Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-364
CHƯƠNG 342: CÔ NÊN CHẾT ĐI
CHƯƠNG 342: CÔ NÊN CHẾT ĐI
Tôi cả kinh nói.
Nói xong tôi cũng không để ý tới sợ hãi, dùng tốc độ nhanh nhất xông tới kiểm tra cẩn thận từ trên xuống dưới.
Bởi vì tôi đã dùng thân thể này một lần cho nên tương đối quen thuộc, sau một vòng kiểm tra tôi cơ hồ đã chắc chắn đây chính là yêu thân kiếp trước trong quan tài băng của tôi.
Chẳng qua là thế nào tôi cũng không nghĩ tới, Tô Mộc trăm phương ngàn kế trộm đi yêu thân kiếp trước vậy mà sẽ giấu ở chỗ này.
“Chị, đây chính là lễ vật đưa cho chị, thích không? Ha ha, chuyện kiếp trước em không biết nhưng chị ở nơi này đợi đi, em phải đi tìm chủ nhân về.” Tiểu Đông nói.
Nói xong nó cũng không quay đầu lại mà chạy ra ngoài. Khi chạy đến cửa gỗ nó lại móc từ trong ngực một thứ như quả cầu bằng nước đập mạnh vào cửa gỗ một cái.
Trong nháy mắt một tầng hơi nước bao quanh cửa gỗ trông rất rợn người, hiển nhiên không phải là vật thông thường, hẳn trên cửa gỗ kia có kết giới.
Tôi có chút mờ mịt. Cho dù đề cao cảnh giác thế nào đi nữa cũng không nhịn được trước sự biến đổi này.
Không phải nói trưởng thôn mới có vấn đề sao, làm sao cuối cùng có vấn đề lại là Tiểu Đông, hơn nữa rốt cuộc bọn họ đang có ý gì? Dựa theo những biểu hiện vừa rồi của Tiểu Đông thì hẳn chủ nhân của nó và chủ nhân của Lâm Yến Nhi cùng Tô Mộc chính là một người, cũng chính là Yêu Thân.
Yêu Thân sai bảo Tô Mộc loại bỏ muôn vàn khó khăn để trộm đi yêu thân kiếp trước có lẽ chính là không muốn để cho tôi trở lại yêu thân kiếp trước, không có lý do gì bây giờ lại chủ động đem yêu thân kiếp trước trả lại cho tôi.
Tôi thấy rối tung, có điều bây giờ yêu thân kiếp trước đang ở ngay trước mặt tôi, bất kể Yêu Thần đang có ý gì thì tôi cũng phải giữ thân thể này, muôn ngàn lần không thể để thân thể này có bất kỳ vấn đề gì.
Lập tức tôi ôm lấy yêu thân kiếp trước, bắt đầu gào thét lớn gọi Thuồng luồng tiên mau chóng trở lại.
Thuồng luồng tiên bên kia vẫn không trả lời, có lẽ là có cửa gỗ với lớp nước phía trên kia cản trở, tín hiệu không tốt, tôi chỉ có thể trông chừng yêu thân kiếp trước ở đây.
Cũng may sau khi Tiểu Đông buông tôi ra, yêu khí trên người tôi đã trở lại, tôi đã phần nào chống lại được sự lạnh lẽo của căn hầm. Tôi còn thử dùng yêu khí bao lấy cơ thể để ngăn cách với khí tức trong hầm.
Làm xong tất cả những thứ này rốt cuộc tôi cũng có thể thoải mái một chút, có thể chuyên tâm suy tính vấn đề.
Bây giờ nhìn lại, yêu thân kiếp trước này là cố ý để lại cho tôi, chỉ là tôi còn chưa biết được Yêu Thần có ý gì.
Chẳng lẽ bởi vì hắn bị thương quá nặng mà chủ động đến tìm tôi giảng hòa?
Xác suất này không lớn, huống chi Thuồng luồng tiên đã nói thực lực Yêu Thần đã vượt qua đại yêu cửu hạch, nói trắng ra hắn đã thành thần, cho dù người bị thương nặng cũng có thể đánh ngang tay với Thuồng luồng tiên, cho nên bây giờ hắn căn bản không cần sợ tôi, càng không cần phải chủ động giảng hòa với tôi.
Huống chi sau khi tôi có yêu thân kiếp trước thì tùy lúc có thể trở về trong thân thể yêu thân kiếp trước, như vậy thì tôi sẽ có thực lực như kiếp trước. Dựa theo giải thích của thuồng luồng tiên, chỉ cần tôi có thực lực kiếp trước thì Yêu Thần liền không còn là đối thủ của tôi, như vậy không hắn hắn càng bị động sao?
Nghĩ tới đây đột nhiên trong đầu tôi xuất hiện một suy nghĩ khác, chẳng lẽ yêu thân kiếp trước này không phải là Yêu Thần để lại cho tôi?
Chủ nhân của Tiểu Đông cũng không phải là Yêu Thần?
Tiểu Đông là quỷ, nó nói chủ nhân bảo khi hắn làm xong chuyện này liền có thể chuyển thế đầu thai…
Yêu Thần là yêu, cho dù Lâm Yến Nhi cùng Tô Mộc có thể cùng với hắn lăn lộn với nhau, nhưng thực lực của Tiểu Đông không cao, chỉ là quỷ mới, nó đối với yêu khí hẳn rất sợ hãi.
Cho nên Yêu Thần là chủ nhân của nó quả thực xác suất không lớn, nếu vậy thì có thể nắm trong tay chuyện chuyển thế đầu thai của nó là…
Tô Mộc!
Trong đầu tôi đột nhiên vang lên hai từ này.Một lệ quỷ muốn điều khiển chuyện chuyển thế đầu thai của quỷ mới quả thật quá dễ dàng!
Nhất định là vậy. Yêu thân kiếp trước của tôi vốn là anh ấy trộm đi, lúc ấy Yêu Thần cùng ở trong mộ Võ Tắc Thiên cho nên anh ấy không thể đả thương được yêu thử túc trực bên linh sàng để trộm đi yêu thân kiếp trước, chỉ làm vẻ cho Yêu Thần thấy. Chờ sau khi Yêu Thần bị thương anh ấy liền nghĩ biện pháp đem yêu thân kiếp trước trả lại cho tôi, cho nên mới có tình cảnh bây giờ.
Chẳng qua anh ấy trả lại yêu thân cho tôi cũng có cái giá quá lớn, toàn bộ người dân trong một thôn làng…
Nghĩ tới đây trái tim tôi nhói lại.
Có điều có yêu thân kiếp trước thì mọi vấn đề đều có thể giải quyết, chỉ cần tôi trở lại trong yêu thân kiếp trước thì tôi lần nữa có thể phong ấn Yêu Thần, sau đó Tô Mộc cũng không cần bị Yêu Thần khống chế nữa.
Nghĩ đến đây tôi không nhịn được muốn nhảy cẫng hoan hô, phải tách xa Tô Mộc lâu như vậy nói thật tôi rất nhớ anh ấy, mỗi lần anh ấy xuất hiện đều là phù dung sớm nở tối tàn, tôi đã chịu đủ cảm xúc trong cuộc sống này.
Chờ sau khi tôi phong ấn Yêu Thần lại tôi sẽ cùng Tô Mộc kết hôn, rồi sẽ làm tất cả những gì chúng tôi đã dự định làm cùng nhau.
Thậm chí ngay cả chúng tôi sau khi kết hôn sẽ đi đâu hưởng tuần trăng mật cũng đã nghĩ xong, đi tới đảo Tahiti của Pháp lãng mạn. Nghe nói đó là một nơi còn đẹp hơn cả Maldives, nếu như có thể cùng Tô Mộc đến đó thì nhất định thoải mái ngây người!
Suy nghĩ một chút liền kích động.
Khóe miệng tôi không nhịn được cong lên cười ngây ngô, ôm yêu thân kiếp trước, hỏi cô ấy có muốn cùng tôi đến Tahiti chơi không?
“Ngươi quả thật rất lạc quan, bị nhốt ở nơi như này lại vẫn có thể cười.” Hay khi tôi còn đang đắm chìm tưởng tượng về tương lai thì một âm thanh âm trầm đột nhiên vang lên.
Tiếng nói kia cách tôi gần vô cùng, ở sát sau lưng vậy, thậm chí tôi còn có thể cảm thấy hơi thở của đối phương.
Tôi bị sợ run cả người, hai tay theo bản năng ôm lấy người yêu thân kiếp trước, quay đầu lại nói: “Ai?”
“Còn có thể là ai? Hai ngàn năm không gặp ngươi thật kém đi không ít, ta đi tới trước mặt ngươi mà ngươi không chút nào phát hiện ra.” Âm thanh kia nói.
Vừa nói không khí trước mắt tôi bắt đầu nhiễu động giống như có hơi nóng đang cháy vậy.
Nhiễu động một hồi, từ trong hư không vô căn vô cứ chui ra một bóng người u tối đứng trước mặt tôi.
Tôi không thấy rõ gương mặt của hắn, nhưng là bóng dáng này cùng âm thanh kia thì rất rõ ràng.
Chính là Yêu Thần!
Đột nhiên trong lòng tôi nổ to một tiếng, vừa rồi còn cảm thấy tình hình của chúng tôi rất tốt, không nghĩ tới hắn nhanh phát hiện như vậy!
“Tô Mộc sao rồi? Ngươi đã làm gì anh ấy?” Tôi vội la lên.
Hắn có thể nhanh như vậy tìm tới nơi này nhất định là Tô Mộc đã bị ép nói ra. Cấp bậc của hắn và Tô Mộc chênh lệch như vậy, bây giờ Tô Mộc nhất định là lành ít dữ nhiều!
Nghĩ đến Tô Mộc gặp nguy hiểm, yêu khí trong cơ thể tôi liền bắt đầu mãnh liệt trào lên giống như nước, càng ngày càng cao.
Chớp mắt một cái toàn thân tôi đã tràn ngập một tầng yêu khí xanh đen.
Yêu Thần đứng ở trước mặt tôi không lên tiếng, bóng đen thùi lùi vẫn đối mặt với tôi.
Mặc dù tôi không thấy được biểu tình của hắn nhưng tôi biết lúc này nhất định ánh mắt của hắn đang nhìn tôi.
“A ha, bây giờ mới bắt đầu bố trí yêu khí phòng ngự có phải quá chậm hay không? Hơn nữa bằng yêu khí của ngươi bây giờ căn bản không phải là đối thủ của ta. Mọi chuyện đều nên kết thúc, ngươi đáng chết, thi thể hai ngàn năm trước này cũng không nên giữ lại nữa.” Yêu Thần cười lạnh nói.
Trong giọng nói của hắn lại không có bất kỳ cảm xúc nào, thật giống như giết chết tôi chỉ giống như giết chết một con kiến.
Nói xong hắn không có bất kỳ trì hoãn nào nữa, người động một cái, một cơn gió trong nháy mắt tấn công về phía tôi.
CHƯƠNG 342: CÔ NÊN CHẾT ĐI
Tôi cả kinh nói.
Nói xong tôi cũng không để ý tới sợ hãi, dùng tốc độ nhanh nhất xông tới kiểm tra cẩn thận từ trên xuống dưới.
Bởi vì tôi đã dùng thân thể này một lần cho nên tương đối quen thuộc, sau một vòng kiểm tra tôi cơ hồ đã chắc chắn đây chính là yêu thân kiếp trước trong quan tài băng của tôi.
Chẳng qua là thế nào tôi cũng không nghĩ tới, Tô Mộc trăm phương ngàn kế trộm đi yêu thân kiếp trước vậy mà sẽ giấu ở chỗ này.
“Chị, đây chính là lễ vật đưa cho chị, thích không? Ha ha, chuyện kiếp trước em không biết nhưng chị ở nơi này đợi đi, em phải đi tìm chủ nhân về.” Tiểu Đông nói.
Nói xong nó cũng không quay đầu lại mà chạy ra ngoài. Khi chạy đến cửa gỗ nó lại móc từ trong ngực một thứ như quả cầu bằng nước đập mạnh vào cửa gỗ một cái.
Trong nháy mắt một tầng hơi nước bao quanh cửa gỗ trông rất rợn người, hiển nhiên không phải là vật thông thường, hẳn trên cửa gỗ kia có kết giới.
Tôi có chút mờ mịt. Cho dù đề cao cảnh giác thế nào đi nữa cũng không nhịn được trước sự biến đổi này.
Không phải nói trưởng thôn mới có vấn đề sao, làm sao cuối cùng có vấn đề lại là Tiểu Đông, hơn nữa rốt cuộc bọn họ đang có ý gì? Dựa theo những biểu hiện vừa rồi của Tiểu Đông thì hẳn chủ nhân của nó và chủ nhân của Lâm Yến Nhi cùng Tô Mộc chính là một người, cũng chính là Yêu Thân.
Yêu Thân sai bảo Tô Mộc loại bỏ muôn vàn khó khăn để trộm đi yêu thân kiếp trước có lẽ chính là không muốn để cho tôi trở lại yêu thân kiếp trước, không có lý do gì bây giờ lại chủ động đem yêu thân kiếp trước trả lại cho tôi.
Tôi thấy rối tung, có điều bây giờ yêu thân kiếp trước đang ở ngay trước mặt tôi, bất kể Yêu Thần đang có ý gì thì tôi cũng phải giữ thân thể này, muôn ngàn lần không thể để thân thể này có bất kỳ vấn đề gì.
Lập tức tôi ôm lấy yêu thân kiếp trước, bắt đầu gào thét lớn gọi Thuồng luồng tiên mau chóng trở lại.
Thuồng luồng tiên bên kia vẫn không trả lời, có lẽ là có cửa gỗ với lớp nước phía trên kia cản trở, tín hiệu không tốt, tôi chỉ có thể trông chừng yêu thân kiếp trước ở đây.
Cũng may sau khi Tiểu Đông buông tôi ra, yêu khí trên người tôi đã trở lại, tôi đã phần nào chống lại được sự lạnh lẽo của căn hầm. Tôi còn thử dùng yêu khí bao lấy cơ thể để ngăn cách với khí tức trong hầm.
Làm xong tất cả những thứ này rốt cuộc tôi cũng có thể thoải mái một chút, có thể chuyên tâm suy tính vấn đề.
Bây giờ nhìn lại, yêu thân kiếp trước này là cố ý để lại cho tôi, chỉ là tôi còn chưa biết được Yêu Thần có ý gì.
Chẳng lẽ bởi vì hắn bị thương quá nặng mà chủ động đến tìm tôi giảng hòa?
Xác suất này không lớn, huống chi Thuồng luồng tiên đã nói thực lực Yêu Thần đã vượt qua đại yêu cửu hạch, nói trắng ra hắn đã thành thần, cho dù người bị thương nặng cũng có thể đánh ngang tay với Thuồng luồng tiên, cho nên bây giờ hắn căn bản không cần sợ tôi, càng không cần phải chủ động giảng hòa với tôi.
Huống chi sau khi tôi có yêu thân kiếp trước thì tùy lúc có thể trở về trong thân thể yêu thân kiếp trước, như vậy thì tôi sẽ có thực lực như kiếp trước. Dựa theo giải thích của thuồng luồng tiên, chỉ cần tôi có thực lực kiếp trước thì Yêu Thần liền không còn là đối thủ của tôi, như vậy không hắn hắn càng bị động sao?
Nghĩ tới đây đột nhiên trong đầu tôi xuất hiện một suy nghĩ khác, chẳng lẽ yêu thân kiếp trước này không phải là Yêu Thần để lại cho tôi?
Chủ nhân của Tiểu Đông cũng không phải là Yêu Thần?
Tiểu Đông là quỷ, nó nói chủ nhân bảo khi hắn làm xong chuyện này liền có thể chuyển thế đầu thai…
Yêu Thần là yêu, cho dù Lâm Yến Nhi cùng Tô Mộc có thể cùng với hắn lăn lộn với nhau, nhưng thực lực của Tiểu Đông không cao, chỉ là quỷ mới, nó đối với yêu khí hẳn rất sợ hãi.
Cho nên Yêu Thần là chủ nhân của nó quả thực xác suất không lớn, nếu vậy thì có thể nắm trong tay chuyện chuyển thế đầu thai của nó là…
Tô Mộc!
Trong đầu tôi đột nhiên vang lên hai từ này.Một lệ quỷ muốn điều khiển chuyện chuyển thế đầu thai của quỷ mới quả thật quá dễ dàng!
Nhất định là vậy. Yêu thân kiếp trước của tôi vốn là anh ấy trộm đi, lúc ấy Yêu Thần cùng ở trong mộ Võ Tắc Thiên cho nên anh ấy không thể đả thương được yêu thử túc trực bên linh sàng để trộm đi yêu thân kiếp trước, chỉ làm vẻ cho Yêu Thần thấy. Chờ sau khi Yêu Thần bị thương anh ấy liền nghĩ biện pháp đem yêu thân kiếp trước trả lại cho tôi, cho nên mới có tình cảnh bây giờ.
Chẳng qua anh ấy trả lại yêu thân cho tôi cũng có cái giá quá lớn, toàn bộ người dân trong một thôn làng…
Nghĩ tới đây trái tim tôi nhói lại.
Có điều có yêu thân kiếp trước thì mọi vấn đề đều có thể giải quyết, chỉ cần tôi trở lại trong yêu thân kiếp trước thì tôi lần nữa có thể phong ấn Yêu Thần, sau đó Tô Mộc cũng không cần bị Yêu Thần khống chế nữa.
Nghĩ đến đây tôi không nhịn được muốn nhảy cẫng hoan hô, phải tách xa Tô Mộc lâu như vậy nói thật tôi rất nhớ anh ấy, mỗi lần anh ấy xuất hiện đều là phù dung sớm nở tối tàn, tôi đã chịu đủ cảm xúc trong cuộc sống này.
Chờ sau khi tôi phong ấn Yêu Thần lại tôi sẽ cùng Tô Mộc kết hôn, rồi sẽ làm tất cả những gì chúng tôi đã dự định làm cùng nhau.
Thậm chí ngay cả chúng tôi sau khi kết hôn sẽ đi đâu hưởng tuần trăng mật cũng đã nghĩ xong, đi tới đảo Tahiti của Pháp lãng mạn. Nghe nói đó là một nơi còn đẹp hơn cả Maldives, nếu như có thể cùng Tô Mộc đến đó thì nhất định thoải mái ngây người!
Suy nghĩ một chút liền kích động.
Khóe miệng tôi không nhịn được cong lên cười ngây ngô, ôm yêu thân kiếp trước, hỏi cô ấy có muốn cùng tôi đến Tahiti chơi không?
“Ngươi quả thật rất lạc quan, bị nhốt ở nơi như này lại vẫn có thể cười.” Hay khi tôi còn đang đắm chìm tưởng tượng về tương lai thì một âm thanh âm trầm đột nhiên vang lên.
Tiếng nói kia cách tôi gần vô cùng, ở sát sau lưng vậy, thậm chí tôi còn có thể cảm thấy hơi thở của đối phương.
Tôi bị sợ run cả người, hai tay theo bản năng ôm lấy người yêu thân kiếp trước, quay đầu lại nói: “Ai?”
“Còn có thể là ai? Hai ngàn năm không gặp ngươi thật kém đi không ít, ta đi tới trước mặt ngươi mà ngươi không chút nào phát hiện ra.” Âm thanh kia nói.
Vừa nói không khí trước mắt tôi bắt đầu nhiễu động giống như có hơi nóng đang cháy vậy.
Nhiễu động một hồi, từ trong hư không vô căn vô cứ chui ra một bóng người u tối đứng trước mặt tôi.
Tôi không thấy rõ gương mặt của hắn, nhưng là bóng dáng này cùng âm thanh kia thì rất rõ ràng.
Chính là Yêu Thần!
Đột nhiên trong lòng tôi nổ to một tiếng, vừa rồi còn cảm thấy tình hình của chúng tôi rất tốt, không nghĩ tới hắn nhanh phát hiện như vậy!
“Tô Mộc sao rồi? Ngươi đã làm gì anh ấy?” Tôi vội la lên.
Hắn có thể nhanh như vậy tìm tới nơi này nhất định là Tô Mộc đã bị ép nói ra. Cấp bậc của hắn và Tô Mộc chênh lệch như vậy, bây giờ Tô Mộc nhất định là lành ít dữ nhiều!
Nghĩ đến Tô Mộc gặp nguy hiểm, yêu khí trong cơ thể tôi liền bắt đầu mãnh liệt trào lên giống như nước, càng ngày càng cao.
Chớp mắt một cái toàn thân tôi đã tràn ngập một tầng yêu khí xanh đen.
Yêu Thần đứng ở trước mặt tôi không lên tiếng, bóng đen thùi lùi vẫn đối mặt với tôi.
Mặc dù tôi không thấy được biểu tình của hắn nhưng tôi biết lúc này nhất định ánh mắt của hắn đang nhìn tôi.
“A ha, bây giờ mới bắt đầu bố trí yêu khí phòng ngự có phải quá chậm hay không? Hơn nữa bằng yêu khí của ngươi bây giờ căn bản không phải là đối thủ của ta. Mọi chuyện đều nên kết thúc, ngươi đáng chết, thi thể hai ngàn năm trước này cũng không nên giữ lại nữa.” Yêu Thần cười lạnh nói.
Trong giọng nói của hắn lại không có bất kỳ cảm xúc nào, thật giống như giết chết tôi chỉ giống như giết chết một con kiến.
Nói xong hắn không có bất kỳ trì hoãn nào nữa, người động một cái, một cơn gió trong nháy mắt tấn công về phía tôi.