Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-373
CHƯƠNG 351: ANH SỚM ĐÃ BIẾT RỒI
CHƯƠNG 351: ANH SỚM ĐÃ BIẾT RỒI
Vừa nói tôi lại đã không nhịn được chảy xuống hai hàng lệ nóng.
“Ngốc, đã đồng ý cho em ở lại sao vẫn còn khóc.” Tô Mộc thấy tôi lại khóc, mặt hiện lên vẻ đau lòng, đưa tay lên lau nước mắt cho tôi.
Chỉ là khi tay anh ấy vừa chạm vào nước mắt tôi thì lông mày anh ấy liền nhíu lại.“Ài…” Một tiếng kêu nhẹ vang lên.
Một luồng hơi từ tay Tô Mộc bốc lên.Lúc này tôi mới phát hiện trong nước mắt tôi cũng có yêu khí, cho dù hàm lượng yêu khí cực kỳ nhỏ nhưng đối với Tô Mộc bây giờ mà nói đã là rất trí mạng.Vừa rồi nhất định anh ấy rất đau!
Tôi liền đẩy anh ấy ra, không dám ở sát gần anh ấy nữa, rất sợ lúc vô tình nào đó yêu khí lại nhô ra làm Tô Mộc bị thương.
Tôi đột nhiên rất ghét cái yêu thân kiếp trước này, mặc dù nó rất lợi hại nhưng loại lợi hại này cũng sẽ làm Tô Mộc bị thương.
Tô Mộc thấy mặt tôi đầy lo lắng, khóe miệng liền cong lên mỉm cười, nói với tôi: “Em ngốc, một thời gian không gặp đã trở nên lợi hại như vậy. Tốt rồi, em có yêu khí hộ thân thì anh đỡ phải ngày ngày lo lắng cho em, tới đây…”
Vừa nói Tô Mộc vừa khoát tay một cái với tôi, tỏ ý tôi đi tới anh ấy.
Tôi liền do dự một chút.
Dẫu sao vừa rồi chẳng qua chỉ là nước mắt đã khiến tay anh ấy bị thương, lỡ như một hồi tôi lại không nhịn được mừng đến chảy nước mắt thì không phải anh ấy sẽ bị tôi thiêu sống sao?.
“Bảo em thì em cứ tới đây, mặc dù bây giờ tu vi anh không có nhưng đầu óc vẫn có, anh dạy em cách làm sao để khống chế yêu khí trong cơ thể.” Tô Mộc thấy tôi do dự mặt liền đanh lại, ra lệnh.
Đúng không! Đây mới là giọng Tô Mộc nên có mà!
Nghe được giọng điệu quen thuộc, sự lo lắng trong lòng tôi bỗng hóa thành hư không, vui vẻ tiến lại gần Tô Mộc.
Lần này anh ấy không lại bị tôi đả thương, ôm tôi thật chặt vào lòng, cúi đầu hôn tôi một cái.
Không phải nói dạy tôi khống chế yêu khí sao, tại sao bỗng nhiên lại thân mật...Có điều hôn thì hôn, tôi thật sự rất thích được Tô Mộc hôn.
Trong lòng tôi không khỏi vui vẻ, cảm thấy giờ khắc này thật quá hạnh phúc, hận thân thể tôi cùng Tô Mộc không ở chung với nhau được.
Nụ hôn của anh ấy luôn lạnh như vậy, cảm giác quen thuộc này đã lâu tôi không thấy, chỉ là hôm nay so với bình thường anh ấy càng dịu dàng hơn.
“Em ngốc, mặc dù gương mặt này xinh đẹp hơn nhưng anh lại thích gương mặt xấu xí trước kia.” Tô Mộc hôn tôi rất lâu rồi mới tách miệng tôi ra khẽ nói.
“Anh nói gì?” Tôi liền đẩy Tô Mộc ra, tức giận trợn mắt nhìn anh ấy.
Xa nhau lâu như vậy thật vất vả mới có thể gặp mặt, không phải là thời khắc đặc biệt lãng mạn sao, sao Tô Mộc lại nói lời gây sát thương như vậy!
Hơn nữa ai xấu?!
Mặc dù trước kia tôi không đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng vẫn là ngọc sáng đi, ít nhất sau khi trang điểm vẫn được sáu bảy điểm!
“Anh nói anh thích gương mặt trước kia của em.” Trong mắt Tô Mộc đều là ý cười, miệng mỉm cười yêu kiều nhìn tôi nói.Tôi liền cùng anh ấy đọ sức, nói: “Không phải câu này, từ phía sau kìa, trước chữ ‘trước kia’!”
“Xấu xí?” Nụ cười trong đáy mắt Tô Mộc càng sâu hơn, chỉ là bộ dáng anh ấy rất nghiêm trang, giống như đang nghiêm túc cùng tôi thảo luận vấn đề nào đó, nói: “Chẳng lẽ em không xấu xí sao? Em có đẹp bằng anh không?”
“Anh…” Tôi bị nghẹn quá hóa giận, vốn chuẩn bị trước một chuỗi lời phản kích nhưng bị anh ấy hỏi như vậy tôi cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
So với Tô Mộc thì quả thật tôi trở thành xấu xí.
“Được rồi, được rồi. Dù sao bây giờ em đã trở nên đẹp, anh muốn nói gì thì cứ nói đi.” Tôi xua tay, độ lượng không thèm tiếp tục tranh luận với Tô Mộc, lần nữa tiến tới gần anh ấy muốn tìm một chỗ ngồi xuống.
Dù sao hôm nay cũng muốn chờ ở đây, nhất định phải tìm một nơi thoải mái, đến khi trời tối tính sau.
Tô Mộc cũng đi theo tôi kiểm tra xung quanh.
Vốn Tô Mộc chỉ ở trong một góc nhỏ, có điều sau khi thấy được yêu khí kinh khủng trên người tôi thì toàn bộ quỷ trong miếu đều chen nhau né tránh núp phía sau tượng thần, không ai dám ra ngoài.
Miếu này vốn không lớn không nhỏ, trong nháy mắt bị những cô hồn dã quỷ kia nhường ra một không gian rất lớn, tất cả đều thuộc về tôi và Tô Mộc.
Tôi cũng không kén chọn dị, đem rơm rạ tán lạc trong miếu xếp lại một chỗ, sau đó cởi áo khoác ngoài trải ở phía trên làm thành một cái giường đơn sơ rồi ngoắc ngoắc tay với Tô Mộc: “Chồng, tới đây, người ta ở trên giường chờ anh đấy.”
“Chớ nói nhảm, nơi này có nhiều mắt nhìn như vậy.” Tô Mộc nhận ra tôi trêu anh ấy liền liếc tôi một cái.Ôi, anh ấy trợn mắt cũng đẹp như vậy…
Tôi lại một trận si mê, cái gọi là tạm chia tay thắng tân hôn chính là thế này, lúc này Tô Mộc ở trong mắt tôi thật vô cùng hoàn mỹ.
Không đúng, anh ấy ở trong mắt tôi luôn rất hoàn mỹ trừ những lúc tức giận thì rất thúi, nhất định chính là nam thần ít có trên thế gian.
Nhưng tính khí thúi ấy chính là đặc điểm của anh ấy, ngay cả lúc anh ấy tức giận tôi cũng rất yêu thích.Mặt tôi đầy si mê nhìn Tô Mộc cười ngây ngô.
Trên mặt Tô Mộc hiện lên một chút bất đắc dĩ, có chút mất mắt nhìn dã quỷ đang ở phía sau tượng thần, thở dài rồi ngồi xuống bên cạnh tôi.Tôi liền mò vào ngực anh ấy, chẳng qua tôi còn chưa chui được vào ngực anh ấy thì đầu tôi đã bị một bàn tay đẩy ra
Tô Mộc cúi xuống nhìn tôi, nghiêm túc nói: “Trước tiên học khống chế yêu khí trong cơ thể em đã, không thì có em ở nơi này tất cả quỷ cũng không dám ngủ, bao gồm cả anh cũng vậy..”
“A?” Tôi liền sửng sốt một chút, có chút mất hứng.Người đẹp ở ngay trước mặt có ai còn muốn học a, tôi chỉ muốn đắm chìm ở đây, chỉ muốn nói mấy chữ, ai cũng đừng nghĩ quấy rầy tôi.
Đáng tiếc yêu khí của tôi quả thật có lực sát thương rất lớn với Tô Mộc, cho dù tôi không tình nguyện thì cũng phải khống chế được nó rồi mới có thể tính tiếp.Tôi không thể làm gì khác hơn là ngồi dậy, thu lại vẻ không đứng đắn vừa rồi, mặt đầy nhăn nhó hỏi Tô Mộc: “Phải làm thế nào mới có thể khống chế được yêu khí trong người em?”
“Đơn giản, em còn nhớ trước cá âm nhỏ trong cơ thể em không?” Tô Mộc nói.
“Cá âm nhỏ?” Tôi ngừng một lát, ngay sau đó gật đầu một cái: “Nhớ, sao thế?”
Cá âm nhỏ kia là khi tôi học hấp thu âm khí từ thiên địa kích, trước khi tôi tu luyện ra yêu hạch thì cá âm nhỏ chính là pháp bảo bảo vệ tính mạng cho tôi, dĩ nhiên tôi nhớ.
“Cá âm nhỏ là thứ thích hợp nhất dùng để làm quen với yêu khí, để tìm phương pháp điều khiển yêu khí. Bây giờ cá âm nhỏ chính là mồi câu, em dùng nó để câu yêu khí, chỉ cần yêu khí mắc câu thì em có thể tùy ý khống chế nó.” Tô Mộc nói.
“Nhưng cá âm nhỏ đã không có ở đây, nó là do lực cực âm tạo thành, lực cực âm của em đều ở trong thân thể vốn có của em. Khi em bị Yêu Thần bóp chết thì lực cực âm đã theo thân thể đó biến mất không thấy, bây giờ làm sao em còn có thể ngưng tụ ra cá âm nhỏ?” Tôi liền nói.
“Ai nói lực cực âm biến mất? Ban đầu anh đem thiên địa kích cho em chính là vì để em hấp thu cá âm nhỏ bên trong để chuẩn bị cho ngày hôm nay. Bây giờ là thời khắc dùng tới nó, em hãy tìm chỗ sâu trong đầu, cá âm nhỏ đã cùng với hồn phách em hòa làm một thể.” Tô Mộc nói.
Tôi nghe anh ấy nói liền sửng sốt một chút, không dám tin nhìn Tô Mộc.
“Sao thế? Không ngờ trong cơ thể em có lực cực âm? Ngạc nhiên sao?” Tô Mộc thấy tôi ngây người, khóe miệng khẽ cong lên cười, hỏi tôi.
Tôi lắc đầu: “Không phải, anh vừa mới nói ban đầu để cho em hấp thu cá âm nhỏ chính là chuẩn bị cho ngày hôm nay, lúc ấy anh đã biết em là Thiên tộc hồ yêu? Anh đã sớm biết có một ngày như hôm nay?”
CHƯƠNG 351: ANH SỚM ĐÃ BIẾT RỒI
Vừa nói tôi lại đã không nhịn được chảy xuống hai hàng lệ nóng.
“Ngốc, đã đồng ý cho em ở lại sao vẫn còn khóc.” Tô Mộc thấy tôi lại khóc, mặt hiện lên vẻ đau lòng, đưa tay lên lau nước mắt cho tôi.
Chỉ là khi tay anh ấy vừa chạm vào nước mắt tôi thì lông mày anh ấy liền nhíu lại.“Ài…” Một tiếng kêu nhẹ vang lên.
Một luồng hơi từ tay Tô Mộc bốc lên.Lúc này tôi mới phát hiện trong nước mắt tôi cũng có yêu khí, cho dù hàm lượng yêu khí cực kỳ nhỏ nhưng đối với Tô Mộc bây giờ mà nói đã là rất trí mạng.Vừa rồi nhất định anh ấy rất đau!
Tôi liền đẩy anh ấy ra, không dám ở sát gần anh ấy nữa, rất sợ lúc vô tình nào đó yêu khí lại nhô ra làm Tô Mộc bị thương.
Tôi đột nhiên rất ghét cái yêu thân kiếp trước này, mặc dù nó rất lợi hại nhưng loại lợi hại này cũng sẽ làm Tô Mộc bị thương.
Tô Mộc thấy mặt tôi đầy lo lắng, khóe miệng liền cong lên mỉm cười, nói với tôi: “Em ngốc, một thời gian không gặp đã trở nên lợi hại như vậy. Tốt rồi, em có yêu khí hộ thân thì anh đỡ phải ngày ngày lo lắng cho em, tới đây…”
Vừa nói Tô Mộc vừa khoát tay một cái với tôi, tỏ ý tôi đi tới anh ấy.
Tôi liền do dự một chút.
Dẫu sao vừa rồi chẳng qua chỉ là nước mắt đã khiến tay anh ấy bị thương, lỡ như một hồi tôi lại không nhịn được mừng đến chảy nước mắt thì không phải anh ấy sẽ bị tôi thiêu sống sao?.
“Bảo em thì em cứ tới đây, mặc dù bây giờ tu vi anh không có nhưng đầu óc vẫn có, anh dạy em cách làm sao để khống chế yêu khí trong cơ thể.” Tô Mộc thấy tôi do dự mặt liền đanh lại, ra lệnh.
Đúng không! Đây mới là giọng Tô Mộc nên có mà!
Nghe được giọng điệu quen thuộc, sự lo lắng trong lòng tôi bỗng hóa thành hư không, vui vẻ tiến lại gần Tô Mộc.
Lần này anh ấy không lại bị tôi đả thương, ôm tôi thật chặt vào lòng, cúi đầu hôn tôi một cái.
Không phải nói dạy tôi khống chế yêu khí sao, tại sao bỗng nhiên lại thân mật...Có điều hôn thì hôn, tôi thật sự rất thích được Tô Mộc hôn.
Trong lòng tôi không khỏi vui vẻ, cảm thấy giờ khắc này thật quá hạnh phúc, hận thân thể tôi cùng Tô Mộc không ở chung với nhau được.
Nụ hôn của anh ấy luôn lạnh như vậy, cảm giác quen thuộc này đã lâu tôi không thấy, chỉ là hôm nay so với bình thường anh ấy càng dịu dàng hơn.
“Em ngốc, mặc dù gương mặt này xinh đẹp hơn nhưng anh lại thích gương mặt xấu xí trước kia.” Tô Mộc hôn tôi rất lâu rồi mới tách miệng tôi ra khẽ nói.
“Anh nói gì?” Tôi liền đẩy Tô Mộc ra, tức giận trợn mắt nhìn anh ấy.
Xa nhau lâu như vậy thật vất vả mới có thể gặp mặt, không phải là thời khắc đặc biệt lãng mạn sao, sao Tô Mộc lại nói lời gây sát thương như vậy!
Hơn nữa ai xấu?!
Mặc dù trước kia tôi không đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng vẫn là ngọc sáng đi, ít nhất sau khi trang điểm vẫn được sáu bảy điểm!
“Anh nói anh thích gương mặt trước kia của em.” Trong mắt Tô Mộc đều là ý cười, miệng mỉm cười yêu kiều nhìn tôi nói.Tôi liền cùng anh ấy đọ sức, nói: “Không phải câu này, từ phía sau kìa, trước chữ ‘trước kia’!”
“Xấu xí?” Nụ cười trong đáy mắt Tô Mộc càng sâu hơn, chỉ là bộ dáng anh ấy rất nghiêm trang, giống như đang nghiêm túc cùng tôi thảo luận vấn đề nào đó, nói: “Chẳng lẽ em không xấu xí sao? Em có đẹp bằng anh không?”
“Anh…” Tôi bị nghẹn quá hóa giận, vốn chuẩn bị trước một chuỗi lời phản kích nhưng bị anh ấy hỏi như vậy tôi cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
So với Tô Mộc thì quả thật tôi trở thành xấu xí.
“Được rồi, được rồi. Dù sao bây giờ em đã trở nên đẹp, anh muốn nói gì thì cứ nói đi.” Tôi xua tay, độ lượng không thèm tiếp tục tranh luận với Tô Mộc, lần nữa tiến tới gần anh ấy muốn tìm một chỗ ngồi xuống.
Dù sao hôm nay cũng muốn chờ ở đây, nhất định phải tìm một nơi thoải mái, đến khi trời tối tính sau.
Tô Mộc cũng đi theo tôi kiểm tra xung quanh.
Vốn Tô Mộc chỉ ở trong một góc nhỏ, có điều sau khi thấy được yêu khí kinh khủng trên người tôi thì toàn bộ quỷ trong miếu đều chen nhau né tránh núp phía sau tượng thần, không ai dám ra ngoài.
Miếu này vốn không lớn không nhỏ, trong nháy mắt bị những cô hồn dã quỷ kia nhường ra một không gian rất lớn, tất cả đều thuộc về tôi và Tô Mộc.
Tôi cũng không kén chọn dị, đem rơm rạ tán lạc trong miếu xếp lại một chỗ, sau đó cởi áo khoác ngoài trải ở phía trên làm thành một cái giường đơn sơ rồi ngoắc ngoắc tay với Tô Mộc: “Chồng, tới đây, người ta ở trên giường chờ anh đấy.”
“Chớ nói nhảm, nơi này có nhiều mắt nhìn như vậy.” Tô Mộc nhận ra tôi trêu anh ấy liền liếc tôi một cái.Ôi, anh ấy trợn mắt cũng đẹp như vậy…
Tôi lại một trận si mê, cái gọi là tạm chia tay thắng tân hôn chính là thế này, lúc này Tô Mộc ở trong mắt tôi thật vô cùng hoàn mỹ.
Không đúng, anh ấy ở trong mắt tôi luôn rất hoàn mỹ trừ những lúc tức giận thì rất thúi, nhất định chính là nam thần ít có trên thế gian.
Nhưng tính khí thúi ấy chính là đặc điểm của anh ấy, ngay cả lúc anh ấy tức giận tôi cũng rất yêu thích.Mặt tôi đầy si mê nhìn Tô Mộc cười ngây ngô.
Trên mặt Tô Mộc hiện lên một chút bất đắc dĩ, có chút mất mắt nhìn dã quỷ đang ở phía sau tượng thần, thở dài rồi ngồi xuống bên cạnh tôi.Tôi liền mò vào ngực anh ấy, chẳng qua tôi còn chưa chui được vào ngực anh ấy thì đầu tôi đã bị một bàn tay đẩy ra
Tô Mộc cúi xuống nhìn tôi, nghiêm túc nói: “Trước tiên học khống chế yêu khí trong cơ thể em đã, không thì có em ở nơi này tất cả quỷ cũng không dám ngủ, bao gồm cả anh cũng vậy..”
“A?” Tôi liền sửng sốt một chút, có chút mất hứng.Người đẹp ở ngay trước mặt có ai còn muốn học a, tôi chỉ muốn đắm chìm ở đây, chỉ muốn nói mấy chữ, ai cũng đừng nghĩ quấy rầy tôi.
Đáng tiếc yêu khí của tôi quả thật có lực sát thương rất lớn với Tô Mộc, cho dù tôi không tình nguyện thì cũng phải khống chế được nó rồi mới có thể tính tiếp.Tôi không thể làm gì khác hơn là ngồi dậy, thu lại vẻ không đứng đắn vừa rồi, mặt đầy nhăn nhó hỏi Tô Mộc: “Phải làm thế nào mới có thể khống chế được yêu khí trong người em?”
“Đơn giản, em còn nhớ trước cá âm nhỏ trong cơ thể em không?” Tô Mộc nói.
“Cá âm nhỏ?” Tôi ngừng một lát, ngay sau đó gật đầu một cái: “Nhớ, sao thế?”
Cá âm nhỏ kia là khi tôi học hấp thu âm khí từ thiên địa kích, trước khi tôi tu luyện ra yêu hạch thì cá âm nhỏ chính là pháp bảo bảo vệ tính mạng cho tôi, dĩ nhiên tôi nhớ.
“Cá âm nhỏ là thứ thích hợp nhất dùng để làm quen với yêu khí, để tìm phương pháp điều khiển yêu khí. Bây giờ cá âm nhỏ chính là mồi câu, em dùng nó để câu yêu khí, chỉ cần yêu khí mắc câu thì em có thể tùy ý khống chế nó.” Tô Mộc nói.
“Nhưng cá âm nhỏ đã không có ở đây, nó là do lực cực âm tạo thành, lực cực âm của em đều ở trong thân thể vốn có của em. Khi em bị Yêu Thần bóp chết thì lực cực âm đã theo thân thể đó biến mất không thấy, bây giờ làm sao em còn có thể ngưng tụ ra cá âm nhỏ?” Tôi liền nói.
“Ai nói lực cực âm biến mất? Ban đầu anh đem thiên địa kích cho em chính là vì để em hấp thu cá âm nhỏ bên trong để chuẩn bị cho ngày hôm nay. Bây giờ là thời khắc dùng tới nó, em hãy tìm chỗ sâu trong đầu, cá âm nhỏ đã cùng với hồn phách em hòa làm một thể.” Tô Mộc nói.
Tôi nghe anh ấy nói liền sửng sốt một chút, không dám tin nhìn Tô Mộc.
“Sao thế? Không ngờ trong cơ thể em có lực cực âm? Ngạc nhiên sao?” Tô Mộc thấy tôi ngây người, khóe miệng khẽ cong lên cười, hỏi tôi.
Tôi lắc đầu: “Không phải, anh vừa mới nói ban đầu để cho em hấp thu cá âm nhỏ chính là chuẩn bị cho ngày hôm nay, lúc ấy anh đã biết em là Thiên tộc hồ yêu? Anh đã sớm biết có một ngày như hôm nay?”