• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chiến vương ở rể (2 Viewers)

  • Chương 18: Áp chế

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Cao Thành Long ra lệnh một tiếng, mau mươi mấy người chiến sĩ kia đứng xung quanh ông ta rồi nhìn chăm chăm đảm người Trung Vệ

Trung Vệ hoàn toàn chẳng để mấy người này vào mắt: "To gan "Dám vô lễ đối với

Người dẫn đầu nói: "Chúng tôi là cấp dưới của Đại đô đốc, Trung Vệ Tân, chúng tôi đã tôn trọng ông nhưng Đại đô đốc có lệnh, hôm nay không ai được động vào nghĩa trang của nhà họ Tiêu!" "Ai muốn động thì chúng tôi sẽ ra tay!"

Ba mươi mấy người đồng loạt đứng thành hai hàng, tạo áp lực cho Trung Về

Liễu Kiến Phong nói: "Năm xưa khi Đại đô đốc về hưu thì có một bộ phận người rời đi theo ông ta, những người này là người đã đi theo Đại đô đốc." "Thì ra là

Trung Vệ nghe thì yên tâm hơn, những người này đều là chiến sĩ giải ngũ, không có thực quyền. "Đô vệ Cao, nếu như ông dám ngăn cản chúng tôi thì tôi sẽ dùng tội ngăn cản người thi hành công vụ để bắt hết các người di!" "Các người trước kia đều là chiến sĩ, chắc cũng hiểu tôi hoàn toàn có quyền này!" "Tất cả mọi người nghe lệnh, có người dám ngăn cản chúng ta bắt người thì trực tiếp nổ

Liễu Kiến Phong nở một nụ cười với vẻ đùa cợt: "Đô vệ Cao, ông cho rằng những người này và chín chiếc xe kia có thể lật ngược được bàn tháng à?" "Ông ngây thơ quá rồi đấy!"

Sắc mặt của Cao Thành Long như to tràn, bố đã sắp xếp nhiều nhưu thế rồi, tăng thêm mình ra mặt mà cũng không đánh thắng được đối phương! "Trung Vệ Tần, tôi phải quản chuyện nơi đây!" "Cho dù có bất cứ hậu quả gì thì Cao Thành Long cũng sẽ gánh chịu!" "Chỉ sợ ông không chịu nổi." Trung Vệ trực tiếp giơ súng lên.

Đoàng!

Đạn bắt vào mặt đất phía trước Cao Thành Long, bụi đất tung bay khắp nơi.

Tất cả mọi người đều giật mình, bọn họ không người dám nổ súng với Đô vệ Cao! nghĩ rằng có

Ba mươi mấy người kia vội vàng vây quanh Cao Thành Long, bảo vệ ông ta kín không một kẽ hở, nhưng bọn họ không có vũ khí "Đô vệ Cao, súng đạn không có mắt, nếu như ông tiếp tục chống đối thì chắc chắn đạn sẽ rơi vào những người này!" "Làm lớn chuyện thì ông sẽ mất hết mặt mũi, vinh quang, thậm chí là chức vị hiện tại." "Có lẽ bố ông cũng sẽ phải chịu trách nhiệm!" Mấy câu phía sau đã chọc giận Cao Thành Long! "Dám uy hiếp tôi à?" Cao Thành Long nói với vẻ giận dữ "Người nhà họ Cao chúng tôi làm việc không thẹn lương tâm, ông có giỏi thì nổ súng đạn" Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net

Trung Vệ vung tay ra, thể là mấy người bên cạnh vội vàng rút súng ra mà lên đạn.

Ánh mắt của ông ta mang theo sự lạnh lùng vô đối: "Không muốn đô vệ Cao của các người chết thì lùi xuống cho tôi!" "Hai người các cậu dẫn độ vệ Cao đi để ông ta tỉnh táo một chút.

Hai người cầm súng đi bắt Cao Thành Long, ba mươi mấy người kia muốn ra tay nhưng lại bị ông ta ngăn lại

Cao Thành Long tức giận nhưng không muốn vì mình mà những người này lại xảy ra chuyện.

Cho nên chỉ có thể nhận thua l

Hai người đó ép Cao Thành Long vào trong xe. Lần này Đại đô đốc vì giúp đỡ Tiêu Hào mà đã dốc hết sức lực, Tiêu Hào vô cùng biết ơn.

Anh vốn cho rằng Cao Thành Long có thể giải quyết triệt để chuyện ngày hôm nay nhưng không nghĩ tới Liễu Kiến Phong lại mời Trung Vệ Bắc Cảnh tới đây, còn được bộ quân sự phê chuan.

Vì đối phó mình mà chuẩn bị quá nhiều!

Liễu Kiến Phong nhìn chăm chăm Tiêu Hào với vẻ đùa cợt rồi nói: "Tiêu Hào, để tôi xem bây giờ cậu còn cách nào mà ngăn cản chúng tôi đào mộ nữa chứ?" “Còn ai có thể cứu cậu đây?"

Tiêu Hào nói một cách thản nhiên: "Đối phó với loại tiểu nhân như các người thì chỉ cần mình tôi là đủ rồi." "Ha ha!" Liễu Kiến Phong cười to rồi nói: "Tiêu Hào, sắp chết đến nơi còn to mồm" "Cậu cho rằng chuyện lần này chỉ là đào mộ thôi sao?" "Tôi muốn cậu mất hết danh dự, ngồi tù

Bố con Trương Hồng Vĩ đứng bên cạnh nở một nụ cười đắc ý, Cao Thành Long đã bị khống chế, bọn họ đã sắp thắng rồi cho nên mới nói thắng mục đích mà chẳng hề có chút e dè.

Trương Hồng Vĩ nói: "Liễu Kiến Phong, đừng lãng phí thời gian." "Máy xúc lên cho tôi!" "Anh cả, anh quá đáng lắm rồi đấy!" Lúc này, Liễu Nguyệt Hắn đứng dậy, cô nghe thấy Liễu Kiến Phong muốn để Tiêu Hào ngôi tù thì đã không chịu được nữa. "Anh cả, cho dù Tiêu Hào làm mích lòng anh vì điều gì thì chúng ta vẫn là người một nhà" "Tôi không hiểu sao anh cứ muốn đưa Tiêu Hào vào chỗ chet!" "Anh cả, tôi xin anh bỏ qua cho Tiêu Hào đi!"

Liễu Kiến Phong cười gần hai tiếng rồi nói: "Người một nhà ? Nguyệt Hãn, từ khi nào Tiêu Hào là người một nhà với chúng ta rồi?" "Từ đầu tới cuối Tiêu Hào là một tai hoa!" "Sáu năm trước, nhà họ Tiêu xảy ra chuyện mang tới cho nhà chúng ta rất nhiều thiệt hại, chẳng lẽ em không biết sao?" "Sáu năm sau, Tiêu Hào không nên trở về, nhưng cậu ta lại "Lần này dẫn Tiêu Hào đi, không riêng gì vì trừ hại cho nhà họ Liễu mà còn trừ hại cho dân. Đọc truyện mới nhất tại Truyện88 .net

Liễu Nguyệt Hân còn muốn nói điều gì đó nhưng lại bị Tiêu

Hào kéo lại.

Tiêu Hào năm chặt tay của Liễu Nguyệt Hân rồi nói: "Không cần cầu xin anh ta, mãi mãi cũng không nên cầu xin loại người này!" "Không cần lo lắng cho anh, anh sẽ xử lý tốt chuyện ở đây!" Liễu Nguyệt Hân cảm nhận được nhiệt độ trong lòng bàn tay Tiêu Hào, cô nhìn ánh mắt tràn đầy tự tin của anh thì dường như được tiếp thêm sức mạnh.

Liễu Nguyệt Hân có cảm giả Tiêu Hào có thể thoát khỏi chuyện này một cách bình yên, có thể xử lý tất cả chuyện trước måt.

Trong đôi mắt của Tiêu Hào hiện lên sát ý: "Liễu Kiến Phong, tôi nể tình anh là anh họ của Liễu Kiến Phong mà nhượng bộ. "Nhưng anh lại u mê không tỉnh ngộ" "Đã thế thì tôi cũng không cần phải nhẹ tay nữa.

Đám người nghe thế thì cười vang. "Ha ha!" Liễu Kiến Phong nở một nụ cười khinh thường rồi nói: "Tiêu Hào, cậu biết tôi sẽ đưa cậu tới ngục giam nào "Tôi sẽ đưa cậu tới ngục giam Bắc Cảnh, cả đời này cậu không?" cũng đừng hòng thoát ra ngoài! Trương Hồng Vĩ cũng nở nụ cười đắc ý. "Tiêu Hào, cậu chuẩn bị ngồi tù mục xương đi!"

Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng cánh quạt, sau đó là tiếng gió rít.

Một chiếc máy bay trực thăng đáp xuống rồi đậu ở bãi đất trống cách đó không xa.

Mọi người dừng tất cả các động tác trên tay mà nhìn về phía máy bay.

Cửa cabin được mở ra.

Mười chiến sĩ Bắc Cảnh lần lượt bước xuống rồi xếp hàng đi về phía nghĩa địa

Bên hông bọn họ có đeo vũ khí, mà lúc mọi người nhìn thấy quân hàm thì vô cùng kinh ngạc.

Đại Việt

Trong mắt Thiếu Vệ và Trung Vệ thì Đại Vệ là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

Một Đại Vệ là có thể nghiền nát Trung Vệ và Thiếu Vệ Mười Trung Vệ trước mắt này, cho dù là ai cũng có thể chèn ép một chục người như Tân Khung.

Sắc mặt của Liễu Kiến Phong và Tân Khung vô cùng khó coi, mà đám người Trương Hồng Vĩ đều cảm thấy sắp xong đời rôi.

Mười người này, cho dù là ai trong đó cũng có thể đi ngang

Danh Nam!

Bây giờ mười người tập hợp ! Quá kinh khủng!

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom