Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 635
Chương 635
“Đúng vậy, tên là Giang Ninh, dạo gần đây vang danh khắp nơi”
Thư ký của Long Linh Nhi nhìn nét mặt vui vẻ của bà chủ thì hơi kinh ngạc, chẳng phải chỉ là một người đàn ông hay sao, có thể làm cho Long Linh Nhi mỉm cười: “Bà chủ, cô biết hắn à?”
Long Linh Nhi không trả lời, biết?
Đương nhiên cô. ta Biết Giang Ninh, eòn biết từ hồi nhỏ nữa kìal ƒ Nhưng Giang Ninh này là Giang Ninh năm đó sao? Đừng chỉ là trùng tên thôi nhé!
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
“Cô mau nói cho tôi biết, anh ấy trông thế nào, từ đâu đến, có phải đến từ Phương Bắc chúng ta không?”
Nghe được tên này, Long Linh Nhi như muốn nhảy cẵng lên.
Cô vừa mới từ nhà về, hiện giờ gia tộc không còn phản đối mối hôn sự năm đó nữa, cho dù Giang Ninh đã bị đuổi khỏi nhà từ lâu, trở thành một đứa nhỏ bị vứt bỏ.
Nhưng cô không quan tâm!
“Không phải người Phương Bắc chúng ta, nghe nói, trước đây là một tên lang thang, còn bị bệnh thần kinh”
Long Linh Nhi càng kích động, nhưng sau đó lại thấy đau lòng.
Cô ta có nghe nói đến chuyện Giang Ninh bị đuổi ra khỏi nhà họ Giang, lưu lạc đầu đường, hơn nữa mẹ của Giang Ninh bởi bị bệnh nhưng không được cứu chữa kịp thời mà đã rời xa Giang Ninh.
Là Giang Ninh!
Chắc chắn là hán!
“Nhưng hiện giờ hắn ta trở thành người ở rể, xung hỉ cho người ta”
Thư ký tỏ vẻ khinh thường: “Một người đàn ông có tay có chân lại đi ở rể, thật mất mặt”
Cô ta không chú ý đến sắc mặt Long Linh Nhi đã hơi đổi, tự lẩm bẩm: “Không ai sẽ để mắt đến một tên ở rể cả, chủ tịch Long, cô không biết chứ, rất nhiều người đang cười nhạo hắn ta đấy”
“Từ bây giờ trở đi”
Sắc mặt Long Linh Nhi bỗng trầm xuống rồi nhìn chằm chằm vào thư ký như một con sư tử cái đang tức giận: “Cô bị đuổi việc!”
Thư ký sững sờ chưa kịp phản ứng lại.
“Chủ tịch Long…”
Nhưng Long Linh Nhi mặc kệ cô ta.
Ai cũng có tư cách nói Giang Ninh như vậy ư?
Cô ta không cho phép!
Long Linh Nhi không do dự, lập tức đặt vé máy bay chuẩn bị đến Đông Hải.
Cô ta cần phải xác nhận lại, rốt cuộc có phải là người đó không.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Cô ta vừa mới rời khỏi Phương Bác, tin tức liền đến tai Giang Đạo Nhiên.
“Gia chủ, cô Long đến Đông Hải rồi, hiện giờ chỉ e không giấu được nữa”
Giang Hải lo lắng nói.
Hiện giờ nhà họ Long không phản đối mối hôn sự của Long Linh Nhi và Giang Ninh nữa, cho dù người năm đó đòi huỷ hôn cũng là nhà họ Long, hiện giờ không phản đối cũng là vì đoán được một vài chuyện.
“Hừ, hư hư thực thực, thật thật giả giả, có lúc là thật, nhưng nhìn lại thì lại là giả”
Mắt Giang Đạo Nhiên loé lên: “Anh cho rằng nhà họ Long sẽ biết sao? Bọn họ đang thăm dò bởi vì không nắm chắc, vậy nên mới để cho Linh Nhi đến Đông Hải”
Người nhà họ Long cho rằng cho dù Giang Ninh thay đổi thế nào, thì Long Linh Nhi cũng sẽ nhận ra hán.
Giang Hải hơi giật mình: “Gia chủ, ông đã chuẩn bị hết rồi ư?”
“Tôi không cần chuẩn bị gì cả”
Giang Đạo Nhiên hừ lạnh: “Giang Ninh là người thông minh, Đàm th ó đuổi giữa ban ngày ban mặt, nhưng trong bóng tối lại âm thầm tung ra một quân cờ, tên nhóc này ngày càng lợi hại.”
Ông đương nhiên là rất rõ, tự Giang Ninh sẽ có chuẩn bị, sẽ không dễ bại lộ thân phận của mình.
Ít nhất là khi chưa đào được người trong bóng tối kia ra, Giang Ninh sẽ không lộ diện.
Cho dù hắn có để lộ một phần sức lực của bản thân, thì cũng là do hắn cố ý để người ta đoán, thứ càng chân thật, thứ mà càng không để lộ một chút manh mối nào, thì những kẻ tự cho mình là thông minh kia lại càng thêm nghi ngờ.
Con người là như vậy.
Mà Giang Ninh nhìn rõ lòng người, thậm chí còn chơi đùa nó, khiến người ta thấy sợ hãi.
“Giang Hải”
“Vâng”
“Chuyện bên Đông Hải, Giang Ninh sẽ tự biết cách xử lý, chuyện anh cần làm là theo dõi sát sao những gia tộc hào môn Phương Bác kia!”
Giang Hải lập tức gật đầu.
“Trọng điểm là nhà họ Long”
Giang Đạo Nhiên trầm giọng nói: “Anh hiểu chưa?”
“Giang Hải hiểu rồi, gia chủ yên tâm”
Giang Đạo Nhiên gật đầu, không nói thêm gì nữa, để Giang Hải đi làm chuyện của mình.
Người biết chuyện năm đó không nhiều.
Một người có thể giấu mình mười mấy năm, không thể coi thường được, một khi hắn ta bày bố thế trận xong, lúc ra tay chỉ e không có ai ngăn nổi.
Cho dù là Giang Đạo Nhiên cũng không biết rốt cuộc người kia là kẻ nào.
Kế hoạch của Giang Ninh bát đầu từ thế giới ngầm Đông Hải, từng bước khiêu chiến người trong bóng tối kia, nếu như người đó mất kiên nhãn thì sẽ hành động.
Mà chỉ cần hắn để lộ vết tích nào thì có thể triệt để lôi hắn ra ngoài.
“Đúng vậy, tên là Giang Ninh, dạo gần đây vang danh khắp nơi”
Thư ký của Long Linh Nhi nhìn nét mặt vui vẻ của bà chủ thì hơi kinh ngạc, chẳng phải chỉ là một người đàn ông hay sao, có thể làm cho Long Linh Nhi mỉm cười: “Bà chủ, cô biết hắn à?”
Long Linh Nhi không trả lời, biết?
Đương nhiên cô. ta Biết Giang Ninh, eòn biết từ hồi nhỏ nữa kìal ƒ Nhưng Giang Ninh này là Giang Ninh năm đó sao? Đừng chỉ là trùng tên thôi nhé!
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
“Cô mau nói cho tôi biết, anh ấy trông thế nào, từ đâu đến, có phải đến từ Phương Bắc chúng ta không?”
Nghe được tên này, Long Linh Nhi như muốn nhảy cẵng lên.
Cô vừa mới từ nhà về, hiện giờ gia tộc không còn phản đối mối hôn sự năm đó nữa, cho dù Giang Ninh đã bị đuổi khỏi nhà từ lâu, trở thành một đứa nhỏ bị vứt bỏ.
Nhưng cô không quan tâm!
“Không phải người Phương Bắc chúng ta, nghe nói, trước đây là một tên lang thang, còn bị bệnh thần kinh”
Long Linh Nhi càng kích động, nhưng sau đó lại thấy đau lòng.
Cô ta có nghe nói đến chuyện Giang Ninh bị đuổi ra khỏi nhà họ Giang, lưu lạc đầu đường, hơn nữa mẹ của Giang Ninh bởi bị bệnh nhưng không được cứu chữa kịp thời mà đã rời xa Giang Ninh.
Là Giang Ninh!
Chắc chắn là hán!
“Nhưng hiện giờ hắn ta trở thành người ở rể, xung hỉ cho người ta”
Thư ký tỏ vẻ khinh thường: “Một người đàn ông có tay có chân lại đi ở rể, thật mất mặt”
Cô ta không chú ý đến sắc mặt Long Linh Nhi đã hơi đổi, tự lẩm bẩm: “Không ai sẽ để mắt đến một tên ở rể cả, chủ tịch Long, cô không biết chứ, rất nhiều người đang cười nhạo hắn ta đấy”
“Từ bây giờ trở đi”
Sắc mặt Long Linh Nhi bỗng trầm xuống rồi nhìn chằm chằm vào thư ký như một con sư tử cái đang tức giận: “Cô bị đuổi việc!”
Thư ký sững sờ chưa kịp phản ứng lại.
“Chủ tịch Long…”
Nhưng Long Linh Nhi mặc kệ cô ta.
Ai cũng có tư cách nói Giang Ninh như vậy ư?
Cô ta không cho phép!
Long Linh Nhi không do dự, lập tức đặt vé máy bay chuẩn bị đến Đông Hải.
Cô ta cần phải xác nhận lại, rốt cuộc có phải là người đó không.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Cô ta vừa mới rời khỏi Phương Bác, tin tức liền đến tai Giang Đạo Nhiên.
“Gia chủ, cô Long đến Đông Hải rồi, hiện giờ chỉ e không giấu được nữa”
Giang Hải lo lắng nói.
Hiện giờ nhà họ Long không phản đối mối hôn sự của Long Linh Nhi và Giang Ninh nữa, cho dù người năm đó đòi huỷ hôn cũng là nhà họ Long, hiện giờ không phản đối cũng là vì đoán được một vài chuyện.
“Hừ, hư hư thực thực, thật thật giả giả, có lúc là thật, nhưng nhìn lại thì lại là giả”
Mắt Giang Đạo Nhiên loé lên: “Anh cho rằng nhà họ Long sẽ biết sao? Bọn họ đang thăm dò bởi vì không nắm chắc, vậy nên mới để cho Linh Nhi đến Đông Hải”
Người nhà họ Long cho rằng cho dù Giang Ninh thay đổi thế nào, thì Long Linh Nhi cũng sẽ nhận ra hán.
Giang Hải hơi giật mình: “Gia chủ, ông đã chuẩn bị hết rồi ư?”
“Tôi không cần chuẩn bị gì cả”
Giang Đạo Nhiên hừ lạnh: “Giang Ninh là người thông minh, Đàm th ó đuổi giữa ban ngày ban mặt, nhưng trong bóng tối lại âm thầm tung ra một quân cờ, tên nhóc này ngày càng lợi hại.”
Ông đương nhiên là rất rõ, tự Giang Ninh sẽ có chuẩn bị, sẽ không dễ bại lộ thân phận của mình.
Ít nhất là khi chưa đào được người trong bóng tối kia ra, Giang Ninh sẽ không lộ diện.
Cho dù hắn có để lộ một phần sức lực của bản thân, thì cũng là do hắn cố ý để người ta đoán, thứ càng chân thật, thứ mà càng không để lộ một chút manh mối nào, thì những kẻ tự cho mình là thông minh kia lại càng thêm nghi ngờ.
Con người là như vậy.
Mà Giang Ninh nhìn rõ lòng người, thậm chí còn chơi đùa nó, khiến người ta thấy sợ hãi.
“Giang Hải”
“Vâng”
“Chuyện bên Đông Hải, Giang Ninh sẽ tự biết cách xử lý, chuyện anh cần làm là theo dõi sát sao những gia tộc hào môn Phương Bác kia!”
Giang Hải lập tức gật đầu.
“Trọng điểm là nhà họ Long”
Giang Đạo Nhiên trầm giọng nói: “Anh hiểu chưa?”
“Giang Hải hiểu rồi, gia chủ yên tâm”
Giang Đạo Nhiên gật đầu, không nói thêm gì nữa, để Giang Hải đi làm chuyện của mình.
Người biết chuyện năm đó không nhiều.
Một người có thể giấu mình mười mấy năm, không thể coi thường được, một khi hắn ta bày bố thế trận xong, lúc ra tay chỉ e không có ai ngăn nổi.
Cho dù là Giang Đạo Nhiên cũng không biết rốt cuộc người kia là kẻ nào.
Kế hoạch của Giang Ninh bát đầu từ thế giới ngầm Đông Hải, từng bước khiêu chiến người trong bóng tối kia, nếu như người đó mất kiên nhãn thì sẽ hành động.
Mà chỉ cần hắn để lộ vết tích nào thì có thể triệt để lôi hắn ra ngoài.
Bình luận facebook