• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chap-149

Chương 137: Yêu hồ




Chương 137: Yêu hồ

Mà lúc này vảy đen trên người nó cũng rất lóng lánh, giống như màu đen của đá quý. Thay đổi bắt mắt nhất chính là đỉnh đầu của nó nho lên.
Trước kia đầu rắn chẳng qua là nhô ra một miếng thịt trơn bóng, nhìn qua có hình dáng hơi giống vương miện.
Bây giờ miếng thịt đã nhô ra rất rõ ràng, lớn gần bằng cánh tay tôi vậy, hình dáng đã hoàn toàn biến thành hình vương miện, nhìn qua rất ngang ngược, phong độ vương giả đập vào mặt.
“Ông đã hóa rồng sao?” Tôi theo bản năng hỏi.
Mặc dù bộ dáng này không giống với hình dáng rồng vàng tôi trong truyền thống Trung Quốc tôi hay thấy, nhưng loài rồng cũng chưa ai thấy tận mắt, ai biết được rồng thật sự có hình dáng như vậy hay không.
Ngược lại thấy Thuồng luồng tiên như này, tôi cảm thấy nó đã là rồng.
Nghe tôi hỏi như vậy Thuồng luồng tiên rất vui vẻ, cái miệng há ra như chậu máu, cười hắc hắc hỏi tôi: “Thế nào? Có phải có một cổ long khí từ trên người ta tràn ngập ra, ngăn cản cũng không ngăn nổi?”
Tôi thành thật cảm thụ một chút, lắc đầu nói: “Không phải long khí, là có chút khí chất vương giả, giống như ông là hoàng đế vậy, thiên uy khó ngăn cản.”
Tôi nói rất thành kính, không phải là tôi đang nịnh hót nó mà tôi thật sự có cảm giác này từ trên người nó, cho dù tôi không biết nó đã xảy ra chuyện gì nhưng trong tình huống này người mù cũng có thể nhận ra nó đã thay đổi rất lớn.
“Ông đây mặc dù không trực tiếp hóa rồng nhưng rơi vào yêu hồ cũng coi như là trong họa có phúc. Cổ yêu khí từ thân thể lão tử trào ra ngăn cản cũng không ngăn nổi, nếu không phải thân thể của ông đây chịu không nổi thì ông đây còn chưa chịu đi lên đâu, qua một ngày một đêm yêu hạch của lão tử đã có thêm một viên, bây giờ đã là xà yêu thất hạch, không đúng, là xà vương! Có vương miện chính là chứng cớ. Lúc này thực lực của lão tử đã vượt qua loài rắn mạnh nhân trên thế giới, trở thành xà vương mới, từ nay về sau tất cả rắn gặp ông đây sẽ phải quỳ, phải nghe hiệu lệnh của ông đây!”
Thuồng luồng tiên nói đến đây, đuôi rắn khổng lồ còn cố ý sờ sờ vào vương miện trên đỉnh đầu, như là sợ không ai thấy.
Tôi lại gật đầu một cái, có điều nó vừa mới nhắc tới yêu hồ tôi mới nhận ra hồ kia có vấn đề, vừa rồi là tôi bị trúng tà của hồ đó.
Nghĩ tới đây tôi vội vàng nghiêng đầu nhìn, phát hiện mặt hồ xanh thẳm đang sủi bọt, giữa mặt hồ trong xanh kia có một người nằm, chính là đội trưởng Lý Quân. Ông ta nằm dạng hai chân hai tay trên mặt hồ, hai mắt nhắm nghiền, bên người quanh quẩn một làn khói xanh, hiển nhiên đã chết!
Tôi sợ hết hồn, lập tức gọi to đội trưởng Lý một tiếng, giờ phút nguy hiểm đó ngoại trừ tôi ra thì những người khác vẫn còn chìm đắm trong ảo cảnh, Đào Nghị đi theo sau lưng đội trưởng Lý, chân đã đến mép bờ hồ.
Mà trên mặt anh ta tràn đầy say mê, căn bản không nhìn thấy thi thể của đội trưởng Lý Quân ở trước mặt.
Tôi lập tức gọi to Đào Nghị một tiếng, thật nhanh chạy tới kéo anh ta lại, liều mạng lay thân thể anh ta, bạt tai để cho anh ta tỉnh lại.
Nhưng bất kể tôi gọi thế nào thì Đào Nghị vẫn đầy say mê nhìn mặt hồ, cơ thể vẫn thẳng bước hướng về phía hồ. Sức lực của tôi không lớn, rất nhanh đã bị anh ta hất tôi ra, chân đã giơ lên trên mặt hồ.
Tôi nóng nảy, gọi Thuồng luồng tiên hỗ trợ đánh thức những người này.
Nó có thể thức tỉnh tôi thì tất nhiên cũng có thể thức tỉnh người khác.
Nhưng Thuồng luồng tiên không chút nào tỏ ý sẽ giúp tôi, cuộn thành một đoàn ở bên, nói: “Ngăn bọn họ làm gì, cứ để cho bọn họ vào đi thôi. Người vốn là tinh hoa của trời đất, là thứ hoàn mỹ nhất trời đất tạo thành, người đi vào có thể bồi bổ yêu hồ, để cho yêu khí của yêu hồ càng lớn, bọn họ đi vào là tốt.”
“Nếu như vậy ông thức tỉnh tôi làm gì?” Tôi không nghĩ tới ở thời khắc mấu chốt này Thuồng luồng tiên lại làm trái ý tôi, chỉ có thể sử dụng hết sức bình sinh ngăn cản Đào Nghị, nghiến răng nói.
“Cô là người trợ tiên của tôi, dĩ nhiên không giống với bọn họ.” Thuồng luồng tiên nói như chuyện đương nhiên.
Tôi không thể làm gì nó, chỉ có thể năn nỉ nó một phen nhưng cũng không có hiệu quả, cuối cùng tôi đành phải uy hiếp nó, nói nếu như nó thấy chết mà không cứu thì tôi cũng theo bọn họ cùng nhau nhảy vào bồi bổ yêu hồ.
Thuồng luồng tiên căn bản không tin lời tôi nói, nhưng nó nhìn thấy tôi có dáng vẻ kiểu gì cũng phải cứu những người này, phồng tai thở phì phò mắng tôi, sau đó cái đuôi lớn quét qua một cái hất bay Đào Nghị cùng Phong thiên xa mười mấy thước, đập vào trên cây ngã xuống.
Lực va chạm quá mạnh, sau khi hai người ngã xuống đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi.
Tinh thần tôi căng thẳng, hỏi Thuồng luồng tiên: “Ông làm gì vậy?”
“Đánh thức bọn họ. Không đau kịch liệt sao bọn họ có thể tỉnh lại? Không phải ai ta cũng cũng dùng yêu lực để cứu.” Thuồng luồng tiên hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói.
Cũng may nó không lừa tôi, lời của nó vừa dứt đã thấy Phong Thiên hít sâu một hơi, mặt đầy thống khổ tỉnh lại, nằm trên mặt đất thật lâu mới từ từ đứng lên.
Sau khi Phong Thiên tỉnh lại, Đào Nghị cũng từ từ tỉnh lại.
Anh ta đau tới nghiến răng lại, có điều cũng may mắn, tình trạng so với Phong thiên còn tốt hơn nhiều.
Bọn họ sau khi tỉnh lại mặt vẫn đầy mê mang, nhìn tôi kỳ quái.
Thấy con rắn lớn bên cạnh tôi, Đào Nghị vừa mới tỉnh lại liền kêu lên một tiếng, từ từ ngả về sau, lại ngất đi.
Phong Thiên ngược lại không bất tỉnh, nhưng biểu tình của ông ta so với Đào Nghị không tốt hơn là mấy, mặt nhìn Thuồng luồng tiên đầy khiếp sợ, con ngươi sắp rớt ra ngoài, lắp bắp nói: “Rắn… Xà vương?”
“Phải.”
Được Thuồng luồng tiên đáp lại, uỵch một tiếng, hai chân Phong Thiên trực tiếp quỳ xuống, dập đầu mấy cái.
Tôi cùng Thuồng luồng tiên sửng sốt một chút, nhìn Phong Thiên không hiểu.
Ông ta dập đầu rất hăng hái, không có chút ý nào là muốn dừng lại. Cuối cùng vẫn là Thuồng luồng tiên không nhịn được, đưa đuôi đỡ ông ta lên, hỏi ông ta dập đầu là ý gì.
“Cầu ngài thu tôi làm người trợ tiên của ngài, chỉ cần ngài nguyện ý cho tôi làm người trợ tiên của ngài thì muốn tôi làm gì cũng được, chỉ cần ngài sau này khi phi thăng hóa rồng có thể mang theo bần đạo.” Phong Thiên nói, cặp mắt tràn đầy nóng bỏng nồng nhiệt nhìn Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên ngưng một lát, đôi mắt lớn như chuông đồng nhìn Phong Thiên, lắc đầu một cái, nói: “Ngươi không xứng.”
Nói xong nó đảo đuôi rắn, thân thể cuộn lại di chuyển như một cơn lốc khiến núi rừng xung quanh kêu ầm ầm. Thân mình rắn nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn lại như bình thường, trở lại trên cổ tay tôi.
Phong Thiên trợn mắt nhìn Thuồng luồng tiên, thấy nó thu nhỏ lại chạy tới cổ tay tôi, ông ta lập tức xông lại cầm lấy tay tôi, hai mắt nhìn chăm chăm vào cổ tay.
Thấy dấu ấn Thuồng luồng tiên trên cổ tay, gương mặt vẫn còn bừng bừng trông đợi vừa rồi nháy mắt biến thành một mảnh tro tàn, sững sờ buông tay tôi, lầm bầm nói: “Không thể nào, cái này không thể nào. Sao có thể chứ, tất cả cơ duyên tốt đều để một mình cô chiếm cứ, thật trái đạo trời, đây là trái đạo trời!”
Ông ta vừa nói, giống như không chịu nổi đả kích lớn, một đường lui về sau, cuối cùng thất hồn lạc phách ngã ngồi xuống đất, ánh mắt nhìn tôi hết sức phức tạp, giống như mọi giá trị đều bị lật đổ vậy.
Tôi dĩ nhiên biết tại sao ông ta lại biến thành như vậy. Lần trước khi tôi gặp ông ta Thuồng luồng tiên không xuất hiện, cho nên ông ta không biết chuyện Thuồng luồng tiên, lúc ấy chỉ vì trên người tôi có âm khí khiến ông ta vô cùng hâm mộ mới có tâm tư muốn thu tôi làm đệ tử, nói là thiên phú của tôi rất cao.
Hiện khi biết Thuồng luồng tiên lại chọn tôi làm người trợ tiên, bất kỳ là lực cực âm hay là Thuồng luồng tiên, ở trong giới huyền học này đều hết sức hiếm thấy, huống chi bây giờ Thuồng luồng tiên còn biến thành xà vương, cách hóa rồng chỉ còn một bước xa, là chí tôn trong thiên hạ của tất cả các loài rắn, có thể trở thành người trợ tiên của nó, có rắn vương luôn bảo vệ ở bên người thì gọi là cấp bậc gì?
Cũng khó trách vừa rồi ông ta lại kích động cầu Thuồng luồng tiên để cho ông ta làm người trợ tiên như vậy, có lẽ không chỉ Phong Thiên mà bất kỳ người trong giới huyền học thấy Thuồng luồng tiên cũng sẽ kích động phát điên.
Thấy ông ta ưu tư không bình phục lại tôi cũng không để ý an ủi ông ta, mọi suy nghĩ đều chú ý tới thân thể đội trưởng Lý ở trong hồ.
Mặc dù suốt đường đi ông ta chưa bao giờ cho tôi một sắc mặt tốt nhưng ông ta là người chính trực, rất có chính nghĩa, cứ như vậy chết chìm trong hồ quả thực tôi không cam lòng, liền chạy đến bờ hồ thử vớt ông ta lên.
Nhưng tôi vừa đến gần bờ hồ thì Thuồng luồng tiên đã gọi tôi lại, nghiêm lệnh cấm tôi tới gần hồ kia thêm nữa, nói hồ kia là một yêu hồ có yêu khí rất mạnh, tính mê muội đối với con người vô cùng lớn. Đừng nói là tôi, kể cả người có đạo hạnh cao thâm tới xác suất bị mê hoặc cũng vô cùng lớn, chỉ cần cơ thể con người tiếp xúc với nước trong hồ cũng sẽ bị yêu khí xâm nhập, bồi bổ yêu hồ, không ai có thể thoát khỏi.
Cũng khó trách Cản Thi phái lại chọn nơi này, bên ngoài có một yêu hồ bảo vệ, được thiên nhiên che chở như vậy người ngoài căn bản đừng mong vào được.
Tôi không khỏi cau mày, hỏi phương pháp đi qua hồ như nào, nó là yêu, hẳn có phương pháp mới đúng, huống chi ngày hôm trước người Cản Thi phái đúng là mang tôi đi xuyên qua yêu hồ.
Nghĩ tới đây tôi chợt nhớ tới cái cây kia, lập tức chạy tới tìm kiếm trên cây ven hồ.
Chưa kịp làm gì Thuồng luồng tiên đã thở dài ngăn tôi lại, nói: “Đừng tìm kiếm vô ích, cho dù cô tìm được cây kia thì ban ngày cũng không qua được sông. Ở đây ban ngày yêu khí sôi sục, trừ yêu ra những thứ khác chỉ cần đi vào sẽ chết, hơn nữa sau khi chết hồn phách sẽ bị yêu khí giam cầm trong thi thể, trọn đời không được siêu sinh. Chỉ sau mười hai giờ khuya, âm khí lên cao áp chế yêu khí, cùng yêu khí đặt tới điểm thăng bằng mới có thể đi qua hồ.”
“Không còn cách nào khác sao?” Tôi kêu lên, bây giờ Tô Mộc bị thương nặng, hồn phách không yên, không còn thời gian để trì hoãn nữa. Mặc dù nơi này âm khí rất nồng đậm nhưng đây dù sao cũng là địa giới của Cản Thi phái, không an toàn, nếu như gã Tam trưởng lão xảo trá kia bắt được, đừng nói tới cứu Tô Mộc, ngay cả tôi cũng phải chết ở chỗ này.
Thuồng luồng tiên thấy tôi vội vàng, ánh mắt ti hí như hạt đậu đen nhìn tôi, toét miệng cười một tiếng, nói: “Nha đầu, phương pháp qua hồ cũng không phải là không có, nhưng ông nội thuồng luồng tiên của ngươi không thể chịu khổ không công được, ta mang ngươi qua hồ có lợi ích gì không?”
“Bất cứ thứ gì, chỉ cần tôi có thể cho tôi cũng đồng ý với ông!” Thấy chuyện có thể cứu vãn mắt tôi liền sáng lên, nói.
“Lão tử bây giờ đã là Thuồng luồng tiên thất hạch, yêu lực ổn định rất nhiều, sau này có thể biến thành hình người trong thời gian dài. Chẳng qua lão tử như thế kia ngươi cũng biết, chờ sau này đi ra ngoài ngươi cho lão tử bắt con cáo tinh trắng kia, để lão tử nuốt là được. Khi lão tử gặp chuyện bị con nhóc nó đuổi như đuổi trẻ con, bây giờ lão tử cũng không thể để cô ta yên được.” Thuồng luồng tiên nói.
“Ông nói tới Diệp Nhu?” Tôi hỏi, nghe nó nói tôi mới nhớ bên ngoài còn có con cáo tinh chờ.
“Phải, tộc cáo giỏi nhất biến hóa, cho nên chỉ một con yêu nhỏ song hạch cũng có thể biết thành cô gái đẹp lừa đối con người. Chờ lão tử ăn nó, hấp thu yêu hạch của nó thì lão tử cũng có thể biết thành một người đẹp trai, đến lúc đó đi ra ngoài tán tỉnh nữ quỷ, hẹn một đứa nuốt một đứa, không bao lâu lão tử có thể phi thăng hóa rồng…”
Thấy Thuồng luồng tiên càng ngày càng đi xa, tôi không thể làm gì khác hơn là chen vào lời nó: “Chuyện đó sau khi ra ngoài hãy nói, trước tiên ông đem chúng tôi ra là được.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom