• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Chồng Tôi Là Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt (18+) (2 Viewers)

  • Chương 12

Tôi không biết người tôi hiện giờ tàn tạ cỡ nào, nó có rất nhiều vết cắn, việc hiện giờ của tôi nhận thức được là, mình sắp chết rồi!

Hắn đứng phía bên kia giường với bộ đồ chỉnh tươm tất, nhẹ nhàng kéo rèm ra để ánh nắng lọt vào. Cả thân thể tôi chỉ được che có một cái chăn dày.

-Đồ quỷ_ Tôi tỉnh dậy quát vô mặt hắn

Hắn quay sang nở nụ cười tự mãn

-Tôi không ngờ là ưm vẫn còn trinh đấy!

Tôi tức giận nắm chặt ga giường, tôi mà gỡ được cái này ra tôi thề tôi giết anh ngay lập tức đấy.

" Cốc...cốc...cốc"

Có tiếng gõ cửa bên ngoài, cánh cửa đột nhiên tự mở ra thì thấy Ingrid đẩy xe đồ ăn và có một bộ áo đồ đầm , nhìn tôi và hắn chả tí ngượng ngùng nào.

-Đồ ăn sáng ngài đặt đây, ngài Mars!_ Ingrid thích thú cười

Tôi nhanh chóng gom chăn lại che chắn người mình, cô ta đến gần tôi quan sát cổ tôi rồi đến ngực tôi, sau đó cầm tay tôi giở chăn lên, cô càng cười to hơn nữa

-Hahahaha, cô vẫn còn trinh à! Tàn bạo quá

-Ingrid, ra ngoài đi!_ Hắn từ tốn nói

Ingrid đi ra cửa, nháy mắt với hắn

-Đây là cô thứ mấy vậy?

-Ingrid_ Hắn nói lần nữa

Cánh cửa đóng sầm lại, tôi mới tức giận nhìn hắn định đầu độc tôi như thế nào?

Jonathan giở nắp lên xuất hiện trứng ốp la và thịt xông khói ngon lành.

-Em muốn ăn không?

Tôi nhìn trừng trừng đầy sát khí, quan sát động tĩnh tiếp theo của hắn

Hắn cầm dĩa đồ ăn đến gần tôi, ngồi xuống giường

-Há miệng ra!_ Hắn ra lệnh

Tôi vẫn tức giận không chịu há mồm ra, giết thì giết đại đi chứ hành hạ kiểu này khổ sở quá!

-Há miệng ra_ Hắn ra lệnh lần nữa dùng nĩa chọc vào thịt xông khói đưa đến trước mặt tôi

-Ai biết nó có độc không?_ Tôi bực mình vì hành động của hắn

-Yên tâm đi, Ingrid là đầu bếp giỏi nhất của chúng tôi đấy

Tôi thật sự sợ rồi, Ingrid người giống nghiện kia thì, làm ơn đi, cho tôi chết đi!

-Em phải ăn đi chứ, hôm qua chắc em rất mệt rồi_ Hắn tốt bụng khuyên nhủ

Bụng tôi tự nhiên réo lên, ôi, cái tính tham ăn không chừa của tôi.

-Ăn không?

Hắn đưa thịt xông khói trước mặt tôi, tôi đành há miệng ra cho hắn ôn nhu đưa đồ ăn vào miệng tôi

-Ngon quá ~

Ngon thật đấy, tôi không biết Ingrid nấu sao nhưng vị mặn ngọt hòa quyện vào nhau, ngon quá ~

Hắn tự nhiên bật cười khúc khích vì hành động của tôi

-Tôi chưa thấy cô gái nào đang bị xích mà vẫn ăn ngon lành như thế đấy!

Jonathan đặt dĩa xuống bàn cạnh đó dùng chìa khóa mở cái còng tay ra cho tôi, tôi đau đớn xoa xoa hai cánh tay đỏ có vết hằn. Bây giờ tôi có sức, có tay và có chân rồi, tôi có thể chạy trốn rồi.

Nhưng hắn không đơn giản vậy! Hắn tự nhiên bế bổng tôi lên, tôi khá là... bất ngờ đấy.

-What? Anh định giết tôi trong hầm ngục tối hả, nổ súng tại đây luôn đi, không ai trách anh đâu.

Jonathan điên đảo hôn lên ngực tôi, tôi lại giẫy dụa như con đỉa vậy

-Thả tôi ra đồ man rợ, nhưng mà cô gái thứ mấy là sao?

-Nói với em biết cho chắc chắn tôi đã từ bỏ việc giết người rồi

Hắn tốt bụng giải thích, với tên mắc chứng " Giao cấu với xác chết" thì hắn mà thay đổi tôi thề cảnh hôm qua tôi thấy là mơ chắc

-Ồ, phải, hôm qua tôi mơ hả?

-Không! _ Hắn trả lời nhanh gọn lẹ - Cô gái đó đứng trước mặt tôi tự quyến rũ ấy chứ .

-Vậy là anh giết những người quyến rũ anh?

-Với một cách chắn, nhưng tôi không nỡ ra tay với người bị tôi quyến rũ đâu_ Hắn nhếch mép đáp rất thành thục

-Anh có thể thả tôi ra được không? Dù gì tôi là bác sĩ tâm lý, tôi có thể giúp anh chút ít đấy.

Chữa bệnh "tâm thần" cho hắn là vấn đề tôi có thể ra khỏi đây, nhưng thật sự tôi biết ra tôi không thể ra khỏi đây, không thể.

-Bộ đồ!_ Tôi ra lệnh cho hắn vì giờ tay tôi bận che hết thân thể tôi

Hắn nhanh chóng lấy ra bộ đồ, tôi nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh nhưng mới phát hiện ra

-Anh không đi vệ sinh hay sao mà phòng này lạ không có nhà vệ sinh vậy?

-Đây đâu phải phòng tôi!_ Hắn ngây thơ vô số tội trả lời chắc nịt

Motherfucker, tôi chửi bậy

-Cô có thể thay trước mặt tôi

Hắn từ tốn ngối xuống ghế, tay nâng tay tách trà lên trước mặt bảo tôi thưởng thức

-Đồ điên!

-Cô có thể chửi bậy, yên tâm đi, ngoài tôi ra, không có ai thấy đâu.

Tôi thở dài bực mình dậm chân, sao mà tức, tức quá, trời sanh con giỏi võ mà không thể làm gì khi con trần truồng như vậy!

Tôi làm rơi chiếc chăn xuống, làm cho hắn có thể thấy rõ thân thể trắng nõn dưới ánh nắng như vậy. Tôi mặc áo đầm vào, tức giận với hắn. Hắn lại tự mãn thích thú thưởng thức tách trà

Tôi lấy tay sờ cái cổ đầy vết cắn của tôi

-Anh là ma cà rồng hả?

Đôi mắt của hắn tự nhiên đỏ lên tia quỷ quyệt

-Không thiên thần của tôi ạ, khái niệm ma cà rồng và quỷ hút máu khát nhau lắm
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom