• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chap-371

CHƯƠNG 349: MẶT MÁU




CHƯƠNG 349: MẶT MÁU
“Được, được!” Gã quỷ cười nham nhở, nói.
Hắn sợ chọc giận tôi, không dám nói câu nào nữa mà vùi đầu đi về phía trước. Sau một lúc chúng tôi đã trở về trước mặt căn biệt thự Phùng Đông.
“Chính là chỗ này, ở đây tôi thấy hắn bốn năm lần, cũng không biết hắn canh giữ ở đây làm gì, chưa bao giờ thấy hắn đi vào mà chỉ đứng bên ngoài.” Gã quỷ nói.
Nói xong hắn bỗng nhiên cười một chút, tự mình bổ sung nói tiếp: “Dĩ nhiên, khí tức trong đó tà môn như vậy quỷ cũng không dám đi vào, hắn dám đứng gần như vậy đã là rất lợi hại, chắc là không dám đi vào.”
“Nơi này có khí tức gì? Các ngươi cũng không dám đi vào sao?” Tôi nhướng mày một cái, hỏi.
Ở trong mắt tôi, căn biệt thự này ngoại trừ âm khí hơi nặng một chút ra thì không có điều gì khác thường.Hơn nữa không chỉ như vậy, bởi vì khi mua căn biệt thự này còn cân nhắc để ba mẹ tôi đến ở cho nên dù âm khí nặng cũng chỉ là nặng hơn một chút xíu so với bình thường, thậm chí so với âm khí ở bệnh viện thì nơi này còn không bằng.
Ngoại trừ điều này ra tôi không thấy điều gì khác lạ mà khiến quỷ vật không dám đến gần, quả thật tôi nghĩ thế nào cũng không thông.
Gã quỷ kia thấy mặt tôi đầy vẻ không hiểu, mặt vạch qua một tia cười khan, giải thích: “Nơi này hẳn có cao nhân bày trận pháp gì đó, cụ thể là lạ ở chỗ nào tôi cũng không nói được nhưng chỉ cần tiến gần nơi này liền khiến tâm hoảng loạn. Đại thần ngài cũng biết, chúng tôi là quỷ không cần thở, cho nên cái cảm giác không thở được này không phải là thứ gì tốt. Nghe nói nơi này đã từng bị mấy hành thi đụng vào nhưng cũng không có được kết quả gì, tất cả hành thi đều bị vây trong ngôi nhà này. Ngay cả hành thi cũng không làm được gì, chúng tôi là quỷ dĩ nhiên lại càng không dám đi vào.”
Gã quỷ nói xong lại cười khan, cười xong hắn nhíu mày giống như có khí tức gì khiến hắn không thoải mái, không tự chủ lui về phía sau mấy bước.Thực lực của hắn quá kém, chắc hẳn ban đầu sau khi Tô Mộc mua nhà này ngoại trừ cân bằng âm dương khí ra còn xuống trận pháp gì đó bảo vệ chúng tôi.
Vừa rồi gã quỷ nhắc tới hành thi chắc là muốn nói đến Tam trưởng lão Cản Thi phái và Vương Văn muốn xông vào.Chẳng trách ban đầu Vương Văn canh giữ nơi này một thời gian sau liền không thấy tung tích, tôi cho rằng anh ta không thấy được gì liền từ bỏ, không nghĩ tới là bị Tô Mộc lặng lẽ sắp xếp.Anh ấy cứ im lặng làm nhiều như vậy, sao cho tới bây giờ đều không nhắc tới?
Trong lòng tôi ấm áp, lỗ mũi lại có chút cay cay.Tính cách Tô Mộc chính là như vậy, đối với chuyện gì cũng suy tính rất chu toàn, dường như không cần tôi phí đầu óc mà quyết định tất cả thay tôi, tất cả việc mệt nhọc cũng tự anh ấy làm, tôi chỉ cần an tâm hưởng thụ là được.
Nhưng lúc này anh ấy ở đâu?
Anh ấy rất ít khi biến mất lâu như vậy, cho dù bị buộc đi theo chủ nhân của Lâm Yến Nhi thì anh ấy vẫn sẽ xuất hiện mỗi khi tôi cần giúp đỡ, bây giờ anh ấy lại biến mất lâu như vậy, lại còn bị suy yếu đi như vậy, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?
Có suy nghĩ này, cái dự cảm không nói rõ được trong lòng kia càng thêm mãnh liệt khiến trái tim tôi bị xé ra, hết sức khó chịu.
Tôi ổn định lại tinh thần, không muốn gã quỷ này thấy bộ dáng yếu ớt của tôi, liền lạnh lùng nói: “Ngươi nói quỷ đẹp trai ở đâu? Nơi này ngay cả một tia âm khí cũng không có thì làm sao có quỷ?”
“Cái này… Đại thần, ngài làm khó cho tiểu nhân, tiểu nhân cùng quỷ đẹp trai kia quả thật không quen, chỉ là mấy lần vô tình thấy hắn ở nơi này mà thôi. Còn hắn sẽ đi đâu quả thật tiểu nhân không biết, mong ngài bỏ qua… A? Có lẽ là nơi kia.”
Gã quỷ đang cầu xin được nửa lời thì đột nhiên sắc mặt biến đổi.
“Nơi kia?” Tôi hỏi.
Lúc này đã hơn bốn giờ sáng, thêm nửa giờ nữa sắc trời liền bắt đầu chuyển sáng, sự nôn nóng trong lòng tôi không khỏi tăng thêm mấy phần.
“Trong công viên Lạc Thủy có một ngôi miếu đổ nát, chúng tôi chỉ có thể đi ra hoạt động vào ban đêm, ban ngày đều tránh ở nơi đó. Nơi đó âm khí tương đối nặng, dường như quỷ quanh đây ban ngày đều ở đó, quỷ đẹp trai kia cũng không thể thấy ánh sáng, ban ngày nhất định cũng ở đó. Nếu ngài không chê tôi có thể đưa ngài qua đó.”
“Chẳng qua là có một việc…” Gã quỷ vừa nói vừa nhìn tôi một cái, cười khan hai tiếng: “Ngài phải giấu khí tức của mình đi, nếu không ngài vừa vào cửa thì quỷ bên trong sẽ trốn sạch.”
Tôi gật đầu một cái. Nếu Tô Mộc đã cố ý tránh tôi thì tất nhiên không hy vọng tôi tìm thấy anh ấy, cho nên tôi phải tới một cách bất ngờ.
Cũng may, mặc dù đối với yêu lực của thân thể này tôi còn chưa khống chế được thuần thục nhưng yêu khí của thân thể này biến hóa theo tâm tình tôi, chỉ cần tôi ổn định tinh thần thì yêu khí tiết ra sẽ tự nhiên trở lại trong thân thể tôi.
Sau khi thu lại hết yêu khí tôi lại cùng gã quỷ kia đi về ngôi miếu đổ nát trong công viên.Công viên kia cách không xa, chờ chúng tôi đi tới cửa ngôi miếu thì bầu trời cũng hơi hửng sáng.
Gã quỷ thấy ánh sáng liền sợ hãi, người lóe lên chui vào trong ngôi miếu đổ nát.Tôi nhìn cửa ngôi miếu đỏ nát, trong lòng không nhịn được kích động.Không biết tại sao tôi có loại cảm giác rất mãnh liệt. Anh ấy ấy ở đây!
Không thể kiềm được, hai tay tôi run run đẩy ra cửa đang đóng, đi vào.Bên trong trống rỗng, khi tôi đi vào trong nháy mắt mấy bóng người mang theo lạnh lẽo chạy trốn, thật giống như sợ tôi thấy bọn họ.
Tôi có thể cảm nhận được nơi này có thật nhiều cặp mắt đang nhìn tôi. Khi tôi còn chưa hiểu tình hình nơi này thế nào thì sau lưng tôi đột nhiên chợt lạnh!
Tôi theo bản năng có chút lo lắng, trong lòng lại có chút kích động.Có điều cảm giác lạnh lẽo này mặc dù quen thuộc nhưng cũng không phải từ trên người Tô Mộc.
Tôi cố nén kích động xoay người lại, vừa mới nghiêng đầu liền thấy một gương mặt đầy máu treo ngược ở trước mặt tôi.Một tiếng cười âm u xuyên qua lớp máu này vang về phía tôi, rất rợn người.Nếu như là bình thường tôi nhất định sẽ bị nó dọa sợ gần chết, chỉ là hôm nay cũng không biết là do tôi có yêu khí hộ thân cho nên lớn hơn hay là bởi vì không tìm được Tô mộc khiến lòng như tro tàn, tôi lại không chút phản ứng lại, chỉ thấy ghê tởm giống như nhìn thấy một con sâu.
Tôi cứ như vậy nhìn chằm chằm vào hắn, không nói lời nào cũng không cử động.
Mặt máu ngược lại bị tôi làm cho lúng túng.
Có lẽ hắn không nghĩ tôi lại có phản ứng như vậy, sửng sốt một chút, sau đó hắn cười càng âm u, da thịt trên mặt giống như nước vậy, theo trọng lực rơi xuống lộ ra một cái đầu lâu xương sọ trắng toát.
“Ngươi có thấy một quỷ rất đẹp trai không? Dáng dấp rất tuấn tú.” Tôi lười nhìn hắn bày trò với mặt mình, xen lời hắn.
Mặt máu lần nữa sửng sốt một chút.Hắn chỉ có một cái đầu lơ lửng giữa không trung, cũng không có người, hẳn là khi chết bị người ta chém lìa đầu, thấy tôi quả thực không sợ hắn liền gầm lên một chút giống như đang kêu gọi thứ gì đó.
Gã quỷ đưa tôi tiến vào rốt cuộc không nhìn nổi, từ trong tường thò mặt ra, nói: “Mặt già, đừng giằng co nữa, vị này chính là nhân vật cấp đại thần, không phải là người ngươi có thể trêu chọc được. Mau đem gã quỷ xa lạ kia gọi ra đi, đúng rồi, hắn có ở đây chứ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom