• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (152 Viewers)

  • Chương 1549-1553

Lần này, Dương Thanh cũng không lập tức từ chối, sắc mặt hơi do dự, ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Nhu.

Thấy Dương Thanh nhìn về phía mình, Thượng Quan Nhu nhất thời hơi nghi ngờ. Với hiểu biết của cô ta, mặc dù Dương Thanh có thực thực cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, nhưng cuối cùng vẫn chưa khôi phục thực lực võ đạo.

Chẳng lẽ Dương Thanh định nể mặt mình, giúp Hoàng tộc họ Thượng Quan một lần?

Nhất thời, nội tâm của Thượng Quan Nhu trở nên vô cùng phức tạp. Dù sao cô ta cũng là người của Hoàng tộc họ Thượng Quan, nên vô cùng mong đợi anh có thể liên thủ với họ, nhưng cô ta lại rất lo lắng cho Dương Thanh.


Dù sao Lý Trọng cũng là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, thậm chí có thể bên cạnh lão ta còn có cao thủ Siêu Phàm Cảnh. Chín người cùng rời đi với lão ta năm mươi năm trước kia, hôm nay chỉ xuất hiện một người, mặc dù đã bị Dương Thanh giết chết, nhưng vẫn còn tám người.

“Được, coi như là vì Nhu Nhu, đây là lần cuối cùng tôi đồng ý giúp Hoàng tộc họ Thượng Quan”.

Yên lặng hồi lâu, Dương Thanh bỗng nhiên lên tiếng.

Thượng Quan Hoàng lập tức vui mừng: “Quá tốt rồi! Cảm ơn cậu Thanh, cậu yêu tâm, sau này Hoàng tộc họ Thượng Quan tuyệt đối không để cậu thất vọng!”

Thượng Quan Nhu không lên tiếng, nhưng khi nhìn về phía Dương Thanh, ánh mắt càng dịu dàng.

“Trong ba ngày tới, không nên động thủ với nhà họ Lý, cũng đừng để ai tới quấy rầy tôi, còn nên đối phó với nhà họ Lý như thế nào, các người bàn bạc xong thì nói với tôi là được”.

Dương Thanh bỗng nhiên lại nói, vừa rồi khi anh giết Lý Giang Hải, anh đã tiêu hao quá nhiều thể lực, bộc phát một đòn mạnh nhất với Lý Giang Hải, nên mới không để lộ ra sơ hở.

Lấy tình trạng bây giờ của anh, ba ngày, vết thương cũng có thể khôi phục rồi.

Quan trọng nhất là trong ba ngày này anh muốn cho mình thêm một hi vọng, hi vọng có thể khôi phục thực lực võ đạo đỉnh phong.

“Cậu Thanh yên tâm đi, ba ngày sắp tới tuyệt đối sẽ không có ai tới quấy rầy cậu. Cậu cứ yên tâm tu luyện, chờ chúng tôi bàn bạc kế hoạch xong, ba ngày sau sẽ báo cho cậu”.

Thường Quan Hoàng vội vàng nói, sau đó liếc nhìn Thượng Quan Nhu đầy ẩn ý, nói: “Nhu Nhu, mấy ngày này cháu phải chăm sóc cho cậu Thanh đấy”.

Thượng Quan Nhu gật đầu: “Vâng thưa ông nội!”

“Cậu Thanh, vậy tôi không quấy rầy cậu nữa, cậu tu luyện đi!”

Nói xong, Thượng Quan Hoàng xoay người rời đi.

Đến khi Thượng Quan Hoàng rời đi một lúc lâu, Dương Thanh mới nặng nề thở ra một hơi, sắc mặt tái nhợt, cả người vô cùng suy yếu đứng lên.

“Dương Thanh!”

Thượng Quan Nhu hét lên một tiếng, sau đó vội vàng tiến lên, đỡ lấy Dương Thanh đang lảo đảo chực ngã.

Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Không sao, chỉ là vừa rồi cố giữ trạng thái bình thường, thể lực suy kiệt quá mức”.

Trong ánh mắt Thượng Quan Nhu tràn đầy vẻ đau lòng, muốn giúp Dương Thanh nhưng không biết mình có thể giúp được gì, đỏ mặt nói: “Chỉ cần là tôi có thể giúp được, cậu cứ nói”.

Dương Thanh gật đầu nói: “Đỡ tôi ngồi xuống đi!”


Bây giờ anh thấy cả người vô lực, sợ là một người bình thường cũng có thể dễ dàng giết anh.

Thượng Quan Nhu vội vàng đỡ anh ngồi xuống ghế sofa, lại vội vàng rót cho Dương Thanh một ly nước ấm. Sau khi uống xong, Dương Thanh mới cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Thượng Quan Nhu lại vội vàng hỏi: “Còn cần tôi làm gì cho cậu không?”

Dương Thanh lắc đầu, mặt đầy phức tạp nhìn Thượng Quan Nhu, nói: “Thật ra thì chị không cần như vậy, chị biết trong lòng tôi chỉ có Tần Thanh Tâm, không thể chứa nổi người phụ nữ thứ hai nữa”.

Nghe vậy, cả người Thượng Quan Nhu run lên, đôi mắt còn ngấn nước. Những lời này của Dương Thanh khiến cho cô ta thấy hơi khó thở, nhưng cô ta có thể hiểu được, khi vừa mới bắt đầu, cô ta cũng biết, Dương Thanh là một người trọng tình trọng nghĩa.

Chính bởi vì vậy, cô ta mới thích Dương Thanh.

“Cậu nghĩ gì vậy?”

Yên lặng hồi lâu, Thượng Quan Nhu vẫn miễn cưỡng nở nụ cười, cố làm ra vẻ kiêu ngạo, nói: “Cậu muốn chịu trách nhiệm với tôi, tôi còn không muốn ấy! Tôi là người thừa kế Hoàng vị của Hoàng tộc Thượng Quan, đàn ông theo đổi tôi có thể xếp một vòng quanh Hoàng thành đấy”.

Dương Thanh có thể cảm nhận được lúc này Thượng Quan Nhu đang giả vờ trấn định. Mặc dù lời anh nói rất vô tình, nhưng không thể không nói, bởi vì anh rất rõ ràng, trong lòng mình chỉ có Tần Thanh Tâm, nên Thượng Quan Nhu có bỏ ra nhiều hơn nữa cũng phí công thôi, không những vậy còn tăng thêm gánh nặng trong lòng Dương Thanh.

“Được rồi, tôi cũng không quấy rầy cậu nữa, cậu tu luyện cho tốt đi, tranh thủ sớm ngày khôi phục cảnh giới võ đạo. Ba ngày sau, một khi Hoàng tộc khai chiến với nhà họ Lý, nếu như cậu chưa thể khôi phục cảnh giới võ đạo thì sẽ rất nguy hiểm”.

Thượng Quan Nhu bỗng nhiên đứng dậy, dứt lời liền xoay người nhanh chóng rời đi.

Dương Thanh cũng không ngăn cản, chẳng mấy chốc tiếng khóc thút thít đã truyền vào từ bên ngoài.

Dương Thanh thở dài, sau đó ném tất cả suy nghĩ linh tinh ra sau đầu, thoáng cái đã tiến vào phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

Ngay cả Thượng Quan Nhu cũng không biết, vừa rồi anh đồng ý trợ giúp Hoàng tộc họ Thượng Quan xử lý nhà họ Lý không phải hoàn toàn là vì nể mặt Thượng Quan Nhu, mà anh còn có kế hoạch khác.

Hơn nữa, dưới tình hình vừa rồi, bản thân anh cũng sắp không chịu nổi, chỉ cần Thượng Quan Hoàng dây dưa thêm một lát nữa, sợ là tình hình của anh sẽ bị lộ.

Hơn nữa anh cũng không thể nào đảm bảo sau khi từ chối Thượng Quan Hoàng, Hoàng tộc Thượng Quan có mạo hiểm ra tay với mình hay không.

Đối với Hoàng tộc Thượng Quan, Dương Thanh chính là biến số, nếu như không giúp họ, thì có thể trợ giúp nhà họ Lý đối phó với Hoàng tộc.

Mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhưng với cách làm người của Thượng Quan Hoàng, cho dù khả năng vô cùng nhỏ, lão ta cũng cho phép xuất hiện.



Thượng Quan Hoàng lên tiếng, ánh mắt còn có một tia sát khí mãnh liệt.

Nhà họ Lý ngang ngược rất nhiều năm rồi, đối với lão ta, nhà họ Lý chính là một khối u ác tính trong lòng, giờ đây cuối cùng có thể xuống tay với khối u này rồi.

Thượng Quan Phó bỗng nhiên lại nói: “Chú luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cho dù thế nào, chúng ta vẫn phải bắt tay chuẩn bị trước”.

Thượng Quan Hoàng hỏi: “Hoàng thúc, ý của chú là?”

Thượng Quan Phó nói: “Dương Thanh chắc chắn không biết thực lực thật sự của chú, đến lúc đó chú sẽ canh chừng cậu ta, tránh trường hợp cậu ta bỗng nhiên ra tay với chúng ta”.

Liên tục mấy ngày, Dương Thanh đều đóng cửa không ra ngoài. Anh liên tục tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đao Thiên Diễn Kinh để hồi phục vết thương.

Mỗi ngày Thượng Quan Nhu đều đúng giờ đưa thức ăn đến cho anh, sau đó lại vội vã rời đi.

Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều rất ăn ý duy trì sự bình tĩnh, không hề khiêu khích nhau.

Chỉ chớp mắt đã trôi qua ba ngày.


Sáng sớm, Dương Thanh còn đang tu luyện, cửa phòng bị ai đó gõ vang. Ngay sau đó, giọng nói của Thượng Quan Hoàng vang lên: “Cậu Thanh, tôi có thể vào không?”

“Vào đi, cửa không khóa!”

Dương Thanh từ từ mở mắt, nhẹ nhàng lên tiếng.

“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng mở ra, Thượng Quan Hoàng một mình bước vào. Lão ta đứng trước mặt Dương Thanh, cười nói: “Cậu Thanh, chúng tôi đã chuẩn bị xong mọi thứ. Chỉ chờ cậu lên tiếng là có thể ra tay với nhà họ Lý”.

Dương Thanh thản nhiên nhìn Thượng Quan Hoàng, nói: “Tôi đã nói từ trước rồi, các người cứ tự bàn bạc đi, sau đó chỉ cần thông báo cho tôi bao giờ ra tay, đến lúc đó tôi sẽ tự đến”.

Thượng Quan Hoàng vội vàng giải thích: “Chúng tôi đã định chín giờ tối nay sẽ bất ngờ đánh vào nhà họ Lý. Hôm nay tôi tới là muốn xem cậu Thanh còn gì căn dặn nữa không?”

Dương Thanh nói: “Không có. Chín giờ tối, tôi sẽ tự đi đến nhà họ Lý!”

Thấy Dương Thanh ra vẻ vô cùng bình tĩnh, trong lòng Thượng Quan Hoàng hơi kinh ngạc. Xem ra Dương Thanh đã hoàn toàn khôi phục, nếu không cũng sẽ không tự tin như vậy.

Thượng Quan Hoàng bỗng nhiên lại nói: “Đúng rồi, còn có việc này tôi phải nói với cậu một tiếng. Hôm qua tôi đã triệu tập người trong tộc để cử hành lễ sắc phong Thượng Quan Nhu trở thành người thừa kế Hoàng tộc. Đợi đến khi thực lực võ đạo của nó đạt đến Thần Cảnh đỉnh phong là có thể thừa kế”.

Nói xong, lão ta nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt mong đợi. Chỉ là lúc này, vẻ mặt Dương Thanh lại tràn ngập sự bình tĩnh, không chút thay đổi, hiển nhiên anh không hề coi trọng chuyện này.

“Còn việc gì nữa không?”, Dương Thanh hỏi.

Thượng Quan Hoàng nghe ra được ẩn ý muốn đuổi khéo của Dương Thanh, nói tiếp: “Hết rồi. Vậy tôi không quấy rầy cậu Thanh nữa. Chín giờ tối, tôi sẽ tới đón cậu”.

Dương Thanh hơi nhíu mày: “Ông nghe không hiểu lời tôi nói à? Chín giờ tối, tôi sẽ có mặt đúng giờ tại nhà họ Lý, không cần bất kỳ ai đi theo”.

“Chuyện này…”

Vẻ mặt Thượng Quan Hoàng vô cùng khó xử. Thượng Quan Phó đã nói với lão ta, phải tự mình giám sát Dương Thanh, sợ lỡ như anh bất ngờ phản bội quay sang bắt tay với nhà họ Lý. Nếu như Dương Thanh hành động một mình, sao Thượng Quan Phó có thể giám sát anh được?

Thấy Thượng Quan Hoàng do dự, Dương Thanh tỏ vẻ không vui: “Sao vậy? Thượng Quan Hoàng Chủ, tôi giúp các người đối phó nhà họ Lý, vậy mà lại muốn khống chế tôi trong tầm mắt Hoàng tộc ư?”

Thượng Quan Hoàng lập tức ra vẻ sợ hãi, vội vàng lắc đầu nói: “Cậu Thanh, cậu hiểu lầm rồi. Tôi chỉ lo lắng cậu một thân một mình hành động sẽ bất tiện, cho nên mới muốn sắp xếp hai người bên cạnh để cậu sai bảo bất cứ lúc nào. Nếu cậu không cần, vậy tôi sẽ không sắp xếp nữa”.

Dương Thanh không quan tâm nữa, anh lại nhắm mắt, tiếp tục tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đao Thiên Diễn Kinh.


Thượng Quan Hoàng thấy vậy, dù trong lòng hơi bất mãn nhưng cũng không nói gì nữa, nhanh chóng xoay người rời đi.

Sau khi lão ta đi rồi, Dương Thanh mới mở mắt ra, ánh mắt thoáng lóe lên tia sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Thật sự coi tôi là thằng ngu ư?”

Sao anh có thể không hiểu ý của Thượng Quan Hoàng chứ? Không phải lão ta muốn anh lúc nào cũng phải chịu sự quản lý của Hoàng tộc sao?

Thượng Quan Hoàng vừa đi được một lát, Thượng Quan Nhu lại đến.

“Tôi nghe ông nội nói tối nay sẽ ra tay với nhà họ Lý, hôm nay cậu cảm thấy thế nào rồi? Nếu cảm thấy cơ thể chưa ổn, tôi sẽ bảo ông nội thay đổi kế hoạch”.

Thượng Quan Nhu vừa thấy Dương Thanh đã lập tức lo lắng hỏi.

Dương Thanh lắc đầu, khi nhìn Thượng Quan Nhu, ánh mắt anh còn mang vài phần áy náy. Anh thật sự không muốn lừa gạt cô ta, nhưng lại không thể không gạt.

“Yên tâm đi, tôi không sao”.

Dương Thanh nói, sau đó lại bất ngờ hỏi: “Chị cho rằng nếu không có tôi, liệu cơ hội Hoàng tộc họ Thượng Quan thắng được nhà họ Lý có lớn hay không?”

Thượng Quan Nhu hơi sững sờ, không hiểu tại sao Dương Thanh lại nói như vậy, suy nghĩ một lát, cô ta lắc đầu, mặt đầy đau khổ nói: "Ông tổ nhà họ Lý - Lý Trọng, vốn đã là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, 50 năm trước, còn có chín tên cao thủ nhà họ Lý biến mất cùng lão ta".

“Nếu tôi đoán không lầm, cao thủ Lý Giang Hùng mang đến hôm đó có thực lực Siêu Phàm Cảnh, cũng chính là một trong chín cao thủ cùng biến mất với Lý Trọng năm mươi năm trước”.

“Chỉ là bây giờ không thể chắc chắn tám người kia đã đột phá đến Siêu Phàm Cảnh hay chưa? Nếu bọn họ đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, không có cậu, Hoàng tộc Thượng Quan chắc chắn không có phần thắng”.

Dương Thanh hỏi: “Ngay cả nhà họ Lý cũng có cao thủ Siêu Phàm Cảnh, còn giấu mình lâu như vậy, chẳng lẽ Hoàng tộc Thượng Quan không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh ẩn thân hay sao?”

Thượng Quan Nhu lắc đầu: “Với địa vị hiện giờ, tôi vẫn chưa thể tiếp xúc với cao thủ bậc đó, nhưng tôi cảm thấy Hoàng tộc chắc chắn có cao thủ Siêu Phàm Cảnh ẩn núp trong bóng tối. Chỉ là dựa vào cao thủ Siêu Phàm Cảnh đó vẫn chưa thể đảm bảo có thể trấn áp được nhà họ Lý. Nếu không Hoàng tộc Thượng Quan đã sớm ra tay với nhà họ Lý rồi”.

Nghe Thượng Quan Nhu nói như vậy, nỗi lo trong lòng Dương Thanh cũng vơi vớt rất nhiều.



"Cho dù thế nào tôi cũng hy vọng tối hôm nay cậu có thể bảo đảm sự an toàn của mình đầu tiên”.

Thượng Quan Nhu bỗng nhiên nhìn chằm chằm Dương Thanh nói, trên mặt ngập tràn lo âu.
1629798932272.png


Thời gian sau đó, Dương Thanh không tu luyện tiếp nữa. Qua thời gian tu luyện này, anh đã phát hiện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh chỉ có thể giúp mình hồi phục vết thương.

Nhưng vì tu vi võ đạo của anh chưa khôi phục lại cho nên dù anh có tu luyện như thế nào cũng không thể giữ lại được khí thế võ đạo trong cơ thể.

Bây giờ anh giống như một cái sàng vậy, hoàn toàn không thể hấp thu khí thế võ đạo chuyển hóa qua Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

Lúc này, trên bàn trà nhỏ trước mắt anh bày một tấm bản đồ rất lớn, là bản đồ Hoàng thành Thượng Quan.


Vị trí trung tâm của bản đồ là Hoàng tộc họ Thượng Quan, bốn phía xung quanh chính là những gia tộc lớn đứng đầu trong Hoàng thành, trong đó có nhà họ Lý chiếm giữ diện tích lớn nhất.

Tấm bản đồ này vô cùng chi tiết, sân bay, đường sắt, còn cả các đường quốc lộ… đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng trên bản đồ.

Dương Thanh bỗng nhiên tự lẩm bẩm: “Tối nay mình phải rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan!”

Không sai, anh vốn không định giúp Hoàng tộc Thượng Quan đối phó nhà họ Lý mà chỉ muốn lợi dụng lúc hỗn loạn để rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan mà thôi.

Tối nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ khai chiến với nhà họ Lý,chỉ cần anh ra mặt, nhất định sẽ phải giao chiến với Lý Trọng. Nhưng tình trạng bây giờ của anh vốn không phải đối thủ của Lý Trọng, đối phương chỉ dùng một ngón tay cũng có thể giết chết anh.

Hoàng tộc Thượng Quan vốn chỉ muốn lợi dụng anh, nên cho dù anh rời đi cũng sẽ không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, chỉ là trong lòng sẽ tràn đầy áy này với Thượng Quan Nhu.

Mặc dù anh không thể mở lòng với Thương Quan Nhu, nhưng trong khoảng thời gian ở lại Hoàng tộc họ Thượng Quan, nếu không có cô ta, chắc hẳn tin anh bị phế võ đạo đã sớm lộ ra bên ngoài.

Dương Thanh tự thì thầm: “Hôm nay mình vẫn không thể rời đi, chỉ có thể chờ đến chín giờ tối, khi Hoàng tộc Thượng Quan đến nhà họ Lý”.

“Chọn ngồi máy nay rời đi là chuyện không thể, một khi Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện mình mất tích, nhất định nghĩ đến sân bay đầu tiên. Một khi sân bay bị phong tỏa, dù mình mọc cánh cũng khó bay được”.

Vừa nói anh vừa dùng bút mực đỏ gạch lên vị trí sân bay trên bản đồ.

Sau đó, anh lại nhìn đến ga tàu hỏa, thấp giọng nói: “Tàu hỏa xem ra khá ổn, chỉ cần mình nghĩ cách trà trộn được lên tàu, chờ tàu rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan rồi, mình mua bổ sung vé tàu là được. Đến khi đó dù Hoàng tộc họ Thượng Quan biết mình rời đi, muốn ngăn cản cũng muộn rồi”.

“Nhưng đây vẫn không phải lựa chọn tốt nhất. Trừ khi mình có thể thuận lợi trà trộn lên tàu rồi rời đi đúng lúc, nếu không một khi bị Hoàng tộc phát hiện, chỉ sợ đường sắt cũng bị phong tỏa”.

Dương Thanh vừa nói vừa vẽ một dấu hỏi lớn ở vị trí ga tàu hỏa.

Sau đó anh lại nhìn các tuyến đường quốc lộ nhì nhằng, đan xen nhau vô cùng phức tạp ở Hoàng thành Thượng Quan, nhưng con đường chính để rời khỏi đây lại chỉ có vài cái.

Dương Thanh lại nói: “Có lẽ có thể ngồi xe rời đi, nhưng giống nhau, một khi Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện mình mất tích nhất định sẽ phong tỏa cả Hoàng thành, tất cả các trạm kiểm soát chính chắc chắn sẽ bị phong tỏa”.

“Nhưng so với đi máy bay hay tàu hỏa, ngồi xe vẫn có tính cơ động hơn. Hoàng thành Thượng Quan rất lớn, dù Hoàng tộc có phong tỏa cả Hoàng thành cũng chỉ có thể phong tỏa các góc chết. Với thể xác Siêu Phàm Cảnh của mình, rời khỏi Hoàng thành hẳn không phải chuyện quá khó”.

Nghĩ đến đây, cuối cùng Dương Thanh cũng quyết định, anh dùng bút vẽ một đường dọc theo con đường gần Hoàng tộc họ Thượng Quan dẫn ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan.

“Không ngờ lại có một ngày, Dương Thanh này cũng phải trốn chạy”.


Dương Thanh cầm bật lửa lên đốt tấm bản đồ vừa dùng, nhìn ngọn lửa cháy rửa, vẻ mặt anh vô cùng đau khổ.

Anh đã ghi nhớ những tuyến đường có thể rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan vừa rồi, vậy nên tấm bản đồ này đương nhiên không thể giữ lại.

Anh đã chuẩn bị ổn thỏa tất cả, chờ đến chín giờ tối, sẽ nhân cơ hội rời đi.

Bây giờ mới là sáng sớm, còn lâu nữa mới đến chín giờ tối, trong lúc rảnh rỗi, Dương Thanh lại ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.

Nhưng lần này anh sử dụng phép hô hấp tầng thứ hai của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh. Hôm nay, anh đã có thể thoải mái tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất, nhưng đến tầng thứ hai, anh vẫn gặp khó khăn, còn khó hơn rất nhiều so với khi tu luyện tầng thứ nhất.

Khi anh vừa mới bắt đầu tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất, ban đầu còn có thể kiên trì ba bốn giây. Nhưng ở tầng thứ hai này, vừa bắt đầu đã kết thúc ngay, chỉ sợ ngay cả một giây anh cũng không trụ được.

Nhưng anh cũng không quá nóng lòng, hiện giờ muốn dựa vào tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để khôi phục tu vi võ đạo e là không thể nào. Nếu đã như vậy, anh sẽ gạt bỏ tất cả suy nghĩ linh tinh, bình tĩnh tu luyện tầng thứ hai của phép hô hấp.

Một ngày chớp mắt đã trôi qua, tám giờ bốn mươi phút tối, Thượng Quan Nhu đi đến chỗ của Dương Thanh.

Dương Thanh hỏi: “Phải đi rồi ư?”

Thượng Quan Nhu lắc đầu, vẻ mặt phức tạp nhìn Dương Thanh, nói: “Cậu có thể đừng ra tay với nhà họ Lý được không?”

Dương Thanh hơi sửng sốt: “Là sao?”

Thượng Quan Nhu đỏ mắt nói: “Có vài lời tôi vốn không nên nói với cậu, nhưng nếu không nói ra, tôi sợ mình sẽ áy náy suốt đời”.

Dương Thanh không lên tiếng chờ Thượng Quan Nhu nói tiếp.

Thượng Quan Nhu tiếp tục nói: “Ông nội tôi là một người vô cùng cẩn thận, chỉ khi hoàn toàn chắc chắn, ông ấy mới dám ra tay với nhà họ Lý. Tuy cậu có thể giết cao thủ Siêu Phàm Cảnh trong nháy mắt, nhưng ông nội tôi vẫn không dám chắc cậu đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong hay chưa”.

“Nếu không thể chắc chắn, ông ấy còn dám để Hoàng tộc Thượng Quan bắt tay với cậu cùng đối phó với nhà họ Lý sao? Thật ra ông ấy chỉ muốn bỏ ra cái giá thấp nhất để giải quyết nhà họ Lý”.

“Nếu như hy sinh cậu để đổi lấy cơ hội tiêu diệt nhà họ Lý, ông nội tôi nhất định sẽ không từ chối, tôi sợ ông ấy sẽ coi cậu là con tốt thí mạng”.



Thượng Quan Nhu cũng không tiện ở lâu, xoay người rời đi.

Chín giờ tối, từng chiếc xe bọc thép bắt đầu xuất phát từ Hoàng tộc họ Thượng Quan. Dương Thanh chỉ mang theo hai viên đan dược Phùng Tiểu Uyển đã để lại cho anh, nhẹ nhàng ra trận.

Nhưng vừa bước ra khỏi phòng, anh lại phát hiện một cao thủ thần bí mặc áo khoác màu đen, mang mặt nạ quỷ đang đứng trước cửa. Anh biết người này chính là cao thủ thần bí bên cạnh Thượng Quan Hoàng.

Thấy đối phương, Dương Thanh khẽ nhíu mày: “Có chuyện gì?”

Thượng Quan Phó nói: “Vì để đảm bảo sự an toàn cho cậu, phiền cậu Thanh đừng rời khỏi tầm mắt của tôi”.
Nghe Thượng Quan Phó nói vậy, Dương Thanh thầm nhủ không tốt rồi trong lòng, vẻ mặt nháy mắt trở nên nặng nề.

Dương Thanh híp mắt nói: “Thượng Quan Hoàng làm vậy không sợ tôi trở mặt nghiêng về nhà họ Lý?”

Thượng Quan Phó không nói gì, nhưng Dương Thanh có thể cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ từ trên người lão ta.

Anh biết người này rất mạnh, nhất định đã ở Siêu Phàm Cảnh. Chỉ là anh mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được đối phương rốt cuộc là cao thủ cảnh nào.


Với tình hình hiện tại của anh, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì nháy mắt giết một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đã là cực hạn rồi, hơn nữa bản thân còn phải chịu phản phệ.

Đúng lúc này Thượng Quan Phó lạnh lùng nói: “Thế nào? Muốn ra tay với tôi?”

Dương Thanh nhìn chằm chằm lão ta, không hề đáp lời nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ có nên ra tay hay không.

Anh không biết thân phận của Thượng Quan Phó, nhưng từ lần trước Thượng Quan Hoàng dẫn lão ta tới gặp anh lần đầu tiên, anh đã cảm nhận rõ có điều gì đó không đúng.

Vì lúc Thượng Quan Hoàng thử thăm dò anh, có mấy lần đều lén liếc nhìn về phía Thượng Quan Phó.

Từ đó có thể thấy, Thượng Quan Phó không phải cấp dưới của Thượng Quan Hoàng, mà có thân phận rất cao.

Hôm nay lão ta tới canh chừng anh, đương nhiên là không sợ anh bỗng dưng ra tay. Nếu là vậy thì thực lực của đối phương hẳn là ở trên Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh từ bỏ việc ra tay, lạnh lùng nói: “Nếu tôi đã nói muốn giúp Hoàng tộc đối phó nhà họ Lý, đương nhiên sẽ không nuốt lời. Nhưng nếu Hoàng tộc đối xử với tôi như vậy thì xin lỗi, tối nay tôi sẽ không xen vào chuyện giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý!”

Đồng thời, Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn thời cơ tốt nhất để tùy lúc lùi về phía sau. Một khi Thượng Quan Phó muốn ra tay với anh, anh sẽ lập tức uống đan dược mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.

Chỉ cần anh có thể khôi phục võ thực lực võ đạo đỉnh phong, thì sẽ có lòng tin giết được cao thủ thần bí trước mặt.

Lúc anh đã chuẩn bị tốt nhất thì Thượng Quan Phó cũng nhìn anh chằm chằm, sát khí quanh người lão ta nổi lên cuồn cuộn nhưng lại không ra tay ngay, rõ ràng là lão ta cũng rất băn khoăn trong lòng.

Khoảng hai phút sau, sát ý trên người Thượng Quan Phó dần dần biến mất, lão ta nhìn Dương Thanh chăm chú rồi lạnh lùng nói: “Nếu cậu dám trêu đùa chúng tôi, cậu nhất định sẽ hối hận!”

Dứt lời, lão ta nói xoay người rời đi. Dương Thanh thấy lão ta bước về phía trước vài bước rồi biến mất trong không khí.

Đến khi lão ta rời khỏi rồi anh mới thầm thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghiêm túc trước này chưa từng có. Thượng Quan Phó khiến anh cảm thấy lão ta rất mạnh.

Tuy anh đã mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được sự dao động của khí thế võ đạo. Nhưng dù sao anh vẫn còn thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, vừa nãy anh cảm nhận rất rõ ràng về sát ý mạnh mẽ của lão ta dành cho anh.

Thực lực của Thượng Quan Phó rất có thể đang ở trên Siêu Phàm Tam Cảnh.

“Xem ra đúng như lời Thượng Quan Nhu nói, Thượng Quan Hoàng không bao giờ làm chuyện lão ta không chắc chắn. E là dù không có mình, Hoàng tộc muốn lật đổ nhà họ Lý cũng không khó khăn gì”, Dương Thanh lẩm bẩm.

Hôm nay từ cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ trở lên trong Hoàng tộc họ Thượng Quan đã tới nhà họ Lý hết rồi. Số còn lại đều là những người bị thương bị bệnh, còn cả người bình thường dưới Thần Cảnh.

Nhưng Hoàng tộc cũng không cần lo lắng gì, nơi này là địa bàn của Hoàng tộc họ Thượng Quan, có người bảo vệ Hoàng tộc canh giữ, nếu nhà họ Lý dám đánh tới thật thì chỉ e sẽ thu hút sự chú ý của người bảo vệ.


Dương Thanh không dám chậm trễ, tìm một chiếc xe rồi xuất phát từ phủ Thượng Quan Hoàng, một mình lái xe tới nhà họ Lý.

Không phải là anh thật sự muốn tới nhà họ Lý mà anh hiểu rất rõ, nếu Thượng Quan Hoàng đã sắp xếp cao thủ thần bí vừa rồi canh chừng anh thì đương nhiên sẽ có những người khác cũng lo chuyện này.

Nếu bây giờ anh quay xe, đi càng xa hướng đi tới nhà họ Lý thì e rằng Thượng Quan Hoàng sẽ lập tức biết tin này. Một khi Hoàng thành bị phong tỏa, anh muốn rời khỏi lần nữa sẽ rất khó.

Đúng vậy thật, ngay lúc anh lái xe rời khỏi Hoàng tộc, Thượng Quan Hoàng đang gấp gáp đi tới nhà họ Lý đã nhận được điện thoại: “Hoàng Chủ, Dương Thanh một mình lái xe tới nhà họ Lý”.

“Được, tôi biết rồi!” Thượng Quan Hoàng nói.

Ngay lúc mấy chục chiếc xe của Hoàng tộc họ Thượng Quan đi tới nhà họ Lý, ở trang viên nhà họ Lý, trong mật thất tu luyện của Lý Trọng.

“Bố, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi! Thượng Quan Hoàng đích thân dẫn tất cả cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đi về phía nhà họ Lý chúng ta”.

Lý Giang Hùng mặc kệ Lý Trọng còn đang tu luyện trong mật thất, lão ta xông thẳng vào trong, vẻ mặt sợ hãi nói.

“Con nói gì?”

Lý Trọng lập tức đứng bật dậy, vẻ mặt giận dữ: “Con chắc chắn tin này là thật?”

Lý Giang Hùng sắp khóc tới nơi, vội vàng gật đầu: “Rất chắc chắn! Từ Hoàng tộc Thượng Quan đến nhà họ Lý chỉ có một con đường chính, đoàn xe của họ vô cùng khí thế, khua chiêng gõ trống. Tin tức này đã gây chấn động cả Hoàng thành, rất nhiều gia tộc đều đang suy đoán có phải Hoàng tộc muốn tiêu diệt nhà họ Lý chúng ta hay không”.

Vẻ mặt nặng nề của Lý Trọng hơi đáng sợ, Lý Giang Hùng không dám nói nữa, chờ lão ta ra lệnh.

Dù hiện giờ nhà họ Lý đã rất mạnh, nhưng nếu không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh Lý Trọng thì nhà họ Lý còn lâu mới là đối thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Trọng im lặng một lát rồi mới cắn răng nghiến lợi nói: “Nếu Hoàng tộc Thượng Quan gấp gáp muốn chết như vậy, bố sẽ cho chúng được như ý!”

Vẻ mặt Lý Giang Hùng lập tức trở nên kinh hãi, lão ta vội vã nói: “Bố, bố đừng quên, còn có một Dương Thanh. Nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan dám đột ngột ra tay với nhà họ Lý, nhất định là do đã thỏa thuận gì đó với Dương Thanh”.

Lý Trọng đập một chưởng thật mạnh xuống cái bàn đá trước mặt, cái bàn đá lập tức biến thành bột mịn. Trên người lão ta vờn quanh khí thế võ đạo cực kỳ đáng sợ khiến Lý Giang Hùng liên tiếp lui về phía sau.



Trong ánh mắt Lý Trọng tràn đầy vẻ tức giận và đáng sợ, lão ta đã sớm đoán được sẽ có ngày này, chỉ là không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.

Lão ta vừa nói vừa đi tới trước mặt con sư tử đá sau mật thất, tay phải ấn lên đầu sư tử, xoay nhẹ.
1629798948371.png

Không một ai hay, ngay trong mật thất dưới lòng đất của nhà họ Lý vẫn còn tám cao thủ.

Tám cao thủ này chính là tám người trong số chín vị cao thủ đã biến mất cùng Lý Trọng năm mươi năm trước, một người còn lại trong số đó là Lý Giang Hải, kẻ đã bị Dương Thanh giết chết.

"Ông tổ, chú ba đâu?"

Lúc này, tên cao thủ đứng đầu bỗng nhìn về phía Lý Trọng, hỏi.

Đáy mắt Lý Trọng thoáng lóe lên một ý muốn giết người mãnh liệt, lão ta lạnh lùng nói: "Chết rồi!"


"Cái gì? Chết rồi? Chú ba là cao thủ Siêu Phàm Cảnh cơ mà, tuy chỉ mới là Nhất Cảnh nhưng cũng đã tu luyện tại Nhất Cảnh này nhiều năm, dù là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của chú ấy, sao lại chết được?"

Những người còn lại đều hết sức kinh ngạc, đồng thời cũng phẫn nộ vô cùng.

Hơn năm mươi năm trước, bọn họ đi theo Lý Trọng rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan, ra bên ngoài tu hành nhiều năm, cũng chỉ mới trở lại gia tộc họ Lý được vài năm nay.

Tính cả Lý Giang Hải là chín cao thủ, năm mươi năm qua, bọn họ luôn tu luyện cùng nhau, thân như tay với chân, hôm nay lại bỗng nghe được tin một người đã chết.

Tám cao thủ, từng người đều bùng phát ra một khí thế khủng bố không sao tưởng tượng được.

"Ông tổ, rốt cuộc ai đã giết chú ba, chúng ta phải báo thù cho chú ấy!"

Tay cao thủ cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói, hơi thở võ thuật trên người lão ta tăng vọt khủng khiếp, không yếu hơn Lý Trọng bao nhiêu.

Lý Trọng lại lên tiếng: "Yên tâm đi, mối thù này sẽ được báo nhanh thôi!"

Lúc này, cả tám cao thủ đều không biết có chuyện gì xảy ra, nghe Lý Trọng nói thế, bọn họ chỉ biết, đêm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Hơn nữa, bọn họ cũng mơ hồ đoán được một ít. Trước đây, bọn họ rời đi theo Lý Trọng thì đã biết sứ mệnh của mình là gì.

Nay chú ba bị giết, Lý Trọng lại để bọn họ ra ngoài, vậy chứng tỏ, sự việc được Lý Trọng bố trí năm mươi năm qua đã sắp bắt đầu rồi.

Cùng lúc đó, bên ngoài trang viên nhà họ Lý, hơn mười chiếc xe màu đen đồng bộ xếp hàng trước cửa chính, từng vị cao thủ mang theo hơi thở võ thuật cực khủng khiếp đang bước xuống xe.

Thượng Quan Hoàng đứng trước nhất, hơi thở võ thuật đã gần sát với Siêu Phàm Nhất Cảnh tràn ra từ trên người lão ta.

"Phá đi!"

Thượng Quan Hoàng ra lệnh một tiếng, hai gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thoáng di chuyển, nháy mắt đã xuất hiện trước cổng chính của trang viên nhà họ Lý.

"Ầm!"

Gần như cùng một lúc, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia công kích vào cánh cổng to lớn và nặng nề, một tiếng động thật lớn vang lên, cánh cổng lớn ầm ầm đổ xuống.

Dưới sự chỉ huy của Thượng Quan Hoàng, đám cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan đồng loạt xông vào trang viên nhà họ Lý.

Chỉ có điều, ngay khi đám cao thủ Hoàng tộc này xông vào trang viên nhà họ Lý, mười mấy cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý dưới sự chỉ huy của Lý Giang Hùng cũng xông ra chắn trước đội quân cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Giang Hùng căm tức nhìn Thượng Quan Hoàng, lạnh lẽo nói: "Thượng Quan Hoàng Chủ, ông làm vậy là có ý gì?"


Tuy lão ta đã biết Hoàng tộc họ Thượng Quan kéo tới muốn tiêu diệt gia tộc họ Lý, lòng lão ta cũng có đôi phần sợ hãi, nhưng lão ta cũng biết, chỉ cần có Lý Trọng ở đây, Hoàng tộc hoàn toàn không có bất kì hi vọng nào diệt được gia tộc lão ta.

Hoàng tộc họ Thượng Quan mà muốn diệt được nhà họ Lý, chỉ e cũng phải trả một cái giá cực đắt.

Thượng Quan Hoàng hỏi ngược lại: "Vì sao tôi phải dẫn người tới đây, lẽ nào ông chủ Lý còn không rõ hay sao?"

Lý Giang Hùng nghiến răng nói: "Nếu Thượng Quan Hoàng Chủ đã tới thì dĩ nhiên sẽ có lí do để tấn công nhà họ Lý tôi, sao tôi biết được?"

Thượng Quan Hoàng quát lớn: "Chớ nói nhảm nữa, bảo Lý Trọng cút ra đây ngay!"

Lý Giang Hùng cười nhạt: "Thượng Quan Hoàng, không phải tôi coi khinh ông, nhưng chỉ bằng một thứ vô dụng đến cả Siêu Phàm Cảnh cũng không bước vào được như ông thì còn chưa có tư cách mời bố tôi ra đây đâu".

"Nếu bây giờ ông dẫn đám người kia rời khỏi đây, nhà họ Lý chúng tôi có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra, sau này Hoàng tộc Thượng Quan các ông vẫn cứ là Hoàng tộc, nhà họ Lý chúng tôi vẫn cứ là gia tộc họ Lý, hai bên không phiền gì đến nhau".

"Còn nếu ông nhất quyết muốn khai chiến với nhà họ Lý chúng tôi, vậy thì hôm nay, dù không diệt được Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Lý chúng tôi cũng sẽ đánh cho Hoàng tộc tan nát mới hả. Tôi thật sự muốn biết, một Hoàng tộc Thượng Quan tàn tạ rồi, những Hoàng tộc khác liệu có thèm muốn xâm chiếm không?"

Nếu đã trở mặt thì không cần thiết phải khách khí với nhau làm gì, Lý Giang Hùng không thèm che dấu thái độ khinh miệt với Hoàng tộc họ Thượng Quan nữa.

"Ông chán sống rồi!"

Thượng Quan Hoàng phẫn nộ tột độ, nhưng lão ta cũng biết, những điều Lý Giang Hùng nói đều là sự thật. Dẫu sao, nhà họ Lý còn có một Lý Trọng có thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh trấn giữ, thậm chí còn có khả năng, chín vị cao thủ cùng Lý Trọng rời đi từ năm mươi năm trước, đến nay cũng đã bước vào Siêu Phàm Cảnh.

Trước kia, Lý Giang Hải đi theo Lý Giang Hùng tới Hoàng tộc Thượng Quan, định mang Dương Thanh tới nhà họ Lý chính là một trong chín vị cao thủ đã biến mất cùng Lý Trọng từ năm mươi năm trước.

Chỉ có điều, nhà họ Lý còn không biết, ở Hoàng tộc họ Thượng Quan, dù người bảo vệ Hoàng tộc không ra tay thì cũng còn một cao thủ siêu cấp nữa, đó là vị hoàng thúc mà ngay cả chính Thượng Quan Hoàng cũng không biết người này mạnh đến mức nào.

Nhưng lão ta có thể chắc chắn một điều, nếu Lý Trọng đối đầu với Thượng Quan Phó, Lý Trọng tuyệt đối không có phần thắng.

Theo suy đoán của lão ta, thực lực của Thượng Quan Phó hẳn phải đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí có thể là Siêu Phàm Lục Cảnh.

Có điều, Hoàng tộc Thượng Quan chỉ có một cao thủ Siêu Phàm Cảnh là Thượng Quan Phó, mà nhà họ Lý, ngoại trừ Lý Trọng, bọn họ có thể còn có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác.

Chính vì lo nghĩ tới điểm này nên Hoàng tộc họ Thượng Quan chần chờ hồi lâu vẫn chưa ra tay với nhà họ Lý.

Song, hôm nay Hoàng tộc họ Thượng Quan đã có thêm một sự trợ giúp, đó chính là Dương Thanh, người vốn có thù hận với nhà họ Lý.



...

Vô số cao thủ của các gia tộc đều đã tiếp nhận tin tức này, tuy lòng vẫn còn chấn động vô cùng. Dẫu sao, nơi này cũng là Hoàng thành Thượng Quan, vốn nên nằm trong tay Hoàng tộc họ Thượng Quan, nhưng nay lại bị nhà họ Lý liên tục lấn lướt chiếm đoạt, lần này coi như đáng đời nhà họ Lý.

1629798958519.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 196-200

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom