• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (148 Viewers)

  • Chương 1925: Sức mạnh Võ Thần

Sau khi nghe Đỗ Minh Viễn nói thế, Dương Thanh mới nhận ra trạng thái của Đỗ Bá đúng là rất không ổn.

Anh có thể cảm nhận được áp lực hết sức mạnh mẽ từ Đỗ Bá, với thực lực của Dương Thanh bây giờ, chỉ cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ mới có thể khiến anh cảm thấy áp lực như thế thôi.

Nhưng áp lực từ Đỗ Bá cũng không ổn định, lúc mạnh lúc yếu, thỉnh thoảng lại không có chút áp lực nào.

Mãi đến khi Đỗ Minh Viễn nói xong, Dương Thanh mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đỗ Bá bỗng nghiêm nghị nói: “Dương Thanh, ta hy vọng cháu sẽ suy nghĩ thật kỹ, việc trở thành tông chủ Võ Tông không hề có hại cho cháu chút nào”.

Đỗ Minh Viễn cũng nhìn Dương Thanh với vẻ mong chờ, Dương Thanh lập tức im lặng.

Một lúc lâu sau, anh mới hỏi: “Cho dù vết thương của bác quá nặng, không thể duy trì sức chiến đấu đỉnh cao mãi, nhưng Võ Tông vẫn còn rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác, cả anh Đỗ cũng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn có sức chiến đấu mạnh mẽ như thế, để anh Đỗ thừa kế vị trí tông chủ không hợp lý hơn à?”

“Còn cháu chỉ là người ngoài, tuy hồi nãy may mắn thắng anh Đỗ, nhưng anh Đỗ cũng chưa dốc toàn lực, nếu anh Đỗ đánh hết sức, cháu cũng không có cơ hội nào”.

Dương Thanh nghiêm nghị nói, đây cũng là những chuyện khiến anh thấy khó hiểu.

Anh không mạnh bằng Đỗ Minh Viễn, cũng không phải người của Võ Tông, hơn nữa chỉ mới quen Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn, tại sao họ lại muốn giao vị trí tông chủ Võ Tông cho anh?

Đỗ Bá nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trịnh trọng nói: “Cháu nói không sai, đúng là thực lực của Minh Viễn cao hơn cháu, nhưng hai đứa không chênh nhau quá nhiều”.

“Vấn đề là cháu còn trẻ, nếu cháu gia nhập Võ Tông, không lâu sau, chắc chắn thực lực của cháu sẽ vượt xa Minh Viễn”.

“Ta biết cháu cũng nghi ngờ về chuyện này, nhưng ta nói nghiêm túc cho cháu biết, ta thật lòng muốn cháu thừa kế vị trí tông chủ, chỉ có cháu mới là ứng cử viên thích hợp nhất thôi!”

Đỗ Minh Viễn cũng vội nói: “Đúng thế, cậu chính là ứng cử viên trời chọn cho Võ Tông, chúng tôi biết cậu vào lúc nguy nan nhất, đây vốn là ý trời, cậu Thanh, cậu hãy nghe theo ý trời, thừa kế chức tông chủ đi!”

Hai bố con đều nhìn Dương Thanh với vẻ mong đợi.

Dương Thanh im lặng một lát rồi lắc đầu, áy náy nhìn Đỗ Bá: “Bác, rất xin lỗi! Cháu không hứng thú với vị trí tông chủ Võ Tông”.

Tuy hai bố con này đã rất thẳng thắn, nhưng Dương Thanh vẫn thấy như đang mơ, anh đến Võ Tông để cứu Đỗ Trọng, kết quả vẫn chưa thấy Đỗ Trọng đâu, lại gặp được Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn, họ còn muốn anh trở thành tông chủ Võ Tông.

Anh không có hứng thú với quyền thế, hồi nãy anh do dự trong chốc lát không phải vì anh ham mê quyền lực, mà vì anh sẽ có thể bảo vệ người thân và bạn bè tốt hơn sau khi thừa kế vị trí tông chủ.

Nhưng sau khi anh trở thành tông chủ Võ Tông, anh sẽ không gặp nguy hiểm nữa chắc?

Chẳng những nguy hiểm không biến mất mà còn lớn hơn.

Bây giờ quanh anh không còn nhiều nguy hiểm nữa, nhưng nếu anh trở thành chủ Võ Tông, kẻ địch của anh chính là những thế lực hàng đầu khác đang nhòm ngó Võ Tông ở Ma Sơn.

Quan trọng nhất chính là anh thực sự không muốn trở thành tông chủ Võ Tông, ngay cả với chức vị trí minh chủ Võ Minh ở thế tục, anh cũng chỉ tạm thời tiếp nhận nó, sau khi đưa Đỗ Trọng bình an quay về, anh sẽ giao vị trí minh chủ cho Đỗ Trọng.

Bây giờ anh chỉ muốn mau chóng đưa vợ con về bên mình, sau khi giải quyết xong việc, anh chỉ muốn tìm nơi mà không ai biết anh, có thể là vùng nông thôn xa xôi, mua một trang trại rồi xây một căn tứ hợp viện, trong sân trồng cây ăn quả và rau, còn cả hoa nữa, sau đó sống ẩn dật bên vợ con.

Anh không muốn nhúng tay vào chuyện ở thế tục và giới võ thuật nữa.

Thấy Dương Thanh từ chối, trong mắt hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn đều tràn ngập vẻ thất vọng.

Đỗ Minh Viễn không cam lòng, lại nói: “Cậu Thanh, cậu không nghĩ lại thật à? Tôi có thể cam đoan với cậu, chỉ cần cậu đồng ý nhận chức tông chủ Võ Tông, chúng tôi sẽ bảo vệ người thân của cậu thật tốt”.

Dương Thanh lắc đầu với vẻ cay đắng: “Anh Đỗ, xin lỗi anh!”

Đỗ Minh Viễn đang định thuyết phục tiếp, Đỗ Bá lại thở dài, nói: “Thôi! Nếu cháu đã không muốn ở đây, ta cũng không ép”.

Lúc này Dương Thanh mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh nói: “Bác, bây giờ Đỗ Trọng đang ở đâu? Có ổn không ạ?”

Đỗ Bá gật nhẹ đầu, cười nói: “Chắc tiệc chiêu đãi cháu đã được chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi ăn cơm đi”.

Ba người nhanh chóng đến một căn nhà cổ kính ở Võ Tông.

“Minh chủ!”

Vừa bước vào căn nhà cổ kính, Dương Thanh đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc, sau đó anh thấy Đỗ Trọng đang kích động nhìn về phía mình, vui vẻ nói: “Minh chủ, cậu khỏe chứ?”

Đỗ Trọng không bị thương, trông trạng thái rất tốt, rõ ràng ông ta sống khá ổn ở Võ Tông.

Cuối cùng Dương Thanh cũng bớt lo, anh cười nói: “Tôi khỏi hẳn rồi!”

“Ha ha, tốt quá!”

Đỗ Trọng kích động nói: “Cuối cùng minh chủ cũng khỏi, tôi tin chẳng mấy nữa, Võ Minh sẽ trở thành thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu”.

Lúc này Đỗ Bá nói: “Cho dù biến Võ Minh thành thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu thì sao chứ? Em vẫn nên nghe lời anh, quay về giúp anh đi”.

Đỗ Trọng lạnh lùng nhìn Đỗ Bá: “Dù có chết ở ngoài, tôi cũng không về giúp anh đâu”.

Sắc mặt Đỗ Bá lập tức xám xịt, không nói năng gì.

Đỗ Minh Viễn cười nói: “Chú hai, cho dù thế nào, chúng ta cũng là người nhà, chú nể mặt cháu, đừng so đo với bố cháu nữa, về đi ạ! Võ Tông cần chú!”

Nghe thấy Đỗ Minh Viễn nói thế, sắc mặt của Đỗ Trọng dịu đi rất nhiều, ông ta nói: “Minh Viễn, không phải là chú hai không nể mặt cháu, mà thực lực của chú quá yếu, còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù quay về thì sao? Chú cũng không giúp được gì”.

Quả nhiên Đỗ Bá và Đỗ Trọng là anh em.

Nhưng hai anh em có mâu thuẫn rất lớn, có thể nhận thấy điều này từ giọng điệu của Đỗ Trọng với Đỗ Bá, may mà Đỗ Trọng không tính ân oán của thế hệ trước lên người bề dưới, vẫn rất khách sáo với Đỗ Minh Viễn.

Đỗ Minh Viễn vội nói: “Chú hai, xem chú nói gì kìa, đừng nói chú còn chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù chú chỉ là người tàn phế thì sao chứ? Ai nói chỉ cao thủ hàng đầu mới giúp được Võ Tông? Với tài trí của chú, nếu chú ở lại Võ Tông thì quá đáng mừng”.

“Hơn nữa, nếu không phải chú không chịu bước vào từ đường, với thiên phú của chú, có lẽ đã thức tỉnh sức mạnh Võ Thần từ lâu”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 196-200

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom