• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chap-356

CHƯƠNG 334: KHÔNG THẤY YÊU THÂN KIẾP TRƯỚC ĐÂU




CHƯƠNG 334: KHÔNG THẤY YÊU THÂN KIẾP TRƯỚC ĐÂU
Một tiếng kêu trong trẻo vang lên khiến tinh thần tôi cùng Thuồng luồng tiên chấn động!
Có thể thấy được bằng mắt thường những vết thương trên người yêu quái chuột túc trực bên linh sàng đang khép lại rất nhanh, yêu khí xung quanh cơ thể cũng ngày càng nồng đậm.
“Con bà nó, Thuồng luồng tiên đại nhân ngài mà có thể cho tôi tẩm bổ bằng yêu khí như vậy thì tốt quá, vừa rồi bị thương rõ ràng còn nặng hơn tôi vậy mà bây giờ đã có thể đứng lên!” Đường Dũng đơ mặt ra, nhìn chằm chằm yêu quái chuột túc trực bên linh sàng đầy hâm mộ.
Tôi vô cùng mừng rỡ, vốn ý tưởng dùng sâm tinh để chữa trị cho yêu quái chuột túc trực bên linh sàng chỉ là trong phút đột phát, tôi cũng không dám chắc phương pháp này sẽ có tác dụng, ai ngờ hiệu quả lại tốt như vậy. Trong một cái chớp mắt, vừa rồi yêu quái chuột túc trực bên linh sàng còn thoi thóp sắp chết mà bây giờ đã sống lại khỏe mạnh, đơn giản là cải từ hồi sinh!
Tôi đã sớm không chờ nổi, đợi yêu toàn bộ vết thương trên người yêu quái chuột túc trực bên linh sàng khép lại xong tôi liền đi nhanh tới trước mặt nó, giơ tay lên sờ bụng bự của nó, hỏi: “Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào? Vết thương trên người còn đau không?”
“Chít chít…” Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng lại lần nữa kêu lên hai tiếng, lần này âm thanh rõ ràng so với vừa rồi càng nhẹ nhàng trong trẻo hơn một chút, hơn nữa còn tràn đầy sức sống!
Không cần tôi tiếp tục hỏi thăm, Thuồng luồng tiên ở bên cạnh đã ha ha cười lớn, nói không cần hỏi nữa, chỉ nhìn trạng thái yêu khí của yêu quái chuột cũng biến hiện tại tình trạng thân thể nó rất khỏe mạnh, tùy thời đều có thể mở ra quan tài băng.
Nếu thân thể yêu quái chuột túc trực bên linh sàng đã không sao thì chuyện mở quan tài đã không còn gì để nói, tôi hỏi yêu quái chuột túc trực bên linh sàng bây giờ có thể mở quan tài không?
Vốn cho rằng yêu quái chuột túc trực bên linh sàng sẽ không từ chối tôi, ai ngờ mới vừa rồi yêu quái chuột túc trực bên linh sàng vừa nghe được mấy chữ ‘mở quan tài’ thì vẻ mặt đột nhiên lại bối rối, đầu lắc lia lịa, gấp gáp kêu lớn hết sức chói tai.
Tôi không hiểu, quay đầu nhìn về phía Thuồng luồng tiên hỏi: “Đây là thế nào? Sao lại đột nhiên có biến cố?”
“Ta nào biết, yêu quái chuột túc trực bên linh sàng cũng không phải là ta nuôi.” Thuồng luồng tiên cũng mặt đầy khó hiểu, tiến tới đi quanh yêu quái chuột túc trực bên linh sàng vài vòng cũng không thấy được điều gì.
Tôi liền nôn nóng: “Không phải ông có thể cảm ứng được tâm tư người khác sao, nó nghĩ gì ông lại không biết?”
“Ta chỉ có thể cảm ứng ngươi, huống chi nó cũng không phải là người, chuyện cảm ứng được tâm tư của nó có lẽ phải hỏi ngươi mới đúng.” Thuồng luồng tiên liếc mắt nói.
Bây giờ ông ta cũng rất tù mù, còn Đường Dũng thì không phải nói, anh ta cùng yêu quái chuột túc trực bên linh sàng căn bản cũng không quen biết, huống chi trên người anh ta còn đang bị thương, liền đứng ở nơi xa xa nhìn.
Bây giờ có thể trông cậy vào cũng chỉ có tôi, tôi không thể làm gì khác hơn là bình tĩnh lại, thử tìm cách liên lạc với yêu quái chuột túc trực bên linh sàng như Thuồng luồng tiên nói.
Tình hình bây giờ là, yêu quái chuột túc trực bên linh sàng rõ ràng có thể nghe hiểu được tôi nói gì nhưng tôi hoàn toàn không hiểu suy nghĩ hay ý tứ của nó. Cũng may trước kia tôi cũng đã nuôi thú cưng, mặc dù không thể rõ ràng được tâm tư của nó nhưng nhìn vẻ mặt cũng có thể đoán được phần nào.
Hẳn nó vẫn còn sợ hãi vì bị thương cho nên đối với việc mở quan tài nó mới kháng cự như vậy, cũng không chừng Tô Mộc làm bị thương nó chính là vì muốn nó mở quan tài băng ra.
Nghĩ tới đây trong lòng tôi đột nhiên quặn lại!
Đang êm đẹp Tô Mộc lại chạy tới làm thương tổn yêu quái chuột túc trực bên linh sàng nhất định có mục đích gì đó, mục đích này mười có tám chín phần sẽ có liên quan tới thân thể trong quan tài băng kia.
Nếu không tôi quả thực không nghĩ ra còn có việc nào khiến yêu quái chuột túc trực bên linh sàng chống lại Tô Mộc, hay lớn hơn là còn có lý do nào nó gây trở ngại cho chủ nhân sau lưng của Tô Mộc và Lâm Yến Nhi.
Nghĩ tới đây tôi cũng không để ý tới sợ hãi, cầm lấy bàn chân của yêu quái chuột túc trực bên linh sàng, hỏi nó có phải thân thể trong quan tài băng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?!
Nghe tôi hỏi, thân thể yêu quái chuột túc trực bên linh sàng bỗng run lên một cái, lông trên lưng cũng dựng đứng dậy.
Xem phản ứng này của nó mười có tám chín phần tôi đã đoán đúng!
“Mở quan tài!” Tôi nói. Bây giờ toàn bộ hy vọng của tôi đều đặt trên thân thể trong quan tài này, chỉ cần Yêu Thần còn sống thì tôi cùng Đường Dũng và Thuồng luồng tiên có thể tùy lúc sẽ gặp nguy hiểm, chỉ hắn ta khôi phục thì tùy lúc sẽ có thể quay lại làm tổn thương tôi cùng những người quan trọng với tôi!
Cho nên thân thể trong quan tài này không thể xảy ra chuyện không hay, cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi cũng phải biết thân thể đó lúc này như thế nào.
“Không thấy thân thể đâu.” Tôi nói cứng ngắc.
Mặc dù tôi đã sớm dự liệu thân thể này xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng thế nào tôi cũng không nghĩ nó lại mất tích. Chủ nhân sau lưng Lâm Yến Nhi thật sự muốn đưa tôi vào chỗ chết a!
Thuồng luồng tiên thấy tâm tình tôi không ổn, lúc này cũng tiến tới, nhìn quan tài băng hai lần, nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng quá nóng vội, dù sao thân thể đó mất tích chứ không bị hủy hoại, chuyện này còn chưa phải kết quả xấu nhất.”
Nói xong ông ta vỗ bả vai tôi một cái, tỏ ý bảo tôi ra ngoài.
Thân thể cũng không còn, tôi nhìn quan tài băng cũng vô ích, không thể làm gì khác hơn là đi theo Thuồng luồng tiên ra ngoài.
“Chít… chít…” Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng thấy tôi đi ra liền kêu lớn bu lại, giọng rất chán chường, hiển nhiên là đang nhận sai với tôi, cầu tôi tha thứ.
“Không sao, chuyện này không trách ngươi.” Khóe miệng tôi miễn cưỡng mỉm cười, an ủi yêu quái chuột túc trực bên linh sàng.
Thấy tôi an ủi, yêu quái chuột túc trực bên linh sàng lại kêu mấy tiếng, thanh âm rõ ràng so với vừa rồi thì vui hơn một chút nhưng vẫn rất nhỏ.
An ủi yêu quái chuột túc trực bên linh sàng xong, chúng tôi tiếp tục ở lại mộ cũng không có ý nghĩa, hơn nữa mặc dù vết thương trên người Đường Dũng đã được bôi thuốc nhưng thương thế quá nhiều, mất quá nhiều máu, vẫn cần đến bệnh viện để theo dõi.
Lâp tức chúng tôi từ giã yêu quái chuột túc trực bên linh sàng, sau đó Thuồng luồng tiên cõng Đường Dũng đi ra ngoài.
Đi chưa được mấy bước bỗng nhiên ống quần tôi bị một bàn tay nhỏ béo mập kéo lại.
Tôi liền quay đầu lại liền thấy kéo tôi lại lại là sâm tinh.
“Ngươi vẫn còn ở đây? Ta cho rằng vừa rồi ngươi đã đi ngay rồi.” Tôi kinh ngạc nói. Dù sao sâm tinh vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, chuyện xong xuôi lập tức liền mất dạng, không nghĩ tới lần này nó lại đợi lâu như vậy.
“Sợi dây đỏ còn trói ta, ta làm sao đi được.” Sâm tinh hướng về tôi nhe răng cười, mặt đầy vẻ lấy lòng, đưa tay chỉ chỉ sợi chỉ đỏ Đường Dũng buộc trên đầu.
“Ta cũng không làm phiền Đường Dũng, dù sao vừa rồi hắn đã đồng ý thả ta đi, ngươi cởi dây đỏ giúp ta…”
“À, cái này cứ cởi là được sao?” Tôi hỏi. Lúc trước Đường Dũng đồng ý cởi bỏ huyết khế cho nó, tôi vốn cho rằng đây là quá trình hết sức phức tạp, không ngờ chỉ cần cởi dây đỏ ra là có thể giải thoát cho sâm tinh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom