• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New CHỒNG ƠI! CHÚNG TA LI HÔN THÔI (1 Viewer)

  • Chương 29

Nhã Uyên nghe ra anh Tuấn Khải khịa mình nên nhân lúc ba mẹ không để ý đã đưa mắt liếc anh một cái sắc lẹm như dao lam rồi nũng nụi với ba mẹ chồng nói:



- Con xin lỗi ba mẹ...tại đêm qua chồng con thức khuya làm việc cứ gõ máy tính lách cách nên con không được ấy....



Mẹ chồng liền nghiêm giọng nhìn con trai nói:



- Từ hôm nay con hãy làm việc ở phòng khách đi để cho con dâu của mẹ còn ngủ nữa....làm chồng gì mà không để ý gì hết.Nhã Uyên con mau ngồi vào bàn ăn nhanh lên hôm nay mẹ nói cô giúp việc nấu món canh chua mà con thích nhất này.



Nhã Uyên được mẹ chồng bênh thì nhoẻn miệng cười ngồi vào bàn còn chồng cô thì đứng như trời trồng vì không biết mình là con trai hay là con rơi của mẹ nữa, mà mẹ mới chỉ nghe cô vợ trẻ con nói thôi đã kết tội là do anh mà mẹ còn không nói anh ngồi vào ăn cơm ngọt ngào nữa chứ. Tuấn Khải thở dài một tiếng nghĩ thầm hình như chức danh " Con một " của mình đã bị con nhỏ kia thay thế mất rồi.



Thôi thì anh cũng đành chấp nhận số phận bị ba mẹ ruột cho ra rìa mà ngồi vào bàn ăn, Nhã Uyên nhìn thấy tô canh chua nóng hổi thơm phức thì không nhịn được ăn liền ba bát cơm với canh chua rồi nói:



- Mẹ ơi! Lát ăn xong con có thể nói chú tài xế đưa con đến siêu thị mua vài thứ được không ạ?



- Tất nhiên là được rồi nhưng tài xế nhà mình khi nãy xin phép mẹ về sớm vì hôm nay là sinh nhật con trai của cậu ấy rồi, hay Tuấn Khải lát ăn xong con hãy lái xe đưa Nhã Uyên đến siêu thị có được không?



Tuấn Khải đang ngồi ăn cũng bị dính đạn không vui nói:



- Con đi làm cả ngày mệt lắm,để con gọi taxi cho vợ con đi cũng tiện mà mẹ.



Mẹ anh không vui đặt bát cơm xuống bàn nói:



- Đưa vợ đi mua đồ mà con cũng khó khăn vậy....thôi tôi không dám nhờ anh đâu để lát ba anh lái xe đưa hai mẹ con mình đi siêu thị cũng được.



Nhã Uyên thấy mẹ có vẻ không vui mà cô là muốn đi mua ít đồ để mai đến homestay trang trí tạo bất ngờ cho mẹ nên nếu đi với mẹ thì sẽ bị lộ hết cô vội nói:



- Mẹ ơi! Mẹ để con đi taxi cho tiện với con chỉ đi mua đồ nhanh lắm, ba mẹ cứ ở nhà nghỉ ngơi con đi một mình được rồi ạ.



- Ừ! Nếu con đã nói vậy thì để mẹ gọi taxi cho con, mà lát con mặc cái váy màu trắng lần trước mẹ mua nhìn cho ra dáng một cô gái rồi tiện đi mua đồ xong thì con có thích đi uống trà sữa hay ăn vặt gì thì đi luôn chứ mẹ cứ thấy con ở nhà suốt chẳng chịu đi đâu hết sẽ ra người già như ba mẹ mất thôi.



Sau khi ăn tối xong Nhã Uyên về phòng nghe lời mẹ chồng mặc cái váy màu trắng đứng trước gương nhìn mình cũng khá ổn nên đang định rời khỏi phòng thì anh Tuấn Khải không biết ở đâu đứng chặn trước cửa phòng giọng không vui nói:



- Cô cũng nghe lời mẹ nhỉ? Mau thay cái váy này ra đi....xấu như vậy mà cô cũng định mặc nó đi ra ngoài sao?



Nhã Uyên mở to mắt nhìn anh xong nhìn xuống váy mặc trên người rồi nói:



- Tôi xấu hay đẹp thì có liên quan gì đến anh hả? Mẹ đã nói tôi mặc cái váy này thì tôi sẽ mặc nó....anh mau tránh ra để tôi còn đi có không lại muộn.1



Tuấn Khải thấy cô không nghe lời thì bực mình vẫn đứng chắn ngang cửa nhưng Nhã Uyên cũng không vừa vẫn cố lấy tay đẩy anh ra để đi nhưng vì dáng người nhỏ lại yếu hơn anh nên cô chẳng thể làm anh dịch chuyển. Trong lúc hai người đẩy qua đẩy lại thì không biết là do vô tình hay cố ý mà Tuấn Khải đã làm cho váy của Nhã Uyên bị rách đúng phần ngực nên một bên ngực bị lộ ra đập vào mắt của anh là bầu ngực căng tròn lấp ló sau lớp áo nhỏ nên anh nuốt nước bọt nói:



- Cô xem cái váy bị rách rồi mau vào thay quần zin áo thun đi rồi tôi lái xe đưa đi.



Nhã Uyên lúc này mới nhìn xuống cái váy thì thấy vòng một của mình bị lộ ra nên vội lấy tay che đi tức giận nói:



- Anh cầm tinh con khỉ hay sao mà thích xé đồ của người khác vậy hả? Anh có biết cái váy là mẹ mua cho tôi không?Anh đúng là cái đồ....cái đồ điên....



Nhã Uyên nói xong tức giận xoay người mở vali của mình ra lấy đồ khác chạy vào phòng tắm thay nhưng còn anh Tuấn Khải đứng đó thì cười thích thú vì đã thành công chọc tức cô vợ nhỏ cũng như để cô thay bộ quần áo khác. Anh không biết bản thân mình bị gì mà rõ ràng cô ấy mặc cái váy màu trắng đẹp như vậy, vòng nào ra vòng ấy nhưng trong thâm tâm anh lại không muốn cô mặc đẹp để đi ra ngoài vì như vậy sẽ bị những thằng khác nhìn thấy vóc dáng của cô thì sao anh có thể yên tâm được.



Lỡ như cô ta xảy ra chuyện gì thì mẹ anh sẽ lại xài xể anh cho xem.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom