• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (101 Viewers)

  • Chương 1950: Nhận cậu ta làm thầy

Lời Lệ Trần nói khiến Mã Siêu có cảm giác bỗng dưng hiểu rõ.

Bây giờ anh ta rất muốn bảo vệ vợ con, muốn bầu bạn với họ, nhưng đúng như Lệ Trần vừa nói, khi bước lên con đường tu luyện, anh ta đã bước lên con đường không lối về.

Để khỏi liên lụy người thân của mình, Dương Thanh đã dùng cách lừa gạt để đưa người thân tới nơi an toàn, định chờ giải quyết phiền phức bên cạnh xong rồi đón họ về nhà.

Nhưng anh không ngờ kế hoạch không theo kịp biến đổi, khi thực lực của anh mạnh dần, kẻ địch mà anh gặp phải cũng ngày càng mạnh hơn.

Bây giờ Mã Siêu cũng cảm thấy như thế, lần này đến Ma Sơn, anh ta vốn định khiến mình mạnh hơn trong vòng nửa năm, sau đó về bên vợ con.

Nhưng anh ta và Dương Thanh cũng có rất nhiều mối lo, có rất nhiều chuyện phải làm.

Chẳng hạn như mẹ của anh ta vẫn đang bị giam lỏng ở gia tộc Bách Lý tại giới Cổ Võ, trừ khi anh ta từ bỏ việc cứu mẹ, bằng không, anh ta nhất định phải bước tiếp trên con đường tu luyện.

Nhưng trong khoảng thời gian này, chắc chắn anh ta sẽ gặp phải những kẻ địch mạnh khác.

Mã Siêu im lặng một lúc lâu rồi mới nhìn Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Tiền bối Lệ, tôi hiểu rồi!”

Lệ Trần mỉm cười: “Cậu còn trẻ, thiên phú cũng vô cùng xuất chúng, bây giờ nghĩ thông cũng không muộn”.

Lão nói rồi nhìn Dương Thanh vẫn đang hôn mê, nói: “Với trạng thái bây giờ của Dương Thanh, có lẽ ít nhất 1 tuần nữa cậu ấy mới tỉnh lại, hồi trước khi mở lĩnh vực lần đầu, tôi hôn mê 10 ngày mới tỉnh”.

“Sau khi tỉnh lại, thực lực của tôi đã tăng vọt, chờ Dương Thanh tỉnh lại, có lẽ cậu ấy sẽ càng mạnh hơn”.

Lúc này Mã Siêu mới yên tâm, thầm mừng cho Dương Thanh.

“Tốt quá rồi!”

Anh ta kích động nói: “Anh Thanh đã có thực lực sánh ngang bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu thực lực của anh ấy lại tăng nữa, có lẽ sẽ rất gần với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ”.

Trong mắt Lệ Trần cũng có vẻ mong chờ, lão cười nói: “Tuy tôi chưa từng nghe nói đến ai có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ dưới Thiên Cảnh, nhưng tình trạng của Dương Thanh rất đặc biệt, sức chiến đấu vốn vô cùng mạnh mẽ, có lẽ sẽ có khả năng này thật, chúng ta cứ chờ xem”.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, một cao thủ Ma Tông bước vào, nhìn về phía Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Tông chủ, người của Thần Hành Tông đến, nói rằng muốn đưa Nhiếp Thu đi”.

“Hừ!”

Lệ Trần hừ lạnh, trên mặt xuất hiện sát khí, lão nói với thuộc hạ: “Bảo họ tới từ đâu thì cút về nơi đó, chưa có sự đồng ý của tôi, nếu cao thủ Thần Hành Tông còn dám bước vào Ma Tông thì đừng trách tôi không khách sáo”.

“Vâng!”

Thuộc hạ vội đáp rồi quay người rời đi.

Sau khi thuộc hạ rời đi, trên mặt Lệ Trần xuất hiện vẻ lo lắng, lão nhìn về phía Mã Siêu: “Nếu có ngày tôi bắt buộc phải rời Ma Tông, cậu phải chèo chống Ma Tông nhé”.

Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Lệ Trần, Mã Siêu rùng mình, bỗng có linh cảm không lành.

Anh ta vội hỏi: “Tiền bối Lệ, có phải sắp xảy ra chuyện lớn gì không?”

Lệ Trần lắc đầu, cười khẩy: “Mỗi Thần Hành Tông thì có thể khiến Ma Tông gặp chuyện lớn gì chứ? Với thực lực của tôi bây giờ, cho dù Ứng Thiên Hành đích thân tới thì cũng không làm gì được tôi”.

Ứng Thiên Hành là tông chủ Thần Hành Tông, đã bước một bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Ở Ma Sơn có năm người mạnh nhất, lần lượt là tông chủ Lệ Trần của Ma Tông - Đông Vực, tông chủ Nhậm Kinh Luân của Độc Tông - Tây Vực, tông chủ Ứng Thiên Hành của Thần Hành Tông - Nam Vực, tông chủ Đỗ Bá của Võ Tông - Bắc Vực, cung chủ Bùi Thiên Âm của Thánh Cung - Trung Vực.

Trong năm người này, trừ Lệ Trần đã bước vào Thiên Cảnh ra, những người khác đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, đương nhiên, đây chỉ là điều mà người ngoài nghĩ thế.

Có lẽ chỉ mình họ biết trong số họ đã có ai bước vào Thiên Cảnh hay chưa.

Chẳng hạn như Lệ Trần, trừ mấy ông lớn của Ma Tông thân cận nhất với lão biết chuyện lão đã bước vào Thiên Cảnh ra, không còn ai khác biết.

Trừ họ ra, tuy vẫn còn những cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ khác, nhưng năm người này vẫn có thực lực mạnh nhất.

“Mấy ngày nữa Dương Thanh mới tỉnh, cậu cũng không cần trông chừng cậu ấy mọi lúc đâu, mấy ngày tiếp theo, cậu ở chung với tôi, tôi sẽ đích thân dạy cậu tu luyện”.

Lệ Trần hiểu rõ, lão đã bước vào Thiên Cảnh, tuy lão đã che giấu tin tức nhưng cũng không thể tu luyện, bởi vì một khi tu luyện, cao thủ Thiên Cảnh cần tiêu hao rất nhiều linh khí, chắc chắn sẽ khiến Thủ Hộ Minh chú ý, khi đó lão sẽ bị đưa đến giới Cổ Võ ngay.

Bây giờ lão còn mấy chuyện chưa hoàn thành ở thế tục, sau khi làm nốt những việc này, lão mới có thể yên tâm rời đi.

“Vâng!”

Mã Siêu vội đáp.

Chủ Ma Tông là Lệ Trần bằng lòng dạy anh ta tu luyện, đây là phúc của anh ta, anh ta phải trân trọng nó.

Cùng lúc đó, ở Võ Tông, Ma Sơn.

Các ông lớn của Võ Tông đang ngồi với nhau, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Một cao thủ oán trách: “Không ngờ cả Nhiếp Thu lẫn Mã Siêu đều được đưa đến Ma Tông, để chúng ta mất công tìm!”

Một cao thủ khác nói: “Tôi không quan tâm đến Nhiếp Thu và Mã Siêu, mai là trận đấu tranh giành suất bước vào từ đường của Võ Tông, Dương Thanh đi đâu rồi? Cậu ta có thể về tông môn trước khi trận đấu ngày mai bắt đầu không thế?”

Một cao thủ khác nói: “Nếu cậu ta không thể về đúng giờ, tôi đề nghị hủy bỏ tư cách tham gia trận đấu của cậu ta. Võ Tông không dành cho những bề dưới không có thiên phú xuất chúng”.

Đỗ Bá để mặc đám người nói, mãi đến khi mọi người đều nói xong, lão ta mới lạnh lùng lên tiếng: “Tôi có thể nói rõ cho mọi người biết, trong số các vị, nếu bất cứ ai đánh với Dương Thanh thì cũng chỉ có kết quả thất bại mà thôi”.

“Từ đường Võ Tông đã mở khá nhiều lần, nhưng vẫn không có thiên tài nào đạt được truyền thừa Võ Thần, sự xuất hiện của Dương Thanh đã cho tôi thấy hy vọng, một khi cậu ấy nhận được truyền thừa Võ Thần, Võ Tông sẽ có thêm một thiên tài võ thuật nữa”.

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, một ông lớn của Võ Tông nói với vẻ bất mãn: “Chú không tin, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ như cậu ta lại có thực lực đánh bại cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ à?”

Người nói là một trong số các cao thủ hàng đầu của Võ Tông, tuổi lão ta rất lớn, cũng đã tu luyện rất lâu, đã kẹt ở cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ tận chín năm.

Nhưng lão ta vẫn chưa bước vào Thiên Cảnh, trong số các cao thủ cùng lứa với lão ta, đã có người bước vào Thiên Cảnh rồi.

Ở Võ Tông bây giờ, danh vọng của lão ta cũng rất cao.

Về vai vế, lão ta còn là chú của Đỗ Bá.

Đỗ Bá thở dài, nhìn về phía đối phương: “Chú Thất, chú đừng không tin, nếu có cơ hội, chắc chắn chú sẽ biết rốt cuộc thiên phú của Dương Thanh yêu nghiệt đến mức nào”.

Đỗ Thất hừ lạnh: “Chỉ cần cậu ta chạy về Võ Tông trước khi trận đấu bắt đầu, chú sẽ cho cậu ta cơ hội khiêu chiến chú, nếu cậu ta có thể thắng chú, chú sẽ xin lỗi, đồng thời nhận cậu ta làm thầy”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 196-200

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom