Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 783
Chương 783:
Xoạt!
Xoạt!
Xoạt!
Mười mấy người, cùng lúc tiến đến Giang Ninh, nhưng lại rất nhanh bay ngược về sau, đều đã mất mạng.
Giang Ninh không chút mảy may thương tình, âm thanh của những cú đấm cứng như thép, cả không trung như rung lên theo.
Mỗi lân anh xuất chiêu, đều làm cho Ngụy Minh hồn bay phách lạc.
Hình như…đã tuyệt vọng!
“Tông sư…không! không chỉ là vậy…”
Đôi môi Ngụy Minh run rẩy, anh ta đột nhiên hiểu rõ, tại vì sao cao thủ dũng mãnh như Thường Tại Sơn như thế lại bị đánh cho giống như không còn sức chống đỡ, chết thật thê thảm.
“Rầm!”
Giang ninh vốn dĩ lười nói những lời thừa thãi, đấm ra một đấm, đập nát đầu Ngụy Minh.
“Người chết, thì không cần phải biết”
Nét mặt tức giận của anh đã giãn ra, dám ra tay với Lâm Vũ Chân của anh, đó chính là tội chết, không có bất kỳ sự thương lượng nào ở đây cả.
Giờ phút này, anh hoàn toàn là chiến thần bất khả chiến bại, thần chặn giết thần, quỷ chặn giết quỷ.
Ai dám làm tổn hại đến người phụ nữ anh hết mực coi trọng, Giang Ninh sẽ không chút mảy may khách khí, kể cả có là ông trời anh cũng sẽ dẫm nát đầu đối phương.
Bầu không khí lúc này có mùi máu tanh nhàn nhạt, gió thổi nhẹ cũng khiến người ta buồn nôn.
Sắc mặt Lâm Vũ Chân tái đi, đứng cạnh cửa xe, không chút cử động.
Đây là lần đầu tiên cô thấy Giang Ninh mạnh mẽ, điên cuồng như thế.
Đó chính là vì những người kia muốn giết cô!
Thấy Giang Ninh tiến lại, toàn thân Lâm Vũ Chân run rẩy, dùng lực cắn môi, âm thanh hết sức nhẹ nhàng.
* Xin, xin lỗi anh.”
Cô không nghe lời Giang Ninh, không ngoan ngoãn ở sân bay đợi anh, mà lại đi cùng Long Linh Nhị, lại còn cố ý giấu Giang Ninh.
Vì vậy mà suýt chút nữa đã mất mạng rồi!
Giang Ninh từng nói, anh không cho phép cô xảy ra bất cứ chuyện gì, nhưng lần này cô lại không nghe lời anh.
Anh nhất định là đang nổi giận rồi.
Nhìn biểu cảm của Giang Ninh, chắc chắn anh không chỉ có nổi giận thôi.
“Em..”
Lâm Vũ Chân chưa nói hết câu, Giang Ninh đã kéo cô một cái, ôm trọn vào lòng, giọng trầm xuống.
“Em dọa chết anh rồi, em có biết không?”
Trong giọng nói có chút run rẩy, hoàn toàn là sợ hãi Anh sợ mất Lâm Vũ Chân.
Dung mãnh như Giang Ninh,trên thế gian này không ai làm anh sợ, chỉ có thể làm anh sợ hãi chính là Lâm Vũ Chân xảy ra chuyện, thì anh thật sự sẽ phát cuồng.
Xoạt!
Xoạt!
Xoạt!
Mười mấy người, cùng lúc tiến đến Giang Ninh, nhưng lại rất nhanh bay ngược về sau, đều đã mất mạng.
Giang Ninh không chút mảy may thương tình, âm thanh của những cú đấm cứng như thép, cả không trung như rung lên theo.
Mỗi lân anh xuất chiêu, đều làm cho Ngụy Minh hồn bay phách lạc.
Hình như…đã tuyệt vọng!
“Tông sư…không! không chỉ là vậy…”
Đôi môi Ngụy Minh run rẩy, anh ta đột nhiên hiểu rõ, tại vì sao cao thủ dũng mãnh như Thường Tại Sơn như thế lại bị đánh cho giống như không còn sức chống đỡ, chết thật thê thảm.
“Rầm!”
Giang ninh vốn dĩ lười nói những lời thừa thãi, đấm ra một đấm, đập nát đầu Ngụy Minh.
“Người chết, thì không cần phải biết”
Nét mặt tức giận của anh đã giãn ra, dám ra tay với Lâm Vũ Chân của anh, đó chính là tội chết, không có bất kỳ sự thương lượng nào ở đây cả.
Giờ phút này, anh hoàn toàn là chiến thần bất khả chiến bại, thần chặn giết thần, quỷ chặn giết quỷ.
Ai dám làm tổn hại đến người phụ nữ anh hết mực coi trọng, Giang Ninh sẽ không chút mảy may khách khí, kể cả có là ông trời anh cũng sẽ dẫm nát đầu đối phương.
Bầu không khí lúc này có mùi máu tanh nhàn nhạt, gió thổi nhẹ cũng khiến người ta buồn nôn.
Sắc mặt Lâm Vũ Chân tái đi, đứng cạnh cửa xe, không chút cử động.
Đây là lần đầu tiên cô thấy Giang Ninh mạnh mẽ, điên cuồng như thế.
Đó chính là vì những người kia muốn giết cô!
Thấy Giang Ninh tiến lại, toàn thân Lâm Vũ Chân run rẩy, dùng lực cắn môi, âm thanh hết sức nhẹ nhàng.
* Xin, xin lỗi anh.”
Cô không nghe lời Giang Ninh, không ngoan ngoãn ở sân bay đợi anh, mà lại đi cùng Long Linh Nhị, lại còn cố ý giấu Giang Ninh.
Vì vậy mà suýt chút nữa đã mất mạng rồi!
Giang Ninh từng nói, anh không cho phép cô xảy ra bất cứ chuyện gì, nhưng lần này cô lại không nghe lời anh.
Anh nhất định là đang nổi giận rồi.
Nhìn biểu cảm của Giang Ninh, chắc chắn anh không chỉ có nổi giận thôi.
“Em..”
Lâm Vũ Chân chưa nói hết câu, Giang Ninh đã kéo cô một cái, ôm trọn vào lòng, giọng trầm xuống.
“Em dọa chết anh rồi, em có biết không?”
Trong giọng nói có chút run rẩy, hoàn toàn là sợ hãi Anh sợ mất Lâm Vũ Chân.
Dung mãnh như Giang Ninh,trên thế gian này không ai làm anh sợ, chỉ có thể làm anh sợ hãi chính là Lâm Vũ Chân xảy ra chuyện, thì anh thật sự sẽ phát cuồng.
Bình luận facebook