• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (144 Viewers)

  • Chap-1375

Chương 1479: Đưa đến Yến Sơn​




Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********



Vũ Văn Cao Dương nổi giận vì cảm nhận được sát ý vô cùng mãnh liệt từ trên người Vũ Văn Bân.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không ngờ được có một ngày đứa con trai ruột lại muốn giết mình.



Vũ Văn Bân không trả lời ông ta mà nói với vẻ mặt vô cảm: “Bây giờ tôi chỉ hỏi ông một chuyện thôi, rốt cuộc ông có định truyền vị trí chủ gia tộc này lại cho tôi không?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




“Vị trí này vốn thuộc về mày”.



Hai mắt đỏ bừng, Vũ Văn Cao Dương nói tiếp: “Giờ mày định chiếm vị trí chủ gia tộc rồi giết tao sao?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Vũ Văn Bân vẫn không trả lời câu hỏi này mà chỉ cười lạnh, nói: “Vũ Văn Cao Dương, ông đừng có lừa gạt tôi nữa. Hai ngày trước, lúc Dương Thanh đến tìm ông, tôi đã nghe thấy hết toàn bộ cuộc trò chuyện giữa hai người”.



“Ông muốn truyền vị trí chủ gia tộc lại cho Dương Thanh, thậm chí còn đưa lệnh bài chủ gia tộc cho nó, nhưng bây giờ lại nói rằng vị trí này vốn thuộc về tôi, ông không cảm thấy buồn cười hay sao?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.





Bỗng nhiên cảm xúc của Vũ Văn Bân trở nên kích động, tức giận hét ầm lên.



Vào giờ phút này, Vũ Văn Cao Dương chỉ cảm thấy dường như sức lực trong cơ thể mình đều bị rút cạn.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Ông ta muốn truyền lại vị trí chủ gia tộc của gia tộc Vũ Văn cho Dương Thanh, cho dù anh không phải là máu mủ của gia tộc thì ông ta vẫn bằng lòng làm vậy.



Cũng không phải Vũ Văn Cao Dương muốn chắp tay dâng tặng cơ nghiệp của gia tộc Vũ Văn cho một người không có bất cứ quan hệ máu mủ nào, mà là do ông ta có lòng tin vào nhân phẩm của Dương Thanh.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Ông ta biết rằng giả như bây giờ mình truyền vị trí chủ gia tộc lại cho Dương Thanh, cho dù anh đồng ý thì cũng chỉ tạm thời chấp nhận mà thôi. Sau này khi trong gia tộc Vũ Văn xuất hiện người có đủ tư cách thừa kế vị trí chủ gia tộc, Dương Thanh nhất định sẽ trả nó lại cho gia tộc Vũ Văn.



Hơn nữa, Dương Thanh cũng đã từng hứa sẽ âm thầm đào tạo Vũ Văn Bân, thế nhưng bây giờ tất cả đều đã không còn ý nghĩa gì.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




“Anh nói không sai, tôi đã giao lệnh bài của chủ gia tộc cho Dương Thanh, tôi muốn nó thừa kế vị trí chủ gia tộc. Cho dù xét về nhân phẩm hay năng lực thì nó cũng là ứng cử viên tốt nhất, chẳng lẽ tôi làm như vậy là sai sao?”



Vũ Văn Cao Dương ghìm sự tức giận trong lòng xuống, bình tĩnh nhìn về phía Vũ Văn Bân mà chất vấn.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Vũ Văn Bân cười nhạo: “Nó chỉ là một người ngoài, có tư cách gì mà thừa kế toàn bộ gia tộc Vũ Văn chứ?”



“Nếu như tôi đoán không sai thì hẳn là anh chỉ nghe được mấy lời như tôi muốn truyền vị trí chủ gia tộc lại cho Dương Thanh, rồi còn muốn giao lệnh bài của chủ gia tộc cho nó nữa có phải không?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Đột nhiên Vũ Văn Cao Dương hỏi.



Vũ Văn Bân hừ lạnh, không nói gì. Đối với anh ta mà nói, chỉ dựa vào việc Vũ ông ta muốn truyền vị trí chủ gia tộc lại cho Dương Thanh là đã đủ đáng chết rồi.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Vũ Văn Cao Dương tự giễu cười: “Quả nhiên anh chỉ nghe được phần trước trong cuộc trò chuyện giữa tôi với Dương Thanh, chứ không biết phần sau chúng tôi đã nói gì”.





“Vũ Văn Bân, tôi nói rõ cho anh nghe, tôi muốn truyền vị trí chủ gia tộc lại cho Dương Thanh, nhưng đó cũng chỉ là tạm thời thôi. Dựa vào nhân phẩm của Dương Thanh, cho dù nó thừa kế vị trí chủ gia tộc thì cũng sẽ đào tạo anh rồi trả nó lại cho anh thôi”.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




“Đúng là tôi đã giao lệnh bài của chủ gia tộc cho Dương Thanh, nhưng nó không có ý định muốn thừa kế gia tộc Vũ Văn mà chỉ thay tôi bảo quản lệnh bài thôi. Một ngày nào đó, khi anh có đủ tư cách để thừa kế vị trí chủ gia tộc thì nó sẽ giao lệnh bài lại cho anh”.



“Tôi biết là anh sẽ không tin, nhưng dù có tin hay không thì cũng không sao cả, tôi chỉ muốn nói sự thật cho anh biết, chỉ vậy thôi”.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Ông ta bình tĩnh nói.



Nhìn thấy dáng vẻ này của Vũ Văn Cao Dương, bỗng nhiên Vũ Văn Bân hơi nghi ngờ rốt cuộc có phải như ông ta vừa nói hay không.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Nhưng anh ta nhanh chóng vứt bỏ hết tất cả suy nghĩ trong đầu, còn tức giận nói nói với Vũ Văn Cao Dương: “Ông đừng hòng lừa gạt tôi, tôi không phải con nít mới lên ba. Giữa tôi và Dương Thanh còn có thù oán, nếu như ông thật sự giao vị trí chủ gia tộc cho Dương Thanh thì liệu nó có trả nó lại cho tôi không?”



“Ông không cần phải giải thích gì cả, tôi chỉ xem kết quả thôi. Bây giờ ông đã giao lệnh bài của chủ gia tộc cho Dương Thanh, điều này cho thấy ông đã bỏ rơi tôi”.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




“Vũ Văn Cao Dương, tất cả những chuyện này đều do ông ép tôi, do ông ép tôi!”



Vũ Văn Bân rất tức giận, cảm xúc cũng vô cùng kích động.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Vũ Văn Cao Dương không tiếp tục nói thêm câu nào nữa, vẻ mặt không có chút cảm xúc nào nhìn chằm chằm vào Vũ Văn Bân, trong mắt của ông ta còn có một chút thất vọng.



Một lúc lâu sau, ông ta mới mở miệng nói: “Những lời nên nói đều đã nói xong hết rồi, làm đi!”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Vũ Văn Cao Dương vô cùng hiểu rõ con trai của mình là hạng người gì.



Từ lúc Vũ Văn Bân bắt đầu bộc lộ ra sát ý, điều đó đã cho thấy thằng con này thật sự muốn giết chết ông ta.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




“Ông không phản kháng lại sao?”, Vũ Văn Bân hơi kinh ngạc, hỏi.



Vũ Văn Cao Dương tự giễu cười: “Nếu như anh đã quyết định giết tôi rồi thì chắc chắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng, tôi phản kháng có tác dụng gì không?”



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




“Chắc chắn Dương Thanh sẽ không chết! Hoàng tộc họ Diệp đắc tội với nó thì đó sẽ là niềm đau lớn nhất của bọn họ!”



Vũ Văn Cao Dương kiên định nói.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Ông ta có lòng tin tuyệt đối với Dương Thanh. “Được thôi, nếu như ông đã có lòng tin với nó như vậy thì hôm nay tôi sẽ cho ông tận mắt nhìn xem rốt cuộc Dương Thanh có thể sống sót được hay không”. Nhớ đ*ọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!



Vũ Văn Bản nổi giận thét lên một tiếng, bỗng nhiên có một cao thủ với khí thế kinh khủng xuất hiện ở trước người Vũ Văn Cao Dương. “Mang ông già này đến Yến Sơn cho tôi, tôi muốn để ông ta tận mắt nhìn thấy thắng Dương Thanh chết không có chỗ chôn!”, Vũ Văn Bân hét ầm lên.



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Thần Ở Rể Convert
  • Dương Thần Tần Tích
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 196-200

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom