Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1400-1405
Cơ hồ đúng lúc đó, Thượng Quan Hoàng cũng xông tới, không chút do dự giơ tay tung ra một chưởng, tấn công Lý Giang Hùng.
Nhưng Lý Trọng đã chắn trước người Lý Giang Hùng, Thượng Quan Hoàng cho dù đã đột phá Siêu Phàm Cảnh, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Lý Trọng.
Lý Trọng tung ra một chưởng, đối chọi với một chưởng của Thượng Quan Hoàng.
“Bùm!”
Một tiếng vang rất lớn.
Trong sự khiếp sợ của mọi người, thân thể Thượng Quan Hoàng liên tục lùi lại bảy tám bước, lại nhìn Lý Trọng vẫn chắn trước mặt Lý Giang Hùng, không hề lui lại phía sau một bước.
“Phụt!”
Trong giây phút cơ thể Thượng Quan Hoàng đứng vững, lão ta bỗng phun ra một búng máu, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt.
“Bố!”
“Ông nội!”
“Hoàng Chủ!”
Đám cầm quyền của Hoàng tộc họ Thượng Quan nhất thời nhao nhao tức giận hét kên. Thấy Thượng Quan Hoàng bị một chưởng của Lý Trọng đánh trọng thương, bọn họ cũng vô cùng tức giận.
Lý Giang Hùng đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn Thượng Quan Hoàng bị Lý Trọng đánh lui bảy tám bước mà trọng thương, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Lão ta hoàn toàn không thể ngờ được Thượng Quan Hoàng lại mạnh như vậy, chỉ còn cách cảnh giới Siêu Phàm Cảnh một bước.
Theo kế hoạch của họ, tạm thời sẽ không ra tay với Hoàng tộc họ Thượng Quan, đợi giết chết Dương Thanh rồi sẽ đối phó với Hoàng tộc. Cứ như vậy cho dù người bảo vệ quy tắc có xuất hiện, vẫn sẽ còn cụ tổ Lý Trọng ứng phó.
Nhưng bây giờ họ còn chưa bức được Dương Thanh ra đã khai chiến với Hoàng tộc Thượng Quan rồi, lúc này một khi người bảo vệ quy tắc xuất hiện, còn thêm cả một Dương Thanh có thực lực Siêu Phàm Cảnh, nhà họ Lý còn đường sống sao?
Không chỉ Lý Giang Hùng, Lý Trọng cũng thấy hơi sợ hãi trong lòng, lo lắng người bảo vệ quy tắc sẽ xuất hiện.
Vừa rồi lão ta cũng chỉ vì cứu Lý Giang Hùng, nên bất đắc dĩ mới ra tay với Thượng Quan Hoàng, mặc dù không dùng toàn lực, nhưng dù sao cũng đã ra tay rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người nhà họ Lý đợi khoảng một phút cũng không thấy người bảo vệ quy tắc xuất hiện.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đang mong đợi, nhưng người bảo vệ quy tắc vẫn không hề xuất hiện.
Trái tim vốn hơi hoảng loạn của Lý Trọng cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Lý Trọng!”
Thượng Quan Hoàng dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lý Trọng, cắn rắng nghiến lợi nói: “Ông là cao thủ Siêu Phàm Cảnh lại dám ra tay với tôi ngoan độc như vậy!”
Lý Trọng cười nhạt: “Đối với cậu, tôi không cần ra tay ngoan độc, chỉ là cậu quá yếu, tôi chỉ vung tay ra một đòn đã khiến cậu trọng thương”.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan đều vô cùng tức giận nhìn về phía nhà họ Lý.
Nếu người bảo vệ quy tắc không xuất hiện, vậy có thể hiểu nhà họ Lý chưa tạo thành đả kích mang tính hủy diệt với Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Chuyện này khiến cho người của Hoàng tộc Thượng Quan đều thầm vô cùng thất vọng.
Đồng tử thâm sâu của Lý Giang Hùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, lão ta cắn răng nói: “Thượng Quan Hoàng, người chúng tôi muốn tìm là Dương Thanh chứ không phải là người của Hoàng tộc Thượng Quan”.
“Giao người ra đây, nếu không hôm nay sẽ là ngày giỗ của ông!”
Lý Giang Hùng không dám tùy tiện khai chiến với Hoàng tộc, vừa rồi Lý Trọng ra tay với Thượng Quan Hoàng đã dọa lão ta suýt sợ chết khiếp.
Nếu Lý Trọng lại ra tay với Thượng Quan Hoàng, có lẽ người bảo vệ quy tắc sẽ xuất hiện.
Lý Trọng cũng hiểu điểm này, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nói: “Cho cậu năm phút để giao người ra đây, chúng tôi sẽ lập tức dẫn người rời đi, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí!”
“Hừ!”
Thượng Quan Hoàng cười nhạt, mặt đầy dữ tợn nói: “Đừng nói nhảm nữa, muốn chiến thì chiến, đừng nói là năm phút, cho dù là năm ngày, năm năm, chúng tôi cũng sẽ không giao người”.
Đương nhiên Thượng Quan Hoàng hiểu toan tính của nhà họ Lý, hiện giờ với Hoàng tộc Thượng Quan, Dương Thanh chính là chỗ dựa lớn nhất của họ. Cho dù là người bảo vệ quy tắc cũng chẳng quan trọng bằng Dương Thanh.
Người bảo vệ quy tắc chỉ xuất hiện khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt, nếu thật sự chờ đến lúc đó, cho dù Hoàng tộc không bị diệt, cũng có khác gì đã bị tiêu diệt đâu?
Nhưng Dương Thanh không giống vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay với nhà họ Lý.
Quan trọng nhất là, Thượng Quan Hoàng biết một khi nhà họ Lý diệt được Dương Thanh rồi, ngày Hoàng tộc họ Thượng Quan bị tiêu diệt cũng không còn xa.
“Xem ra nếu không để Hoàng tộc phải trả giá một chút, Hoàng Chủ sẽ không giao người ra đây”.
Lý Trọng híp mắt lại, lời nói tràn đầy uy hiếp.
Lúc này, mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý mặt đầy cảnh giác vây quanh Thượng Quan Hoàng, mắt lom lom nhìn chằm chằm người nhà họ Lý, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng nghênh chiến.
Mà cao thủ nhà họ Lý đều lộ ra ánh mắt hung ác, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Lý Trọng và Lý Giang Hùng đứng đầu tiên, khí thế võ thuật trên người hai người cũng vô cùng kinh khủng.
“Xử mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trước đi!”
Lý Trọng bỗng nhiên nói, hiển nhiên là nói với Lý Giang Hùng.
“Vâng, thưa bố!”
Lý Giang Hùng di chuyển chân, nháy mắt xông về phía một tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc.
“Lý Giang Hùng, ông dám!”
Thượng Quan Hoàng nhất thời giận dữ, lập tức ra lệnh: “Cùng lên đi, giết chết Lý Giang Hùng!”
Vừa mới dứt lời, nháy mắt lão ta cũng lao về phía Lý Giang Hùng.
“Đối thủ của cậu là tôi!”
Nhưng Thượng Quan Hoàng vừa muốn ra tay, Lý Trọng đã chắn trước mặt lão ta.
Cùng lúc đó, Lý Giang Hùng đã xông về phía mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia, tung ra một chưởng.
“Rầm!”
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong hoàn toàn không có cơ hội trả đũa đã bị một chưởng của Lý Giang Hùng đánh trúng tim, chết ngay tại chỗ.
Lý Giang Hùng là người đứng đầu nhà họ Lý, ông ta cũng là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lại không biết nhà họ Lý dùng thủ đoạn gì khiến cho sức chiến đấu của lão ta tăng vọt, có thể so với cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường chỉ còn con đường chết dưới một chưởng toàn lực của lão ta.
“Lý Giang Hùng!”
Thượng Quan Hoàng thấy một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bị giết thì mặt đầy dữ tợn, tức giận đến cả người cũng run rẩy.
“Giết!”
Ly Giang Hùng tức giận hét lên một tiếng, lại xông đến trước mặt một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khác, giơ tay tung một chưởng.
Cao thủ của Hoàng tộc kia hoàn toàn không có sức đánh trả, nháy mắt cũng bị một chưởng giết chết giống như cao thủ trước đó.
Trong mấy giây ngắn ngủi, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc đã bị một mình Lý Giang Phong giết chết.
May là đúng lúc này, những cao thủ Hoàng tộc khác đã cùng xông lên tấn công Lý Giang Hùng.
Lý Giang Hùng muốn một mình giết chết các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nữa e là rất khó.
“Tất cả người nhà họ Lý, giết cho tôi!”
Khi cuộc chiến Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý bùng nổ, trong biệt thự của Dương Thanh.
Anh chỉ ngồi khoanh chân, một luồng khí thế võ thuật điên cuồng không ngừng tẩy rửa cơ thể anh.
Cùng với luồng khí thế trong cơ thể càng ngày càng mạnh, anh cảm giác dường như đang mất đi lý trí nhưng anh vẫn cắn chặt răng, cố gắng không để mình tiến vào trạng thái mất kiểm soát.
Hơi thở võ thuật trong cơ thể anh cũng càng ngày càng mạnh, chỉ còn một bước nữa là đến Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng chỉ cao thủ đã thật sự bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh mới biết muốn đột phá từ Siêu Phàm Nhất Cảnh lên Siêu Phàm Nhị Cảnh khó đến nhường nào.
"Phá cho tôi!"
Dương Thanh chợt nổi giận gầm lên một tiếng, hơi thở điên cuồng trong cơ thể tăng vọt, mắt anh đỏ tươi, trông như sắp mất kiểm soát.
"Tôi là Tướng quân của biên giới phía Bắc, tôi là chiến thần của biên giới phía Bắc, một mình có thể chiến đấu với một nửa quốc gia, sao tôi lại mất kiểm soát được?"
"Tôi là tôi, Dương Thanh tôi sẽ không bị cơn điên cuồng này chiếm đi lý trí, phá cho tôi!"
"Đột phá cho tôi!"
Dương Thanh rống giận liên tục, cơn tức càng ngày càng tăng, khí thế điên cuồng trên người anh càng lúc càng mạnh.
Giờ phút này nếu có ai ở bên cạnh anh, chắc chắn người đó sẽ sợ ngây người.
Người anh đầy máu tươi, mắt cũng đỏ rực, tròng trắng hoàn toàn biến mất.
Anh của bây giờ giống như ác ma đến từ địa ngục làm người ta sợ hãi.
Khí thế điên cuồng tiếp tục tăng vọt, điên cuồng tấn công vào lý trí của anh, muốn anh đánh mất chính mình nhưng Dương Thanh vẫn kiên trì với ý định ban đầu, cố gắng kiểm soát lý trí của mình, không để nó mất kiểm soát.
Anh nắm rõ tình hình bây giờ của Hoàng tộc họ Thượng Quan, biết hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan đã bị giết, cũng biết rõ cụ tổ của nhà họ Lý là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Với thực lực bây giờ của anh, anh hoàn toàn không phải là đối thủ của cụ tổ nhà họ Lý. Nếu muốn đánh bại Lý Trọng, anh chỉ có thể đột phá đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, sau đó cộng thêm sức mạnh điên cuồng mới có thể đánh bại đối phương.
Nếu không bây giờ anh sang đó, chỉ có con đường chết.
Người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành chỉ bảo vệ Hoàng tộc chứ sẽ không bảo vệ anh.
Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh đạt đến đỉnh điểm, cuối cùng khí thế điên cuồng cũng ngừng tăng.
Điều làm anh vui là, đây là lúc anh rất có thể sẽ tiến vào trạng thái điên cuồng, nếu là lúc trước thì trong trạng thái như thế này, anh đã mất trí lâu rồi.
Nhưng lần này anh có thể giữ vững được trạng thái tỉnh táo.
Mặc dù hơi thở điên cuồng trong cơ thể vẫn đang không ngừng ăn mòn lý trí anh nhưng vẫn trong phạm vi anh có thể khống chế được.
"Chẳng lẽ mình đã hoàn toàn khống chế được sức mạnh điên cuồng?"
Mặt Dương Thanh vui vẻ.
Nhưng dù vậy, cảnh giới của anh vẫn là Siêu Phàm Nhất Cảnh, chỉ là có thể bùng nổ được ra sức mạnh tương đương với Siêu Phàm Tứ Cảnh bình thường.
Mà cụ tổ Lý Trọng của nhà họ Lý lại không phải là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh bình thường.
Lúc này sang đó, anh vẫn không phải là đối thủ của Lý Trọng.
"Vẫn chưa đủ!"
Mắt Dương Thanh điên cuồng, hét lên giận dữ: "Tiếp cho tôi!"
Cùng với tiếng gầm giận dữ của anh, anh bùng nổ thực lực của mình lên đến cực đỉnh. Anh của bây giờ hệt như người máu, quần áo trên người đã thấm máu đỏ rực.
Da anh xuất hiện từng vết rách rỉ máu tươi.
Với cường độ thể xác bây giờ của anh, nó không thể chịu nổi thực lực tương đương với Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Nhưng anh không hề cảm nhận được bất kỳ đau đớn nào, tiếp tục cố gắng tăng thực lực của mình.
Bên kia, đại chiến giữa Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý vẫn đang tiếp diễn.
Đến tận bây giờ, Hoàng tộc họ Thượng Quan đã thiệt hại bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, trái lại nhà họ Lý ngoài thiệt hại hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ ra thì không có thương vong nào nữa.
Tất cả những thứ này đều vì Thượng Quan Hoàng đã bị Lý Trọng bám sát, có cao thủ bán bộ Siêu Phàm của nhà họ Lý là Lý Giang Hùng ở đây, dù cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan có nhiều đi chăng nữa thì cũng không thể đàn áp được Lý Giang Hùng.
Mặt Thượng Quan Tử Khiêm đầy máu tươi, bàn tay múa may không ngừng, điên cuồng tấn công cao thủ nhà họ Lý.
Thượng Quan Nhu cũng thế, bộ đồ máu trắng của cô đã nhuốm máu đỏ tươi từ lâu rồi, trên người cô ta cũng có vài vết thương đang chảy máu.
Mặt của người Hoàng tộc cũng đẫm máu, có máu của mình, cũng có máu của kẻ thù.
Cao thủ hai bên chém giết đến đỏ cả mắt, chiêu nào cũng dồn hết sức.
Lý Trọng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, chợt nói: "Thượng Quan Hoàng, Hoàng tộc đã có nhiều người chết lắm rồi, cậu có chắc là vẫn không muốn giao Dương Thanh ra không?"
Thượng Quan Hoàng cắn răng: "Tôi đã nói rất rõ, muốn chúng tôi giao cậu Thanh ra là chuyện không thể nào, ông sẽ phải hối hận!"
"Hừ!"
Lý Trọng lạnh giọng nói: "Cậu cứ mạnh miệng đi, tôi cũng muốn xem thử chờ cao thủ đứng đầu của Hoàng tộc các cậu chết hết rồi, liệu cậu có còn kiên cường như bây giờ không."
Thượng Quan Hoàng cười mỉa: "Lý Trọng, ông có giỏi thì giết tôi đi!"
"Giết cậu?"
Lý Trọng cười khinh: "Trong mắt tôi, cậu chỉ là một con kiến thôi, giết cậu thì có ý nghĩa gì đâu? Cậu còn không xứng làm đối thủ của tôi."
"Võ thuật của tôi không bằng ông nhưng thế thì sao? Tôi mới là Hoàng Chủ của Hoàng tộc Thượng Quan, Hoàng tộc có người bảo vệ quy tắc che chở, dù ông có giết hết người của Hoàng tộc thì người bảo vệ quy tắc cũng sẽ không bỏ qua cho nhà họ Lý."
"Hoàng thành không phải chỉ có mình Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý, dù Hoàng tộc của tôi chết thảm thiết đi chăng nữa, chỉ cần có người bảo vệ quy tắc ở đây, không có gia tộc nào có thể thay thế được chúng tôi."
"Nhưng nhà họ Lý thì khác, muốn giết hết người của Hoàng tộc, thực lực của nhà họ Lý sẽ giảm mạnh. Đến lúc đó, có rất nhiều gia tộc có thể thay thế nhà họ Lý."
Nghe Thượng Quan Hoàng nói xong, sắc mặt Lý Trọng cực kỳ âm u, đương nhiên lão ta hiểu rõ, Thượng Quan Hoàng không đang đe đoạ suông.
Bây giờ lại có Lý Giang Hùng ở đây, mặc dù nhà họ Lý đang chiếm ưu thế lớn nhưng dù sao nơi này cũng là Hoàng tộc Thượng Quan, cũng có rất nhiều cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhà họ Lý cũng thiệt hại lớn.
Đương nhiên chỉ cần Lý Trọng ở nhà họ Lý thì không có gia tộc nào có thể thay thế được nhà họ Lý.
"Cậu sẽ không được thấy ngày nhà họ Lý bị thay thế!"
Lý Trọng lạnh giọng nói.
Hai người không nói gì nữa, ánh mắt nhìn sang chiến trường.
Thượng Quan Hoàng nhìn cao thủ Hoàng tộc ngã vào vũng máu, cảm giác tim mình cũng đang rỉ máu. Những cao thủ đó đều là nhân tài tinh anh của Hoàng tộc!
Bây giờ cứ thế ngã xuống.
Trong những người này còn có rất nhiều người đã đi theo lão ta từ lúc còn trẻ, là anh em xông pha đến tận bây giờ.
"Giết giết giết!"
Thượng Quan Nhu xuyên qua đám người, vốn dĩ cô ta chỉ mới ở cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ nhưng lúc này có thể bộc phát sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ, chém giết liều mạng.
Trong nháy mắt, một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Lý chết trong tay cô ta.
Lý Trọng cũng chú ý đến Thượng Quan Nhu, sắc mặt cực kỳ âm u. Thượng Quan Nhu mới ba mươi tuổi, trẻ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ, đáng sợ nhất là cô ta có thể bộc phát ra sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.
Dù có là cao thủ mới bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì sợ rằng cũng chưa chắc là đối thủ của cô ta.
"Giết cô gái kia!"
Lý Trọng chợt ra lệnh.
Đúng lúc này, Lý Giang Hùng đấm bay một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan, trong nháy mắt sát khí khoá chặt Thượng Quan Nhu.
"Bảo vệ Nhu Nhu!"
Thượng Quan Hoàng biến sắc, giận dữ hét lên: "Nhanh lên nhanh lên, bảo vệ Nhu Nhu!"
Thượng Quan Nhu là thiên tài võ thuật trăm năm hiếm thấy của Hoàng tộc Thượng Quan, nếu bây giờ cô ta chết, với Hoàng tộc mà nói, đây mới là thiệt hại khổng lồ.
Nhất thời, bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên bảo vệ trước mặt Thượng Quan Nhu.
Thương Quan Nhu cũng ý thức được nguy hiểm sắp ập đến, cô ta cắn chặt răng, mặt dữ tợn nói: "Chỉ cần tôi không chết thì sẽ diệt hết nhà họ Lý!"
"Cô sẽ không có cơ hội!"
Giọng Lý Giang Hùng chợt vang lên bên tai Thượng Quan Nhu.
Bốn gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan chưa kịp lấy lại tinh thần thì Lý Giang Hùng đã xuyên qua bọn họ, đi tới trước mặt Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Nhu biến sắc nhưng ánh mắt lại không hề sợ hãi, ngược lại còn đằng đằng sát khí, hét lên giận dữ: "Chết cho tôi!"
Cô ta hét lên, dồn tất cả sức lực trên người vào tay phải rồi chưởng về phía Lý Giang Hùng.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Lý Giang Hùng cười lạnh, ngay sau đó khí thể võ thuật bán bộ Siêu Phàm bùng nổ trong cơ thể ông ta, chém thẳng lên đầu Thượng Quan Nhu.
"Nhu Nhu!"
Mắt Thượng Quan Hoàng như muốn nứt ra, rống lên: "Đừng mà! Đừng mà!"
"Nhu Nhu!"
Lúc này, bố của Thượng Quan Nhu là Thượng Quan Tử Khiêm cũng rống lên giận dữ, chém giết điên cuồng muốn xông lên cứu con gái.
Nhưng ông ta bị cao thủ của nhà họ Lý bao vây, hoàn toàn không thể thoát khỏi cuộc chiến.
Mắt thấy chưởng của Lý Giang Hùng càng ngày càng gần đầu mình, Thượng Quan Nhu tuyệt vọng. Cô ta biết không ai cứu mình nổi, tuyệt vọng nhắm mắt lại.
"Ầm!"
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, một người bay đến chặn trước mặt Thượng Quan Nhu, giơ tay lên đấm một cú.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, người Lý Giang Hùng mạnh gần bằng Siêu Phàm Nhất Cảnh như bị sao băng đập trúng, hộc máu bay thẳng ra ngoài.
"Cậu Thanh!"
Thượng Quan Nhu xúc động nhìn bóng lưng quen thuộc chắn trước mặt mình.
Thượng Quan Hoàng kích động khi nhìn thấy Dương Thanh, trái tim vẫn luôn lo lắng cuối cùng đã bình tĩnh lại.
Sở dĩ lão ta có thể kiên trì không ra tay, trơ mắt nhìn Lý Giang Hùng điên cuồng tấn công người của Hoàng tộc khiến họ bị thương nặng, thậm chí chết cũng vì gửi gắm hi vọng vào Dương Thanh.
Thượng Quan Hoàng vẫn bị Lý Trọng ngăn cản nên không có cách đi cứu người của Hoàng tộc. Một khi lão ta ra tay với Lý Trọng, rất có khả năng sẽ bị Lý Trọng giết chết.
Vào lúc Lý Giang Hùng sắp giết chết Thượng Quan Nhu, lão ta đã quyết tâm sẽ ra tay với Lý Trọng. Thượng Quan Nhu là hi vọng của Hoàng tộc, cho dù lão ta có chết cũng chắc chắn phải bảo vệ cô ta.
Nhưng lão ta không ngờ Dương Thanh sẽ xuất hiện đúng vào thời điểm quan trọng này.
Lúc này, Lý Giang Hùng bị một đòn của Dương Thanh đánh bay, cơ thể đập mạnh xuống đất giống như sao xẹt.
Thậm chí nơi cơ thể ông ta rơi bị lõm xuống giống như mạng nhện.
Người của Hoàng tộc Thượng Quan nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời kinh sợ, sau đó là kích động.
Mà người nhà họ Lý nhìn thấy chủ gia tộc của mình bị một đòn đánh bay trong giây lát thì kinh ngạc tới ngây người, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.
"Cậu là Dương Thanh?"
Tất nhiên Lý Trọng đã từng nghe nói về Dương Thanh. Lần này lão ta tới Hoàng tộc họ Thượng Quan để giết chết anh, sau đó mới ra tay với Hoàng tộc.
Nhưng lão ta không ngờ nhà họ Lý đã ra tay với Hoàng tộc, mà lúc này Dương Thanh mới xuất hiện.
"Ông chính là ông già trăm tuổi không chịu chết ở nhà họ Lý?"
Dương Thanh bình tĩnh nhìn Lý Trọng hỏi, giọng điệu còn có vẻ trêu tức.
"Láo xược!"
Lý Trọng nổi giận.
Lão ta đường đường là cụ tổ nhà họ Lý, thế hệ người già sống hơn trăm năm lại bị một người thanh niên chỉ có hai mươi tám tuổi mắng không chịu chết.
"Ông không chỉ là không chịu chết mà còn là lão già khốn kiếp bỉ ổi vô sỉ. Ông đường đường là cao thủ Siêu Phàm Cảnh lại ra tay với cao thủ Thần Cảnh bình thường, uy hiếp một người có thực lực yếu hơn ông rất nhiều. Có phải ông thấy chuyện này rất vinh quang không?"
Dương Thanh lạnh lùng nói, sâu trong đôi mắt lóe ra sát khí.
Trước đó, anh vẫn luôn nhịn dù thấy rõ mọi chuyện xảy ra bên này như lòng bàn tay, nếu không phải anh vẫn chưa thể đột phá đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, anh sẽ không nhẫn nhịn.
"Cậu muốn chết!"
Lý Trọng chợt quát một tiếng và không nhịn được nữa, lập tức lao về phía Dương Thanh.
Ánh mắt Dương Thanh lạnh lẽo, người hơi cúi xuống, trong giây lát đạp xuống mặt đất phát ra một tiếng động lớn. Mặt đất lõm xuống tạo ra một phản lực đáng sợ làm anh bắn ra ngoài, lao thẳng về phía Lý Trọng.
"Ầm!"
Một giây tiếp theo, một tiếng va chạm nặng nề vang vọng cả Hoàng phủ.
Mặt đất lấy vị trí dưới chân hai người làm trung tâm đã nổ mạnh, bụi bặm cuốn lên.
Một khí thế võ đạo như dời núi lấp biển cuốn theo tất cả ra xung quanh giống như đạn hạt nhân bị nổ vậy.
"Ầm ầm ầm!"
Trong sự kinh hoàng của mọi người, tất cả đồ thủy tinh trong các tòa nhà gần đó đều nổ tung.
Dưới sóng võ thuật đáng sợ này, các cao thủ Thần Cảnh bị ép cho phải lùi lại rất nhiều bước giống như bị ô tô đụng phải.
Có mấy cao thủ vừa bước vào Thần Cảnh sơ kỳ còn không chịu được, sâu trong cổ họng chợt thấy vị tanh, lập tức nôn ra máu và bay ngược lại.
Hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh chỉ đánh một đòn, đã phát ra năng lượng hủy diệt đáng sợ như vậy.
Chỉ sóng năng lượng tàn dư sau va chạm đã tạo thành sát thương lớn như vậy, có thể tưởng tượng được một khi hai người này thật sự chiến đấu sẽ xảy ra chuyện đáng sợ tới mức nào.
Dương Thanh và Lý Trọng vừa bắt đầu đánh, cho dù Thượng Quan Hoàng đã là bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng bị đẩy lùi lại năm sáu bước. Ánh mắt lão ta vô cùng khó tin.
Đồng thời, lão ta còn mừng như điên.
Trước đó lão ta vẫn lo lắng Dương Thanh chỉ là cao thủ mới vào Siêu Phàm Nhất Cảnh, tạm thời không phải là đối thủ của Lý Trọng, có thể miễn cưỡng ngăn cản được Lý Trọng đã là ơn huệ cực lớn với Hoàng tộc rồi.
Nhưng bây giờ, sau khi Dương Thanh và Lý Trọng vừa đối đầu, không ngờ anh chẳng những không bị đẩy lùi mà thực lực của hai người dường như ngang nhau, không ai có thể làm gì được người kia.
Đối với Hoàng tộc họ Thượng Quan bây giờ, không cần có người giết được Lý Trọng, chỉ cần có thể cầm chân lão ta là đủ rồi.
Đừng quên, bản thân Thượng Quan Hoàng cũng là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, hơn nữa còn sắp phá vỡ rào cản, bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Về phần Lý Giang Hùng nhà họ Lý, sau khi Dương Thanh xuất hiện, đã đánh một đòn làm lão ta bị thương nặng, sợ rằng bây giờ một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng có thể giết lão ta.
Chỉ cần Lý Trọng bị Dương Thanh ngăn cản, nhà họ Lý sẽ phải đối mặt với sự diệt vong!
"Rốt cuộc… cậu là ai?"
Lý Trọng chợt dùng sức ép Dương Thanh lùi lại, bản thân lão ta cũng lùi lại mấy bước.
Đây là lần đầu tiên lão ta tò mò về thân phận của Dương Thanh.
Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh nhưng không ngờ dưới một đòn vừa rồi, Dương Thanh lại có thể đánh ngang tay với lão ta. Cho dù lão ta còn chưa phát hết sức lực nhưng cũng không có cách nào bảo đảm Dương Thanh đã phát huy hết sức lực hay chưa.
Bất kể Dương Thanh có phát ra hết sức lực hay không, lão ta có thể khẳng định rằng mình rất khó giết được Dương Thanh.
Quan trọng là Dương Thanh còn trẻ như vậy.
Dựa vào kinh nghiệm, lão ta vẫn chưa từng nghe nói có người thanh niên nào đạt được sức chiến đấu Siêu Phàm Tứ Cảnh khi mới ba mươi tuổi.
Quan trọng là lão ta chỉ cảm nhận được khí thế võ đạo vừa bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh trên người Dương Thanh.
Sau khi cảnh giới võ thuật bước vào Siêu Phàm Cảnh, chênh lệch giữa hai cảnh giới bất kỳ đều giống như rãnh trời, huống gì giữa lão ta và Dương Thanh chênh lệch tới hai cảnh giới.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí. Nếu anh đã ra tay với Lý Trọng, vậy hôm nay lão ta phải chết.
Bằng không, một khi để kẻ địch như thế sống sót rời đi, một ngày nào đó anh sẽ phải hối hận.
"Ông còn chưa có tư cách biết tôi là ai!"
Dương Thanh vừa dứt lời thì chân đã di chuyển, trong giây lát lại xông về phía Lý Trọng.
Lý Trọng lập tức cảm giác được một khí thế cực kỳ cuồng bạo đang ép về phía mình.
Lúc này, đôi mắt của Dương Thanh đỏ như máu, quả thật giống như một con thú dữ không thể khống chế được.
Khi đối diện với đôi mắt của Dương Thanh, Lý Trọng tự nhiên thấy sợ hãi.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Lý Trọng nghiến răng quát, sau đó chợt đạp xuống đất, đồng thời tập trung sức lực vào nắm đấm bên phải, trong giây lát vung lên đập xuống: "Giết!"
"Ầm ầm ầm!"
Một giây tiếp theo, cuộc chiến đấu của hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh chính thức bắt đầu.
Hoàng tộc họ Thượng Quan và cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý đã bị cuộc chiến đấu của hai người dọa cho hoảng sợ. Lúc này, bọn họ đều vội vàng lùi lại, sợ mình đứng gần quá sẽ bị lực còn sót lại của cuộc chiến làm cho bị thương nặng.
"Cậu Thanh thật mạnh!"
Sau khi Thượng Quan Hoàng ra lệnh một tiếng, những cao thủ Hoàng tộc nãy giờ vốn đang uất ức không chịu nổi đều lao về phía cao thủ nhà họ Lý, điên cuồng tấn công.
Sở dĩ vừa nãy nhà họ Lý còn chiếm ưu thế, giết không ít cao thủ Hoàng tộc là do Thượng Quan Hoàng bị Lý Trọng kìm chế. Mà Lý Giang Hùng gần như sắp bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh quả thật chính là vô địch đối với những cao thủ Hoàng tộc kia.
Nhưng bây giờ, Lý Trọng bị Dương Thanh kìm chế, Lý Giang Hùng vừa nãy đã bị Dương Thanh đánh bay trong chớp mắt, gần như mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.
Hơn nữa bên phía Hoàng tộc, ngoài Thượng Quan Hoàng gần đạt Siêu Phàm Nhất Cảnh, những cao thủ khác đều là Thần Cảnh đỉnh phong.
Mà bên nhà họ Lý ngoài hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nắm giữ thực lực ngang với bán bộ Siêu Phàm Cảnh, cảnh giới của những người khác đều không cao.
Ở dưới sự dẫn dắt của Thượng Quan Hoàng, cao thủ Hoàng tộc điên cuồng chém giết giống như sói vào giữa đàn dê.
Lý Giang Hùng nhìn cao thủ nhà họ Lý liên tục bị giết chết, đôi mắt đã đỏ như máu, giận dữ hét lên: "Thượng Quan Hoàng, các người chán sống rồi! Các người chán sống rồi!"
"Giết giết giết!"
Người Hoàng tộc không bị ảnh hưởng bởi lời Lý Giang Hùng nói, trái lại càng đánh hăng hơn.
Mặc dù Thượng Quan Nhu là phụ nữ nhưng có cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ, sức chiến đấu ngang với cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, tay không đánh một chưởng vào ngực một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ nhà họ Lý.
"Bịch!"
Chỉ thấy ngực cao thủ nhà họ Lý kia lõm xuống, bay ngược ra ngoài giống như quả bóng cao su và nôn ra máu.
Không chỉ Thượng Quan Nhu rất mạnh, những cao thủ Hoàng tộc khác cũng hoàn toàn bùng nổ, phát ra sức chiến đấu mạnh nhất đánh nhau với cao thủ nhà họ Lý.
Hôm nay không phải nhà họ Lý chết thì Hoàng tộc sẽ bị tiêu diệt!
Cao thủ của hai gia tộc lớn điên cuồng chiến đấu, cuộc chiến đấu giữa Dương Thanh và Lý Trọng cũng vô cùng ác liệt.
Xung quanh bọn họ đã chẳng còn người nào, đá xanh dưới chân vỡ thành mảnh vụn, rất nhiều tòa nhà gần đó cũng sập xuống.
Có thể nói trong phạm vi mấy chục mét quanh bọn họ đều bị san thành đất bằng.
"Đồ khốn kiếp!"
"Cậu dám tổn thương tôi!"
"Tôi là cụ tổ nhà họ Lý đã sống qua trăm năm, có thiên tài võ thuật nào mà chưa từng giết chứ?"
"Hôm nay, tôi sẽ giết thêm một thiên tài võ thuật nữa!"
Mái tóc dài bạc trắng của Lý Trọng tung bay theo gió, gương mặt hung ác nhìn về phía Dương Thanh với sát khí đáng sợ.
Dương Thanh cũng không dễ chịu gì. Dù sao anh mới bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh, lúc này vẫn luôn chiến đấu trong trạng thái cuồng bạo.
Sự cuồng bạo trong cơ thể càng lúc càng tăng, làm anh sắp đánh mất lý trí. Anh vừa phải ép mình duy trì sự tỉnh táo, còn phải tiếp tục chiến đấu với Lý Trọng nên áp lực cực lớn.
Cũng may anh liều mạng đánh một trận, vẫn có thể áp chế được Lý Trọng.
Trước đó, khi anh sắp phá vỡ rào cản tiến vào Siêu Phàm Nhị Cảnh, sự cuồng bạo vốn đã lên đến cực hạn nhưng anh vẫn có thể kiểm soát được lý trí của mình.
Chẳng qua khi anh tiến vào Siêu Nhàm Nhị Cảnh lại phát hiện sự cuồng bạo này dường như còn mạnh hơn, chỉ cần anh muốn là có thể làm nó tiếp tục tăng lên. Nhưng chỉ tăng thêm một chút nữa thôi, anh sẽ thật sự mất khống chế.
"Giết!"
Lý Trọng đột nhiên nổi giận hét lên một tiếng, đá vụn dưới chân lập tức bị nghiền nát thành bột. Lão ta lao thẳng về phía Dương Thanh.
Dương Thanh nôn ra máu nhưng vẫn cố gắng duy trì trạng thái cuồng bạo và lại tấn công.
"Ầm ầm ầm!"
Hai người lao vào nhau, hai bóng người dường như hóa thành bóng mờ, cao thủ bình thường không thể nào nắm bắt được bóng dáng của bọn họ.
Mỗi khi bóng dáng hai người xuất hiện đều sẽ phát ra một tiếng va chạm chói tai.
Dương Thanh càng chiến đấu càng thấy trong người cuồng bạo hơn, trên da tay anh dần dần có máu chảy ra.
Hai cánh tay nổi đầy gân xanh, máu dường như nhuộm đỏ Dương Thanh.
Lý Trọng chợt đánh một đòn ép Dương Thanh lùi lại, ánh mắt càng thêm khiếp sợ. Lão ta đã phát huy thực lực đến mức cao nhất nhưng vẫn bị anh vững vàng chèn ép.
Lý Trọng hiểu rõ, cứ tiếp tục tình trạng này, sợ rằng lão ta cùng lắm chỉ có thể kiên trì thêm năm phút, sức lực tiêu hao quá nhiều sẽ dẫn tới hoàn toàn mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.
Nhưng lúc này cả người Dương Thanh giống như một người máu khiến lão ta thấy được hy vọng.
"Chắc chắn cậu đã dùng phương pháp bí mật nào đó làm thực lực của mình tăng vọt trong thời gian ngắn, bây giờ cậu đã không chịu nổi nữa, đúng không?"
Lý Trọng lạnh lùng nói: "Dương Thanh, giữa cậu và nhà họ Lý tôi vốn không có thù hận gì, tất cả đều là do Hoàng tộc Thượng Quan ở giữa gây khó dễ, giết chết người nhà họ Lý tôi rồi đổ tội cho cậu mới gây ra hiểu nhầm giữa chúng ta”.
"Chắc hẳn cậu biết rõ cậu không có khả năng giết được tôi, tôi cũng không thể giết được cậu. Với tình trạng của cậu bây giờ, sợ rằng cũng không kiên trì được bao lâu”.
"Nếu cậu bằng lòng đến nhà họ Lý, tôi có thể để cậu làm Thái Thượng trưởng lão ở nhà họ Lý, địa vị gần bằng tôi, cậu thấy thế nào?"
Dương Thanh cười lạnh: "Thật sự chỉ là hiểu nhầm thôi sao?"
Anh biết rõ nhà họ Lý suy nghĩ thế nào, còn không phải là muốn giết anh trước rồi khai chiến với Hoàng tộc họ Thượng Quan sao?
Bởi vì chỉ làm vậy, sau khi người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành xuất hiện, lão ta mới có khả năng ứng phó được.
"Thật sự là hiểu nhầm!"
Lý Trọng vội nói: "Dương Thanh, tôi biết cậu và Hoàng tộc Thượng Quan không quá thân thiết, cậu việc gì phải vì một Hoàng tộc mà làm như vậy chứ?"
"Tôi còn biết cậu có rất nhiều kẻ địch, ngoài cao thủ Siêu Phàm Cảnh Miêu Thành còn có cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ - một trong hai Hoàng tộc lớn cổ xưa”.
"Nếu cậu gia nhập nhà họ Lý, tôi có thể giúp cậu đối phó với bọn họ, chắc cậu sẽ vì người bên cạnh cậu mà không từ chối, đúng không?"
Dương Thanh nhíu mày khi nghe Lý Trọng nói vậy.
Không ngờ, nhà họ Lý hiểu rõ về anh như vậy, thậm chí biết cả thù hận giữa và Miêu Thành và Hoàng tộc họ Vũ.
"Hôm nay, tôi phải giết ông!"
Dương Thanh chợt nói.
"Dương Thanh, cậu đừng thấy tôi nể mặt mà ngông cuồng, tôi bằng lòng cho cậu gia nhập nhà họ Lý là vinh hạnh của cậu...”
Lý Trọng tức giận.
Nhưng lão ta còn chưa nói xong đã bị Dương Thanh dùng hành động ngắt lời.
Dương Thanh hoàn toàn không nghe lời Lý Trọng nói, chỉ bước một bước đã xuất hiện ở trước mặt lão ta, giơ tay đánh ra một chiêu.
"Cậu muốn chết!"
Lý Trọng nổi giận, cảm nhận được một đòn này của Dương Thanh ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo nên không dám cố chống đỡ, chỉ có thể lựa chọn tránh né.
Trong nháy mắt đó, đòn tấn công của Dương Thanh chợt đánh xuống.
"Bịch!"
Một quyền đánh trúng ngực Lý Trọng.
Lý Trọng phun ra một búng máu và bay ra ngoài.
Mà lúc này, Dương Thanh lắc người lại chợt xuất hiện ở trước mặt Lý Trọng, trong giây lát đánh về phía cơ thể còn đang lùi lại của lão ta.
"Bịch!"
Một tiếng động lớn vang lên, Lý Trọng đập mạnh xuống đất. Trên mặt đất xuất hiện một vết lõm hình người.
"Phụt!"
Lý Trọng chợt phun ra một búng máu, hơi thở yếu hơn rất nhiều.
Mà lúc này, đôi mắt Dương Thanh đỏ như máu, anh dường như hoàn toàn mất lý trí, nhấc chân đạp về phía đầu Lý Trọng.
Lý Trọng hoảng sợ. Nếu đòn này đánh xuống, lão ta chết chắc!
Lúc này, trong đôi mắt Dương Thanh đều sát khí mãnh liệt. Lý Trọng không thể tránh được, chỉ có thể dồn hết sức chống đỡ.
Chỉ thấy hai cánh tay Lý Trọng đột nhiên giao nhau. Đúng lúc này, Dương Thanh giẫm một chân về phía ngực lão ta.
"Bịch!"
Một tiếng động lớn vang lên, Dương Thanh đạp lên hai cánh tay đang giao nhau của Lý Trọng.
Anh vừa giẫm xuống, Lý Trọng cảm giác hai cánh tay của mình như muốn gãy. Một sức mạnh đáng sợ đè hai cánh tay lão ta dính sát xuống ngực.
"Cầu xin cậu Thanh tha mạng!"
Cuối cùng Lý Trọng đã biết sợ, lớn tiếng cầu xin.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đều kinh ngạc đến ngây người khi nghe được tiếng cầu xin của Lý Trọng từ phía xa.
Không ai ngờ được người mạnh như Lý Trọng cũng thua Dương Thanh mới chỉ hai mươi tám tuổi!
Bọn họ chưa từng nghe qua thiên tài võ thuật nào trẻ tuổi như vậy.
Cả người Thượng Quan Hoàng đẫm đìa máu. Trong lúc, Dương Thanh và Lý Trọng chiến đấu, lão ta cũng bị hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý quấn lấy.
Lão ta chấn động nhìn về phía Dương Thanh.
Thượng Quan Hoàng chợt nghĩ, nếu không phải lần trước Thượng Quan Nhu tới Yến Đô chủ động qua lại thân thiết với Dương Thanh, có lẽ lão ta cũng đối phó với Dương Thanh như Hoàng tộc họ Diệp?
"Giết!"
Dương Thanh nghe được lời cầu xin của Lý Trọng nhưng sát khí không hề giảm bớt, trái lại càng tăng lên, liên tục giẫm xuống.
"Bịch bịch bịch!!!"
Sau khi liên tiếp tấn công mấy lần, hai cánh tay giao nhau trước ngực Lý Trọng đã be bét máu thịt. Nếu không phải lão ta đã bước vào cảnh giới Siêu Phàm, cơ thể được võ đạo tôi luyện thì cánh tay này đã gãy từ lâu rồi.
"Cầu xin cậu Thanh tha mạng, sau này tôi bằng lòng thần phục cậu, xin cậu tha mạng!"
Cảm nhận được khí tức trên người Dương Thanh càng thêm cuồng bạo, đáng sợ, Lý Trọng cũng sắp khóc rồi.
Nhiều năm qua, lão ta vẫn luôn điên cuồng tu luyện trong gian phòng bí mật dưới lòng đất do nhà họ Lý đặc biệt xây dựng, chưa từng ra ngoài. Lão ta không ngờ mình mới ra đã gặp phải quái thai như Dương Thanh.
Bây giờ, Lý Trọng thật sự sợ rồi. Lão ta sợ mình tốn bao nhiêu công sức mới đạt được thực lực như vậy, lại dễ dàng bị người ta giết chết.
Nếu cho Lý Trọng thêm một cơ hội, cho dù lão ta đứng nhìn nhà họ Lý bị phá hủy cũng tuyệt đối không ra tay.
Bây giờ thậm chí còn chưa ép được người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành ra mà lão ta đã sắp bị Dương Thanh giết chết rồi. Có thể tưởng tượng được trong lòng lão ta lúc này uất ức thế nào.
"Bịch!"
Lý Giang Hùng vội vàng lao tới quỳ ở dưới chân Dương Thanh, sợ hãi cầu khẩn: "Cậu Thanh, nhà họ Lý biết sai rồi, mong cậu tha cho chúng tôi một con đường sống. Sau này nhà họ Lý chỉ nghe lệnh cậu, mong cậu tha cho cụ tổ nhà họ Lý chúng tôi”.
Lý Giang Hùng biết rất rõ, chỉ khi nào Dương Thanh tha thứ thì nhà họ Lý mới có cơ hội sống sót.
Sở dĩ bọn họ dám ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan là vì có vũ khí bí mật Lý Trọng này. Nếu lão ta bị giết chết, cho dù Dương Thanh khinh thường ra tay với bọn họ, Hoàng tộc cũng sẽ tiêu diệt bọn họ.
Cho nên mới nói, chỉ khi nào được Dương Thanh tha thứ thì nhà họ Lý mới có hi vọng tồn tại.
Các cao thủ Hoàng tộc họ Thượng Quan đều cảm thấy khó tin, đặc biệt là khi nhìn thấy được Lý Giang Hùng quỳ dưới chân Dương Thanh xin tha, thậm chí ngay cả cụ tổ nhà họ Lý cũng đang cầu khẩn.
Nhà họ Lý là gia tộc cuồng vọng thậm chí không để mắt tới Thượng Quan Hoàng, dám ra tay với Hoàng tộc, bây giờ cụ tổ và chủ gia tộc của bọn họ lại đang cầu xin một người thanh niên.
Nhưng nghĩ đến thực lực mà Dương Thanh biểu hiện ra, bọn họ cảm thấy mình có thể tiếp nhận được sự thật này.
Thượng Quan Nhu nhìn Dương Thanh, trong mắt không ngừng lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Phóng tầm mắt ra cả thế giới này, sợ rằng không có người đàn ông thứ hai nào như vậy.
Sau khi cô ta gặp được người cùng lứa xuất sắc như vậy, làm sao có thể thích người đàn ông khác được?
"Cậu Thanh, cậu tha cho nhà họ Lý đi!"
Đúng lúc này, Thượng Quan Nhu đột nhiên nhìn về phía người đàn ông cuồng bạo kia và nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều thấy khó tin.
Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chấn động, nhìn Thượng Quan Nhu nói: "Nhu Nhu, cháu...”
Trên gương mặt dính đầy máu của Thượng Quan Nhu hiện ra nụ cười quyến rũ: "Tuy cháu cũng muốn tiêu diệt nhà họ Lý nhưng nếu bên cạnh cậu Thanh có thể có thêm cao thủ như Lý Trọng cũng là một chuyện tốt”.
Lúc này Thượng Quan Hoàng mới hiểu được suy nghĩ của cô cháu gái mà mình yêu thương nhất.
Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lát mới nói với Dương Thanh: "Cậu Thanh, nếu có thể thì cậu hãy cho Lý Trọng một cơ hội đi!"
Lý Giang Hùng cảm giác khó tin. Lý Trọng đầy vết thương trên người cũng không thể tin nổi. Hôm nay bọn họ tới tiêu diệt Hoàng tộc, không ngờ Hoàng tộc xin tha cho bọn họ.
Màu đỏ trong mắt Dương Thanh dần biến mất, sự cuồng bạo trên người cũng biến mất trong thời gian ngắn.
Mấy giây ngắn ngủi qua đi, Dương Thanh vốn như một con thú hoang đã bình tĩnh trở lại.
Lúc này, trông anh chỉ như một người thanh niên bình thường, làm gì còn vẻ hung ác tàn bạo vừa rồi?
Điều này làm mọi người kinh ngạc đến ngây người. Bọn họ biết Dương Thanh dùng biện pháp đặc biệt cố tăng sức chiến đấu lên tới trạng thái ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh, vốn tưởng cách này có giới hạn về thời gian.
Thời gian vừa hết, cơ thể Dương Thanh sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn, nhưng bây giờ xem ra không phải vậy.
Sau khi loại bỏ trạng thái cuồng bạo, Dương Thanh đã khôi phục lại cảnh giới võ thuật ban đầu.
"Lý Trọng, tôi có thể cho ông một con đường sống nhưng từ nay về sau ông phải xem tôi là chủ. Nếu ông dám phản bội, tôi tuyệt đối sẽ không tha!"
Dương Thanh bình tĩnh nhìn về phía Lý Trọng nói.
Chỉ mấy câu nói có vẻ bình thản như vậy lại khiến toàn thân Lý Trọng giá lạnh. Lão ta không hề nghi ngờ, nếu mình dám phản bội, Dương Thanh sẽ giết chết không hề do dự.
Hơn nữa lão ta tin tưởng Dương Thanh có thực lực này.
Lý Trọng có thể còn sống đã thấy vô cùng thỏa mãn, sao dám không nhận lời Dương Thanh?
"Cậu Thanh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội. Từ nay về sau, cậu chính là chủ nhân của tôi! Tôi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho cậu!"
Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.
Lão ta đã sợ muốn vỡ mật, thật sự không dám phản bội.
"Lý Trọng, ông hãy nhớ kỹ lời ông nói đấy. Nếu để tôi biết ông dám phản bội cậu Thanh, tôi sẽ đích thân tiêu diệt nhà họ Lý!"
Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng uy hiếp.
"Hoàng Chủ cứ yên tâm, nếu Lý Trọng tôi đã thần phục cậu Thanh thì chắc chắn sẽ không thay lòng”.
Lý Trọng nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nói với vẻ cảm kích: "Cảm ơn Hoàng Chủ và cô Nhu đã xin tha cho tôi!"
Thượng Quan Hoàng không nói gì. Thượng Quan Nhu vừa cười vừa nói: "Tiền bối nói quá lời rồi. Nếu ông đã thần phục cậu Thanh, vậy sau này Hoàng tộc và nhà họ Lý là người một nhà”.
Lúc này, người Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đều há hốc mồm. Vừa nãy hai bên còn đánh nhau kịch liệt, chết không ít tinh nhuệ, nhưng bây giờ lại trở thành gia tộc anh em sống chết có nhau vì Dương Thanh.
Nếu chuyện ở đây truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ gây chấn động cả Chiêu Châu mất.
Một phòng họp nhỏ được trang trí xa hoa trong Hoàng phủ Thượng Quan.
Ở đây chỉ có năm người là Thượng Quan Hoàng, Thượng Quan Nhu, Lý Trọng và Lý Giang Hùng, cuối cùng chính là Dương Thanh.
Thượng Quan Nhu tự mình bưng trà rót nước cho mấy người.
"Chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp Chiêu Châu, sợ rằng sẽ có vài gia tộc thế lực không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan rồi nhỉ?"
Thượng Quan Hoàng chợt nói.
Lý Trọng và Lý Giang Hùng đều lúng túng. Trên thân hai người chằng chịt thương tích, đặc biệt là Lý Giang Hùng càng bị thương nặng hơn. Nếu không phải cơ thể ông ta đã được võ đạo tôi luyện, sợ là tình trạng vết thương sẽ càng nghiêm trọng hơn.
"Tất cả là tại chúng tôi không biết tự lượng sức mình, dám có ý đồ với Hoàng tộc mới tạo thành tình trạng như ngày hôm nay. Hoàng Chủ có gì căn dặn cứ nói, chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ Hoàng tộc”.
Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.
Lý Giang Hùng cũng nói: "Đúng vậy, bất kể là gia tộc nào, chỉ cần chúng dám có ý đồ với Hoàng tộc, nhà họ Lý sẽ là người đầu tiên không tha!"
Lúc này, Dương Thanh đang ngồi bên cạnh, bọn họ không dám không tỏ thái độ.
Dương Thanh bình thản bưng chén trà mới được Thượng Quan Nhu rót đầy lên, khẽ nhấp một hớp nhưng không nói gì, chờ hai gia tộc lớn bàn bạc.
Thượng Quan Hoàng trâm ngâm một lát, chợt nhìn về phía Thượng Quan Nhu hỏi: "Nhu Nhu, cháu thấy tiếp theo chúng ta nên làm gì mới thích hợp?"
Lý Trọng và Lý Giang Hùng đều kinh ngạc, dường như không ngờ Thượng Quan Hoàng sẽ hỏi ý kiến của Thượng Quan Nhu trong trường hợp này.
Ban đầu, bọn họ còn tưởng Thượng Quan Nhu được gọi tới tham dự cuộc họp nhỏ này chỉ để bưng trà rót nước. Bây giờ bọn họ mới ý thức được địa vị của cô ta trong lòng Thượng Quan Hoàng cực cao.
Thượng Quan Nhu mỉm cười rồi nói: "Cháu có một ý tưởng nhưng cần phối hợp với nhà họ Lý”.
"Cô Nhu yên tâm, chỉ cần nhà họ Lý chúng tôi có thể làm được, mong cứ việc nói. Cho dù bảo tôi tự mình đi trấn áp những gia tộc thế lực muốn ngóc đầu dậy kia, tôi cũng sẵn lòng”.
Lý Trọng vội nói.
"Tiền bối nói quá nghiêm trọng rồi!"
Thượng Quan Nhu mỉm cười lắc đầu, sau đó nghiêm giọng nói: "Chuyện hôm nay chưa chắc đã là chuyện xấu đối với Hoàng tộc chúng ta”.
"Bây giờ, rất nhiều gia tộc đều đang chú ý tới chúng ta, rất nhiều người hiểu rõ nhà họ Lý mạnh tới mức nào, sợ rằng rất nhiều gia tộc đều cho rằng nhà họ Lý không thể tiêu diệt Hoàng tộc nhưng vẫn có thể làm Hoàng tộc bị tổn thương nặng nề”.
"Nếu đã vậy, chúng ta cứ cho họ thấy điều họ muốn thấy”.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật mình, Thượng Quan Hoàng nói: "Ý của cháu là chúng ta thể hiện cho người ngoài thấy mình bị tổn thất nghiêm trọng, sau đó chờ những gia tộc thế lực có âm mưu gây rối với Hoàng tộc à?"
Thượng Quan Nhu gật đầu: "Thật ra mấy gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan đều nhòm ngó Hoàng tộc từ lâu, cho dù họ không bằng nhà họ Lý nhưng cũng sẽ chẳng kém hơn bao nhiêu”.
"Nếu để cho họ biết Hoàng tộc và nhà họ Lý đều thiệt hại, hai bên tổn thất rất nghiêm trọng, e rằng rất nhanh sẽ có người không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc”.
"Chỉ cần có một gia tộc dám ra tay với Hoàng tộc, những gia tộc khác chắc chắn sẽ dồn toàn lực ra tay với Hoàng tộc. Đến lúc đó, chúng ta có thể một lưới bắt hết bọn họ”.
"Sau này, Hoàng thành Thượng Quan sẽ thật sự trở thành một Hoàng Thành có Hoàng tộc thống lĩnh thực thụ”.
Lý Trọng và Lý Giang Hùng hoảng hốt nhìn về phía Thượng Quan Nhu, bọn họ không ngờ được cô ta có dã tâm như vậy.
Tuy nói bốn hoàng tộc lớn Chiêu Châu vô cùng phong quang, có vẻ như mỗi Hoàng tộc đều nắm giữ Hoàng Thành của mình trong tay, nhưng trên thực tế chỉ có người của Hoàng tộc mới biết thế lực trong bất kỳ một Hoàng thành nào đều không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Chỉ cần là gia tộc thế lực có thể định cư trong Hoàng Thành đồng thời phát triển trở thành chư hầu một phương, làm sao có thể là gia tộc nhỏ được?
Có thể nói trong Hoàng Thành ngoài Hoàng tộc còn có rất nhiều gia tộc hàng đầu gần như có thể sánh ngang với bọn họ. Cho dù là Hoàng tộc cũng không dám tùy tiện ra tay với những gia tộc này.
Hoàng tộc được truyền thừa mấy trăm năm, các gia tộc kia không muốn chiếm lấy sao?
"Tốt!"
Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lúc, hai mắt híp lại và nói với vẻ nghiêm giọng: "Cứ vậy đi, chúng ta sẽ mượn cơ hội lần này làm một đợt thanh tẩy lớn đối với Hoàng thành Thượng Quan!"
"Nhu Nhu, công việc cụ thể sẽ giao cho cháu chịu trách nhiệm!"
Thượng Quan Hoàng nói vậy làm Lý Trọng và Lý Giang Hùng càng chấn động hơn.
Với thế mạnh của Hoàng tộc, bây giờ lại thêm một nhà họ Lý, càng chưa nói tới phía sau bọn họ có một Dương Thanh trấn giữ.
Một khi những gia tộc thế lực khác dám có ý đồ với Hoàng tộc, tất nhiên sẽ bị Hoàng tộc liên thủ với nhà họ Lý tiêu diệt.
Không ngờ Thượng Quan Hoàng giao cho Thượng Quan Nhu chịu trách nhiệm về chuyện lớn như vậy, rõ ràng là tặng không công lớn cho cô ta.
Có thể tưởng tượng được sau khi Hoàng tộc trấn áp các gia tộc thế lực trong Hoàng Thành, Thượng Quan Nhu sẽ là công thần lớn nhất của cả Hoàng tộc. Đây là Thượng Quan Hoàng muốn chuẩn bị cho Thượng Quan Nhu tiếp nhận Hoàng vị.
"Vâng, ông nội!"
Thượng Quan Nhu nghiêm túc trả lời nhưng trong lòng vẫn hơi kích động.
Ban đầu, cô ta không có hứng thú gì với vị trí Hoàng Chủ. Nhưng sau khi cô ta biết tới sự mạnh mẽ của Dương Thanh mới ý thức được mình cần phải nâng cao thực lực và địa vị mới có thể tới gần anh.
Dương Thanh đã có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh. Với cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ của cô ta, sợ là không có hy vọng đuổi kịp anh trên phương diện võ thuật.
Nếu vậy, cô ta chỉ có thể cố gắng nâng cao địa vị của mình.
Lý Trọng xúc động, sau đó căn dặn Lý Giang Hùng: "Chuyện tiếp theo sẽ giao cho con. Con phải phối hợp tốt với cô Nhu, trợ giúp Hoàng tộc thống nhất Hoàng Thành!"
"Vâng thưa bố!" Lý Giang Hùng vội vàng đáp.
Chuyện tiếp theo sẽ do Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng đi xử lý. Thượng Quan Hoàng dẫn Dương Thanh và Lý Trọng tới một gian phòng khách, tự mình đón tiếp hai người.
Chẳng bao lâu, từ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan truyền ra một tin tức động trời.
"Nhà họ Lý dẫn đầu một đám cao thủ Thần Cảnh phát sinh xung đột với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hai bên đã chết và bị thương rất nghiêm trọng. Thượng Quan Hoàng bị thương nặng chưa rõ tình hình. Bây giờ, Thượng Quan Nhu - cháu gái của Thượng Quan Hoàng tạm thời quản lý Hoàng tộc”.
"Lý Giang Hùng - ông chủ nhà họ Lý dẫn đầu một đám người bị thương trong gia tộc rời khỏi Hoàng tộc”.
"Lý Giang Hùng lên tiếng, sau này bọn họ và Hoàng tộc họ Thượng Quan không đội trời chung, đợi nhà họ Lý hồi phục tất nhiên sẽ bắt Hoàng tộc phải trả giá đắt!"
Nhưng Lý Trọng đã chắn trước người Lý Giang Hùng, Thượng Quan Hoàng cho dù đã đột phá Siêu Phàm Cảnh, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Lý Trọng.
Lý Trọng tung ra một chưởng, đối chọi với một chưởng của Thượng Quan Hoàng.
“Bùm!”
Một tiếng vang rất lớn.
Trong sự khiếp sợ của mọi người, thân thể Thượng Quan Hoàng liên tục lùi lại bảy tám bước, lại nhìn Lý Trọng vẫn chắn trước mặt Lý Giang Hùng, không hề lui lại phía sau một bước.
“Phụt!”
Trong giây phút cơ thể Thượng Quan Hoàng đứng vững, lão ta bỗng phun ra một búng máu, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt.
“Bố!”
“Ông nội!”
“Hoàng Chủ!”
Đám cầm quyền của Hoàng tộc họ Thượng Quan nhất thời nhao nhao tức giận hét kên. Thấy Thượng Quan Hoàng bị một chưởng của Lý Trọng đánh trọng thương, bọn họ cũng vô cùng tức giận.
Lý Giang Hùng đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn Thượng Quan Hoàng bị Lý Trọng đánh lui bảy tám bước mà trọng thương, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Lão ta hoàn toàn không thể ngờ được Thượng Quan Hoàng lại mạnh như vậy, chỉ còn cách cảnh giới Siêu Phàm Cảnh một bước.
Theo kế hoạch của họ, tạm thời sẽ không ra tay với Hoàng tộc họ Thượng Quan, đợi giết chết Dương Thanh rồi sẽ đối phó với Hoàng tộc. Cứ như vậy cho dù người bảo vệ quy tắc có xuất hiện, vẫn sẽ còn cụ tổ Lý Trọng ứng phó.
Nhưng bây giờ họ còn chưa bức được Dương Thanh ra đã khai chiến với Hoàng tộc Thượng Quan rồi, lúc này một khi người bảo vệ quy tắc xuất hiện, còn thêm cả một Dương Thanh có thực lực Siêu Phàm Cảnh, nhà họ Lý còn đường sống sao?
Không chỉ Lý Giang Hùng, Lý Trọng cũng thấy hơi sợ hãi trong lòng, lo lắng người bảo vệ quy tắc sẽ xuất hiện.
Vừa rồi lão ta cũng chỉ vì cứu Lý Giang Hùng, nên bất đắc dĩ mới ra tay với Thượng Quan Hoàng, mặc dù không dùng toàn lực, nhưng dù sao cũng đã ra tay rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người nhà họ Lý đợi khoảng một phút cũng không thấy người bảo vệ quy tắc xuất hiện.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đang mong đợi, nhưng người bảo vệ quy tắc vẫn không hề xuất hiện.
Trái tim vốn hơi hoảng loạn của Lý Trọng cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
“Lý Trọng!”
Thượng Quan Hoàng dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lý Trọng, cắn rắng nghiến lợi nói: “Ông là cao thủ Siêu Phàm Cảnh lại dám ra tay với tôi ngoan độc như vậy!”
Lý Trọng cười nhạt: “Đối với cậu, tôi không cần ra tay ngoan độc, chỉ là cậu quá yếu, tôi chỉ vung tay ra một đòn đã khiến cậu trọng thương”.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan đều vô cùng tức giận nhìn về phía nhà họ Lý.
Nếu người bảo vệ quy tắc không xuất hiện, vậy có thể hiểu nhà họ Lý chưa tạo thành đả kích mang tính hủy diệt với Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Chuyện này khiến cho người của Hoàng tộc Thượng Quan đều thầm vô cùng thất vọng.
Đồng tử thâm sâu của Lý Giang Hùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, lão ta cắn răng nói: “Thượng Quan Hoàng, người chúng tôi muốn tìm là Dương Thanh chứ không phải là người của Hoàng tộc Thượng Quan”.
“Giao người ra đây, nếu không hôm nay sẽ là ngày giỗ của ông!”
Lý Giang Hùng không dám tùy tiện khai chiến với Hoàng tộc, vừa rồi Lý Trọng ra tay với Thượng Quan Hoàng đã dọa lão ta suýt sợ chết khiếp.
Nếu Lý Trọng lại ra tay với Thượng Quan Hoàng, có lẽ người bảo vệ quy tắc sẽ xuất hiện.
Lý Trọng cũng hiểu điểm này, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nói: “Cho cậu năm phút để giao người ra đây, chúng tôi sẽ lập tức dẫn người rời đi, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí!”
“Hừ!”
Thượng Quan Hoàng cười nhạt, mặt đầy dữ tợn nói: “Đừng nói nhảm nữa, muốn chiến thì chiến, đừng nói là năm phút, cho dù là năm ngày, năm năm, chúng tôi cũng sẽ không giao người”.
Đương nhiên Thượng Quan Hoàng hiểu toan tính của nhà họ Lý, hiện giờ với Hoàng tộc Thượng Quan, Dương Thanh chính là chỗ dựa lớn nhất của họ. Cho dù là người bảo vệ quy tắc cũng chẳng quan trọng bằng Dương Thanh.
Người bảo vệ quy tắc chỉ xuất hiện khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt, nếu thật sự chờ đến lúc đó, cho dù Hoàng tộc không bị diệt, cũng có khác gì đã bị tiêu diệt đâu?
Nhưng Dương Thanh không giống vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay với nhà họ Lý.
Quan trọng nhất là, Thượng Quan Hoàng biết một khi nhà họ Lý diệt được Dương Thanh rồi, ngày Hoàng tộc họ Thượng Quan bị tiêu diệt cũng không còn xa.
“Xem ra nếu không để Hoàng tộc phải trả giá một chút, Hoàng Chủ sẽ không giao người ra đây”.
Lý Trọng híp mắt lại, lời nói tràn đầy uy hiếp.
Lúc này, mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý mặt đầy cảnh giác vây quanh Thượng Quan Hoàng, mắt lom lom nhìn chằm chằm người nhà họ Lý, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng nghênh chiến.
Mà cao thủ nhà họ Lý đều lộ ra ánh mắt hung ác, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Lý Trọng và Lý Giang Hùng đứng đầu tiên, khí thế võ thuật trên người hai người cũng vô cùng kinh khủng.
“Xử mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trước đi!”
Lý Trọng bỗng nhiên nói, hiển nhiên là nói với Lý Giang Hùng.
“Vâng, thưa bố!”
Lý Giang Hùng di chuyển chân, nháy mắt xông về phía một tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc.
“Lý Giang Hùng, ông dám!”
Thượng Quan Hoàng nhất thời giận dữ, lập tức ra lệnh: “Cùng lên đi, giết chết Lý Giang Hùng!”
Vừa mới dứt lời, nháy mắt lão ta cũng lao về phía Lý Giang Hùng.
“Đối thủ của cậu là tôi!”
Nhưng Thượng Quan Hoàng vừa muốn ra tay, Lý Trọng đã chắn trước mặt lão ta.
Cùng lúc đó, Lý Giang Hùng đã xông về phía mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia, tung ra một chưởng.
“Rầm!”
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong hoàn toàn không có cơ hội trả đũa đã bị một chưởng của Lý Giang Hùng đánh trúng tim, chết ngay tại chỗ.
Lý Giang Hùng là người đứng đầu nhà họ Lý, ông ta cũng là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lại không biết nhà họ Lý dùng thủ đoạn gì khiến cho sức chiến đấu của lão ta tăng vọt, có thể so với cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường chỉ còn con đường chết dưới một chưởng toàn lực của lão ta.
“Lý Giang Hùng!”
Thượng Quan Hoàng thấy một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bị giết thì mặt đầy dữ tợn, tức giận đến cả người cũng run rẩy.
“Giết!”
Ly Giang Hùng tức giận hét lên một tiếng, lại xông đến trước mặt một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khác, giơ tay tung một chưởng.
Cao thủ của Hoàng tộc kia hoàn toàn không có sức đánh trả, nháy mắt cũng bị một chưởng giết chết giống như cao thủ trước đó.
Trong mấy giây ngắn ngủi, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc đã bị một mình Lý Giang Phong giết chết.
May là đúng lúc này, những cao thủ Hoàng tộc khác đã cùng xông lên tấn công Lý Giang Hùng.
Lý Giang Hùng muốn một mình giết chết các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nữa e là rất khó.
“Tất cả người nhà họ Lý, giết cho tôi!”
Khi cuộc chiến Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý bùng nổ, trong biệt thự của Dương Thanh.
Anh chỉ ngồi khoanh chân, một luồng khí thế võ thuật điên cuồng không ngừng tẩy rửa cơ thể anh.
Cùng với luồng khí thế trong cơ thể càng ngày càng mạnh, anh cảm giác dường như đang mất đi lý trí nhưng anh vẫn cắn chặt răng, cố gắng không để mình tiến vào trạng thái mất kiểm soát.
Hơi thở võ thuật trong cơ thể anh cũng càng ngày càng mạnh, chỉ còn một bước nữa là đến Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng chỉ cao thủ đã thật sự bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh mới biết muốn đột phá từ Siêu Phàm Nhất Cảnh lên Siêu Phàm Nhị Cảnh khó đến nhường nào.
"Phá cho tôi!"
Dương Thanh chợt nổi giận gầm lên một tiếng, hơi thở điên cuồng trong cơ thể tăng vọt, mắt anh đỏ tươi, trông như sắp mất kiểm soát.
"Tôi là Tướng quân của biên giới phía Bắc, tôi là chiến thần của biên giới phía Bắc, một mình có thể chiến đấu với một nửa quốc gia, sao tôi lại mất kiểm soát được?"
"Tôi là tôi, Dương Thanh tôi sẽ không bị cơn điên cuồng này chiếm đi lý trí, phá cho tôi!"
"Đột phá cho tôi!"
Dương Thanh rống giận liên tục, cơn tức càng ngày càng tăng, khí thế điên cuồng trên người anh càng lúc càng mạnh.
Giờ phút này nếu có ai ở bên cạnh anh, chắc chắn người đó sẽ sợ ngây người.
Người anh đầy máu tươi, mắt cũng đỏ rực, tròng trắng hoàn toàn biến mất.
Anh của bây giờ giống như ác ma đến từ địa ngục làm người ta sợ hãi.
Khí thế điên cuồng tiếp tục tăng vọt, điên cuồng tấn công vào lý trí của anh, muốn anh đánh mất chính mình nhưng Dương Thanh vẫn kiên trì với ý định ban đầu, cố gắng kiểm soát lý trí của mình, không để nó mất kiểm soát.
Anh nắm rõ tình hình bây giờ của Hoàng tộc họ Thượng Quan, biết hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan đã bị giết, cũng biết rõ cụ tổ của nhà họ Lý là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Với thực lực bây giờ của anh, anh hoàn toàn không phải là đối thủ của cụ tổ nhà họ Lý. Nếu muốn đánh bại Lý Trọng, anh chỉ có thể đột phá đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, sau đó cộng thêm sức mạnh điên cuồng mới có thể đánh bại đối phương.
Nếu không bây giờ anh sang đó, chỉ có con đường chết.
Người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành chỉ bảo vệ Hoàng tộc chứ sẽ không bảo vệ anh.
Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh đạt đến đỉnh điểm, cuối cùng khí thế điên cuồng cũng ngừng tăng.
Điều làm anh vui là, đây là lúc anh rất có thể sẽ tiến vào trạng thái điên cuồng, nếu là lúc trước thì trong trạng thái như thế này, anh đã mất trí lâu rồi.
Nhưng lần này anh có thể giữ vững được trạng thái tỉnh táo.
Mặc dù hơi thở điên cuồng trong cơ thể vẫn đang không ngừng ăn mòn lý trí anh nhưng vẫn trong phạm vi anh có thể khống chế được.
"Chẳng lẽ mình đã hoàn toàn khống chế được sức mạnh điên cuồng?"
Mặt Dương Thanh vui vẻ.
Nhưng dù vậy, cảnh giới của anh vẫn là Siêu Phàm Nhất Cảnh, chỉ là có thể bùng nổ được ra sức mạnh tương đương với Siêu Phàm Tứ Cảnh bình thường.
Mà cụ tổ Lý Trọng của nhà họ Lý lại không phải là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh bình thường.
Lúc này sang đó, anh vẫn không phải là đối thủ của Lý Trọng.
"Vẫn chưa đủ!"
Mắt Dương Thanh điên cuồng, hét lên giận dữ: "Tiếp cho tôi!"
Cùng với tiếng gầm giận dữ của anh, anh bùng nổ thực lực của mình lên đến cực đỉnh. Anh của bây giờ hệt như người máu, quần áo trên người đã thấm máu đỏ rực.
Da anh xuất hiện từng vết rách rỉ máu tươi.
Với cường độ thể xác bây giờ của anh, nó không thể chịu nổi thực lực tương đương với Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Nhưng anh không hề cảm nhận được bất kỳ đau đớn nào, tiếp tục cố gắng tăng thực lực của mình.
Bên kia, đại chiến giữa Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý vẫn đang tiếp diễn.
Đến tận bây giờ, Hoàng tộc họ Thượng Quan đã thiệt hại bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, trái lại nhà họ Lý ngoài thiệt hại hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ ra thì không có thương vong nào nữa.
Tất cả những thứ này đều vì Thượng Quan Hoàng đã bị Lý Trọng bám sát, có cao thủ bán bộ Siêu Phàm của nhà họ Lý là Lý Giang Hùng ở đây, dù cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan có nhiều đi chăng nữa thì cũng không thể đàn áp được Lý Giang Hùng.
Mặt Thượng Quan Tử Khiêm đầy máu tươi, bàn tay múa may không ngừng, điên cuồng tấn công cao thủ nhà họ Lý.
Thượng Quan Nhu cũng thế, bộ đồ máu trắng của cô đã nhuốm máu đỏ tươi từ lâu rồi, trên người cô ta cũng có vài vết thương đang chảy máu.
Mặt của người Hoàng tộc cũng đẫm máu, có máu của mình, cũng có máu của kẻ thù.
Cao thủ hai bên chém giết đến đỏ cả mắt, chiêu nào cũng dồn hết sức.
Lý Trọng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, chợt nói: "Thượng Quan Hoàng, Hoàng tộc đã có nhiều người chết lắm rồi, cậu có chắc là vẫn không muốn giao Dương Thanh ra không?"
Thượng Quan Hoàng cắn răng: "Tôi đã nói rất rõ, muốn chúng tôi giao cậu Thanh ra là chuyện không thể nào, ông sẽ phải hối hận!"
"Hừ!"
Lý Trọng lạnh giọng nói: "Cậu cứ mạnh miệng đi, tôi cũng muốn xem thử chờ cao thủ đứng đầu của Hoàng tộc các cậu chết hết rồi, liệu cậu có còn kiên cường như bây giờ không."
Thượng Quan Hoàng cười mỉa: "Lý Trọng, ông có giỏi thì giết tôi đi!"
"Giết cậu?"
Lý Trọng cười khinh: "Trong mắt tôi, cậu chỉ là một con kiến thôi, giết cậu thì có ý nghĩa gì đâu? Cậu còn không xứng làm đối thủ của tôi."
"Võ thuật của tôi không bằng ông nhưng thế thì sao? Tôi mới là Hoàng Chủ của Hoàng tộc Thượng Quan, Hoàng tộc có người bảo vệ quy tắc che chở, dù ông có giết hết người của Hoàng tộc thì người bảo vệ quy tắc cũng sẽ không bỏ qua cho nhà họ Lý."
"Hoàng thành không phải chỉ có mình Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý, dù Hoàng tộc của tôi chết thảm thiết đi chăng nữa, chỉ cần có người bảo vệ quy tắc ở đây, không có gia tộc nào có thể thay thế được chúng tôi."
"Nhưng nhà họ Lý thì khác, muốn giết hết người của Hoàng tộc, thực lực của nhà họ Lý sẽ giảm mạnh. Đến lúc đó, có rất nhiều gia tộc có thể thay thế nhà họ Lý."
Nghe Thượng Quan Hoàng nói xong, sắc mặt Lý Trọng cực kỳ âm u, đương nhiên lão ta hiểu rõ, Thượng Quan Hoàng không đang đe đoạ suông.
Bây giờ lại có Lý Giang Hùng ở đây, mặc dù nhà họ Lý đang chiếm ưu thế lớn nhưng dù sao nơi này cũng là Hoàng tộc Thượng Quan, cũng có rất nhiều cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhà họ Lý cũng thiệt hại lớn.
Đương nhiên chỉ cần Lý Trọng ở nhà họ Lý thì không có gia tộc nào có thể thay thế được nhà họ Lý.
"Cậu sẽ không được thấy ngày nhà họ Lý bị thay thế!"
Lý Trọng lạnh giọng nói.
Hai người không nói gì nữa, ánh mắt nhìn sang chiến trường.
Thượng Quan Hoàng nhìn cao thủ Hoàng tộc ngã vào vũng máu, cảm giác tim mình cũng đang rỉ máu. Những cao thủ đó đều là nhân tài tinh anh của Hoàng tộc!
Bây giờ cứ thế ngã xuống.
Trong những người này còn có rất nhiều người đã đi theo lão ta từ lúc còn trẻ, là anh em xông pha đến tận bây giờ.
"Giết giết giết!"
Thượng Quan Nhu xuyên qua đám người, vốn dĩ cô ta chỉ mới ở cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ nhưng lúc này có thể bộc phát sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ, chém giết liều mạng.
Trong nháy mắt, một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Lý chết trong tay cô ta.
Lý Trọng cũng chú ý đến Thượng Quan Nhu, sắc mặt cực kỳ âm u. Thượng Quan Nhu mới ba mươi tuổi, trẻ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ, đáng sợ nhất là cô ta có thể bộc phát ra sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.
Dù có là cao thủ mới bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì sợ rằng cũng chưa chắc là đối thủ của cô ta.
"Giết cô gái kia!"
Lý Trọng chợt ra lệnh.
Đúng lúc này, Lý Giang Hùng đấm bay một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan, trong nháy mắt sát khí khoá chặt Thượng Quan Nhu.
"Bảo vệ Nhu Nhu!"
Thượng Quan Hoàng biến sắc, giận dữ hét lên: "Nhanh lên nhanh lên, bảo vệ Nhu Nhu!"
Thượng Quan Nhu là thiên tài võ thuật trăm năm hiếm thấy của Hoàng tộc Thượng Quan, nếu bây giờ cô ta chết, với Hoàng tộc mà nói, đây mới là thiệt hại khổng lồ.
Nhất thời, bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên bảo vệ trước mặt Thượng Quan Nhu.
Thương Quan Nhu cũng ý thức được nguy hiểm sắp ập đến, cô ta cắn chặt răng, mặt dữ tợn nói: "Chỉ cần tôi không chết thì sẽ diệt hết nhà họ Lý!"
"Cô sẽ không có cơ hội!"
Giọng Lý Giang Hùng chợt vang lên bên tai Thượng Quan Nhu.
Bốn gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan chưa kịp lấy lại tinh thần thì Lý Giang Hùng đã xuyên qua bọn họ, đi tới trước mặt Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Nhu biến sắc nhưng ánh mắt lại không hề sợ hãi, ngược lại còn đằng đằng sát khí, hét lên giận dữ: "Chết cho tôi!"
Cô ta hét lên, dồn tất cả sức lực trên người vào tay phải rồi chưởng về phía Lý Giang Hùng.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Lý Giang Hùng cười lạnh, ngay sau đó khí thể võ thuật bán bộ Siêu Phàm bùng nổ trong cơ thể ông ta, chém thẳng lên đầu Thượng Quan Nhu.
"Nhu Nhu!"
Mắt Thượng Quan Hoàng như muốn nứt ra, rống lên: "Đừng mà! Đừng mà!"
"Nhu Nhu!"
Lúc này, bố của Thượng Quan Nhu là Thượng Quan Tử Khiêm cũng rống lên giận dữ, chém giết điên cuồng muốn xông lên cứu con gái.
Nhưng ông ta bị cao thủ của nhà họ Lý bao vây, hoàn toàn không thể thoát khỏi cuộc chiến.
Mắt thấy chưởng của Lý Giang Hùng càng ngày càng gần đầu mình, Thượng Quan Nhu tuyệt vọng. Cô ta biết không ai cứu mình nổi, tuyệt vọng nhắm mắt lại.
"Ầm!"
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, một người bay đến chặn trước mặt Thượng Quan Nhu, giơ tay lên đấm một cú.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, người Lý Giang Hùng mạnh gần bằng Siêu Phàm Nhất Cảnh như bị sao băng đập trúng, hộc máu bay thẳng ra ngoài.
"Cậu Thanh!"
Thượng Quan Nhu xúc động nhìn bóng lưng quen thuộc chắn trước mặt mình.
Thượng Quan Hoàng kích động khi nhìn thấy Dương Thanh, trái tim vẫn luôn lo lắng cuối cùng đã bình tĩnh lại.
Sở dĩ lão ta có thể kiên trì không ra tay, trơ mắt nhìn Lý Giang Hùng điên cuồng tấn công người của Hoàng tộc khiến họ bị thương nặng, thậm chí chết cũng vì gửi gắm hi vọng vào Dương Thanh.
Thượng Quan Hoàng vẫn bị Lý Trọng ngăn cản nên không có cách đi cứu người của Hoàng tộc. Một khi lão ta ra tay với Lý Trọng, rất có khả năng sẽ bị Lý Trọng giết chết.
Vào lúc Lý Giang Hùng sắp giết chết Thượng Quan Nhu, lão ta đã quyết tâm sẽ ra tay với Lý Trọng. Thượng Quan Nhu là hi vọng của Hoàng tộc, cho dù lão ta có chết cũng chắc chắn phải bảo vệ cô ta.
Nhưng lão ta không ngờ Dương Thanh sẽ xuất hiện đúng vào thời điểm quan trọng này.
Lúc này, Lý Giang Hùng bị một đòn của Dương Thanh đánh bay, cơ thể đập mạnh xuống đất giống như sao xẹt.
Thậm chí nơi cơ thể ông ta rơi bị lõm xuống giống như mạng nhện.
Người của Hoàng tộc Thượng Quan nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời kinh sợ, sau đó là kích động.
Mà người nhà họ Lý nhìn thấy chủ gia tộc của mình bị một đòn đánh bay trong giây lát thì kinh ngạc tới ngây người, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.
"Cậu là Dương Thanh?"
Tất nhiên Lý Trọng đã từng nghe nói về Dương Thanh. Lần này lão ta tới Hoàng tộc họ Thượng Quan để giết chết anh, sau đó mới ra tay với Hoàng tộc.
Nhưng lão ta không ngờ nhà họ Lý đã ra tay với Hoàng tộc, mà lúc này Dương Thanh mới xuất hiện.
"Ông chính là ông già trăm tuổi không chịu chết ở nhà họ Lý?"
Dương Thanh bình tĩnh nhìn Lý Trọng hỏi, giọng điệu còn có vẻ trêu tức.
"Láo xược!"
Lý Trọng nổi giận.
Lão ta đường đường là cụ tổ nhà họ Lý, thế hệ người già sống hơn trăm năm lại bị một người thanh niên chỉ có hai mươi tám tuổi mắng không chịu chết.
"Ông không chỉ là không chịu chết mà còn là lão già khốn kiếp bỉ ổi vô sỉ. Ông đường đường là cao thủ Siêu Phàm Cảnh lại ra tay với cao thủ Thần Cảnh bình thường, uy hiếp một người có thực lực yếu hơn ông rất nhiều. Có phải ông thấy chuyện này rất vinh quang không?"
Dương Thanh lạnh lùng nói, sâu trong đôi mắt lóe ra sát khí.
Trước đó, anh vẫn luôn nhịn dù thấy rõ mọi chuyện xảy ra bên này như lòng bàn tay, nếu không phải anh vẫn chưa thể đột phá đến Siêu Phàm Nhị Cảnh, anh sẽ không nhẫn nhịn.
"Cậu muốn chết!"
Lý Trọng chợt quát một tiếng và không nhịn được nữa, lập tức lao về phía Dương Thanh.
Ánh mắt Dương Thanh lạnh lẽo, người hơi cúi xuống, trong giây lát đạp xuống mặt đất phát ra một tiếng động lớn. Mặt đất lõm xuống tạo ra một phản lực đáng sợ làm anh bắn ra ngoài, lao thẳng về phía Lý Trọng.
"Ầm!"
Một giây tiếp theo, một tiếng va chạm nặng nề vang vọng cả Hoàng phủ.
Mặt đất lấy vị trí dưới chân hai người làm trung tâm đã nổ mạnh, bụi bặm cuốn lên.
Một khí thế võ đạo như dời núi lấp biển cuốn theo tất cả ra xung quanh giống như đạn hạt nhân bị nổ vậy.
"Ầm ầm ầm!"
Trong sự kinh hoàng của mọi người, tất cả đồ thủy tinh trong các tòa nhà gần đó đều nổ tung.
Dưới sóng võ thuật đáng sợ này, các cao thủ Thần Cảnh bị ép cho phải lùi lại rất nhiều bước giống như bị ô tô đụng phải.
Có mấy cao thủ vừa bước vào Thần Cảnh sơ kỳ còn không chịu được, sâu trong cổ họng chợt thấy vị tanh, lập tức nôn ra máu và bay ngược lại.
Hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh chỉ đánh một đòn, đã phát ra năng lượng hủy diệt đáng sợ như vậy.
Chỉ sóng năng lượng tàn dư sau va chạm đã tạo thành sát thương lớn như vậy, có thể tưởng tượng được một khi hai người này thật sự chiến đấu sẽ xảy ra chuyện đáng sợ tới mức nào.
Dương Thanh và Lý Trọng vừa bắt đầu đánh, cho dù Thượng Quan Hoàng đã là bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng bị đẩy lùi lại năm sáu bước. Ánh mắt lão ta vô cùng khó tin.
Đồng thời, lão ta còn mừng như điên.
Trước đó lão ta vẫn lo lắng Dương Thanh chỉ là cao thủ mới vào Siêu Phàm Nhất Cảnh, tạm thời không phải là đối thủ của Lý Trọng, có thể miễn cưỡng ngăn cản được Lý Trọng đã là ơn huệ cực lớn với Hoàng tộc rồi.
Nhưng bây giờ, sau khi Dương Thanh và Lý Trọng vừa đối đầu, không ngờ anh chẳng những không bị đẩy lùi mà thực lực của hai người dường như ngang nhau, không ai có thể làm gì được người kia.
Đối với Hoàng tộc họ Thượng Quan bây giờ, không cần có người giết được Lý Trọng, chỉ cần có thể cầm chân lão ta là đủ rồi.
Đừng quên, bản thân Thượng Quan Hoàng cũng là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, hơn nữa còn sắp phá vỡ rào cản, bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Về phần Lý Giang Hùng nhà họ Lý, sau khi Dương Thanh xuất hiện, đã đánh một đòn làm lão ta bị thương nặng, sợ rằng bây giờ một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng có thể giết lão ta.
Chỉ cần Lý Trọng bị Dương Thanh ngăn cản, nhà họ Lý sẽ phải đối mặt với sự diệt vong!
"Rốt cuộc… cậu là ai?"
Lý Trọng chợt dùng sức ép Dương Thanh lùi lại, bản thân lão ta cũng lùi lại mấy bước.
Đây là lần đầu tiên lão ta tò mò về thân phận của Dương Thanh.
Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh nhưng không ngờ dưới một đòn vừa rồi, Dương Thanh lại có thể đánh ngang tay với lão ta. Cho dù lão ta còn chưa phát hết sức lực nhưng cũng không có cách nào bảo đảm Dương Thanh đã phát huy hết sức lực hay chưa.
Bất kể Dương Thanh có phát ra hết sức lực hay không, lão ta có thể khẳng định rằng mình rất khó giết được Dương Thanh.
Quan trọng là Dương Thanh còn trẻ như vậy.
Dựa vào kinh nghiệm, lão ta vẫn chưa từng nghe nói có người thanh niên nào đạt được sức chiến đấu Siêu Phàm Tứ Cảnh khi mới ba mươi tuổi.
Quan trọng là lão ta chỉ cảm nhận được khí thế võ đạo vừa bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh trên người Dương Thanh.
Sau khi cảnh giới võ thuật bước vào Siêu Phàm Cảnh, chênh lệch giữa hai cảnh giới bất kỳ đều giống như rãnh trời, huống gì giữa lão ta và Dương Thanh chênh lệch tới hai cảnh giới.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí. Nếu anh đã ra tay với Lý Trọng, vậy hôm nay lão ta phải chết.
Bằng không, một khi để kẻ địch như thế sống sót rời đi, một ngày nào đó anh sẽ phải hối hận.
"Ông còn chưa có tư cách biết tôi là ai!"
Dương Thanh vừa dứt lời thì chân đã di chuyển, trong giây lát lại xông về phía Lý Trọng.
Lý Trọng lập tức cảm giác được một khí thế cực kỳ cuồng bạo đang ép về phía mình.
Lúc này, đôi mắt của Dương Thanh đỏ như máu, quả thật giống như một con thú dữ không thể khống chế được.
Khi đối diện với đôi mắt của Dương Thanh, Lý Trọng tự nhiên thấy sợ hãi.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Lý Trọng nghiến răng quát, sau đó chợt đạp xuống đất, đồng thời tập trung sức lực vào nắm đấm bên phải, trong giây lát vung lên đập xuống: "Giết!"
"Ầm ầm ầm!"
Một giây tiếp theo, cuộc chiến đấu của hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh chính thức bắt đầu.
Hoàng tộc họ Thượng Quan và cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý đã bị cuộc chiến đấu của hai người dọa cho hoảng sợ. Lúc này, bọn họ đều vội vàng lùi lại, sợ mình đứng gần quá sẽ bị lực còn sót lại của cuộc chiến làm cho bị thương nặng.
"Cậu Thanh thật mạnh!"
Sau khi Thượng Quan Hoàng ra lệnh một tiếng, những cao thủ Hoàng tộc nãy giờ vốn đang uất ức không chịu nổi đều lao về phía cao thủ nhà họ Lý, điên cuồng tấn công.
Sở dĩ vừa nãy nhà họ Lý còn chiếm ưu thế, giết không ít cao thủ Hoàng tộc là do Thượng Quan Hoàng bị Lý Trọng kìm chế. Mà Lý Giang Hùng gần như sắp bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh quả thật chính là vô địch đối với những cao thủ Hoàng tộc kia.
Nhưng bây giờ, Lý Trọng bị Dương Thanh kìm chế, Lý Giang Hùng vừa nãy đã bị Dương Thanh đánh bay trong chớp mắt, gần như mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.
Hơn nữa bên phía Hoàng tộc, ngoài Thượng Quan Hoàng gần đạt Siêu Phàm Nhất Cảnh, những cao thủ khác đều là Thần Cảnh đỉnh phong.
Mà bên nhà họ Lý ngoài hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nắm giữ thực lực ngang với bán bộ Siêu Phàm Cảnh, cảnh giới của những người khác đều không cao.
Ở dưới sự dẫn dắt của Thượng Quan Hoàng, cao thủ Hoàng tộc điên cuồng chém giết giống như sói vào giữa đàn dê.
Lý Giang Hùng nhìn cao thủ nhà họ Lý liên tục bị giết chết, đôi mắt đã đỏ như máu, giận dữ hét lên: "Thượng Quan Hoàng, các người chán sống rồi! Các người chán sống rồi!"
"Giết giết giết!"
Người Hoàng tộc không bị ảnh hưởng bởi lời Lý Giang Hùng nói, trái lại càng đánh hăng hơn.
Mặc dù Thượng Quan Nhu là phụ nữ nhưng có cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ, sức chiến đấu ngang với cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, tay không đánh một chưởng vào ngực một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ nhà họ Lý.
"Bịch!"
Chỉ thấy ngực cao thủ nhà họ Lý kia lõm xuống, bay ngược ra ngoài giống như quả bóng cao su và nôn ra máu.
Không chỉ Thượng Quan Nhu rất mạnh, những cao thủ Hoàng tộc khác cũng hoàn toàn bùng nổ, phát ra sức chiến đấu mạnh nhất đánh nhau với cao thủ nhà họ Lý.
Hôm nay không phải nhà họ Lý chết thì Hoàng tộc sẽ bị tiêu diệt!
Cao thủ của hai gia tộc lớn điên cuồng chiến đấu, cuộc chiến đấu giữa Dương Thanh và Lý Trọng cũng vô cùng ác liệt.
Xung quanh bọn họ đã chẳng còn người nào, đá xanh dưới chân vỡ thành mảnh vụn, rất nhiều tòa nhà gần đó cũng sập xuống.
Có thể nói trong phạm vi mấy chục mét quanh bọn họ đều bị san thành đất bằng.
"Đồ khốn kiếp!"
"Cậu dám tổn thương tôi!"
"Tôi là cụ tổ nhà họ Lý đã sống qua trăm năm, có thiên tài võ thuật nào mà chưa từng giết chứ?"
"Hôm nay, tôi sẽ giết thêm một thiên tài võ thuật nữa!"
Mái tóc dài bạc trắng của Lý Trọng tung bay theo gió, gương mặt hung ác nhìn về phía Dương Thanh với sát khí đáng sợ.
Dương Thanh cũng không dễ chịu gì. Dù sao anh mới bước vào Siêu Phàm Nhị Cảnh, lúc này vẫn luôn chiến đấu trong trạng thái cuồng bạo.
Sự cuồng bạo trong cơ thể càng lúc càng tăng, làm anh sắp đánh mất lý trí. Anh vừa phải ép mình duy trì sự tỉnh táo, còn phải tiếp tục chiến đấu với Lý Trọng nên áp lực cực lớn.
Cũng may anh liều mạng đánh một trận, vẫn có thể áp chế được Lý Trọng.
Trước đó, khi anh sắp phá vỡ rào cản tiến vào Siêu Phàm Nhị Cảnh, sự cuồng bạo vốn đã lên đến cực hạn nhưng anh vẫn có thể kiểm soát được lý trí của mình.
Chẳng qua khi anh tiến vào Siêu Nhàm Nhị Cảnh lại phát hiện sự cuồng bạo này dường như còn mạnh hơn, chỉ cần anh muốn là có thể làm nó tiếp tục tăng lên. Nhưng chỉ tăng thêm một chút nữa thôi, anh sẽ thật sự mất khống chế.
"Giết!"
Lý Trọng đột nhiên nổi giận hét lên một tiếng, đá vụn dưới chân lập tức bị nghiền nát thành bột. Lão ta lao thẳng về phía Dương Thanh.
Dương Thanh nôn ra máu nhưng vẫn cố gắng duy trì trạng thái cuồng bạo và lại tấn công.
"Ầm ầm ầm!"
Hai người lao vào nhau, hai bóng người dường như hóa thành bóng mờ, cao thủ bình thường không thể nào nắm bắt được bóng dáng của bọn họ.
Mỗi khi bóng dáng hai người xuất hiện đều sẽ phát ra một tiếng va chạm chói tai.
Dương Thanh càng chiến đấu càng thấy trong người cuồng bạo hơn, trên da tay anh dần dần có máu chảy ra.
Hai cánh tay nổi đầy gân xanh, máu dường như nhuộm đỏ Dương Thanh.
Lý Trọng chợt đánh một đòn ép Dương Thanh lùi lại, ánh mắt càng thêm khiếp sợ. Lão ta đã phát huy thực lực đến mức cao nhất nhưng vẫn bị anh vững vàng chèn ép.
Lý Trọng hiểu rõ, cứ tiếp tục tình trạng này, sợ rằng lão ta cùng lắm chỉ có thể kiên trì thêm năm phút, sức lực tiêu hao quá nhiều sẽ dẫn tới hoàn toàn mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.
Nhưng lúc này cả người Dương Thanh giống như một người máu khiến lão ta thấy được hy vọng.
"Chắc chắn cậu đã dùng phương pháp bí mật nào đó làm thực lực của mình tăng vọt trong thời gian ngắn, bây giờ cậu đã không chịu nổi nữa, đúng không?"
Lý Trọng lạnh lùng nói: "Dương Thanh, giữa cậu và nhà họ Lý tôi vốn không có thù hận gì, tất cả đều là do Hoàng tộc Thượng Quan ở giữa gây khó dễ, giết chết người nhà họ Lý tôi rồi đổ tội cho cậu mới gây ra hiểu nhầm giữa chúng ta”.
"Chắc hẳn cậu biết rõ cậu không có khả năng giết được tôi, tôi cũng không thể giết được cậu. Với tình trạng của cậu bây giờ, sợ rằng cũng không kiên trì được bao lâu”.
"Nếu cậu bằng lòng đến nhà họ Lý, tôi có thể để cậu làm Thái Thượng trưởng lão ở nhà họ Lý, địa vị gần bằng tôi, cậu thấy thế nào?"
Dương Thanh cười lạnh: "Thật sự chỉ là hiểu nhầm thôi sao?"
Anh biết rõ nhà họ Lý suy nghĩ thế nào, còn không phải là muốn giết anh trước rồi khai chiến với Hoàng tộc họ Thượng Quan sao?
Bởi vì chỉ làm vậy, sau khi người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành xuất hiện, lão ta mới có khả năng ứng phó được.
"Thật sự là hiểu nhầm!"
Lý Trọng vội nói: "Dương Thanh, tôi biết cậu và Hoàng tộc Thượng Quan không quá thân thiết, cậu việc gì phải vì một Hoàng tộc mà làm như vậy chứ?"
"Tôi còn biết cậu có rất nhiều kẻ địch, ngoài cao thủ Siêu Phàm Cảnh Miêu Thành còn có cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ - một trong hai Hoàng tộc lớn cổ xưa”.
"Nếu cậu gia nhập nhà họ Lý, tôi có thể giúp cậu đối phó với bọn họ, chắc cậu sẽ vì người bên cạnh cậu mà không từ chối, đúng không?"
Dương Thanh nhíu mày khi nghe Lý Trọng nói vậy.
Không ngờ, nhà họ Lý hiểu rõ về anh như vậy, thậm chí biết cả thù hận giữa và Miêu Thành và Hoàng tộc họ Vũ.
"Hôm nay, tôi phải giết ông!"
Dương Thanh chợt nói.
"Dương Thanh, cậu đừng thấy tôi nể mặt mà ngông cuồng, tôi bằng lòng cho cậu gia nhập nhà họ Lý là vinh hạnh của cậu...”
Lý Trọng tức giận.
Nhưng lão ta còn chưa nói xong đã bị Dương Thanh dùng hành động ngắt lời.
Dương Thanh hoàn toàn không nghe lời Lý Trọng nói, chỉ bước một bước đã xuất hiện ở trước mặt lão ta, giơ tay đánh ra một chiêu.
"Cậu muốn chết!"
Lý Trọng nổi giận, cảm nhận được một đòn này của Dương Thanh ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo nên không dám cố chống đỡ, chỉ có thể lựa chọn tránh né.
Trong nháy mắt đó, đòn tấn công của Dương Thanh chợt đánh xuống.
"Bịch!"
Một quyền đánh trúng ngực Lý Trọng.
Lý Trọng phun ra một búng máu và bay ra ngoài.
Mà lúc này, Dương Thanh lắc người lại chợt xuất hiện ở trước mặt Lý Trọng, trong giây lát đánh về phía cơ thể còn đang lùi lại của lão ta.
"Bịch!"
Một tiếng động lớn vang lên, Lý Trọng đập mạnh xuống đất. Trên mặt đất xuất hiện một vết lõm hình người.
"Phụt!"
Lý Trọng chợt phun ra một búng máu, hơi thở yếu hơn rất nhiều.
Mà lúc này, đôi mắt Dương Thanh đỏ như máu, anh dường như hoàn toàn mất lý trí, nhấc chân đạp về phía đầu Lý Trọng.
Lý Trọng hoảng sợ. Nếu đòn này đánh xuống, lão ta chết chắc!
Lúc này, trong đôi mắt Dương Thanh đều sát khí mãnh liệt. Lý Trọng không thể tránh được, chỉ có thể dồn hết sức chống đỡ.
Chỉ thấy hai cánh tay Lý Trọng đột nhiên giao nhau. Đúng lúc này, Dương Thanh giẫm một chân về phía ngực lão ta.
"Bịch!"
Một tiếng động lớn vang lên, Dương Thanh đạp lên hai cánh tay đang giao nhau của Lý Trọng.
Anh vừa giẫm xuống, Lý Trọng cảm giác hai cánh tay của mình như muốn gãy. Một sức mạnh đáng sợ đè hai cánh tay lão ta dính sát xuống ngực.
"Cầu xin cậu Thanh tha mạng!"
Cuối cùng Lý Trọng đã biết sợ, lớn tiếng cầu xin.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đều kinh ngạc đến ngây người khi nghe được tiếng cầu xin của Lý Trọng từ phía xa.
Không ai ngờ được người mạnh như Lý Trọng cũng thua Dương Thanh mới chỉ hai mươi tám tuổi!
Bọn họ chưa từng nghe qua thiên tài võ thuật nào trẻ tuổi như vậy.
Cả người Thượng Quan Hoàng đẫm đìa máu. Trong lúc, Dương Thanh và Lý Trọng chiến đấu, lão ta cũng bị hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý quấn lấy.
Lão ta chấn động nhìn về phía Dương Thanh.
Thượng Quan Hoàng chợt nghĩ, nếu không phải lần trước Thượng Quan Nhu tới Yến Đô chủ động qua lại thân thiết với Dương Thanh, có lẽ lão ta cũng đối phó với Dương Thanh như Hoàng tộc họ Diệp?
"Giết!"
Dương Thanh nghe được lời cầu xin của Lý Trọng nhưng sát khí không hề giảm bớt, trái lại càng tăng lên, liên tục giẫm xuống.
"Bịch bịch bịch!!!"
Sau khi liên tiếp tấn công mấy lần, hai cánh tay giao nhau trước ngực Lý Trọng đã be bét máu thịt. Nếu không phải lão ta đã bước vào cảnh giới Siêu Phàm, cơ thể được võ đạo tôi luyện thì cánh tay này đã gãy từ lâu rồi.
"Cầu xin cậu Thanh tha mạng, sau này tôi bằng lòng thần phục cậu, xin cậu tha mạng!"
Cảm nhận được khí tức trên người Dương Thanh càng thêm cuồng bạo, đáng sợ, Lý Trọng cũng sắp khóc rồi.
Nhiều năm qua, lão ta vẫn luôn điên cuồng tu luyện trong gian phòng bí mật dưới lòng đất do nhà họ Lý đặc biệt xây dựng, chưa từng ra ngoài. Lão ta không ngờ mình mới ra đã gặp phải quái thai như Dương Thanh.
Bây giờ, Lý Trọng thật sự sợ rồi. Lão ta sợ mình tốn bao nhiêu công sức mới đạt được thực lực như vậy, lại dễ dàng bị người ta giết chết.
Nếu cho Lý Trọng thêm một cơ hội, cho dù lão ta đứng nhìn nhà họ Lý bị phá hủy cũng tuyệt đối không ra tay.
Bây giờ thậm chí còn chưa ép được người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành ra mà lão ta đã sắp bị Dương Thanh giết chết rồi. Có thể tưởng tượng được trong lòng lão ta lúc này uất ức thế nào.
"Bịch!"
Lý Giang Hùng vội vàng lao tới quỳ ở dưới chân Dương Thanh, sợ hãi cầu khẩn: "Cậu Thanh, nhà họ Lý biết sai rồi, mong cậu tha cho chúng tôi một con đường sống. Sau này nhà họ Lý chỉ nghe lệnh cậu, mong cậu tha cho cụ tổ nhà họ Lý chúng tôi”.
Lý Giang Hùng biết rất rõ, chỉ khi nào Dương Thanh tha thứ thì nhà họ Lý mới có cơ hội sống sót.
Sở dĩ bọn họ dám ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan là vì có vũ khí bí mật Lý Trọng này. Nếu lão ta bị giết chết, cho dù Dương Thanh khinh thường ra tay với bọn họ, Hoàng tộc cũng sẽ tiêu diệt bọn họ.
Cho nên mới nói, chỉ khi nào được Dương Thanh tha thứ thì nhà họ Lý mới có hi vọng tồn tại.
Các cao thủ Hoàng tộc họ Thượng Quan đều cảm thấy khó tin, đặc biệt là khi nhìn thấy được Lý Giang Hùng quỳ dưới chân Dương Thanh xin tha, thậm chí ngay cả cụ tổ nhà họ Lý cũng đang cầu khẩn.
Nhà họ Lý là gia tộc cuồng vọng thậm chí không để mắt tới Thượng Quan Hoàng, dám ra tay với Hoàng tộc, bây giờ cụ tổ và chủ gia tộc của bọn họ lại đang cầu xin một người thanh niên.
Nhưng nghĩ đến thực lực mà Dương Thanh biểu hiện ra, bọn họ cảm thấy mình có thể tiếp nhận được sự thật này.
Thượng Quan Nhu nhìn Dương Thanh, trong mắt không ngừng lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Phóng tầm mắt ra cả thế giới này, sợ rằng không có người đàn ông thứ hai nào như vậy.
Sau khi cô ta gặp được người cùng lứa xuất sắc như vậy, làm sao có thể thích người đàn ông khác được?
"Cậu Thanh, cậu tha cho nhà họ Lý đi!"
Đúng lúc này, Thượng Quan Nhu đột nhiên nhìn về phía người đàn ông cuồng bạo kia và nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều thấy khó tin.
Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chấn động, nhìn Thượng Quan Nhu nói: "Nhu Nhu, cháu...”
Trên gương mặt dính đầy máu của Thượng Quan Nhu hiện ra nụ cười quyến rũ: "Tuy cháu cũng muốn tiêu diệt nhà họ Lý nhưng nếu bên cạnh cậu Thanh có thể có thêm cao thủ như Lý Trọng cũng là một chuyện tốt”.
Lúc này Thượng Quan Hoàng mới hiểu được suy nghĩ của cô cháu gái mà mình yêu thương nhất.
Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lát mới nói với Dương Thanh: "Cậu Thanh, nếu có thể thì cậu hãy cho Lý Trọng một cơ hội đi!"
Lý Giang Hùng cảm giác khó tin. Lý Trọng đầy vết thương trên người cũng không thể tin nổi. Hôm nay bọn họ tới tiêu diệt Hoàng tộc, không ngờ Hoàng tộc xin tha cho bọn họ.
Màu đỏ trong mắt Dương Thanh dần biến mất, sự cuồng bạo trên người cũng biến mất trong thời gian ngắn.
Mấy giây ngắn ngủi qua đi, Dương Thanh vốn như một con thú hoang đã bình tĩnh trở lại.
Lúc này, trông anh chỉ như một người thanh niên bình thường, làm gì còn vẻ hung ác tàn bạo vừa rồi?
Điều này làm mọi người kinh ngạc đến ngây người. Bọn họ biết Dương Thanh dùng biện pháp đặc biệt cố tăng sức chiến đấu lên tới trạng thái ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh, vốn tưởng cách này có giới hạn về thời gian.
Thời gian vừa hết, cơ thể Dương Thanh sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn, nhưng bây giờ xem ra không phải vậy.
Sau khi loại bỏ trạng thái cuồng bạo, Dương Thanh đã khôi phục lại cảnh giới võ thuật ban đầu.
"Lý Trọng, tôi có thể cho ông một con đường sống nhưng từ nay về sau ông phải xem tôi là chủ. Nếu ông dám phản bội, tôi tuyệt đối sẽ không tha!"
Dương Thanh bình tĩnh nhìn về phía Lý Trọng nói.
Chỉ mấy câu nói có vẻ bình thản như vậy lại khiến toàn thân Lý Trọng giá lạnh. Lão ta không hề nghi ngờ, nếu mình dám phản bội, Dương Thanh sẽ giết chết không hề do dự.
Hơn nữa lão ta tin tưởng Dương Thanh có thực lực này.
Lý Trọng có thể còn sống đã thấy vô cùng thỏa mãn, sao dám không nhận lời Dương Thanh?
"Cậu Thanh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội. Từ nay về sau, cậu chính là chủ nhân của tôi! Tôi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho cậu!"
Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.
Lão ta đã sợ muốn vỡ mật, thật sự không dám phản bội.
"Lý Trọng, ông hãy nhớ kỹ lời ông nói đấy. Nếu để tôi biết ông dám phản bội cậu Thanh, tôi sẽ đích thân tiêu diệt nhà họ Lý!"
Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng uy hiếp.
"Hoàng Chủ cứ yên tâm, nếu Lý Trọng tôi đã thần phục cậu Thanh thì chắc chắn sẽ không thay lòng”.
Lý Trọng nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nói với vẻ cảm kích: "Cảm ơn Hoàng Chủ và cô Nhu đã xin tha cho tôi!"
Thượng Quan Hoàng không nói gì. Thượng Quan Nhu vừa cười vừa nói: "Tiền bối nói quá lời rồi. Nếu ông đã thần phục cậu Thanh, vậy sau này Hoàng tộc và nhà họ Lý là người một nhà”.
Lúc này, người Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đều há hốc mồm. Vừa nãy hai bên còn đánh nhau kịch liệt, chết không ít tinh nhuệ, nhưng bây giờ lại trở thành gia tộc anh em sống chết có nhau vì Dương Thanh.
Nếu chuyện ở đây truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ gây chấn động cả Chiêu Châu mất.
Một phòng họp nhỏ được trang trí xa hoa trong Hoàng phủ Thượng Quan.
Ở đây chỉ có năm người là Thượng Quan Hoàng, Thượng Quan Nhu, Lý Trọng và Lý Giang Hùng, cuối cùng chính là Dương Thanh.
Thượng Quan Nhu tự mình bưng trà rót nước cho mấy người.
"Chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp Chiêu Châu, sợ rằng sẽ có vài gia tộc thế lực không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan rồi nhỉ?"
Thượng Quan Hoàng chợt nói.
Lý Trọng và Lý Giang Hùng đều lúng túng. Trên thân hai người chằng chịt thương tích, đặc biệt là Lý Giang Hùng càng bị thương nặng hơn. Nếu không phải cơ thể ông ta đã được võ đạo tôi luyện, sợ là tình trạng vết thương sẽ càng nghiêm trọng hơn.
"Tất cả là tại chúng tôi không biết tự lượng sức mình, dám có ý đồ với Hoàng tộc mới tạo thành tình trạng như ngày hôm nay. Hoàng Chủ có gì căn dặn cứ nói, chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ Hoàng tộc”.
Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.
Lý Giang Hùng cũng nói: "Đúng vậy, bất kể là gia tộc nào, chỉ cần chúng dám có ý đồ với Hoàng tộc, nhà họ Lý sẽ là người đầu tiên không tha!"
Lúc này, Dương Thanh đang ngồi bên cạnh, bọn họ không dám không tỏ thái độ.
Dương Thanh bình thản bưng chén trà mới được Thượng Quan Nhu rót đầy lên, khẽ nhấp một hớp nhưng không nói gì, chờ hai gia tộc lớn bàn bạc.
Thượng Quan Hoàng trâm ngâm một lát, chợt nhìn về phía Thượng Quan Nhu hỏi: "Nhu Nhu, cháu thấy tiếp theo chúng ta nên làm gì mới thích hợp?"
Lý Trọng và Lý Giang Hùng đều kinh ngạc, dường như không ngờ Thượng Quan Hoàng sẽ hỏi ý kiến của Thượng Quan Nhu trong trường hợp này.
Ban đầu, bọn họ còn tưởng Thượng Quan Nhu được gọi tới tham dự cuộc họp nhỏ này chỉ để bưng trà rót nước. Bây giờ bọn họ mới ý thức được địa vị của cô ta trong lòng Thượng Quan Hoàng cực cao.
Thượng Quan Nhu mỉm cười rồi nói: "Cháu có một ý tưởng nhưng cần phối hợp với nhà họ Lý”.
"Cô Nhu yên tâm, chỉ cần nhà họ Lý chúng tôi có thể làm được, mong cứ việc nói. Cho dù bảo tôi tự mình đi trấn áp những gia tộc thế lực muốn ngóc đầu dậy kia, tôi cũng sẵn lòng”.
Lý Trọng vội nói.
"Tiền bối nói quá nghiêm trọng rồi!"
Thượng Quan Nhu mỉm cười lắc đầu, sau đó nghiêm giọng nói: "Chuyện hôm nay chưa chắc đã là chuyện xấu đối với Hoàng tộc chúng ta”.
"Bây giờ, rất nhiều gia tộc đều đang chú ý tới chúng ta, rất nhiều người hiểu rõ nhà họ Lý mạnh tới mức nào, sợ rằng rất nhiều gia tộc đều cho rằng nhà họ Lý không thể tiêu diệt Hoàng tộc nhưng vẫn có thể làm Hoàng tộc bị tổn thương nặng nề”.
"Nếu đã vậy, chúng ta cứ cho họ thấy điều họ muốn thấy”.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật mình, Thượng Quan Hoàng nói: "Ý của cháu là chúng ta thể hiện cho người ngoài thấy mình bị tổn thất nghiêm trọng, sau đó chờ những gia tộc thế lực có âm mưu gây rối với Hoàng tộc à?"
Thượng Quan Nhu gật đầu: "Thật ra mấy gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan đều nhòm ngó Hoàng tộc từ lâu, cho dù họ không bằng nhà họ Lý nhưng cũng sẽ chẳng kém hơn bao nhiêu”.
"Nếu để cho họ biết Hoàng tộc và nhà họ Lý đều thiệt hại, hai bên tổn thất rất nghiêm trọng, e rằng rất nhanh sẽ có người không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc”.
"Chỉ cần có một gia tộc dám ra tay với Hoàng tộc, những gia tộc khác chắc chắn sẽ dồn toàn lực ra tay với Hoàng tộc. Đến lúc đó, chúng ta có thể một lưới bắt hết bọn họ”.
"Sau này, Hoàng thành Thượng Quan sẽ thật sự trở thành một Hoàng Thành có Hoàng tộc thống lĩnh thực thụ”.
Lý Trọng và Lý Giang Hùng hoảng hốt nhìn về phía Thượng Quan Nhu, bọn họ không ngờ được cô ta có dã tâm như vậy.
Tuy nói bốn hoàng tộc lớn Chiêu Châu vô cùng phong quang, có vẻ như mỗi Hoàng tộc đều nắm giữ Hoàng Thành của mình trong tay, nhưng trên thực tế chỉ có người của Hoàng tộc mới biết thế lực trong bất kỳ một Hoàng thành nào đều không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Chỉ cần là gia tộc thế lực có thể định cư trong Hoàng Thành đồng thời phát triển trở thành chư hầu một phương, làm sao có thể là gia tộc nhỏ được?
Có thể nói trong Hoàng Thành ngoài Hoàng tộc còn có rất nhiều gia tộc hàng đầu gần như có thể sánh ngang với bọn họ. Cho dù là Hoàng tộc cũng không dám tùy tiện ra tay với những gia tộc này.
Hoàng tộc được truyền thừa mấy trăm năm, các gia tộc kia không muốn chiếm lấy sao?
"Tốt!"
Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lúc, hai mắt híp lại và nói với vẻ nghiêm giọng: "Cứ vậy đi, chúng ta sẽ mượn cơ hội lần này làm một đợt thanh tẩy lớn đối với Hoàng thành Thượng Quan!"
"Nhu Nhu, công việc cụ thể sẽ giao cho cháu chịu trách nhiệm!"
Thượng Quan Hoàng nói vậy làm Lý Trọng và Lý Giang Hùng càng chấn động hơn.
Với thế mạnh của Hoàng tộc, bây giờ lại thêm một nhà họ Lý, càng chưa nói tới phía sau bọn họ có một Dương Thanh trấn giữ.
Một khi những gia tộc thế lực khác dám có ý đồ với Hoàng tộc, tất nhiên sẽ bị Hoàng tộc liên thủ với nhà họ Lý tiêu diệt.
Không ngờ Thượng Quan Hoàng giao cho Thượng Quan Nhu chịu trách nhiệm về chuyện lớn như vậy, rõ ràng là tặng không công lớn cho cô ta.
Có thể tưởng tượng được sau khi Hoàng tộc trấn áp các gia tộc thế lực trong Hoàng Thành, Thượng Quan Nhu sẽ là công thần lớn nhất của cả Hoàng tộc. Đây là Thượng Quan Hoàng muốn chuẩn bị cho Thượng Quan Nhu tiếp nhận Hoàng vị.
"Vâng, ông nội!"
Thượng Quan Nhu nghiêm túc trả lời nhưng trong lòng vẫn hơi kích động.
Ban đầu, cô ta không có hứng thú gì với vị trí Hoàng Chủ. Nhưng sau khi cô ta biết tới sự mạnh mẽ của Dương Thanh mới ý thức được mình cần phải nâng cao thực lực và địa vị mới có thể tới gần anh.
Dương Thanh đã có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh. Với cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ của cô ta, sợ là không có hy vọng đuổi kịp anh trên phương diện võ thuật.
Nếu vậy, cô ta chỉ có thể cố gắng nâng cao địa vị của mình.
Lý Trọng xúc động, sau đó căn dặn Lý Giang Hùng: "Chuyện tiếp theo sẽ giao cho con. Con phải phối hợp tốt với cô Nhu, trợ giúp Hoàng tộc thống nhất Hoàng Thành!"
"Vâng thưa bố!" Lý Giang Hùng vội vàng đáp.
Chuyện tiếp theo sẽ do Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng đi xử lý. Thượng Quan Hoàng dẫn Dương Thanh và Lý Trọng tới một gian phòng khách, tự mình đón tiếp hai người.
Chẳng bao lâu, từ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan truyền ra một tin tức động trời.
"Nhà họ Lý dẫn đầu một đám cao thủ Thần Cảnh phát sinh xung đột với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hai bên đã chết và bị thương rất nghiêm trọng. Thượng Quan Hoàng bị thương nặng chưa rõ tình hình. Bây giờ, Thượng Quan Nhu - cháu gái của Thượng Quan Hoàng tạm thời quản lý Hoàng tộc”.
"Lý Giang Hùng - ông chủ nhà họ Lý dẫn đầu một đám người bị thương trong gia tộc rời khỏi Hoàng tộc”.
"Lý Giang Hùng lên tiếng, sau này bọn họ và Hoàng tộc họ Thượng Quan không đội trời chung, đợi nhà họ Lý hồi phục tất nhiên sẽ bắt Hoàng tộc phải trả giá đắt!"