• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chap-140

Chương 128:Thân phận của Diệp Nhu(hai)




Chương 128:Thân phận của Diệp Nhu(hai)
Người xuất hiện trước mặt là Diệp Nhu, lúc này trên quần của cô nàng đầy bùn, trên mặt cũng vừa trắng bệch vừa đầy bùn, nhìn thấy tôi thì trên mặt xẹt qua một tia hoảng sợ, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, nói: "Lộc Dương, không phải cô đang nghỉ ngơi ở nói đóng quân sao, tại sao lại ở đây?"
Đây là lần đầu tiên cô nàng chủ động nói nhiều với tôi như vậy.
Ta không thể làm gì khác hơn là nói cô ấy đi vệ sinh đi hơn hai tiếng đồng hồ, mọi người lo lắng nên chạy đi tìm cô ấy.
Nói rồi tôi chỉ hai viên cảnh sat, nói rất tốt, vừa rồi tôi còn sầu lo làm sao kéo hai người kia đi về, bây giờ một người lôi một anh là có thể lôi bọn họ về chỗ gắm trại.
Diệp Nhu thấy hai viên cảnh sát đều hôn mê trên mặt đất, trên mặt liền thấy không hiểu, hỏi bọn họ bị sao vậy, sao lại ngất xỉu.
Ta đương nhiên không thể nói bọn họ bị thuồng luồng tiên dọa ngất xỉu được, liền đem tất cả sự việc đều đẩy lên người con cáo trắng nọ, nói vừa rồi gặp một con cáo trắng, nó liền đánh nhau với hai anh cảnh sát, hai chiến sĩ đều không có đánh lại, đã bị nó đánh gục.
Tôi đang nói bậy, diễn tả cảnh ác đấu của bọn họ sinh động như thật, Diệp Nhu nghe có cáo trắng xuất hiện lại không kinh ngạc tí nào, nhưng khi nghe được cảnh chiến đấu của cáo trắng và cảnh sát thì trên mặt liền xuất hiện thần sắc quái lạ, ánh mắt như đang nhìn bọn lừa đảo nhìn tôi.
Cũng may cô nàng cũng không chất vấn gì tôi nữa, nhẹ gật đầu sau rồi nâng một anh chiến sĩ đi trở về.
Tôi cũng túm một anh khác, đi song song trở về với Diệp Nhu.
Trên đường đi tôi khá nhàm chán, liền hỏi Diệp Nhu đi lâu như vậy đã làm gì phải không, có phải hay không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, có hay không gặp được người của phái cản thi.
Diệp Nhu lắc đầu nhưng không nói gì cả.
Đã trở lại thành bộ dáng im như thóc lúc trước rồi, cô nàng không nói gì nên tôi cũng không tự mình mất mặt, lôi kéo hai viên chiến sĩ cảnh sát trở lại nơi đóng quân.
Mất cả nửa ngày trời, thời gian đã hơn mười giờ đêm, ở đây là núi non, vốn tối sớm, nhiệt độ chênh lệch ngày đêm càng lớn hơn nữa, khi trở về lều trại tôi đã bị cóng đến run rẩy.
Cũng may hai anh cảnh sát kia bị làm ngất không nghiêm trọng, trong thời gian bọn tôi lôi kéo hai người về thì đã dần dần khôi phục thần chí.
Đợi một hồi, hai người bọn họ liền lấy đèn pin ra nói muốn nhóm lửa nấu cơm.
Nói xong hai người bọn họ lại không yêu cầu tôi đi theo, có lẽ là tôi đã đem hai người họ kéo về, bọn họ tỏ lòng biết ơn để tôi và Diệp Nhu nghỉ ngời trong lều, đợi một lát ăn cơm là được.
Tôi cũng vui vẻ thanh nhàn, lúc đầu vừa nghĩ thừa dịp trời lạnh âm khí nặng hấp thu âm khí, nhưng thuồng luồng tiên đột nhiên lủi lên vai tôi, đầu rắn áp vào tai tôi, thúc giục tôi rời đi cái lều này, cùng đi nhặt củi với hai anh cảnh sát đi.
"ông có bệnh hả, trời rất lạnh, tôi bị giày vò một hồi, cơm còn chưa ăn, ông còn bảo tôi đi ra ngoài làm việc." Tôi bất mãn nói.
Nhưng giọng thuồng luồng tiên vô cùng gấp gáp, kiên trì bảo tôi rời khỏi lều, còn nói tôi là người trợ tiên của ông, chẳng lẽ ông ta sẽ hại tôi hay sao, mặc kệ thế nào, tôi nhất định phải nghe lời ông ta mới được.
Ông ta đúng là không có lý do gì hại tôi, mà lại thấy ông ta nói chuyện vội vã như vậy, giống như thật sự có việc gấp, mặc dù tôi không tình nguyện, nhưng vẫn là thở dài, ngoan ngoãn theo lời thuồng luồng tiên đi ra khỏi lều.
Sau khi ra khỏi lều, thuồng luồng tiên càng thêm quá phận, trực tiếp bảo tôi đi thẳng về hướng bắc, nói muốn dẫn tôi đến hang ổ phái cản thi, tập hợp với Tô Mộc.
Tôi đương nhiên muốn tụ họp với Tô Mộc, nhưng hang ổ phái cản thi không phải dễ dàng tiến vào như vậy, bên trong cương thi nhiều như vậy, nói không chừng còn có thiên thi Địa Thi, tôi cùng thuồng luồng tiên một mình một ngựa đi qua, vậy không phải là tìm chết hay sau.
Thuồng luồng tiên như nghe được tiếng lòng của tôi, tôi vừa nghĩ xong, thuồng luồng tiên liền nói: "Cho dù đi phái cản thi tìm chết, còn an toàn hơn ở lại đây, con nhóc cô có biết phân phận của cô gái kia là gì không?"
"Không biết, ông biết hả?" Tôi hỏi thuồng luồng tiên.
Mặc dù sớm đã cảm thấy Diệp Nhu là lạ, nhưng tôi đúng là không biết thân phận của cô nàng là gì cả.
"Vừa rồi con cáo nhỏ khi dễ ông đây, chính là nguyên thần của cô ta, cô ta là con cáo tinh, trên cơ thể còn bốc lên một luồng yêu khí ẩn chưa mùi hôi chồn bên trong, không sai được!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom