Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1051: Kết cục của việc làm phản
Chương 1051: Kết cục của việc làm phản
Sau đó, Tổng Hội trưởng xoay người, ánh mắt lạnh như bằng nhìn chằm chằm về phía Phó Hội trưởng và Long Đình.
Trên gương mặt của năm mươi mấy người đứng phía sau hai người họ đều mang vẻ hoảng sợ.
Tổng Hội trưởng nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói: "Phó
Hội trưởng, ông vì hội Trung Thành mà vất vả bao năm như vậy." "Không có công lao cũng có khổ lao, nhưng lần này mọi người lại dám làm phản, tội chết khó tha, bây giờ tôi cho ông và tất cả thủ hạ của ông một cơ hội được toàn thấy, tự mình kết liễu đi."
Tổng Hội trưởng trở về hơn nữa còn đánh lui người của môn phái Vạn Kiếm, ngay cả Chủ tịch thành phố cũng bỏ trốn mất dạng, mặc dù sau lưng hai bố con Phó Hội trưởng có hơn năm mười cường giả nhưng đã không còn cơ hội thay đổi cục diện rồi.
Long Đình lớn tiếng quát: "Bố, cho dù chúng ta có chết cũng phải chết trên chiến trường, tuyệt đối không thể tự sát!" "Bên phía chúng ta có hơn năm mươi người, bên phía lão yêu bà kia cũng chỉ có hai mươi người mà thôi, những người khác thì không đáng ngại. Chúng ta cứ liều mạng thử xem, chỉ cần giết được lão yêu bà kia thì hội Trung Thành sẽ là của chúng ta rồi!" Tổng Hội trưởng nói: "Hai bố con cậu đã là kẻ phản bội của hội Trung Thành, không lâu sau nữa cả thành Đêm
Đen đều sẽ biết việc này. Hết hy vọng rồi, hai bố con các người không cần cố giãy giụa nữa làm gì!"
Phó Hội trưởng đột nhiên quỳ sụp xuống: "Tổng Hội trưởng đại nhân, tôi có thể chết nhưng mà cầu xin ngài hãy tha cho con trai tôi. Tôi chỉ có một đứa con trai này thôi, mong ngài hãy cho nó một cơ hội. 11
Tổng Hội trưởng vẫn chưa nói gì thì Long Đình đã nói trước: "Bố, con không phải dạng người tham sống sợ chết như vậy!" "Hôm nay cho dù có chết thì con cũng phải cùng chết với bố, con tuyệt đối sẽ không sống một mình."
Phó Hội trưởng lớn tiếng mắng: "Đồ mất dạy, nhà họ Long chúng ta trước nay độc đinh, giờ chỉ còn mình con thôi! Bố có chết cũng không sao thế nhưng con mà chết thì nhà chúng ta coi như tuyệt hậu rồi!"
Tổng Hội trưởng lạnh lùng nói: "Sớm biết như thế vì sao lại còn làm?" "Từ khoảnh khắc hai người quyết định phản bội lại hội Trung Thành thì hai người đã bước chân lên con đường đến suối vàng rồi. Bây giờ có cầu xin thế nào cũng vô dụng thôi, nếu đã không muốn tự sát thế thì chiến đi!"
Phó Hội trưởng nghe những lời tuyệt tình của Tổng Hội trưởng thì cắn răng nói: "Tổng Hội trưởng, ngài đã không muốn tha cho con trai tôi vậy thì hôm nay tôi với ngài cùng chết đi "Mọi người nghe lệnh tôi, mở đường máu xông ra ngoài, giết chết lão yêu bà này!"
Phó Hội trưởng vừa mới nói xong thì hàng loạt tiếng kêu rên thảm thiết từ phía sau nổi lên, hết vị cường giả này đến vị cường giả khác ngã xuống trong vũng máu.
Thậm chí có người còn không biết có chuyện gì đang xảy ra thì đã có một thanh đao kề cổ, xoẹt một tiếng mất mạng nằm gục trên đất.
Có một số sát thủ vô cùng lợi hại đứng lẫn vào trong nhóm thủ hạ của Phó Hội trưởng, tốc độ giết người của họ cực nhanh. Loảng một cái đã giết hơn ba mươi người.
Hai bố con Phó Hội trưởng vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Người của Tổng Hội trưởng và người của cốc chủ Thiên Lôi cốc cũng đồng loạt xuất thủ.
Chưa đến một phút đồng, thủ hạ của hai bố con Phó Hội trưởng đã bị giết sạch. Thi thể bày ra liệt, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, mùi máu loãng ngập trong không khí. Hai bố con Phó Hội trưởng triệt để hết hy vọng.
Bọn họ không ngờ là người của Thiên Lôi các sẽ nhúng tay vào việc này, càng không nghĩ đến việc sẽ có nhiều sát thủ xuất hiện rồi giết chết hơn nửa số thủ hạ của bọn họ.
Đám người này là sát thủ của Tảng Thiên các.
Trước đây khi Tiêu Hào vào Tảng Thiên các đã giết sạch rất nhiều người cao cấp trong đó.
Sau đó, có hai người cao cấp trong Táng Thiên các nghe theo Tiêu Hào, đồng ý vạch trần âm mưu của hai bố con Phó Hội trưởng.
Chỉ có điều trên đời này luôn có những sự thay đổi bất ngờ, Tiêu Hào cũng không tính trước được mọi việc sẽ có cục diện như bây giờ.
Thế nên Tiêu Hào sớm đã liên lạc với những sát thủ của Táng Thiên các ở Thiên Huyền thành để bọn họ đến nằm vùng ở đây. Cốc Chủ mới của Táng Thiên các là Mạnh Đông, anh ta mang theo mười mấy sát thủ cao cấp đứng phía sau
Tiêu Hào. Tổng Hội trưởng bước từng bước từng bước đến trước mặt hai bố con Phó Hội trưởng. "Vẫn là câu nói đó, hai người tự sát đi!"
Nước mắt chảy lênh láng trên khuôn mặt già nua của
Phó Hội trưởng, ông ta hiểu Tổng Hội trưởng để bọn họ tử sát là đã niệm tình cũ lắm rồi, nếu không Tổng Hội trưởng sớm đã chém bọn họ thành trăm mảnh rồi.
Phó Hội trưởng run run giơ tay phải ra, luồng sức mạnh trong lòng bàn tay mạnh mẽ đánh thẳng vào đỉnh đâu.
Long Đình thấy bố anh ta tự sát thì cực kỳ đau lòng.
Nhưng không còn cách nào khác, anh ta cầm một thanh dao găm đâm thẳng vào tim, ánh mắt dữ tợn liếc nhìn mọi người. "Cho dù tôi có chết thì mười tám năm sau lại là một trang hảo hán!"
Hai tên phản đồ và những người phản bội lại hội Trung Thành đều đã chết hết.
Tổng Hội trưởng hét lớn nói: “Còn không mau dỡ cái linh đường này xuống cho tôi."
Những người khác trong hội Trung Thành lập tức hành động, xử lý các thi thể ở hiện trường và dỡ linh đường xuống.
Hơn nữa phòng khách ở lầu một vì cuộc chém giết này mà mặt đất trở nên lồi lõm, vách tường toàn vết nứt, cần hơn một tháng mới sửa lại được như cũ.
Chuyện này cuối cùng cũng được khép lại, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Những người đến đây phúng viếng cũng rối rít rời đi. Tổng Hội trưởng tự mình nói lời cảm ơn với người của Tảng Thiên các và Thiên Lôi cốc, còn mở tiệc mời khách.
Mọi người ăn một bữa cơm cùng nhau trong một khách sạn sang trọng gần đó.
Nhân vật chính của ngày hôm nay không phải là Tổng
Hội trưởng hay ai khác mà chính là Tiêu Hào. tamlinh247.net t*rang web cập nhật nhanh nhất
Lần này Tiêu Hào đã giúp hội Trung Thành một việc lớn hơn nữa còn giải quyết được vấn đề của Thiên Lôi cốc, người của Táng Thiên các giờ đây ai cũng nghe theo Tiêu Hào.
Tảng Thiên các là tổ chức sát thủ đứng đầu thành Đêm Đen, sau này lại trở thành đồng minh với hội Trung Thành và Thiên Lôi cốc, điều này đối với các bên đều có lợi.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, người của Táng Thiên các rời khỏi Thiên Huyền thành. cốc chủ Lôi cốc cũng trở về tổng bộ của Thiên Huyền thành.
Tiêu Hào ở tại tổng bộ hội Trung Thành, anh tính ngày mai sẽ trở lại phân bộ của hội Trung Thành, tự mình đưa em gái và nhóm người của thầy Viên đến tổng bộ.
Trong phòng khách dinh thự của Chủ tịch thành phố thành Đêm Đen. Chủ tịch thành phố phát giận khiến toàn thân Dương
Nam Kiên đang quỳ trên đất run rẩy không ngừng.
Chủ tịch thành phố giận dữ nói: "Thứ tôi muốn là Thiên Tâm quyết của hội Trung Thành, chú nhìn xem chú đã gây ra những gì kia?" "Chú nói với tôi, Tổng Hội trưởng chết rồi thế mà cuối cùng Tổng Hội trưởng lại trở về! Nếu Tổng Hội trưởng đã trở về thì chủ lập tức rút lui là được rồi, chú còn muốn cứng chọi cứng với Tổng Hội trưởng làm gì? Hôm nay chú khiến môn phái Vạn Kiếm mất hết mặt mũi, chủ khiến cho Chủ tịch thành phố như tôi chẳng còn mặt mũi nào nhìn ai nữa rồi!"
Dương Nam Kiên cũng vô cùng bực bội.
Kế hoạch hôm nay đều hỏng cả, tuyệt thế vũ khí bị phế, tay phải cũng bị phế.
Bây giờ trở về còn phải quỳ gối nghe Chủ tịch thành phố la mắng.
Dương Nam Kiên đau khổ nói: "Vốn dĩ Phó Hội trưởng phản bội hội Trung Thành, em đã sắp xếp các Bậc thầy trận pháp qua bên đó lợi dụng Phó Hội trưởng. Đến lúc đó, Phó Hội trưởng sẽ thuận theo môn phái Vạn Kiếm chúng ta, lúc đầu mọi việc vẫn được tiến hành theo kế hoạch, tất cả mọi người đều biết tin Tổng Hội trưởng chết rồi. Nhưng thật không ngờ, đến giữa chừng lại giết ra được." "Điều càng bất ngờ hơn là, Thiên Lôi cốc vốn luôn giữ thế trung lập, chẳng bao giờ tham gia vào bất cứ chuyện gì, lần này lại đứng về phía hội Trung Thành, đây là điều chúng ta không thể nào ngờ tới!"
Chủ tịch thành phố sớm đã biết đầu đuôi câu chuyện, ông ta nói: "Lúc đầu kế hoạch của chú tiến hành rất tốt nhưng sau đó chú đã làm sai một chuyện! Nếu Tổng Hội trưởng đã trở về thì không đến đánh nhau với bà ta!"
Dương Nam Kiên nói: "Với tình thế lúc đó em có thể không ra tay sao? Hai bố con Phó Hội trưởng đã đầu quân cho em, toàn bộ hội Trung Thành đã trở thành vật năm trong túi, lẽ nào em lại có thể trơ mắt nhìn miếng ăn đã dâng đến miệng mà còn bị cướp mất sao?" "Em cũng đã xem xét qua, với thực lực của chúng ta thì việc giết Tổng Hội trưởng là có thể thực hiện được. Nhưng thật không ngờ là, cốc chủ Thiên Lôi Cốc lấy một món vũ khí đưa cho Tổng Hội trưởng mới có thể giúp Tổng Hội trưởng chuyển bại thành thắng, phế đi cánh tay phải của em, kẻ đáng hận nhất chính là cốc chủ Thiên Lôi Cốc!"
Sau đó, Tổng Hội trưởng xoay người, ánh mắt lạnh như bằng nhìn chằm chằm về phía Phó Hội trưởng và Long Đình.
Trên gương mặt của năm mươi mấy người đứng phía sau hai người họ đều mang vẻ hoảng sợ.
Tổng Hội trưởng nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói: "Phó
Hội trưởng, ông vì hội Trung Thành mà vất vả bao năm như vậy." "Không có công lao cũng có khổ lao, nhưng lần này mọi người lại dám làm phản, tội chết khó tha, bây giờ tôi cho ông và tất cả thủ hạ của ông một cơ hội được toàn thấy, tự mình kết liễu đi."
Tổng Hội trưởng trở về hơn nữa còn đánh lui người của môn phái Vạn Kiếm, ngay cả Chủ tịch thành phố cũng bỏ trốn mất dạng, mặc dù sau lưng hai bố con Phó Hội trưởng có hơn năm mười cường giả nhưng đã không còn cơ hội thay đổi cục diện rồi.
Long Đình lớn tiếng quát: "Bố, cho dù chúng ta có chết cũng phải chết trên chiến trường, tuyệt đối không thể tự sát!" "Bên phía chúng ta có hơn năm mươi người, bên phía lão yêu bà kia cũng chỉ có hai mươi người mà thôi, những người khác thì không đáng ngại. Chúng ta cứ liều mạng thử xem, chỉ cần giết được lão yêu bà kia thì hội Trung Thành sẽ là của chúng ta rồi!" Tổng Hội trưởng nói: "Hai bố con cậu đã là kẻ phản bội của hội Trung Thành, không lâu sau nữa cả thành Đêm
Đen đều sẽ biết việc này. Hết hy vọng rồi, hai bố con các người không cần cố giãy giụa nữa làm gì!"
Phó Hội trưởng đột nhiên quỳ sụp xuống: "Tổng Hội trưởng đại nhân, tôi có thể chết nhưng mà cầu xin ngài hãy tha cho con trai tôi. Tôi chỉ có một đứa con trai này thôi, mong ngài hãy cho nó một cơ hội. 11
Tổng Hội trưởng vẫn chưa nói gì thì Long Đình đã nói trước: "Bố, con không phải dạng người tham sống sợ chết như vậy!" "Hôm nay cho dù có chết thì con cũng phải cùng chết với bố, con tuyệt đối sẽ không sống một mình."
Phó Hội trưởng lớn tiếng mắng: "Đồ mất dạy, nhà họ Long chúng ta trước nay độc đinh, giờ chỉ còn mình con thôi! Bố có chết cũng không sao thế nhưng con mà chết thì nhà chúng ta coi như tuyệt hậu rồi!"
Tổng Hội trưởng lạnh lùng nói: "Sớm biết như thế vì sao lại còn làm?" "Từ khoảnh khắc hai người quyết định phản bội lại hội Trung Thành thì hai người đã bước chân lên con đường đến suối vàng rồi. Bây giờ có cầu xin thế nào cũng vô dụng thôi, nếu đã không muốn tự sát thế thì chiến đi!"
Phó Hội trưởng nghe những lời tuyệt tình của Tổng Hội trưởng thì cắn răng nói: "Tổng Hội trưởng, ngài đã không muốn tha cho con trai tôi vậy thì hôm nay tôi với ngài cùng chết đi "Mọi người nghe lệnh tôi, mở đường máu xông ra ngoài, giết chết lão yêu bà này!"
Phó Hội trưởng vừa mới nói xong thì hàng loạt tiếng kêu rên thảm thiết từ phía sau nổi lên, hết vị cường giả này đến vị cường giả khác ngã xuống trong vũng máu.
Thậm chí có người còn không biết có chuyện gì đang xảy ra thì đã có một thanh đao kề cổ, xoẹt một tiếng mất mạng nằm gục trên đất.
Có một số sát thủ vô cùng lợi hại đứng lẫn vào trong nhóm thủ hạ của Phó Hội trưởng, tốc độ giết người của họ cực nhanh. Loảng một cái đã giết hơn ba mươi người.
Hai bố con Phó Hội trưởng vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Người của Tổng Hội trưởng và người của cốc chủ Thiên Lôi cốc cũng đồng loạt xuất thủ.
Chưa đến một phút đồng, thủ hạ của hai bố con Phó Hội trưởng đã bị giết sạch. Thi thể bày ra liệt, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, mùi máu loãng ngập trong không khí. Hai bố con Phó Hội trưởng triệt để hết hy vọng.
Bọn họ không ngờ là người của Thiên Lôi các sẽ nhúng tay vào việc này, càng không nghĩ đến việc sẽ có nhiều sát thủ xuất hiện rồi giết chết hơn nửa số thủ hạ của bọn họ.
Đám người này là sát thủ của Tảng Thiên các.
Trước đây khi Tiêu Hào vào Tảng Thiên các đã giết sạch rất nhiều người cao cấp trong đó.
Sau đó, có hai người cao cấp trong Táng Thiên các nghe theo Tiêu Hào, đồng ý vạch trần âm mưu của hai bố con Phó Hội trưởng.
Chỉ có điều trên đời này luôn có những sự thay đổi bất ngờ, Tiêu Hào cũng không tính trước được mọi việc sẽ có cục diện như bây giờ.
Thế nên Tiêu Hào sớm đã liên lạc với những sát thủ của Táng Thiên các ở Thiên Huyền thành để bọn họ đến nằm vùng ở đây. Cốc Chủ mới của Táng Thiên các là Mạnh Đông, anh ta mang theo mười mấy sát thủ cao cấp đứng phía sau
Tiêu Hào. Tổng Hội trưởng bước từng bước từng bước đến trước mặt hai bố con Phó Hội trưởng. "Vẫn là câu nói đó, hai người tự sát đi!"
Nước mắt chảy lênh láng trên khuôn mặt già nua của
Phó Hội trưởng, ông ta hiểu Tổng Hội trưởng để bọn họ tử sát là đã niệm tình cũ lắm rồi, nếu không Tổng Hội trưởng sớm đã chém bọn họ thành trăm mảnh rồi.
Phó Hội trưởng run run giơ tay phải ra, luồng sức mạnh trong lòng bàn tay mạnh mẽ đánh thẳng vào đỉnh đâu.
Long Đình thấy bố anh ta tự sát thì cực kỳ đau lòng.
Nhưng không còn cách nào khác, anh ta cầm một thanh dao găm đâm thẳng vào tim, ánh mắt dữ tợn liếc nhìn mọi người. "Cho dù tôi có chết thì mười tám năm sau lại là một trang hảo hán!"
Hai tên phản đồ và những người phản bội lại hội Trung Thành đều đã chết hết.
Tổng Hội trưởng hét lớn nói: “Còn không mau dỡ cái linh đường này xuống cho tôi."
Những người khác trong hội Trung Thành lập tức hành động, xử lý các thi thể ở hiện trường và dỡ linh đường xuống.
Hơn nữa phòng khách ở lầu một vì cuộc chém giết này mà mặt đất trở nên lồi lõm, vách tường toàn vết nứt, cần hơn một tháng mới sửa lại được như cũ.
Chuyện này cuối cùng cũng được khép lại, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Những người đến đây phúng viếng cũng rối rít rời đi. Tổng Hội trưởng tự mình nói lời cảm ơn với người của Tảng Thiên các và Thiên Lôi cốc, còn mở tiệc mời khách.
Mọi người ăn một bữa cơm cùng nhau trong một khách sạn sang trọng gần đó.
Nhân vật chính của ngày hôm nay không phải là Tổng
Hội trưởng hay ai khác mà chính là Tiêu Hào. tamlinh247.net t*rang web cập nhật nhanh nhất
Lần này Tiêu Hào đã giúp hội Trung Thành một việc lớn hơn nữa còn giải quyết được vấn đề của Thiên Lôi cốc, người của Táng Thiên các giờ đây ai cũng nghe theo Tiêu Hào.
Tảng Thiên các là tổ chức sát thủ đứng đầu thành Đêm Đen, sau này lại trở thành đồng minh với hội Trung Thành và Thiên Lôi cốc, điều này đối với các bên đều có lợi.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, người của Táng Thiên các rời khỏi Thiên Huyền thành. cốc chủ Lôi cốc cũng trở về tổng bộ của Thiên Huyền thành.
Tiêu Hào ở tại tổng bộ hội Trung Thành, anh tính ngày mai sẽ trở lại phân bộ của hội Trung Thành, tự mình đưa em gái và nhóm người của thầy Viên đến tổng bộ.
Trong phòng khách dinh thự của Chủ tịch thành phố thành Đêm Đen. Chủ tịch thành phố phát giận khiến toàn thân Dương
Nam Kiên đang quỳ trên đất run rẩy không ngừng.
Chủ tịch thành phố giận dữ nói: "Thứ tôi muốn là Thiên Tâm quyết của hội Trung Thành, chú nhìn xem chú đã gây ra những gì kia?" "Chú nói với tôi, Tổng Hội trưởng chết rồi thế mà cuối cùng Tổng Hội trưởng lại trở về! Nếu Tổng Hội trưởng đã trở về thì chủ lập tức rút lui là được rồi, chú còn muốn cứng chọi cứng với Tổng Hội trưởng làm gì? Hôm nay chú khiến môn phái Vạn Kiếm mất hết mặt mũi, chủ khiến cho Chủ tịch thành phố như tôi chẳng còn mặt mũi nào nhìn ai nữa rồi!"
Dương Nam Kiên cũng vô cùng bực bội.
Kế hoạch hôm nay đều hỏng cả, tuyệt thế vũ khí bị phế, tay phải cũng bị phế.
Bây giờ trở về còn phải quỳ gối nghe Chủ tịch thành phố la mắng.
Dương Nam Kiên đau khổ nói: "Vốn dĩ Phó Hội trưởng phản bội hội Trung Thành, em đã sắp xếp các Bậc thầy trận pháp qua bên đó lợi dụng Phó Hội trưởng. Đến lúc đó, Phó Hội trưởng sẽ thuận theo môn phái Vạn Kiếm chúng ta, lúc đầu mọi việc vẫn được tiến hành theo kế hoạch, tất cả mọi người đều biết tin Tổng Hội trưởng chết rồi. Nhưng thật không ngờ, đến giữa chừng lại giết ra được." "Điều càng bất ngờ hơn là, Thiên Lôi cốc vốn luôn giữ thế trung lập, chẳng bao giờ tham gia vào bất cứ chuyện gì, lần này lại đứng về phía hội Trung Thành, đây là điều chúng ta không thể nào ngờ tới!"
Chủ tịch thành phố sớm đã biết đầu đuôi câu chuyện, ông ta nói: "Lúc đầu kế hoạch của chú tiến hành rất tốt nhưng sau đó chú đã làm sai một chuyện! Nếu Tổng Hội trưởng đã trở về thì không đến đánh nhau với bà ta!"
Dương Nam Kiên nói: "Với tình thế lúc đó em có thể không ra tay sao? Hai bố con Phó Hội trưởng đã đầu quân cho em, toàn bộ hội Trung Thành đã trở thành vật năm trong túi, lẽ nào em lại có thể trơ mắt nhìn miếng ăn đã dâng đến miệng mà còn bị cướp mất sao?" "Em cũng đã xem xét qua, với thực lực của chúng ta thì việc giết Tổng Hội trưởng là có thể thực hiện được. Nhưng thật không ngờ là, cốc chủ Thiên Lôi Cốc lấy một món vũ khí đưa cho Tổng Hội trưởng mới có thể giúp Tổng Hội trưởng chuyển bại thành thắng, phế đi cánh tay phải của em, kẻ đáng hận nhất chính là cốc chủ Thiên Lôi Cốc!"
Bình luận facebook