Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1848
Chương 1848
Cảm giác đó giống như là cô ta cố ý để mình nghe thấy vậy.
Diệp Trúc Sương sao có thể chịu mỉa mai như vậy? Cô ta tức giận, đi nhanh tới trước mặt người phụ nữ kia, không hề khách khí chỉ vào cô ta: “Này, cô vừa cười nhạo tôi đấy à?”
Lãnh Nhược Giai nhìn ngón tay cô ta, lại bật cười, cô ta không hề phủ nhận, ánh mắt xinh đẹp lóe lên sự khiêu khích: “Nói cô đấy, có ý kiến gì à?”
Đúng lúc trong lòng cô ta cứ bực bội mãi không có chỗ giải tỏa, người phụ nữ ngu ngốc này xem như tự đưa mình vào họng súng đi.
“Cô!”
Diệp Trúc Sương không ngờ cô ta lại thoải mái thừa nhận như vậy, hơn nữa còn dùng thái độ khinh thường nhìn mình, mà khuôn mặt của người phụ nữ đó lại vô cùng xinh đẹp, hai người đối đối diện với nhau thế nhưng lại khiến cho Diệp Trúc Sương có chút khiếp đảm.
“Đừng có mà cô này cô nọ nữa.” Lãnh Nhược Giai lập tức gạt tay cô ta ra, nhìn về phía Phạm Nhật Minh bĩu môi, cô ta khinh miệt cười, mở miệng nói: “Cô nhìn bên đó đi, có nhìn thấy người phụ nữ đứng bên cạnh Phạm Nhật Minh không?”
“Làm gì chứ?”
Diệp Trúc Sương tức giận nói, cô ta căn bản không hề nhìn kỹ người phụ nữ đó.
“Ha.” Lãnh Nhược Giai thấy dáng vẻ này, càng thêm cảm thấy cô ta ngu không ai bằng bèn nói: “Đợi khi nào cô đẹp như người ta thì hẵng nghĩ tới việc theo đuổi người đàn ông đó.”
Nghe thấy lời này, Diệp Trúc Sương cũng khinh thường cười nói: “Hừ, chẳng qua chỉ là bạn gái mà thôi, xinh đẹp thì có ích gì chứ?”
Cô ta tự cho là mình đúng, người đàn ông giống như Phạm Nhật Minh không thể nào sẽ cưới một cô vợ ngoan ngoan ngoãn nghe lời được. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Ngu ngốc, đó là vợ của anh ấy đấy!” Lãnh Nhược Giai cười, vẻ mặt không hề giấu giếm sự mỉa mai, cô ta lại cong môi nói: “Không phải cô muốn theo đuổi đàn ông sao? Bây giờ cô có thể đi qua đó nói chuyện thử xem, xem anh ấy có phản ứng gì với cô không?”
Nghe vậy, Diệp Trúc Sương không khỏi nhíu mày, người đàn ông như vậy mà đã kết hôn rồi?
Ánh mắt cô ta lúc này mới dừng trên người Nguyễn Khánh Linh, đánh giá cô một cách cẩn thận.
Không lâu sắc, sắc mặt cô ta càng trở nên khó coi, rất rõ ràng, người phụ nữ này mang thai rồi, quan trọng hơn là đúng như Lãnh Nhược Giai nói, người phụ nữ đó đúng là rất tuyệt sắc.
Vốn dĩ cô ta cho rằng người phụ nữ trước mắt này đã xinh đẹp, ai ngờ vợ của Phạm Nhật Minh còn xinh đẹp hơn cả.
“Đi thì đi!”
Có điều, Diệp Trúc Sương vẫn có chút tự tin, tuy rằng cô ta không xinh đẹp bằng người phụ nữ đó nhưng trên phương diện tài và tình cô ta không tin có người phụ nữ nào có thể vượt qua mình.
Người phụ nữ đó có xinh đẹp đến đâu đi nữa thì cũng chỉ là một cái bình hoa di động mà thôi.
Diệp Trúc Sương nghĩ vậy, cô ta mang theo rất nhiều tự tin, bước nhanh tới phía cặp đôi.
Lãnh Nhược Giai nhìn phía sau bóng dáng cô ta, tâm trạng có chút khá lên.
Với mức độ cưng chiều vợ của Phạm Nhật Minh mà nói thì loại phụ nữ ngu xuẩn như vậy chắc chắn anh sẽ không để vào mắt.
Có điều, lần này Lãnh Nhược Giai có chút xem nhẹ tâm tư của người phụ nữ kia.
Cảm giác đó giống như là cô ta cố ý để mình nghe thấy vậy.
Diệp Trúc Sương sao có thể chịu mỉa mai như vậy? Cô ta tức giận, đi nhanh tới trước mặt người phụ nữ kia, không hề khách khí chỉ vào cô ta: “Này, cô vừa cười nhạo tôi đấy à?”
Lãnh Nhược Giai nhìn ngón tay cô ta, lại bật cười, cô ta không hề phủ nhận, ánh mắt xinh đẹp lóe lên sự khiêu khích: “Nói cô đấy, có ý kiến gì à?”
Đúng lúc trong lòng cô ta cứ bực bội mãi không có chỗ giải tỏa, người phụ nữ ngu ngốc này xem như tự đưa mình vào họng súng đi.
“Cô!”
Diệp Trúc Sương không ngờ cô ta lại thoải mái thừa nhận như vậy, hơn nữa còn dùng thái độ khinh thường nhìn mình, mà khuôn mặt của người phụ nữ đó lại vô cùng xinh đẹp, hai người đối đối diện với nhau thế nhưng lại khiến cho Diệp Trúc Sương có chút khiếp đảm.
“Đừng có mà cô này cô nọ nữa.” Lãnh Nhược Giai lập tức gạt tay cô ta ra, nhìn về phía Phạm Nhật Minh bĩu môi, cô ta khinh miệt cười, mở miệng nói: “Cô nhìn bên đó đi, có nhìn thấy người phụ nữ đứng bên cạnh Phạm Nhật Minh không?”
“Làm gì chứ?”
Diệp Trúc Sương tức giận nói, cô ta căn bản không hề nhìn kỹ người phụ nữ đó.
“Ha.” Lãnh Nhược Giai thấy dáng vẻ này, càng thêm cảm thấy cô ta ngu không ai bằng bèn nói: “Đợi khi nào cô đẹp như người ta thì hẵng nghĩ tới việc theo đuổi người đàn ông đó.”
Nghe thấy lời này, Diệp Trúc Sương cũng khinh thường cười nói: “Hừ, chẳng qua chỉ là bạn gái mà thôi, xinh đẹp thì có ích gì chứ?”
Cô ta tự cho là mình đúng, người đàn ông giống như Phạm Nhật Minh không thể nào sẽ cưới một cô vợ ngoan ngoan ngoãn nghe lời được. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Ngu ngốc, đó là vợ của anh ấy đấy!” Lãnh Nhược Giai cười, vẻ mặt không hề giấu giếm sự mỉa mai, cô ta lại cong môi nói: “Không phải cô muốn theo đuổi đàn ông sao? Bây giờ cô có thể đi qua đó nói chuyện thử xem, xem anh ấy có phản ứng gì với cô không?”
Nghe vậy, Diệp Trúc Sương không khỏi nhíu mày, người đàn ông như vậy mà đã kết hôn rồi?
Ánh mắt cô ta lúc này mới dừng trên người Nguyễn Khánh Linh, đánh giá cô một cách cẩn thận.
Không lâu sắc, sắc mặt cô ta càng trở nên khó coi, rất rõ ràng, người phụ nữ này mang thai rồi, quan trọng hơn là đúng như Lãnh Nhược Giai nói, người phụ nữ đó đúng là rất tuyệt sắc.
Vốn dĩ cô ta cho rằng người phụ nữ trước mắt này đã xinh đẹp, ai ngờ vợ của Phạm Nhật Minh còn xinh đẹp hơn cả.
“Đi thì đi!”
Có điều, Diệp Trúc Sương vẫn có chút tự tin, tuy rằng cô ta không xinh đẹp bằng người phụ nữ đó nhưng trên phương diện tài và tình cô ta không tin có người phụ nữ nào có thể vượt qua mình.
Người phụ nữ đó có xinh đẹp đến đâu đi nữa thì cũng chỉ là một cái bình hoa di động mà thôi.
Diệp Trúc Sương nghĩ vậy, cô ta mang theo rất nhiều tự tin, bước nhanh tới phía cặp đôi.
Lãnh Nhược Giai nhìn phía sau bóng dáng cô ta, tâm trạng có chút khá lên.
Với mức độ cưng chiều vợ của Phạm Nhật Minh mà nói thì loại phụ nữ ngu xuẩn như vậy chắc chắn anh sẽ không để vào mắt.
Có điều, lần này Lãnh Nhược Giai có chút xem nhẹ tâm tư của người phụ nữ kia.
Bình luận facebook