Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-116
Chương 115: Trang nhất báo
Chương 115: Trang nhất báo
Nghĩ đến đây, lòng tôi đột nhiên run mạnh.
Từ hành động ngày hôm này của anh ấy mà nói thật ra tôi có thể cảm nhận được sự quan tâm của anh ta.
Mà suy nghĩ kỹ một chút thì tâm tình của anh ấy rất khó chịu. Lúc ở công ty của Tô Thịnh lại đối xu với tôi hung như vậy, có lẽ là do cảm xúc kiềm chế quá lâu nên đột nhiên bộc phát.
Nhất định là anh ấy có nỗi khổ tâm gì đó, bằng không cũng sẽ không hao tổn tu vi của mình chữa trị ngọc bội cho tôi.
Truyền vào lực âm cho ngọc bội như vậy chắc chắn đã hao phí nhiều tu vi của anh?
Tôi đột nhiên thấy đau lòng, thậm chí cái mũi chua chua, rơi lệ.
Tức giận tát mình một bàn tay, hận mình phản ứng chậm chạp, giận anh lấu như vậy mà không sớm nghĩ đến nỗi khổ tâm nơi anh?
Mà anh đều biến thành như vậy, vừa rồi còn thấp giọng hỏi tôi có chấp nhận bộ dáng đó của anh hay không, vậy mà tôi lại do dự.
Còn do dự cọng lông a!
Người tôi yêu chính anh, cũng không phải khuôn mặt anh tuấn kia, mặc dù ngay từ đầu đúng là bởi vì gương mặt quá mức đẹp trai kia mà sinh lòng cảm mến anh, nhưng hình dáng anh bây giờ có thế nào cũng không quan trọng nữa, chỉ cần người đó là anh, là Tô Mộc mà thôi.
Ta lau khô nước mắt nhìn chung quanh, lớn tiếng gọi to Tô Mộc, nói cho anh biết rằng tôi không quan tâm dáng dấp anh hiện giờ như thế nào, tôi chấp nhận anh của hiện tại chỉ cần anh trở về mà thôi.
Thế nhưng bốn phía cũng không còn bóng dáng Tô Mộc, cũng không có âm thanh đáp lại, có lẽ anh ta đã không ở bên cạnh tôi rồi.
Tôi vô cùng bi thương, áy náy, nghĩ đến những chuyện Tô Mộc đã trải qua, lòng tôi như đang nhỏ máu vậy.
Có lẽ nghe được tiếng la của tôi, Tô Đoàn từ trên lầu đi xuống, thấy tôi đang khóc, cầm theo hộp khăn giấy, sau đó ngồi cạnh tôi, thở dài, nói: "Bà Hai, hình như bà đã biết rồi?"
"Biết cái gì? Cậu biết Tô Mộc xảy ra chuyện đúng hay không? Anh ấy đến tột cùng xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại biến thành bộ dạng như vậy?" Tôi nghe ra lời nói kì lạ từ miệng Tô Đoàn, lập tức hỏi cậu ấy.
Vẻ mặt anh trầm lại, thấy tôi khóc lóc thê thảm như vậy cũng rất khó chịu trong lòng, bèn nhẹ nhàng vỗ vai tôi, nói: “Thật ra cháu không rõ ràng lắm tình hình cụ thể như thế nào, chỉ là trong lúc vô tình nghe lén cuộc nói chuyện của cha cháu, nói cái gì là bởi vì bà nên Ông Hai mới kết hôn với Lâm Yến Nhi, chỉ cần bà con sống thì Ông Hai sẽ có ngày phá nát kế hoạch nên cha tôi muốn tiêu diệt bà.”
Nói xong trên mặt xét qua áy náy: “Cháu tìm bà nói có việc gấp chính là vì chuyện này, cha cháu muốn ra tay với bà, tình cảnh của bà bây giờ rất nguy hiểm, nhưng cháu lại không tìm được bà, may mà bà gọi điện cho cháu, sau này bà cũng đừng ra ngoài nữa, từ lúc cháu vào biệt thự này, thì đã nhìn ra ở đây đã được hạ cấm chế bảo vệ từ hai người khác nhau, vô cùng an toàn, nếu thiếu gì bà nói với cháu, cháu sẽ mua cho, tuyệt đối đừng ra cửa.”
Lời cậu ấy chân thành tha thiết, nhưng lực chú ý của tôi đều chăm chú vào câu nói trước đó nữa của cậu ấy.
Cái gì gọi là Tô Mộc bởi vì tôi nên mới lấy Lâm Yên Nhi, còn kế hoạch của Tô Thịnh là gì?
Tôi hỏi lại Tô Đoàn.
Nhưng cậu ấy lắc đầu nói nói mình cũng không rõ, tất cả mọi chuyện đều do cậu ấy nghe lén không liên tục mới nghe được, khi cha cậu ấy nói chuyện với người nọ, khi nói đến điểm trọng yếu thì người nọ đột nhiên cản lại cha cậu ấy, còn kiểm tra cửa sổ, có lẽ đã phát hiện được cậu nên lúc đó cậu ấy cũng không dám nghe lén tiếp nữa.
Thấy cậu ấy nói vậy nên tôi cũng không hỏi thêm nữa.
Mà Tô Mộc cũng nói tôi không được ra cửa, không được dây vào người ta, anh ấy nói đến là phái Cản Thi hay là Tô Thịnh đây?
Nghĩ đến anh ấy gầy gò như vậy, tôi liền đem bộ dạng gầy gò của anh nói cho Tô Đoàn, hỏi cậu ấy có biết đã xảy ra chuyện gì hay không.
Tô Đoàn nghe xong cũng thấy ngoài ý muốn, hiển nhiên từ lúc Tô Mộc đi mất thì anh ấy cũng không gặp qua Tô Mộc nữa.
“Ông Hai là quỷ mà cũng không phải là Thiên Thai, theo lý thì bộ dạng sẽ không thay đổi gì, phải dùy trì bộ dáng lúc chết của ông ấy mới đúng, sao lại đột nhiên gầy đi? Việc này chắc chắn có ẩn giấu gì đó, cháu cũng không hiểu rõ lắm, nhưng trong nhà cháu có rất nhiều sách vở lưu trữ, về nhà con sẽ tìm thêm, nếu có tin gì sẽ chạy đến đây báo ngay cho bà ạ.”Tô Đoàn nói.
Chương 115: Trang nhất báo
Nghĩ đến đây, lòng tôi đột nhiên run mạnh.
Từ hành động ngày hôm này của anh ấy mà nói thật ra tôi có thể cảm nhận được sự quan tâm của anh ta.
Mà suy nghĩ kỹ một chút thì tâm tình của anh ấy rất khó chịu. Lúc ở công ty của Tô Thịnh lại đối xu với tôi hung như vậy, có lẽ là do cảm xúc kiềm chế quá lâu nên đột nhiên bộc phát.
Nhất định là anh ấy có nỗi khổ tâm gì đó, bằng không cũng sẽ không hao tổn tu vi của mình chữa trị ngọc bội cho tôi.
Truyền vào lực âm cho ngọc bội như vậy chắc chắn đã hao phí nhiều tu vi của anh?
Tôi đột nhiên thấy đau lòng, thậm chí cái mũi chua chua, rơi lệ.
Tức giận tát mình một bàn tay, hận mình phản ứng chậm chạp, giận anh lấu như vậy mà không sớm nghĩ đến nỗi khổ tâm nơi anh?
Mà anh đều biến thành như vậy, vừa rồi còn thấp giọng hỏi tôi có chấp nhận bộ dáng đó của anh hay không, vậy mà tôi lại do dự.
Còn do dự cọng lông a!
Người tôi yêu chính anh, cũng không phải khuôn mặt anh tuấn kia, mặc dù ngay từ đầu đúng là bởi vì gương mặt quá mức đẹp trai kia mà sinh lòng cảm mến anh, nhưng hình dáng anh bây giờ có thế nào cũng không quan trọng nữa, chỉ cần người đó là anh, là Tô Mộc mà thôi.
Ta lau khô nước mắt nhìn chung quanh, lớn tiếng gọi to Tô Mộc, nói cho anh biết rằng tôi không quan tâm dáng dấp anh hiện giờ như thế nào, tôi chấp nhận anh của hiện tại chỉ cần anh trở về mà thôi.
Thế nhưng bốn phía cũng không còn bóng dáng Tô Mộc, cũng không có âm thanh đáp lại, có lẽ anh ta đã không ở bên cạnh tôi rồi.
Tôi vô cùng bi thương, áy náy, nghĩ đến những chuyện Tô Mộc đã trải qua, lòng tôi như đang nhỏ máu vậy.
Có lẽ nghe được tiếng la của tôi, Tô Đoàn từ trên lầu đi xuống, thấy tôi đang khóc, cầm theo hộp khăn giấy, sau đó ngồi cạnh tôi, thở dài, nói: "Bà Hai, hình như bà đã biết rồi?"
"Biết cái gì? Cậu biết Tô Mộc xảy ra chuyện đúng hay không? Anh ấy đến tột cùng xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại biến thành bộ dạng như vậy?" Tôi nghe ra lời nói kì lạ từ miệng Tô Đoàn, lập tức hỏi cậu ấy.
Vẻ mặt anh trầm lại, thấy tôi khóc lóc thê thảm như vậy cũng rất khó chịu trong lòng, bèn nhẹ nhàng vỗ vai tôi, nói: “Thật ra cháu không rõ ràng lắm tình hình cụ thể như thế nào, chỉ là trong lúc vô tình nghe lén cuộc nói chuyện của cha cháu, nói cái gì là bởi vì bà nên Ông Hai mới kết hôn với Lâm Yến Nhi, chỉ cần bà con sống thì Ông Hai sẽ có ngày phá nát kế hoạch nên cha tôi muốn tiêu diệt bà.”
Nói xong trên mặt xét qua áy náy: “Cháu tìm bà nói có việc gấp chính là vì chuyện này, cha cháu muốn ra tay với bà, tình cảnh của bà bây giờ rất nguy hiểm, nhưng cháu lại không tìm được bà, may mà bà gọi điện cho cháu, sau này bà cũng đừng ra ngoài nữa, từ lúc cháu vào biệt thự này, thì đã nhìn ra ở đây đã được hạ cấm chế bảo vệ từ hai người khác nhau, vô cùng an toàn, nếu thiếu gì bà nói với cháu, cháu sẽ mua cho, tuyệt đối đừng ra cửa.”
Lời cậu ấy chân thành tha thiết, nhưng lực chú ý của tôi đều chăm chú vào câu nói trước đó nữa của cậu ấy.
Cái gì gọi là Tô Mộc bởi vì tôi nên mới lấy Lâm Yên Nhi, còn kế hoạch của Tô Thịnh là gì?
Tôi hỏi lại Tô Đoàn.
Nhưng cậu ấy lắc đầu nói nói mình cũng không rõ, tất cả mọi chuyện đều do cậu ấy nghe lén không liên tục mới nghe được, khi cha cậu ấy nói chuyện với người nọ, khi nói đến điểm trọng yếu thì người nọ đột nhiên cản lại cha cậu ấy, còn kiểm tra cửa sổ, có lẽ đã phát hiện được cậu nên lúc đó cậu ấy cũng không dám nghe lén tiếp nữa.
Thấy cậu ấy nói vậy nên tôi cũng không hỏi thêm nữa.
Mà Tô Mộc cũng nói tôi không được ra cửa, không được dây vào người ta, anh ấy nói đến là phái Cản Thi hay là Tô Thịnh đây?
Nghĩ đến anh ấy gầy gò như vậy, tôi liền đem bộ dạng gầy gò của anh nói cho Tô Đoàn, hỏi cậu ấy có biết đã xảy ra chuyện gì hay không.
Tô Đoàn nghe xong cũng thấy ngoài ý muốn, hiển nhiên từ lúc Tô Mộc đi mất thì anh ấy cũng không gặp qua Tô Mộc nữa.
“Ông Hai là quỷ mà cũng không phải là Thiên Thai, theo lý thì bộ dạng sẽ không thay đổi gì, phải dùy trì bộ dáng lúc chết của ông ấy mới đúng, sao lại đột nhiên gầy đi? Việc này chắc chắn có ẩn giấu gì đó, cháu cũng không hiểu rõ lắm, nhưng trong nhà cháu có rất nhiều sách vở lưu trữ, về nhà con sẽ tìm thêm, nếu có tin gì sẽ chạy đến đây báo ngay cho bà ạ.”Tô Đoàn nói.
Bình luận facebook