Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-90
Chương 90
Có Giang Ninh ở đây, đám người Lâm Vũ Chân chác chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng bây giờ Giang Ninh còn phải huấn luyện đám người A Cẩu, chưa chác đã có thể luôn đi theo Lâm Vũ Chân từng giây từng phút được.
Giang Ninh không phản đối, đây là điều cần thiết và cũng là một trong những nguyên nhân để hắn huấn luyện đám người A Cẩu.
Giang Ninh không nói gì, hút xong điếu thuốc thì lên xe tính rời đi.
Hắn quay cửa xe xuống, thản. nhẦu nói;”Ùão Höàng à, cậu bồi dưỡng những người này thật sự không được tốt lắm đâu.’ Giang Ninh nói xong liền đi.
Hầu kết của Hoàng Ngọc Minh giật giật. Anh biết ý của Giang Ninh, bất chợt vừa chạy và quát đám người A Cẩu.
“Các người còn có thể vô dụng hơn nữa không? Các người làm cho ông đây mất mặt! Lại khiến cho ông đây mất mặt rồi!”
“Mẹ nó, đã nửa tháng rồi mà không có một người có thể thông qua à? Mặt của ông đây cũng bị đánh sưng lên rồi!”
“A Cẩu, cậu có làm được không? Không được lại cút xuống cho tôi. Chó chết, ông đây không cho cậu cơ hội nào nữa!”
Bây giờ vẻ mặt Lâm Cường cực kỳ khó coi.
Ông ta còn tưởng Lâm Võ ra tay thì cả nhà Lâm Văn không chết cũng phải lại có một người tàn phế, bọn họ chắc chắn cũng không thể tới công ty tiếp được.
Nhưng không ngờ hôm nay Lâm Văn và Lâm Vũ Chân vẫn tới công ty như mọi khi, hơn nữa còn lành lặn không bị sao cả.
Ngược lại, không có tin tức gì của Lâm Võ.
“Con nói Giang Ninh kia thậm chí còn dám đánh cả Kim Nhiên à?” Ông ta nhìn Lâm Phong trước mắt hỏi.
“Đánh, hơn nữa đánh rất nhãn tâm, ra tay còn độc ác hơn con nữa! Sợ rằng cậu ấy sẽ bị tàn phế thôi.
Bây giờ Lâm Phong nghĩ đến, vẫn cảm thấy sợ tới nổi da gà.
Vừa nghĩ tới mặt của Giang Ninh, gã đã cảm thấy cơ thể mình cũng đang run rẩy. Nỗi khủng hoảng này dường như đã bén rễ ở trong xương cốt, xua thế nào cũng không đi.
“Vậy Kim Nhiên đâu?”
“Cậu ta được người đưa đi rồi”
Vẻ mặt Lâm Phong buồn như đưa đám: “Ba, nếu không chúng ta đừng tiếp tục trêu chọc người nhà Lâm Vũ Chân nữa, con thật sự sợ.
Gã bị Giang Ninh dọa cho sợ rồi! Tên thần kinh đó, ai cũng dám đánh, ngay cả cậu chủ nhà họ Kim ở tỉnh thành cũng bị đánh không tha, mình thì tính là gì chứ.
Gã buồn bực nhất là kẻ thần kinh này còn là người xuất sắc được gã hoàn toàn nghiêm túc lựa chọn ra từ mười mấy người để làm chồng của Lâm Vũ Chân.
“Bốp!”
Mời đọc truyện trên truyện 88
Lâm Cường giơ tay lên tát một phát: “Đồ vô dụng! Sao tao lại sinh ra đứa con trai vô dụng như mày chứ?”
“Đồ mà Lâm Vũ Chân cướp từ chỗ chúng ta, tao nhất định phải lấy về!”
“Không chỉ phải lấy về, tao còn muốn đồ trên tay nó và cả mạng của nó nữa!” Vẻ mặt Lâm Cường vô cùng dữ tợn.
Bây giờ khắp nơi trong thành phố Đông Hải đều đang đồn ầm lên, nói nhà họ Lâm ông ta sắp sụp đổ rồi, nhà Lâm Văn sẽ quật khởi, ở Đông Hải này chỉ có một nhà họ.
Lâm! Ông ta làm sao có thể cam tâm được? “Mày lập tức đi tới tỉnh thành!” Lâm Cường quát.
“Ba, con đi tỉnh thành làm gì chứ?” Lâm Phong lắc đầu. Gã không muốn đi, bây giờ gã chẳng muốn đi đâu cả, chỉ muốn trốn ở trong nhà thôi.
Thấy vẻ mặt dữ tợn của Lâm Cường, gã không dám nói nốt nửa câu sau nữa.
“Mày đi tới nhà họ Kiml”
Lâm Cường cười lạnh: “Nói cho người nhà họ Kim biết Kim Nhiên bị ai đánh, mặt khác nói rõ sự chân thành của nhà họ Lâm chúng ta…”
Lúc đó, thành phố Thiên Hải cấp tỉnh bất kể là về phương diện kinh tế, văn hóa hoặc là quyền lực đều hơn hẳn thành phố Đông Hải.
Cho dù là ở tỉnh thành, nhà họ Kim vẫn là dòng họ có tiếng tăm.
Lúc này, Kim Dương gia chủ nhà họ Kim nhìn Kim Nhiên nằm ở trên giường, vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, vẻ mặt vô cùng thâm trầm.
“Gia chủ Kim, tình trạng vết thương của cậu chủ Kim có hơi nghiêm trọng, muốn hồi phục lại hoàn toàn thì có chút khó khăn.”
Một bác sĩ nói với giọng điệu nghiêm trọng lại dè dặt: “Đặc biệt là vết thương ở đầu gối, về sau muốn đứng lên cũng là cả một vấn đề đấy”
Vẻ mặt Kim Dương càng khó coi hơn.
“Thứ lỗi cho tôi bất lực”
Bác sĩ thở dài: “Nhưng có một bác sĩ nổi tiếng ở nước ngoài sẽ đến tỉnh Thiên Hải vào tháng sau. Có lẽ anh ta sẽ có cách đấy”
“Cảm ơn bác sĩ” Kim Dương khẽ gật đầu, sai người tiễn bác sĩ rời đi.
Ông ta đắp chăn cho Kim Nhiên rồi đi tới phòng tiếp khách, trên mặt cực kỳ thâm độc và lộ rõ sát khí.
Mời đọc truyện trên truyện 88
Có Giang Ninh ở đây, đám người Lâm Vũ Chân chác chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhưng bây giờ Giang Ninh còn phải huấn luyện đám người A Cẩu, chưa chác đã có thể luôn đi theo Lâm Vũ Chân từng giây từng phút được.
Giang Ninh không phản đối, đây là điều cần thiết và cũng là một trong những nguyên nhân để hắn huấn luyện đám người A Cẩu.
Giang Ninh không nói gì, hút xong điếu thuốc thì lên xe tính rời đi.
Hắn quay cửa xe xuống, thản. nhẦu nói;”Ùão Höàng à, cậu bồi dưỡng những người này thật sự không được tốt lắm đâu.’ Giang Ninh nói xong liền đi.
Hầu kết của Hoàng Ngọc Minh giật giật. Anh biết ý của Giang Ninh, bất chợt vừa chạy và quát đám người A Cẩu.
“Các người còn có thể vô dụng hơn nữa không? Các người làm cho ông đây mất mặt! Lại khiến cho ông đây mất mặt rồi!”
“Mẹ nó, đã nửa tháng rồi mà không có một người có thể thông qua à? Mặt của ông đây cũng bị đánh sưng lên rồi!”
“A Cẩu, cậu có làm được không? Không được lại cút xuống cho tôi. Chó chết, ông đây không cho cậu cơ hội nào nữa!”
Bây giờ vẻ mặt Lâm Cường cực kỳ khó coi.
Ông ta còn tưởng Lâm Võ ra tay thì cả nhà Lâm Văn không chết cũng phải lại có một người tàn phế, bọn họ chắc chắn cũng không thể tới công ty tiếp được.
Nhưng không ngờ hôm nay Lâm Văn và Lâm Vũ Chân vẫn tới công ty như mọi khi, hơn nữa còn lành lặn không bị sao cả.
Ngược lại, không có tin tức gì của Lâm Võ.
“Con nói Giang Ninh kia thậm chí còn dám đánh cả Kim Nhiên à?” Ông ta nhìn Lâm Phong trước mắt hỏi.
“Đánh, hơn nữa đánh rất nhãn tâm, ra tay còn độc ác hơn con nữa! Sợ rằng cậu ấy sẽ bị tàn phế thôi.
Bây giờ Lâm Phong nghĩ đến, vẫn cảm thấy sợ tới nổi da gà.
Vừa nghĩ tới mặt của Giang Ninh, gã đã cảm thấy cơ thể mình cũng đang run rẩy. Nỗi khủng hoảng này dường như đã bén rễ ở trong xương cốt, xua thế nào cũng không đi.
“Vậy Kim Nhiên đâu?”
“Cậu ta được người đưa đi rồi”
Vẻ mặt Lâm Phong buồn như đưa đám: “Ba, nếu không chúng ta đừng tiếp tục trêu chọc người nhà Lâm Vũ Chân nữa, con thật sự sợ.
Gã bị Giang Ninh dọa cho sợ rồi! Tên thần kinh đó, ai cũng dám đánh, ngay cả cậu chủ nhà họ Kim ở tỉnh thành cũng bị đánh không tha, mình thì tính là gì chứ.
Gã buồn bực nhất là kẻ thần kinh này còn là người xuất sắc được gã hoàn toàn nghiêm túc lựa chọn ra từ mười mấy người để làm chồng của Lâm Vũ Chân.
“Bốp!”
Mời đọc truyện trên truyện 88
Lâm Cường giơ tay lên tát một phát: “Đồ vô dụng! Sao tao lại sinh ra đứa con trai vô dụng như mày chứ?”
“Đồ mà Lâm Vũ Chân cướp từ chỗ chúng ta, tao nhất định phải lấy về!”
“Không chỉ phải lấy về, tao còn muốn đồ trên tay nó và cả mạng của nó nữa!” Vẻ mặt Lâm Cường vô cùng dữ tợn.
Bây giờ khắp nơi trong thành phố Đông Hải đều đang đồn ầm lên, nói nhà họ Lâm ông ta sắp sụp đổ rồi, nhà Lâm Văn sẽ quật khởi, ở Đông Hải này chỉ có một nhà họ.
Lâm! Ông ta làm sao có thể cam tâm được? “Mày lập tức đi tới tỉnh thành!” Lâm Cường quát.
“Ba, con đi tỉnh thành làm gì chứ?” Lâm Phong lắc đầu. Gã không muốn đi, bây giờ gã chẳng muốn đi đâu cả, chỉ muốn trốn ở trong nhà thôi.
Thấy vẻ mặt dữ tợn của Lâm Cường, gã không dám nói nốt nửa câu sau nữa.
“Mày đi tới nhà họ Kiml”
Lâm Cường cười lạnh: “Nói cho người nhà họ Kim biết Kim Nhiên bị ai đánh, mặt khác nói rõ sự chân thành của nhà họ Lâm chúng ta…”
Lúc đó, thành phố Thiên Hải cấp tỉnh bất kể là về phương diện kinh tế, văn hóa hoặc là quyền lực đều hơn hẳn thành phố Đông Hải.
Cho dù là ở tỉnh thành, nhà họ Kim vẫn là dòng họ có tiếng tăm.
Lúc này, Kim Dương gia chủ nhà họ Kim nhìn Kim Nhiên nằm ở trên giường, vẫn đang hôn mê chưa tỉnh, vẻ mặt vô cùng thâm trầm.
“Gia chủ Kim, tình trạng vết thương của cậu chủ Kim có hơi nghiêm trọng, muốn hồi phục lại hoàn toàn thì có chút khó khăn.”
Một bác sĩ nói với giọng điệu nghiêm trọng lại dè dặt: “Đặc biệt là vết thương ở đầu gối, về sau muốn đứng lên cũng là cả một vấn đề đấy”
Vẻ mặt Kim Dương càng khó coi hơn.
“Thứ lỗi cho tôi bất lực”
Bác sĩ thở dài: “Nhưng có một bác sĩ nổi tiếng ở nước ngoài sẽ đến tỉnh Thiên Hải vào tháng sau. Có lẽ anh ta sẽ có cách đấy”
“Cảm ơn bác sĩ” Kim Dương khẽ gật đầu, sai người tiễn bác sĩ rời đi.
Ông ta đắp chăn cho Kim Nhiên rồi đi tới phòng tiếp khách, trên mặt cực kỳ thâm độc và lộ rõ sát khí.
Mời đọc truyện trên truyện 88
Bình luận facebook