• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng (1 Viewer)

  • Chương 182

"Vậy làm sao bây giờ? Em phát hiện ánh mắt em đã không thể rời khỏi chị." Lâm Khả Nhi u oán nháy mắt, một bộ lã chã chực khóc, "Chị Linda, chị cũng biết em thích nam nhân, đây là lần đầu tiên em thích nữ nhân, vậy mà lại bị chị từ chối. Em không muốn sống nữa."

Nói xong, nước mắt cô lách tách tuôn rơi.

Lời cô nói cũng nước mắt của cô khiến Linda hốt hoảng không biết phải làm sao bây giờ. Cô muốn an ủi cậu bé này rồi lại không biết nên nói gì mới tốt.

"Em trai, em đừng khóc, chị sẽ giúp em giới thiệu bạn gái." Linda lo lắng liếm liếm môi.

"Không cần. Chị Linda, em thấy e, vẫn nên yêu nam nhân thì tốt hơn." Lâm Khả Nhi ủy khuất cắn môi dưới, xoay người, trở về phòng làm việc của Đường Chá.

Cửa phòng vừa khép lại, cô liền nhịn không được cười lớn.

Chị Linda thật dễ lừa, chỉ hai câu sẽ khiến chị ấy không biết phải làm sao.

Đường Chá ngẩng đầu lên, vẻ mặt không đồng ý nhìn cô chằm chằm: "Tiểu Khả Nhi, em lại giưor trò gì rồi hả? Cười gian như vậy."

"Nào có? Người ta chỉ là rất thích chị Linda mà thôi, chỉ là chị ấy không dám lại gần em nữa thôi." Lâm Khả Nhi giảo hoạt cười.

"Không cho phép chỉnh Linda, em đem cô ấy hù chạy, ai tới làm thư ký cho anh?" Thật vất vả tìm được một thư ký vừa lòng, hắn cũng không muốn phải đuổi việc Linda.

"Người ta nào có hù dọa chị ấy, chỉ mới đùa giỡn nho nhỏ mà thôi." Lâm Khả Nhi khoa trương dùng ngón tay so sánh, hình dung trò giỡn nhỏ này còn chưa lớn bằng một centimet.

Đường Chá bất đắc dĩ thở dài, hiện tại hắn liền bắt đầu nghi ngờ không biết hắn mang theo tiểu Khả Nhi đi làm rốt cuộc là ý kiến hay hay là một chủ ý cùi bắp.

Có thể nhìn thấy cô mọi lúc, trong lòng hắn thật thỏa mãn, nhưng gần đây trong công ty đã truyền ra lời đồn. Nói Đường Chá hắn, đường đường là Đường thị tổng giám đốc, lại là một người đàn ông kim cương, không thương lão bà lại đi yêu một tiểu nam sinh vừa tròn, vừa mập.
Chỉ là lời đồn đãi này còn bắt nguồn từ chính hành vi không thể khống chế của hắn, luôn muốn cùng lão bà thân mật lúc không có người ngoài. Kết quả, không chỉ là Linda, mà ngay cả cán bộ cao cấp trong công ty cũng không phải lần đầu tiên trông thấy hắn cũng tiểu Khả Nhi nóng bỏng hôn nhau.

Lần đầu tiên, mọi người có thể làm bộ như không nhìn thấy, lần thứ hai thì có thể cho là hoa mắt nhìn lầm, nhưng đến lần thứ ba, lần thứ bốn bị người ta bắt gặp, nghĩ muốn phủ nhận cũng không thể nữa rồi.

Kết quả, lời đồn đãi càng ngày càng mãnh liệt lan tỏa, đến hôm nay thì tất cả mọi người trong công ty đều đã biết.

Chẳng lẽ hắn nên đem tiểu Khả Nhi để ở nhà, không để cho cô lại theo hắn đến công ty.

"Loại đùa giỡn này chắc cũng chỉ có em mới dám mở." Đường Chá bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra đã đến lúc làm sáng tỏ mọi chuyện, nếu còn không giải thích nữa chỉ sợ thiên hạ đại loạn. Linda là người phụ nữ tốt, nhưng cô ấy đã có chồng con rồi a.

Hắn đè xuống điện thoại nội tuyến, kêu Linda đi vào.

Đi tới trước mặt Lâm khả Nhi, một tay hắn vươn ra lấy mái tóc giả trên đầu cô kéo xuống, khiến cho mái tóc dài phiêu dật rủ xuống.

Lâm Khả Nhi hốt hoảng che lại tóc, bất mãn nói: "Chú Chá, anh muốn làm gì?"

Đường Chá cưng chiều xoa xoa tóc cô, sau đó xin lỗi hướng Linda nói: "Linda, thật xin lỗi. Mấy ngày nay vẫn gạt cô, đây là lão bà của tôi Lâm Khả Nhi, căn bản không phải em trai tôi. Để cho cô chê cười rồi."

Linda thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lúng túng của Lâm Khả Nhi, lập tức quên phải tức giận mà cười rộ lên: "Không sao, như vậy tôi liên an tâm. Tôi còn cho là tổng giám đốc muốn thay lòng, xem ra là tôi đã lo lắng quá rồi. Em trai, em hù chết tỷ rồi."

Vừa nghĩ tới lúc nãy, tổng giám đốc phu nhân đối với cô mở miệng tỏ tình, hại tim cô bây giờ vẫn đập nhanh liên hồi.

Xem ra tình cảm của tổng giám đốc cùng phu nhân thật vô cùng ân ái, từ trận đùa giỡn vừa rồi là có thể nhìn ra.

"Đường Chá, anh dám vạch trần em? Em còn chưa có chơi đủ đâu, anh có biết hay không?" Lâm Khả Nhi bất mãn chống nạnh, nhìn chằm chằm Đường Chá.

Vừa mới cảm thấy theo hắn đi làm chơi thật khá, đùa giỡn có thể bỏ nhưng vẫn phải tiếp tục diễn.

"Còn muốn chơi? Nễu còn chơi nữa thì sớm muộn chồng em cũng biến thành đoạn tụ mất thôi!" Đường Chá bất mãn siết chặt hai má đang phồng lên tức giận của lão bà, bất đắc dĩ lắc đầu.

Nghe được lời nói của tổng giám đốc, Lâm Khả Nhi còn chưa kịp lên tiếng, Linda đã cười lên.

Sao lại có tiểu nữ sinh khả ái như vậy? Nếu như cô là nam nhân, chỉ sợ cô cũng sẽ yêu tổng giám đốc phu nhân khả ái này.

Chỉ cần thấy cô ấy chớp đôi mắt to, tròn, trong suốt kia, cô liền bó tay, cai gì cũng đành nghe theo cô ấy.

Khó trách tổng giám đốc cưng chiều cô ấy đến tận trời như vậy.

Lặng lẽ thối lui khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, đem không gian để lại cho đôi vợ chồng nồng tình mật ý kia.

Bên trong phòng làm việc, cảnh xuân vô hạn.

Môi mỏng của Đường Chá chậm rãi cong lên, dùng đôi bàn tay như có điện kéo cao áo của Lâm Khả Nhi, một đôi gò bồng khả ái lập tức nhảy ra ngoài. Hắn mê muội xoa hai luồng mềm mại như tơ tằm, dùng ngón tay trêu chọc đỉnh mâm xôi hồng, cho đến khi nó cứng như hạt quả hạch, hắn mới hài lòng cúi thấp đầu ngậm xuống, dùng đầu lưỡi không ngừng đùa bỡn.

Bàn tay cùng đôi môi nóng rực của hắn khiến cả người Lâm Khả Nhi run lên, xúc cảm tuyệt diệu đánh tới, làm cô không kìm lòng được nhắm mắt lại: "Lão công."

Một tiếng lão công này khiến Đường Chá hưng phấn khác thường, hắn vội vã phóng xuất chính mình, dừng lại trước rừng mưa tràn đầy hương thơm của cô: "Lão bà, nhanh như vậy liền ẩm ướt."

Đường Chá trầm thấp cười, đem tiểu huynh đệ đã sớm dâng trào đâm vào.

"A thật to." Lâm Khả Nhi vô lực chống lưng vào bàn, tay nhỏ bé ôm lấy cổ Đường Chá.

Một loại thoải mái khiến Đường Chá hưng phấn gầm nhẹ, hoa kính thật chặt của tiểu Khả Nhi ôm lấy hắn khiến hắn thiếu chút nữa nổ tung. Nhưng Khả Nhi đang mang thai, hắn không thể chỉ quan tâm đến mình mà mặc kệ cảm thụ của cô. Vì vậy hắn cố nén dục vòng đã đạt tới cực điểm, đưa ngón tay đâm vào cách hoa của cô, tìm được tiểu hạch nhạy cảm, khẽ vuốt ve, khiến khe hở giữa hai người tạo ra một mảnh ướt át.

"A - đừng!" Không chịu nổi hành hạ ngọt ngào như vậy, Lâm Khả Nhi kêu to bắt lại bàn tay đang tác quái của hắn, không để hắn tiếp tục kích thích mình.

"Như vậy đã chịu không nổi?" Hắn cười khẽ, nhìn khuôn mặt động tình của cô, hắn khó có thể tự kiềm chế mà bắt đầu chậm rãi luật động.

Cô thở hổn hển nhìn khuôn mặt tà mị của hắn, trong mắt tràn đầy mông lung. Thân thể cô đã bị dục vọng điều khiển, cô muốn nhiều hơn nữa, lớn tiếng mở miệng cầu khẩn: "Cầu xin anh, mau."

"Lão bà, quyết chiến bắt đầu." Nâng khóe miệng tà ác, Đường Chá nắm chặt hông của tiểu Khả Nhi, bắt đầu một cuộc vận động kịch liệt kéo dài. Thân thể bền chắc của hắn không ngừng ra vào hành lang chặt khít của cô ra vào, tốc độ càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt.

"A"

"A"

Hai người đồng thời phát ra thanh âm động tình, nhiệt khí nở rộ ở giữa hai người.

Lúc mọi người trong công ty thấy một mái tóc đen phiêu dật của Lâm Khả Nhi thì lời đồn cũng tự nhiên sụp đổ. Thì ra nam sinh này lại là tổng giám đốc phu nhân, không trách được tổng giám đốc yêu vợ như mạng lại cũng "hắn" hôn nhau nóng bỏng. Người ta hôn lão bà, ai quản được đây?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom