếu đuối và bị phá tan một cách dễ dàng. Nhận biết bản thân không phải đối thủ của kiếm ý, huyết chung ngay lập tức đổi hướng và lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân.
Dường như đoán được ý định của nó, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ. “Tính ra thì ngươi cũng có chút trí óc nhưng mà ngươi lựa chọn đối đầu với ta là sai lầm của ngươi?”.
“Nếu ngươi đột phá chuẩn Thiên Kiếp Linh Khí thì ta còn cảm thấy có chút áp lực. Nhưng với khả năng của ngươi hiện tại mà muốn đánh ta? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày”. . Được copy tại # trumtruy eИ. VN #
Nhanh chóng thu lại kiếm ý, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn huyết chung đánh trới thì ngưng tụ một đạo Thiên Ma Thần Hỏa vào trong lòng bàn tay rồi cười lạnh một tiếng. “Để ta xem sát nghiệp của ngươi có sánh bằng nghiệp của Thiên Ma Thần Hỏa hay không?”.
Mạnh tay vung Thiên Ma Thần Hỏa đánh tới, Đế Nguyên Quân dùng tinh thần lực điều khiển nó nhanh chóng áp sát lại gần rồi vỗ mạnh tay một cái liền thuế biến ra thêm ba đạo hỏa diễm bao trùm xung quanh huyết chung. Nó dường như cũng cảm nhận được đạo hỏa diệm này đáng sợ và không thể địch lại thì nó ngay lập tức quay người chuẩn bị bỏ chạy.
“Muốn chạy?”. Đế Nguyên Quân khinh thường nở một nụ cười nhẹ. “Ta đã cho ngươi đi hay chưa?”.
Nhanh chóng điều khiển bốn đạo hỏa diệm vây chặt huyết chung rồi từ từ đưa nó hạ xuống và trôi nổi trước mặt hắn. Nhanh tay bắt lấy, Đế Nguyên Quân nhìn huyết chung đang cố vùng vẫy để thoát ra thì lắc đầu. “Khả năng của ngươi rất là phiền phức và cũng là điểm yếu chí tử đối với người tu luyện nhưng đáng tiếc. Chiêu đó của ngươi không làm được gì ta?”.
“Và ngươi cũng nên cảm thấy may mắn khi trở thành pháp bảo của ta”.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân tay phải đưa lên kết ấn ở trước ngực và khóe miệng đồng thời lẩm nhẫm. Chỉ thấy huyết chung đột nhiên run lên kịch liệt một cái và bị Đế Nguyên Quân rút ra một làn khói trắng mờ ảo. Đó chính là khí linh của tà vật và cũng là thứ đã gây ra biết bao nhiêu cái chết.
Tiếp đến, Đế Nguyên Quân nhìn Thiên Ma Thần Hỏa ở trước mặt thì nở một nụ cười nhẹ, nói. “Khí linh này rất phù hợp với Thiên Ma Thần Hỏa, hỏa diễm có linh thì uy lực của nó bộc phát ra sẽ mạnh hơn bình thường và ta cũng tiết kiệm được không ít sức lực”.
Đẩy thẳng khí linh dung nhập vào trong Thiên Ma Thần Hỏa, Đế Nguyên Quân hai tay liên tục đánh ra từng đạo kết ấn rồi sau đó thu đạo hỏa diễm vào trong lòng bàn tay rồi quát lớn một tiếng. “Hợp”.
Ngay lập tức, Thiên Ma Thần Hỏa bỗng bùng lên một cái và uy lực của nó đã tăng lên gấp hai gấp ba lần chỉ trong nháy mắt. Tuy khí linh này đã ở trong huyết chung đã lâu và đã sinh ra ma tính nên khi bị Thiên Ma Thần Hỏa tẩy luyện thì ma tính của nó không chỉ tăng lên gấp nhiều lần và nó lúc này đã bị Đế Nguyên Quân áp chế triệt để nên chỉ biết ngoan ngoãn vâng lời mà thôi.
Thu lại đạo hỏa diễm, Đế Nguyên Quân cắn nhẹ đầu ngón tay rồi nhỏ xuống huyết chung một giọt máu nhận chủ rồi sau đó thu vào trong lòng bàn tay rồi quay người đi về phía tòa thành.
Đi đến La phủ, Đế Nguyên Quân trực tiếp đẩy cửa và đi lại gần giường và lên tiếng. “La gia chủ? Ngươi không sợ ta sẽ thất bại?”.
“Haha…”. La Thiên gồng mình ngồi dậy, ánh mắt hắn lộ vẻ vui mừng và có phần tự tin nói. “Nếu như công tử thất bại thì ta cũng chẳng thể sống được bao lâu nữa nên ta đã lựa chọn tin tưởng vào khả năng của công tử và ta dám chắc là ngươi có thể làm được”.
“La gia chủ để cao ta quá rồi?”. Đế Nguyên Quân cười khổ một tiếng rồi lắc đầu, đáp. “Nhưng mà may mắn là ta đã thu phục được nó”.
Nắm huyết chung trên tay, Đế Nguyên Quân lắc nhẹ tay một cái đánh ra một đạo sóng âm xung kích xộc thẳng vào trong cơ thể La Thiên và thật đáng kinh ngạc. Những vết sát nghiệp tím đen bị đạo sóng âm này gột rửa một cách triệt để và không dừng lại ở đó, La Thiên còn cảm nhận bản thân hiện tại đã trở lại thời kỳ đỉnh phong trước kia.
Bật mình đứng dậy, La Thiên mạnh tay đánh ra từng quyền từng cước để thử lại nhưng đáng mừng là hắn đã trở lại như trước kia và hắn thậm chí còn cảm thấy bản thân hiện tại còn tốt hơn trước rất nhiều.
“Nguyên Quân công tử?”. La Thiên vẻ mặt hết sức kinh ngạc nhìn Đế Nguyên Quân thốt ra. “Chuyện này?”.
“Không phải ngạc nhiên như thế?”. Đế Nguyên Quân thu lại huyết chung rồi lên tiếng. “Vè cơ bản thì sát nghiệp cũng giống như một loại lực lượng và cũng vừa giống với sát ý nên một khi nó đã ngấm sâu vào trong cơ thể thì nó cũng đã hòa vào làm một nên ngươi cảm thấy bản thân hiện tại tốt hơn là điều dễ hiểu”.
“Với cả, cảnh giới của ngươi hiện tại đã là Thiên Địa cảnh đỉnh nên đây rất có thể là một cơ duyên để ngươi đột phá Tinh Cực cảnh?”.
“Đúng là ta hiện tại có cảm giác có thể đột phá Tinh Cực cảnh nhưng ta vẫn còn việc cần phải giải quyết nên chuyện này đành phải dời lại”. La Thiên vui vẻ gật đầu, đáp. “Ta bây giờ thì lo lắng cho tên Thanh Lương kia, hắn không bị thương giống như ta mà là bị những người do tà vật điều khiến đánh trọng thương”.
“Hắn hiện tại đã quay trở về Thanh gia nên ta không biết tình hình của hắn hiện tại?”.
“La gia chủ ngươi chớ lo lắng?”. Đế Nguyên Quân thở ra một hơi, đáp. “Thanh Lương các chủ am hiểm về đan dược và linh dược nên hắn có thể tự lo cho bản thân”.
“Ta cũng mong là như thế”. La Thiên gật đầu, bỗng hắn đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó thì nhìn Đế Nguyên Quân với ánh mắt có chút kinh hãi thốt ra. “Cổ kiếm ý vừa rồi là do ngươi đánh ra?”.
“Đúng là do ta đánh ra?”. Đế Nguyên Quân gật đầu. “Ngươi cảm thấy rất hiếu kỳ sao?”.
“Đâu phải là hiếu kỳ mà là không thể tưởng tượng được?”. La Thiên ánh mắt kinh hãi nhìn hắn thốt ra. “Nhìn ngươi hiện tại chỉ mới mười tám tuổi mà đã ngộ ra được kiếm ý cường đại như thế này? Ta không có ý xu nịnh nhưng ta dám đảm bảo, cả tây vực này không có mấy người có thể ngộ được kiếm ý ở độ tuổi này và sánh được với công tử?”.
“...”. Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì lắc đầu, tuy những lời nói này của La gia chủ không sai nhưng hắn chung quy vẫn chưa gặp những tuyệt thế thiên kiêu ở ngoài kia. Bọn họ ngay từ khi ra đời đã sinh ra kiếm chủng, một tuổi đã có thể luyện kiếm, ba tuổi đã hoàn toàn nắm vững kiếm ý. Còn đối với hắn thì “Kiếm Ý Thiên Địa” này là do hắn lúc trước quá rảnh rỗi nên mới tạo ra chứ không phải ngộ ra.
Nghĩ đến đây, Đế Nguyên quân nở một nụ cười nhẹ, đáp. “Tùy La gia chủ suy nghĩ”.
“À đúng rồi?”. Bỗng, La Thiên lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Đế Nguyên Quân, nói. “Đáng lý ta phải đưa cái này cho công tử sớm hơn nhưng đến bây giờ mới có cơ hội”.
Đón nhận tấm lệnh bài vào trong tay, Đế Nguyên Quân nhìn ngó một lúc rồi lên tiếng hỏi. “Không biết tấm lệnh bài này có ý nghĩa gì?”.
La Thiên cười nhẹ một tiếng, đáp. “Tấm lệnh bài này vừa là chứng minh thân phận của công tử tại Hồng Linh thành và nó còn có một khả năng khác đó chính là một lời mời tham dự”.
“Cũng giống như Thanh Lan thành, Hồng Linh thành mỗi một năm đều sẽ diễn ra thiên kiêu tụ hội và muộn hơn Thanh Lan thành khoảng hai tháng. Còn thời điểm chính xác thì khoảng mười tháng nữa sẽ bắt đầu diễn ra và ta rất mong công tử có thể đến dự”.
“Nói thẳng ra thì ta đại diện La gia mời công tử đến tham dự và có vị trí ngang bằng với ta”.
- --
Vừa kinh ngạc và vừa kinh hãi trước uy lực của kiếm ý bộc phát liền khiến vũ khí trong tay họ run lên kịch liệt giống như cảm ứng được thứ gì đó.
Không đợi đám người hết kinh hãi thì thanh đại kiếm khổng lồ từ trong bạch vân dần hiển hiện ở trên không trung và bộc phát một cổ chi ý khủng khiếp bao trùm cả một vùng rộng lớn.
Ngay sau đó, thanh đại kiếm từ trên cao thình lình rơi xuống và đâm thẳng về phía lôi vân thì bộc phát một tiếng nổ lớn cùng với đó là từng tiếng thanh âm kiêu reo vang vọng khắp nơi.
Bỗng, khu vực ngoài của Nam Hoang Sơn Mạnh bỗng nhiên trở nên yên tỉnh và thình lình, từ trên cao thổi xuống từng làn gió siết mang theo chi ý quét ra xung quanh và cùng với đó là mang theo dư âm của lôi quang mạnh bạo.
Chứng kiến tòa lôi vân bị đại kiếm đâm xuyên qua và phá tan thành trăm ngàn mảnh thì đám người không khỏi sợ hãi và thốt ra. “Kiếm ý hóa hình lại phá được lôi vân? Rốt cuộc cấp bậc của loại kiếm ý này đạt ở đẳng cấp nào? Người đứng sau thi triển ra kiếm ý này là ai?”.
“Người này chắc chắn là tuyệt thế kiếm tu?”.
Ở phía bên kia trận chiến, Đế Nguyên Quân toàn lực thúc đẩy kiếm ý phá tan lôi vân và ngăn chặn huyết chung đột phá. Và chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân tiếp tục điều khiển đại kiếm cực tốc đánh xuống với một tốc độ nhanh vô cùng.
Chỉ trong giây lát, mũi kiếm phá tan toàn bộ lôi vân và xông thẳng về phía huyết chung mà đánh. Và nó dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm rồi bắn ra liên tiếp từng đạo sóng âm công kích hướng về phía đại kiếm.
Nhưng trước lực lượng tuyệt đối của kiếm ý thì công kích của nó trở nên yếu đuối và bị phá tan một cách dễ dàng. Nhận biết bản thân không phải đối thủ của kiếm ý, huyết chung ngay lập tức đổi hướng và lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân.
Dường như đoán được ý định của nó, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ. “Tính ra thì ngươi cũng có chút trí óc nhưng mà ngươi lựa chọn đối đầu với ta là sai lầm của ngươi?”.
“Nếu ngươi đột phá chuẩn Thiên Kiếp Linh Khí thì ta còn cảm thấy có chút áp lực. Nhưng với khả năng của ngươi hiện tại mà muốn đánh ta? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày”. . Được copy tại # trumtruy eИ. VN #
Nhanh chóng thu lại kiếm ý, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn huyết chung đánh trới thì ngưng tụ một đạo Thiên Ma Thần Hỏa vào trong lòng bàn tay rồi cười lạnh một tiếng. “Để ta xem sát nghiệp của ngươi có sánh bằng nghiệp của Thiên Ma Thần Hỏa hay không?”.
Mạnh tay vung Thiên Ma Thần Hỏa đánh tới, Đế Nguyên Quân dùng tinh thần lực điều khiển nó nhanh chóng áp sát lại gần rồi vỗ mạnh tay một cái liền thuế biến ra thêm ba đạo hỏa diễm bao trùm xung quanh huyết chung. Nó dường như cũng cảm nhận được đạo hỏa diệm này đáng sợ và không thể địch lại thì nó ngay lập tức quay người chuẩn bị bỏ chạy.
“Muốn chạy?”. Đế Nguyên Quân khinh thường nở một nụ cười nhẹ. “Ta đã cho ngươi đi hay chưa?”.
Nhanh chóng điều khiển bốn đạo hỏa diệm vây chặt huyết chung rồi từ từ đưa nó hạ xuống và trôi nổi trước mặt hắn. Nhanh tay bắt lấy, Đế Nguyên Quân nhìn huyết chung đang cố vùng vẫy để thoát ra thì lắc đầu. “Khả năng của ngươi rất là phiền phức và cũng là điểm yếu chí tử đối với người tu luyện nhưng đáng tiếc. Chiêu đó của ngươi không làm được gì ta?”.
“Và ngươi cũng nên cảm thấy may mắn khi trở thành pháp bảo của ta”.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân tay phải đưa lên kết ấn ở trước ngực và khóe miệng đồng thời lẩm nhẫm. Chỉ thấy huyết chung đột nhiên run lên kịch liệt một cái và bị Đế Nguyên Quân rút ra một làn khói trắng mờ ảo. Đó chính là khí linh của tà vật và cũng là thứ đã gây ra biết bao nhiêu cái chết.
Tiếp đến, Đế Nguyên Quân nhìn Thiên Ma Thần Hỏa ở trước mặt thì nở một nụ cười nhẹ, nói. “Khí linh này rất phù hợp với Thiên Ma Thần Hỏa, hỏa diễm có linh thì uy lực của nó bộc phát ra sẽ mạnh hơn bình thường và ta cũng tiết kiệm được không ít sức lực”.
Đẩy thẳng khí linh dung nhập vào trong Thiên Ma Thần Hỏa, Đế Nguyên Quân hai tay liên tục đánh ra từng đạo kết ấn rồi sau đó thu đạo hỏa diễm vào trong lòng bàn tay rồi quát lớn một tiếng. “Hợp”.
Ngay lập tức, Thiên Ma Thần Hỏa bỗng bùng lên một cái và uy lực của nó đã tăng lên gấp hai gấp ba lần chỉ trong nháy mắt. Tuy khí linh này đã ở trong huyết chung đã lâu và đã sinh ra ma tính nên khi bị Thiên Ma Thần Hỏa tẩy luyện thì ma tính của nó không chỉ tăng lên gấp nhiều lần và nó lúc này đã bị Đế Nguyên Quân áp chế triệt để nên chỉ biết ngoan ngoãn vâng lời mà thôi.
Thu lại đạo hỏa diễm, Đế Nguyên Quân cắn nhẹ đầu ngón tay rồi nhỏ xuống huyết chung một giọt máu nhận chủ rồi sau đó thu vào trong lòng bàn tay rồi quay người đi về phía tòa thành.
Đi đến La phủ, Đế Nguyên Quân trực tiếp đẩy cửa và đi lại gần giường và lên tiếng. “La gia chủ? Ngươi không sợ ta sẽ thất bại?”.
“Haha…”. La Thiên gồng mình ngồi dậy, ánh mắt hắn lộ vẻ vui mừng và có phần tự tin nói. “Nếu như công tử thất bại thì ta cũng chẳng thể sống được bao lâu nữa nên ta đã lựa chọn tin tưởng vào khả năng của công tử và ta dám chắc là ngươi có thể làm được”.
“La gia chủ để cao ta quá rồi?”. Đế Nguyên Quân cười khổ một tiếng rồi lắc đầu, đáp. “Nhưng mà may mắn là ta đã thu phục được nó”.
Nắm huyết chung trên tay, Đế Nguyên Quân lắc nhẹ tay một cái đánh ra một đạo sóng âm xung kích xộc thẳng vào trong cơ thể La Thiên và thật đáng kinh ngạc. Những vết sát nghiệp tím đen bị đạo sóng âm này gột rửa một cách triệt để và không dừng lại ở đó, La Thiên còn cảm nhận bản thân hiện tại đã trở lại thời kỳ đỉnh phong trước kia.
Bật mình đứng dậy, La Thiên mạnh tay đánh ra từng quyền từng cước để thử lại nhưng đáng mừng là hắn đã trở lại như trước kia và hắn thậm chí còn cảm thấy bản thân hiện tại còn tốt hơn trước rất nhiều.
“Nguyên Quân công tử?”. La Thiên vẻ mặt hết sức kinh ngạc nhìn Đế Nguyên Quân thốt ra. “Chuyện này?”.
“Không phải ngạc nhiên như thế?”. Đế Nguyên Quân thu lại huyết chung rồi lên tiếng. “Vè cơ bản thì sát nghiệp cũng giống như một loại lực lượng và cũng vừa giống với sát ý nên một khi nó đã ngấm sâu vào trong cơ thể thì nó cũng đã hòa vào làm một nên ngươi cảm thấy bản thân hiện tại tốt hơn là điều dễ hiểu”.
“Với cả, cảnh giới của ngươi hiện tại đã là Thiên Địa cảnh đỉnh nên đây rất có thể là một cơ duyên để ngươi đột phá Tinh Cực cảnh?”.
“Đúng là ta hiện tại có cảm giác có thể đột phá Tinh Cực cảnh nhưng ta vẫn còn việc cần phải giải quyết nên chuyện này đành phải dời lại”. La Thiên vui vẻ gật đầu, đáp. “Ta bây giờ thì lo lắng cho tên Thanh Lương kia, hắn không bị thương giống như ta mà là bị những người do tà vật điều khiến đánh trọng thương”.
“Hắn hiện tại đã quay trở về Thanh gia nên ta không biết tình hình của hắn hiện tại?”.
“La gia chủ ngươi chớ lo lắng?”. Đế Nguyên Quân thở ra một hơi, đáp. “Thanh Lương các chủ am hiểm về đan dược và linh dược nên hắn có thể tự lo cho bản thân”.
“Ta cũng mong là như thế”. La Thiên gật đầu, bỗng hắn đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó thì nhìn Đế Nguyên Quân với ánh mắt có chút kinh hãi thốt ra. “Cổ kiếm ý vừa rồi là do ngươi đánh ra?”.
“Đúng là do ta đánh ra?”. Đế Nguyên Quân gật đầu. “Ngươi cảm thấy rất hiếu kỳ sao?”.
“Đâu phải là hiếu kỳ mà là không thể tưởng tượng được?”. La Thiên ánh mắt kinh hãi nhìn hắn thốt ra. “Nhìn ngươi hiện tại chỉ mới mười tám tuổi mà đã ngộ ra được kiếm ý cường đại như thế này? Ta không có ý xu nịnh nhưng ta dám đảm bảo, cả tây vực này không có mấy người có thể ngộ được kiếm ý ở độ tuổi này và sánh được với công tử?”.
“...”. Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì lắc đầu, tuy những lời nói này của La gia chủ không sai nhưng hắn chung quy vẫn chưa gặp những tuyệt thế thiên kiêu ở ngoài kia. Bọn họ ngay từ khi ra đời đã sinh ra kiếm chủng, một tuổi đã có thể luyện kiếm, ba tuổi đã hoàn toàn nắm vững kiếm ý. Còn đối với hắn thì “Kiếm Ý Thiên Địa” này là do hắn lúc trước quá rảnh rỗi nên mới tạo ra chứ không phải ngộ ra.
Nghĩ đến đây, Đế Nguyên quân nở một nụ cười nhẹ, đáp. “Tùy La gia chủ suy nghĩ”.
“À đúng rồi?”. Bỗng, La Thiên lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Đế Nguyên Quân, nói. “Đáng lý ta phải đưa cái này cho công tử sớm hơn nhưng đến bây giờ mới có cơ hội”.
Đón nhận tấm lệnh bài vào trong tay, Đế Nguyên Quân nhìn ngó một lúc rồi lên tiếng hỏi. “Không biết tấm lệnh bài này có ý nghĩa gì?”.
La Thiên cười nhẹ một tiếng, đáp. “Tấm lệnh bài này vừa là chứng minh thân phận của công tử tại Hồng Linh thành và nó còn có một khả năng khác đó chính là một lời mời tham dự”.
“Cũng giống như Thanh Lan thành, Hồng Linh thành mỗi một năm đều sẽ diễn ra thiên kiêu tụ hội và muộn hơn Thanh Lan thành khoảng hai tháng. Còn thời điểm chính xác thì khoảng mười tháng nữa sẽ bắt đầu diễn ra và ta rất mong công tử có thể đến dự”.
“Nói thẳng ra thì ta đại diện La gia mời công tử đến tham dự và có vị trí ngang bằng với ta”.
- --