Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-282
Chương 260: Lên Đường
Chương 260: Lên Đường
Tôi ngẩng đầu nhìn lên trên liền thấy trên lầu chót tầng mười thật sự xuất hiện bóng dáng Thuồng luồng tiên, lúc này ông ta đang cắn răng giữ những sợ dây treo đám quần áo kia, nhìn có vẻ rất cật lực.
Tôi thấy dáng vẻ buồn cười của Thuồng luồng tiên lại càng thấy ấm áp trong lòng, toàn thân ngập tràn cảm giác hạnh phúc.
“Đừng vội, chồng tôi chuẩn bị nhiều áo cưới cho tôi như vậy dĩ nhiên tôi phải cẩn thận chọn một chút.” Tôi cười trộm, cố ý nói với Thuồng luồng tiên.
Ai bảo ông ta cùng Tô Mộc giấu tôi, dù sao tôi cũng là người trợ tiên của ông ta, hẳn ông ta phải về phe của tôi mới đúng.
Nhưng mặc dù nói như vậy thì tôi cũng liền tiến tới xem những bộ váy cưới kia. Không thể không nói, mặc dù Tô Mộc ở dưới đất hơn một trăm năm nhưng óc thẩm mỹ vẫn cực kỳ cao, có thể thấy được mỗi bộ váy cưới đều là anh ấy chú tâm lựa chọn, thợ may làm cũng cực kỳ tinh xảo, hơn nữa đều dựa theo đặc điểm vóc dáng của tôi để làm.
Cái này thật khiến tôi bất ngờ, loại chuyện chọn quần áo cho phụ nữ thế này đối với đàn ông mà nói là việc rất khó khăn, nhất là loại người có tính cách như Tô Mộc. Anh ấy có thể lựa chọn váy hợp cho tôi như vậy chứng tỏ anh ấy rất quen thuộc với thân thể tôi, mỗi một đặc điểm đều nắm rõ, thậm chí còn hiểu hơn cả chính tôi.
Tôi có chút đỏ mặt, đưa mắt nhìn đám áo cưới mấy vòng, cuối cùng chọn một cái, nói với Tô Mộc: “Cái này đi.”
“Được!” Tô Mộc nói một tiếng, rồi ra dấu với Thuồng luồng tiên ở trên lầu.
Chiếc váy tôi vừa chọn liền di chuyển về phía tôi, đến khi tới trước mặt tôi, Tô Mộc liền đưa tay đỡ váy xuống, hỏi tôi bây giờ có một thử một chút không, dù sao những váy cưới này đều làm theo các số đo của tôi, hẳn sẽ không bị chật hay rộng.
Tôi do dự một chút, nói với Tô Mộc chưa muốn thử. Dù sao không lo chật hay rộng, kiểu này tôi cũng thích, vậy thì cảm giác vui sướng lần đầu tiên mặc váy cưới hãy để dành tới thời điểm kết hôn đi.
Tô Mộc gật đầu một cái, nói cũng được, sau đó đem áo cưới đưa sang bên cạnh. Một người phụ nữ nhỏ mặc âu phục từ trong đám người tiến tới cung kính nhận váy cưới, nhìn dáng vẻ hẳn là nhân viên của tiệm áo cưới.
Tô Mộc bảo người kia hãy đem váy cưới tới nhà, sau đó anh ấy nắm lấy tay tôi hỏi tôi bây giờ còn muốn đi dạo phố mua đồ không, anh ấy cho tôi thêm một cơ hội cuối cùng để làm thịt anh ấy, qua ngày hôm sau anh ấy sợ là sẽ không còn cơ hội đưa tôi đi chơi.
Bây giờ tôi đã sớm không tức giận, hiếm khi được đi với Tô Mộc một lần, đương nhiên tôi muốn đi dạo phố, chỉ hận không thể đem toàn bộ trung tâm thương mại mua mang về nhà!
Nhưng tôi chợt chú ý tới ý cuối trong lời nói của Tô Mộc, tôi liền hỏi tại sao anh ấy lại nói như vậy? Sao sau này lại không có cơ hội đưa tôi đi ra ngoài?
Vừa nói tới đây đột nhiên tim tôi đập mạnh, sợ Tô Mộc còn có chuyện gì giấu tôi.
Tô Mộc thấy tôi lo lắng liền cười một tiếng, giơ tay lên nhẹ nhàng sửa tóc lại cho tôi, nói lần này anh ấy đi Thái Lan để sống lại cần có chút thời gian để chuẩn bị, tranh thủ để có thể trạng tốt nhất đi Thái Lan tìm Long Phù Khôn, cho nên mấy ngày tiếp theo anh ấy phải ở nhà tu luyện.
Nói xong anh ấy liền hỏi tôi có muốn đi mua đồ chống nắng chống sương gì không, anh ấy đã hỏi Tô Đoàn, phụ nữ đi tới những đất nước nắng nóng như Thái Lan đều sẽ dùng kem chống nắng. Còn có đồ lặn cũng cần mua, các rặng san hô nơi nhiệt đới đều rất đẹp, tôi có thể cùng Đường Dũng cứ việc thoải mái chơi một chút.
Tô Mộc nói xong liền kéo tay tôi đi trong trung tâm thương mại, dáng vẻ giống như anh ấy rất quen thuộc với nơi này, chúng tôi dường như đều không cần phải tìm, chỉ cần nói muốn mua gì là anh ấy liền đưa tôi tới thẳng gian hàng có bán. Nhanh như gió cuốn mây tan, chẳng mấy chốc đồ tôi mua đã thành một đống khiến tôi nhìn mà có chút giật mình, không ngờ Tô Mộc lại là người như vậy. Anh ấy mua đồ cũng như đánh giặc, hoàn toàn có thể dùng ba chữ ‘cực chính xác’ để hình dung, mấy cửa hàng anh ấy đảo qua là kệ liền trống rỗng.
Vẫn còn một cảm giác thoải mái không tả được.
Càng khiến tôi bất ngờ là hôm nay Tô Mộc lại hào phóng khác thường, chủ động bảo tôi đi theo Đường Dũng ra ngoài chơi. Với tính khí của anh ấy, tôi nhắc tới cái tên Đường Dũng là anh ấy liền hận không được cầm dao chém người, lần này lại còn chịu để tôi đi theo Đường Dũng lặn ngắm san hô, cái này quả thật khiến tôi bị cưng chiều đến kinh sợ.
Anh ấy càng đối với tôi tốt thì trong lòng tôi lại càng nao nao, nói với Tô Mộc thật ra thì không cần mua đồ lặn, mặc dù tôi thích bôi lội, cũng muốn ngắm san hô một chút xem nó là cái gì nhưng tôi không muốn đi cùng Đường Dũng, chỉ muốn cùng chồng tôi xuống nước.
Lời này của tôi quả thật là không biết xấu hổ. Vừa nói rõ tôi thật ra rất thích xuống nước nhưng lại thanh minh tôi không quá vui khi đi cùng Đường Dũng, dĩ nhiên nếu như Tô Mộc yêu cầu tôi đi cùng Đường Dũng vậy thì tôi chỉ còn cách nghe theo, đây đều là Tô Mộc ép tôi, sau này anh ấy đừng có ghen!
“Phải không? Em chỉ muốn xuống nước với anh? Vậy thì chờ khi anh hoàn toàn sống lại đi, lần này đi ra ngoài cũng không cần cùng Đường Dũng đi chơi, an tĩnh đợi ở khách sạn là được.” Tô Mộc rất nhanh nhìn thấu tim đen của tôi, nụ cười dịu dàng liền biến mất, thay thế vào đó là nụ cười châm chọc, giữ cằm tôi nói.
“Ách…” Tôi không nghĩ Tô Mộc đột nhiên lại đổi thái độ như vậy liền bị anh ấy khiến tôi có chút sững sờ, không phải anh ấy nên khen tôi trung trinh, sau đó sẽ hào phóng nói anh ấy tin tưởng tôi cho nên tôi có thể đi theo Đường Dũng vui chơi một chút sao?
Thấy tôi có chút sững sờ, Tô Mộc lại càng cười châm chọc, phối hợp với vẻ mặt đẹp trai của anh ấy thật tà tà mị mị lại càng hấp dẫn.
Tôi không khỏi có chút si mê, hai mắt chỉ nhìn chằm chằm Tô Mộc, sau đó hai tay ôm lấy cổ anh ấy, kéo anh ấy xuống hôn một cái.
Tô Mộc được tôi hôn một cái liền rất vui vẻ, sau đó cười nói: “Được rồi, không trêu em nữa. Lần này đi Thái Lan anh không thể đi theo em, để em một mình đợi anh cũng không yên tâm cho nên em phải nửa bước không được rời Đường Dũng. Còn việc em với anh ta ở cùng nhau thì… bây giờ em là người đã có chồng, tự mình biết giữ khoảng cách là được.”
Nói xong Tô Mộc liền không tiếp tục nói đề tài này nữa mà đưa tôi đi tới một gian hàng đồ lặn rất chuyên nghiệp.
Trong gian hàng kia có rất nhiều đồ lặn, Tô Mộc đi vào nhìn trên tường mấy cái, sau đó liền chọn món đồ cồng kềnh xấu xí nhất trong gian hàng rồi nói: “Là bộ này, chúng tôi mua, đưa tới địa chỉ này cho tôi.”
Nói xong anh ấy đưa một tấm card nhỏ, trên đó viết cặn kẽ địa chỉ căn biệt thự Phùng Đông.
Tôi lúc này rốt cuộc đã hiểu tại sao Tô Mộc lại có thể thoải mái chủ động đề nghị tôi đi theo Đường Dũng lặn biển, bởi vì bộ đồ anh ấy chọn xù xì giống như bánh xe vậy, một vòng lại một vòng, hơn nữa trên đầu còn có cái lồng dưỡng khí gì đó, nhìn hình dáng bên ngoài không khác gì bộ đồ cho phi hành gia, ngay cả mặt cũng không thấy được chứ nói chi là vóc người.
Thật là một chút thẩm mỹ cũng không có, tôi cùng Đường Dũng cũng không có khả năng có bất kỳ tiếp xúc gì.
Gã Tô Mộc này, ngoài mặt hào phóng nhưng trên thực tế vẫn là một bụng nhỏ nhen mà.
Tôi thấy buồn cười vì hành động của Tô Mộc, nhưng thấy anh ấy để ý tới tôi như vậy tôi cũng không ngại dùng bộ đồ lặn xấu xí anh ấy chọn cho tôi. Sau đó tiếp tục đi mua không ít đồ quần áo cùng đồ trang điểm rồi tôi cùng Tô Mộc về nhà.
Mấy ngày tiếp theo quả nhiên Tô Mộc đóng cửa không ra, tự giam mình trong phòng ngủ, cơm cũng không ăn, chỉ có buổi tối lúc ngủ sẽ đi tới trước mặt tôi, cố ý không mặc quần áo dụ dỗ tôi.
Kiếp trước của tôi nhất định là con sói háo sắc, đối với ‘sắc đẹp’ của Tô Mộc không có chút đề khác nào, liền liên tục mấy ngày tôi đều bị Tô Mộc khiến cho xuống giường không được, toàn thân mệt mỏi.
Tô Mộc lại hoàn toàn trái ngược với tôi, theo thời gian tu luyện tinh thần anh ấy dần dần ngày càng tốt hơn. Chớp mắt đã tới thời gian tôi hẹn với Đường Dũng cùng đi Thái Lan, tôi đoán không sai, Đường Dũng biến mất một tuần rồi rốt cuộc không nhịn nổi, sáng sớm hôm đó liền gọi điện cho tôi, bảo tôi chuẩn bị hộ chiếu cẩn thận rồi tới sân bay tìm anh ta, anh ta đã mua xong vé máy bay cho tôi.
Chương 260: Lên Đường
Tôi ngẩng đầu nhìn lên trên liền thấy trên lầu chót tầng mười thật sự xuất hiện bóng dáng Thuồng luồng tiên, lúc này ông ta đang cắn răng giữ những sợ dây treo đám quần áo kia, nhìn có vẻ rất cật lực.
Tôi thấy dáng vẻ buồn cười của Thuồng luồng tiên lại càng thấy ấm áp trong lòng, toàn thân ngập tràn cảm giác hạnh phúc.
“Đừng vội, chồng tôi chuẩn bị nhiều áo cưới cho tôi như vậy dĩ nhiên tôi phải cẩn thận chọn một chút.” Tôi cười trộm, cố ý nói với Thuồng luồng tiên.
Ai bảo ông ta cùng Tô Mộc giấu tôi, dù sao tôi cũng là người trợ tiên của ông ta, hẳn ông ta phải về phe của tôi mới đúng.
Nhưng mặc dù nói như vậy thì tôi cũng liền tiến tới xem những bộ váy cưới kia. Không thể không nói, mặc dù Tô Mộc ở dưới đất hơn một trăm năm nhưng óc thẩm mỹ vẫn cực kỳ cao, có thể thấy được mỗi bộ váy cưới đều là anh ấy chú tâm lựa chọn, thợ may làm cũng cực kỳ tinh xảo, hơn nữa đều dựa theo đặc điểm vóc dáng của tôi để làm.
Cái này thật khiến tôi bất ngờ, loại chuyện chọn quần áo cho phụ nữ thế này đối với đàn ông mà nói là việc rất khó khăn, nhất là loại người có tính cách như Tô Mộc. Anh ấy có thể lựa chọn váy hợp cho tôi như vậy chứng tỏ anh ấy rất quen thuộc với thân thể tôi, mỗi một đặc điểm đều nắm rõ, thậm chí còn hiểu hơn cả chính tôi.
Tôi có chút đỏ mặt, đưa mắt nhìn đám áo cưới mấy vòng, cuối cùng chọn một cái, nói với Tô Mộc: “Cái này đi.”
“Được!” Tô Mộc nói một tiếng, rồi ra dấu với Thuồng luồng tiên ở trên lầu.
Chiếc váy tôi vừa chọn liền di chuyển về phía tôi, đến khi tới trước mặt tôi, Tô Mộc liền đưa tay đỡ váy xuống, hỏi tôi bây giờ có một thử một chút không, dù sao những váy cưới này đều làm theo các số đo của tôi, hẳn sẽ không bị chật hay rộng.
Tôi do dự một chút, nói với Tô Mộc chưa muốn thử. Dù sao không lo chật hay rộng, kiểu này tôi cũng thích, vậy thì cảm giác vui sướng lần đầu tiên mặc váy cưới hãy để dành tới thời điểm kết hôn đi.
Tô Mộc gật đầu một cái, nói cũng được, sau đó đem áo cưới đưa sang bên cạnh. Một người phụ nữ nhỏ mặc âu phục từ trong đám người tiến tới cung kính nhận váy cưới, nhìn dáng vẻ hẳn là nhân viên của tiệm áo cưới.
Tô Mộc bảo người kia hãy đem váy cưới tới nhà, sau đó anh ấy nắm lấy tay tôi hỏi tôi bây giờ còn muốn đi dạo phố mua đồ không, anh ấy cho tôi thêm một cơ hội cuối cùng để làm thịt anh ấy, qua ngày hôm sau anh ấy sợ là sẽ không còn cơ hội đưa tôi đi chơi.
Bây giờ tôi đã sớm không tức giận, hiếm khi được đi với Tô Mộc một lần, đương nhiên tôi muốn đi dạo phố, chỉ hận không thể đem toàn bộ trung tâm thương mại mua mang về nhà!
Nhưng tôi chợt chú ý tới ý cuối trong lời nói của Tô Mộc, tôi liền hỏi tại sao anh ấy lại nói như vậy? Sao sau này lại không có cơ hội đưa tôi đi ra ngoài?
Vừa nói tới đây đột nhiên tim tôi đập mạnh, sợ Tô Mộc còn có chuyện gì giấu tôi.
Tô Mộc thấy tôi lo lắng liền cười một tiếng, giơ tay lên nhẹ nhàng sửa tóc lại cho tôi, nói lần này anh ấy đi Thái Lan để sống lại cần có chút thời gian để chuẩn bị, tranh thủ để có thể trạng tốt nhất đi Thái Lan tìm Long Phù Khôn, cho nên mấy ngày tiếp theo anh ấy phải ở nhà tu luyện.
Nói xong anh ấy liền hỏi tôi có muốn đi mua đồ chống nắng chống sương gì không, anh ấy đã hỏi Tô Đoàn, phụ nữ đi tới những đất nước nắng nóng như Thái Lan đều sẽ dùng kem chống nắng. Còn có đồ lặn cũng cần mua, các rặng san hô nơi nhiệt đới đều rất đẹp, tôi có thể cùng Đường Dũng cứ việc thoải mái chơi một chút.
Tô Mộc nói xong liền kéo tay tôi đi trong trung tâm thương mại, dáng vẻ giống như anh ấy rất quen thuộc với nơi này, chúng tôi dường như đều không cần phải tìm, chỉ cần nói muốn mua gì là anh ấy liền đưa tôi tới thẳng gian hàng có bán. Nhanh như gió cuốn mây tan, chẳng mấy chốc đồ tôi mua đã thành một đống khiến tôi nhìn mà có chút giật mình, không ngờ Tô Mộc lại là người như vậy. Anh ấy mua đồ cũng như đánh giặc, hoàn toàn có thể dùng ba chữ ‘cực chính xác’ để hình dung, mấy cửa hàng anh ấy đảo qua là kệ liền trống rỗng.
Vẫn còn một cảm giác thoải mái không tả được.
Càng khiến tôi bất ngờ là hôm nay Tô Mộc lại hào phóng khác thường, chủ động bảo tôi đi theo Đường Dũng ra ngoài chơi. Với tính khí của anh ấy, tôi nhắc tới cái tên Đường Dũng là anh ấy liền hận không được cầm dao chém người, lần này lại còn chịu để tôi đi theo Đường Dũng lặn ngắm san hô, cái này quả thật khiến tôi bị cưng chiều đến kinh sợ.
Anh ấy càng đối với tôi tốt thì trong lòng tôi lại càng nao nao, nói với Tô Mộc thật ra thì không cần mua đồ lặn, mặc dù tôi thích bôi lội, cũng muốn ngắm san hô một chút xem nó là cái gì nhưng tôi không muốn đi cùng Đường Dũng, chỉ muốn cùng chồng tôi xuống nước.
Lời này của tôi quả thật là không biết xấu hổ. Vừa nói rõ tôi thật ra rất thích xuống nước nhưng lại thanh minh tôi không quá vui khi đi cùng Đường Dũng, dĩ nhiên nếu như Tô Mộc yêu cầu tôi đi cùng Đường Dũng vậy thì tôi chỉ còn cách nghe theo, đây đều là Tô Mộc ép tôi, sau này anh ấy đừng có ghen!
“Phải không? Em chỉ muốn xuống nước với anh? Vậy thì chờ khi anh hoàn toàn sống lại đi, lần này đi ra ngoài cũng không cần cùng Đường Dũng đi chơi, an tĩnh đợi ở khách sạn là được.” Tô Mộc rất nhanh nhìn thấu tim đen của tôi, nụ cười dịu dàng liền biến mất, thay thế vào đó là nụ cười châm chọc, giữ cằm tôi nói.
“Ách…” Tôi không nghĩ Tô Mộc đột nhiên lại đổi thái độ như vậy liền bị anh ấy khiến tôi có chút sững sờ, không phải anh ấy nên khen tôi trung trinh, sau đó sẽ hào phóng nói anh ấy tin tưởng tôi cho nên tôi có thể đi theo Đường Dũng vui chơi một chút sao?
Thấy tôi có chút sững sờ, Tô Mộc lại càng cười châm chọc, phối hợp với vẻ mặt đẹp trai của anh ấy thật tà tà mị mị lại càng hấp dẫn.
Tôi không khỏi có chút si mê, hai mắt chỉ nhìn chằm chằm Tô Mộc, sau đó hai tay ôm lấy cổ anh ấy, kéo anh ấy xuống hôn một cái.
Tô Mộc được tôi hôn một cái liền rất vui vẻ, sau đó cười nói: “Được rồi, không trêu em nữa. Lần này đi Thái Lan anh không thể đi theo em, để em một mình đợi anh cũng không yên tâm cho nên em phải nửa bước không được rời Đường Dũng. Còn việc em với anh ta ở cùng nhau thì… bây giờ em là người đã có chồng, tự mình biết giữ khoảng cách là được.”
Nói xong Tô Mộc liền không tiếp tục nói đề tài này nữa mà đưa tôi đi tới một gian hàng đồ lặn rất chuyên nghiệp.
Trong gian hàng kia có rất nhiều đồ lặn, Tô Mộc đi vào nhìn trên tường mấy cái, sau đó liền chọn món đồ cồng kềnh xấu xí nhất trong gian hàng rồi nói: “Là bộ này, chúng tôi mua, đưa tới địa chỉ này cho tôi.”
Nói xong anh ấy đưa một tấm card nhỏ, trên đó viết cặn kẽ địa chỉ căn biệt thự Phùng Đông.
Tôi lúc này rốt cuộc đã hiểu tại sao Tô Mộc lại có thể thoải mái chủ động đề nghị tôi đi theo Đường Dũng lặn biển, bởi vì bộ đồ anh ấy chọn xù xì giống như bánh xe vậy, một vòng lại một vòng, hơn nữa trên đầu còn có cái lồng dưỡng khí gì đó, nhìn hình dáng bên ngoài không khác gì bộ đồ cho phi hành gia, ngay cả mặt cũng không thấy được chứ nói chi là vóc người.
Thật là một chút thẩm mỹ cũng không có, tôi cùng Đường Dũng cũng không có khả năng có bất kỳ tiếp xúc gì.
Gã Tô Mộc này, ngoài mặt hào phóng nhưng trên thực tế vẫn là một bụng nhỏ nhen mà.
Tôi thấy buồn cười vì hành động của Tô Mộc, nhưng thấy anh ấy để ý tới tôi như vậy tôi cũng không ngại dùng bộ đồ lặn xấu xí anh ấy chọn cho tôi. Sau đó tiếp tục đi mua không ít đồ quần áo cùng đồ trang điểm rồi tôi cùng Tô Mộc về nhà.
Mấy ngày tiếp theo quả nhiên Tô Mộc đóng cửa không ra, tự giam mình trong phòng ngủ, cơm cũng không ăn, chỉ có buổi tối lúc ngủ sẽ đi tới trước mặt tôi, cố ý không mặc quần áo dụ dỗ tôi.
Kiếp trước của tôi nhất định là con sói háo sắc, đối với ‘sắc đẹp’ của Tô Mộc không có chút đề khác nào, liền liên tục mấy ngày tôi đều bị Tô Mộc khiến cho xuống giường không được, toàn thân mệt mỏi.
Tô Mộc lại hoàn toàn trái ngược với tôi, theo thời gian tu luyện tinh thần anh ấy dần dần ngày càng tốt hơn. Chớp mắt đã tới thời gian tôi hẹn với Đường Dũng cùng đi Thái Lan, tôi đoán không sai, Đường Dũng biến mất một tuần rồi rốt cuộc không nhịn nổi, sáng sớm hôm đó liền gọi điện cho tôi, bảo tôi chuẩn bị hộ chiếu cẩn thận rồi tới sân bay tìm anh ta, anh ta đã mua xong vé máy bay cho tôi.