• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (147 Viewers)

  • Chương 1595: Không rời đi được

Khi Dương Thanh thấy Phùng Giai Di ra tay tấn công mình thì ngẩn người, đột nhiên anh duỗi tay ra nắm lấy cổ tay cô ta.

Dương Thanh giận dữ quát: "Cô điên à?"

Tuy nhiên, lúc này Phùng Giai Di dường như thực sự nổi điên, không hề nghe lời Dương Thanh nói, cánh tay còn lại bỗng vung ra.

"Bốp!"


Dương Thanh duỗi cánh tay khác ra nắm cánh tay còn lại của Phùng Giai Di.

Đến lúc này Dương Thanh mới nhận ra Phùng Giai Di đã mất kiểm soát, nếu không sao cô ta lại đột nhiên ra tay với anh?

Chỉ là với thực lực bây giờ của Dương Thanh, một Siêu Phàm Cảnh như Phùng Giai Di không thể là làm gì được anh.

Dương Thanh giơ tay lên đập mạnh vào sau cổ Phùng Giai Di. Phùng Giai Di trợn mắt ngất xỉu.

"Rốt cuộc trên người Phùng Giai Di đã xảy ra chuyện gì?"

Sau khi đánh ngất Phùng Giai Di, vẻ mặt Dương Thanh trở nên nghiêm nghị, tự lẩm bẩm.

Lúc này, Dương Thanh nóng lòng tìm kiếm Phùng Tiểu Uyển và Tiểu Tĩnh An, cũng không có thời gian để ý tới Phùng Giai Di. Anh đành vứt cô ta sang một bên, còn mình thì đi tìm người.


Mật thất chỉ khoảng một trăm mét vuông, xung quanh là những bức tường đá nhẵn nhụi, giống như có một không gian ở giữa những tảng đá lớn. Nhưng một công trình khổng lồ như vậy cần phải tốn bao nhiêu nhân lực và vật lực để hoàn thành?

Những điều này đều không quan trọng, quan trọng là tại sao mật thất này lại có hơi thở võ thuật nồng đậm như vậy?

Ngoài ra, căn mật thất này có giống bên trên không, vẫn còn lối vào ở chỗ khác nữa?

Không biết đã qua bao lâu, rốt cuộc khi Dương Thanh đã chắc chắn không còn bất kỳ lối vào nào khác trong căn phòng đá này anh mới thôi.

"Mình sao thế này?"

Đúng lúc này, một giọng nói yếu ớt đột nhiên vang lên.

Là Phùng Giai Di đã tỉnh lại. Cô ta nhíu mày, dường như cảm thấy sau cổ rất khó chịu, vươn tay ra xoa xoa.

Dương Thanh nhìn Phùng Giai Di cau mày hỏi: "Cô không biết lúc nãy xảy ra việc gì sao?"

Phùng Giai Di hơi sửng sốt, sau đó nói: "Vừa bước vào mật thất này, tôi cảm thấy khí huyết trong người như sôi trào, thế là liền tu luyện sau đó không biết gì nữa".

Dương Thanh nghiêm nghị nói: "Vừa nãy hai mắt cô đỏ ngầu, giống như mất kiểm soát, trực tiếp tấn công tôi, nên tôi đã đánh ngất cô".

"Cái gì?"

Sắc mặt Phùng Giai Di lập tức thay đổi, ngạc nhiên nói: "Anh nói lúc nãy tôi đã tấn công anh à?"

Dương Thanh gật đầu, nặng nề nói: "Nếu tôi đoán không lầm, hẳn là hơi thở võ thuật ẩn chứa ở đây rất khác lạ nên lúc tu luyện sẽ bị ảnh hưởng, khiến bản thân mất kiểm soát".

Dứt lời, Dương Thanh bắt đầu vận hành Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, quả nhiên như anh đoán, vừa mới bắt đầu tu luyện, anh đã cảm thấy khí huyết trong người sôi trào, cả người kích động như muốn đánh nhau.

Dương Thanh vội vàng dừng tu luyện, nghiêm nghị nói: "Nơi này có gì đó rất khác lạ, dù là tôi, khi tu luyện cũng bị hơi thở này ảnh hưởng".

Nghe vậy, Phùng Giai Di cũng vội vàng ngừng tu luyện.

Cô ta vừa thử tu luyện lần nữa, cảm thấy mình sắp mất khống chế, mới nhận ra lời nói của Dương Thanh là thật, có nghĩa là tu luyện trong mật thất này có thể hoàn toàn mất kiểm soát.

Cô ta đã là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ấy vậy mà lại suýt chút nữa mất kiểm soát. Vây chẳng phải cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh vừa tu luyện sẽ mất kiểm soát luôn sao?

"Người tôi muốn tìm không có ở đây. Chúng ta đi thôi!"

Dương Thanh lên tiếng, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.

Với cảnh giới võ thuật của Dương Thanh, tuy ở đây sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của anh, nhưng cũng không đến nỗi khiến anh bị mất kiểm soát. Nếu ở lại đây tu luyện tu vi của anh sẽ tiến bộ cực nhanh.

Nhưng đối với anh, điều quan trọng nhất bây giờ là tìm cho được đứa bé và Phùng Tiểu Uyển.

Cả hai quay trở lại con đường cũ, nhưng khi đến đầu cầu thang, bọn họ lại phát hiện cánh cửa gương vốn bị bọn họ đẩy ra lúc nãy kia đã biến mất, lúc này chỗ đó bị bịt kín bởi một cánh cửa hợp kim nặng nề.

Sắc mặt của Phùng Giai Di lập tức tái mét, nghiêm nghị nói: "Không ra được rồi. Tôi đã nhìn thấy kiểu cửa này. Nó được làm bằng vật liệu đặc biệt công nghệ cao, có thể chống lại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh".

Sắc mặt Dương Thanh hết sức khó coi, anh không ngờ lúc đi xuống dễ dàng, mà khi đi lên lại khó như vậy.

Dương Thanh gằn giọng hỏi: "Thật sự có thể chống lại Siêu Phàm Cửu Cảnh sao?"

Phùng Giai Di gật đầu: "Vừa nãy tôi đã dùng thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh của mình đánh vào cánh cửa này nhưng không hề có tác dụng. Tôi có cảm giác cánh cửa này hình như có thể hấp thu lực công kích".



Phùng Giai Di hối hận nói: "Nếu nơi này đúng là chỗ bí mật nhất của Phùng Chí Viễn thì tại sao bố tôi lại biết được? Phùng Chí Viện làm việc vô cùng thận trọng, theo tôi biết ông ta chưa bao giờ để lộ nhược điểm".

"Người như vậy, sao có thể để lộ nơi bí mật nhất của mình? Vì vậy, Phùng Chí Viễn là cố ý tiết lộ nơi này mục đích là dụ anh tới đây".



Nghe xong Phùng Giai Di phân tích, sắc mặt Dương Thanh tái mét, cả giận nói: "Nói như vậy trừ khi Phùng Chí Viễn thả chúng ta ra, bằng không chúng ta sẽ bị giam mãi ở đây?"

Phùng Giai Di gật đầu: "Trừ khi chúng ta tìm được cách rời khỏi nơi này. Nhưng mà dựa theo tình trạng bây giờ, lối ra duy nhất của mật thất này đã bị bịt kín, khả năng chúng ta rời khỏi nơi này gần như bằng không".

Dương Thanh lắc đầu: "Không được, nếu trước năm giờ sáng mai chúng ta vẫn không thể rời khỏi nơi này, thì sẽ rắc rối to !
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 196-200

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom