Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 2: Mỹ nữ đầu tiên [P.2]
Vệ sinh lại thân thể xong thì Phúc Bảo quay trở lại phòng tiếp tục chịch thiếu nữ hắn vừa mới phá trinh. Lúc này Thảo Linh còn đang trần trụi nằm ngửa trên giường, hai tay bị trói cố định ở đầu giường, còn miệng thì rên rỉ xin tha mạng, nàng lúc lắc cái đầu để phản kháng khiến cho mái tóc rối bời và bệt xuống khuôn mặt bởi những dòng nước mắt, chen lẫn tiếng rên rỉ của nàng là những tiếng mà Phúc Bảo đang tạo ra trên cơ thể nàng.
Phúc Bảo nằm lên người cô bé, hai bàn tay hắn liên tục vuốt ve xoa nắn hai bầu vú non mịn của người thiếu nữ rồi vục mặt để bú liếm một cách thèm khát. Cái tuổi mười sáu mới lớn mơn mởn dáng người thon gọn, xinh đẹp yếu đuối là thế nhưng giờ đây nàng đang phải nhục nhã và không thể làm gì hơn khi để gã thanh niên lực lưỡng hơn mình gần mười tuổi khám phá và đúng lúc nàng đang gồng mình kháng cự thì Phúc Bảo đang liếm mút núm vú hồng nhợt chợt nhận ra liền bóp mạnh hai bầu vú nàng rồi nhìn nàng nói giọng đểu cáng: “Kháng cự phải không… ha… ha… anh sẽ cho bé biết tay.”
Phúc Bảo tiếp tục hành hạ hai bầu vú của Thảo Linh vừa bú vừa nhào nặn không thương tiếc. Chán chê, hắn trườn xuống dưới hạ thể bé Linh banh hai chân nàng gập lại theo chữ M, tay hắn vớ cái gối kê dưới mông nàng để rồi hắn phải sững người phải nuốt nước miếng ực ực khi chăm chăm nhìn vào nơi tư mật của người con gái.
Cái mu nhô cao được che bởi lớp lông đen mượt lưa thưa và phía dưới một chút là cái khe còn đỏ hồng khiến Phúc Bảo không chờ đợi thêm liền gục mặt xuống rồi le lưỡi liếm thẳng vào giữa khe mà mút, Thảo Linh co rúm người vì vừa cảm nhận được cái lưỡi nhám nhúa của hắn đang nằm sâu trong âm đạo mình mà chỉ biết ú ớ gầm gừ trong họng kèm theo nỗi xấu hổ tủi nhục.
Thảo Linh đau đớn trong lòng nhưng rồi nàng phải hét lên trong khi Phúc Bảo vừa cắn nhẹ lên cái âm hạch, có lẽ cái cảm giác hành hạ nàng làm gã thanh niên thích thú vì thế hắn tiếp tục hết bú liếm rồi lại bất ngờ dùng răng day nhẹ lên cái âm hạch trong sự nhục nhã của nàng.
Sau khoảng năm phút khám phá hạ thể của Thảo Linh thì lúc này Phúc Bảo mới ngẩng lên với khuôn mặt ướt nhẹp rồi nham nhở nói: “Tưởng thế nào, cũng là loại con gái dâm đãng mà thôi… ha… ha…”
Dù không thể cử động nhưng vì quá căm phẫn cô bé nhìn thẳng mặt hắn mà chửi rủa: “Thằng khốn nạn, ngậm miệng mày lại đi…”
Vẫn vẻ mặt đểu cáng Phúc Bảo rời khỏi háng bé Linh và chỉ ngón tay vào mặt nàng mà nói: “Ha ha, không phải sao? Thế sao khe âm đạo của mày chảy ra nước nhiều vậy?”
Nghe hắn nói vậy nàng nhắm mắt lại đau đớn trong lòng kèm theo vẻ xấu hổ mắc cỡ không biết phải làm sao vì đó chỉ là cái phản xạ tự nhiên của cơ thể tiết ra để chống lại sự xâm nhập. Thình lình Phúc Bảo chồm lên đưa tay nắm lấy hai bầu vú Thảo Linh bóp mạnh khiến nàng la á lên một tiếng rõ to.
Trước khi rời khỏi ngực nàng Phúc Bảo liền dùng hai ngón tay vân vê mạnh vào đầu vú khiến nàng phải oằn người vì đau và rồi hắn lạnh lùng dịch chuyển xuống hạ thể nàng, ánh mắt cô bé như hoảng sợ khi nhìn vào hạ thể hắn, cái khúc thịt khổng lồ dài ngoằng và cong vòng được Phúc Bảo cầm lắc lắc rồi hắn vừa quỳ xuống nhìn vào khe âm đạo đang rỉ nước vừa nói: “Chỉ chút nữa thôi cái lỗ âm đạo này phải căng ra để côn thịt này chui vào… ha ha…”
Thêm một lần nữa Thảo Linh phải co người vì cái lưỡi Phúc Bảo đã nằm gọn bên trong âm đạo của mình và bắt đầu ngọ nguậy một cách thoải mái. Vẻ mặt nàng đã chuyển thành sợ hãi, nhận thấy vẻ run sợ của nàng Phúc Bảo đang liếm mút âm đạo liền ngẩng lên cười khà khà: “Nước ngon lắm nghen.”
Phúc Bảo lại gục xuống cắm lưỡi thẳng vào trong âm đạo của Thảo Linh mà tiếp tục liếm mút đồng thời đưa tay để mân mê cái âm hạch đang dần cương cứng của nàng.
Húp dâm thuỷ từ âm đạo bé Linh chảy ra đã đời thì Phúc Bảo liền lao lên quỳ chống một chân qua mặt nàng rồi cầm côn thịt đập lên má cô bé kêu bạch bạch, côn thịt to dài của hắn làm nàng phải khiếp sợ, đang mụ mị đầu óc bởi cây thịt mà nàng vừa được thấy thì bất chợt hắn ra lệnh: “Há miệng ra nào.”
“Hu… hu… ặc… ặc…” Nàng vừa bật ra tiếng khóc vì nhục nhã thì miệng đã bị nong ra bởi côn thịt của Phúc Bảo, hắn đút hết nguyên côn thịt vào trong khoang miệng Thảo Linh và giữ yên một lúc và nhịp, biết được nàng sẽ không dám kháng cự nên hắn đút vào miệng nàng hết sức thỏa mái và thô bạo, cổ họng nàng bị nghẹn lại rồi gồng mình muốn ói ra vì cái quy đầu của gã cứ từng nhịp đâm tới khiến nước miếng tràn cả ra ngoài theo thân côn thịt mỗi lần hắn rút ra rồi lại cắm vào. Chừng lát sau, Phúc Bảo ngửa mặt rên rỉ mãn nguyện vì Thảo Linh không còn vẻ miễn cưỡng nữa mà hình như nàng đang chủ động hất đầu lên xuống để dùng miệng mút côn thịt cho hắn.
Chừng mấy phút sau, Thảo Linh đang say mê ngậm mút côn thịt đâu biết là đúng lúc Phúc Bảo sắp sửa xuất tinh thì bất ngờ nàng bị Phúc Bảo giữ chặt đầu không cho nhả côn thịt và rồi từ lỗ nhỏ ở quy đầu côn thịt của hắn bắn xối xả bạch dịch đầy miệng nàng. Vì quá bất ngờ, Thảo Linh không kịp phản kháng buộc phải nuốt trôi thứ chất dịch kinh tởm đó. Côn thịt đã bắn xong bạch dịch và thiếu nữ cũng đã nuốt hết khiến Phúc Bảo vui sướng mới rút côn thịt ra khỏi miệng cô bé. Thảo Linh ho sặc sụa vì bị ép nuốt thứ tởm lợm đó và hướng đôi mắt đầy căm phẫn về Phúc Bảo. Vài dòng tinh dịch chảy ứa ra khỏi miệng Thảo Linh tạo một khung cảnh thật dâm mỹ.
Biết cô bé hận mình thấu xương nhưng Phúc Bảo không hề bận tâm việc bây giờ là tận hưởng cảm giác bay bổng khi côn thịt của hắn được bó chặt bởi vách thịt non trong âm đạo bé Linh. Mặc cho nàng giãy giụa hai chân, hắn vẫn dễ dàng khống chế banh hai chân nàng ra và gập lại thành chữ M, Phúc Bảo quỳ xuống rồi cầm cây thịt cứng ngắc chà chà dọc cái khe đã ướt nhẹp bởi dâm thủy cùng nước miếng của hắn, cảm giác nhột nhạt nơi hạ thể cho nàng hiểu rằng cự vật nam tính đó sắp chui vào trong lỗ âm đạo của mình.
Phúc Bảo nằm lên người cô bé, hai bàn tay hắn liên tục vuốt ve xoa nắn hai bầu vú non mịn của người thiếu nữ rồi vục mặt để bú liếm một cách thèm khát. Cái tuổi mười sáu mới lớn mơn mởn dáng người thon gọn, xinh đẹp yếu đuối là thế nhưng giờ đây nàng đang phải nhục nhã và không thể làm gì hơn khi để gã thanh niên lực lưỡng hơn mình gần mười tuổi khám phá và đúng lúc nàng đang gồng mình kháng cự thì Phúc Bảo đang liếm mút núm vú hồng nhợt chợt nhận ra liền bóp mạnh hai bầu vú nàng rồi nhìn nàng nói giọng đểu cáng: “Kháng cự phải không… ha… ha… anh sẽ cho bé biết tay.”
Phúc Bảo tiếp tục hành hạ hai bầu vú của Thảo Linh vừa bú vừa nhào nặn không thương tiếc. Chán chê, hắn trườn xuống dưới hạ thể bé Linh banh hai chân nàng gập lại theo chữ M, tay hắn vớ cái gối kê dưới mông nàng để rồi hắn phải sững người phải nuốt nước miếng ực ực khi chăm chăm nhìn vào nơi tư mật của người con gái.
Cái mu nhô cao được che bởi lớp lông đen mượt lưa thưa và phía dưới một chút là cái khe còn đỏ hồng khiến Phúc Bảo không chờ đợi thêm liền gục mặt xuống rồi le lưỡi liếm thẳng vào giữa khe mà mút, Thảo Linh co rúm người vì vừa cảm nhận được cái lưỡi nhám nhúa của hắn đang nằm sâu trong âm đạo mình mà chỉ biết ú ớ gầm gừ trong họng kèm theo nỗi xấu hổ tủi nhục.
Thảo Linh đau đớn trong lòng nhưng rồi nàng phải hét lên trong khi Phúc Bảo vừa cắn nhẹ lên cái âm hạch, có lẽ cái cảm giác hành hạ nàng làm gã thanh niên thích thú vì thế hắn tiếp tục hết bú liếm rồi lại bất ngờ dùng răng day nhẹ lên cái âm hạch trong sự nhục nhã của nàng.
Sau khoảng năm phút khám phá hạ thể của Thảo Linh thì lúc này Phúc Bảo mới ngẩng lên với khuôn mặt ướt nhẹp rồi nham nhở nói: “Tưởng thế nào, cũng là loại con gái dâm đãng mà thôi… ha… ha…”
Dù không thể cử động nhưng vì quá căm phẫn cô bé nhìn thẳng mặt hắn mà chửi rủa: “Thằng khốn nạn, ngậm miệng mày lại đi…”
Vẫn vẻ mặt đểu cáng Phúc Bảo rời khỏi háng bé Linh và chỉ ngón tay vào mặt nàng mà nói: “Ha ha, không phải sao? Thế sao khe âm đạo của mày chảy ra nước nhiều vậy?”
Nghe hắn nói vậy nàng nhắm mắt lại đau đớn trong lòng kèm theo vẻ xấu hổ mắc cỡ không biết phải làm sao vì đó chỉ là cái phản xạ tự nhiên của cơ thể tiết ra để chống lại sự xâm nhập. Thình lình Phúc Bảo chồm lên đưa tay nắm lấy hai bầu vú Thảo Linh bóp mạnh khiến nàng la á lên một tiếng rõ to.
Trước khi rời khỏi ngực nàng Phúc Bảo liền dùng hai ngón tay vân vê mạnh vào đầu vú khiến nàng phải oằn người vì đau và rồi hắn lạnh lùng dịch chuyển xuống hạ thể nàng, ánh mắt cô bé như hoảng sợ khi nhìn vào hạ thể hắn, cái khúc thịt khổng lồ dài ngoằng và cong vòng được Phúc Bảo cầm lắc lắc rồi hắn vừa quỳ xuống nhìn vào khe âm đạo đang rỉ nước vừa nói: “Chỉ chút nữa thôi cái lỗ âm đạo này phải căng ra để côn thịt này chui vào… ha ha…”
Thêm một lần nữa Thảo Linh phải co người vì cái lưỡi Phúc Bảo đã nằm gọn bên trong âm đạo của mình và bắt đầu ngọ nguậy một cách thoải mái. Vẻ mặt nàng đã chuyển thành sợ hãi, nhận thấy vẻ run sợ của nàng Phúc Bảo đang liếm mút âm đạo liền ngẩng lên cười khà khà: “Nước ngon lắm nghen.”
Phúc Bảo lại gục xuống cắm lưỡi thẳng vào trong âm đạo của Thảo Linh mà tiếp tục liếm mút đồng thời đưa tay để mân mê cái âm hạch đang dần cương cứng của nàng.
Húp dâm thuỷ từ âm đạo bé Linh chảy ra đã đời thì Phúc Bảo liền lao lên quỳ chống một chân qua mặt nàng rồi cầm côn thịt đập lên má cô bé kêu bạch bạch, côn thịt to dài của hắn làm nàng phải khiếp sợ, đang mụ mị đầu óc bởi cây thịt mà nàng vừa được thấy thì bất chợt hắn ra lệnh: “Há miệng ra nào.”
“Hu… hu… ặc… ặc…” Nàng vừa bật ra tiếng khóc vì nhục nhã thì miệng đã bị nong ra bởi côn thịt của Phúc Bảo, hắn đút hết nguyên côn thịt vào trong khoang miệng Thảo Linh và giữ yên một lúc và nhịp, biết được nàng sẽ không dám kháng cự nên hắn đút vào miệng nàng hết sức thỏa mái và thô bạo, cổ họng nàng bị nghẹn lại rồi gồng mình muốn ói ra vì cái quy đầu của gã cứ từng nhịp đâm tới khiến nước miếng tràn cả ra ngoài theo thân côn thịt mỗi lần hắn rút ra rồi lại cắm vào. Chừng lát sau, Phúc Bảo ngửa mặt rên rỉ mãn nguyện vì Thảo Linh không còn vẻ miễn cưỡng nữa mà hình như nàng đang chủ động hất đầu lên xuống để dùng miệng mút côn thịt cho hắn.
Chừng mấy phút sau, Thảo Linh đang say mê ngậm mút côn thịt đâu biết là đúng lúc Phúc Bảo sắp sửa xuất tinh thì bất ngờ nàng bị Phúc Bảo giữ chặt đầu không cho nhả côn thịt và rồi từ lỗ nhỏ ở quy đầu côn thịt của hắn bắn xối xả bạch dịch đầy miệng nàng. Vì quá bất ngờ, Thảo Linh không kịp phản kháng buộc phải nuốt trôi thứ chất dịch kinh tởm đó. Côn thịt đã bắn xong bạch dịch và thiếu nữ cũng đã nuốt hết khiến Phúc Bảo vui sướng mới rút côn thịt ra khỏi miệng cô bé. Thảo Linh ho sặc sụa vì bị ép nuốt thứ tởm lợm đó và hướng đôi mắt đầy căm phẫn về Phúc Bảo. Vài dòng tinh dịch chảy ứa ra khỏi miệng Thảo Linh tạo một khung cảnh thật dâm mỹ.
Biết cô bé hận mình thấu xương nhưng Phúc Bảo không hề bận tâm việc bây giờ là tận hưởng cảm giác bay bổng khi côn thịt của hắn được bó chặt bởi vách thịt non trong âm đạo bé Linh. Mặc cho nàng giãy giụa hai chân, hắn vẫn dễ dàng khống chế banh hai chân nàng ra và gập lại thành chữ M, Phúc Bảo quỳ xuống rồi cầm cây thịt cứng ngắc chà chà dọc cái khe đã ướt nhẹp bởi dâm thủy cùng nước miếng của hắn, cảm giác nhột nhạt nơi hạ thể cho nàng hiểu rằng cự vật nam tính đó sắp chui vào trong lỗ âm đạo của mình.
Last edited:
Bình luận facebook